“………………”
Sự im lặng chết chóc và chuyển động đông cứng của người đàn ông kéo dài rất lâu giữa cánh cửa thông giữa phòng trong và sân trong.
Cuối cùng, một tiếng cười trầm thấp vang vọng bắt đầu vang lên.
“Hehehe….”
Tiếng cười ngày càng to hơn và dữ dội hơn, giống như một vở kịch khiêu vũ điên cuồng với niềm vui tột độ.
“Hehehe…..hahahahahahahahahahahaha!!!!!!”
"Hahahahahaha!!! Ngươi là ai thế? Sao ngươi có thể buồn cười thế? Tự tin và kiêu ngạo quá, ta thích thế! Vui, vui, vui quá hahahaha!!"
Jeremy lại chậm rãi đứng dậy, quay lồng ngực trống rỗng của mình về phía cô gái cáo trắng đang đứng ở cửa phòng trong. Không biết từ lúc nào, chiếc mặt nạ cười màu đen trắng rất quen thuộc đã xuất hiện trên khuôn mặt hắn.
Chất lỏng đen như mực chậm rãi chảy xuống từ lồng ngực, chữa lành vết thương, khôi phục lại trạng thái ban đầu, ngay cả quần áo dài tay thường ngày cũng khôi phục lại như cũ, giống như chúng vốn là một bộ phận của cơ thể vậy.
"Chậc... ồn ào quá. Làm sao lại có một vị thần điên rồ như ngươi chứ? Chẳng trách những Người Vô Diện kia chẳng có tên nào là đầu óc bình thường cả..."
Ngay lập tức, cô gái buông đôi bàn tay nhỏ bé đang che đôi tai xuống, viên bảo ngọc màu đen bên cạnh cô gái lại xoay tròn xung quanh cô một cách duyên dáng như một chú yêu tinh tinh nghịch. Một áp lực vô hình dần dần lan tỏa ra xung quanh.
"Vậy thì... trước khi bị giết, ngươi có lời trăn trối nào không?"
"Ôi chà! Thật là một động lực đáng kinh ngạc! Ngươi cũng khá phi thường đó. Mặc dù ta không tìm thấy mục tiêu như đã dự định, nhưng cuối ta đã nhận được một phần thưởng bất ngờ. Thật là thú vị!"
Có thể thấy được, chiếc mặt nạ đen trắng trên mặt Jeremy rõ ràng đang nở và giãn ra, lộ ra một nụ cười khoa trương và cực kỳ quái đản, rồi chúng lại co lại như một sinh vật sống. Cuối cùng, thay vào đó là vẻ mặt có vẻ khá nghiêm túc và trang nghiêm. Hắn ta giơ tay lên, lấy ra một chiếc mũ lớn màu đen không phù hợp với tính cách của mình, đội lên, rồi khẽ cúi đầu.
"Tiểu thư xinh đẹp, vì cô đã muốn tìm ta, xin hãy cho phép ta chính thức giới thiệu bản thân. Ta tên là Musk và ta là bậc thầy diễn viên nhập vai giỏi nhất thế giới. Ta có thể đóng vai diễn viên hài, nhân vật bi kịch, chú hề hoặc nhân vật khốn khổ. Chỉ cần đủ thú vị,...hehe... ta có thể bắt chước tất cả..."
"Bậc thầy diễn viên nhập vai? Đó là thứ đồ chơi gì?"
Như thể, sự tò mò của cô đã bị khơi dậy bởi lời nói của hắn, cô gái cáo trắng tạm thời dừng lại và nghiêng đầu tỏ vẻ bối rối.
"Ồ, ngươi không hiểu sao? Đúng rồi~ Dù sao thì loại nghề nghiệp này cũng quá thâm sâu. Xin cho phép ta biểu diễn~"
Khi hắn ta nói, chiếc mặt nạ màu đen trắng trên mặt hắn lại biến mất, để lộ ra diện mạo ban đầu của Thánh kỵ sĩ Jeremy. Hắn đặt tay lên ngực, tạo dáng như thể đang cầu nguyện một cách thành kính.
"Nữ thần ánh sáng vĩ đại và cao quý... Xin ca ngợi danh Ngài... Ngài là hiện thân của bình minh và hy vọng..."
"Ahem! Làm sao, làm sao, làm sao, làm sao, làm sao, làm sao? Ta có bắt chước tên kia tốt lắm đúng không? Ta có phải là một tín đồ rất sùng đạo phải không? Hehehehahahahahahahahahaha!!!"
Lời cầu nguyện thành khẩn vừa mới đi được một nửa, mặt nạ của gã đàn ông đột nhiên xuất hiện rồi hắn lại ôm bụng cười điên cuồng. Động tác và thái độ của hắn vừa rồi đã tạo nên sự tương phản to lớn và kinh hoàng đối với bất kỳ tín đồ sùng đạo nào. Chúng đủ để khiến bất kỳ người bình thường nào cũng phải cau mày mà không dám tin vào cảnh tượng trước mặt.
