“Đấu võ phía trước. Còn phía sau lại là đấu văn sao?..........”
Đôi mắt xanh bạc của cô gái lướt qua vô số cuốn sách cổ được đặt trên nhiều giá sách xung quanh, giống như bầu trời đầy sao. Một nụ cười hạnh phúc hiện lên ở khóe môi cô.
"Tuyệt vời. Ta thích nhất là đọc sách. Nếu các ngươi còn có chiêu thì mau ra luôn cho ta xem nào?”
Nói xong, cô gái không vội vã đi quanh thư viện, mà ngồi xuống chiếc ghế gần nhất, cầm một cuốn sách dày cộp được đặt gần đó lên xem lướt qua.
“[Ghi chú nghiên cứu về hệ sinh thái của địa mạch]...thứ đồ chơi gì đây?”
Tục ngữ có câu: “Dục tốc bất đạt”. Ma Thần đã sắp đặt cơ hội này, tuyệt đối không thể chỉ phá hủy cả thư viện là qua màn được. Sylvester cũng cần thời gian mới có thể thành công. Quá nóng vội chỉ tổ làm mọi chuyện càng thêm rắc rối hơn mà thôi.
Nghĩ vậy, Willis mở cuốn sách trên tay ra, định xem bên trong viết gì.
"Ồ……….?"
Cô sẽ không biết điều này cho đến khi đọc nó, nhưng tác giả của cuốn sách này quả thực rất tài năng. Nghiên cứu của người đó về sự tuần hoàn của ma lực trong địa mạch có thể nói là đã đạt đến đỉnh cao. Người đó không chỉ có thể dự đoán trước xu hướng biến đổi của nó, mà còn có thể can thiệp vào dòng chảy của địa mạch theo cách tương tự, thay đổi cả các hiện tượng thiên văn và thậm chí khiến dòng chảy ma lực mất kiểm soát, dễ dàng tiêu diệt toàn bộ sinh vật của cả một thành phố!
Những gì được ghi chép trong cuốn sách là những trải nghiệm và hiểu biết cả đời của tác giả. Chỉ đọc vài trang, Willis đã cảm thấy mình đã thu thập được rất nhiều điều mới mẻ và cô không thể không đắm chìm vào đó.
Phải đến khi cô gái đọc xong trang cuối cùng và gấp cuốn sách dày cộp cao hơn cả một cuốn từ điển lại, cô mới hoàn hồn, vẻ mặt có chút ngạc nhiên và hơi xấu hổ.
"Hỏng bét rồi, mình không để ý thời gian..."
Cô cũng không biết thời gian đã mất bao lâu. Cơ thể của Thần tộc không dễ mệt mỏi và nó cũng không có yêu cầu khắt khe nào về ăn uống và ngủ nghỉ. Bản thân Willis rất thích đọc sách, nên nếu cô ấy bắt gặp một cuốn sách nào đó đủ để thu hút sự chú ý từ cô, thì việc cô ấy đọc hơn mười tiếng đồng hồ là chuyện bình thường.
Ở thế giới bên ngoài, cô có thể quan sát thông qua sự thay đổi của ánh sáng, nhưng trong thư viện khép kín này không có mặt trời hay mặt trăng, nên sẽ rất khó để đánh giá được thời gian đã trôi qua bao lâu trừ khi Willis chủ động gọi bảng điều khiển hệ thống gần như vô dụng.
"Mặc dù tác động có thể không đáng kể, nhưng có vẻ như thói quen xấu này cần phải thay đổi..."
"Đọc sách mà vẫn tìm được niềm vui, người đẹp cũng vậy. Điều đó có gì sai mà phải thay đổi?"
Vừa dứt lời, một thanh niên mặc đồ trắng chậm rãi bước ra từ góc phòng, đáp lại lời tự giễu bất lực của cô gái bằng giọng nói nhẹ nhàng. Anh ta chủ động đi đến bàn đối diện Willis, chậm rãi ngồi xuống, nhìn cô gái và mỉm cười.
Thiếu niên này thoạt nhìn chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, dáng vẻ tao nhã, khuôn mặt hiền lành. Mái tóc đen được chải gọn gàng và được cài bằng trâm gỗ, đầu đội mũ lông chim, tay cầm một chiếc quạt xếp. Nhìn qua là biết người và vật đều vô hại.
