Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Tiếng chuông kèm theo tiếng lục lạc vang lên báo hiệu tiết học đã đến lúc kết thúc.
“Uhm. Vậy hôm nay tới đây thôi. Ai có điều gì muốn hỏi không nào?”
Eniyunien nói nốt vài câu cuối trước khi rời khỏi lớp.
Nhân cơ hội này, ta bèn giơ tay lên.
“Có vài điều khiến ta khá thắc mắc. Đầu tiên, Tinh linh vương rốt cuộc là tinh linh như thế nào?”
“Hô hô hô. Tinh linh vương-sama chính là chủ nhân vĩ đại của khu rừng Đại tinh linh Aharthern này. Ngài luôn luôn chở che và bảo vệ cho tất cả mọi người nơi đây.”
“Fumu. Thế thì hắn sinh ra từ lưu truyền gì?”
“Cái đó thì lão vẫn chưa thể nói được. Sự tình của Tinh linh vương-sama thực sự rất chi là rối rắm và phức tạp lắm. Đầu tiên phải học từ những thứ cơ bản nhất đã. Trò cũng đã có chứng nhận tốt nghiệp rồi, vậy thì sau này liệu có định tiếp tục dự tiết nữa không?”
Shin vẫn còn ở trong này, ra ngoài bây giờ thì cũng chẳng để làm chi cả.
“Ờ, nơi này vẫn còn thứ đáng để ta học hỏi. Giờ ta muốn hỏi thêm một chuyện nữa. Thuộc hạ của ta lúc trước ở đây đã bị thần ẩn giấu mất đi, ngươi có biết gì về việc đó không?”
“Uhm. Là những học trò đã không qua được bài kiểm tra nhỉ. Quả thật đúng là chúng đã nhập học vào học xá tinh linh này. Tại nơi đây, kẻ nào đạt điểm rớt trong bài kiểm tra thì sẽ bị Ẩn lang Jennull giấu đi mất. Thứ chào đón bọn chúng chính là những tiết học phụ đạo kinh hoàng nhất thế gian này. Àh, trò không cần phải lo lắng quá đâu. Nếu thật sự chăm chỉ, chắc khoảng tầm 5 năm nữa là bọn chúng có thể quay lại học xá tinh linh này thôi.”
Những 5 năm cơ à. Ta không thể đợi lâu như thế được.
“Thần ẩn cụ thể là bị làm sao?”
“Chà, phải nói làm sao nhỉ. Có người cho là thần ẩn sẽ giấu kẻ xấu số tới tít tận cùng chân trời của thế giới. Một số người khác lại nói, rằng Ẩn lang Jennull sẽ ăn nạn nhân và giấu họ vào bên trong cơ thể của nó. Xét về tính logic và thường thức thì nó khá bất cập, nhưng mà Jennull vẫn có thể đưa những kẻ nó đã giấu đi trở lại học xá tinh linh này mà không tổn hại gì.”
Một năng lực đặc biệt, hiếm có bậc nhất được hình thành từ lời đồn và lưu truyền à.
Nếu thế thì việc dùng sức mạnh cưỡng chế nó vận hành trái lại tự nhiên sẽ gặp đôi chút khó khăn đây.
“Ta nghe nói nếu nhờ Tinh linh vương giúp thì có thể đưa những kẻ đã bị thần ẩn giấu đi trở về?”
“Umh, đúng là như thế. Ẩn lang Jennull là chó canh của Tinh linh vương-sama. Chỉ cần có lệnh của ngài ấy là nó sẽ ngoan ngoãn trả lại tự do cho đám người kia thôi.”
“Muốn gặp Tinh linh vương thì chỉ có mỗi một cách là vượt qua thử thách của tinh linh thôi sao?”
“Đúng vậy. Đó là quy tắc của học xá đề ra.”
Nếu đi ngược lại quy tắc thì sẽ phải chịu những hình phạt thích đáng.
Thật đúng là phiền phức.
“Ban nãy ngươi có nói rằng để lấy được tư cách tiến vào thử thách của tinh linh, thì cần phải làm xong vài bài kiểm tra nhỏ. Chính xác thì ít nhất là bao nhiêu bài mới được?”
“Ít nhất cũng phải qua ba bài. Điểm trung bình trên được 80 thì sẽ đủ tư cách tham gia thử thách của tinh linh”
Ba bài à, nhiều quá.
