Translator: VinhVinamilk.
***
“…” Gerald nhận ra mình đã lâm vào đường cùng, tất cả những gì anh có thể làm bây giờ là kéo theo thằng em trai xuống địa ngục. Dù vậy, anh vẫn rất bình tĩnh, “Ngươi thực sự muốn loại bỏ ta tới vậy à?”
“Loại bỏ anh? Không, điều đó chẳng mang lại lợi ích gì cho em cả, anh trai yêu quý ạ. Em chỉ không còn cách nào khác mà thôi.” Giọng của Timothy vẫn lạnh lùng như thể cậu không hề nói dối. “Nếu em phải dành ra năm năm chỉ để chờ đợi, khả năng rất cao em sẽ phải đối mặt với quân đoàn cướp biển của Garcia. Liệu anh có biết gần đây em ấy đã làm gì không?”
Gerald lắc đầu, cố ước lượng khoảng cách giữa anh và tên nhị hoàng tử. Anh nhớ rằng em trai mình đã rất lanh lợi từ khi còn nhỏ, nhưng nó không hề giỏi trong khoảng cưỡi ngựa và chiến đấu. Miễn là anh tìm ra một khoảng khắc để phóng thẳng lên và cắt phăng đi…
“Em ấy đang xây dựng nên một đội quân của chính mình đó anh trai. Thật sự mà nói, em rất lấy làm thán phục. Em ấy đã thực hiện điều này từ trước cả khi Nghị Định Hoàng Gia về việc lựa chọn Thái Tử được ban hành. Kể cả em cũng không ngờ em ấy lại làm thế. Khi chúng ta còn nhỏ, mọi người đều vô cùng hòa hợp. Vậy mà tại sao tất cả lại kết thúc trong tình cảnh cố gắng xâu xé lẫn nhau như thế này?” Vừa nói, Timothy vừa lùi lại hai bước. “Ví dụ ngay đây này, em chắc rằng anh đang cố tiếp cận và chém em làm hai, phải không?”
“…”
“Em biết mà, anh trai. Anh vẫn chẳng thay đổi gì cả. Khi anh có ý định giết người, đôi mắt của anh luôn nhìn chằm chằm người đó một cách đáng sợ,” Timothy thở dài. “Để em nói thật vậy. Em muốn hoàn thành Nghị Định Hoàng Gia về việc lựa chọn Thái Tử.Nếu không, hạm đội của Garcia sẽ chờ em năm năm sau đó. Em ấy đã hoàn toàn kiểm soát Cảng Nước Trong vài năm về trước rồi. Valencia thì thích hợp cho việc kinh doanh đấy, nhưng nó lại không có khả năng chiêu mộ chiến binh.”
“Em cần một đội quân có khả năng đối chọi lại Garcia, và một thành phố chuyên về buôn bán không thể làm được điều này. Em phải nhanh chóng trở về Valencia trong tối nay để chuẩn bị sẵn sàng trước khi tin dữ kịp lan truyền về Miền Đông. Em sẽ tỏ ra đau buồn khôn xiết, và bước lên ngai vàng một cách đường hoàng với tư cách người kế vị thứ hai. Còn anh sẽ bị xử trảm vì tội danh ám sát quốc vương.”
“Ngươi…!” Gerald rít lên và chồm tới đứa em trai, nhưng nó ở quá xa. Kiếm của anh bị chặn đứng bởi hai thiết giáp vệ binh. Bắp chân anh bỗng dưng tê dại vì bị một con dao găm vào. Gerald mất thăng bằng và ngã rầm xuống đất. Đám lính lao về phía trước, ép chặt anh rồi trói cứng khiến anh không thể di chuyển.
“Xử trảm? Ngươi nghĩ ngươi có đủ tư cách để phán xét ta sao? Ta sẽ tiết lộ tất cả chuyện này, vạch trần cho những người ủng hộ ngươi biết ngươi là loại quái vật gì!”
“Sao mà anh làm được chứ, anh trai.” Timothy thong thả nói. “Xưởng Giả Kim có một loại thuốc gọi là “Ngôn Từ Quên Lãng”, được tạo thành từ việc trộn nọc độc thằn lằn và sữa ngựa từ vùng sa mạc của Lãnh thổ phía Nam. Sau khi uống nó, anh sẽ bị câm vĩnh viễn. Yên tâm, anh sẽ không thấy đau đớn gì đâu. Thuốc có vị ngọt, mịn và có thể làm anh cảm thấy lâng lâng nữa. Nếu muốn oán trách ai, thì hãy trách đứa em gái thiên tài của chúng ta ấy. Nếu không phải vì nó, em đã chẳng phải làm chuyện này.”
Hắn vẫy tay ra hiệu cho trưởng vệ binh, ông ta gật đầu ra vẻ đã hiểu. Nhất Hoàng Tử bị kéo ra khỏi hoàng cung. Những vệ binh khác cũng rời đi. Cuối cùng, chỉ còn lại Nhị Hoàng Tử và Nhà Chiêm Tinh Ansger.
“Điện Hạ, ngai vàng chắc chắn đã thuộc về tay ngài, xin cho phép thần được gọi ngài là Bệ Hạ.” Nhà Chiêm Tinh Ansger cúi đầu chào.
“Ông đã làm rất tốt, sau khi ta thành vua của Vương Thành Tro Xám, thỏa thuận của chúng ta sẽ được thực hiện. Nhưng mà… chứng kiến kết cục bi thảm của anh trai ta ngày hôm nay, ta thấy rằng cần thiết phải thêm vào một số điều khoản bảo đảm.”
