Trên ngọn núi Tama tăm tối, nhiều cây đại thụ mọc lên sừng sững xung quanh khoảng đất trống trước cửa hang với những nhánh cây vươn ra hệt như móng vuốt của đám yêu ma. Trong bóng đêm ấy, chỉ có ánh sáng lập lòe từ lửa trại soi rọi nơi hơn chục Samurai và võ tăng đứng gác - tất cả đều cẩn trọng quan sát cô gái mang dù đang tiến bước về phía mình.
Ánh đỏ phát ra từ thanh kiếm của Lily làm khuôn mặt lạnh lùng nhưng xinh đẹp của cô lộ diện.
Bên trong trại, Nanako bị trói ở phía bên kia bãi đất, bao quanh là hai tên kiếm sĩ lực lưỡng đầu đội mũ trúc đang có ý định hãm hiếp cô bé. Ngay cạnh đống lửa là Akira và Hojo Motoshige, xuất hiện với vẻ mặt cực kì nham hiểm dưới thứ ánh sáng mập mờ, trong khi những kẻ còn lại trong nhóm thì đứng rải rác khắp nơi.
“Daidouji Akira!”
Lượng linh lực trong thanh Seiwa Tamashi bùng cháy, tượng trưng cho cơn giận khủng khiếp Lily đang mang trong lòng! Cô không hề ngờ rằng đám người xấu đã bắt cóc Nanako, và đang tính xâm hại con bé lại là nhóm của Akira!
Vào lúc này, hai gã Samurai đứng gần Lily nhất rút kiếm ra và lớn tiếng nói với giọng khàn khàn, “Cô kia, là người hay quỷ?”
Hỏi thế cũng đúng vì qủa thật, một cô gái mặc đồ trắng xuất hiện với cây dù đỏ ở chốn rừng sâu nước độc này hoàn hoàn không phải là một chuyện bình thường. Và trước câu hỏi ấy, Lily chỉ gấp cây dù lại, thứ sau đấy tự động bay ra sau lưng cô. Cảnh tượng này làm mọi người chết sững, tấm trí tự hỏi ‘Cô gái này là ai?’
“Kagami Lily!” Akira ngay lập tức nhận ra cô.
“Cái gì?” Hojo Motoshige chợt nhớ lại thiếu nữ xinh đẹp mình từng bắt bớ tại nhà Matsuda, tuy hắn vẫn chưa làm gì quá. Gã không hiểu tình hình hiện tại lắm, nhưng khi trông thấy ánh lửa đỏ tươi trên lưỡi kiếm của cô, Motoshighe cũng phải hoảng hồn kinh ngạc.
.‘Hử? So với tháng trước, phong thái của cô ta hình như khác hoàn toàn.’
Akira cầm trong tay cây chùy vàng rồi vào thế mà nói rằng, “Thưa chủ tướng, ả ta là con đi*m đã tấn công con trai của tôi cũng như là kẻ đã cướp mất báu vật gia truyền của dòng tộc Akira!”
Ngay cả khi Aakira không nói gì, Motoshige cũng không có ý định để cho một mỹ nhân như vậy vuột khỏi tầm tay. Đấy là con chưa kể tới chuyện cô ta là kẻ thù của Akira!
Thế rồi, Motoshige chỉ tay vào Lily, “Bắt nó lại!”
Các Samurai xung quanh nhận lệnh, là bắt chứ không giết. Rõ ràng, hắn muốn tóm sống cô là vì ngoại hình xinh đẹp kia. Ba gã võ tăng mà Akira đem theo – với sức mạnh tương đương các Samurai trung đẳng, chủ động tấn công Lily từ ba hường khác nhau!
Tên đầu tiên chạy về một cánh, dự định vung chùy vào gáy Lily. Lực hắn tung ra không mạnh cũng chẳng yếu, bởi mục đích chỉ là để đánh ngất cô.
Tuy nhiên, Lily lạnh lẽo liếc nhìn hắn với ánh mắt đỏ rực. Phút giây ấy khiến gã võ tăng run sợ, tay chân cũng vì thế mà trở nên chần chừ.
“Hah——!” Khi Lily rút kiếm, một tia sáng đỏ rạch xuyên màn đêm!
Vào khoảnh khắc hai vũ khí chạm vào nhau, gã võ tăng cảm nhận được một lực chém mạnh không thể tượng tượng nổi từ đối phương, cảm giác cứ như thể thanh kiếm của cô được gắn thêm một tảng đá nặng hơn sáu trăm cân vậy.