“Cho vào một bài luôn cho ta đi.”
“Hả?”
Tiếng thốt ngây người phát ra từ cái cây thầy giáo.
“Ta không có nhiều thời gian như thế đâu. Cho hết vào một bài đi.”
“Umhhh, trò tuy đã lấy được chứng nhận tốt nghiệp, nhưng khi liên quan đến thử thách của tinh linh thì mọi chuyện lại hoàn toàn khác đấy nhé. Đó là cơ hội độc nhất để có thể diện kiến Tinh linh vương mà. Chỉ với mỗi mình quyền hạn của lão thôi thì khó tự đưa ra quyết định như vậy được”
“Thì bài kiếm tra tới cứ gộp hết cả 3 phần như thế lại làm luôn trong một lượt là được rồi.”
“Tuy nói là bài kiểm tra nhỏ, thế nhưng số lượng câu hỏi của nó thì rất lớn đấy. Bởi vì lão không thể làm luôn từng ấy câu hỏi cùng một lúc nên mới phải để trống khoảng cách ra như thế.”
“Fumu. Ta thì lại không nghĩ vậy đâu.”
Câu nói có chút dụng ý bên trong, khiến cho Đại thụ Eniyunien nghe thấy được liền tỏ ra khá tò mò.
“........Ý trò là sao?”
“Gì đâu, ta chỉ nghĩ rằng một tinh linh được mệnh danh hẳn là đại thụ giáo dục thì có nhiêu đó chắc chắn sẽ dư sức làm được thôi.”
“Cái……………!?”
Cắn câu rồi.
Cùng theo tiếng thốt lên trong khoảnh khắc ngắn ngủi chính là niềm vui thích mà Đại thụ Eniyunien đã không thể che giấu hết.
Đúng như ta nghĩ, lão cây này chuẩn kiểu được khen cái là tâm tình thăng hoa ngay.
“Ta cứ đinh ninh rằng nếu ngươi dốc toàn lực thì cho dù có đến 10 bài hay 20 bài kiểm tra đi chăng nữa, tất cả cũng sẽ đều được hoàn thiện trong vòng một đêm chứ nhỉ. Fumu, vậy là ta đã lầm sao. Thế mà sau buổi học ngày hôm nay, ta còn cho rằng không ai có thể giỏi hơn ngươi trong ngành giáo dục này nữa đấy……”
“Umuuuuhhhhhhhhh………………”
Căn phòng bất chợt rung nhẹ một cái.
Eniyunien đang bị bối rối cực mạnh.
Có lẽ ta nên chọc thêm một cú nữa nhỉ.
“Nếu là giáo viên ở Học viện Quỷ vương thì bọn chúng hẳn đã linh hoạt điều chỉnh giáo án luôn cho phù hợp rồi. Mà thôi, ta cũng không bắt ép ngươi đâu. Từng trường có từng cách dạy khác nhau mà.”
Dứt lời, ta đứng dậy và hướng tới lối cửa ra vào mà bước đi.
Bỗng dưng, cánh cửa trước mắt đóng sầm một cái thật mạnh lại trước khi ta kịp đặt chân ra ngoài.
“Được thôi. Lão đây chính là đại thụ giáo dục cơ mà. Nhiêu đó chắc chắn ta sẽ xoay sở kịp cho xem.”
“Vậy ư, thế thì đỡ quá.”
“Tuy nhiên, Quỷ vương Arnos. Các trò đặt chân tới chốn này vẫn còn chưa được bao lâu. Thế nên trong bài kiểm tra nhỏ sắp tới, nếu không đạt trên 90 điểm thì lão sẽ không cấp cho chứng nhận tư cách tham gia thử thách tinh linh đâu đấy.”
“Chiều ngươi luôn.”
“Rồi. Vậy thì tiết học tiếp theo sẽ diễn ra trong 2 giờ đồng hồ nữa. Trong lúc đó nhớ chăm chỉ và tự giác học bài đi nhé.”
Cái cây lớn trên bục giảng trở lại tráng thái bình thường. Mắt mũi miệng biết mất hẳn đi, khí tức của Eniyunien cũng dần dần rời khỏi.
“Fufufu.”
Hồng bia vương Gilisiris vừa nở một nụ cười nham hiểm vừa tiến tới chỗ ta.