Nét mặt của nhà chiêm tinh thay đổi ngay lập tức. “Điện Hạ, ý ngài là…”
“Đừng lo, ta chỉ muốn chắc rằng mình sẽ không bị đâm sau lưng mà thôi.” Timothy lấy ra một viên thuốc sáp. “Ông chắc hẳn hiểu rõ điều này có nghĩa là gì. Vỏ thuốc mất khoảng bảy ngày để phân giải hoàn toàn, bằng với khoảng thời gian để ta từ kinh đô trở về Valencia. Ta đã đặt ra chức vụ Trưởng Chiêm Tinh Học để đổi lại từ ông sự hợp tác, và ta không muốn những tên khác lôi kéo được ông bằng một món hời hơn.”
“Điện Hạ… Ngài chắc hẳn là đang đùa rồi.” Mặt của nhà chiêm tinh trắng bệch. Tuy vậy cuối cùng ông vẫn cắn và nuốt viên sáp.
“Lựa chọn khôn ngoan đấy.” Timothy gật đầu hài lòng. “Giờ ông có thể đi.”
…
Khi trong cung điện không còn ai, bầu không khí xung quanh Nhị Hoàng Tử bỗng trở nên vô cùng ảm đạm.
Hắn vồ lấy món đồ sứ trên cái bàn đặt cạnh giường ngủ và ném mạnh xuống sàn. Nó vỡ tan thành từng mảnh. Một vệ binh xuất hiện ngay lập tức. “Điện Hạ?”
“Cút ra ngoài!” Hắn gầm lên.
“Tuân lệnh.” Người vệ binh nhanh chóng rời khỏi phòng và đóng chặt cửa.
[Chết tiệt! Mọi chuyện đáng lẽ không phải như thế này!]
Kế hoạch của hắn không hề bao gồm việc ám sát cha mình. Được nhà vua ưu ái, hắn chỉ muốn vạch trần hành động của Garcia để nhà vua ngăn chặn cô ta. Cộng thêm cả việc dùng Hoàng Tử Gerald Wimbledon làm mồi nhử.
Timothy đã tin rằng kế hoạch của mình không thể thất bại. Cậu đã dùng chức Trưởng Chiêm Tinh để cám dỗ thân sư của Gerald – Ansger, vốn có địa vị thấp trong Hiệp Hội Chiêm Tinh Giả, viết thư gửi cho Gerald. Dĩ nhiên Gerald cắn câu ngay lập tức. Điều này cũng trùng khớp với phán đoán của Timothy. Anh trai hắn thích dùng cơ bắp hơn là phải suy nghĩ, anh ta chắc chắn sẽ không trao lại ngai vàng cho bất kì ai.
Những lá thư tiếp theo đã khơi dậy tham vọng của Nhất Hoàng Tử Gerald, và Timothy cũng đã hoàn thành việc chuẩn bị cho bước kế tiếp. Khi lá thư cuối cùng chứa lời tiên tri được gửi đi, cậu đã bí mật quay trở về kinh đô, để lan truyền thông tin Nhất Hoàng Tử nhiều khả năng đang có kế hoạch đảo chính. Khi vấn đề được kiểm chứng, không nghi ngờ gì vua cha sẽ giận điên và tống Nhất Hoàng Tử Gerald vào tù. Anh ta sẽ phải nhận án tù chung thân hoăc bị lưu đày vĩnh viễn.
Và rồi, vua cha sẽ bắt đầu nghi ngờ những đứa còn lại của ông, Với việc Garcia đang bành trướng đội quân của em ấy, hiển nhiên em ấy sẽ bị tình nghi số một.
Nhưng… Sao lại thế này? Vua cha sau khi nghe xong thì mỉm cười, một nụ cười quái lạ, rồi đột nhiên ông lấy ra một con dao găm và tự đâm vào ngực mình!
Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến Timothy không kịp phản ứng, hắn bất lực chứng kiến vua cha chết ngay trước mặt mình.
Hắn ngồi xuống giường một cách yếu ớt. Đây là lần đầu tiên hắn thấy bản thân chẳng khác gì một con tốt trên bàn cờ. Nụ cười cuối cùng của cha hắn cứ hiển hiện như một cơn ác mộng, làm hắn không ngừng kinh hãi. Hắn đã cho rà soát kĩ lưỡng, thậm chí còn kiểm tra trên cơ thể đức vua, tuy vậy, không hề có một manh mối nào được phát hiện – Tại sao cha hắn lại làm thế?
Hắn nghi ngờ rằng người đàn ông đã chết này là giả mạo. Nhưng hắn lại thiếu đi bằng chứng. Ngay cả vết sẹo mờ ở phía sau lưng cùng hoàn toàn trùng khớp.
Biết Gerald sẽ sớm tới kinh đô, hắn phải giả vờ bình tĩnh và lập ra một kế hoạch mới. Hắn sẽ đổ vấy cái chết của Vua Wimbledon Đệ Tam lên đầu Gerald, sau đó, với tư cách là ứng cử viên thứ hai, giành lấy ngai vàng về tay mình trước thời hạn phán quyết. Miễn là lễ đăng quang diễn ra suôn sẻ, hắn sẽ kiểm soát toàn bộ đất nước,có đủ quyền lực để trực tiếp huy động nguồn sức mạnh từ các Công Tước ở miền Nam để đe dọa Garcia và ép cho cô ta giao lại Cảng Nước Trong.
Kết quả có vẻ không tệ, dù vậy Timothy vẫn cảm thấy bất an… Như thể có một bàn tay vô hình nào đó đang cố gắng khuấy đảo Vương Thành Tro Xám vậy. Hắn hoàn toàn không biết gì về thế lực này.
Hiện tại, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc củng cố ngai vàng. Timothy Wimbledon tự thề với lòng mình. Nếu hắn tìm ra kẻ đứng sau chuyện này, cậu chắc chắn sẽ cho hắn biết hậu quả của việc dám chọc giận một vị vua!