Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Note: Ở chương trước có đoạn Rei chém Tường bích tứ giới bên thứ nguyên của main, thêm thông tin của chương này thì đó chỉ là đòn tấn công từ xa, Rei vẫn chưa đến chung thứ nguyên của main nha, rồi, mời mọi người tiếp tục đọc truyện.
~~~~~~~~~~~~~
“……..Arnos, mẹ đã ……..”
Đang nói giữa chừng bỗng hình ảnh kết nối với Rei tắt cái phụt.
Thần Giao Cách Cảm <Leaks> của ta đã bị chặn lại ư.
“ Fumu. Ngươi cuống cuồng cắt đứt ma pháp của ta à. Nhưng mà quá muộn rồi, Melheis”
“ Thật sự là vậy sao? Bên trong Lao Ngục Thứ Nguyên <Azesis> này là lãnh địa của lão thần. Dù có là ngài chăng nữa thì cũng chẳng thay đổi được gì đâu, đến cả việc đi đi lại lại như thế cũng bất khả thi cả đấy.”
Một lần nữa, Tường Bích Tứ Giới lại xuất hiện xung quanh ta.
“Ngài cũng thấy rồi đấy, thần có dự trữ đủ Tường Bích Tứ Giới phòng mọi trường hợp bất trắc. Bây giờ một Rei Grandsdori đã mất đi kiếm của mình, ngài nghĩ rằng cậu ta còn có phương thức nào để mà phòng thủ lại thứ này không? Thần Giao Cách Cảm đã cũng đã bị huỷ bỏ, giờ thì đến ngài cũng không thể lần theo dấu ma lực để mà thi triển phản ma pháp cho cậu ta được nữa”
“ Rồi sao ?”
“ Ngài đã hiểu rồi chứ. Con tin giờ đã thay đổi rồi. Nỗ lực của ngài hay của Rei Grandsdori đến giờ đều là vô ích hết. Sau cùng thì mẹ của cậu ta cũng đã chết một cách vô ích đấy thôi.”
“ Hoh. Nhưng mà, nhờ cái công của việc vô ích mà ngươi nói ấy, sự thật là ta đã được thong thả một chút rồi. Ngay cả khi có bị hạn chế ở đây, ta vẫn dư sức để có thể tấn công trực diện vào nhà ngươi đấy.”
“ Lại là trò lừa bịp giống khi nãy đúng không. Thần sẽ không bị gạt thêm một lần nữa đâu. Nếu ngài ngoan ngoãn chịu kí Khế Ước <Zekt> thì thần sẽ tha cho Rei Grandsdori.”
Ma pháp Khế Ước được khai triển ngay trước mặt ta.
Trên có viết là để đổi lại việc sẽ không ra tay với Rei, ta phải đưa hết toàn bộ ma lực cho hắn.
“ Thần cho ngài 3 giây. 3”
Melheis bắt đầu đếm, như muốn đe dọa ta phải khẩn trương kí vào khế ước.
“ 2”
“ Fumu. Nhìn về phía sau đi. Melheis”
“ Thần sẽ không mắc phải cái ……..”
Hắn nói, lờ đi lời cảnh báo của ta.
“ Ze…………..Ugu……….Gaaa……. ! ?”
“ Đã bảo rồi không nghe. Bắt được ngươi rồi nhé, Melheis”
Trực tiếp lần theo phần ma lực mà Melheis đặt vào bản khế ước, vượt qua thứ nguyên, ta dịch chuyển đến bằng Dịch Chuyển <Gatom>.
Khung cảnh nhuộm màu trắng, đến khi sắc màu trở lại thì trước mắt ta đã là bộ dạng của Melheis.”
Cánh tay trái đã bị Rei chặt đứt của ta hiện đang siết chặt lấy vai phải của hắn.
“……….Không thể nào ……..Bị Innytio chém thì chắc chắn sẽ mất một lúc ma lực không lưu thông được. ………….Rốt cuộc là ma pháp nào có thể làm cái trò này ……..?”
“ Ma pháp? Ngươi nhảm cái gì đấy? Ngươi tưởng rằng cánh tay của ta đây sẽ không cử động được chỉ vì đã bị chặt đứt như thế hay sao?”
