Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Sợ hãi trước sát khí mà ta toả ra, Emilia vừa run sợ, vừa lùi lại cố giữ khoảng cách.
"Sao vậy? Chưa gì mà sợ hãi một hỗn huyết thấp kém đến thế rồi à?”
"....... Ơ… đừng có mà đánh võ mồm nữa.......Làm gì có chuyện tôi lại sợ hãi được!”
Dẫu miệng nói là thế, nhưng Emilia nhìn cứ như là đang tìm cơ hội trốn thoát khỏi ta bất cứ lúc nào.
"Không được di chuyển.”
Ta vừa dứt lời, Emilia đã dùng Phi Hành <Fures > bay lên trời.
"Đã bảo là không được di chuyển rồi cơ mà.”
Và dường như là ngay lập tức, cơ thể Emilia không thể nhúc nhích thêm tí ti nào nữa, đến ma lực cũng không thể tự do điều khiển được.
Ma lực phát ra từ lời nói mang theo sự phẫn nộ của ta chứa đựng khả năng cưỡng chế cực mạnh. Nó dễ dàng xuyên qua lớp phản ma pháp của Emilia, bắt giữ cơ thể và ma lực của cô ta, ngăn chặn tất cả mọi hành vi tẩu thoát.
Emila vẫn vùng vẫy cố gắng thoát ra, trông cô ta bây giờ giống hệt như là con daruma vậy.
Chỉ có thể lăn lộn một cách khó coi dưới đất.
Ta từ từ bước tới đứng bên cạnh chỗ Emilia.
Biểu cảm cô nàng hiện được nhuộm trong nỗi sợ và nhục nhã.
"Fumu.”
Ta tóm chặt phần gáy của Emila và một tay nhấc bổng cô ta lên mà chẳng có tí khó khăn.
"............Bỏ ra..........! Cậu tính làm gì cơ chứ?”
Bơ đẹp câu hỏi đấy, ta cứ thế chậm rãi qua chỗ mấy cô gái bên Fanunion.
Qua đến nơi, ta lại quẳng Emilia lại xuống đất.
".......Ga, Ha......"
Đến chuyển động cơ thể cũng không nên hồn, bộ dạng lăn lộn trên mặt đất kia trông thật thảm hại.
"Ta sẽ chơi với ngươi ngay thôi. Cứ ở đó cố sức mà run rẩy đi.”
Nói xong ta tiến lại gần đám nữ sinh của Fanunion, và bắt đầu vẽ ma pháp trận lên mỗi người trong số họ.
Ma pháp vừa khởi động, chẳng bao lâu sau hơi thở của họ cũng đã dần trở lại.
Bằng Chữa lành < Ento >, cơ thể của những cô gái được xoa dịu và đồng thời được chữa trị nhanh chóng.
Rồi ta dùng Sáng Tạo Kiến Trúc < Ibis > khôi phục lại phần quần áo bị cháy rụi.
".........Arnos-sama...........”
Các cô gái mở mắt, từ từ nhìn qua ta.
Thương thế đã lành nhưng kí ức vẫn còn mơ hồ. Thành ra trông cả bọn mặt nghệch cả ra.
".......Bọn em đã cố gắng bảo vệ Okaa-sama, nhưng mà........."
Cả bọn như đã hoàn toàn nhớ lại mọi chuyện, cứ nghĩ là không thể bảo vệ được mẹ, cúi mặt giấu đi dáng vẻ hối hận chua xót.
" Ta muốn biết tên cô.”
" Ểh......?”
" Tên. Gọi như nào?”
"........Elen ạ. Elen Mihaith...."
Ta hỏi tiếp cô gái bên cạnh.
" Còn cô?”
".........Em tên là Jessica Arnate ạ......."
"Cô thì sao?”
"......Maia Zemt ạ......"
Cứ thể ta hỏi hết tên các cô gái Fanunion tại chỗ đó.
Nono Inota.
Xia Minsheng.
Himka Houra.
Carsa Kurnoah.
Sheria Nijiem.
" Elen, Jessica, Maia, Nono, Xia, Himka, Carsa, Sheria”
Ta gọi tên từng người một.
