Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Rốt cuộc thì cả đêm hôm qua cha ta đã không về nhà.
Cha ta dù có kì lạ đến đâu thì cũng chỉ là một gã thợ rèn, thế nên chắc sẽ không vì một thanh ma kiếm vô danh nào đó mà làm mấy chuyện ngu ngốc. Dù biết là vậy nhưng mà tâm trí ta lại cứ dâng lên cảm giác bất an.
“ Cảm giác này lạ thật …..”
Cho dù có chuyện gì đi nữa thì ta vẫn xử lí được thôi. Thế nên cũng chẳng có lí do gì để mà phải lo lắng cả.
“Arnos-chan, Misha đến rồi đó”
Ta nghe thấy tiếng mẹ vọng lên từ tầng dưới.
Rời khỏi phòng, ta đi xuống chỗ cửa tiệm.
Ở đó có mẹ và Misha đang chờ.
“ Chào buổi sáng”
Misha trông thấy ta thì lên tiếng chào.
Cô ấy hiện đang mặc một chiếc váy trắng một mảnh, và phía trên là mái tóc uốn xoăn bồng bềnh được đính thêm một chiếc ruy băng.
“ Chưa thấy bộ váy này bao giờ ha!”
“...Quần áo mới …”
Ra thế, hèn chi trông mới như vậy.
“ …..Kì lạ?....”
Misha hướng mắt lên hỏi ta.
“ À không, rất là đẹp đó, bộ váy này rất hợp với Misha.”
Cô ấy ngượng ngùng trong thoáng chốc.
“ …Đúng sở thích của Arnos đó.”
“ Sở thích của ta ? Mà thì đúng là ta nghĩ nó rất đẹp, nhưng rốt cuộc thì tối qua ta có trả lời câu hỏi nào của Misha đâu.”
Nói rồi Misha lại mỉm cười tủm tỉm như hôm qua.
“ ….Nhìn vào mắt là hiểu được.”
“ Vậy luôn hả ?”
“ …Nn….”
Ta đã định không đưa ra câu trả lời rõ ràng nào rồi, thế mà vẫn bị nhìn thấu thế này.
Quả không hổ danh Thiên tài Quỷ nhãn.
“ Nhận ra giỏi đó Misha, ta vui lắm.”
Tài năng của Misha là không thể bàn cãi. Nếu phát triển đúng hướng, khả năng tiến tới cấp độ những ma tộc ở thời đại thần linh vẫn còn đang ẩn chứa.
“ ….Tốt quá!”
Những lời của ta có vẻ đã làm Misha thỏa mãn.
“ Vậy thì, thưa mẹ, chúng con đi đây.”
“ Đi cẩn thận nha.”
Mẹ vừa cười vừa tiễn bọn ta ra khỏi cửa.
“ Giờ thì nói cho ta biết được chưa nhỉ, việc mà Misha thích ấy?”
Misha nhẹ gật đầu.
“ Bên này”
Misha dẫn đường cho ta.
Một vui một tò mò vì không biết đi đâu, hai người cùng nhau tản bước.
Và rồi ít lâu sau, bọn ta đến một nơi mà những cửa hàng xếp nối tiếp nhau dài dằng dặc. Là khu phố buôn bán Midhayes. Quanh vùng này thì đây là nơi buôn bán sầm uất nhất. Khách vãng lai qua lại cực kì nhiều.
“...Chỗ này.”
Misha dừng chân trước một cửa hàng.
Tấm biển đề Mô hình ma pháp quán 『 Quê hương của Sáng Long 』
Quy mô khá là lớn đấy.
Cả hai tiến vào bên trong, nữ chủ quán đang đội chiếc mũ pháp sư trông thấy bọn ta và tiến lại gần.
“ À rá ? Misha-chan, irasshai. Hôm nay cũng tới làm hả?”
“….Nn.”
“ Một lần nữa cảm ơn em nha. Dạo này cái mô hình lâu đài ma pháp mà em chế tạo đã có khách nhận rồi đó, thật đỡ quá đi”
Nữ chủ quán mở cánh cửa ở góc ra.
“ À phải rồi, cậu trai đây là …. bạn trai của Misha đây sao?”