Nhưng Willis, người đã quét quanh khu vực này bằng SP từ khi đến đây, biết rõ rằng trước đó trong thư viện không hề có sinh vật sống nào khác. Chàng trai trẻ mặc đồ trắng này đột nhiên xuất hiện sau khi cô đọc xong cuốn sách mới phát ra âm thanh.
Rất có thể cái tên này không phải là người bình thường.
"Ngươi là giám khảo của vòng thứ hai? Làm sao để ta có thể vượt qua thử thách?"
Tiểu thư mục sư hỏi trực tiếp nhưng mà thiếu niên vẫn chỉ trả lời bằng một nụ cười như cũ.
"Không, không, tiểu sinh không phải cái gì đó gọi là giám khảo, càng không dám nói tới hai chữ thử thách. Tất nhiên vì cô nương đã vượt qua được Thập Nhị cung thủ hộ giả và đến được đây, nên chắc hẳn ngài phải sở hữu đại thần thông đáng kinh ngạc. Cô nương chắc chắn có thể biến ta thành tro bụi chỉ bằng một cái búng tay. Ta biết rõ tất cả những điều này, nên ta chỉ muốn lĩnh giáo cô nương mấy phen văn thức thôi.”
“………..?”
Không phải chứ... sao cái tên này lại nói năng nho nhã thế nhỉ? Hắn ta toàn nói vòng vo tam quốc với mấy câu đơn giản này, mà ngay cả công cụ dịch cũng không dịch được sang tiếng bản xứ. Nhưng phải nói là kỹ năng của tên này cũng khá đấy…
Tuy nhiên, vạn chuyện hay vạn vật đều có mỗi người mỗi vẻ, Willis không thể yêu cầu mọi thứ đều phải đáp ứng hoàn hảo tiêu chuẩn cá nhân của mình. Vì vậy cô không nói gì mà chỉ gật đầu nhẹ.
"Được rồi, vậy chúng ta phải làm thế nào đây? Nhưng trước tiên, ta không có thời gian để lãng phí ở đây mãi. Nếu ngươi định xin lời khuyên suốt ngày đêm, thì ta xin lỗi vì không thể ở đây mãi được."
Chàng trai trẻ vẫy chiếc quạt gấp và đáp lại bằng một tiếng cười.
"Ha ha, cô nương à, cô nóng vội quá. Không sao đâu... Cô chỉ cần trả lời đúng ba câu hỏi của ta là có thể đi. Tất nhiên, nếu cô không đủ tự tin, tốt nhất là nên ở lại đây đọc thêm trước khi trả lời câu hỏi. Tiểu sinh đảm bảo rằng tất cả câu trả lời cho những câu hỏi của ta đều nằm trong hơn 990.000 cuốn sách trong thư viện rộng lớn này."
"Trả lời câu hỏi?"
Như thể đã đoán trước được tình huống này, cô gái gật đầu nhẹ và đổi chủ đề.
"Ta có thể hỏi hậu quả sẽ thế nào nếu ta trả lời sai không?"
"Ai nha, Không chiến mà trước tiên đã e sợ. Đây là điều cấm kỵ. Ta không muốn lay chuyển quyết tâm của cô. Nếu cô nương đã không có lòng tin thì mời cô nương quay trở về."
Chậc.
Lại còn thừa nước đục thả câu, chết tiệt.........
Thôi kệ đi. Dù thế nào đi nữa thì cô cũng không thể ở lại đây đọc hết đống sách này, mà cũng chẳng có cách nào quay lại được. Cô không chỉ phải truy tìm Sylvester, mà những thử thách do cái tên Ma Thần để lại này cũng là một trải nghiệm vô cùng thú vị đối với nữ mục sư ưa thích kích thích từ mạo hiểm. Dù sao thì cô vẫn phải trả lời những câu hỏi này, nên tóm lại cô cứ thử xem sao.
Sau khi tập trung và cảnh giác, Willis gật đầu.
"Được rồi, bây giờ chúng ta hãy hỏi câu hỏi đầu tiên."
“Cô nương à, cô thật đúng là gấp gáp như lửa. Người trẻ tuổi vẫn cần phải tu thân dưỡng tính nhiều lên... Cũng được thôi, cô nương , xin hãy lắng nghe lời cho kỹ."
