Maigo ni Natteita Youjo wo Tasuketara, Otonari ni Sumu Bishoujo Ryuugakusei ga Ie ni Asobi ni Kuru You ni Natta Ken Nitsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7369

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 198

Web Novel - Chương 08: Sự đáng yêu đến khó tin của cô nàng nữ sinh chuyển trường xinh đẹp

“Charlotte-san, không sao đâu mà. Emma nhẹ thôi, nên cũng không cực lắm đâu. Ừm, tất nhiên nếu cậu không muốn em gái mình được một đứa con trai bế thì…”

“À, không! Không phải vậy đâu! Chỉ là tớ không muốn tạo thêm gánh nặng cho Aoyagi-kun thôi…”

“Không sao đâu. Với lại, nếu tớ bế Emma-chan thì chúng ta sẽ về nhà nhanh hơn mà.”

Vì Emma chỉ là một đứa trẻ, tốc độ chậm chạp hơn đáng kể, nên hệ quả là cả bọn sẽ bị chậm lại. Thông thường thì tôi sẽ từ chối cô bé vì muốn dành thời gian trò chuyện với Charlotte hơn. Tuy nhiên tôi còn phải đến nhà Aki sau vụ này nữa. Tôi đã nhận tiền của Miyu-sensei rồi, nên nếu không có mặt ở đó chắc ngày mai cổ nổi trận lôi đình lên mất.

Sau khi Charlotte nghĩ ngợi phải làm gì xong, cổ nhờ tôi bế em gái vì biết rõ Emma một khi đã quyết sẽ không thèm nghe lời mình.

“Ehehe~”

Ngay khi tôi bế em ấy lên, Emma ngân nga bằng một giọng rất hạnh phúc. Đúng như mình nghĩ, em ấy rất thích được bế ha.

“Tớ thực sự xin lỗi, Aoyagi-kun…Sau khi ta về nhà tớ sẽ nhắc nhở Emma…”

“Không cần, không có gì đâu. Chuyện gì cũng có cái lợi riêng của nó mà.”

“Lợi ích sao…Lẽ nào, Aoyagi-kun là lolicon hở?”

“Hự!”

Tôi gần như bị lời nói bất ngờ của Charlotte làm cho nốc ao. Tôi còn chẳng nghĩ cô ấy biết cái từ như thế, huống chi là đối đãi với tôi như một đứa lolicon.

“K-không!? Bỏ qua chuyện đó thì, sao cậu biết từ ‘lolicon’!?”

“Ah…Tớ xin lỗi…Tớ đã thử dùng nó sau khi nhìn thấy từ đó hay xuất hiện trong mấy cuốn manga Nhật ấy mà.”

Cái manga có đề cập đến từ ‘lolicon’ đó cậu đọc ở đâu vậy hả? Với lại, khá bất ngờ khi Charlotte cũng có đọc manga nha!

Tôi cứ nghĩ dựa theo phong thái tao nhã và cách nói chuyện lịch sự thì cổ không thích thú gì manga cơ. Tuy nhiên, nhìn vào Charlotte lúc này thì tôi e đó chỉ là giả định phiến diện của mình thôi.

“Muu~ Em không hiểu được hai người đang nói gì cả.”

Khi Charlotte và tôi trò chuyện bằng tiếng Nhật, thì Emma trong vòng tay tôi tỏ vẻ chán nản. Có vẻ cô bé không hiểu được tiếng Nhật vì vẫn còn bé.

“Oh, anh xin lỗi. Từ giờ anh sẽ nói lại bằng tiếng Anh nhé.”

Tôi không tài nào để cô bé ra rìa được, nên quyết định nói tiếng Anh.

“Cảm ơn cậu nhé, Aoyagi-kun. Cậu nói tiếng Anh khá thành thạo đó.”

Charlotte cũng bắt đầu nói chuyện bằng tiếng Anh. Vì là tiếng mẹ đẻ của mình nên có lẽ cổ sẽ thấy nói chuyện bằng tiếng Anh dễ hơn.

“Nếu được hỏi thì tớ nghĩ sẽ không hay như tiếng Nhật của Charlotte đâu.”

“Không, tớ nghĩ tiếng Anh của cậu tốt hơn tiếng Nhật của tớ đấy.”

