"Thật sao?... Thì ra là các người cũng có khách quý siêu cấp."
Mặc dù có chút tò mò về thân phận của vị khách bí ẩn kia, nhưng cô biết mình sẽ sớm biết thôi, nên cô cũng không vội. Buổi bán đấu giá này vừa mới chính thức bắt đầu, nên cô gái tạm thời chuyển sự chú ý sang đó.
Cái gọi là buổi bán đấu giá đều có hình thức gần như giống nhau. Các bảo vật quý hiếm lần lượt được mang ra, người chủ trì giới thiệu, hay nói đúng hơn là khoe khoang công dụng trong phạm vi hợp lý, rồi khách khứa bên dưới sàn đấu giá nâng giá cả để cạnh tranh. Mặc dù Thương hội Linh Ẩn rất thần bí và hùng mạnh, nhưng dường như ở cách tiến hành buổi đấu giá cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên, nội dung của các hàng hoá trong buổi đấu giá khiến Willis hơi ngạc nhiên.
Đó không phải là vũ khí ma pháp hay các viên ma tinh bảo thạch nào cả. Món đồ đầu tiên được rao bán thực ra là một bức tranh.
"Kiệt tác quý hiếm này, được tạo ra bởi một học giả rất có tiếng tăm Eden Priestley, từ hơn 400 năm trước. Đây là tác phẩm duy nhất và cuối cùng của ông ấy, tên là [Vạn Lý Sơn Hà Đồ].Nó được bảo tồn cho đến ngày nay bằng những phương pháp đặc biệt, và không có bức tranh nào khác giống như vậy ở bất kỳ đâu. Giá bán khởi điểm là... một triệu đồng vàng Thánh Quang? Cái quái gì thế này?"
"Không có gì đáng chú ý cả, thưa tiểu thư Hy. Như ngài đã thấy đấy, đây chỉ là một bức tranh thôi."
Sau khi nhanh chóng hoàn thành phần giới thiệu đơn giản hiện lên trên bảng pha lê ma pháp trước mặt, biểu cảm trong đôi mắt xanh bạc tuyệt đẹp dưới lớp mặt nạ của tiểu thư bạch hồ đột nhiên trở nên kỳ quái.
"Ừm, cho ta hỏi ông một chút. Bức tranh này đáng lẽ phải là..."
"Được rồi, lão hủ xin được nhấn mạnh lại lần nữa. Đây chỉ là một bức tranh bình thường. Nó không có tác dụng gì khác, cũng không ẩn chứa bất kỳ kho báu hay bí ẩn nào, cũng không có chút sóng dao động ma lực nào. Ngài cũng không cần phải suy đoán sâu."
"Ừm……….."
Câu trả lời chắc chắn giống như đã biết trước của ông lão mà không có chút do dự nào khiến cô gái phải nuốt lại suy đoán đang ở trên miệng.
Nhìn vào bảng giá bên dưới, chỉ trong thời gian ngắn nó đã bị thổi phồng lên hơn hai triệu và đang dần tiến tới mốc ba triệu đồng vàng. Willis không khỏi bắt đầu tự hỏi liệu đầu óc của những người này có vấn đề gì không, hay là cái [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] này thực sự còn có công dụng kỳ diệu nào khác. Chỉ là Thương hội Linh Ẩn cũng không biết mà thôi.
Một triệu đồng vàng Thánh Quang, đó là một loại tiền tệ cùng loại, có tỷ lệ quy đổi cao, tương đương gấp đôi so với đồng vàng của Liên hiệp Vương quốc. Nếu dùng từng đó tiền để mua trang bị ma pháp, dù vô giá, thì ít nhất cũng có thể mua được một món vũ khí ma pháp màu tím có chất lượng cao. Mặc dù có thể số tiền đó không phải là vấn đề lớn đối với Willis, nhưng dùng nó để mua một bức tranh chỉ có giá trị sưu tầm và không có ý nghĩa thực tế thì quả thực là…
Hơn nữa, một triệu đồng vàng chỉ là giá khởi điểm. Xét theo đà đấu giá không ngừng nghỉ này, giá giao dịch cuối cùng có lẽ sẽ gần năm triệu đồng vàng Thánh Quang, tương đương mười triệu đồng vàng của Liên hiệp Vương quốc.
Như thể cảm nhận được sự ngạc nhiên của cô gái, ông lão vuốt râu và mỉm cười nói.
"Vật này không có gì bí ẩn đâu, nhưng mà bức tranh [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] này quả thực có một câu chuyện cũ. Không biết tiểu thư Hy có hứng thú muốn nghe không?"
Vì lão thầy bói đã nói như vậy nên dù sao thì cô ấy cũng rảnh rỗi, nên nghe theo cũng chẳng có hại gì.
Nghĩ đến đây, Willis khẽ gật đầu, vị Hội trưởng già cũng không chút do dự mà trực tiếp nói.
"Ngày xửa ngày xưa, có một lữ khách khao khát vượt qua đại dương mênh mông từ biển cả bên ngoài để đến thế giới này. Tuy nhiên, Đông Hải mênh mông và đầy rẫy hiểm nguy. Vô số nhà thám hiểm đã đánh mất tham vọng của mình ở đó, và vị lữ khách này cũng không ngoại lệ. Con tàu của hắn ta đã gặp bão giữa đường. Sức mạnh tàn khốc của thiên nhiên đã kéo tất cả người trên thuyền xuống đáy biển, biến họ thành những linh hồn lang thang dưới biển sâu mênh mông."
"Mặc dù nhờ sức mạnh phi thường, hắn đã thoát chết, nhưng hắn lại bị mắc kẹt trên Đông Hải mênh mông, không còn nơi nào để đặt chân. Hắn đã trôi dạt một mình rất lâu, chỉ dựa vào vài tấm ván gỗ. Khi kiệt sức, lúc hắn sắp bỏ mạng giữa biển khơi mênh mông..."
"Đúng lúc này, một cuộn giấy khổng lồ đột nhiên từ trên trời giáng xuống. Người lữ khách cảm thấy toàn thân quay cuồng, cuối cùng hắn không chịu nổi mỏi mệt mà ngất đi."
"Khi tỉnh dậy, hắn thấy mình đang ở trong một thế giới mới đầy những điều kỳ diệu đến không thể tưởng tượng nổi."
"Đây không phải thế giới này, cũng không phải quê nhà của lữ khách. Đây là một thế giới thần bí chưa từng xuất hiện trong bất kỳ ghi chép nào. Nơi đây có đủ loại sinh vật kỳ diệu mà hắn chưa từng thấy. Khắp nơi đều yên bình đến tĩnh lặng. Có thể gọi nơi đó là thiên đường của nhân gian!"
“Lữ khách đột nhiên cảm thấy một cảm giác kỳ lạ. Hắn ta đã du hành hàng ngàn dặm ở thế giới này, kết bạn vô số lần, và nếm đủ mọi hương vị của cuộc sống. Hắn không biết bản thân hắn đã bao lâu thời gian đã trôi qua trước khi có một khoảnh khắc chóng mặt khác lại ập đến... Khi hắn tỉnh lại, hắn ta đã trở lại bãi biển ở bờ biển Đông Hải của thế giới này.
"Ngay lúc đó, cuộn giấy dài nhảy múa quanh một bên hắn và lại bay vút lên trời. Lữ khách đã vội vàng nhìn kỹ nó và vô cùng kinh ngạc."
"Cảnh quan những ngọn núi và dòng sông được miêu tả trong bức tranh này giống hệt những gì hắn ta đã từng nhìn thấy và nghe thấy trước đây trong thế giới đó, hết thảy chúng đều không sai một chút nào!”
“Đây thực sự là một thế giới bên trong một bức tranh.”
"Sau đó, du khách đã kể lại những gì hắn thấy và nghe được cho mọi người nghe, nhưng hắn ta đã bị mọi người chế giễu không thương tiếc. Họ nói rằng chẳng qua hắn ta vừa bị một con sóng lớn đánh dạt vào bờ cát và có một giấc mơ kỳ quặc mà thội."
"Vị du khách này đã vô cùng tức giận, hắn quyết tâm tái hiện lại khung cảnh rộng lớn được miêu tả trong cuộn tranh tráng lệ kia. Hắn đã dành toàn bộ sức lực cho việc học các kỹ năng hội họa, vắt kiệt tài sản và thời gian của cả một cuộc đời, tỉ mỉ từng chút từng chút sao chép lại khung cảnh từ trí nhớ của hắn thông qua vẽ tranh"
"Tuy nhiên, thân là phàm vật đều có giới hạn của cuộc đời. Dù nhà lữ khách này đã cố gắng hết sức, nhưng hắn ta vẫn không thể vẽ được hết toàn cảnh núi sông của thế giới đó cho đến cuối đời. Tấm bản đồ hắn ta đã vẽ ra cũng không vượt quá mười ngàn dặm."