"Tên của các cô cả đời ta sẽ không quên. Đại nghĩa đấy”
Cứ tưởng quả này đằng nào rồi cũng sẽ cho một phen náo loạn, nhưng không, đám Fanunion nói không nên lời, chỉ có nước mắt cứ thế mà tràn mi.
"Cứ nghỉ ở sau cho khỏe đi.”
Ta quay gót, một lần nữa bước đến chỗ Emilia.
" Giờ thì, bắt cô phải chờ rồi”
Và lại một lần nữa gáy của Emilia được nhấc lên.
".......Định làm gì tôi cơ chứ?....."
"Làm ngay ở đây thì mẹ ta sẽ lại lo lắng mất, đổi địa điểm thôi.”
Khởi động Dịch Chuyển ma pháp < Gatom >.
Sau một khắc cả tầm nhìn chuyển sang màu trắng xóa, trước mắt bọn ta giờ là võ đài của đấu trường nơi diễn ra đại hội.
Ta quẳng Emilia sang bên , đồng thời dùng Ngôn lệnh.
" Cử động được rồi đó.”
Tiếp tục dùng Sáng Tạo Kiến Trúc <Ibis>, ta tạo ra một ma kiếm quẳng qua chỗ Emilia đang lăn lộn từ từ dưới đất.
" Dùng đi. Cái căn nguyên bẩn nát của ngươi, ta sẽ đánh cho đến khi nào sửa được thì thôi.”
Emilia gượng mình đứng dậy, hướng ánh nhìn về phía ta.
" Chỉ là phận hỗn huyết, chỉ là phận kẻ không thích hợp, đừng có mà xem thường tôi như thế !”
" Hora, vẫn còn khỏe chán đấy nhỉ. Vậy thì, cứ đến đây.”
Emilia rút kiếm, chém tới.
Ngay tức khắc, một dòng điện chạy ra từ trong thanh kiếm, dần ăn mòn vào trong người Emilia.
" Ats......Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa........!”
Emila buông thanh kiếm mà chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, ngã người xuống sàn.
" Ku. Kukuku. Gì cơ, Emilia. Ngươi không dùng được ma kiếm đó hả? Thật là một quỷ nhân mạnh mẽ làm sao.”
Vừa cố bò dậy, Emilia vừa lườm ta chằm chằm.
".........Phận là kẻ không thích hợp, oai cái...gì.......!”
Ta giẫm lên mặt Emilia, đè bẹp dưới sàn.
"Cẩn thận mồm mép đấy, Emilia. Hôm nay ta không có nhẹ nhàng đâu.”
Với tay sang bên, thanh ma kiếm vừa nãy nổi lên, lơ lửng giữa không trung, rồi cứ thế ngoan ngoãn bay vào tay ta.
" Thử xin tha mạng thì thế nào?”
".......Nói cái...."
"Ta kêu ngươi công nhận ta là Bạo nghịch Quỷ vương và xin tha mạng đi. Rồi thì biết đâu ta có thể đổi ý đấu.”
Mắt Emilia tràn ngập nộ khí, tức giận phản hồi.
".........Cậu thật buồn cười nhỉ. Dù có tỏ vẻ thế nào đi chăng nữa, cậu cũng không phải là bạo nghịch quỷ vương của 2000 năm trước được......... Đến cả ma hoàng cũng chẳng thể nào với tới được, chỉ là thứ thô tục thấp kém, kẻ không phù hợp phế phẩm thì làm sao mà có thể.”
Ta đâm thanh kiếm sau lưng Emilia, khâu luôn người ả vào mặt đất.
".....A.......Kah........"
" Thái độ cao ngạo quá đấy. Ta nói một lần nữa. Xin tha mạng đi”
" Ai, ai thèm,........Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! ! !”
Thanh ma kiếm lại phát ra dòng điện, toàn thân Emilia đau đớn tột cùng.
