Mandarin Orange, Kotatsu, And A Found Cat

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2137

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

Saito Ayumu

Sử dụng những tư duy và hiểu biết có được từ thế giới hiện đại, Kurono sẽ bắt đầu hành trình xây dựng nên đế chế của riêng mình, mở đầu bằng việc sử dụng 1.000 Á nhân đẩy lùi 10.

16 905

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

5 2

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 204

Web Novel - Chương 43 - Kế hoạch cho cuối tuần tới

“Satou này. Tao nói chuyện với mày xíu nha.”

Trong khi đang làm việc, Sakakibara, người đang ngồi cạnh tôi, đột nhiên mở lời. 

Sakakibara luôn kể về cuộc tình giữa nó và cô bạn gái, nhưng hôm nay nó lại không làm vậy nữa. 

Cơ bản thì, cả đời Sakakibara luôn sống trong ấm êm, nhưng thực lòng trong công việc thì nó giỏi hơn tôi nhiều. Sakakibara là gã đàn ông có thể làm mọi thứ một cách rất dễ dàng, nhưng chỉ có vài lần nó nghiêm chỉnh xin tôi lời khuyên một cách đàng hoàng thôi. Khi tôi đáp, “Có chuyện gì vậy?” thì nó mở lời với cái vẻ mặt nghiêm trang, cảm giác bên trong nặng nề thế nào ấy. 

“Thiệt ra là, gần đây bạn gái tao…”

“Được rồi, tao biết rồi. Tự mà đi chăm sóc cô ấy nhá.” 

“Tại sao chứ!?”

Hắn hét lên với vẻ cực kỳ sửng sốt. Tôi liền cảm giác được những ánh mắt chằm chằm của mấy đồng nghiệp ở bàn làm việc gần đó. Tôi muốn mối quan tâm thật sự của tôi được đáp lại. Khi tôi mở lòng, câu chuyện luôn kết thúc bằng bạn gái, chủ đề yêu thích của nó. 

“Không phải là tao hết yêu em ấy hay mọi thứ không suôn sẻ đâu.”

“Chỉ là…” 

Sakakibara tiếp tục nói, thêm câu đó vào như một cái cớ. Tôi đã nghĩ đến việc bơ nó và quay lại làm việc rồi, nhưng sau đó hắn cúi đầu và nhướng mày lên cao hơn mọi khi, nên tôi đành nghe nó trình bày vậy. 

“Có hơi khó nói một chút... nhưng mày biết đấy, cô ấy nói muốn gặp Mashiro mỗi ngày được mấy hôm rồi đấy…”

“Ahhhh…”

Tôi sẽ không xem trọng chuyện đó quá đâu, nhưng khi tôi biết vấn đề là gì rồi, đó lại là cái chuyện mà chỉ nó mới thể bày tỏ với tôi thôi. 

Kể từ lần gặp ở trung tâm mua sắm, tôi đã không gặp lại Ayano, nhưng hình như tình trạng của cô ấy vã hơn tôi nghĩ. 

“Satou, gần đây mày không chụp ảnh nhiều phải không? Có vẻ đó cũng là nguyên nhân đấy…”

“C-Có lẽ thế…”

Tôi không thể không lảng tránh ánh mắt mình sau những gì Sakakibara nói. Trước đây, mỗi ngày đều giống như buổi chụp ảnh vậy, và tôi sẽ chụp thật nhiều và gửi chúng cho Sakakibara. Hẳn Ayano đã biết đến Mashiro qua việc này. 

Tuy nhiên, gần đây, tôi càng ngày càng chụp Mashiro ít hơn. Đó là lẽ tự nhiên thôi, nhưng tôi làm gì có gan mà chụp Mashiro trong dạng người đâu chứ. Trên thực tế thì có lẽ việc chụp hình em không phải ý kiến hay ho gì. 

Thật tệ vì tôi đã phụ sự kỳ vọng của một người quan tâm Mashiro nhiều đến thế. 

“Tao muốn nhờ mày một chuyện, nhưng tao không muốn ép mày, mày có thể để cổ gặp Mashiro trong thời gian tới không?”

“Hửm, được thôi.”

“Tao sẽ không nói tao đang vội để gặp bé Mashiro đâu, và - ể, mày không phiền chứ?”

Sakakibara, người đang vừa cúi đầu vừa chắp tay, sững lại trước câu trả lời nhanh gọn của tôi. Tôi đáp lại lần nữa, “Ừ”, và mỉm cười với nó. 

“Trước đây mày phản đối vụ này ghê lắm mà, chuyện gì xảy ra thế?” 

“Thì mới hôm trước, tao hỏi em ấy có thể mời ai đó không và em đã đồng ý rồi.”

“Satou này, mày biết nói chuyện với mèo từ lúc nào vậy…?”

Sakakibara trông càng lúc càng hoang mang. Câu trả lời chính xác là giờ Mashiro có thể nói tiếng Nhật rồi… hay đúng hơn là ngay từ đầu em chỉ nói được mỗi tiếng đó thôi. 

“Dù sao thì, cảm ơn vì mày đã giúp nhé. Nói thiệt là tao cũng không ngờ Ayano thích mèo đến vậy đấy.”

“Nếu cô ấy yêu chúng thế, sao cổ không nuôi mấy con nhỉ?”

“Giờ chỗ tao sống không cho nuôi thú cưng nữa. Còn tệ hơn nữa là cô ấy bảo sẽ chuyển đến nơi nào đó thân thiện với vật nuôi nếu không gặp được Mashiro đó…”

“Cô ấy nghiện mèo thật đấy chứ…”

Dựa trên những gì nó vừa bảo, tôi cứ tưởng rằng cô ấy thích Mashiro kha khá thôi , nhưng thực lòng là tôi không nghĩ cô ấy cuồng em đến vậy luôn. Thật là một quyết định chính xác khi có được sự đồng ý từ Mashiro ngay đúng lúc. Chỉ sau vài phút nữa thôi thì kế hoạch của Sakakibara hoàn thành rồi. 

“Tao sẽ kể cho Ayano biết khi ra về, và tao sẽ báo mày nếu thành công nhé.”

“Tao hiểu rồi.”

Tôi trả lời Sakakibara lúc này đã trông nhẹ nhõm hơn, rồi quay trở lại làm việc. Còn tôi thì sẽ nói cho Mashiro biết ngay khi về đến nhà. Điều này hẳn sẽ làm phiền em lắm, và tôi nên nghĩ cách cảm ơn em mới được. 

Tối hôm đó, khi đang ăn tối cùng Mashiro, tôi nhận được một tin nhắn từ Sakakibara. 

Xác nhận nội dung tin nhắn xong, tôi quay sang nói với Mashiro, như thường lệ vẫn ngồi đối diện tôi mà ăn tối trong một phong thái lịch sự. 

“Mashiro này, em có nhớ hôm trước anh đã bảo mời ai đó đến nhà chơi không?”

“Vâng em nhớ ạ. Anh đã lên kế hoạch chưa?”

“Rồi nha, có hơi sớm một chút, nhưng họ sẽ đến vào cuối tuần này đó.”

Sakakibara cũng nhắn rằng nó lấy làm tiếc vì việc này cấp bách quá. Tôi chắc hẳn đó chỉ là do Ayano không thể đợi lâu hơn được nữa thôi. Việc đó cũng nằm trong dự đoán của tôi, rằng cô ấy sẽ bỏ hết mọi kế hoạch sắp tới mà tới thăm Mashiro. 

“Em hiểu mà. Sau đó em sẽ dành cả ngày trời như một con mèo ha.”

“Anh xin lỗi vì anh ích kỷ quá nha.”

“Không sao đâu, đó là dành cho bạn thân của anh Satou mà.” 

Đúng như mong đợi, em đã đồng ý rồi. Như thường lệ, tôi xin lỗi vì chiều theo ý Ayano mà làm phiền Mashiro, nhưng dường như em không bận tâm lắm. 

“Như anh đã nói em biết trước đó thì sẽ có hai người đến, và người con gái khá thích mèo đấy, nhưng nếu em không thích thì anh sẽ cản lại ngay cho.”

“Cảm ơn anh nhiều ạ.”

“Anh mới là người nên nói điều đó chứ. Anh đã tạo rắc rối cho em mà.”

Ngay cả Ayano cũng biết những gì cô ấy được phép làm, nên tôi không bận tâm về cổ, nhưng quan trọng nhất vẫn là cảm xúc của Mashiro cơ. Mashiro là một cô gái kiên nhẫn. Tôi không thể để em ép bản thân mình quá mức được. Tôi sẽ cố hết sức để chăm lo cho em, để đáp lại sự giúp đỡ em dành cho tôi vậy.