Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

43 313

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

14 147

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

256 4865

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

32 161

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

31 369

Tập 02 Hành trình tiếp tục cùng với Cuộc bạo loạn tại Vương đô - Chương 21: Căn nhà của cô gái và bình máu

Kẹt kẹt~

Một cánh cửa gỗ đơn giản bị đẩy ra từ bên ngoài, cô gái mục sư như thể là chủ nhân của nơi này đi vào, cô nhìn xung quanh một lúc, đôi mắt xanh bạc như ngọc của cô hiện lên vẻ trầm ngâm.

Một lúc sau, Hiểu Quang cũng từ ngoài cửa đi vào.

"Chủ nhân, em đã kiểm tra rồi. Trong trấn không có sinh vật nào sống. Ngay cả những nơi như chuồng lợn và chuồng chó cũng trống rỗng."

Cô gái rồng tóc vàng vừa bước vào nhà đã báo cáo tình hình và nói thêm.

"Đúng như người dự đoán, tất cả các vật phẩm đều không bị đụng đến. Một số bàn vẫn còn bánh mì đen, bơ, sữa, cháo, v.v. trên đó. Xét theo mức độ oxy hóa, sự biến mất hàng loạt hẳn đã xảy ra vào khoảng từ 7 đến 8 giờ sáng, tức là vài giờ trước."

"Ta hiểu rồi."

Willis cúi đầu phủi đi lớp bụi mỏng trên bàn. Phía sau cánh cửa phòng là một chiếc cuốc sắt cũ kỹ có cán gỗ, trên tường treo ngược một chiếc liềm, hẳn là dùng để cắt cỏ. Nhìn vào vết tích trên đó, hẳn là đã lâu không có người sử dụng.

Nước trong ấm trên bàn chỉ còn một phần ba, bên cạnh là một chiếc bát sứ rỗng, trong tủ bên cạnh có những chiếc bình nhỏ được niêm phong, nhưng không ai biết bên trong đựng gì.

"Hiểu Quang, em nhìn căn phòng này xem, có gì khác thường không?"

"Hả?"

Tiểu long nữ nghiêng đầu một cách ngốc nghếch và đáng yêu, rồi thử kết luận: "Càng nghèo càng cũ? Còn có cảm giác xám xịt? Chủ nhân, người biết là em không giỏi những thứ này..."

Đúng vậy, dù sao tiểu thư long nương vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc dùng móng vuốt thay đầu óc. Nếu không làm được thì cũng có thể dùng "miệng" của mình.

Willis không biết nên cười hay nên khóc, "Em nên học cách suy nghĩ nhiều hơn, nếu không em sẽ bị bán cho người khác mà không có tôi.Đến lúc đó, ngay cả việc đếm tiền em sẽ phải nhờ người ta giúp."

Trước kia Hiểu Quang chỉ là một NPC thú cưng trong trò chơi. Tiểu thư mục sư tự nhiên không nghĩ tới những thứ này, hiện tại tiểu long nương đã trở thành một sinh vật có thật. Cô nàng thật sự cần phải làm một ít buổi học giáo dục khai sáng tri thức, ít nhất cũng phải học thuộc lòng toàn bộ chữ của Vương quốc Nhân loại...

Tiểu long nương không thèm để ý đến lời cô mục sư, nói: "Dù sao thì chủ nhân cũng ở đây, chủ nhân bảo gì thì em sẽ làm theo. Cả ngày nghĩ đến chuyện này chuyện kia chắc mệt lắm. Hiểu Quang chỉ cần ở bên chủ nhân mãi mãi là được rồi~ Hừmm!"

"Được rồi, được rồi, em chỉ cần cư xử như một đứa trẻ biết nũng nịu là được..."

Sau khi cuối cùng đẩy được cô gái rồng tóc vàng đang lao vào mình như một chú chó Shiba Inu và liếm má cô bằng chiếc lưỡi nhỏ ướt át của mình. Cô Willis, người cảm thấy mình còn phải đi một chặng đường dài trên con đường học vấn của thú cưng, đã gõ xuống bàn, ra hiệu rằng trò chơi đã kết thúc.

Sau đó, cô ấy mô tả ngắn gọn những phát hiện của mình.

"Trước hết, đây là phòng của một cô gái, và cô ấy không quan tâm đến cuộc sống kinh tế ở thị trấn nhỏ Ba Ốc này. Cô ấy sống một cuộc sống giản dị."

