Chương 19: Phép mầu
Tôi bắn ra phát Cầu lửa thứ tư. Khi thấy quả Cầu lửa đã thổi bay đi một đám thây ma trước mắt, công việc của tôi đã hoàn thành.
Số lượng thây ma còn lại khoảng dưới 30 tên, đúng như dự đoán. Khoảng 3 lần bằng lượng xác thây ma đang nằm rải rác trên khắp mặt đất.
“Được rồi, phần còn lại giao cho các cô cả đấy.”
Tôi nói vậy rồi lùi xuống, nhường chỗ cho Satsuki và Cyril tiếp tục thực hiện công việc còn đang dang dở.
Satsuki tiến lên phía trước, rồi tới Cyril.
“Ô kê, cứ giao lại đó cho bọn tôi.”
“Nếu Satsuki và tôi không thể xử lý đống thây ma này thì cảnh tưởng đó thực sự sẽ đáng nực cười lắm đây.”
Trong màn đêm được biển lửa rực sáng, một cô nàng vận bộ kimono cùng một cô nàng khoác lên tấm áo choàng Linh mục cùng tiến về phía lũ thây ma còn sót lại.
Đằng trước hai người họ là lũ thây ma đang tiến sát lại gần.
Tôi đứng ngay cạnh Mii, nhìn vào tấm lưng của hai cô nàng.
Cô nhóc người thú dường như còn chẳng buồn lê bước chân lên mà trợ giúp.
“Dù cho Mii có đi thì đó vẫn là một tên thây ma. Em không thể giết được một kẻ mà thậm chí còn chẳng thể chết ngay cả khi có trảm bay đầu hay đâm vào tim.”
Tôi còn chưa hé môi tới nửa lời, nhưng Mii đã lẩm bẩm những lời như vậy.
Cô nhóc Mii này không những thông minh, mà còn sở hữu suy nghĩ rất lý trí.
“Khả năng của Cyril là gì vậy anh? Em đã được chứng kiến sức mạnh của Satsuki trong nhiệm vụ tiêu diệt Goblin lần trước rồi.”
“Kỹ năng của cô ấy cũng không khác của anh mấy là bao. Anh chưa thấy Cyril đánh với thây ma bao giờ. Nhưng nếu cổ định làm vậy thì chắc là sẽ ổn thôi. Không như Satsuki, Cyril sẽ chẳng bao giờ làm điều gì liều lĩnh và dại dột đâu.”
Trong khi ngồi nói chuyện với Mii, cả hai cô nàng kia và lũ thây ma đã cùng bước vào trận chiến.
Satsuki đứng ngay phía trước và giương kiếm.
Đằng sau cô là Cyril đang bắt đầu niệm thuật trong tư thế cầu nguyện.
Đấy chính là Thánh ngữ.
Cũng giống như các Pháp sư phát động thuật bằng Cổ ngữ, các Linh mục cũng tạo ra những phép mầu bằng Thánh ngữ.
[Thanh tẩy Thây ma!]
Cyril giương cao cây trượng của mình lên trời, giọng nói trang nghiêm vang lên không chút ngập ngừng.
Cùng lúc đó, một vòng tròn hào quang xuất hiện rồi bao trùm lấy cô, và nó trải rộng ra bên ngoài cùng một lúc.
Sau đấy, luồng hào quang chạm tới 6 hay 7 tên thây ma, tất cả chúng đều đổ gục và trở nên bất động.
Còn lại khoảng 10 tên thây ma tất cả.
Satsuki liền lao lên như một cơn gió.
Sau khi đã niệm thuật xong, Cyril quan sát cả Satsuki lẫn bước chuyển động của lũ thây ma thật tỉ mỉ và cẩn trọng.
Nếu Satsuki gặp nguy, cô sẽ ra tay cứu giúp.
“… Mạnh thật.”
“Sao vậy ạ?”
“Cyril ấy. Phép mầu thanh tẩy thây ma, anh từng được nghe qua rằng nó sẽ không phát huy hiệu quả một cách dễ dàng nếu như khoảng cách giữa kỹ năng của người niệm thuật và của mục tiêu là quá đáng kể đâu. Chắc hẳn là cô nàng Linh mục này phải mạnh lắm mới có thể chôn vùi được đám thây ma đó cùng một lúc được.”
“Ế, thật vậy sao.”