"...........Haa.........................Haa.................Dù có làm gì đi nữa thì, việc dòng máu của cậu chả có sự quý giá gì cũng không thay đổi đâu”
" Fumu. Ta chẳng để tâm thế đâu. À mà sẵn đây ta nói luôn, cái này gọi là Độc Trùng Kiếm, có khả năng khá là thú vị ấy nhé. Cơ thể vật chủ bị thanh kiếm này đâm vào sẽ trở thành vườn ươm cho 100 con trùng độc ăn và xâu xé. Những con trùng độc này lấy nỗi đau của vật chủ làm nguồn sống và sẽ dần ăn mòn nội tạng của họ”
".........Na......aa.......a........"
" Này, nghe thấy đúng không? Tiếng vô số những con trùng đọc đang bò ngọ nguậy trong cơ thể ngươi ấy.........."
" Gya.........Gyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.............Gieeeeeeeeeeeeeeeeee..........! ! !”
Emilia thét lên thảm thiết.
"Để ta kể thêm cho ngươi một điều thú vị nữa nhé. Bọn trùng độc trong cơ thể ngươi cấu xé lẫn nhau xong, con trùng cuối cùng sót lại sẽ trở thành sức mạnh của vật chủ”
".......Ng, nghĩa là sao........?”
" Không hiểu sao? Tức là ngươi sẽ trở thành trùng độc đấy. Đây là một lời nguyền rất mạnh. Sẽ không thể nào trở về hình dáng ban đầu nữa đâu.”
" C, cậu......... cậu còn hèn hạ đến mức nào nữa cơ chứ. Làm việc như thế, cậu nghĩ rằng sự cao quý của hoàng tộc sẽ bị vấy bẩn hay sao?”
Ta từ trên cao nhìn xuống một Emilia đang la hét thảm thiết.
" Có vẻ cơn đau biến mất rồi nhỉ Emilia”
"..........Ể?”
" Đó là bằng chứng cơ thể ngươi đang tiến gần đến việc biến hóa thành trùng độc đó”
Sắc mặt cô ả tái nhợt, mặt cắt không còn hột máu.
".....Dừ, dừng...."
" Sao thế? Tiếp tục bằng lời nói rõ ràng đi. Ta khá là có hứng thú với cái gọi là sự cao qúy của hoàng tộc đấy”
"...........Xin hãy dừng lại.......Làm ơn....."
" Fumu. Còn lại chừng một phút à. Sao rồi, cảm giác sắp được tái sinh thế nào?”
" Làm ơn đó ! Hãy dừng lại đi ! Xin hãy cứu tôi !”
" Nó không xấu như ngươi nghĩ đâu. Ít ra thì so với ngươi hiện tại nó sở hữu nguồn ma lực đẳng cấp khác biệt đấy. Bằng cơ thể ấy sao không thử phục thù ta xem thế nào? Hử.”
Emilia run lên vì sợ hãi.
"........C, cậu.......không có máu hay nước mắt sao....?”
" Ku, kukuku. Hahahahaha. Không máu không nước mắt? Ta ư?”
Hừng hực khí thế, ta vận thêm sức mà giậm chặt lên mặt Emilia.
" Đừng khiến ta cười, ả đàn bà. Nhà ngươi đã làm gì với mẹ?”
Emilia câm nín trước giọng nói lạnh lùng của ta.
"Chà, cũng sắp đến giờ rồi.”
Ta im lặng đứng đó, chờ thời gian trôi qua.
Từng khắc, từng khắc một, khuôn mặt của Emilia ngày càng tỏa ra nỗi khủng hoảng cùng cực.
"............T, tôi hiểu rồi......."
" Hiểu cái gì?”
Emilia cắn răng chịu đựng sự nhục nhã, khổ sở phát ra tiếng lí nhí.
".........B.....Bạo nghịch Quỷ vương Arnos Voldigod-sama..... Xin ngài, hãy ban phát......lòng từ bi”
" Ta từ chối”
Emilia trông như đứa trẻ sắp khóc đến nơi.
"..........C, cậu nói dối sao?......Xin tha mạng thì sẽ được cứu........"
" Ta nói là ta có thể đổi ý. Nhưng mà quả nhiên là không đổi được”
Emilia câm nín. Khóe mắt như sắp tràn ngập nước mắt.
" Còn năm giây.”
Emilia đã không còn nói thành tiếng nữa, chỉ còn biết đợi chờ cùng với sự tuyệt vọng.
" 3, 2, 1.”