Willis chỉ vào đôi giày vải cotton trắng dưới gầm giường, rồi mở tủ quần áo ở phòng trong, nơi có một vài chiếc váy đơn giản đã vá được treo rải rác xung quanh.

"Ngoài ra, căn phòng này khác với những nơi khác trong thị trấn. Chủ nhân của nó đã biến mất từ lâu. Nếu không, trên bàn và sàn nhà sẽ không có một lớp bụi mỏng."

"Ừm...có vẻ là vậy, nhưng điều này có nghĩa là gì?"

Cô bé rồng nhỏ trông như hiểu được điều gì đó, đôi mắt vàng thẳng đứng trong suốt chớp chớp. Loại thái độ ngoan ngoãn này chỉ xuất hiện khi cô ở một mình với Willis.

"Em đã thấy cảnh tượng xung quanh rồi, rõ ràng là những người khác trong thị trấn đã biến mất."

"Nhưng tại sao chỉ có nơi này trong toàn bộ thị trấn xảy ra sự việc trước? Hơn nữa trong thời gian dài như vậy, những người dân khác trong thị trấn cũng không phát hiện ra điều gì kỳ lạ ở chủ nhân của ngôi nhà này. Điều đó có hợp lý không?"

"Thật ư? Tại sao chuyện này lại xảy ra?"

Cô gái rồng, người có chỉ số IQ không cao, cuối cùng cũng hiểu được ý của Willis.

Lần này, cô mục không tiếp tục trả lời những câu hỏi về thú cưng nhà mình nữa.

"Nhìn xem, đây là cái gì?"

Willis đi đến tủ ở phòng ngoài, lấy ra một lọ nhỏ đã niêm phong bên trong. Cô mở nắp ra và thấy bên trong có chất lỏng màu đỏ sẫm gần như đông lại.

Tiểu Quang đưa mũi ra ngửi thử.

"…….Máu?"

"Đúng vậy, tất cả các chai đều chứa thứ này. Tại sao con người lại có nhiều máu trong nhà của họ đến vậy?"

Cô mục sư không nói tiếp.

"Đi thôi, chúng ta ra ngoài trước đi."

Chủ nhân và người hầu bước ra khỏi nhà. Thị trấn vốn náo nhiệt giờ đã trở nên im lặng. Âm thanh duy nhất họ có thể nghe thấy là tiếng gió xào xạc thổi tung cát và lá rụng trên mặt đất, như thể đây là một nơi vắng vẻ.

Nếu là một cô gái bình thường, khi đối mặt với cảnh tượng giống như trong trò chơi kinh dị này, cô ấy hẳn sẽ sợ đến phát khóc.

Nhưng dù sao Willis cũng từng là nam nhân. Hiện tại, cô đang có được sức mạnh và tinh thần mà người phàm không thể tưởng tượng nổi. Tất nhiên, một khung cảnh nhỏ này cũng không thể khơi dậy quá nhiều sóng gió trong lòng cô.

Điều mà cô mục sư quan tâm hơn chính là chuyện gì đã thực sự xảy ra ở đây.

Lý do cô phải tìm một đoàn xe để di chuyển một mặt là vì cô vừa nhận được lời mời từ Xavier. Mặt khác, Willis thực sự muốn tìm một nơi yên tĩnh để lên kế hoạch lại cho lịch trình của mình.

Cô ấy tình cờ mua được một cuốn sách rất thú vị.

Sau khi rời khỏi thành Viêm Long, Willis đã đi qua một số nơi có truyền thuyết thú vị, Nhưng đáng tiếc, chúng thực chất chỉ là lời đồn do các thành phố du lịch cố tình lan truyền để hù dọa mọi người.

Ví dụ, bí ẩn về cái gọi là "Phượng hoàng bất tử" thực chất chỉ là một loài chim quái vật biết bay có bộ lông màu đỏ rực.

Chính quyền địa phương âm thầm nhập khẩu chúng từ nước ngoài, nuôi dưỡng chúng trong các cơ sở bí mật. Thỉnh thoảng, họ thả chúng ra để mọi người chiêm ngưỡng. Những con vật cưng được nuôi dưỡng từ nhỏ này sau khi bay một vòng lớn, chúng sẽ tự động quay trở lại nơi cũ, chờ đợi "màn trình diễn" tiếp theo.

