Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 899

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5646

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 776

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6931

Tập 04 Tìm kiếm dấu vết Vạn Ma - Chương 32: Ma pháp cái gì?

Quả nhiên, so với việc hối lộ bằng tiền, dùng vũ lực để răn đe những kẻ như Thất gia đơn giản và hiệu quả hơn nhiều.

Sau khi thể hiện sức mạnh vượt xa đối thủ, Thất gia không dám vượt quá giới hạn của mình nữa mà lập tức kể hết mọi chuyện hắn biết cho đối phương.

Hóa ra, tuy bọn Quỷ Đạo đoàn đã rút khỏi khu chợ đen ngầm ở dưới mặt đất, thậm chí không còn ai đến thu phí thường lệ, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng đã thực sự mất quyền kiểm soát khu vực này. Bọn gián điệp của chúng vẫn nắm rõ mọi sự kiện lớn nhỏ đã xảy ra.

Trên thực tế, cách đây không lâu, có một băng đảng săn trộm lớn chỉ đứng sau Quỷ Đạo đoàn. Thấy khu vực này không được quản lý, chúng quyết định chiếm núi làm vua, muốn thay thế Quỷ Đạo đoàn, trở thành bá chủ của khu vực chợ đen phía Nam, thậm chí còn thâu tóm cả ngành kinh doanh béo bở do Quỷ Đạo đoàn kiểm soát.

Nhưng trước khi ba thế lực ngầm khác của chợ đen lớn còn lại kịp bày tỏ thái độ, băng đảng này vừa mới thể hiện ý đồ tương tự thì do tình hình ngày càng căng thẳng, chúng đã thất bại trong một vụ săn trộm quy mô lớn. Phần lớn lực lượng chủ lực của đội kia, lên tới hàng trăm người, đều bị ma vật tàn sát ở Dãy núi Vạn Ma.

Thất gia không rõ lắm về lý do và tình huống cụ thể sau chuyện này, nhưng sau đó hắn nghe nói rằng rất có thể trong băng đảng đó có một kẻ phản bội và kẻ phản bội đó có địa vị rất cao, tên đó đã cố ý đánh giá sai tình hình để đội săn trộm bị nhiều con ma vật cường giả bắt lại.

Tuy không có chứng cứ rõ ràng nào chỉ ra sự tồn tại của Quỷ Đạo đoàn, nhưng băng đảng lớn này đã hoạt động hàng chục năm nay ở Trấn Ma thành. Vừa vặn, hết lần này tới lần khác bên chúng lại xảy ra chuyện. Thật khó tin là không hề có dấu hiệu can thiệp từ thế lực bên ngoài.

Còn về những bí mật giá trị hơn, chẳng hạn như Quỷ Đạo đoàn có bao nhiêu căn cứ ẩn ở khu vực phía Nam và chúng ở đâu, thì đó không phải là thứ mà những người như Thất gia có thể biết được.

Về phần đồ vật hắn bán, với cái gọi là Tuyết Sơn Băng Liên có trước đó, Willis không tin tên này thật sự có thể bán được thứ gì tốt. Tiểu thư mục sư thậm chí còn không thèm nhìn vật liệu kia vào mắt, cô liền bỏ lại lão đầu trọc cầm trảm mã đao bị thủng lỗ chỗ, cúi đầu như thể vừa trải qua tai họa, rồi cùng tiểu long nương rời đi.

Chợ đen khác với phòng đấu giá. Ở đây không có chuyên gia thẩm định nào hỗ trợ, chất lượng hàng hóa cũng không đồng đều. Người mua cần phải có sự phán đoán sắc bén hơn, nếu không sẽ bị lừa mua phải một đống hàng "rác rưởi" và rất có thể họ sẽ không còn lý do gì để biện minh.

Theo chỉ dẫn của Thất gia, hai cô gái Willis đi về phía Nam và nhanh chóng tiến vào một khu vực khác rõ ràng là khác với khu vực trước đó.

Nơi đây rõ ràng là hỗn loạn hơn nhiều. Có nhiều chỗ, máu tươi còn bắn thẳng lên tường, phía dưới là những ông chủ sạp đang bán hàng với vẻ mặt bình thản.

Hơn 90% số gian hàng ở đây đều do các nhóm săn trộm vừa và nhỏ dựng lên, giống như gian hàng của Thất gia trước đó. Hàng hóa ở đây chủ yếu là các loại thuốc hiếm kỳ quái không có giấy phép, hàng lậu, hoặc các vật liệu quý giá được lấy trực tiếp từ cơ thể ma thú.

