마녀 사용설명서 - Release That Witch

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 378

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 749

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 260

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1758

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 715

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8019

Chương 8: Tháng Của Qủy (Phần I)

Translator: Valoran.

********************

Nếu Roland muốn thị trấn Biên Giới này phát triển, trước hết cậu cần xây dựng một nền tảng vững chắc cho nơi này. Mặc dù xung quanh gần như là một bãi đất hoang, nó có thể được khôi phục và phát triển dễ dàng. Nếu diện tích của lãnh thổ quá nhỏ, người dân có thể khai hoang bên ngoài. Tuy nhiên, có lên kế hoạch bao nhiêu đi nữa mà không ai chịu ở lại thì cũng bằng thừa.

Nếu người dân phải bắt buộc rời bỏ đất đai của mình bất cứ lúc nào, ai sẽ lại sẵn sàng mua? Ai sẽ muốn cải thiện nó?

Sau khi Barov rời đi, Roland cho gọi Chỉ huy Hiệp sĩ Carter và ra lệnh, “Tập trung người của ngươi lại và tìm những lính gác địa phương, thợ săn, nông dân đã sống ở đây hơn 5 năm. Hỏi họ về những trải nghiệm của Tháng của Quỷ. Càng tốt nếu ngươi tìm được người nào đó từng chiến đấu với lũ quỷ.”

Carter cúi người và rời đi, Roland thì tiếp tục nhìn vào đống dữ liệu được tổng hợp bởi trợ lý bộ trưởng tài chính trong khi xoa trán.

Thị trấn Biên Giới chủ yếu xuất khẩu những sản phẩm từ việc săn bắn hoặc khai khoáng và chủ yếu nhập khẩu thức ăn. Mọi thứ đều được chuyển trực tiếp đến Sông Redwater, Thành Longsong hoặc thị trấn Willow.

Sản phẩm khai khoáng được xuất khẩu bao gồm mọi khoáng sản như là sắt, đồng, lưu huỳnh, pha lê, đá quý, ngọc bích, … Điều này hoàn toàn đi ngược lại khái niệm “liên kết khoáng vật”. Cậu nhớ lại những gì Anna đã nói: “khu vực mỏ phía bắc được đồn đại là một căn cứ bí ẩn, đến tận giờ vẫn chưa ai tìm thấy tầng đáy của mỏ. Độ lớn của nóvẫn còn là ẩn số”.

Thị trấn xuất khẩu khoáng sản không phải để đổi lấy tiền, mà thay vào đó họ đổi lấy lương thực được nhập từ vương quốc. Xét theo giá trị của những khoáng sản, đa phần đều là những mặt hàng xa xỉ đắt đỏ, thì thị trấn sẽ dự trữ được một lượng lớn lương thực trong vòng 5 năm gần đây, nhưng giờ lại không còn gì.

Nói cách khác, lượng khoáng sản được khai thác hàng năm chỉ đủ để nuôi 2000 miệng người. Trước khi Roland đến, thị trấn Biên Giới được điều hành bởi một công tước, người đồng thời cũng điều hành Thành Longsong; hắn cũng là người lập nên thỏa thuận này. Theo ý ông, làm như thế không chỉ tiết kiệm thức ăn mà còn tạo nên một hệ thống báo động chống quái vật.

Trao đổi lông thú là cách người dân địa phương kiếm sống. Họ đi sâu vào phía tây Rừng Sương Mù để săn chim và những loài động vật khác. Sau đó, họ bán lại cho những doanh nhân của Thành Longsong hoặc cư dân của thị trấn Willow. Không một giao dịch nào được thực hiện trong nội thị trấn Biên Giới và cũng không có bất cứ loại thuế nào.

Roland nghĩ, vì cậu đã đến đây, hành vi này phải được chấm dứt; khoáng sản sẽ không được dùng để đổi lấy lương thực nữa. Sông Redwater chảy qua xuyên suốt cả vương quốc và bất cứ ai cũng có thể trưng dụng nó. Tất nhiên, con sông này chính là một cao tốc; dù cậu không nhập lương thực từ Thành Stronghold nữa, vẫn còn rất nhiều nơi khác để trao đổi hàng hóa.