Khi Willis đến đó, cô tình cờ bắt gặp một vòng mới của "Phượng hoàng xuất thế".

Nhưng loại chuyện này... thì lừa được người bình thường còn không sao, nhưng cô mục sư thì có thể bay.

Vì rất hứng thú nên Willis cùng thú cưng của mình lập tức đuổi theo con chim lớn màu đỏ rực trên bầu trời, muốn xem thử phượng hoàng trên thế giới này là gì.

Sau đó, con quái vật cấp 3 đáng thương kia bị uy áp của tiểu long nữ áp lực dọa sợ, hôn mê bất tỉnh. Nó rơi từ trên cao xuống, gây ra một tai nạn khá lớn.

Tất nhiên, loại chuyện này không thể là phượng hoàng bất tử trong truyền thuyết. Về sau, sau một hồi điều tra, Willis mới biết được sự thật của lời đồn thổi, cô thất vọng rời đi.

Tình hình cũng tương tự ở những nơi khác, cuối cùng chỉ có thành Viêm Long mới có di tích rồng thực sự.

Nhưng "Vùng đất bị lãng quên" này chính là nơi tồn tại những điều bí ẩn nhất định như được ghi chép trong cuốn sách "100 điều bí ẩn chưa có lời giải của thế giới".

Quả nhiên, có chuyện kỳ lạ đã xảy ra.

Khi ở trong xe ngựa, Willis và Hiểu Quang cảm thấy có một sức mạnh kỳ lạ đang hút lấy cơ thể và thậm chí cả linh hồn của họ. Chúng đang cố gắng đưa họ đến một nơi không xác định khác.

Bởi vì không hiểu rõ tình hình, hai người vô thức chống lại lực kéo không quá mạnh. Ngay lúc họ đang thắc mắc, họ nghe thấy tiếng kêu của ngài Xavier từ bên ngoài, tiếp theo là tiếng hét của đội trưởng đội vệ binh.

Willis không chắc tại sao họ không biến mất cùng với những người còn lại trong đoàn, nhưng cô nghĩ rằng có thể là do độ cao và vị trí địa lý.

Khi cô đến gần hơn, về phía thị trấn Ba Ốc, hoặc nơi nào đó sâu hơn bên trong, cô cảm thấy một khối năng lượng ma thuật đang tụ lại.

Loại dao động này sẽ được giải phóng bởi thứ đó.

Sau khi chứng kiến quang cảnh thị trấn Ba Ốc, Willis không khỏi nghĩ đến truyền thuyết về "Vùng đất bị lãng quên", địa điểm chỉ cách nơi đây vài chục km.

Trong cuốn sách "100 điều bí ẩn chưa có lời giải của thế giới" do một người vô danh viết, Willis đã tìm thấy mô tả chi tiết về thành phố bí ẩn này. Nhưng miêu tả về nó giống hầu hết các ghi chép lịch sử trên thị trường, chúng đều được viết khá mơ hồ.

Sự ra đời của "Vùng đất bị lãng quên" đã diễn ra cách đây 300 năm. Trước khi lời nguyền không biết từ đâu giáng xuống ngày hôm đó, nơi đây đã từng là một thành phố thịnh vượng và giàu có. Mặc dù không bằng thủ đô hoàng gia hiện tại, thành Dũng Khí, nhưng nơi đây cũng có một triệu dân.

Vào thời điểm đó, "Vùng đất bị lãng quên" vẫn được gọi là thành Huy Hoàng.

Nhưng mà, đột nhiên vào một đêm, trên bầu trời thành Huy Hoàng, một nguồn lực lượng kinh người bùng nổ. Bầu trời đen kịt tựa hồ hóa thành một cái vô hình xoáy nước khổng lồ, giống như miệng của một loại sinh vật đáng sợ đang nuốt chửng, khiến cho những cường giả ở một thành lớn khác cách đó trăm dặm đều run rẩy sợ hãi.

Khi bình minh đến và mọi người từ thế giới bên ngoài lại tiến vào thành. Nơi đây đã trở thành một vùng đất chết chóc không có sự sống.

Hàng triệu thường dân, những người đàn ông khỏe mạnh và quân lính đồn trú ở đó, tất cả sinh mạng đều biến mất vào hư không.

Cảnh tượng này kỳ lạ giống với quang cảnh hiện tại của thị trấn Ba Ốc.

Glory = Huy Hoàng = 辉煌