Có vẻ như cái tên này không có nói nhảm. Đây chính là địa bàn hoạt động của Quỷ Đạo đoàn.

Đi sâu hơn một chút, Willis phát hiện ra rằng ngoài các loại thuốc kỳ quái và vật liệu kỳ lạ bị cấm bán thông thường, các quầy hàng xung quanh còn bắt đầu bán rất nhiều ma vật thú con bị nhốt trong lồng. Thậm chí còn kỳ quặc hơn nữa là thỉnh thoảng có những sinh vật hình người, cả nam lẫn nữ đều có, nằm hoặc ngồi co ro trong những chiếc lồng sắt lớn được che phủ một nửa bằng lớp vải đen, trên thân chúng nửa khỏa thân, phần lớn đều khá trẻ tuổi và xinh đẹp.

Xét theo đặc điểm chủng tộc rõ ràng hoặc mở mịt của chúng, rõ ràng chúng không phải là con người, mà là ma vật bị bọn săn trộm bắt được và phù hợp hơn với sở thích thẩm mỹ của con người.

Hơn nữa, trong số những người qua đường thỉnh thoảng đi ngang qua, có một số người có nô lệ ma vật ăn mặc hở hang nhắm mắt theo đuôi. Khi các ông chủ nhìn thấy những loại người như vậy tiến lên, họ hiển nhiên sẽ chào đón họ nồng nhiệt hơn bình thường, như thể những nô lệ phía sau họ không chỉ không phù hợp mà còn trở thành một biểu tượng đặc biệt của bản sắc và địa vị.

Trong thế giới ngầm tăm tối này, những tệ nạn từ văn hóa bị phóng đại đến mức tận cùng. Nền văn minh lột bỏ lớp vỏ bọc trang trí giả tạo, cái ác cùng chế độ nô lệ trở thành chuyện thường tình. Willis thậm chí còn chứng kiến cảnh có người quyền đấm cước đá những cô gái ma vật nhỏ nhắn trên phố chỉ vì chúng đi quá chậm, hoặc khắc khế ước nô lệ lên da chúng bằng những thanh sắt nung đỏ.

Cô gái hét lên đầy đau đớn thảm thiết, nhưng những con người xung quanh chỉ nhắm mắt làm ngơ, mặt không biểu cảm, hoặc cười và vỗ tay tán thưởng, như thể mọi sự bất mãn và cảm xúc tiêu cực của chúng đều được trút ra hết qua hành vi này.

“………………”

“Chủ nhân, ngài cảm thấy không vui sao? Ngài có cần em giết sạch đám người đó không?"

Có lẽ cảm nhận được những cảm xúc hỗn loạn truyền đến qua khế ước từ thiếu nữ tóc đen, đã làm tiểu long nương, người không có cảm giác gì về việc những sinh vật cấp thấp đang làm hại lẫn nhau, đã cố gắng đưa ra đề xuất này.

“……..Không cần, chỉ là chuyến đi này không phải là vô ích.”

Bọn họ không phải là đại hiệp cứu thế hay anh hùng hào kiệt bênh vực kẻ yếu. Đây chỉ là một góc ở phía Nam của khu chợ đen ngầm tại Trấn Ma thành. Có lẽ Hiểu Quang có thể dễ dàng giết chết tất cả con người xung quanh, nhưng vậy thì sao chứ?

Trong mắt đám ma vật nữ đi ngang qua, Willis không hề thấy một chút phản kháng nào từ chúng. Dù có bị bán đi và bị ngược đãi như đồ vật, chúng cũng chỉ biết rên rỉ trong sự tự thương hại, cầu xin sự tha thứ và thương xót.

Có lẽ sâu thẳm trong lòng chúng đang khao khát sự cứu rỗi, nhưng cái gọi là sự cứu rỗi không bao giờ tự nhiên xuất hiện.

Để đưa ra một ví dụ không phù hợp, nếu hai chị em Leila và Renee từ bỏ sự kháng cự sau khi bị bắt và chỉ sống như nô lệ, họ sẽ không tình cờ gặp Willis và giành lấy cuộc sống mới.

Nhưng hết thảy mọi thứ đều có nhân quả riêng. Nếu ngay cả ngươi cũng từ bỏ hy vọng sống của chính bản thân mình, thì ai sẽ đến cứu vớt ngươi đây?

………Chúng đã mất đi tôn nghiêm cùng phẩm giá của mình. Đúng là cực kỳ đáng thương, cực kỳ buồn cười.