Kết quả là cây chùy dễ dàng bị chém đứt, và lưỡi kiếm dài đó tiếp tục chém vào người của gã.
“Pfft—!!!” Gã võ tăng đứng ngay tại chỗ. Nửa thân trên của hắn co rúm lại, máu tuôn ra như suối.
“Cái gì!?” Akira lẫn Motoshige đều rất bất ngờ!
Ngay sau đó, hai tên võ tăng còn lại cùng lúc vung chùy từ cạnh bên lẫn phía trước.
Lily lắc cổ tay rồi cầm kiếm bằng cả hai tay. Với một pha dậm đất bất chợt, tốc độ của cô đột nhiên được đẩy cao, vừa tránh đòn vừa vung kiếm chém – “Vút! Vút!”
Một đòn chém đôi, và theo sau đó là hai cột máu
Hai gã võ tăng bất lực ngã ngửa ra sau. Người duy nhất còn đứng vững là Lily với thanh kiếm nhuốm máu. Đôi mắt của cô sáng lên một màu đỏ thẫm đủ khiến người ta phải kinh hồn bạt vía.
Ba gã đó là những võ tăng trung đẳng mạnh mẽ, đầy kinh nghiêm vốn đã theo hầu Akira trong những việc tàn ác suốt mấy năm qua, thế mà cả bọn đều đã bị gửi xuống âm tào địa phủ khi thậm chí còn không có cơ hội ra đòn?!
Akira và Hojo bắt đầu hoảng loạn.
“Giết! Giết nó!” Hojo Motoshige chẳng còn muốn nghĩ làm gì cho mệt. Hắn ra lệnh trừ khử thiếu nữ trước mặt khi tự tay rút kiếm. Nghe theo lệnh, vài Samurai nâng kiếm và lao về phía Lily từ bốn phương tám hướng với ý định hạ gục cô.
Trước tình cảnh đó, Xích linh của Nguyền Kiếm Cơ tập trung quanh lưỡi kiếm của Lily, sức mạnh khủng khiếp của nó khiến cho Seiwa Tamashi run lên bần bật.
“Clang!”
Cú vung kiếm vẽ ra một vòng cung đỏ tựa tựa một vầng trăng lưỡi kiềm dài vài thước!
“Pff——!” Năm Samurai chung quanh Lily ngay lập tức bị chém làm đôi trước khi chúng kịp đến gần. Nửa thân trên cả bọn tách khỏi thân dưới, tay vẫn còn nắm chặt thanh kiếm giơ cao qua đầu!
Lần này, Akira và Hojo Motoshige vô cùng hoang mang, “Làm thế nào… Chuyện gì vừa xảy ra vậy?! N-nó thật sự là Kagami Lily ư? Hay là yêu quái đội lốt?”
Chỉ tới lúc này, năm Samurai mới bất lực ngã gục xuống.
Nhận thấy tình huống không mấy khả quan, nên chẳng cần phải đợi mệnh lệnh của Motoshige, hai tên cao thủ đội mũ trúc gật đầu với nhau và quyết định. Chúng tạm thời buông tay khỏi Nanako và bắt đầu hành động!
Hai anh em nhà Arakawa đã chiến đấu cùng nhau kể từ ngày cả hai biết cầm kiếm. Thành thử, khả năng phối hợp và hỗ trợ đồng đội của chúng phải nói là rất tốt. Thế rồi, chẳng nói chẳng rằng, bọn chúng chạy băng qua Akira và Motoshige, nhanh chóng phóng về phía Lily để tấn công!
Nanako, người đang bị trói tại vùng đất trống với phần cổ áo bị rác rưới do giật mạnh, cũng nhìn người thiếu nữ với mái tóc dài thướt tha ở đằng xa kia với đôi mắt sững sờ mà thút thít nói: “Chị...Chị Lily? Là chị thật sao? Mạnh quá…”
Huynh đệ nhà Akarawa có ngoại hình lẫn trang phục giống nhau từ đầu đến chân, thành ra rất khó để biết được ai trong số chúng mới là người lớn tuổi hơn. Tuy nhiên, một tên cầm kiếm bằng tay phải trong khi kẻ còn lại thì là tay trái. Với sự kết hợp này, chiến lược tấn công của chúng sẽ rất linh hoạt và khó đoán.
“Haaaaaaah——!”
“Sát——!”