“…………….Ku, bỏ qua cả thường thức như thế……….”
Melheis mở Cánh cổng ma thuật định trốn đi.
Ta dùng Dịch Chuyển đuổi theo ngay lập tức.
Melheis xuất hiện tại một thứ nguyên khác, và tất nhiên ta cũng qua ngay sau đó.
“ Không làm gì được cái tay của ta thì có chạy đâu cũng vô ích thôi”
Chỉ cần đánh dấu phần ma lực được đặt bên trong cánh tay ấy thì có ở đâu trong Lao Ngục Thứ Nguyên này đi nữa ta vẫn có thể lần ra mà dịch chuyển đến được ngay. Để hắn tẩu được thì rất là phiền. Ta đã cố tìm thời cơ khi mà hắn ta không phòng bị, để mà chụp được hắn bằng cánh tay trái này nãy giờ.
“ Nào. Thế này thì sao nhỉ?”
Hắn lên giọng như muốn khiêu khích ta rồi lại biến vào trong cánh Ma pháp cổng vừa tạo.
Phiền thật, ta tiếp tục sử dụng Dịch Chuyển.
Ở khoảnh khắc tiếp theo, thứ phản chiếu trong con ngươi của ta là màn cực quang đen thẫm đâm sầm xuống.
Một lượng Tường Bích Tứ Giới khác bọt hẳn so với cái lúc nãy.
Cảm giác như nó đang gầm gừ trước mặt ta vậy.
Luồng cực quang như cơn sóng đen cuồng nộ đang ào ào bao vây, ngay lập tức, ta phủ phản ma pháp toàn phần phòng thân.
Hai luồng ma lực đập vào nhau mãnh liệt, tạo ra thứ âm thanh đinh tai nhứt óc.
“ Đây chính là nhà kho mà lão thần đã dùng để chứa đựng toàn bộ lượng Tường Bích Tứ Giới mà mình đã thu thập được.”
Dùng ma nhãn, ta dễ dàng nhìn ra được bóng dáng Melheis đang đứng phía xa, đằng sau luồng cực quang đen thẫm.
Chỉ đúng góc đó là không hề có lấy tí cực quang nào phủ lấp qua.
“Ngài hẳn đã tin rằng lão thần chỉ còn biết đường cong đuôi bỏ chạy đúng không, bởi thế mà không tí phòng bị nào đã lao đầu đuổi theo rồi, xem như số vận ngài rồi cũng chỉ đến đây thôi. Kết thúc rồi, Arnos-sama. Công tác chuẩn bị để hạ gục ngài, một lần và mãi mãi, lão thần đã chuẩn bị rất đầy đủ.”
Melheis vung vương trượng xuống.
Ma lực dự trữ được đổ dồn vào Tường Bích Tứ Giới, lấy ta làm trung tâm mà sầm sầm ép nén lại.
Bức tường mà ta phải dùng cả sinh mạng mình tạo ra nhằm chia cắt thế giới làm bốn phần, giờ lại được kẻ khác dùng để mà nghiền nát ta đây sao.
“ Ngài quả thật là quá tự tin rồi. Ngài không hề biết rằng lão thần đã tàng trữ được đủ lượng ma lực để mà có thế đánh bại ngài bất cứ lúc nào. Giờ thần sẽ cho ngài biết thế nào là món quà đến từ địa ngục. Sự ngạo mạn đó chính là lí do khiến ngài phải nhận lấy thất bại ngày hôm nay.”
Nghe sao mà cường điệu thế không biết.
Cơ mà đúng thật là phản ma pháp của ta mà lỏng ra một chút thôi thì sẽ bị thổi bay bất cứ lúc nào.
“ Vô ích thôi. Ngài hãy cứ suy nghĩ thật kĩ đi. Ngài đừng quên rằng ma lực của mình đã bị Viên Hoàn Hấp Ma rút cạn đi hơn một nửa rồi. Không chỉ thế, xem xét qua ma lực mà ngài đã tiêu thụ nãy giờ thì còn lại chắc chỉ vỏn vẹn tầm ba phần ma lực. Thêm nữa, phần ma lực mà thần lấy được từ ngài đều đã được tích trữ bên trong cây vương trượng này rồi.