“Trước khi chết, người lữ khách này đã trao bức tranh còn dang dở này cho đệ tử của hắn, dặn dò phải giữ gìn cẩn thận, vĩnh viễn đừng để thiên địa sơn hà bên trong bức tranh kia thất truyền. Sau đó, hắn liền đột ngột qua đời."
"Bức tranh này được các đệ tử của hắn đặt tên là [Vạn Lý Sơn Hà Đồ]. Bức tranh dài đến 1.197 mét và nặng tới vạn cân."
Nói xong, lão thầy bói vuốt râu rồi mỉm cười nhìn cô gái cáo trắng vẫn đang im lặng lắng nghe câu chuyện.
"Tiểu thư Hy, ngài nghĩ sao về câu chuyện này?"
"Người lữ khách đó là Eden Priestley, đúng không? Ta đoán đó là bút danh."
"Haha~ Đúng vậy. Tiểu thư Hy, cô vẫn nghĩ rằng cái [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] này không đáng giá vài trăm triệu tiền xu sao?"
"...Nếu câu chuyện này là sự thật, thì nó rất đáng giá."
Bên dưới, cuộc đấu giá lô hàng đầu tiên [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] cuối cùng đã kết thúc. Nó đã đạt tới mức giá cao ngất ngưởng là 4.99 triệu đồng vàng Thánh Quang. Hơn nữa, cái người giàu có kia đã trả tiền cho vật phẩm đấu giá là người Willis thực sự biết.
Ông ta mặc một bộ lễ phục dài màu đen của một quý ông, mắt phải bị che lại bằng một miếng che mắt như thủ lĩnh của đám cướp biển. Mái tóc ngắn màu xám được chải chuốt gọn gàng, ngồi một mình ở phía trước ở tầng một. Những người khác dường như đang tránh xa ông ta, để cố hết sức để giữ khoảng cách.
Người đàn ông này chính là người đã dẫn đầu sứ đoàn của Đế quốc Oster đến dự tiệc mừng thọ của Vũ Hoàng tại [Phi Dực chi đình] của Vương Quốc Thanh Thiên. Mặc dù đại diện chính thức phía Đế quốc khi đó vốn là tên hoàng tử tóc đỏ không rõ danh tính kia. Nhưng mà lúc đó ai cũng có thể thấy được lão nhân họ Tu này mới là người dẫn đầu sứ đoàn của Đế quốc, ngay cả tên hoàng tử cũng khó lòng làm trái ý ông ta.
Hơn nữa, sau thảm họa trên đảo Spree, cái tên này đã ngay lập tức trở về nước cùng sứ đoàn Đế quốc Oster, lấy lý do cần ưu tiên sự an toàn của hoàng tử. Mà Willis cũng không thể đánh giá gì về hành vi của ông ta, nhưng vì cuộc chạm mặt bất ngờ tại [Phi Dực chi đình], nên tiểu thư mục sư, người vốn có chút hứng thú với ông ta, đã điều tra sơ qua về tình báo về ông ta.
Tu Wycliffe, là một nhân tộc, là người phục vụ cho Đế quốc Oster và là sư phụ chỉ dạy võ thuật của hoàng đế đương nhiệm cùng hoàng tộc hiện tại. Sức mạnh của ông ta ít nhất cũng đạt đến cấp Huyền Thoại. Đồng thời, ông ta cũng là đoàn trưởng của [Ngân Trảo], một trong ba nhóm lính đánh thuê cấp Huyền Thoại duy nhất trên thế giới hiện nay. So với những tân binh trẻ tuổi như Xích Diễm Flora và Vernal, thì ông già họ Tu này chắc chắn sở hữu sức mạnh, bối cảnh và danh tiếng cao hơn rất nhiều.
Nhưng cô không ngờ lão già kia lại đến Đế quốc Thần thánh vào lúc này, lại còn bỏ ra một số tiền lớn để mua một bức họa cổ xưa mà không có chút ý nghĩa thực tiễn nào như vậy. Đúng là tâm tư của người già thật khó đoán.
"Tiểu thư Hy, ngài đang nghĩ gì vậy?"
Thấy màn cạnh tranh đấu giá bên dưới sắp kết thúc, tiểu thư bạch hồ nghe được câu hỏi của lão thầy bói liền đột nhiên lên tiếng.
"À mà này, ta có thể tham gia đấu giá được không?"
Ông già ngay lập tức mỉm cười nói.
"Tất nhiên là được. Nhưng nếu tiểu thư Hy muốn, ngài có thể chọn bất kỳ ba món đồ nào đang bán ở dưới đây, ngoại trừ món hàng cuối cùng. Ngài cứ thoải mái mang chúng về như một lễ vật nhỏ từ Thương hội Linh Ẩn trong lần gặp mặt đầu tiên của chúng ta."
Nhìn lão già Hội trưởng với vẻ ngạc nhiên, một nụ cười hiện lên dưới lớp mặt nạ của Willis.
"Lão ra tay thật xa xỉ, nhưng mà các người cũng không cần phải cho ta không. Nếu ta chỉ lấy đi mà không có đưa gì ra thì sẽ làm mất giá trị của bộ sưu tập và công sức của những người đi trước. Ta muốn mua cái [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] này với giá 10 triệu đồng vàng Thánh Quang."
Như thể đã đoán trước được cô gái này sẽ nói như vậy, lão thầy bói cũng không nài nỉ nữa. Lão già mỉm cười gọi người hầu gái cách đó không xa, thì thầm vài câu với cô ta, người hầu gái lập tức gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.
Không lâu sau, trong vòng đấu giá đầu tiên sắp kết thúc, mức giá cao của tiểu thư Willis được báo lên sân đột nhiên phá vỡ kỷ lục trước đó của lão già họ Tu là 4.99 triệu, ngạo nghễ đứng ở giữa không trung, gây ra một mảng náo động lớn!
Suy cho cùng, cái [Vạn Lý Sơn Hà Đồ] này quả thực chỉ là một vật phẩm sưu tầm không có giá trị trong sử dụng thực tế. Mức giá 10 triệu đồng vàng Thánh Quang đã vượt xa mức giá bình thường. Mặc dù sắc mặt của lão tiên sinh họ Tu đến từ Đế quốc Oster có chút âm trầm, nhưng ông ta đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt ban đầu, mà không tiếp tục tăng giá nữa.
Như vậy, người chiến thắng cuối cùng của đợt bán hàng hóa đấu giá đầu tiên đã được công bố, nhưng vì có công tác giữ bí mật có chủ đích của Thương hội Linh Ẩn nên không ai biết rằng người thực hiện động thái này là một tiểu thư hồ ly nào đó.
"Chúc mừng tiểu thư Hy, ngài quả là có con mắt tinh tường. Lão hủ bội phục.”
“Hứ, thôi đi... Thật lòng mà nói, ta bắt đầu nghi ngờ câu chuyện đó rồi đấy. Có phải lão bịa ra câu chuyện cũ rích này để lừa ta tiêu tiền như rác à…?"
Tiểu thư Willis, người vừa mất đi số tiền lớn là 10 triệu đồng vàng Thánh Quang, đầu não của cô gái này đang trong cơn nóng lên vì cảm thấy lời chúc mừng của lão Thầy bói này thật là mỉa mai. Tuy nhiên, vì đã mua rồi nên cô sẽ không hối hận. Suy cho cùng, câu chuyện cũ này đã thực sự chạm đến trái tim cô gái khiến cô có chút xúc động.
Sau khi suy nghĩ, cô quyết định tạm thời thay đổi chủ đề.
"Nhắc mới nhớ, Thương hội Linh Ẩn lấy đâu ra mấy thứ đồ chơi kỳ quái này vậy? Chẳng lẽ đều là do tộc Linh Ẩn cất giữ sao? Nhưng bức tranh này chỉ mới mấy trăm năm tuổi, chẳng phải trước khi chết, cái người tên Eden kia đã giao phó nó cho đồ đệ sao? Sao nó lại rơi vào tay các người?"
Mặc dù chủ đề thay đổi có chút đột ngột, nhưng lão thầy bói lại là người lớn tuổi, rất có kinh nghiệm. Tự nhiên lão già hiểu được ý của tiểu thư bạch hồ, lão lập tức mỉm cười nói.
"Đúng là có một phần hàng hóa đến từ tộc Linh Ẩn, nhưng đó chỉ là số lượng nhỏ, thường dùng để chốt lời sau mỗi lần mua bán mà thôi. Phần lớn hàng hóa của Thương hội đều được mua thông qua vô số chi nhánh và mật thám của chúng ta rải rác khắp nơi. Suy cho cùng, dù thì tộc Linh Ẩn có giàu có đến đâu, nếu cứ ngồi hưởng thụ, cuối cùng cũng sẽ cạn kiệt tài nguyên, đúng không?"
"Mật thám à…?"
Có một điều bí ẩn ẩn chứa trong lời nói này.
Sở dĩ bảo vật đắt đỏ là vì chúng hiếm có và bí ẩn. Thông tin tình báo liên quan đến chúng có giá trị lên đến hàng chục triệu vàng. Người bình thường rất khó mua được, chứ đừng nói đến việc biết được mấy cái tin tức tình báo hay thậm chí là nhìn thấy chúng từ xa.
Vì Thương hội Linh Ẩn có thể dễ dàng thu thập được những báu vật quý hiếm nằm rải rác khắp mọi nơi trên thế giới, nên nếu họ chỉ có nguồn lực tài chính chắc chắn là không đủ, nó còn đại diện cho...
Mạng lưới tình báo của họ…phải có điều gì đó không bình thường về nó.
Mà khi đã nói về tình báo…
"À mà này, lão thầy bói, ông vẫn chưa nói cho ta biết lý do tại sao tên của ông bị xóa. Trước tiên, thiên cơ mà ông vừa nhắc đến lúc nãy là sao? Chuyện gì đã xảy ra với đôi mắt của ông thế?"
Nghe mấy câu hỏi thăm thẳng thừng của tiểu thư hồ ly, ngay cả ông già với bản lĩnh và phẩm chất nghiêm túc của lão cũng không nhịn được gượng cười nói.
"Tính cách của tiểu thư Hy thật sự rất ngay thẳng, đúng như Minh Lan miêu tả không sai chút nào. À... mắt của lão hủ không có mắt bệnh tật gì cả. Chúng bị che đi là vì chúng là điều kiện cần thiết cho một thuật pháp cổ xưa được truyền lại. Còn về cái gọi là thiên cơ.... à, trong những chuyến du hành khắp thế gian vừa qua, ngài đã bao giờ nghe nói đến một nhóm người được gọi là [Thần Quyến giả] chưa?"
"Thần Quyến giả à?"
Sau khi hơi cau mày, Willis nhanh chóng gật đầu lần nữa.
"Tất nhiên là ta đã nghe qua rồi."
Cô ấy không chỉ nghe nói đến họ, mà còn tận mắt chứng kiến rất nhiều người và cô cũng đã kết bạn với một số người. Dù là Mona, người sở hữu sức mạnh của [Gợi ý], hay Nastaya Senior, thành chủ của thành Viêm Long Viêm tại Liên hiệp Vương quốc, hay [Lôi Quang], một trong ba mạo hiểm giả cấp Huyền Thoại của thành Dũng Khí. Tất cả đều là những cá nhân đặc biệt, sinh ra đã sở hữu năng lực phi thường, không thể sao chép bởi bất kỳ ai. Bọn họ thường được gọi là [Thần Quyến giả] trên thế giới.
Tất nhiên, nhóm này cũng có các tên gọi khác nhau ở những nơi khác nhau.
Note: Ngoài Ma tinh thạch có chức năng như vàng ra thì loại tiền tệ mạnh nhất trong thế giới này thuộc về Thần Thánh Quang tệ = 神圣光币 = Sacred Light Coins - sau này trans sẽ gọi tắt nó là Đồng vàng Thánh Quang của Đế quốc Thần thánh/Thánh Quốc Note: Ten Thousand Mile River and Mountain Painting = Vạn Lý Sơn Hà Đồ = 万里山河图 - Bản đồ vạn dặm núi sông Note: vì lão già này hay nói theo kiểu huyền huyễn phong thủy nên thế giới ở ây được hiểu là 1 mảnh thiên địa = mảnh không gian như Thần quốc hay Huyễn giới của Ma Thần nhá Note: Trans không biết có đúng không nhưng mà vạn cân chắc cỡ 10.000 kg Note: Ở đây có hint của tập 07 đến 09 nhé Note: Thần Quyến giả là những người được Thần linh ưu ái ban cho thiên phú đặc biệt