Anh em nhà Arakawa hét lên một tiếng rõ to nhằm kích thích sĩ khí. Vào lúc cả hai còn cách xa Lily vài mét, một trong số chúng nhảy cao lên không trung và vung kiếm bổ cô. Kẻ còn lại thì hạ thấp trọng tâm, và với một động tác nhuẫn nhuyền, mũi kiếm của hắn đang nhắm thẳng vào tim Lily.
Khả năng phố hợp tốt đã được chúng thể hiện, với các đòn tấn công có kỹ thuật đơn giản nhưng hiểu quả tung ra gần như cùng một lúc. Khi tung toàn lực, lực xuyên tâm của cả hai nhảy vọt lên con số tám trăm kwan đáng kinh ngạc!
Kiếm thuật của chúng cũng rất nhanh và thanh thoát. Dù đòn tấn công ấn chứa sức mạnh khủng khiếp, động tác vung đòn vẫn sỡ hữu yếu tố bất ngờ!
“Chị! Cẩn thận– bọn đó mạnh lắm đấy!” Nanako sợ nhất là người chị của mình gặp chuyện không hay, đấy là lý do tại sao cô mới liều lĩnh hét lên nhằm cảnh báo Lily.
Miêu tả thì rắc rối, nhưng mọi chuyện – như thường lệ vẫn xảy ra trong nháy mắt. Đòn song kiếm hợp bích của anh em nhà Arakawa sắp sửa chém vào Lily!
Lily chỉ có một thanh Tachi. Rất khó để vừa tránh vừa đỡ đòn trong một nhịp. Kể cả khi lực xuyên tâm của Lily là mạnh hơn, đỡ một đòn với tám trăm kwan lực chém hoàn toàn bằng linh lực chả khác gì là tự sát! Tuy nhiên, trong giây phút hiểm nguy này, Lily vẫn bình tĩnh đến lạ thường. Bất thình lình, ánh mắt cô bỗng lòe chớp đỏ.
Lily cúi nhẹ người. Sau một nhịp thở vội, cô nhẹ nhàng nhảy phốc lến không trung và giơ chéo thanh Tachi ra sau lưng.
“Cộp!” Lily dẫm lên sống kiếm của tên Arakawa phía dưới với đôi guốc gỗ của mình và ấn nó xuống đất, đồng thời nghiêng người, vung thanh Seiwa Tamashi trong tay đối mặt với nhát bổ từ phía trên.
“Phụt——!”
Khoảng cách chỉ như một sợi chỉ, nhát chém của tên đó đã cắt đứt vài sợi tóc trên đầu Lily và suýt chút nữa là lấy luôn cánh tay của cô. Nhưng mặt khác, đòn tấn công của cô đã chém một phát rất ngọt vào người của hắn!
Tên Arakawa ở phía trên tiếp đất. Thanh kiếm trong tay gã vẫn giữ ở thế chém một lúc trước khi cả người hắn đột nhiên nghiêng sang một bên rồi gục xuống. Gã còn lại trông thấy anh em mình đã ngã xuống thì trở nên rất tức giận. Hắn khàn giọng thét lên và bực tức rút thanh kiếm đã bị Lily dẫm lên, chuẩn bị đâm cô lần nữa.
Tuy nhiên, lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn đối phương, tất cả những gì gã thấy là ánh mắt lạnh lẽo đầy sát khí. Và trước khi kịp đâm kiếm, thiếu nữ mang áo trắng ấy đã nhẹ nhàng vung tay áo dài, để rồi thứ tiếp theo hắn thấy chỉ là một tia chớp đỏ xẹt qua tầm nhìn của mình.
“Phụt——!”
Arakawa đã bị Lily chém phăng đầu. Cái nón trúc bay lên cao và rơi xuống nơi nào đó xa xa.
Daidouji Akira và Hojo Motoshige chết sững người! Vào lúc này đây, chúng chỉ có thể há hốc mồm thở dốc, toàn thân toát mồ hôi lạnh và chẳng tài nào thốt nên dù chỉ là một tiếng.
Hojo Motoshige đã sống một cuộc đời giàu sang, an nhàn. Dựa vào tên tuổi của gia tộc mình, hắn hành xử ngạo mạn, chẳng coi ai ra gì, lúc nào cũng là hắn dồn người khác vào chân tường. Nhưng giờ đây,
Lần đầu tiên trong đời, Hojo Motoshige mới thấy mình đang ở trong tình cảnh đó…
P/S: Ơ...vậy thôi à, Thượng đẳng mà bèo nhỉ. Mà công nhận cái mode Yandere khiếp vcl.