Chàng trai trẻ lắc đầu bất lực, nhẹ nhàng mở chiếc quạt gấp ra, dường như đang thưởng thức nét mực trên đó. Anh ta trầm ngâm một lát rồi nhẹ nhàng nói.
"Càn tượng trưng cho lạnh, Khôn tượng trưng cho nóng, Khảm và Ly cũng tượng trưng cho nước và lửa. Nơi hai yếu tố này gặp nhau, sẽ có mưa như trút nước và tuyết rơi liên tục. Tại sao lại vậy? Giải thích thế nào?"
"Ừm?"
Willis vô thức nhướn mày, chăm chú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của thiếu niên nho sĩ một lúc, nhưng chàng trai chỉ mỉm cười nhàn nhạt, không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, như thể đang chờ đợi câu trả lời của cô gái.
Cuối cùng, Willis lên tiếng, nhưng không trả lời ngay mà chỉ mỉm cười.
“Ngươi....... Đây coi như là đang nhường ta sao?”
Ngay lập tức, nụ cười trên khuôn mặt thiếu niên càng tươi sáng hơn.
"Lời của cô nương sai rồi. Tiểu sinh ra đề mục, cô đến trả lời. Nội dung đều có trong sách ở đại thư viện này. Tại sao lại không công bằng chứ?"
"Hừ, ta đang bị xem thường."
Tiểu thư mục sư nhăn mũi tỏ vẻ không hài lòng, không muốn lãng phí thêm thời gian nữa nên cô nói thẳng.
"Càn lạnh, Khôn nóng. Nếu Càn di chuyển về phía Nam, tuyết sẽ rơi từ trên trời xuống. Khảm là nước, Ly là lửa. Nếu Khảm di chuyển về phía Tây, mưa lớn sẽ rơi. Đây chính là nguyên nhân."
Nói xong một hơi, Willis tiếp tục nói mà không dừng lại.
"Địa mạch là mạch máu của thế giới. Chỉ có khai thông địa mạch mới có thể khiến khí tức lưu thông cân bằng. Vị trí Càn di chuyển về phía Nam chắc chắn là do Khôn khí bị tắc nghẽn. Vị trí Khảm di chuyển về phía Tây là do Ly khí bị tắc nghẽn cản trở. Khai thông hai mạch này có thể chữa khỏi bệnh, khiến khí lưu thông thông suốt, không ẩm ướt hay lạnh lẽo... Câu trả lời này thấy thế nào?"
Thiếu niên lấy quạt che mặt rồi cười lớn.
"Hahahaha! Tuyệt vời! Đẹp thay! Cô nương này quả thật phi phàm. Chỉ sau một lần đọc ngắn, cô đã có khả năng nhớ lại mọi thứ mình thấy. Tiểu sinh quả thực bội phục, bội phục! Hahahahaha!"
"Chậc……….."
Đúng vậy, câu hỏi mà chàng trai trẻ mặc áo trắng vừa hỏi chính là nội dung được ghi chép trong [Ghi chú nghiên cứu về hệ sinh thái của địa mạch] mà Willis vừa mới cầm lên. Tình huống mà anh ta mô tả hoàn toàn giống với tình hình của Dãy núi Vạn Ma bên ngoài. Vì vậy, khi nhìn thấy điều này, Willis đặc biệt chú ý đến nội dung liên quan và cô vô cùng ấn tượng.
Cùng với thể chất tuyệt vời mà Thần tộc sở hữu và khả năng ghi nhớ mọi thứ cô nhìn thấy, như chàng trai trẻ đã nói, cô tự nhiên có thể dễ dàng đưa ra câu trả lời đúng.
Note: Nhân vật này xưng hô kiểu thư sinh thời xưa nhé Note: “càn vị chúc hàn, khôn vị chúc sí, khảm ly thủy hỏa dã, thử kỳ giao tạp chi địa nhược bạo vũ khuynh bồn Note: Vị trí Càn và Khôn ám chỉ hai quẻ trong Bát Quái, tám biểu tượng của phong thủy học Trung Quốc. Quẻ Càn liên quan đến trời, nam tính và sáng tạo, trong khi quẻ Khôn liên quan đến đất, nữ tính và khả năng tiếp thu. Quẻ Khảm và Quẻ Ly lần lượt đại diện cho nước và lửa. Khảm liên quan đến phương Bắc, bóng tối và mặt trăng, trong khi Quẻ Ly liên quan đến phương Nam, ánh sáng và mặt trời.