Manuke na FPS Player ga Isekai e Ochita Baai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 82

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7334

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 60

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 133

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 120

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

17 158

Web Novel - Chương 01

“Nu……um…..”

Với cái lạnh nơi gò má và cảm giác như tay chạm phải thứ gì như cỏ, tôi chậm rãi mở mắt ở một nơi khác biệt so với Sky Garden.

“Đây là đâu? Khu vực ẩn?”

Ở Sky Garden, bạn luôn cần phải đáp xuống hòn đảo nổi nào đó, nếu bạn rơi ra ngoài bạn sẽ chết ngay lập tức, và tôi đáng lẽ phải dịch chuyển về Home. Tuy nhiên tôi lại ngủ trên thảm cỏ xanh với gió hiu hiu thổi.

“Mình chưa từng nghe đến việc bị gửi đến nơi như thế này…..Gió?”

Tôi quan sát xung quanh. Kể cả trên bầu trời, cũng không hề có bất kỳ hòn đảo nổi nào như khi ở Sky Garden, chỉ có mây trắng lượn lờ trôi. Thật kỳ lạ, bởi vì trong VMB không hề có bất cứ thuộc tính nào như gió. Ngoài ra, lúc đang cạp đất tôi còn cảm thấy gò má tê lạnh. Tôi có thể cảm thấy được nhiệt độ.

“Nơi này không phải là VMB? Không, không thể nào.”

Tôi kiểm tra cơ thể trong rối loạn, lo lắng rằng đây không còn là game nữa. Khẩu MP5A4 lúc trước tôi đã dùng, ba băng đạn trên đai, vũ khí phụ trên thắt lưng, lựu đạn, dao, và ở trên giáp tay trái tôi có hệ thống hỗ trợ chiến thuật (HTCT) đa tính năng. Khi tôi khởi chạy màn hình, giao diện Menu hiển thị lên như mọi khi.

Tuy nhiên, khi tôi cố mở mục tin tức và mail từ nhà quản lý, thông báo ERROR cứ xuất hiện. Chức năng bản đồ của kính bảo hộ thì chỉ biểu thị vị trí của tôi. Ngoài ra, CP tôi để dành được cho đến giờ, tính năng SHOP nơi tôi có thể mua vũ khí, đạn dược và trang bị xem ra vẫn có thể hoạt động. Tôi cũng có thể dùng được chức năng triệu hồi để lựa chọn vũ khí hỗ trợ.

“Mình không hiểu tại sao lại không thể liên lạc được với bất cứ ai. Liệu có phải đây là một màn ẩn? Hiện giờ đành coi là thế, mình có lẽ làm được gì đó, thử khám phá chỗ này xem.”

Trong chế độ PVE của VMB, có thể nhận được CP và vũ khí không có trong Shop thông qua phần thưởng của các màn đấu. Đó là tại sao tôi vô cùng ưa thích và nghiện chơi chế độ này.

“Dù nói thế, nhưng mình nên đi hướng nào nhỉ?”

Phóng tầm nhìn ra khắp xung quanh, tôi không thể tìm thấy mục tiêu đề xuất nào hiển thị. Chỉ có mỗi phương hướng của bản đồ được phản chiếu trên kính bảo hộ. Ở phương Bắc là rừng rậm, hướng Đông là núi, còn ở phía Tây và Nam chỉ toàn đồng cỏ.

“Chẹp, có vẻ như không có gì ở Tây và Nam. Xem xét địa hình của VMB thì không có cuộc chiến nào trên núi. Vậy hướng Bắc thẳng tiến thôi.”

Vì màn này không có chút thông tin nào, nên tôi bó tay với việc lũ quái sẽ chui ra từ đâu. Dù kẻ thù sẽ được hiển thị như một chấm đỏ trên bản đồ, nhưng cũng không có thông tin gì của chúng trừ khi tiến hành việc thám địa.

Tôi chuyển chế độ của khẩu MP5A4 sang bắn loạt 3 viên. Với bộ giáp sức mạnh, tôi bắt đầu tiến về phía Bắc.

Cho đến giờ vẫn chưa có kẻ thù nào xuất hiện khi đang tiếp cận khu rừng. Tuy nhiên, tôi thấy một thứ không thể tin vào mắt mình.

“Côn trùng?! Hở?”

Mặc dù tôi đã không chú ý đến khi chạy qua đồng cỏ, nhưng khi vào khu rừng cao lớn này, trông chúng vô cùng sống động.

Trong thế giới VMB không có côn trùng tồn tại. Trong địa hình tự nhiên, như rừng và đồng cỏ, chỉ có duy nhất player hoặc kẻ thù hiện hữu. Ngoài ra không có bất kỳ dạng NPC hay MOB vô hại nào.

“Nơi này thật sự không phải là VMB sao….? Vậy tại sao mình lại ở đây, trong bộ trang phục này? Rốt cuộc thì chỗ này là nơi nào?”

Chẳng ai trong khu rừng tĩnh lặng này có thể đáp lại lời tôi. Tiếng nói của tôi cuốn theo cùng ngọn gió, hóa thành hư vô. Tôi vô thức nắm lấy khẩu MP5A4, dù khối kim loại này chỉ nặng khoảng 3kg, nhưng cảm giác còn nặng nề hơn thế. Ngoài ra còn có trọng lượng của kính bảo hộ, thứ trước giờ tôi chưa từng cảm nhận.Tôi chạm vào công tắc trên miếng đệm tai của kính bảo hộ màu cam, cảm giác rất chân thật.

Màu sắc tự nhiên xung quanh, dù lạ, nhưng là thật. Chỉ khi nhìn bằng đôi mắt trần này, chứ không phải qua đôi kính bảo hộ kia, tôi lập tức hiểu ra nơi này không phải là thế giới game VMB. Hệ thống hỗ trợ chiến thuật không có chút phản hồi khi tôi cố Logout.

Chẳng cần phải chú tâm quan sát xung quanh, tôi vẫn có thể thấy một bóng hình lảo đảo đang đến gần.

“Kẻ địch?!”

Có lẽ vì diện mạo hiện giờ giống như đang trong game và tôi tin rằng cái thứ đang tiếp cận kia là kẻ địch, tôi lập tức ẩn núp sau một cái cây. Với đôi tay khẽ run, tôi dùng lại kính bảo hộ và chạm vào miếng đệm tai.

Tôi nhìn về hướng nó đang đến, cố gắng quan sát phía trước trong khi đang nép vào thân cây.

“Con người? Là player sao?”

Tôi thấy ba nhân hình cách xa khoảng 200m, nhưng có gì đó sai sai, tại sao bọn chúng lại không có tóc? Và mặc... khố? Nhìn qua kính bảo hộ màu cam không được tốt cho lắm, tôi tăng độ trong suốt của kính lên sao cho đủ nhìn được giao diện HUDs như bản đồ. Hạ thấp thân người, tôi vừa duy chuyển vừa ẩn nấp khi theo dấu 3 nhân hình kia.

“Êh, Goblin?”

Khi lần đầu thấy chúng ở khoảng cách 100m, tôi nhận ra bọn chúng không có nước da của con người, mà có màu xanh lá… Bọn chúng không có tóc, nhưng có đôi tai to, và chiều cao khoảng 1.2m. Trong tay cả ba đều cầm một khúc cây giống dùi cui.

Bọn chúng không thể là con người được. Và tôi chưa bao giờ nghe nói đến việc có loại kẻ địch này trong VMB. Cái tên duy nhất tôi có thể liên hệ với chúng là “Goblin”.

“Thánh thần thiên địa ơi, mình đã đến chỗ quái nào đây? Và làm sao có thể trở về?”

Một thực tại hoàn toàn khác biệt với thực tại tôi biết hiện hữu ngay trước mắt. Tôi hoàn toàn bối rối. Ý nghĩ về thực tại này luôn quanh quẩn trong đầu khi tôi tiếp tục theo dấu đám goblin.

“Đây có còn là Trái Đất? Nếu không… Có khi nào mình bị dịch chuyển đến hành tinh khác? Hay là du hành thời gian? À không, không thể, tụi goblin có từng tồn tại ở Trái Đất quái đâu. Vậy, mình đang ở đâu? Đây là nơi nào? Khác biệt với thực tại lẫn thế giới giả lập. Một thế giới khác…. Dị Giới?”

Tôi thích game, anime và tiểu thuyết, thành thật mà nói, tôi thưởng thức chúng mà không chút khác biệt, nhưng đam mê của tôi là game FPS. 

“Dịch chuyển đến thế giới khác, không thể nào...có phải mình đang chơi VRMMO không?”

Dạo gần đây, đề tài huyền ảo kiểu như bị xuyên không đến dị giới đã trở thành xu hướng trong LN. Tôi cũng có đọc vài bộ. Thể loại VRMMO cũng từng chơi.

Nếu không đang chơi bắn súng thực tế ảo như VMB, tôi tự hỏi liệu có khi nào đây là thực tế ảo RPG. Một thế giới fantasy phong cách phương Tây. Câu chuyện về một người anh hùng xuyên không đến dị giới.

“Không phải mình đang chơi FPS à? Xuyên không đến thế giới của kiếm và ma pháp với một khẩu súng…. Nah, mình cũng không biết có ma pháp không nữa….Không, tốt nhất cứ coi là có đi, hay có thể có loại vũ khí nào đó tương tự. Mình nên tìm cách đối phó với nó…..”

Tôi tiếp tục đuổi theo đám goblin trong 30 phút khi đang lẩm bẩm những điều như thế. Từ chốn rừng sâu, tôi dần nghe thấy tiếng nước chảy, à không, tiếng thác đổ mới đúng. Qua khoảng trống của hàng cây, tôi thấy một tháp nước. Không nhiều nước cho lắm, nhưng tháp nước ở trên vách đá cao khoảng 10m, nằm phía trước mặt đám goblin. Hmm…? Bọn chúng vẫn tiếp tục tiến bước? Ba thân hình nhỏ bé đi vào một cái động nằm bên trong thác nước.

“Mình tự hỏi mình đang làm gì đây.”

Tôi chấn an bản thân trong khi nhìn bọn chúng dần biến mất vào hang tối. Có vẻ như ba con quái đã quay về hang ổ của mình.

Vậy có nơi nào cho tôi quay về….Tôi chẳng thể di chuyển, tôi không biết nên làm gì. Trở về thế giới cũ? Như thế nào và ở đâu? Hay là tôi nên định cư ở thế giới này? Làm gì đây? Sống đâu đây?

Lúc này, tôi chỉ có thể đứng đây mà nhìn trân trân vào cái động.