“Đi thôi, tiếp tục đi về phía trước nhìn.”

Không thể không nói, sự đa dạng về nhiều loại hàng hóa và chủng loại trên thị trường chợ đen ngầm này thực sự khá lớn, nhưng cũng có rất nhiều cạm bẫy.

Thỉnh thoảng, ở mấy quầy hàng rong ven đường, cô sẽ thấy vài món đồ ma pháp hoặc sách ma pháp trông có vẻ mạnh mẽ, nhưng chúng chỉ đẹp ở bề ngoài. Thực ra, chúng có khá nhiều khuyết điểm hoặc tác dụng phụ khó có thể bỏ qua. Chúng có thể lừa gạt người thường, nhưng không thể qua được đôi mắt tinh tường của tiểu thư Willis.

Nhưng đúng như Tóc cắt ngang trán đã nói, những tên này thật sự đúng là cái gì cũng dám bán, cái gì cũng dám làm. Chỉ trong một thời gian ngắn, Willis đã chứng kiến nhiều loại hàng lậu được không được công nhận và có lệnh cấm bán trên toàn thế giới.

Thậm chí còn có mấy gã rõ ràng không kiêng dè gì mà đi lại trên phố, đổ thuốc cấm có tác dụng gây ảo giác rõ ràng vào miệng. Mấy cô nàng ma vật quái dị đi sau cũng nhìn chằm chằm vào đống thuốc trong tay hắn với ánh mắt mơ màng và thèm muốn, rõ ràng là chúng đã bị nghiện nặng rồi.

Sử dụng thuốc gây nghiện để kiểm soát những nô lệ ma vật kiêu căng khó thuần cũng là một trong những phương pháp phổ biến mà những kẻ săn trộm thường sử dụng.

Trên đường đi, hai người Willis đã đến một tòa nhà bằng đá trông chính quy hơn nhiều so với những người bán hàng rong nhỏ kia. Không có chất lỏng kỳ lạ nào ở các góc tường, thậm chí còn có hai gã đàn ông lực lưỡng canh gác cửa. 

Phía trên có một tấm biển có bốn chữ lớn mạ vàng - [Cửa hàng Vạn Hữu].

Ở đây... hẳn là nơi buôn bán của một băng nhóm săn trộm lớn nào đó. Ở cái chợ đen ngầm này, nơi người ta bị ăn thịt không chừa một mảnh xương, nếu không có đủ bối cảnh và thực lực, chắc chắn sẽ không ai dám làm ra vẻ phô trương như thế.

Cứ vào xem thử đi. Nếu cô cứ đi ra ngoài, Willis thực sự sợ cô sẽ không kiềm chế được bản thân... và sẽ ra tay biến đám cặn bã đó thành tro bụi.

Ừm... Mình không nghĩ là mình cần bất kỳ giấy thông hành hay tư cách hội viên nào.

Thôi kệ đi, nếu thực sự cần thì cứ mua thôi. Suy cho cùng, khai trương làm ăn rồi thì làm sao có thể từ chối khách hàng ngoài cửa được.

Sau khi lên tiếng chào hỏi, tiểu thư mục sư dẫn tiểu long nương đi thẳng đến cổng lớn.

Nhưng có chút bất ngờ là hai tên lính mặc vải thô, tay cầm đao lớn, vẻ mặt hung dữ lại không hề ngăn cản hai cô gái Willis, chỉ liếc mắt một cái rồi để họ đi qua.

Ngược lại, nó giúp tránh rắc rối.

Có khá nhiều khách hàng trong cửa hàng và nhiều hầu gái ăn mặc hở hang đang dẫn khách hàng đi xung quanh, dường như đang giới thiệu và bán sản phẩm cho họ.

Nơi này quả thực cao cấp hơn nhiều so với mấy quán nhỏ bên ngoài. Không chỉ có biển chỉ dẫn dễ thấy như [Khu Trang bị] và [Khu Dược vật], mà quán cũng rất sạch sẽ. Tuy không sạch bong kin kít, nhưng ít nhất cũng không có mùi lạ.

Cửa hàng này cũng có tiến hành các hoạt động buôn bán nô lệ.

Trong khu vực cực kỳ rộng lớn được đánh dấu là [Khu Nô lệ], có rất nhiều lồng thép khổng lồ. Từ đây, Willis có thể quan sát tình hình bên trong chỉ trong nháy mắt.

Có khá nhiều nô lệ. Chỉ tính riêng những nô lệ được trưng bày thôi, có lẽ có khoảng hai hoặc ba trăm nô lệ.

