Maiden Of The Cursed Blade.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

274 6926

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

13 116

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

(Đang ra)

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

六つ花えいこ

Câu chuyện tình yêu bi hài và cảm lạnh giữa hai hồi quy giả, bất chấp cái vòng lặp lẳng nhẳng tưởng chừng như vô tận ấy, và sự thật ẩn sau cái chết của hai người họ là gì?

4 10

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

(Đang ra)

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

Endo Ryo

"Kei-chan, hẹn mai nhé" ── lời hứa đó không thành hiện thực, Kirishima Keisuke của thời thơ ấu phải xa lìa người bạn thân là con trai - tên là Ma-chan - duy nhất của mình. Và rồi, 10 năm sau, bố cậu t

8 80

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 35

Tập 02 - Sakura Fubuki. - Chương 82 - Tập huấn thực địa, khởi hành.

Shimizu nở một nụ cười lạnh khi cô nhìn tấm lưng xinh đẹp của Lily đang dần khuất bóng dưới màn đêm.

Kế đấy, cô vuốt ve tấm gương đang yên vị trong đai lưng mình mà băng khoăn rằng, “Trong thời hoàn kim của các Kagami-Onna, quả thật là có tồn tại rất nhiều tấm gương, nhưng mà thời thế hiện nay đã thay đổi và gần như toàn bộ các Kagami-Onna đều đã bỏ mạng. Thế mà giờ đây, hai tấm gương cổ lại cùng lúc xuất hiện ở thành Kamakura, một chuyện thực sự không ai có thể ngờ tới được. Và trông qua thì chiếc gương của Lily bé bỏng dường như không mang trong mình sức mạnh phi thường nào.”

“Có phải con bé cố tình giấu đi khả năng của tấm gương mà giờ trò lừa mình lần nữa chăng?”

“Không, chuyện đó không thể nào, bởi mình đã tự tay kiểm tra tấm gương bằng linh lực rồi mà. Tấm gương đó đúng là không có thứ sức mạnh phi thường nào bên trong cả mà hình như chỉ có một chút dao động yếu ớt, xưa cũ thôi - thứ có lẽ là năng lực nhàm chán phản chiếu rõ diện mạo người khác dưới ánh trăng của nó. Với một Âm Dương Sư cấp cao thì với pháp thuật của mình, chả có gì là khó để khiến một chậu nước có cùng khả năng như vậy cả, nên nó thật sự không phải năng lực hiếm gặp. Mặc dù tấm gương đó không khác gì của mình, nhưng chúng lại không cùng phẩm chất. Không thể có sai sót được do mình đã đích thân xác nhận việc này.”

“Rốt cuộc, em ấy cũng chỉ là em ấy. Ngay cả khi em gái mình là một Kagami-Onna, làm sao tấm gương của con bé lại có thể đem so với chị nó được chứ?”

Đột nhiên, tâm trí của Shimizu cảm thấy như được khai sáng, nên cô nhanh chóng thay sang bộ võ phục và bắt đầu luyện kiếm ở sân sau. Thật đáng kinh ngạc, buổi tập đêm nay diễn ra khá suôn sẻ, và chỗ khúc mắc bao lâu nay cô luôn thấy khó hiểu tự động đến với cô dễ dàng hệt như dòng nước chảy xuôi. Bởi thế, vào thời điểm cô đi hết một bài, Shimizu đã bất ngờ đạt đến tầng bảy của kiếm pháp thần bí ấy!

Nếu không phải vì cơn ho lại đến do gắng sức qua mức, Shimizu vẫn muốn tiếp tục luyện tập trong lúc tâm trạng đang tốt thế này. Dẫu vậy, tiến bộ như vậy cũng đã khiến cô phấn khích lắm rồi!

Với việc đạt được tầng bảy, sức mạnh của Shimizu đã nhảy vọt lên thêm 20,000 kwan! Trong một đêm, cô đã có một bước tăng tiến rất chi là khủng khiếp!