Misha nhìn về phía ta rồi lắc đầu.
“… Là bạn.”
“ Ta là Arnos Voldigod”
Nghe xong nữ chủ quán khẽ cười.
“ Tôi là Melissa Nomad, hân hạnh làm quen”
“ Ờm, nhân tiện ta cũng hơi thắc mắc mô hình ma pháp là cái gì ?”
Nghe xong câu hỏi của ta, Melissa tròn mắt ngạc nhiên.
“ …. Vào thời buổi này mà vẫn còn những người không biết đến mô hình ma pháp cơ à. Chàng trai, cậu không phải người Dilhayd đúng không. Cậu từ đâu đến vậy ?”
Từ 2000 năm trước. Nói thế chắc họ tin.
“ Một thị trấn nhỏ nằm ở biên giới đại lục Azeshion.”
“ Hể---. Thế à. Vậy là Misha đưa cậu đến xem mô hình ma pháp à?”
Misha gật đầu.
“ Thế thì mời vào, bây giờ ở xưởng không có ai sử dụng cả”
Theo sau Misha và Melissa, ta vào trong xưởng.
Dưới sàn xưởng có vẽ một vài ma pháp trận. Là ma pháp trận giới hạn. Cả mục tiêu và loại ma pháp đều bị giới hạn nhưng bù lại những ma pháp với độ chính xác cao sẽ được hỗ trợ rất nhiều.
Một cái bàn dài và ghế cũng được đặt gọn gàng ở một góc của căn phòng, trên nó để một quả cầu thủy tinh.
Bên trong quả cầu là những công tình kiến trúc nhỏ, cây cối, hoa cỏ.Giống như là phong cảnh bị cắt đi rồi nén lại vậy.
“ Thế nào ? Đây chính là mô hình ma pháp đó. À, và đây là mẫu mới nhất mà Misha đã hoàn thành gần đây.”
Bên trong quả cầu mà Melissa cho ta xem, lâu đài băng được xây giữa khu rừng. Đây là bản thu nhỏ của cái lâu đài quỷ vương bằng băng mà Misha đã xây trong kì thi đối kháng theo nhóm lần trước. Xung quanh là rừng ma thụ.
Có tờ giấy ghi ‘Đã đặt bán’ được dán trên bàn.
“ Ra thế, cũng được làm bởi Sáng tạo kiến trúc <Ibis> à ?”
Misha gật đầu.
Tạo ra một vật với kích cỡ cường đại bằng Sáng tạo kiến trúc <Ibis> đòi hỏi sự am hiểu ma pháp và một nguồn ma lực kha khá, nếu vật mà nhỏ với độ tinh xảo cao thì còn cần hơn thế nữa sức mạnh. Vì thế nên mới cần sự hỗ trợ của ma pháp trận giới hạn à.
“Nhỏ mà tinh xảo, tạo ra ma mô hình thế này, kĩ năng của cô hẳn phải rất tốt rồi.”
Chỉ thế thôi cũng là khó rồi.
Quả thật cái mô hình ma pháp mà Misha chế tạo, với kích cỡ có thể cho vừa lên lòng bàn tay, mà chi tiết bên trong lại được tạo hình rất tỉ mỉ.
“ Đây là việc mà Misha thích làm hả ?”
“ …..Làm đến những chi tiết nhỏ nhặt, thích”
Cái giọng không âm điệu mọi khi của Misha, nghe có vẻ thích thú hơn một chút.
“… Xem này.”
Misha nâng tay lên, khởi động ma pháp trận giới hạn.
“ ….Bữa tối cùng mọi người”
Sáng tạo kiến trúc <Ibis> được Misha thi triển, đầu tiên là khối cầu thủy tinh được hình thành. Và bên trong nó, phòng khách nhà ta bắt đầu được thành hình. Một bàn ăn với rất nhiều món được bày ra, vây quanh đó là Misha và Sasha, Rei, Misa, mẹ và cha. Đây chắc là mô hình mô phỏng lại cảnh tượng mọi người cùng dùng bữa dạo trước.
