Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 899

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5646

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 776

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6931

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma - Chương 54: Tư tưởng va chạm

Từ lúc Willis tấn công và giết chết tên Liệp Ma giả đầu tiên cho đến lúc Liệp Ma giả cuối cùng biến thành than bay vì sợ hãi, chỉ mất chưa đầy vài chục giây

Khi bụi đã hoàn toàn lắng xuống và vị quan chỉ huy ở đằng xa nhìn thấy tình hình trên chiến trường với đôi mắt đang trừng to vì không tin nổi, không còn sinh vật sống nào đứng cạnh cô gái nữa.

Buồn bực ngán ngẩm, Willis vung cây côn tam khúc trong tay, cây cô lại lóe sáng như tia chớp nhưng không hề dính một chút máu nào, rồi liếc nhìn vị quan chỉ huy đang kinh hoàng và tức giận không thôi.

Mặc dù đã tái mét vì sốc trước cảnh tượng tan nát này, nhưng hắn vẫn không muốn rút lui. Thay vào đó, hắn hét lớn và ra lệnh cho binh lính lần nữa.

"Ma vật chết tiệt!! Nã pháo! Bắn nữa đi! Thổi bay cô ta đi!!!"

"?"

Cái tên này bị sao vậy? Hay là hắn ta có thù hận sâu sắc nào đó?

Cô đã chứng minh rõ ràng sự chênh lệch thực lực giữa hai bên bằng cách làm thịt hết đám Liệp Ma giả, mà cô không hề sợ hãi khi phải giết chúng. Tại sao tên con người này vẫn cứ bám riết lấy cô như một viên một kẹo da trâu?

Ánh sáng lại tụ lại trong nòng pháo Long Cốt, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rằng, mặc dù cô ta vừa bị lưới ma pháp khống chế, lại bị một loạt hỏa lực toàn diện đánh trúng, nhưng cô ta vẫn không hề hấn gì. Một đòn tấn công vội vã như vậy làm sao có thể để lại hiệu quả?

Binh lính vẫn như cũ tuân lệnh cấp trên, nhanh chóng kích hoạt pháo ma pháp. Có lẽ kỷ luật của đội quân này thực sự nghiêm ngặt, hoặc có lẽ họ đã quyết tâm tử chiến?

Dù sao thì, từ khuôn mặt vẫn còn chút sợ hãi của những con người này, Willis thậm chí còn nhìn thấy vẻ như thấy chết không sờn trên khuôn mặt của họ như thể họ đã sẵn sàng để chết.

Ồ……..

Bọn họ nghĩ mình đang làm gì? Lấy cái giá là mạo hiểm mạng sống để chiến đấu chống lại những kẻ xâm lược ngoại lai hung hăng và tàn bạo sao?

Suy cho cùng, tư duy văn hóa "những kẻ không cùng loại với chúng ta hẳn phải có ý đồ khác" đã ăn sâu vào xương tủy của con quái vật khổng lồ được gọi là Liên hiệp Vương quốc Nhân loại này. Là thành viên của một đơn vị đặc biệt chuyên chiến đấu với ma vật , ảnh hưởng của nó lên những người lính này có lẽ đặc biệt nghiêm trọng nhất.

Nhàm chán... Willis không có hứng thú với việc thảm sát hay trở thành một Đại Ma Vương.

Thôi thì dừng cuộc chơi ở đây thôi, thời gian cũng không còn nhiều nữa.

Thiếu nữ cất vũ khí trong tay đi và hai mắt vẫn nhắm lại.

“Khai hỏa!!”

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM!!!

Ngoại trừ khẩu pháo ma pháp đặc biệt lớn nhất, tất cả các khẩu pháo Long Cốt khác đều gầm rú trở lại và những luồng ánh sáng ma pháp đã bắn ra, bắn về phía thiếu nữ slime màu vàng ở trung tâm đang buông thả hai tay và trông hoàn toàn không có khả năng phòng vệ.

Nhưng mà…

Hưu, hưu, hưu hưu!!!

Ngọn Thánh Viêm màu đỏ vàng đột nhiên bùng cháy từ tất cả những khẩu pháo ma pháp đang rực sáng. Chỉ trong chớp mắt, những vũ khí mạnh mẽ do con người chế tạo, rõ ràng là không thể cháy, đã biến thành ngọn lửa màu vàng kim cuồn cuộn, khiến đám binh sĩ kinh hãi lùi lại nhiều bước, có người còn ngã lăn ra đất.