“Đúng như mong đợi mà, mình quả nhiên có tài! Chỗ bế tắc mình gặp phải lúc trước ắt hẳn là một thử thách của tấm gương. Uesugi Rei đánh bại được mình lúc đó chỉ là do cô ta dựa vào thành kiếm cổ ghê gớm mà cô ta sỡ hữu thôi. Hưmư! Nếu hai ta tái đấu, thì khó mà đoán được kết quả lắm đây.”

***

Đêm hôm đó, sau khi uống thuốc, Shimizu trở về phòng và lấy tấm lụa trắng của Lily ra.

“Lily bé bỏng…” - Shimizu vuốt ve tấm vải trắng mềm mượt đã từng quấn chặt quanh cơ thể của Lily rồi bất thình lình vùi mặt mình vào nó. Kế đấy, cô hít một hơi dài, đầy ham muốn mà ngất ngay say đắm trong mùi hương cơ thể của Lily, “Mùi của bé cưng Lily… không như kiểu phụ nữ hư hỏng sẽ lừa dối mình, và tuy nó có giống mùi hương của kiểu con gái đấy lúc tỏa ra… nhưng mình thích nó.”

Thế rồi, Shimizu kẹp chặt tấm lụa trắng vào giữa hai đùi mình, nhẹ nhàng nằm xuống sàn, rồi gián tiếp xoa xoa nơi thầm kín thông qua tấm vải…

“Lily bé bỏng, chị của em thích em nhiều lắm, hơn bất kì người phụ nữ nào trên cõi đời này. Em có biết không vậy? Lily em ơi… Ư.. hựm…”

Sau một hồi, Shimizu dần dẫn trấn tĩnh lại rồi nằm nghỉ trên sàn. Dẫu vẫn muốn tiếp tục khoái cảm với tấm lụa trắng ấy, nhưng có một chuyện khiến tâm trí cô phải nghiêm túc suy nghĩ.

“Có lẽ bé Lily luôn bị truy lùng vì đang giữ tấm gương cổ vô dụng này trên mình và từ đó hình thành thói quen giấu diếm người khác vì sự an nguy của bản thân. Là một thiếu nữ từ nhỏ đã sống đời tự do bên trong võ đường chính Genji, thì có hơi khó để mình thấu hiểu được lối suy nghĩ được hình thành từ nghịch cảnh của con bé.”

“Lily bé bỏng, việc em dối gạt hay tin chị đều không quan trọng. Với chị mà nói, em chỉ là một người phụ nữ không sớm thì muộn cũng chị sẽ chinh phục và điểu khiển thôi, bởi vì chị thích em.”

“Em tồn tại để chứng minh rằng Shimizu là cao thủ xuất chúng nhất ở Đông quốc! Chỉ có nữ Samurai số một của Đông quốc mới xứng với mỹ nhân số một của Đông quốc thôi. Không đúng như vậy sao, Uesugi Rei? Hưm! Cô không thể cướp lấy người phụ nữ này khỏi tay tôi được đâu! Cô là một kẻ chỉ biết dựa dẫm vào thanh kiếm cổ đấy thôi. Cô có biết tôi phải cực khổ luyện tập thế nào không? Còn cô, cô đã vì Lily mà trả giá thứ gì?”

“Mình sẽ khiến từng chút một trên cơ thể lẫn con tim Lily là của mình! Bé cưng Lily sẽ không còn phải thấy ngại ngùng hay cảnh giác che dấu chuyện gì nữa khi mình đứng trên chóp đỉnh của toàn bộ Đông quốc. Mình sẽ đem bình an đến cõi lòng Lily bằng cách bảo vệ con bé và không kẻ nào có thể làm hại ẻm ở trước mặt mình! Rồi sau đó em ấy sẽ chẳng yêu mình sao?”

“Và tất cả những thứ này đều phụ thuộc vào…. Tấm gương của mình! Shimizu đã vượt qua bài kiểm tra của ngươi rồi, đúng chứ? Mình có cảm giác rằng mình đã một lần nữa trở về con đường thành công, giống hệt thởi điểm cách nay hai năm trước vậy, nếu không, mình làm sao lại được khai sáng trong tình cảnh khó khăn như vậy đươc chứ. Hehehe! Gương hỡi gương ơi, thứ gì nằm sau tầng mười của kiếm pháp thần bí vậy? Ta tin rằng sau nó có một giai đoạn khác cao siêu hơn hẳn. Ngươi sẽ truyền thụ nó cho ta khi ta đạt đến tầng mười, phải không? Shimizu ta có cảm giác, ngày đó không còn xa nữa đâu.”