Tuy nhiên, tất cả chỉ được thực hiện nếu Roland có thể ở lại thị trấn Biên Giời đồng thời kìm chân lũ quái vật đáng nguyền rủa.

Carter hoàn thành nhiệm vụ rất nhanh, chỉ ngay ngày hôm sau, anh đã tìm được hai lính gác địa phương và một thợ săn. Anh báo cáo, “Hai người này là thành viên của đội tuần tra thị trấn, mỗi năm họ đều chịu trách nhiệm cho việc thắp sáng đèn hiệu. Người thợ săn này nói rằng mình đã đụng độ với lũ quỷ. Ông ta trở lại với đầu của một con quỷ thú, chính tay ông ấy đã chặt bay đầu của nó.

Cả ba đều cúi chào cùng lúc.

“Vinh dự… Hoàng tử đáng kính… Điện hạ.” Cảnh binh đầu tiên lo lắng đến độ không còn nói chuyện rõ ràng được, “Brian và tôi là… là những người, ờ… khi trời bắt đầu đổ tuyết, chúng… chúng thần sẽ đến khu vực dốc của Mỏ Bắc… đến tòa tháp Đèn Hiệu. Có khả năng đầu là… đó là nơi đầu tiên ngài có thể nhìn thấy lũ quỷ, và nếu số lượng chúng quá lớn… chúng thần sẽ trốn vào Rừng Sương Mù… thắp sáng đèn hiệu… và rút về con thuyền, con thuyền đã được chuẩn bị trước… và rời đi.”

“Vì cả hai đều là đồng đội, để bạn ngươi nói đi.” Roland che mặt lại để giấu đi sự phản đối đang dâng trào của mình. “Quỷ thú trông như thế nào? Chúng có thể bị giết không?”

Người cảnh binh còn lại trông cũng rất lo lắng, nhưng ít ra anh ta cũng không còn lắp bắp. “Thưa Hoàng Tử, thần tin là vậy. Chúng từng là bọn động vật bình thường trong rừng, nhưng bởi vì ám khí, chúng trở nên điên loạn và hung tợn; tuy nhiên, chúng vẫn có thể bị giết. Trong suốt những Tháng của Quỷ trước đây, Thành Longsong sẽ gửi kỵ binh để dọn sạch lũ quỷ thú còn lại trên lãnh thổ từ Thành Longsong cho đến thị trấn Biên Giới.”

“Tháng của Quỷ thường kéo dài bao lâu?” Roland hỏi.

“Nhìn chung là khoảng hai đến ba tháng… còn tùy thuộc vào mặt trời nữa.” Brian trả lời.

“Mặt trời?” Roland hỏi trong nghi ngờ.

“Vâng” người cảnh binh giải thích. “Hoàng Tử đến thị trấn này chưa được lâu, nên ngài chưa biết. Ở thị trấn Biên Giới này, một khi tuyết rơi, nó sẽ rơi không ngừng cho đến lúc mặt trời tỏa sáng lần nữa và tuyết tan đi.”

“Vậy lượng tuyết quyết định thời điểm kết thúc của Tháng của Quỷ?” Roland nhớ lại khoảng thời gian ở quốc gia Gray Castel, mọi thứ không giống như thế này. Ngày tiếp theo, trời sẽ ngưng đổ tuyết và mặt trời cũng không có gì khác biệt.

“Mọi chuyện đúng là vậy thưa ngài. Tháng của quỷ dài nhất mà thần từng trải qua là hai năm về trước, nó kéo dài gần bốn tháng và rất nhiều người đã chết đói.”

“Tại sao? Không phải lượng ngũ cốc được được Thành Longsong dự trữ đủ để nuôi sống người dân thị trấn Biên Giới them một tháng à?” Roland hỏi.