“Bệnh tâm thần à?… Khoan đã, ngươi không phải là Thần điên đấy chứ? Này, này... cái loại thần linh như này không phải hơi kỳ quái sao?"
"Cảm ơn lời khen ngợi của ngươi! ~ Sự công nhận của khán giả luôn là nguồn động lực vô tận của chúng ta, hehehehe!"
“Nhưng có một điều chúng ta cần phải làm rõ . Ta không phải là thần điên. Con cáo này… ừm, nếu tiểu thư Hy không phiền, cô có thể gọi ta là Vạn Tướng~ đó là cách mà bạn bè tốt của ta gọi ta, hoặc chính thức hơn là - [Thần của Mặt nạ và Điên cuồng]… cũng được~ được~ ồ~ hehehehehehehe!”
Chỉ trong vài từ, biểu cảm trên khuôn mặt của Jeremy...hay đúng hơn là Musk đã thay đổi nhiều lần. Dường như mỗi từ hắn nói ra đều đại diện cho một tâm trạng cảm xúc và thái độ hoàn toàn khác nhau. Mà trên khuôn mặt đó đều tràn ngập niềm vui và điên cuồng, khiến người ta khó có thể phán đoán được ý định thực sự của hắn ta.
Vì thế, tiểu thư bạch hồ gật đầu đồng ý.
"Được rồi, ta hoàn toàn biết rằng ngươi là một kẻ tâm thần đang tìm kiếm rắc rối rồi."
Ban đầu, Willis vẫn đang nghĩ... tại sao cái tên gọi là kẻ chủ mưu đằng sau lại đi xa đến vậy để làm nhiều điều phức tạp và kỳ quái ở một số nơi nhất định? Có động cơ ẩn giấu nào khác trong chuyện này không?
Đầu tiên, rõ ràng là đám Người Vô Diện có thể hành động và mở rộng hoạt động một cách bí mật hơn. Nhưng hai đêm trước, chúng đã đặc biệt ra tay tấn công các Thánh kỵ sĩ, gây chấn động khắp thành phố.
Hơn nữa, rõ ràng là đám Người Vô Diện có khả năng đồng hóa. Vậy tại sao chúng lại giết Yadeen và những người khác theo cách gần giống như để trút giận, rồi cố tình thả Jeremy đi?
Xét đến sự chênh lệch về sức mạnh giữa hai bên. Nếu đám Người Vô Diện thực sự muốn chặn anh ta, thì Yadeen, chỉ là một Kỵ sĩ ngoan đạo, sẽ không có cơ hội trốn thoát.
Hành động như vậy, về cơ bản là cũng giống như viết dòng chữ: "Ta có vấn đề" vào mặt Jeremy Murray.
Vì vậy, vào thời điểm đó, Pedrick nghi ngờ hắn ta, Yuna nghi ngờ hắn ta và Willis cũng vậy.
Với trình độ nghiên cứu về Linh hồn học của Thánh quốc, cho dù không thể triệu hồi linh hồn người chết như Willis, thì hoàn toàn có thể nhớ lại một số ký ức của người đã khuất, chưa kể đến sự tồn tại của một người như Thánh nữ Cứu Rỗi có thể sử dụng ma pháp hồi sinh.
Cho nên, đối phương không đồng hóa những kỵ sĩ kia mà chỉ đơn giản giết chết bọn họ, dường như đang ám chỉ các điều tra viên sử dụng thủ đoạn tương tự.
Đúng vậy, có vẻ như nó được sắp xếp có chủ đích để khiến người sống sót duy nhất là Jeremy Murray bị nghi ngờ. Sau đó xóa bỏ nghi ngờ thông qua quá trình điều tra. Do đó tự nhiên chuyển hướng sự chú ý của các điều tra viên sang nạn nhân đầu tiên là Chloe và nạn nhân thứ hai, Thánh điện kỵ sĩ Karina, đều là những cá nhân mang trong mình dòng máu của Quang tộc.
Những hành động như vậy có vẻ hơi khó hiểu. Nhưng thực tế, chỉ cần mọi người tiếp xúc nhiều hơn với Người Vô Diện và hiểu rõ hơn về những kẻ này, sớm muộn gì họ cũng sẽ nhận ra vấn đề.
Nếu Người Vô Diện lan truyền thông qua quá trình đồng hóa thay vì chuyển giao mặt nạ. Vậy thì... tại sao Chloe Laurie, cô gái duy nhất, lại chết ngay tại chỗ sau khi linh hồn cô phân tán sau khi bị đồng hóa với kỵ sĩ Karina?
Chỉ có một lời giải thích duy nhất: Tình huống của Chloe Laurie này khác với những Người Vô Diện khác, chiếc mặt nạ của cô bé ấy rất đặc biệt.
Nhưng... miễn là bọn chúng có thể tránh được làn sóng nghi ngờ đầu tiên. Ngay cả khi sự bất thường này được phát hiện sau đó, nó sẽ tự nhiên thu hút sự chú ý của hầu hết các điều tra viên do kỵ sĩ Karina có điểm tương đồng với cái gọi là "dòng máu của Quang tộc" của Karina và sự mất tích của chính cô ấy. Điều này dẫn đến việc các điều tra viên bỏ qua Jeremy Murray, người cũng đã tiếp xúc với Chloe nhưng vẫn "an toàn và khỏe mạnh".
Điều này nghe có vẻ khá phức tạp và rắc rối, khiến người ta phải cau mày phải không?
Đúng vậy, vì có quá nhiều hành động liên quan được cho là không cần thiết và khó hiểu, nên Willis chưa bao giờ có thể hiểu hết được, nên cô ấy mới tạm thời chưa có hành động cụ thể nào.
Bằng chứng rõ ràng nhất đã được xác nhận trực tiếp thông qua những Người Vô Diện đã được cứu rỗi. Đồng thời sau cuộc trao đổi vừa rồi, cuối cùng tiểu thư mục sư cũng đã hiểu.
Đó là hiệu ứng được tạo ra một cách có chủ đích bởi kẻ chủ mưu đằng sau hậu trường, [Thần của Mặt nạ và Điên cuồng] đang đứng trước mặt Willis, kẻ đã được chuyển ý thức của hắn từ Chloe sang cơ thể của Thánh kỵ sĩ Jeremy.
Hắn không có ý định làm gì ở thành Minh Quang, cũng không có âm mưu gì, chỉ là muốn làm cho tình hình trở nên hỗn loạn, chỉ vì hắn muốn làm cho mọi chuyện trở thêm phức tạp, khiến cho mọi người hoang mang mà thôi.
Nhưng đồng thời, hắn cũng khéo léo để lại một số manh mối cho việc điều tra của cô.
Bởi vì đây chỉ là một câu đố mà hắn ta cố tình để lại để giải trí và vui vẻ trong quá trình theo đuổi mục tiêu chính. Thần của Mặt nạ và Điên cuồng rõ ràng là một gã khó ưa rất thích thú với mấy trò giải trí độc ác như vậy.
Nhưng hắn không ngờ rằng, lão Thầy bói của Thương hội Linh Ẩn lại có thể trực tiếp định vị được vị trí của Karina Brett sắp trốn thoát thông qua việc bói toán của thiên cơ. Lão già này đã phái đệ tử tài giỏi của lão là [Vong Hồn] đến ngăn cản cô ta, thậm chí còn khiến cả hai bên đều chịu tổn thất trong trận chiến sau đó.
Karina đã chết, nhưng mặt nạ của cô ta không có gì đặc biệt. Kết quả là, các điều tra viên, đã mất đi nghi phạm, tất nhiên sẽ nhanh chóng nhận ra Jeremy, người đã được xóa khỏi danh sách tình nghi. Vì vậy, "Hắn ta" không thể trốn thoát được nữa.
Tiếp theo đó, tự nhiên là đã có một cuộc bạo loạn toàn thành phố của đám Người Vô Diện. Có lẽ còn có những yếu tố khác thúc đẩy, chẳng hạn như đối phương nhầm lẫn nữ mục sư, người đang xâm nhập vào trong Thế giới Tinh thần của Vong Hồn là Nữ thần Ánh sáng thực sự đã giáng lâm, mà tình cờ đám Người Vô Diện đang tìm kiếm Nữ thần Ánh sáng...
Tuy nhiên, bất kể lý do là gì, vì tình hình đã phát triển đến mức này, ngay cả khi Willis không chủ động tìm kiếm hắn, thì [Thần của Mặt nạ và Điên cuồng] đã bị vạch trần này có lẽ hắn cũng sẽ sớm tự mình ra tay.
Đây là trận chiến cuối cùng mà mọi thứ sẽ được quyết định.
Note: Wanxiang = Vạn Tướng = 万相 - Vạn Tướng - tức là kẻ có hơn vạn hình dạng tướng mạo Note: God of False Faces and Ecstasy = Thần của những khuôn mặt giả tạo và sự sung sướng = Thần của Mặt nạ và Điên cuồng = Ngụy Diện Dữ Cuồng Du Chi Thần = 伪面与狂愉之神 - Từ Cuồng du = 愉狂 - có nghĩa là vừa điên vừa vui vẻ - kiểu khoái lạc bệnh hoạn ấy - nhưng cảm xúc điên rồ vẫn chiếm nhiều hơn nhé