Cô ta nhắm tịt mắt lại.
" Zero”
Cơ thể Emilia không biến đổi.
Thêm một giây, bo thêm một giây nữa, vẫn là hình dạng lúc đầu.
Cô ả mở mắt.
" Tại sao..."
" K, kukuku. Hahahahahahaha. Vẫn chưa nhận ra à? Trùng Độc Kiếm gì đó là phét thôi. Iyaiya, đúng là kiệt tác đấy, dáng vẻ lúc nãy của ngươi. Xin ngài, hãy ban phát lòng từ bi....nhỉ? Ngươi cũng phát ra được cái giọng nghe hay ra trò đó.”
Mặt Emilia đỏ choắt vì nhục.
" Ta sẽ tha cho ngươi.”
"..........Không..........thể........tha......thứ...........!!”
Chụp lấy chân ta, Emilia nhìn lên với ánh mắt thù ghét.
"..........Tuyệt đối không thể tha thứ !! Dù cậu có mạnh đến đâu, sức mạnh của cậu không có chút nào cao quý cả. Chỉ là sức mạnh thấp kém bẩn tiện mà thôi ! Làm cho một hoàng tộc phải nhục nhã thế này bằng thứ đó, một ngày nào đó, một ngày nào đó.......... chắc chắn tôi sẽ khiến cậu hối hận ! Dù tôi có không làm được, thì con của tôi, con của tôi không làm được thì cháu của tôi, đến mạt kiếp vẫn sẽ tiếp tục căm ghét cậu”
" Emilia.”
Ta lườm lại cô ta ngay lập tức.
Emilia đáp trả lại bằng sự thù ghét gấp mấy lần.
" Không thể tha thứ phải là ta nói mới đúng. Có vẻ như ngươi không biết thì ta sẽ nói cho hay, việc cứu mạng ấy. Ta không làm mấy việc nửa vời như là giết chết rồi giải thoát là xong đâu.”
Ta sút Emilia lên cho cô ta lật ngửa ra.
Và rồi, tay phải của ta cắm vào tim cô ả.
"..........Ka.......Ha........."
"Nhận lấy lời nguyền tận cùng của sự vĩnh viễn đi”
Emilia giãy giụa vùng vẫy chống trả, sau vài giây hơi thở đứt hẳn, không nhúc nhích nữa.
" Giác ngộ sự ngạo mạn của ngươi đi.”
Ma pháp trận được vẽ xuống sàn.
Một cô gái mắt nâu tóc nâu được sinh ra.
Đây mà Tôi Luyện Quỷ Tộc <Azheb >.
Cô gái mở mắt, sửng sốt khi nhìn thấy một Emilia với cái lỗ qua tim.
" Mình đã, chết...nhưng mà mình bây giờ là......?”
Ta giải thích sự tình cho cô gái trông đang rất hoang mang kia.
" Cảm giác sinh ra lại thế nào, Emilia”
" Gì thế này..........cơ thể của tôi..........Ma lực không........."
Ma lực của cơ thể mới rất yếu, Emilia không giấu được vẻ kinh ngạc.
"......Thứ.....thứ ma pháp thế này, định làm nhục tôi bằng thứ sức mạnh đê tiện này sao?”
Cơn buồn cười từ tận đáy bụng bùng lên không ngớt.
" Ku. Kukukuku. Hahahahahahaha. Ra thế, sức mạnh đê tiện à. Mà thôi thế cũng được, nhưng mà Emilia này.”
Ta nói rồi nhìn xuống một cách mỉa mai.
" Ngươi cứ định làm hoàng tộc như thế đến bao giờ?”
"......................Ể?.”
" Ta đã giúp ngươi chuyển sinh bằng Chuyển sinh ma pháp < Silica >. Tất nhiên là thành hỗn huyết của con người và ma tộc. Thử nhìn kĩ vào căn nguyên của mình bằng ma nhãn xem”
".........Dối....trá......."
Emilia khuỵu gối xuống.
Toàn thân run rẩy rụng rời, cứ thì thầm mê sảng “ Dối trá.......là dối trá........." không ngừng.
Dùng ma nhãn kiểm tra dòng máu đang chảy trong người mình hết lần này đến lần khác, nhưng mà lần nào cũng chỉ thấy không hơn gì là hỗn huyết. Hoàng tộc nỗi gì, đến thuần quỷ nhân còn không phải.
Khuôn mặt cô nhuộm một màu điên cuồng , từ từ đứng dậy với tay lấy thanh ma kiếm bên cạnh.
Vừa lẩm bẩm “ Không phải..........Không phải.........Đây không phải mình.” rồi đưa thanh kiếm kề vào cổ, bắt đầu vận sức.
"Ngươi có chết cũng chả thay đổi được gì cả Emilia ạ. Căn nguyên của ngươi đã dính lời nguyền rồi. Không cần biết ngươi chết bao nhiêu lần, lời nguyền sẽ đưa ngươi chuyển sinh thành hỗn huyết vĩnh viễn”
Máu chảy ra từ cổ Emilia.
Thanh ma kiếm tuột khỏi tay cô rơi keng xuống sàn.
"......Phải làm sao.......thì lời nguyền........."
" Không thể thoát khỏi lời nguyền của ta được đâu”
Emilia chết lặng đổ gục trước lời nói mang tính tuyệt vọng hoàn toàn của ta.
"........Iya.............................Iya......................................."
Emilia lắc đầu, cứ lẩm bẩm liên tục như thể đã đánh mất đi lý trí.
" Bây giờ đã đứng ở một vị trí khác, hãy tự mình thử quan sát lại Dilhayd này đi. Không biết chừng ngươi có thể nhận ra chính kiến của ngươi là sai lệch đó”
" Iya..........Không thể nào...........Iya........."
Ta dùng Dịch Chuyển <Gatom> rời khỏi khu vực đấu trường .
Xung quanh cảnh vật nhuộm một màu trắng xóa.
"...........Iyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ! ! !”
Tiếng thét như điên dại vang lên, xé tan không gian đấu trường ban đêm tĩnh mịch.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
U-m, thật sự giống quỷ vương đúng không...........
NIT note:
May quá, vẫn cố được cho chương này xong đúng hạn :D
Sau khi đọc chương này thì mấy bác sao k biết, chứ t thì …. Chưa thoả mãn lắm :D
Thôi thì hóng nội dung tiếp theo chứ biết sao giờ, có khi nào emilia mới này lại gia nhập luôn…. Fanunion của Arnos luôn k chừng
Rồi, note ít ít thôi, mọi người đọc truyện vui vẻ nha, up xong chương chắc t gấp lap đi ngủ luôn á, up xong 56 chưa gì mà ngày hôm sau đau đầu liệt giường, sang hôm sau thì bay hơn 1 củ tiền khám bệnh thuốc than, dm cay -_-
Nhớ cmt nhiệt tình nha mọi người, ai chưa tim nhớ tim cho t luôn nha :D
P/s: tem thì phải cmt chữ ”tem” mới tính đấy, hổng được lách luật nha :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(Sinhsieusao: con lật đật của nhật ) (Sinhsieusao: Phũ quá man, mà thôi cũng phải chịu // NIT: còn nhẹ nhàng chán :D) (Sinhsieusao: tác giả có cần tả lại hai lần k ) (Sinhsieusao: má làm việc không đâu // NIT: Arnos vẫn còn nhỏ bác à :D) (Sinhsieusao: Sad part 2, t chắc chắn tác giả muốn phũ Emi ) (Sinhsieusao: a thích suy nghĩ của các chú (¬‿¬) ) (Sinhsieusao: người chứ phải rác đâu :)) ) (Sinhsieusao: quá đáng lắm r :)) biết là con emi nó occho rồi nhưng mà thế này thì // NIT: nó đáng nhận như thế bác ạ :D) (NIT: Moá nó lầy :D ) (Sinhsieusao: ác vl ) (Sinhsieusao: máu S vl ) (Sinhsieusao: thôi t xin, cô định cho cả dòng họ cô chịu cảnh này à // NIT: 1 mình chọc tổ ong thế này chưa đủ, muốn lôi con cháu nghịch ngu cùng -_-) (NIT: tưởng k ác mà lại ác k tưởng luôn :D)