Misha chỉ cần thực hiện những thao tác đơn giản, thế nhưng, chỉ bằng trí tưởng tượng mà có thể tạo nên những chi tiết nhỏ xíu mà lại tinh xảo như vật đang tồn tại thì quả thật khó. Cô ấy có khả năng ghi nhớ ngay lập tức những thứ đã nhìn qua chăng.
Mà so với mọi khi trông vui thật.
Bộ mặt vô cảm của Misha mọi khi bắt đầu nở nụ cười thanh tao. Với ánh nhìn nghiêm túc, cô mải mê thao tác trên quả cầu thuỷ tinh, cảnh vật bên trong thay đổi từng chút một.
Chợt cô ấy ngưng việc thi triển ma pháp mà quay sang nhìn về phía ta.
“ ….Tẻ nhạt?”
Vẻ mặt có chút bất an.
“ Không không, cũng khá là thú vị đó. Dù cho thành phẩm chỉ là một món đồ chơi thế này, thế nhưng việc áp dụng ma pháp vào việc tạo hình nhỏ bé mà tỉ mỉ cũng là một con đường có thể dẫn đến đỉnh cao của Sáng tạo kiến trúc <Ibis>.”
Misha cười khúc khích.
“…Arnos thích ma pháp”
“ Cũng không hẳn thế”
Misha lắc đầu bác bỏ.
“ …Thích.”
Hmmm. Ta chưa từng nghĩ đến mấy thứ đó.
Với ta ma pháp không khác gì hít thở.
“ Trông giống vậy lắm sao ?”
Misha gật đầu.
“Thế thì cứ cho là vậy đi, cũng có thể lắm.”
Chính bản thân mình bao giờ cũng là thứ khó hiểu nhất mà.
Nếu Misha đã nói vậy thì cũng có phần nào giá trị.
Cô ấy lại tiếp tục thi triển Sáng tạo kiến trúc <Ibis> còn đang dang dở.
Vài phút trôi qua, bóng hình ta cũng đã hiện ra bên cạnh bàn ăn.
Mô hình ma pháp đã hoàn thành.
“ ….Xong rồi.”
“ Có tay nghề ra phết nhỉ.”
Nhìn vào mô hình ma pháp Misha đã chế tạo. Có thế tạo ra khung cảnh bên trong phòng khách nhà ta chi tiết đến vậy, ở thời đại này hẳn là không ai bì kịp.
“ …..Làm thử không ?”
“ Ta mà làm khéo lại tạo ra thứ kiệt tác có một không hai trên thế giới mất đấy”
Ở đằng sau tiếng cười bật vang lên.
“ Gáy to quá nhỉ chàng trai. Nhưng mà mô hình ma pháp đã có lịch sử hơn 500 năm rồi, không phải thứ dễ dàng gì đâu.”
“ Thế luôn ấy hả. Vậy có thể cho ta xem mô hình ma pháp tuyệt vời nhất được không?”
“ …. A… quả thật thì ở cái tiệm này không có được cái đỉnh nhất, nhưng mà để gọi là đẳng cấp thì có đó. Tùy người mà quan điểm đẳng cấp như nào nó sẽ khác nhau, thế nhưng thế này lại có thể thoả lòng tất cả. Theo tôi.“
Melissa vui vẻ quay gót chân.
Theo sau cô ta, bọn ta tới một căn phòng được trang trí bằng mô hình ma pháp.
Quả như ta nghĩ, cửa tiệm này rất rộng, người người ra vào tấp nập.
Mô hình ma pháp không khéo lại vô cùng thịnh hành ở Dilhayd này cũng nên.
“Ở góc đằng kia nhé, có một mô hình ma pháp cực kì tuyệt vời chỉ bằng đầu ngón tay, Không rõ người đã chế tạo ra nó là ai, thế nhưng nó đã được gọi là cực phẩm của ảo tưởng, người ta đồn là một ma tộc có tiếng đã tốn hàng thập kỉ để tạo ra.”
Melissa dẫn ta tới góc trong cùng của cửa hàng.
Khác với mấy loại thông thường, càng đi vào trong, khu vực trưng bày những mô hình ma pháp dần cầu kì hơn. Chắc là khu trưng bày mấy loại đắt tiền đây.