Ma lực xung đột, phản ma pháp của ta liên tục bị phá hủy.
“ Hai nguồn ma lực cùng của một chủ nhân, ba phần xung đột với năm phần, đến trẻ con cũng đủ hiểu bên nào sẽ thắng rồi nhỉ. Cơ mà năm phần ấy còn được bồi thêm ma lực của lão thần nữa thì cơ thắng của ngài ở đâu nữa cơ chứ !!”
Dù có dồn hết ma lực vào phản ma pháp, Tường Bích Tứ Giới vẫn phá hủy từng cái một, cứ thế dồn ép tới. Màn đêm cực quang bao trọn lấy ta, từng giây từng khắc, dần dần nén lại thành một quả cầu đen ngòm.
“ Thế này vẫn chưa đủ à. Phải nói gì nhỉ, cứ ngỡ là sẽ dễ dàng bị tiêu diệt trong khoảnh khắc, cơ mà thật không hổ danh là bạo nghịch quỷ vương, à. Nhưng mà giờ đây ma lực ngài còn lại đã ít, giờ cũng đã vơi thêm nữa rồi.”
Như thể xem đây là đòn kết liễu, Melheis đổ hết ma lực của mình cũng như phần dự trữ bên trong Vương trượng vào Tường Bích Tứ Giới <Beno Yeven>.
Màn cực quang đã biến thành cục gì đó đen thẫm, bắn ra thứ ánh sáng trông thật kinh tởm, khiến cho phản ma pháp của ta cứ như co quắt lại, như muốn tránh được tí nào hay tí đó.
“ Vĩnh biệt, bạo nghịch quỷ vương, Arnos Voldigod-sama”
Tường Bích Tứ Giới nén lại với mật độ ma lực đậm đặc, những chùm sáng đen tuyền rỉ ra ngoài khỏi quả cầu đen thẫm.
Và ở giây tiếp theo là một vụ nổ màu đen kinh thiên động địa.
“ Thời đại của ngài kết thúc rồi. Không, phải nói là đã kết thúc từ 2000 năm trước mới phải chứ”
Vụ nổ đen dần dần dịu đi ,và cuối cùng luồng cực quang đen rồi cũng tan vào hư vô.
Melheis ngắm nhìn khung cảnh như đang tận hưởng thắng lợi.
“ Fumu. Về chuyện đó, liệu ngươi cho thể kể rõ cho ta nghe thêm chút không nhỉ.”
Mắt Melheis tròn vo khi nghe thấy giọng nói đáng lẽ ra chẳng bao giờ nghe thấy được nữa.
“…………..Cái………! ?”
Giờ thì ánh sáng và luồng cực quang đen thẫm đã hoàn toàn biết mất.
Giữa trung tâm vụ nổ tạo bởi Tường Bích Tứ Giới, ta hiên ngang đứng đó.
Không có lấy một vết xước, thậm chí là không một hơi thở dốc nào.
“ Tại, Tại sao …..?”
Không rõ chuyện gì đang xảy ra mặt Melheis nghệch ra, lẩm bẩm một mình.
“…………..Không, không, lẽ nào ………….”
Giọng của hắn yếu ớt như không tin vào những gì mình đang nói.
“ ……Bấy giờ ngài vẫn chưa phát huy hết toàn bộ thực lực của mình hay sao ? ……..Điều như thế………Thật không thể nào có chuyện vô lí thế được ………….! ? Từ suốt lúc đầu tới giờ dùng bấy nhiêu sức mạnh …….Và cũng đồng thời bị hạn chế đi bao nhiêu sức mạnh….. Thế há chẳng phải là chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, ngài đã lấy lại toàn bộ sức mạnh của mình trước khi chuyển sinh rồi hay sao”
“ Ngươi nói chuẩn rồi đấy, trước giờ chắc tầm một phần mười sức mạnh của ta chăng.”
“………Một phần…………………….mười………………”
Melheis lắp bắp từng từ, chỉ có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng và khuôn mặt đáng thương của gã.
