"...Xin lỗi, cô là nhân viên khách sạn à? Tôi phải nói với quản lý là không cho ai vào phòng khi chưa được phép chứ?"
Mặc dù ngoài mặt cô ấy hỏi rất lịch sự, nhưng Edwina lặng lẽ đưa tay cầm lấy thanh kiếm ở thắt lưng, và ấn thánh treo trên cổ tay kia của cô ấy bắt đầu phát ra ánh sáng yếu ớt.
Người phụ nữ này rất kỳ lạ.
Edwina không thể cảm nhận được sức mạnh của mình, và trước khi đẩy cửa, cô không nhận thấy có ai bên trong.
Hoặc là đối phương đã nắm vững một kỹ năng ẩn thân đặc biệt nào đó.
Hoặc sức mạnh của cô ta vượt trội hơn nhiều so với Edwina.
Nhưng dù thế nào đi nữa...
"Người đến không có ý tốt..."
Thiếu nữ Thánh kỵ sĩ lẩm bẩm, nắm chặt chuôi kiếm, dồn hết sức lực. Cô cảnh giác nhìn người phụ nữ vẫn luôn quay lưng về phía mình, mặc một chiếc váy ngắn màu đen và mái tóc dài màu xanh đậm.
"Ngươi là tín đồ của Aurora phải không? Ngươi thật can đảm khi dám xen vào chuyện của chúng ta."
Người phụ nữ lên tiếng. Giọng nói của cô ta lạ lùng, thanh thoát và vô hồn, như thể hỗn hợp của hàng ngàn âm thanh đang hòa vào nhau, nhưng tiếng nói rất rõ ràng là dễ chịu.
"Cái gì!?"
Không có thời gian để quan tâm đến sự kỳ lạ của đối phương, vẻ khó chịu lập tức hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của Edwina.
Người dám gọi trực tiếp tên Nữ thần là điều mà chỉ những kẻ dị giáo khinh thường thần linh mới dám làm. Tên của vị thần trừ trong các nghi lễ đặc biệt ra thì không phép được nói ra.
Đây không còn là vấn đề đơn giản về việc tin hay không tin nữa. Chỉ riêng hành động này thôi cũng đã là một sự báng bổ to lớn rồi!
Đây là kẻ thù.
Vào lúc như thế này, xuất hiện trong phòng cô thánh kỵ sĩ và nói năng thô lỗ với Nữ thần, thì chắc chắn là cô ta không có ý tốt.
Tốt hơn hết là nên tấn công trước.
“Xem kiếm!”
Một tia sáng bùng lên, và một thanh kiếm thánh chém xuống lưng cô gái lạ mặt.
Thánh Diệu trảm là một kỹ năng đặc trưng mà hầu hết các Thánh kỵ sĩ đều phải học. Nó là kỹ năng vừa cổ điển vừa mạnh mẽ, có tính linh hoạt cao, và có tác dụng khắc chế rõ ràng đối với tà ma.
Theo truyền thuyết, ngày xưa có một Thánh nữ Tài Quyết ở Thánh quốc đã rèn luyện chiêu thức này qua hàng thập kỷ. Trong một trận chiến với dị giáo, cô ấy đã giết chết ba ma cà rồng cấp Công tước chỉ bằng một kiếm và trở nên nổi tiếng.
Tuy Edwina chưa đạt đến trình độ đó, nhưng cô ấy đã thành thạo Thánh Diệu trảm một cách hoàn hảo. Với sức mạnh tăng thêm khi đã đạt đến cấp Thiên Không cùng đòn tấn công toàn lực đã sẵn sàng, đây đã là đòn tấn công mạnh nhất mà một Thánh kỵ sĩ có thể tung ra trong thời gian ngắn.
Kẻ địch quá xa lạ, bóng dáng cường giả trong lòng cô nàng vẫn chưa tiêu tán, nên căn bản Edwina không dám giữ sức lại.
"Cũng không tệ. Ngươi hẳn là thế hệ trẻ tinh anh của Thánh quốc. Đáng tiếc, ngươi vẫn còn quá yếu."
Keng!
Người phụ nữ cuối cùng cũng quay lại, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy tà ý và nụ cười dâm đãng, đôi mắt đen láy dựng đứng lóe lên ánh sáng. Cô ta giơ tay trái lên, vậy mà lại dùng tay chặn được Thánh Diệu trảm của Thánh kỵ sĩ!
