Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 899

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5646

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 776

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6931

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma - Chương 05: Gây sự? Gây sự!

Cuối cùng, Willis đã đồng ý với yêu cầu của Theresa.

Trong số họ, Theresa là người yếu nhất. Mặc dù Siflin đã dạy cô bé một số kỹ năng, nhưng tất cả đều thiên về các nghi lễ của tư tế, sinh tồn hoặc chữa lành. Cô bé vốn có nền tảng yếu kém. Trong một trận chiến trực diện, cô bé có thể không thể đánh bại ngay cả kẻ thù cấp Bí Ngân hay Tinh Kim.

Vốn dĩ Willis không thoải mái khi để cô bé ra ngoài một mình nên định để Edwina đi cùng. Nhưng nếu cô nhóc này trực tiếp đi theo sau thì tiểu thư mục sư đỡ phải lo lắng, thêm một người nữa đi cùng cũng không sao.

Sau khi tìm được một quán rọ tử tế gần đó và đặt ba phòng đôi, mọi người cùng ra ngoài.

Leila, Renee và Edwina làm theo chỉ dẫn của Willis, thong thả dạo quanh, trải nghiệm phong tục và văn hóa của thành phố và hỏi thăm một chút thông tin tình báo. Tiểu thư mục sư dắt theo thú cưng và Theresa, đi thẳng đến Hội mạo hiểm giả ở Trấn Ma thành.

"Ồ, to quá! Thật ấn tượng!"

Vừa vào cửa hội, tiểu thôn nữ kia liền kinh ngạc thốt lên, tựa như chưa từng thấy thế giới này, khiến không ít người qua đường chú ý. Willis cũng không chút do dự đứng sang một bên, tỏ vẻ không quen biết cô bé này.

Nhưng Theresa không hề có ý định buông tha cô. Cô lập tức nắm lấy tay tiểu thư mục sư, nhảy cẫng lên và chỉ trỏ khắp nơi, vẻ mặt vừa phấn khích vừa ngạc nhiên.

"Tiểu thư Willis! Hội Mạo hiểm giả nào cũng lợi hại như vậy sao?! Nơi này còn lớn hơn cả sứ quán của tiểu thư Philena nữa, lại còn cực kỳ náo nhiệt. Đây là lần đầu tiên tôi thấy nhiều người qua lại như vậy!"

".....Có một điều ta phải đính chính lại với cô. Sứ quán không phải là của Philena. Cô ấy chỉ tạm thời quản lý nó thôi. Còn nữa... hãy bình tĩnh. Có rất nhiều người đang nhìn nè..."

Tiểu thư cự long đứng một bên kia cũng liếc nhìn hai người phụ nữ đang nắm tay nhau. Theresa, người đang có bóng ma tâm lý, cứng đờ người, rồi nhận ra mình đã mạo phạm và mất bình tĩnh, vội vàng buông bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của tiểu thư mục sư ra.

"Xin lỗi vì cái nắm tay này! Tôi, tôi hơi quá khích..."

"Thôi được rồi, thôi được rồi. Dù sao đây cũng là lần trải nghiệm đầu tiên của cô, ta hiểu mà. Thực ra, trình độ của hội này... chỉ ở mức tạm được thôi."

Willis bất đắc dĩ khoát tay. Tuy rằng công hội mạo hiểm giả ở Trấn Ma thành quả thật rất lớn, ít nhất phải gấp ba lần thành phố cấp hai như thành Viêm Long, nhưng so với Tổng bộ ở thành Dũng Khí thì vẫn còn khá sơ sài. Chỉ có khoảng mười mấy quầy lễ tân, hoàn toàn không thể so sánh với quang cảnh hùng vĩ của hàng vạn người tụ tập ở đó.

Tuy nhiên, mặc dù Willis chỉ nói vậy một cách hời hợt vì cô đã chứng kiến nhiều cảnh tượng khủng khiếp hơn, nhưng đối với một số mạo hiểm giả ở địa phương này. Xét đến việc họ vừa mới bước vào và "cố ý" gây ra nhiều tiếng ồn, chủ động thu hút sự chú ý của người khác, thì tự nhiên việc này có vẻ giống như là họ đang tự mình tìm kiếm rắc rối.