”Ngay cả khi xét tới trường hợp mục tiêu là thây ma bất tử, em cũng có thể giả định rằng cổ có khả năng của bậc Thầy dòng không quá hơn so với một Linh mục.”
Nếu Linh mục là người đứng đầu của điện thờ, vậy thì Thầy dòng sẽ là một cấp bậc có sức mạnh chỉ hơi đứng sau Linh mục. Đây không chỉ là sức mạnh của Cyril.
“Khả năng phán đoán của cô nàng cũng rất chính xác. Cô biết rằng nếu giảm đi lượng thây ma, rồi sau đó giao lại việc cho Satsuki thì sẽ dễ hơn nhiều.”
“Chưa hết đâu ạ.”
Mà thực ra thì, trong khi chúng tôi còn đang nói chuyện đây, Satsuki vẫn liên tục di chuyển và lần lượt tiêu diệt từng tên thây ma, không ngừng lại. Trong lúc đó, cô nhóc người thú đứng bên cạnh tôi lại bắt đầu nói ra cái gì đó kì lạ.
“Nhưng em có hơi ghen một chút đấy.”
“Hở?”
Bị câu nói đó gợi trí tò mò, tôi gặng hỏi cô nhóc giải thích rõ ràng xem như thế nào, và cô nói.
“Satsuki và Cyril, cả hai đều được William khen, còn em thì chẳng giúp được gì trong nhiệm vụ lần này, thế nên mới không được khen.”
…… Hừm, hiểu rồi.
Tôi không nghĩ là cô nhóc lại để ý mấy chuyện như vậy đấy.
Không chắc là đúng hay không, nhưng tôi nghĩ rằng có một cái nhìn về chuyện này âu cũng chẳng phải là ý tồi.
Tôi nghĩ vậy, rồi quyết định nói cho Mii biết đánh giá của mình.
“Em hiểu nhầm rồi. Anh rất cảm kích trước những gì Mii đã làm. Khả năng tìm kiếm hang bằng Ma nhãn của em ở trong nhiệm vụ diệt Goblin lần trước đã khiến cho anh phải ngả mũ thán phục, và anh coi những kĩ năng như nghe nhìn của em đã giúp cả lũ phát hiện ra bẫy là những kĩ năng nằm ở một cấp độ cao đáng kể đấy.”
”Chủ động thực hiện những công việc dù biết là dơ bẩn nhưng vẫn làm, như ám sát tên Goblin còn đang trúng thuật ngủ mà không chút phàn nàn chẳng hạn, điều này thực sự đòi hỏi rất cao. Vai trò của Mii như là một chiếc bánh răng nhằm giữ cho mọi thứ luôn hoạt động một cách trơn tru, anh luôn luôn biết ơn. “
“Ô, ô…”
Trong lúc nghe tôi nói, cô nhóc tỏ ra vô cùng xúc động, miệng há hốc ra.
Tôi cứ ngỡ tưởng là còn đang làm thái quá, nhưng nghĩ lại thì có khả năng đây là lần đầu tiên cô nhóc này được nghe những lời như thế với gương mặt của mình.
“Meo, meo. Thế ra đây là lý do tại sao Satsuki và Cyril lại bị mê hoặc ư. Sức công phá cao thật đấy.”
Cô nhóc Mii cảm thấy thật xấu hổ, mai gò má đỏ ửng lên.
Đó là cách tôi hiểu ra đấy.
“Chà, xong rồi!”
Satsuki và Cyril đã quay trở lại sau khi đã tiêu diệt xong bọn thây ma.
Ít nhất là những tên thây ma còn trông thấy được đã bị tiêu diệt.
“Đúng như mong đợi, cả hai người làm tốt lắm.”
“Maa!”
”Quả thực là lạ khi mà những lời đó của cậu thực sự có thể lọt vào tai tôi mặc cho tôi không thích đi chăng nữa đấy.”
“Vậy thì, cùng nhanh chóng thu thập lại chứng cớ rằng chúng ta đã dọn sạch lũ thây ma và rời khỏi cái nơi u sầu và ảm đạm này nào.”
Ngay lúc quay trở lại, bọn họ hướng tới những tên thây ma đã bị thổi bay xác.
Mii chủ động nhận làm việc vặt.
Nhưng lần này thì lại có quá nhiều.
Nghĩ rằng nếu cứ để họ xoay sở một mình như vậy thì khổ lắm, thế nên tôi quyết định tới giúp.