“Ôi chao ôi chao. Xem ai mạnh miệng chưa này. Ta thật sự chẳng thể nào nuốt nổi cái tính chỉ xem mỗi bản thân mình là đặc biệt của ngươi được.”
Gilisiris lườm chặt lấy ta, khuôn mặt dạng gel của hắn cứ méo mó biến đổi liên tục.
“Ngay cả ta cũng phải mất tận một tháng trời mới nhận được tư cách tham gia thử thách tinh linh đấy.”
“Hoh. Ngươi mà cũng phải gian khổ đến mức đó sao. Thật chẳng ra dáng tí gì.”
“Nếu chỉ có mỗi ăn với học thuộc thì đã dễ rồi. Thế nhưng đặc trưng của cái học xá này là bắt học sinh phải tự đi tìm lấy đáp án chính xác mà nhớ lấy cơ. Đừng có mà nghĩ mọi chuyện sẽ đơn giản như nhà ngươi tưởng tượng.”
“Vậy, ngươi có muốn cược với ta không, Hồng bia vương. Sau bài kiểm tra một tuần tới, tất cả bọn ta sẽ dành được tư cách tham gia thử thách của tinh linh.”
Gilisiris lập tức tỏ vẻ khó chịu ra mặt.
“Tất cả? Không chỉ duy nhất mình ngươi, mà là cả đám kia nữa hay sao?”
“Ờ, tất cả bọn ta.”
“Ngươi đang bảo ta đây còn kém cỏi hơn mấy tên quỷ nhân giời ơi đất hỡi kia ư?”
“Ngươi đang nói gì vậy?”
Ta nhẹ cười.
“Hồng bia vương. Ngươi cho rằng mình vượt trội hơn thuộc hạ của ta sao?”
Một vòng ma pháp trận dạng nhãn cầu hiện lên trên gương mặt nhầy nhụa của Hồng bia vương. Có vẻ lời vừa rồi của ta đã khiến hắn lộn tiết cả lên rồi.
Gilisiris lườm ta với vẻ giận dữ tột cùng ấy và nói.
“Thú vị lắm. Vậy ngươi muốn cược kiểu gì đây, Quỷ vương?”
Cắn câu rồi à.
Đúng là vẫn chẳng thay đổi gì cả, tên ngốc thích sĩ diện.
“Nếu tất cả bọn ta đều nhận được tư cách tham gia thử thách của tinh linh thì ta thắng. Lúc ấy ngươi phải nói cho ta biết kẻ bề trên đã ra lệnh cho ngươi là ai.”
Khuôn mặt gel vô định hình của Gilisiris lại biến đổi lục bục, hình như hắn đang cười nhạo ta thì phải.
“Được thôi. Nếu ta thắng thì ngoan ngoãn nộp căn nguyên của ngươi ra đây đấy.”
Fumu. Thách giá khá to đấy chứ, cái tên này.
Hay là hắn cố ý làm thế để ta sợ mà rút lui, bởi thông tin về kẻ bề trên kia thực sự quan trọng tới nỗi không muốn tiết lộ ra bên ngoài?
“Có vẻ như ngươi không nuốt được điều kiện này rồi nhỉ. Thế thì thôi vậy, ta cũng chả rảnh mà đi cá cược với ngươi nữa đâu”
“Không vấn đề gì cả. Ngươi thích là được.”
Gilisiris đứng hình mất một lúc, không nói lên được câu nào.
Xem ra hắn thực sự không thể ngờ là ta sẵn sàng mang căn nguyên của mình ra để đánh cược nhỉ.
“Ngươi mất trí rồi à? Hay là ngươi đang xem thường ta thế hả?”
“Điều kiện do chính miệng ngươi nói ra cơ mà? Giờ lại quay ra sợ cái gì vậy?”
Gilisiris gắt gỏng lườm ta đầy cay cú.
“Được lắm, đã thế thì ta chiều ngươi luôn. Giao kèo hoàn thành. Chuẩn bị hối hận đi là vừa đấy, Quỷ vương.”
Hắn đi ngang qua ta và rời khỏi lớp học. Giữa chừng thì tiện thể ký kết Khế Ước<Zekt> mà ta lập ra luôn.
“Trải qua ngần ấy năm mà các ngươi vẫn chả thay đổi gì.”