****

Shimizu tiếp tục âm thầm luyện tập trong vòng vài ngày kế trong khi bản thân Lily cũng lao vào trau luyện cho chuyến tập huấn sắp đến, vừa tiện thể giải quyết một số vấn đề.

Saionji Kotoka thỉnh thoảng sẽ mang vài văn kiện cùng giấy tờ đến nhờ Lily ký và những lức như vậy, cô sẽ thẳng tay kí duyệt mà không cần đọc chúng lấy một lần bởi cô vô cùng tín nhiệm Kotoka. Cô chắc cũng sẽ ký ngay cả khi có mấy tờ khế ước nô lệ chẳng biết từ đâu lọt thỏm vào đống giấy tờ.

Bản thân Kotoka cũng khá bận rộn vào thời điểm này và thường nhanh chóng rời đi sau khi việc ký duyệt kết thúc. Và có đôi lúc, cô cũng chẳng có thời gian để nói chuyện với con gái mình.

Cứ như thế, chỉ trong chớp mắt, ngày diễn ra chuyến tập huấn thực địa đã đến.

Buổi sáng ngày hôm ấy, bầu trời bát ngát nằm ngoài thành Kamakura bị mây xám phủ kín hết cả. Thậm chí cỏ cây trên lớp lớp núi non dường như cũng mất đi phần nào chút sắc màu.

Lily và Nanako đi cùng nhau đến một bãi cỏ tương đối rộng lớn – nơi được định là điểm tập kết cho chuyến tập huấn lần này.

Phục trang của Lily hôm nay là một bộ Kimono đỏ có họa tiết là một cây anh đào đại thụ và những cánh hoa trôi nổi. Trong khi đó, Nanako diện trên mình một bộ Kariginu màu trắng có đường viền làm từ chỉ thêu màu đỏ đi kèm với váy ngắn cùng màu cùng với dài trắng.

Mỗi môn sinh được phép dẫn theo một người hầu cận cho chuyến tập huấn thực địa năm nay. Dĩ nhiên, chuyện này không bắt buộc. Sau khi nhớ rằng mình đã đi cùng Shiu trong cuộc chinh phạt hồi trước, Lily quyết định lần này cô sẽ dẫn Nanako theo.

Nanako dường như cũng thấy khá vui với quyết định này bởi vì đây là lần đâu tiên cô được tham gia vào một chuyến tập huấn thực địa.

“Cho phép em giữ dù nhé, Lily Nee-san,” - Nanako nói. 

“Hử? Hưmm… được rồi,” - Lily hết mực tin tưởng con bé, nên cô không ngần ngại gì trao cây dù Sakura vào tay Nanako.

“Chậc! Nấm lùn,” – Nhưng coi bộ Sakura không thích người khác cầm mình.

“Mi nói cái gì cơ?” – Và Nanako cũng thấy bực bội ra mặt.

“Thôi, được rồi. Đừng cãi nhau với cây dù ở một nơi như thế này chứ, không thì mọi người lại nhìn mình với ánh mắt dành cho đám khác người giờ,” - Lily mỉm cười gượng gạo.

“Hứ!” – Nghe vậy, Nanako vâng lời mà giữ cây dù bên cạnh mình. Nói một chút về Nanako, kể từ ngày gia nhập võ đường chính Genji, con bé chẳng hề ngồi không một chỗ mà đã luyện kiếm vô cùng chăm chỉ. Bởi thế, sức mạnh của cô vào lúc này đã đạt đến trình độ của một Kengo Sơ đẳng.

Chứng kiến cuộc cãi vã giữa cây dù Sakura và Nanako làm Lily bất chợt cảm thấy sự kết hợp giữa một bé gái nhỏ cùng một cây dù kiểu này trông khá là thích mắt.