Nói cách khác, chỗ ma lực mà Melheis cướp được từ ta còn chưa nổi một phần nữa.
“ Ngươi không nên câu thời gian mà phải toàn lực tấn công ta lúc ta còn chưa quen với cơ thể này mới phải”
Ta đưa tay lên.
Với lượng ma lực hiện giờ thì có thể làm được.
Trên lòng bàn tay ta vài hạt phân tử ánh sáng màu đen tụ lại.
Và ở khắc tiếp theo, nó tăng lên thành vô vàn hạt sáng, lấp đầy cả không gian.
“……….Cái này là lập thể ma pháp trận của Delzogade ……? Sao lại có chuyện này được ……..Đây là Lao Ngục Thứ Nguyên, một thứ nguyên được cách biệt hoàn toàn ……”
“ Đến đây, Venus Donoa.”
Phản ứng lại tiếng gọi, vô vàn hạt phân tử đen đồng loạt tụ tập lại dưới chân ta.
Một cái bóng được hình thành có hình dạng như một thanh kiếm. Thứ đó không hề mang dạng hình của vật thể, mà chỉ tồn tại ở thế bóng.
“ Ngươi nói mọi sự là vô ích thôi, nhỉ Melheis. Rồi còn là ‘hãy nghĩ thật kĩ xem’, phải không.”
Thanh kiếm từ từ nổi lên, bay trên không trung rồi cứ như bị hút vào lòng bàn tay ta vậy.
“ Để ta dạy cho ngươi biết vô ích thực sự là điều như thế nào”
Mặt Melheis vẫn nghệch ra, lời ta nói thì chẳng vào tai chút nào, cứ nhìn vào cái khung cảnh trước mắt dù không muốn tin vào điều đó.
“…………Cái gì đang ……..Rốt cuộc là cái logic kiểu gì ………..?”
“ Khoảng cách hay là thứ nguyên tạo ra bằng ma pháp, chả có gì quan trọng cả. Đứng trước thanh ma kiếm chém bỏ khái niệm này thì tất cả mọi lí luận sẽ trở về với hư vô. Làm thế này mới được, làm thế kia mới tốt, nghĩ mấy cái thứ đó mới là vô ích đấy.”
Tay ta nắm vào chuôi kiếm.
Ngay khắc ấy cái bóng phân chuyển, hiện ra một thanh trường kiếm.
“ Kẻ nào dám đối địch với ta thì chỉ có thể nhận lấy một kết cục duy nhất, sự huỷ diệt. Đây là luận lí duy nhất được chấp nhận khi đối mặt với Venus Donoa”
“……Dù, dù có là bạo nghịch quỷ vương đi chăng nữa, cũng tuyệt đối không thể nào có cái ma pháp không đi theo luân thường đạo lí như vậy được … ! !”
Một cánh cổng ma thuật được tạo ra ngay trước mặt hắn ta.
Nó khác với những cái trước đây, trông rất xa hoa tráng lệ.
“ Hoh, không gian tuyệt đối à”
“ Đúng là như thế. Phía bên kia cánh cổng này là không gian tuyệt đối, nơi chỉ cho ma pháp sĩ đã thi triển nó đi vào. Ở trong Lao Ngục Thứ Nguyên thì việc đánh bại lão thần là hoàn toàn không thể”
Cánh cổng mở ra, và Melheis lại biết mất.
“ Ngày hôm nay thần xin phép dừng cuộc chơi tại đây, Arnos-sama. Lần tới thần sẽ lập ra kế sách đong đoán sức mạnh của ngài một cách đầy đủ và chính xác nhất. Xin hãy tận hưởng sự yên bình cho đến đến lúc ấy.”
Ta thủ Venus Donoa ở dưới thấp.
“ Tiếc quá Melheis à.”
Ta chém Diệt lí kiếm lên trước mặt.
Không gian bị chẻ làm hai, bong ra và rơi xuống.
Và rồi hình bóng của Melheis lộ ra rõ mồn một đằng sau cái thứ nguyên rụng rời ấy.
“………Tại ………..Tại sao ………..? Không gian tuyệt đối là khu vực hoàn toàn cô lập với thế giới ………..Từ đằng bên đó không thể nào có thể tự mình giao thoa với bên này cả, sao lại có chuyện nó bị cắt rụng…..”