“Không đời nào. Tớ nghĩ Charlotte nói tiếng Nhật thực sự rất nhuần nhuyễn. Cậu học tiếng Nhật ở đâu thế?”

“Tớ thấy khá vui khi nghe cậu nói thế đấy. Còn người dạy tớ tiếng Nhật là ba mẹ tớ đó.”

Vậy cha mẹ cô ấy là người dạy tiếng Nhật cho cổ.

Bộ cha mẹ cổ dạy nói tiếng Nhật lịch sự như vậy là để nuôi dạy cổ thành một người con gái tinh tế và thanh lịch à?

Tôi thực sự tò mò, nhưng sẽ không đào sâu hơn vào chuyện này. Nếu lỡ hỏi quá nhiều thì người ta sẽ bắt đầu thấy khó chịu mất.

“Emma cũng muốn nói tiếng Nhật nữa!”

Emma, người đang lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai bọn tôi, nhìn Charlotte với ánh mắt ganh tị. Tôi chẳng biết liệu cô bé có hiểu tiếng Nhật là gì không nữa, nhưng có lẽ em ấy tò mò vì thấy Charlotte nói tiếng Nhật.

“Đừng lo, sau này Emma sẽ có thể nói được tiếng Nhật thôi.”

“Thật ư…?”

“Ừ, không vấn đề gì hết.”

“Yay~!”

Thấy tôi gật đầu, Emma tỏ ra vô cùng hạnh phúc.

Cha mẹ Charlotte đã dạy cổ nói tiếng Nhật, nên cũng chẳng lạ gì nếu họ dạy cả Emma nữa, và nếu cô bé tiếp tục định cư tại Nhật thì một ngày nào đó sẽ nói được tiếng Nhật mà thôi. Charlotte có vẻ cũng rất thân với em gái, nên nếu Emma muốn học thì chắc chắn Charlotte sẽ dạy cô bé. Thế nên chuyện đó cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Ừm, gạt cái đó sang một bên thì thì—

“Ờm, Charlotte-san. Sao đột nhiên cậu đứng xa tớ vậy?”

Tôi hỏi Charlotte, người đang cố tình tạo khoảng cách giữa cả hai đứa. Có lẽ cổ làm vậy là vì thực sự nghĩ tôi là một đứa lolicon sao. Không, nhưng tôi sẽ thực sự thấy bất ngờ khi bị cho là lolicon chỉ dựa vào cuộc nói chuyện lúc nãy đấy…?

“Ah…Ưm…Cũng không có lý do gì cụ thể đâu.”

Dù đã nói là không có lý do cụ thể, nhưng cô ấy vẫn gia tăng khoảng cách giữa cả hai.

Làm gì giờ ta?

Tôi cảm thấy xuống tinh thần trầm trọng. Nếu Charlotte bắt đầu ghét mình, thì tôi khó mà phục hồi sau sự tổn thương đó mất.

“Tớ xin lỗi…”

“Sao tự dưng cậu lại xin lỗi vậy?”

“Ừm, có vẻ như tớ đã làm gì đó khiến cậu thấy khó chịu.”

Ngay khi bày tỏ ra sự phiền não của mình, Charlotte làm một vẻ mặt bối rối. Dù cổ ghét tôi tới mức phải giữ khoảng cách nhưng vẫn biết quan tâm và tốt bụng quá đi.

Tôi phải làm gì nếu bị một cô gái hiền lành và tốt bụng như thế ghét đây.

Thực sự suy sụp đấy.

“N-Nghe này…Tớ nghĩ là có hiểu lầm ở đây rồi... Không phải là vì tớ ghét cậu đâu…”

“Vậy sao cậu lại bắt đầu tạo khoảng cách vậy?”

Charlotte bắt đầu thắc mắc sau khi nghe tôi hỏi thẳng thừng như vậy. Có vẻ cô ấy đang phân vân rằng có nên trả lời hay không. Cuối cùng thì cổ cũng từ từ cất tiếng.

“Tớ chỉ nhận ra mình đang toát mồ hôi do phải chạy nãy giờ mà thôi…Xấu hổ lắm á…”

Charlotte lầm bầm với khuôn mặt đỏ bừng và giọng nói gần như lí nhí.

Cô ấy thật sự dễ thương tới mức tâm hồn tôi bị thổi bay đi mất rồi.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage