"Đây có phải là ứng cử viên phù hợp nhất cho đối tượng thử nghiệm mà ngươi thấy là hạt giống không?"
Người nói là một người đàn ông mặc áo khoác trắng tên là Leopold, kẻ đã gây ấn tượng với Willis trong phút chốc.
Dựa trên những cuộc trò chuyện của chúng khi trí nhớ của cô phát triển, Willis hiểu rằng nơi này không còn nằm trong Thành Dũng Khí hay thậm chí là Liên hiệp Vương quốc Nhân loại nữa, mà là một vùng nông thôn xa xôi ở Đế chế Oster.
Đây là một sân thử nghiệm và cứ điểm đã tồn tại từ lâu của tổ chức [Vĩnh sinh ngự tọa].
Rebecca bị bắt cóc bởi một băng nhóm buôn người vừa mới đến Thành Dũng Khí khi cô đang mua thực phẩm trong thành phố trong lúc Herbert vắng mặt. Cô ấy bị chuốc thuốc và bị đưa đến tận đây.
Những kẻ buôn người ngu ngốc đó thậm chí còn không biết mục tiêu lần này của chúng là con gái của Hội trưởng Tổng hội mạo hiểm giả của Liên hiệp Vương quốc Nhân loại, chúng cũng không biết những tổ chức bí ẩn mua những trẻ em này đang có kế hoạch làm gì với cô bé.
Chúng chỉ là những kẻ ngu dốt chỉ biết chạy theo lợi nhuận.
Có lẽ chúng đã phải chịu sự trả thù vô cùng tàn bạo từ Herbert sau khi ông ta trở về, nhưng Rebecca giờ không biết gì về chuyện đó nữa.
Cô chỉ bị trói vào bàn thí nghiệm, liếc nhìn đám người bí ẩn và đáng sợ mặc áo khoác trắng kia qua khóe mắt. Dù không tận mắt chứng kiến, Willis cũng có thể tưởng tượng được vẻ mặt kinh hãi và bất an của cô gái lúc này.
“Đúng vậy, thưa Ngài Leopold. Sau một loạt các bài kiểm tra, thì sức mạnh linh hồn của cô gái này là cao nhất trong số tất cả các đối tượng thí nghiệm, thậm chí còn vượt trội hơn hẳn. Cô ấy có thể có một số thiên phú đặc biệt và là [Thần Quyến giả]."
"Thần Quyến giả..."
Leopold, người có mái tóc đen ngắn trông giống một học giả, có vẻ thông minh và thanh lịch, hướng ánh mắt về phía Rebecca và mỉm cười nhẹ nhàng, như thể hắn đang nhìn một con vật nhỏ dễ thương.
"Cô bé, ngươi tên là gì?”
"Cháu tên là Rebecca... Chú ơi, chú có thể thả cháu ra được không? Cha cháu là một người rất mạnh. Cháu sẽ nói chuyện với ông ấy và nhờ ông ấy..."
Leopold giơ tay lên và ngắt lời lời cầu xin yếu ớt của cô gái bằng thái độ không thể nghi ngờ, để lộ một nụ cười giản dị không chút ác ý, giống như một người hành hương và người tìm kiếm kiến thức.
"Rebecca bé nhỏ, cháu có thể gọi ta là Leopold. Tiếp theo, ta cần cháu giúp đỡ trong một dự án lớn vô cùng thần thánh và nó sẽ mang đến công trình cực kỳ vĩ đại đến thế giới này."
"Nó có thể khiến cháu trở nên mạnh mẽ, trở nên... vượt xa cha cháu, vượt xa mọi thứ cháu biết... mạnh mẽ vô song! Đây là điều chỉ cháu mới có thể làm được, chỉ cháu mới có thể kiểm soát được sức mạnh và vinh dự này!"
"Thế nào? Cháu có hào hứng và mong chờ nó không?"
Gã đàn ông giơ cao hai tay và reo hò dữ dội như một diễn viên đang độc thoại.
Từ đầu đến cuối, Willis không hề cảm thấy Leopold nói dối hay thiếu chân thành. Gã đàn ông này cũng thực sự tin vào nó như vậy.
Mình thực sự nghĩ rằng thí nghiệm của hắn ta là bước tiến hóa tuyệt vời đối với Rebecca.
"Nhưng cháu không muốn trở nên mạnh mẽ... cũng không muốn vinh dự. Rebecca chỉ muốn có cha thôi. Làm ơn, cho cháu quay lại đi... Woohoo... Cha ơi, cha đâu rồi? Cứu con với... Cha thực sự không cần Rebecca sao?"
"Haha, nhìn cô bé kìa, vui đến mức khóc. Đừng để đứa trẻ chờ lâu, nhanh chóng bắt đầu thí nghiệm đi."
"Vâng! Thưa ngài Leopold!"
Lời cầu xin của Rebecca không có tác dụng gì với những xác sống đã mất đi những cảm xúc sinh học cơ bản.
Khi một trong số chúng tiêm một loại thuốc nào đó vào cánh tay cô bé, tầm nhìn của cô bé dần dần mờ đi.
Vì đây là ký ức của Rebecca, nên trong tầm nhìn của Willis không hề chìm vào bóng tối do cô gái hôn mê. Ngược lại, cô ấy còn đi theo ý thức của Rebecca và đến một không gian khác.
Không gian của ý thức.
Đây cũng là không gian của những oán linh mà mắt người không thể nhìn thấy và không tồn tại về mặt vật lý.