“?!”
Con mắt Edwina co lại, cô liếc nhanh về phía bàn tay của kẻ địch đang giữ lại lưỡi kiếm. Cô phát hiện bàn tay đó đã được bao phủ bởi lớp vảy dày đặc màu xanh lam sẫm. Thanh thánh kiếm Trân phẩm cấp màu tím quý giá được Giáo hoàng ban phước của cô lại không để lại bất kỳ dấu vết nào sao?
Đây là một con quái vật đã biến hình thành dạng người!
Sau khi đưa ra quyết định nhanh chóng, Edwina nhanh chóng rút lui.
Cô không nhất thiết phải chiến đấu với ả phụ nữ trước mặt để giành chiến thắng. Đây là thủ đô của Vương quốc Nhân loại, nơi tụ tập của rất nhiều cao thủ. Chỉ cần cô gây ra chút tiếng động rồi chạy ra đường, cô không tin đối phương dám tiếp tục truy đuổi mình giữa ban ngày ban mặt.
Nếu cô ta thực sự tự tin như vậy, ả phụ nữ này đã không cố ý đi theo cô và thậm chí còn vào một căn phòng trống để phục kích cô trước.
Nhưng……
Bùm!
Sau khi nhanh chóng lùi lại vài bước, cô Thánh kỵ sĩ đột nhiên cảm thấy đau nhói ở lưng. Cô cảm thấy như mình vừa đâm vào một bức tường vững chắc và buộc phải dừng lại.
Chỉ đến lúc đó cô mới nhận ra rằng toàn bộ căn phòng đã bị bao phủ bởi một tấm màn ánh sáng màu xanh đậm, khiến Edwina và ả phụ nữ trước mặt cô bị nhốt trong một không gian nhỏ.
"Kết giới...?"
"Vô ích thôi. Kết giới bí ẩn của ta không thể bị phá vỡ nếu không có cấp 6 trở lên. Ồ, hình như loài người các ngươi gọi đây là cấp Siêu Việt?"
Cấp Siêu Việt!!! Lại là cấp Siêu Việt nữa! ?
Trong lòng Edwina kinh hãi.
Từ thông tin mà đối phương vô tình tiết lộ, cộng thêm việc cô ta dễ dàng chống lại đòn tấn công của Thánh Diệu trảm cấp Thiên Không, rất có thể cô gái này cũng là một sinh vật đã vượt qua cực hạn của loài người.
Rõ ràng chỉ có những sinh vật trong thần thoại mới có thể dễ dàng đạt tới cảnh giới Siêu Việt, vậy tại sao chính mình lại gặp phải nhiều cao thủ cấp cao như vậy chỉ trong một tháng?
"Trông ngươi chẳng có vẻ gì là sợ hãi cả. Lạ thật. Hầu hết bọn chúng đều tỏ ra sợ hãi và khó tin khi phát hiện ra sự chênh lệch sức mạnh giữa chúng và ta. Aurora đã đem ngươi dạy dỗ quá tốt sao?"
“……….”
Sau khi kinh ngạc, Edwina không nói thêm gì nữa mà im lặng suy nghĩ cách thoát khỏi tình thế khó khăn này.
Người phụ nữ này tuy mạnh mẽ nhưng không mang lại cho cô cảm giác run rẩy, khó thở và choáng ngợp như cô Willis và hầu gái Hiểu Quang của cô ấy.
Edwina có cảm giác như người phụ nữ này mạnh gần ngang ngửa với chị gái cả Frederica Cecilia, Thánh nữ Tài Quyết trong ba Thánh nữ của Thánh quốc, người nắm giữ [Thánh kiếm Trọng Tài].
Nói cách khác, người phụ nữ trước mặt vừa đạt tới cấp Siêu Việt.
Nếu đối phương bất cẩn, chắc hẳn cô vẫn còn cơ hội chạy thoát. Dù sao, Edwina cũng không phải là không có át chủ bài cứu mạng.
"Được rồi, giải quyết nhanh thôi. Tuy trong thành phố này không có ai xứng đối đầu với ta, nhưng vẫn có vài kẻ phiền phức. Nếu bị phát hiện thì ta cũng sẽ đau đầu lắm."