Tuy phần lớn đều là ma vật sống trong Dãy núi Vạn Ma, nhưng cũng có những thú nhân có trình độ nhân hóa cao và những giống lai gần như không thể phân biệt được với con người. Trong lồng sắt sâu nhất, Willis thậm chí còn nhìn thấy vài Thanh Vũ dực nhân xinh đẹp đang run rẩy.

Nói đến điều đó, trong mắt các băng nhóm săn trộm là tội phạm loài người, Dực nhân quả thực là một trong những mặt hàng bỏng tay nhất, trong đó có giá trị nhất là Thanh Vũ dực nhân với ngoại hình nổi bật, Ngân Vũ dực nhân với thiên phú ma pháp cực kỳ mạnh mẽ và Bạch Vũ dực nhân cực kỳ hiếm có và quý giá nhất.

Loại trước về cơ bản được bán làm nô lệ tình dục, trong khi hai loại sau là những Dực nhân vừa có thể cung cấp sức mạnh chiến đấu vừa là công cụ thỏa mãn tình dục, đặc biệt là Bạch Vũ. Do độ hiếm có, sức mạnh vượt trội, ngoại hình lại rất đẹp đẽ, lại có thể mang trong mình một chút dòng máu của thiên sứ, người ta nói rằng mỗi lần xuất hiện, chúng đều bị tranh đoạt và được bán với giá rất cao.

Willis không nói rõ về tình hình cụ thể, nhưng xét đến những gì Leila và Renee đã trải qua trong quá khứ, chắc hẳn phải có những băng nhóm săn trộm ở Vương quốc Thiên Thanh chuyên săn Dực nhân.

Hơn nữa, hơn phân nửa trong số chúng chính là con người.

Đợi đã, nói đến chuyện này, vì những nô lệ Dực nhân được cho là ở rất xa ở phía cực nam cũng đã xuất hiện ở đây. Vậy thì tổ chức buôn người lợi dụng tình hình và bắt giữ Leila và Renee có thể cũng ở Trấn Ma thành hay thậm chí là một trong những băng đảng lớn ở đây không?

Trong lòng cô đang suy nghĩ, có một hầu gái đã nhìn thấy Willis và Hiểu Quang bước qua cửa vào đã nhanh chóng đến bên họ và cúi đầu rất khiêm tốn.

"Chào mừng đến với Cửa hàng Vạn Hữu. Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?"

Lúc trước nhìn thấy cửa hàng bên ngoài, mình đã muốn phàn nàn rồi. Cửa hàng Vạn Hữu, cái tên nghe thật là đủ khoa trương.

Không nhịn được, Willis muốn làm khó dễ cô hầu gái có vòng một tròn đầy với khe rãnh gần như lộ ra ở bên ngoài.

Cô ấy mỉm cười một cách nham hiểm.

"Vạn Hữu nghĩa là mọi thứ. Có nghĩa là ta có thể mua bất cứ thứ gì sao? Chị gái nhỏ à, nếu ta muốn mua ngươi thì sao?"

"?"

Thân thể cô hầu gái khẽ run lên, rồi lặng lẽ ngẩng đầu lên, cẩn thận nhìn thiếu nữ tóc đen cao quý trước mặt. Ánh mắt cô nàng lóe lên tia kỳ quái, rất nhanh lại tiếp tục dùng giọng điệu cực kỳ khiêm nhường mà nói nhỏ.

"Tất nhiên là được. Chỉ cần ngài có tiền, ngài có thể mua bất cứ thứ gì ở đây, kể cả tôi."

“Ngươi nhìn đi, có những thứ ngươi không thể mua được. Ngươi chỉ đang nói dối thôi... hả?"

Bây giờ đến lượt Willis ngạc nhiên.

"Ngươi nghiêm túc đấy à? Không phải là Liên hiệp Vương quốc Nhân loại cấm con người sao... khoan đã..."

Tiểu thư mục sư nhìn chằm chằm vào cơ thể của người kia, gần như không thể phân biệt được với con người. Cô liếc lên liếc xuống, khẽ cau mày.

"Ngươi...là Ma nhân sao?"

Note: ma vật khi mạnh đến một mức nhất định sẽ biến hình thành Ma nhân - là cường giả trong đám ma vật giống như mổ gà trực tiếp ở chợ để bán ấy Note: Vạn Hữu - ở đây từ Hữu có nghĩa là sở hữu nhiều mặt hàng/có nhiều thứ để bán/ Cửa hàng Vạn Năng - chứ không phải là Hữu = Bạn bè nhé