Đi thêm lúc nữa có thể dễ dàng nhận ra một góc được trang trí vô cùng hào nhoáng.
Ngay chỗ đó là một quý ông đeo monocle đang đứng.
Đi theo là một thanh niên trông có vẻ giống như nhân viên của cửa hàng.
“ A-, xin lỗi nha, tôi quên khuấy mất. Chắc phải đợi một lát rồi”
Khu vực này hiện chỉ có một người đang ngắm nghía những mô hình ma pháp.
Chả cần đợi thì vẫn qua ngó được mà.
“ Không phải là đang ngắm mấy cái kia sao, ta nghĩ nó vẫn còn trống chỗ nhỉ”
“ Cái đấy có chút …. Người đó là thẩm định viên rất nổi tiếng đó. Nói đến Demil Graha thì mấy vùng quanh đây không ai không biết. Ông ta được gọi là thẩm định viên huyền thoại. Tôi được ông ta công nhận nên cuối cùng cũng trở thành mô hình ma pháp sĩ hàng đầu, thế nên nếu đến đó đứng xem cùng thì có hơi thất lễ”
Tình huống đặc biệt à ?
Maa~, dù gì thì từ đây cũng có thể coi được.
“ Hô………..quả xứng với cái tên cực phẩm của ảo tưởng có khác”
Demil đang nhìn chằm chằm vào cái mô hình ma pháp chợt lên tiếng.
“ Nhỏ như ngón út, mà lại có thể tác vào tinh độ như thế này, không chỉ thế bên trong lại còn tái hiện độ chân thật rõ nét. Đúng như lời đồn, tạo tác cổ của Delzogade, tạo vật được tạo ra từ mấy trăm năm trước. Tuyệt vời. Có thể sử dụng Sáng tạo kiến trúc <Ibis> đến mức này, khắc tên trên dòng lịch sử chắc chỉ có năm người.”
Không biết là thứ mà ông ta ca tụng ra sao, làm ta hơi tò mò, thế nên ta dùng Ma nhãn ngó trộm cái mô hình ma pháp kia từ xa.
“ Đó là mô hình ma pháp bằng đầu ngón tay mà cô vừa đề cập à?”
“ Cậu nhìn thấy được hả?... Đúng thế đấy. Rất đẳng cấp đúng không. Có phải hối hận vì phát ngôn ban nãy rồi không ?”
Melissa nói với cái giọng cà khịa.
“ Hối hận ? Ha, nói gì thế không biết. Có thế kia thì ta quá dễ dàng tạo được”
Demil đang thích thú ngắm mô hình ma pháp, nghe thấy lời ta thì miễn cưỡng quay sang.
“ Là ai vậy nhỉ? Là ai vừa nói lời nhạo báng tuyệt tác này ?”
Cả cửa tiệm đang ồn ào náo nhiệt bỗng lặng thinh bởi giọng điệu như khiển trách của Demil.
“ Thật tình. Ngay cả dũng khí xưng danh cũng không có, thì đừng có đưa ra mấy cái phát ngôn châm biếm như thế. Không có chút ý kính trọng nào với tuyệt tác, nói ra mấy lời cẩu thả như thế làm một người yêu thích như ta phải buồn đấy.”
Ta lên tiếng gọi Demil đang định ngắm nhìn mô hình ma pháp một lần nữa.
“Vừa rồi, là ta nói.”
Ngay tức khắc, Demil lườm sang ta.
“ Cũng chả phải ta cố tình châm biếm mấy món đồ đó làm gì, chẳng qua chỉ nói lên sự thật mà thôi”
Demil nhăn mặt lại vì phát ngôn của ta.
Melissa đứng lên cạnh vội nói.
“ Ề---tồ, chàng trai à, tôi nghĩ dừng lại ở đó thôi thì tốt hơn đấy.”
“ Không sao cả.”
“ Cái gì mà không sao chứ. Nè, Misha cũng nên dừng cậu ta lại đi”
Misha nhìn lại Melissa.
“ ….Không sao cả”
“ Ểhhhh …………… không sao ấy á”
Demil tiến một bước về phía ta.
“ Cậu là mô hình ma pháp sĩ à?”