Tách!
Người phụ nữ tóc xanh giơ tay lên, năm ngón tay tạo thành móng vuốt, nắm chặt về phía cô Thánh kỵ sĩ. Edwina đột nhiên cảm thấy sức mạnh trong cơ thể mình nhanh chóng biến mất, ngay cả tinh thần và năng lượng Thanh Quang trong cơ thể cô cũng suy yếu.
Đây là...Chiêu thức quỷ dị gì thế này?!
Cô chưa bao giờ nghe nói đến loại năng lực như vậy!
Nhưng tiểu thư Thánh kỵ sĩ không thể ngồi yên chờ chết. Cô nàng chống cự lại sự hấp thụ của kẻ địch, đột nhiên cô nắm chặt ấn thánh đơn giản quấn quanh cổ tay, phun một ngụm máu tươi trực tiếp lên thánh ấn hình vuông.
Ánh sáng bùng lên, hàng chục ký tự được khắc trên thánh ấn đồng thời phát ra sức mạnh thần thánh to lớn, phá vỡ sự áp chế của người phụ nữ đối với Edwina và khiến biểu cảm của cô ta hơi thay đổi.
Người sau không thừa cơ hội này ra tay với Edwina. Thực lực hai bên chênh lệch hai cấp, cho dù có dùng đến sức mạnh được sư phụ giao phó, cũng chưa chắc Edwina có thể đả thương được con quái vật được cho là cấp Siêu Việt cấp bậc này.
Sự lựa chọn của Edwina là...
Cô ấy quay lại và đập con dấu thánh ấn màu vàng trực tiếp lên kết giới màu xanh đậm phía sau mình.
Xèo xèo… Xèo xèo… Bùm!!!
Với âm thanh ma sát chói tai, sức mạnh Thánh Quang mạnh mẽ phá vỡ rào chắn và bức tường, để lại một vết nứt lớn dài bằng nửa người, khí tức chiến đấu của hai bên nhanh chóng rò rỉ ra ngoài từ đây.
Mặc dù sắc mặt của người phụ nữ tóc xanh thay đổi đột ngột và cô ta vội vã chạy tới ngay, nhưng đã quá muộn.
Suy cho cùng, cô ta quá kiêu ngạo. Cô ta không coi trọng Edwina vì cô ấy chỉ là cấp Thiên Không. Thậm chí cô ta còn đứng yên đó, hoàn toàn trêu đùa tín đồ của nữ thần này, nên khí tức chiến đấu đã bị bại lộ.
“Tự tìm cái chết!”
Ầm!
Một lực mạnh mẽ đập vào bên hông Edwina. Cô chưa kịp phản ứng thì đã bị đá văng về phía sau. Cô va vào một rào chắn khác và phun ra hai ngụm máu. Ánh sáng của ấn thánh trên tay cô nhanh chóng mờ đi.
“Khụ… khụ khụ…”
Đối thủ đang trong cơn tức giận nên không hề nương tay. Edwina nằm trên mặt đất, cảm thấy thắt lưng đau nhói như bị gãy. Cô không thể cử động. Hơn nữa, lượng lớn năng lượng thể chất và tinh thần của cô đã bị ấn thánh hấp thụ trước đó khiến tầm nhìn của cô tối sầm lại.
Khóe mắt cô thấy bộ giáp Thánh kỵ sĩ màu trắng bên hông thậm chí còn bị lõm xuống một mảng lớn, chứng tỏ đòn tấn công của đối phương có lực lớn đến mức nào. Cấp Siêu Việt..., đây đúng là cấp Siêu Việt...
Vậy là hết rồi sao?
Cô đã đưa ra lựa chọn đúng đắn nhất, và cơn tức giận đột ngột của người phụ nữ này chứng minh rằng hành động trước đó của cô ấy thực sự đã gây ra cho cô ta rất nhiều rắc rối, nhưng chỉ có vậy thôi.
Đúng như dự đoán, tôi vẫn còn quá yếu...
Có phải tôi đã không còn cách nào để trở về quê hương và phụng sự các vị thần nữa không?
Xin hãy... tha thứ cho tội lỗi của con, thưa Nữ thần đại nhân...
Giữa những âm thanh ồn ào dần vang lên từ thế giới bên ngoài, Edwina đã mất đi ý thức.