Hơn mười ngọn giáo màu vàng dày như cánh tay từ xa xé toạc không trung, lao đến trước và chặn chính xác toàn bộ hỏa lực pháo binh đang lao vút trên bầu trời, gây ra những tiếng nổ lớn!

Bùm!

Bức màn che màu vàng lộng lẫy đang bao quanh lối vào hang động bị chôn vùi bởi những tảng đá bị xé toạc và hơn mười bóng người lao ra từ đó, họ lao thẳng về phía những cô gái ma vật, nơi rào chắn bảo vệ xung quanh các cô gái đột nhiên biến mất vì lý do nào đó không rõ.

Người cầm đầu cầm một thanh khảm đao nhuốm máu hung dữ trong tay. Vị quan chỉ huy loài người gần như ngay lập tức nhận ra thân phận của hắn, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc, tăng thêm phẫn nộ và oán hận.

"Nam Đao Walter! Lũ khốn nạn, các ngươi vẫn sống sót được như thế sao!"

"Hừ! Chết đi, đồ hèn hạ!"

Không giống như những Ma Nhân khác đang lao tới giải cứu đám trẻ, tên đàn ông của bộ tộc Quỷ Vũ cũng nhìn thẳng vào gã đàn ông đang nhìn mình, hắn chạy tới với tốc độ cao và chém vào đầu hắn ta bằng một đao giữa không trung mà không hề do dự!

Keng! Keng keng keng keng keng!!!

Tên quan chỉ huy mặc giáp không hề sợ hãi. Hắn rút một thanh kiếm khổng lồ đen như mực từ đâu đó ra liều mạng đỡ đòn mạnh mẽ, rồi nhanh chóng va chạm với Walter vài lần. Khí thế lao đến của Nam Đao biến mất, hắn hiên ngang đứng nguyên tại chỗ. Tuy nhiên, tên quan chỉ huy lại bị lực đẩy này làm cho khiếp sợ, lùi lại vài bước, phải nhờ đến sự giúp đỡ của phó tướng để ổn định thân hình.

Walter đứng đó với cây đao trên tay, nhìn người kia với khuôn mặt đỏ bừng vì sôi máu với sự mỉa mai hiện rõ trong nụ cười nhạo.

"Đội trưởng Đội 1 thuộc Cục Nội vệ của Trấn Ma thành, [Hào Kiếm] Ashburn, cao thủ hàng đầu tới từ vùng Lãnh thổ biên giới phía Bắc của Liên hiệp Vương quốc Nhân loại. Ta không ngờ một nhân vật đáng gờm như ngươi lại cấu kết với bọn săn trộm và dùng đến những âm mưu và thủ đoạn hèn hạ như vậy. Con người quả thực là có bản chất đê tiện và gian trá."

Tên chỉ huy mà hắn gọi là Ashborn xua tay đuổi người của mình đi, giơ thanh kiếm lớn lên và chửi rủa mà không chịu nhượng bộ.

"Thủ hộ giả phía Nam của Dãy núi Vạn Ma... Nam Đao Walter, lũ ma vật vô liêm sỉ các ngươi đang tùy ý làm bậy, ngăn chặn đường đi vận chuyển, liên tục vượt biên tấn công làng mạc thành thị, tàn sát nhân loại chúng ta, lại còn muốn gây ra chiến tranh. Các ngươi thật man rợ! Sao dám gọi chúng ta là đê tiện, vô liêm sỉ?"

"Thật nực cười! Lũ săn trộm con người đã lần lượt len lỏi khắp dãy núi, giết hại và bắt cóc vô số cư dân của chúng ta. Giờ chúng còn dám dùng quỷ kế cướp đi tiểu điện hạ. Chúng ta phản công thì có gì sai chứ?"

"Hành động của bọn săn trộm thì liên quan gì đến những người vô tội kia? Đó chỉ là cái cớ để lũ man rợ các ngươi làm những điều tàn ác!"

"Chậc, đúng là ngu không ai bằng... Đừng nói nhảm nữa, ra chiêu đi!”

"Hừ, đúng ý ta. Hôm nay ta nhất định sẽ dùng kiếm trảm chết ngươi!"