“Ta không phải, nhưng mà dùng Sáng tạo kiến trúc <Ibis> với mức độ như thế này thì quá đơn giản”
Demil cười phì lên tiếng.
“ Yareyare, thật đúng là dân nghiệp dư mà. Nghe này, để chế tạo mô hình càng nhỏ thì việc cậu phải suy tính càng khó đấy. Nếu cậu nói là làm được, thế bây giờ đi vào xưởng làm luôn cho ta xem chứ nhỉ, được không hả cậu trai.”
“ Không cần thiết.”
Demil cười vang ‘hahaha’ từng khúc.
“ Đấy thấy chưa. Lần sau nhớ chú ý cái miệng cường điệu đi nhé. Đối với những tạo phẩm ưu việt thi cần phải mang kính ý vào."
“Không hiểu những lời ta vừa nói à? Ta nói là không cần qua xưởng, ngay ở đây, ta sẽ chế tạo nó luôn bây giờ.”
Giơ tay lên, ta vận ma lực, bắt đầu vẽ ma pháp trận.
Ngay khoảnh khắc sau đó, một viên đá nhỏ xíu, to bằng, không, còn bé hơn kích thước hạt đậu hiện ra.
“ Cái này là.... ?”
Demil nhìn viên đã nhỏ mà run lên.
Melissa vội vàng chạy tới và cúi đầu trước Demil.
“ T, thành thật xin lỗi ngài. Cậu trai này chỉ là nghiệp dư không biết gì về mô hình ma pháp. Xin hãy lượng th...”
Chắc là tưởng Demil đang tức điên lên hả.
Thế nhưng ông ấy lại chặn Melissa lại.
“ Cô đang nói gì thế nhỉ ?”
“ Ểhh.....”
Melissa không nói lên lời.
“ Thân là chủ nhân của tiệm mô hình ma pháp, mà chẳng ra dáng gì cả. Nếu đã không hiểu được sự tuyệt vời của thứ này thì hãy im lặng đi”
Melissa đơ người ra trước sự thay đổi lập trường của Demil.
Demil lại nhìn viên đá bé tí ti mà ta vừa tạo ra.
Bằng dụng cụ ma pháp là cái monocle đang đeo, ông ta tập trung ma lực lại rồi căng mắt ra soi.
“ A…..ahh….Quả như ta nghĩ ….không, còn hơn cả ta nghĩ nữa ………….Thật không thể tin nổi. Có nói với ai chắc cũng chẳng tin. Gì thế này. … !? Cái viên đá còn bé hơn hạt đậu này, là Ma vương thành Delzogade... Không không, không phải. Không chỉ là Delzogade, cái này không lẽ nào….. không thể nào….. Nó tái hiện cả thị trấn này ư? 1 vạn lần, không, dù có phóng to 100 vạn lần đi nữa vẫn chưa nhìn ra chi tiết của thứ này.”
“ Nếu muốn xem nó thật cụ thể, thì phải phóng đại lên 10 triệu lần đấy”
“ Mườ,… 10 triệu……..???? Cậu nói là cậu đã kiến tạo ra mô hình ma pháp với tỉ lệ một phần mười triệu ấy hả ? !”
“ Ta nhớ mình đã nói là dễ lắm nhỉ.”
Demil làm vẻ mặt kinh sợ, toàn thân run rẩy.
“ Thật không thể nào. Đến ma pháp trận giới hạn còn không dùng, trong khoảng thời gian ngắn như thế lại có thể tạo ra mô hình ma pháp tỉ lệ 1 trên 10 triệu”
Demil tập trung toàn bộ ma lực cố hết sức để soi cái mô hình ma pháp của ta.
Dồn ma lực vào monocle, rồi phóng đại để xem à.
“ ………Tuyệt vời ……….. Quá tuyệt vời ………Cái độ tinh xảo gì thế này. Việc thế này cũng có khả năng sao ? Cậu, không, tiên sinh, ngài có thể cho tôi biết quý danh được không ?”
“Arnos Voldigod.”
