Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: haomtpit
Cố vấn Nhật ngữ: KuroZererk, TorRi
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi vượt qua cơ số bức tường (bằng vài cú chạm nhẹ), chúng tôi đã đến được một khoảng không gian khá rộng bên trong dungeon.
Đó là một căn phòng đã bị ẩn đi trên con đường dẫn tới tầng thấp nhất của Dungeon.
Vẻ ngạc nhiên hiện rõ lên khuôn mặt của Sasha.
"Cậu có thể phát hiện ra sự tồn tại của căn phòng này từ trước khi đâm đầu vào tường sao..."
"Những lối đi ẩn mà có sử dụng những thiết bị ma thuật sẽ rất dễ bị phát hiện, chỉ cần trình độ Quỷ nhãn đủ cao ta có thể thấy được phản ứng ma thuật và tìm ra nó. Tuy nhiên, một lối đi ẩn đơn giản nhưng không sử dụng thiết bị ma thuật nào như cái này thực sự là điểm mù của pháp sư."
Tuy nhiên việc sử dụng lối đi ẩn này cũng có nhược điểm, bởi nếu tôi muốn giữ được chất ‘ẩn’ của nó, tôi phải dùng Sáng tạo công trình <Ibis> để vá lại những bức tường mà chính tôi đã phá huỷ mỗi khi tôi muốn đi qua.
"Tôi vẫn không thể hiểu nổi, dungeon dưới lòng đất của học viện Deiruheido này cấm người ra vào, ngoại trừ học viên đã được cho phép. Vậy từ lúc nào mà cậu tìm ra được lối đi ẩn này? "
"Nếu ta nói lối đi này do chính tay ta tạo ra thì cô có tin không?"
Sasha chu môi. Rồi, không tin chắc luôn.
"Vậy sao. Cậu không muốn trả lời cũng chả sao cả."
Biết ngay mà, cho dù tôi có nói sự thật đi chăng nữa, cô ấy cũng chẳng tin tí nào đâu.
"Đi tiếp thôi, căn phòng này nối thẳng tới tầng thấp nhất của dungeon đấy."
Đi thêm được một lúc,thì đập vào mắt chúng tôi là một căn phòng tràn ngập ánh sáng.
Trần hang ở đây khá cao, và mặc dù là đang trong dungeon, nhưng màu xanh của cây cối trải rộng như không gian bên ngoài. Ở đây cũng có cả một kênh nước nhỏ,mặt nước phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
"... Ánh sáng mặt trời ..."
Misha thì thầm.
"Đúng vậy, ánh nắng vào ban ngày và ánh trăng vào ban đêm, hơn nữa nó đã được thiết lập thay đổi theo vòng thời gian trên mặt đất."
"... Nó được vận hành bởi một Tự nhiên ma thức thuật sao?"
Ma thuật dung hợp, bí thuật của gia tộc Necron, cũng sử dụng Tự nhiên ma thức thuật. Thế nên ngay lần đầu tiếp xúc, họ đã cảm nhận được sự thân quen, có lẽ họ cũng đã nhận ra rằng căn phòng này cũng chính là là chất xúc tác để vận hành ma thuật.
Tuy nhiên, căn phòng này đã có một vài thay đổi nhỏ so với 2000 năm trước.
Hướng của ánh sáng Mặt Trời chiếu xuống đã bị thay đổi, có ai đó đã dùng ma thuật để điều chỉnh nó à?
Tuy nhiên tôi cũng chẳng bận tâm với thay đổi này lắm, bởi vì hầm ngục ngầm không chỉ được sử dụng bởi tôi, thuộc hạ của tôi cũng là những người thường xuyên ra vào nơi này, nên những chuyện thế này có lẽ không hiếm thấy.
Tôi cũng nhìn lên trần hang để đảm bảo vài thứ. Tất nhiên, nó vẫn chỉ là cái trần hang y như hồi trước, và chả có cái gì ở trên đó hết.
"... Sao vậy...?"
"Không có gì, do ta tưởng tượng thôi."
Rời khỏi phòng của Tự nhiên ma thức thuật, chúng tôi tiếp tục di chuyển đến căn phòng chứa bệ thờ Quỷ vương.
Dừng lại ở cầu thang dẫn xuống tầng dưới, Sasha nhìn tôi thắc mắc.