Khuôn mặt Brian có một chút uất hận. “Bọn chúng có đủ. Nhưng Raynolds, kẻ điều hành thành phố, kẻ chịu trách nhiệm cho những chuyện như vậy, nói rằng lượng quặng và khoáng sản đã trao đổi chỉ đủ cho ba tháng lượng thực, nếu muốn có thêm lương thực cho tháng thứ tư, chúng thần phải nộp thêm quặng và khoáng sản. Dẫu vậy, tuyết vẫn còn rơi và chúng thần không thể ra ngoài pháo đài được.”

“Ra là vậy… ta hiểu rồi.”

Bọn chúng thật ngu ngốc khi đối xử tệ hại như vậy với những người sống ở tiền tuyến. Nếu chúng coi thường mạng sống của những người ở đây như thế, họ có lẽ sẽ chẳng muốn rời mảnh đất này nữa. Hiện tại, Roland đã nắm được bản chất của lũ người điều hành Thành Longsong, chẳng tốt đẹp gì. Roland quay ra hỏi người cuối cùng, trong khi khắc ghi tên của kẻ điều hành thành Longsong sâu vào tâm trí.

Người thứ ba trong gan dạ và khỏe mạnh, cao hơn 6 feet (1m8), Roland cảm thấy căng thẳng khi đối mặt với người này. May mắn thay, ông ta tự tiến lên và quỳ xuống.

“Ngươi nói rằng mình đã từng giết lũ quỷ thú?”

“Vâng, thưa Hoàng Tử.” Giọng ông ta thấp và khàn. “Một con lợn quỷ và một con sói quỷ.”

“Phân loài sao?” Roland hỏi. “Ý ngươi là gì?”

“Là tên của lũ quỷ thú thưa Hoàng Tử. Loài vật càng hung tợn khi còn bình thường thì càng khó đối phó khi chúng biến thành quỷ thú. Sự chuyển đổi càng làm nổi bật những điểm mạnh của lũ động vật. Lũ lợn quỷ có tấm da lưng siêu cứng, thậm chí trong phạm vi 50m cũng khó để gây sát thương cho nó bằng cung tên. Lũ sói quỷ thì trở nên cơ động hơn, chúng chạy nhanh hơn rất nhiều. Giết chúng yêu cầu phải đặt bẫy từ trước.”

“Động vật đã khỏe rồi thì càng khỏe nữa, đã nhanh rồi lại càng nhanh hơn nữa.” Roland gật đầu trong khi lắng nghe. “Nhưng chúng vẫn chỉ là động vật.”

“Vâng, đúng vậy, nhưng chúng vẫn chưa phải là kẻ thù đáng sợ nhất,” người thợ săn nói. Ông ta nuốt nước bọt trước khi có thể nói tiếp, “Đáng sợ nhất là lũ quỷ thú lai tạp.”

“Chúng là hiện thân của quỷ dữ; chỉ có lửa địa ngục mới có thể tạo ra những con quái vật kinh hoàng như vậy. Thần đã từng thấy một con. Ngoài những phần cơ thể mạnh mẽ như của lũ quỷ thú, nó còn có một cặp cánh khổng lồ sau lưng, cho phép nó bay trong một khoảng ngắn. Và, nó luôn tìm ra được thần, dù có trốn kỹ đến thế nào, nó vẫn có thể phát hiện thần. Nó không chỉ đi săn, thưa Hoàng Tử, nó còn đùa giỡn với con mồi của nó.” Người thợ săn nhấc áo mình lên để lộ một vết sẹo lớn kéo dài từ tận bụng cho đến ngực. Ông ta nói tiếp, “Trước khi bất tỉnh, thần đã rơi xuống sông Redwater và may mắn sống sót.”

“Loại quái vật như vậy thực sự có tồn tại.” Roland cảm thấy thế giới này càng lúc càng kỳ ảo. Một bức tường vững chắc có thế ngăn chặn mọi lũ quỷ thú, nhưng nếu chúng có thể bay, cậu nên làm gì bây giờ? “Lũ quỷ thú lap tạp, chúng rất hiếm, đúng không?”