“Arnos tiên sinh. Tôi muốn xem thêm tác phẩm của ngài. Tôi chắc chắn sẽ biến ngài trở thành mô hình ma pháp sư số một thế giới. Xin ngài, từ giờ nếu có tạo ra tác phẩm nào, hãy cho tôi xem. Tôi sẵn sàng chi trả mọi chi phí mà ngài yêu cầu.”
Haizz, nói quá rồi đó.
Do Demil làm lùm xùm lên mà đám đông đang vây quanh chúng ta, hướng về phía này với khuôn mặt đầy tò mò thích thú.
Tẩu thôi nhỉ.
“ Xin lỗi nhé, ta không có ý định trở thành mô hình ma pháp sĩ.”
“ Tại sao chứ … Mang chừng này thiên bẩm …. Thật ra là tại sao …? Của cải danh vọng, tất cả đều theo ý ngài đó”
“ Đáng tiếc là ta lại không có hứng”
“ Không có hứng ?????????”
Demil cất tiếng kích động.
Vung nhẹ ngón tay, mô hình ma pháp ma vương thành Delzogade nổi lên không trung, bay vào lòng bàn tay của ta.
“ Thế…thế thì thưa tiên sinh, ít nhất xin ngài hãy bán tác phẩm ấy có được không, bao nhiêu tôi cũng trả”
“ Tiếc quá, cái này vẫn còn xài được”
“ Không phải chứ, tiên sinh ơi, Arnos đại tiên sinhhhhhhhh”
Quay gót chân, ta nói với Misha.
“ Xin lỗi nha, hơi ồn ào rồi.”
Misha nhẹ lắc đầu.
“...Arnos không làm gì xấu cả”
“ Chỗ này biến thành cái chợ rồi”
“... Thế mới giống Arnos.”
Hừm, không dao động tí nào ha, Misha.
“ Bây giờ ra ngoài đã nhỉ”
“ ….Nn”
Bọn ta ra ngoài, bỏ lại tiệm mô hình ma pháp đang huyên náo.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Tưởng gì. Hẹn hò không ra hẹn hò à....
~~~~~~~~~~~~~~
NIT note:
1 Trai 1 gái mặc đồ đẹp dắt nhau đi chơi thế chẳng phải hẹn hò à bác tác -_-.
Chương 46 của mọi người đã ra lò rồi đây.
Tưởng đâu 1 chương mới đầy đường mà bác tác làm hố vê lờ luôn á -_-
Chả nghĩ ra gì để note nữa cả, giờ ngồi hóng mấy bác vào nhấn tim để leo top 4 theo dõi thoi :)) , bác nào chưa đăng kí acc hako thì nhớ đăng kía 1 cái mà nhấn tim cho team nha :))
Mong ước nhỏ nhoi của bác trans là leo top view, thế nên trâm sự nhờ mọi người nhá, động lực cho lão dịch cả đấy :))
Cũng không note chi nhiều nữa, cảm ơn mọi người đã đọc bản dịch, mọi ý kiến đóng góp báo lỗi cứ cmt nhiệt tình, t sẽ tiếp thu. Mọi đóng góp về tinh thần cũng như vật chất cho team vô cùng khuyến khích :))
P/s: DM tụi mới xuất hiện, DM tụi gettruyen
T4R
(Sinhsieusao: không có gato gì hết đâu :)....) (NIT: Nhắc mọi người nhớ, trình độ sài Quỷ nhãn của Misha thuộc hàng xịn đã được main check qua.) (Sinhsieusao:創竜 : sáng long, nôm na là con rồng sáng tạo // NIT: Mô hình ma pháp hiểu theo nghĩa đen, mô hình làm bằng ma pháp) (NIT: Nn có thể phát âm là Ừn, thô quá nên để nguyên :)) ) (NIT: ủa thế mà vẫn dính friend zone hay ngại vậy chời -_- ) (Sinhsieusao: rồi xong ) (Sinhsieusao: cái kính một bên mắt mấy ông chú quản gia hay đeo đó ) (Sinhsieusao: câu này anh lầy nói ) (NIT: tính ra lão này khinh thường kiểu ‘có lý’ chứ không như lũ thượng đẳng.) ( Sinhsieusao: Hack ông ơi, soi cho kĩ lỗi vào ) (Sinhsieusao: Nghỉ mẹ game đi )