“ Luân lí không áp dụng với Diệt lý kiếm.”
Ta vừa đi bộ vừa vung Venus Donoa tới chỗ bộ mặt méo xẹo của Melheis.
Melheis bằng cách nào đó gần tránh được nó.
Thế nhưng hai chân gã bị chém nát, thành ra mặt hôn vào đất mẹ.
“Tại……………….Tại sao …………Đáng lẽ là đã tránh…….”
“ Ngươi nghĩ né là thoát được à”
“………Cái……..Cái logic ở chỗ quái nào………! ?”
Gã lại thi triển cổng ma thuật. Tuy nhiên lần này số lượng vọt lên con số mấy ngàn.
“………Quả thật là một thanh kiếm đáng sợ, không thể nào thoát được khỏi nó. Tuy nhiên nó sẽ không chém được hết từng này cổng ma thuật một lúc …………….!”
Hắn định dùng mấy cánh cổng làm mồi nhử rồi biến vào đâu à.
Thế nhưng ngay sau đó….
Cổng ma thuật với số lượng vượt qua mấy nghìn trong một khắc bị cắt ngọt sớt, vỡ vụn rụng rời lả tả.
“ Cái ……….Cái này là ……….Tại sao ……….? Ngài, cắt chúng khi nào ?”
“ Ngươi tưởng là chúng sẽ không sao nếu ta không chém sao ?”
“……….Thật…….điên, rồ, quá rồi………..”
Ta bước từng bước chậm rãi tới chỗ Melheis, hắn từ nãy đến giờ hẳn vẫn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.
“…………Không thể như thế được ……….Chuyện như thế này……….Không thể nào xảy ra……….”
Và rồi ta đã tới chỗ Melheis, cơ thể hắn dường như chẳng chuyển động nổi một ngón tay nữa. Ta đứng đó, nhìn xuốnghắn với đôi mắt tràn đầy sát ý.
Nhuộm một màu kinh hoàng và tuyệt vọng.
“ Khắc sâu vào cái đầu khôn lỏi của ngươi đi nhé. Đây mới thực sự là vô ích.”
Venus Donoa đâm thẳng vào đầu Melheis.
~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Phân đoạn phát huy sức mạnh thực sự như đẫ hứa.
Và rồi tôi đưa đến cho các bạn thanh diệt lí kiếm như mọi khi.
NIT note:
Lần tái xuất sau 1 thời gian vắng bóng của Venus Donoa, và kết quả cũng chẳng thay đổi gì, OP hết phần thiên hạ -_-
Rồi, cũng chẳng tâm sự gì nhiều, giờ chỉ hóng tới phần hồi sinh Sheila r cho vào … À mà thôi, nói chung đến đó là happy ending r :))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt nhiệt tình nha, Ai có điều kiện thì nhớ lì xì team nha, t hóng :D. Tks bác Kukansi đã Donate nha :D.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: Này chỉ là cánh tay thôi nha, cánh tay đứt lìa đang bám lấy vai Melheis, kinh dị -_- ) (Sinhsieusao: Công nhận thằng này cũng biết tính đấy không phải loại occho gào xong đâm đầu đi hiến máu, nhưng mà // NIT: Chọc nhầm người cmnr -_- ) (NIT: cho bác nào chưa thấm, nó hút lấy 5/10 ma lực của main bằng viên hoàn hấp ma r chuyển sang Vương trượng, xong dùng nó để chống lại 3/10 ma lực còn lại của main) (NIT: Khoan, đúng ra Melheis cũng như Ivis mà nhỉ, hộp sọ thì lúc nào mà chả tròn mắt :)) ) (Sinhsieusao: anh hiểu cảm giác của chú // NIT: Bất cmn lực -_- )) (NIT: Venus donoa, hay hàng khác đây a zai :)) ) (NIT: Đến cả đệ cũng k hay biết, y kiểu ai thấy đều bay màu cả r -_- ) (NIT: Lần thứ 2 xuất hiện, Venus Donoa vẫn OP hết phần thiên hạ :)) ) (NIT: Phê ~~ )