"Nè~, nếu Arnos đã từng đến đây, tại sao cậu không dùng Dịch chuyển ma pháp <Gatom> ? "
"Dungeon dưới lòng đất này còn có hiệu ứng làm nhiễu Ma thuật dịch chuyển <Gatom>. Tất nhiên là dùng vẫn có thể dùng được, tuy nhiên nó sẽ đưa chúng ta tới đâu thì ta không biết. "
Việc giải trừ những hiệu ứng làm nhiễu ma thuật như thế này với tôi chỉ như trò con nít, tuy nhiên nếu làm vậy thì đồng thời cũng sẽ khiến cho cấu trúc của dungeon này sụp đổ.
Nếu giờ tôi chỉ dùng <Gatom> liên tục thì cuối cùng, bằng cách nào đó cũng sẽ tới được nơi tôi muốn thôi. Nhưng thật ra, cái cơ chế khiến đến cả tôi cũng không thể dùng <Gatom> một cách dễ dàng của nơi này lại cực kì phù hợp để cản trở những kẻ muốn xâm nhập vào đây.
"Chúng ta đã đi bộ hơn hai tiếng rồi, còn phải đi bao xa nữa vậy?"
"...nhìn kìa…..."
Misha chỉ về phía trước. Đúng là tôi có thể thấy được điểm cuối của những bậc thang tưởng chừng như vô tận này.
"Fumu , chúng ta đã đến tầng thấp nhất rồi đấy."
"Thật vậy sao!?"
Sasha lấy lại tinh thần, hớn hở chạy trước hai chúng tôi một đoạn.
Nhưng rồi, Sasha phải dừng lại, biểu cảm cứng đơ sau khi nhìn thấy thứ ở trước mặt.
Tôi và Misha cũng đã đuổi kịp.
Trước mặt chúng tôi lúc này là một cánh cổng đồ sộ và tráng lệ, giống như là nó được xây dựng bởi người khổng lồ vậy.
"Đó là cánh cổng của căn phòng có tế đàn đấy"
Misha sử dụng Quỷ nhãn lên chánh cổng khổng lồ.
"... phản ma pháp ..."
"Ahh~, thứ này giúp ngăn chặn những kẻ muốn xâm nhập nơi đây bằng ma thuật."
Misha nhìn chằm chằm vào ma thuật cấp cao trước mặt.
"... Thứ này sẽ không bị tổn hại gì dù có dùng đến Ngục viêm- Pháo binh hủy diệt <Geo Grays> ... …”
"... Hảả!? Thế thì, chúng ta phải vào trong bằng cách nào đây.........?"
Yareyare, mấy người không biết mình đang đi cùng ai à.
" Dùng cái đầu chút dùm đi. Nhìn nó cũng đâu dễ phá đâu, cứ phải nghĩ về chuyện đó làm gì. Nếu ma thuật không dùng được, thì cứ mở mà không dùng ma thuật là được mà”.
Tôi tiến về phía trước, chạm tay vào cánh cổng khổng lồ.
Ngay khi tôi dồn lực vào tay, cánh cổng ro lớn phát ra tiếng ồn dữ dội và dần mở ra.
"Cá… Mở được rồi kìa."
Sau khi đứng hình vì bất ngờ, Misha nói với biểu cảm khó hiểu.
"Tôi đã nghĩ về nó từ cái lần cậu nâng được “Ma vương thành” của tôi lên rồi cơ mà, cái người của cậu, làm từ cái quái quỷ gì thế....? Mà sao cách mở cánh cửa ngầu lòi này lại trông ngu ngốc thế"
Sasha nhìn cái cách mở cửa bằng sức mạnh của tôi, gào lên thế chắc cũng là đương nhiên, cơ mà tôi kệ méo thèm trả lời lại.
Để vậy trông cũng dễ thương đấy chứ.
"Ma~, kết quả của rèn luyện hàng ngày thôi."
“ Chả có ai rèn luyện được như thế đâu”
Rồi cứ thế Sasha nhìn tôi chằm chằm, rồi tự lẩm bẩm “Hay là sức mạnh này đến từ dòng huyết thống nào đó nhỉ....”
"Thôi bỏ đi, chẳng phải cô đến đây để tìm kiếm cái que đó sao."
Bên trong căn phòng đã được mở, trên tế đàn hiện ra một cây trượng mà nhìn vào thôi cũng cảm thấy điềm báo của sự tồi tệ, tạo cảm giác chẳng có gì tốt lành từ nó.
"Đó….Nó có phải là Vương trượng …!? "
Chỉ cần kích hoạt Ma nhãn, là lập tức sẽ thấy lượng ma lực lớn đến mức vô lí tỏa ra từ cây trượng, tràn ngập trong con mắt.
Nó khác với thanh kiếm ma thuật mà Zepes có. Mà cũng đúng thôi, nó là sản phẩm chính hãng của thời đại thần linh cơ mà.
"Cây trượng đó sẽ đảm bảo cho nhóm chúng ta đạt được điểm tuyệt đối trong bài kiểm tra ở dungeon lần này."
Nếu bỏ nó sang một bên, thì đối với tôi, chẳng còn thứ gì giá trị trong căn phòng này nữa.
"Nee ... tôi có thể chạm vào nó, đúng không ...?"
Những thứ thu thập được trong quá trình khám phá dungeon sẽ thuộc quyền sở hữu của nhóm trưởng Tuy nhiên, việc tìm thấy những vật phẩm ma thuật mạnh mẽ như thế này cũng không dễ dàng gì, bởi chúng cũng không hề phổ biến ngay cả trong thời đại thần linh. Và nếu bạn có trình độ Quỷ nhãn như Sasha, đủ để nhận ra được vật phẩm ma thuật mạnh mẽ, niềm vui khi tìm ra được cây Vương trượng này sẽ tăng lên gấp bội.
"Được thôi."
"Cảm ơn"
Sasha hớn hở chạy đến tế đàn, nhẹ nhàng nhấc cây Vương trượng ra khỏi bệ đá..
Được tận mắt mục sở thị ma pháp cụ huyền bí trong truyền thuyết, cảm giác như tim cô ấy ngừng đập chỉ để nhìn chằm chằm vào nó.
Fumu, thế này cũng chả sao, cứ để cô ấy vui vẻ tự sướng với hàng xịn một chút vậy.
"Misha, qua đây ."
Tôi gọi Misha để cả hai cùng vào, hướng về phía bên cạnh của tế đàn.
"...Gì thế...?"
"Nơi này là phòng báu vật."
Bước vào trong phòng. Nhìn thoáng qua thì nó rỗng tuếch, nhưng nghe thấy tôi hô “hãy để ta thấy được” , ngay lập tức lớp ma thuật che phủ bị loại bỏ, các ma pháp cụ như kiếm ma thuật hay những bộ giáp trụ ma thuật đều lần lượt xuất hiện.
Và trong đống đó, được tạo nên từ sợi ma thuật thu được từ 1 chủng rồng hiếm, tầng tầng lớp lớp được hòa trộn và dệt nên từ ánh mặt trăng, là bộ Dạ Chúc < Moon Weaver Dress> , hay thứ được ca tụng là đẹp nhất thế gian, được làm từ lông của con sư tử vàng Sirius , bộ áo choàng Hoàng Kim<Golden Lion Robe> , ngoài ra còn vô vàn những bộ trang phục rực rỡ khác hiện ra
"Này Misha, xem thử có thứ gì trong này thích hợp làm quà tặng cho Sasha không."
Misha nhìn chằm chằm vào đống y phục trong kho báu.
Tôi biết, thứ mà Misha đang nhìn không chỉ đơn giản là vẻ ngoài của trang bị, thứ mà cô ấy qua tâm là bản chất, ma lực ẩn chứa bên trong những trang bị ấy.
Các vật phẩm ma thuật được sử dụng trong thời đại thần linh để có khả năng tự chọn chủ cho mình, nếu là tôi thì chắc là cái nào cũng sẽ dùng được, nhưng với những kẻ khác thì đó lại không phải là chuyện dễ dàng. Vậy giờ tính sao đây Misha ?
Sau khi xem xét một lúc, Misha tiến tới.
"....Thứ này thích hợp….."
Thứ mà cô ấy chỉ tay tới, là <Áo choàng Phượng Hoàng> ( Phoenix Court Coat), dệt từ lông vũ của con chim thần-Phoenix. Người mặc nó sẽ được bảo bọc và nhận được ân huệ từ ngọn lửa vĩnh cửu bao bọc xung quanh, nhưng trái lại, những kẻ không phù hợp sẽ bị thiêu rụi, nó là món đồ như vậy đó.
"Thứ này trông cũng khá đẹp, nhưng choàng được nó không dễ đâu đấy."
".....Nn...."
Liệu cô ấy có biết việc món đồ này sẽ chọn chủ không? Maa~, Quỷ nhãn của Misha cũng không phải dạng vừa. Chắc chắn Sasha sẽ phù hợp với chiếc <Áo choàng Phượng Hoàng> này thôi.
"Được thôi, thứ này sẽ làm quà cho sinh nhật của Sasha."
Misha mỉm cười, cô ấy ôm lấy chiếc <Áo choàng Phượng Hoàng> như một vật vô cùng quan trọng.
Cứ ôm nguyên như vậy, cô bé chạy đến chỗ Sasha,người đang ở phía ngoài cánh cửa phòng kho báu. Tuy nhiên giữa đường, Misha lại hướng mắt đến 1 chiếc nhẫn đang được đặt trên kệ.
Ở đó là <Lotus-Leaf Ice Ring>. Khí lạnh của nó, có thể bao phủ cả 7 đại dương bằng những mảnh băng hình lá sen, nên nó được gọi tên như vậy.
Misha không đơn giản chỉ là vô tình nhìn thấy chiếc nhẫn. Ma pháp cụ và thuật sư luôn thu hút lẫn nhau. Và thứ đc nói tới lần này, là chiếc <Lotus-Leaf Ice Ring>.
"Misha muốn nó sao?"
Misha đang nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn, biểu cảm của cô không thay đổi.
"Ngày mai cũng là sinh nhật của Misha đúng chứ."
Cô ấy lắc đầu.
"... Không sao đâu ..."
Cách Misha chạy đi như muốn trốn tránh vậy.
"Hmm..."
Mặc dù tôi không biết lý do có thể là gì, maa~ , chẳng phải nên sống thành thật hơn chút à. Cầm chiếc nhẫn lên tay, tôi ngay lập tức đuổi theo Misha ra tới ngoài phòng kho báu.
"Ah! Arnos, Misha, hai người đã đi đâu thế? Mới rời mắt một tí thôi mà hai người đã biến đi đâu mất, có biết là tôi lo lắng lắm không hả."
Sasha, trên tay giữ cây Vương trượng, xổ 1 tràng trách móc về phía hai chúng tôi.
“Xin lỗi xin lỗi. Cô thấy cô đơn hả?”
“Tôi đã bảo là tôi thấy l-o l-ắ-n-g đúng chứ ”
Ngượng ngùng cái gì thế. Cô đơn thì cứ bảo là cô đơn đi
“Khuôn mặt kiểu đó, bỏ ngay đi dùm tôi. Cậu đang thương hại tôi hả ?”
“Nói gì thế. Mấy cái thương xót không có trong từ điển của ta đâu”
“Tự nhìn mặt cậu trong gương đi rồi hẵng nói dùm tôi”
Chả hiểu con nhóc này đang nói gì nữa.
“À nhân tiện, chỗ này còn có gì khác không?”
Kiễng chân, xoay 1 vòng, Sasha nhìn lại về phía tế đàn.
Phần còn lại của bài kiểm tra dungeon chỉ còn lại quay trở về thôi nhưng mà, thong thả một chút cũng không sao cả.
"Chúng ta cũng nên tặng nó cho cô ấy chứ."
Tôi nói với Misha đang nấp sau lưng.
"... Bây giờ luôn sao ...?"
"Hay là cô định cứ nấp nguyên sau lưng ta thế để đi về?"
Suy nghĩ một lát, Misha lắc đầu và ra khỏi bóng lưng của tôi.
"Sasha"
Sasha nhìn lại.
Cô ấy đã rất ngạc nhiên khi thấy <Áo choàng Phượng Hoàng> trong tay Misha.
"Cái đó…. chuyện gì đã xảy ra vậy, Misha?"
"... Em tìm thấy ..."
"Ở trong đó á?"
*Kokuri* Misha gật đầu.
"Tặng Sasha ."
"...Êê,..tô....Tặng cho chị sao? Nhưng mà, ổn chứ...? Tại vì, cái này..... dù gì thì đây cũng là một pháp cụ mạnh khủng khiếp......"
Cô ấy cũng đã nhận thấy được tiềm năng ma thuật khổng lồ ẩn chứa trong<Áo choàng Phượng Hoàng>
Sasha nhìn chằm chằm vào tấm áo choàng với Quỷ nhãn của cô ấy.
"... ngày mai, sinh nhật của Sasha nên là..."
Nghe thấy mấy lời đó, Sasha mỉm cười dịu dàng
Ở khóe mắt xuất hiện những giọt lệ.
"Chị vẫn chưa chuẩn bị quà cho em."
"... Em không cần..."
Sasha cười nghẹn.
"Cảm ơn em, Misha. Chị hạnh phúc lắm. Chị sẽ trân trọng nó."
Misha mỉm cười hạnh phúc.
"....Nn....."
Ma thức thuật đã hiện lên trong đôi mắt của Sasha đang nhìn chằm chằm vào <Áo choàng Phượng Hoàng>
Đó là <Mắt quỷ huỷ diệt>. Mặc dù cô ấy đã không cố tình sử dụng nó ở đây, thứ này dường như đã xuất hiện do cảm xúc mãnh liệt của Sasha .
Nhưng lạ thật đấy. Dù nói là nó xuất hiện vì cảm xúc dâng trào, nhưng lại là ngay sau khi nhắc đến chữ “ngày sinh nhật”.
Nếu vậy nghĩa là, sau khi nhìn thấy chiếc <Áo choàng Phượng Hoàng>,thì cảm xúc của cô ấy mới dâng trào. Nếu suy luận theo hướng đó, vậy thực chất Sasha đang nghĩ tới điều gì ?
"Chị có thể thử nó không?"
Misha gật đầu và trao <Áo choàng Phượng Hoàng> trên tay cho Sasha.
Cô ấy đặt tay lên nút đồng phục, đoạn quay sang tôi và bắt đầu lườm.
"Tôi sẽ thay trang phục đó ..."
"Ah~, thế thì để ta xoay mặt lại"
"Đương nhiên là không được rồi, cậu biến vào cái phòng kia dùm tôi !!"
Đúng thật là, con nhóc lắm chuyện. Mà đành vậy chứ biết sao.
Nghe vậy, tôi đành quay vô trong phòng kho báu.
Khi tôi chuẩn bị đóng cửa, Misha bước đến trước mặt tôi.
"... chị ấy hạnh phúc đón nhận nó..."
"Tốt rồi nhỉ"
"... nhờ Arnos đấy..."
"Người chọn nó là cô kia mà”
Misha thẹn thùng.
"...hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời tôi..."
"Cô nói quá rồi đấy."
Khi tôi cố gắng phủ nhận, Misha lắc đầu.
"Cảm ơn"
Tôi không biết nói gì nữa, chỉ gật đầu nhẹ trong lúc cánh cửa từ từ khép lại.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trans: rồi, chương 22 đã tới rồi đây
Chương này trans đã dịch thô xong hôm thứ 7, nhưng cuối tuần dàn cố vấn của team bận xí nên giờ chương mới được hoàn thiện
Tại sao trans dịch thô nhanh ư, do dư âm động lực của bác Vinh, cộng thêm động lực của 2 bác Phung Phat và bác Thanh [kiu] chứ gì đâu :))
Mọi người có cảm ơn thì nhớ cảm ơn cả Tori nhá, cho ổng vui :D
Rồi, hôm nay cá tháng tư nhỉ, trans có thông báo nhẹ:
1/4 năm nay có bom nhẹ 2 chương 22 và 23 nhá :))
Thôi, tâm sự nhiều rồi, trans ngưng ở đây, mọi người đọc truyện vui vẻ, thêm vào cmt nhiệt tình nha, cmt sao cho trans rep đc á, chứ tks hay là hóng không thì thì trans auto ừa :)) nha :D, mục tiêu thấp thấp thôi, 250 chắc là chấp nhận được :))
Bổ sung: Đoạn Misha nhận lấy <áo choàng phượng hoàng> trong manga :))
p/s: góc donate trans để ở phần chú thích thêm nha, nhắc nhẹ thế thôi :)))))
( Trans: vẫn đang dỗi ) (Trans: lời Sasha) (Trans: cửa chỉ mở đc nếu IQ 3 tỉ =))))) à sát raw đấy nhé :3 ~ ) ( Trans: raw viết đúng là nó đếch thèm trả lời ấy = ))))))))))))))))))) ) ( TorRi: Sacchan của t bị bắt nạt dm huhu) (Trans: rawそこに禍々しい杖が立てられていた。) (TorRi: con sư tử, nhưng lại tên là sirius, dm tác giả troll =)))))) ) (Trans: t give up cái tên tiếng việt của nó r, đọc lên nghe ngu vc =))))) )