Mà nghề mạo hiểm giả có rất nhiều người nóng tính và những người trẻ tuổi không sợ gây nhiều rắc rối.

“Ôi ôi ôi, ta không thích nghe điều đó chút nào. Ngươi chỉ là một đứa trẻ con chưa mọc hết tóc, ngươi không cao lớn, nhưng lại kiêu ngạo đến thế. Ngươi chỉ như vậy thôi... Ngươi không biết Hội mạo hiểm giả của Trấn Ma thành là nơi tụ họp của những mạo hiểm giả lớn nhất và mạnh nhất toàn bộ vương quốc ở phía bắc sao? Ngay cả đội mạo hiểm giả cấp Huyền Thoại [Lưỡi hái tử thần] cũng đóng quân ở đây, ngươi nghĩ mình là ai?"

“…………?”

Người đột nhiên xuất hiện và khiêu khích là một gã đàn ông mặc giáp nhẹ, đeo đại kiếm sau lưng. Trông hắn ta chỉ khoảng hai mươi tuổi. Mái tóc đen ngắn đặc trưng của vương quốc được chải sang hai bên, che khuất một bên mắt và phần lớn khuôn mặt. Ngoại hình có thể được miêu tả là đẹp trai, nhưng nụ cười oán giận trên mặt lại khiến hắn ta trông có vẻ hơi hung hăng.

Hội mạo hiểm giả ở Liên hiệp Vương quốc Nhân loại khác với Khu vực vô pháp. Ở đây không có các tổ chức hỗn loạn như dịch vụ ăn uống ở đó. Đây là một nơi kinh doanh hoàn toàn hợp pháp, nên những người nhàn rỗi chắc chắn sẽ không chạy đến hội để chơi bời.

Gã đàn ông với thanh đại kiếm và mái tóc cắt ngang này cũng vậy. Quần áo và áo giáp của hắn ta và những người xung quanh đều dính rất nhiều bụi bẩn, vũ khí cũng có dấu hiệu hư hỏng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ chúng vừa hoàn thành ủy thác và quay lại bàn giao, giờ chúng đang xếp hàng chờ.

Mặc dù đối phương đang tích cực chế giễu cô, nhưng tiểu thư mục sư bị nhắm tới lúc đầu không hề phản ứng bằng sự tức giận mà thay vào đó là nghi ngờ.

Cái tên này là ai vậy... Sao hắn ta có thể nói những câu thoại có cảm giác déjà vu một cách tự nhiên như vậy, giống như một con cá nhỏ muốn bị đánh vào mặt hoặc lĩnh cơm hộp khi hết cảnh trong kịch vậy?

Đây chỉ là một lời khiêu khích thấp kém, Willis thậm chí còn chẳng muốn phản ứng hay dạy bảo gì đối phương, cô chỉ liếc nhẹ mái tóc cắt ngang trán, rồi nắm tay Theresa, chuẩn bị đổi chỗ.

Không ngờ, đối phương lại càng một tấc lại muốn tiến một thước, hiểu lầm hành động này là do cô đang chột dạ nên đã hắn đã bước thẳng đến trước mặt ba người phụ nữ.

"Này, này, sao ngươi lại chạy? Vừa rồi ngươi kiêu ngạo lắm phải không? Chẳng phải ngươi nói nơi này 'Ở mức tạm được' à? Khà, ta không hiểu rồi. Thế giới dạo này thay đổi nhiều quá. Lũ khốn nạn trên kia thì có khác, giờ lại có vài đứa nhỏ lại dám bắt nạt Hội mạo hiểm giả chúng ta. Ta..."