Ở đây, Willis... hay Rebecca, đã chứng kiến hàng trăm khuôn mặt xám xịt, than khóc, xoay tròn. Tất cả đều là những oán linh đã bị [Vĩnh sinh ngự tọa] tàn nhẫn cố ý giết chết, rồi được chúng chế tác tụ tập mà thành oán linh.
Những oán linh lang thang vô định, nhưng bị một sức mạnh nào đó trói buộc, không thể rời khỏi không gian ý thức trắng xóa này. Ở trung tâm của nơi này, một cô gái đang nhắm mắt với cơ thể khỏa thân với mái tóc dài màu xanh thẫm và đôi cánh rồng trên lưng đang lặng lẽ trôi nổi.
Việc cô ấy có thể xuất hiện ở đây có nghĩa là cô ấy cũng là một linh hồn.
Linh hồn của cự long...
Hoặc nói cách khác, đó là long hồn.
"Nơi này là nơi nào......"
Giọng nói khiếp sợ của Rebecca vang lên trong không gian ý thức, nhưng trước khi cô kịp làm gì, toàn bộ không gian đột nhiên bắt đầu quay cuồng dữ dội!
Thân thể linh hồn của Long Nữ tựa hồ đã biến thành một hố đen. Những oán linh gào thét vô cùng thảm thiết, chúng nhanh chóng bị hút vào bởi sức mạnh không thể cưỡng lại, từ gần đến xa từ long nữ. Rebecca, người ở vùng ngoài cùng, cũng nhanh chóng bị ảnh hưởng.
"AAAA!"
Cô gái tuyệt vọng vùng vẫy, đôi bàn tay nhỏ bé như một linh hồn vung vẩy dữ dội trong không khí, như thể đang cố nắm lấy thứ gì đó để chống lại sức hút.
Nhưng trong khoảng không ý thức trống rỗng này, cô chỉ là một cây bèo tấm không rễ. Dù có cố gắng thế nào, cô cũng không thể thoát khỏi số phận tương tự.
Thân hình có lồi có lõm của cô gái mặc giáp vảy nhanh chóng hiện ra trước mắt cô. Cuối cùng, Rebecca va vào cô ta.
Vô số suy nghĩ vang vọng trong tâm trí gần như sụp đổ của cô gái.
[Ta hận! Ta hận! Tại sao các ngươi lại đối xử với ta như vậy!]
[Lũ phản bội khốn kiếp! Lũ tà giáo khốn kiếp! Tất cả các ngươi đều đáng chết! Mọi thứ trên đời này đều đáng chết!!]
[Tại sao, tại sao, tại sao! Tại sao chỉ còn mình ta ở lại! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!!!]
[Cứu ta với, ai đó cứu ta với! Ta sợ quá! Cha mẹ, các người đâu rồi!]
Những nỗi ám ảnh và oán giận hỗn loạn của hàng trăm, hàng ngàn oán linh trước khi chết, cũng như sức mạnh mà chúng mang theo, dường như được trộn vào một thùng thuốc nhuộm khổng lồ, liên tục hợp nhất và ngưng tụ. Tất cả đều bị cá nhân mạnh nhất hấp thụ, đồng thời cũng thay đổi nó.
Trong số những giọng nói đó, giọng nói to nhất và uy nghiêm nhất, có sức áp đảo tuyệt đối, là giọng của một người phụ nữ lạnh như băng.
[Ta là rồng của Băng sương và Bí ẩn——Alexia, con gái của chúa tể băng sương Alex. Vạn vật đều phải quy phục trước ta!]
Băng sương..... và ảo thuật chi long?
Có lẽ bản thân Rebecca, người đã trải qua cảnh tượng này, không cảm thấy gì cả, nhưng Willis lại đặc biệt quen thuộc với cái tên này.
Tứ đại long tộc cơ bản trong [Huyễn thế] cũng tượng trưng cho các yếu tố cơ bản tạo nên thế giới.
[Liệt diễm cùng sinh mệnh chi long]tương ứng với màu đỏ.
[Băng sương cùng áo thuật chi long]tương ứng với màu xanh lam.
[Lôi đình cùng gió lốc chi long]tương ứng với màu xanh lục.
[Đại địa cùng vật chất chi long]tương ứng với màu vàng.
Cái tên chính xác như vậy đã được nói ra. Nếu cô vẫn nghĩ đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thì cô cũng đã quá tự lừa dối bản thân mình rồi.
Nói cách khác, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, linh hồn của con Lam Long tên Alexia, giống như con Hồng Long đã chết từ lâu ở Vẫn Long Sơn Cốc, là một con rồng đến từ [Huyễn thế].
Ít nhất thì có thể chúng cũng là con cháu của đám đó.
Alexia = Á Lỵ Khắc Hi Á = 亚莉克希娅 Alex = Á Lịch Khắc Tư = 亚历克斯 Flame and Life Dragon = Rồng Lửa và Sinh mệnh = Liệt diễm dữ Sinh mệnh chi long = 烈焰与生命之龙 Frost and Arcane Dragon = Rồng Băng và Huyền bí = Băng sương dữ Áo thuật chi long = 冰霜与奥术之龙 Thunder and Tempest Dragon = Rồng Sấm và Bão tố = Lôi đình dữ Cụ phong chi long = 雷霆与飓风之龙 Earth and Matter Dragon = Rồng Đất và Vật chất = Đại địa dữ Vật chất chi Long = 大地与物质之龙