Đao quang và kiếm ảnh giao thoa, hai bóng đen lại cùng va chạm, hai tên đàn ông dường như là đối thủ cũ của nhau lại giao chiến với mắt và tai đều đỏ rực. Tiểu thư mục sư cũng bước ra khỏi hang động và đến bên Tiểu Lam, người đã được giải thoát khỏi trạng thái nhập thể.

"Ồ, Tnh rồi à? Cảm thấy thế nào? Ta không nghĩ là có di chứng hay gì đó tương tự đâu, đúng không?"

Lúc trước khi nhắm mắt, Willis đã hủy bỏ việc nhập thể, rồi điều khiển ý thức của Hóa thân trở về cơ thể gốc đã di chuyển đến lối ra vào của hang đá. Cô đã phá hủy những khẩu pháo ma pháp dù không gây nguy hiểm nhưng vẫn liên tục phát ra tiếng động, đồng thời chặn đứng đợt pháo oanh tạc từ xa, để tránh cho tiểu thư slime lại bị oanh tạc thêm một trận trước khi kịp hiểu rõ tình hình sau khi tỉnh lại.

Thân thể nhỏ bé của Tiểu Lam đã trở lại màu sắc ban đầu và cả hình dạng ngụy trang cũng đã trở lại như cũ. Tuy nhìn qua có vẻ không có gì thay đổi, nhưng nếu nhìn kỹ, có thể phát hiện cơ thể cô ấy giờ đây có một chút ánh sáng màu vàng kim mờ ảo pha trộn.Toàn thân cô slime này càng thêm trong suốt, như một viên ngọc xanh lam có pha chút màu vàng kim đang chảy bên trong.

"Tôi... à?! Tiểu, Tiểu Lam chào đại nhân!"

Đối mặt với thiếu nữ tóc đen và tiểu thư long nương đang cắm đầu đi về phía mình, Tiểu Lam ngơ ngác hồi lâu. Mãi đến khi Willis lên tiếng, cô ấy mới bừng tỉnh như vừa thoát khỏi cơn mơ mộng. Cô nhóc hoảng hốt cởi mũ trùm đầu, muốn khom gối quỳ xuống.

"Này? Cô đang làm cái gì thế? Ta chỉ nhờ cô làm việc 3 năm thôi. Ta không có bán thân xác cô đi đâu cả. Cô đâu cần phải hành lễ lớn thế chứ?"

Không hiểu vì lý do gì, cô thản nhiên đỡ người kia bằng cây trượng của mục sư và liếc nhìn chiếc áo choàng màu đen vẫn còn trên người Tiểu Lam.

[Dẫn Lôi] đã được cô thu về kho đồ từ trước rồi. Chiếc áo choàng đen này chỉ là một món trang bị màu xanh lam cô nhặt được ngẫu nhiên từ thế giới này. Không cần phải cởi nó ra nữa, cứ coi như một món quà là được.

"À? Ừm... Tôi nghĩ mọi chuyện là vậy. Xin lỗi, đại nhân, là Tiểu Lan đã vượt quá giới hạn của mình, không biết điều gì là tốt cho bản thân..."

"?"

Cái tên này có ổn không vậy?

Cô luôn cảm thấy so với lần gặp trước, trạng thái tinh thần của con slime này dường như có gì đó không ổn. Cô nghĩ rằng rất có thể là do bị cô chiếm hữu cơ thể trái phép, nên Willis quyết định hỏi rõ ràng.

"Cô còn nhớ bao nhiêu về những chuyện đã xảy ra trước đó không? Cơ thể cô có cảm thấy chỗ nào không khỏe không?"

Tiểu thư Slime ngước nhìn lên với vẻ mặt ngơ ngác và ngập ngừng nói.

"Tôi nhớ được bao nhiêu... Thật ra, trí nhớ của tôi chỉ dừng lại ở khoảnh khắc tôi cảm nhận được cảnh tượng đó. Phần còn lại thì không rõ ràng lắm. Cảm giác như tôi đang ở trong trạng thái hoảng hốt nào đó, như thể tôi đột nhiên xuất hiện ở đây. Tôi thực sự xin lỗi vì suy nghĩ của tôi có vẻ hơi mơ hồ..."

Kẹo da trâu = kẹo cao su??? tiếng lửa cháy