"Được rồi, được rồi, Cyril. Có cần thiết phải làm ầm ĩ lên vì mấy lời bàn tán của mấy cô gái trẻ thế không? Cậu không thấy phản ứng của mình khi cô nhóc tóc xanh kia bước vào sao? Rõ ràng cô nhóc đó là người mới đến. Nếu cậu cứ tiếp tục thế này mà quay trở lại, đoàn trưởng Leicester sẽ phải dạy cho cậu một bài học đấy."

Một ông chú thần quan trông khoảng 40 tuổi, khuôn mặt hiền từ và biểu tượng của thánh huy treo trên ngực không thể chịu đựng được nữa nên bước đến trước mặt gã đàn ông tóc mái và cố gắng thuyết phục hắn ta bằng những lời lẽ tử tế, trong khi lén vẫy tay với ba cô gái, Willis, sau lưng ông ta, như thể ra hiệu cho họ nhanh chóng rời đi.

Nhưng tiểu thư mục sư vẫn không rời đi như thế. Mặc dù cô ấy thấy phiền phức khi lười cãi nhau với con cá nhỏ đáng ghét, nhưng điều đó không có nghĩa là Willis sẽ dễ dàng tha thứ hay e ngại xung đột.

Ngoài ra, cái tên mà vị thần quan kia vừa nhắc đến...

Cô quay lại nhìn bốn phía xung quanh. Bởi vì có tiếng ồn ào và tranh cãi, nhiều người đã chú ý đến nơi này, xì xào bàn tán, rồi chỉ trỏ. Vài nhân viên mặc đồng phục của hội cũng đang vội vã chạy đến từ xa.

Phản ứng này cũng không tính là chậm.

Ừm…….

Ban đầu, Willis dự định đến đây trực tiếp để tiết lộ thân phận của mình là một mạo hiểm giả cấp Huyền Thoại, hoặc giữ kín thân phận và sử dụng quyền hạn cấp Thiên Không của Tiểu Quang hoặc Edwina để kiểm tra danh mục các ủy thác gần đây để xem liệu cô có thể tìm thấy manh mối tình báo hữu ích nào không.

Mặc dù hơi cũ, nhưng chiêu này dùng cũng rất tốt.

Nhưng giờ... cô ấy đã nảy ra một ý tưởng rất thú vị. Không chỉ có thể lấy thông tin tình báo một cách thuận tiện hơn, mà còn có thể nhân cơ hội này để xác minh xem suy đoán của mình có đúng hay không.

Vì vậy, tiểu thư mục sư ra hiệu bằng ánh mắt cho hai người đồng bạn của mình, đặc biệt là tiểu long nương, để cả hai bình tĩnh lại. Sau đó cô bước đến chỗ gã đàn ông có mái tóc cắt ngang trán đang cãi nhau với ông chú thần quan, mà không để ý đến vẻ mặt như nhìn thấy ma của Theresa phía sau. Cuối cùng cô cố tình chống nạnh, tỏ ra tư thế điêu ngoa và bốc đồng.

"Này, ta mặc kệ ngươi ngươi còn thở ra câu nào nữa. Chỗ này chỉ ở mức tạm được thôi. Làm sao? Sức mạnh không tốt còn không cho người khác đánh giá à ? Cứ nói đi, cứ nói đi, không phục thì tới đánh ta đi nhá, đồ đần ~”

Sau màn chế nhạo, một thiếu nữ tóc đen nào đó còn thè lưỡi hồng ra và nhăn mặt quỷ, kết hợp với vóc dáng nhỏ nhắn và xinh xắn của cô, khiến cô trông càng giống người rất kiêu căng phách lối 

“Ngươi xx!!!”

"Này! Tiểu cô nương, cô....... Cô làm cái gì vậy hả?”

Hehe, hay lắm, xù lông rồi, tức thật rồi.

Reaper’s Scythe = Lưỡi hái tử thần = Tử Thần Chi Liêm = 死神之镰 Ví dụ như Trend chủ tịch bị vả mặt và cái kết - hoặc khi 1 diễn viên nào đó diễn xong cảnh NPC chết thì ra nhận cơm hộp để ăn coi như thù lao co diễn xuất