Lẩm bẩm xong vài tiếng thì U minh vương Aejes cũng đứng dậy rời đi.
“U minh vương, ngươi cũng muốn tham gia luôn không?”
“Nói lời vớ vẩn. Ta đây đã từng nghe lời dụ dỗ của ngươi bao giờ chưa?”
“Hình như là có 2 lần rồi đấy.”
“Đó là bởi vì tình thế khi ấy thật sự cần thiết mà thôi. Còn bây giờ thì hoàn cảnh đã khác xa rồi.”
Dứt lời, U minh vương hậm hực đi mất.
Quay lại nhìn quanh lớp học, ta phát hiện Nguyền vương trong dạng nhân cách Giste cũng đã không còn ở đó nữa.
Có lẽ hắn đã biến thành làn sương khói màu đen và biến mất như cái cách mà hắn xuất hiện vậy.
“Cậu có tính toán gì để thắng cược rồi sao?”
Rei đến cạnh ta và hỏi.
“Có gì đâu, bây giờ bắt đầu nghĩ cách. Cứ phải lề mề rườm rà như thế thì quá mất thời gian, đợi khi chắc chắn thắng rồi mới hành động thì sẽ không thể tiến gần tới chỗ của đám Shin được đâu.”
“Nói thì nói thế chứ lỡ thua thì cậu tính sao đây? Căn nguyên sẽ bị lấy đi mất đấy? Ngủm luôn còn gì nữa?”
Sasha lườm nguýt ta mà phàn nàn.
“Ta sẽ không thua.”
“...........Đang bảo là lỡ thua thì sẽ phải làm sao cơ mà. Đó có phải câu trả lời đâu?”
“Bởi vì chuyện cô đang nói đó, nó vốn dĩ là bất khả thi rồi.”
Sasha cạn lời không biết nói thêm gì, chỉ cau mày khó chịu.
“…Tự học?”
Misha cùng với khuôn mặt nhạt nhòa cảm xúc của cô lên tiếng hỏi ta.
“Ờm. Thời gian của chúng ta chỉ có đúng một tuần mà thôi”
“........Em…….học kém…….lắm………”
Zesia thẫn thờ nắn từng câu từng chữ một.
“Không phải lo đâu. Có chị ở đây kèm Zesia học rồi mà.”
Eleonor nhẹ nhàng vuốt ve đầu của Zesia.
Trông cô bé có vẻ đã lấy lại được chút tinh thần, sắc mặt trông tốt hẳn ra.
“Nhưng mà, tự học thì chúng ta phải làm như thế nào đây? Arnos-kun cũng không có biết quá nhiều về tinh linh mà đúng không?”
“Ờ. Nhưng ở đây có một người biết rất rõ về bọn chúng còn gì.”
Mọi người đồng loạt hướng ánh nhìn qua phía mà ta quay sang.
Leina cũng ngoảnh đầu lại phía sau, tuy nhiên không có ai ở đó nữa cả.
“Ủa, là đang nói tôi đấy hả?”
“Cô đã xuất sắc trả lời đúng tên của những tinh linh mà đến cả đám Hồng bia vương còn phải lắc đầu. Thế không phải biết rõ thì là gì?”
Leina hơi cúi đầu xuống một chút, vẻ mặt hơi đăm chiêu.
“Lúc tiến hành thu thập thông tin để tìm kiếm Aharthern, tôi có tiện nghe ngóng thêm cả những câu chuyện về tinh linh nữa. Tuy nhiên thực sự thì nó không có quá nhiều đâu…..”
Mà, cũng đúng thôi.
Lời đồn của tinh linh không phải cứ thích là tìm được ngay như thế.
Cho dù lời đồn và lưu truyền đã phổ biến thế nào chăng nữa, nhưng ta vẫn không thể biết được nó đã chuyển hoá thành tinh linh hay chưa. Nếu không gặp thì việc xác nhận tính chính xác của điều này sẽ là chuyện không thể .
Chỉ làm một kẻ thu thập thông tin thôi thì sẽ không thể nào am hiểu tường tận hết về tinh linh được.
“Ủa? Thế sao cô biết cả tên của những tinh linh hiếm?”
Thấy Eleonor hỏi, Leina lúng túng trả lời.
“...........Thì vốn tôi cũng có biết về mấy cái tên ấy đâu. Thế nhưng không hiểu vì sao từ lúc tới đây, đột nhiên những thứ đó ùa về trong tâm trí…..”
“Có lẽ trước khi đánh mất ký ức, cô là một kẻ rất am hiểu về tinh linh rồi”
“.............Vậy sao?”
“Có muốn thử kiểm tra không?”
Leina tò mò nhìn ta.
“Bằng cách nào?”
“Ta có thể sử dụng một vài ma pháp khôi phục trí nhớ. Nếu cô có thể nhớ lại hết mọi kiến thức liên quan đến tinh linh thì cũng sẽ rất có ích cho việc học bài của bọn ta.”
Leina đăm chiêu suy nghĩ một hồi rồi đáp lại.
“Ma pháp có lẽ sẽ không được đâu.”
“Sao cô lại nghĩ vậy?”
“Tôi cũng không biết nữa……..Chỉ là cảm giác như thế………”
Fumu. Khá là kỳ lạ đấy.
“...........Nhưng mà, dẫu sao cũng vẫn nên thử thì hơn nhỉ? Tất nhiên là tôi sẽ giúp mọi người trong việc luyện tập kiến thức về tinh linh rồi. Tôi cũng đang rất muốn gặp Tinh linh vương mà…..”
“Cái đó cũng là cảm giác của cô à?”
“Ừm, đúng vậy.”
Dẫu nói là linh cảm nhưng vẻ mặt Leina như thể có thứ gì đó khiến cho cô rất chắc chắn về chuyện ấy.
Mà thôi, có nghĩ thế nào nữa thì cũng chẳng được gì.
“Hãy để tâm trí mình trống rỗng, cố gắng đừng suy nghĩ gì cả”
Ta chạm đầu ngón tay vào trán của Leina.
Ma pháp trận của Truy Ức <Evi> được vẽ lên ngay tại vị trí mà tay ta chạm vào.
Nếu được thì ta muốn dùng Thao Tác Thời Gian<Levio> để quay ngược lại thời gian cho cô ta luôn cơ. Có điều ta lại không biết khởi nguyên và nguồn gốc của cô ta là gì.
Nhưng mà, chỉ là mất ký ức thông thường thì Truy Ức đã là quá đủ rồi.
“A…………”
Leina thốt lên một tiếng.
Hình như cô ta đã nhớ lại được cái gì đó.
Một lúc sau, quá trình Truy Ức kết thúc. Ánh sáng của ma pháp trận trên khuôn mặt cô ta cũng đã dần biến mất.
“Thế nào rồi?”
“..........Tôi đã nhớ lại rất nhiều điều về tinh linh………..”
Nói thì nói vậy, nhưng gương mặt của Leina lại không có vẻ gì là rạng rỡ cho lắm.
“Thế nhưng quả nhiên là tôi vẫn không thể nhớ ra chuyện gì liên quan tới bản thân mình cả……..”
Fumu. Không phải chỉ là triệu chứng mất ký ức thông thường thôi à.
—————————————————
Tác note:
Bí ẩn về Leina lại tăng lên rồi.
NIT note:
Chương này phải công nhận a main nhà ta kiểu gì cũng làm ddc, khích tướng kiểu đấy thì ai mà cho qua đc chứ
Cơ mà quả Leina cuối chương lại quan ngại thật, có mùi Reno chuyển sinh ư, mà t nghĩ chuyện đó là bất khả thi với kiểu tồn tại như tinh linh chứ. Mà vậy còn đỡ hơn viễn cảnh tối tăm Shin mất vợ L
Chương này up trễ 1 hôm, chắc mọi người cũng đọc thông báo r nhỉ. Buồn cái là cái ổ cứng của t k sống lại nữa rồi, cố sống tiếp với 100GB SSD đến khi đủ lúa sắm cái mới :((
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhé, nhớ cày vew cho team luôn nà, vì 1 tương lai vững chắc tiến độ 2 chương 1 tuần nhá.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bản dịch chính chủ được up duy nhất tại link: https://ln.hako.re/truyen/3601-maou-gakuin-no-futekigousha
(NIT: moá. Main lại dẻo miệng thôi rồi -_-) (NIT: cạn lời vs mấy ông thần này) (NIT: ông nốt này, lúc có 1 phần vạn khả năng melheis chết thì k quyết đoán như này, còn khi không biết gì thì gáy to và rõ phết)