Đồng hành với họ còn có Shimizu, bởi cả ba đã cùng nhau khởi hành từ võ đường. Vòa lúc này, Shimizu mặc trên mình một bộ Kimono đen được tô điểm bằng các hình thêu hoa cùng những cánh bướm huyền ảo. Ở hông, cô đeo một thành kiếm thẳng mộc mạc, thanh kiếm của riêng cô, Thanh Shizukana Take.

“Không ngờ luôn đấy. Có vẻ như chúng ta là những người đầu tiên đến đây,” Shimizu nói, “Coi bộ mấy môn sinh từ các võ đường bình thường này cũng ngạo mạn phết đấy.”

“Có lẽ bọn họ ở ngay sau chúng ta thôi,” - Lily lên tiếng.

Tới khi mặt trời đã lên cao, môn sinh của các võ đường lần lượt quy tụ tại điểm tập kết, thế nhưng số lượng lại ít hơn nhừng gì mà Sakiko đã đề cập lúc trước. Lần này có tổng cộng năm mươi người tham dự, trong khi những chuyến lần trước, con số ấy thường sấp xỉ khoảng một trăm. Sức mạnh của nhóm cũng không đồng đều khi có một phần ba số môn sinh đến từ Kamakura, phần còn lại là người từ các vùng khác. Thậm chí trong số đó còn có hai môn sinh đến từ trấn Takeshita, bao gồm nữ môn đồ với mái tóc đuôi gà đã từng hướng dẫn Lily hồi thi tuyển kiểm tra trình độ Samurai ở võ đường đầu tiên cô tham dự. Điều mà Lily không chắc phải chăng đây là trùng hợp ngẫu nhiên hay là sự gian xếp có chủ đích của Thầy Sakiko.

“C-Cô Kagami…” – Nhìn thấy Lily, cô tiền bối tóc đuôi gà ấy rất ngạc nhiên.

“Tiền bối…” - Lily cũng sững sờ không kém, đồng thời cũng có chút xấu hổ do bản thân cô vẫn chưa biết tên tuổi của người từng là đàn chị này của cô.

Ngoài ra, vẫn còn một điều không lường trước được nữa đó là chỉ có duy nhất một Thầy dạy đến đồng hành cùng với nhóm thực địa lần này. Ông ấy đến từ tỉnh Sagami, có vóc dáng thấp bé mập mạp, cộng thêm quả mặt tam giác trông hơi thiếu thốn kinh nghiệm và sức mạnh thuộc tầm một Kengo Trung đẳng .

Ông thầy ấy đứng lên đỉnh một tảng đá để mọi người có thể nhìn mình rồi tuyên bố với chất giọng tương đối dõng dạc và đầy nhuệ khí, “Môn sinh từ các võ đường trên khắp Đông quốc, địa điểm cho chuyến tập huấn thực địa lần này là Núi Inda.”

P/S: Chuyên mục áo quần - Số 01: Kariginu (Đọc tên trang phục mà không có minh họa thì cũng lú phải không).

Kariginu 狩衣装束 trang phục của quý tộc triều đình thời Heian (794-1185)

Kariginu có cổ áo hình vuông và hở vải áo lót ở hai bên vai. Nhiều người sẽ thắc mắc vì không thấy đường may ở hai bên nách, vậy làm sao mà tay áo có thể dính vào thân áo được, thật ra, có một đường may rất nhỏ khoảng 24 cm sau lưng áo cố định chúng lại.

Kariginu được mặc khi đi săn và cho nhiều hoạt động khác nhau, thậm chí được mặc như đồ ở nhà, ở thời Heian (794-1185) nó bị coi là y phục kém trang trọng. Nhưng đến thời Muromachi trở đi (1338-1573) khi tầng lớp chiến binh nổi lên thống trị, trang phục của Võ quan, Hitatare đã thay thế Kariginu trở thành thường phục, trong khi đó, Kariginu từ thường phục lại trở thành lễ phục. (Theo: @vanhoalichsunhatban)

Nhưng truyện có lối cắt xé khá bạo, nên bản thân tôi nghĩ Nanako sẽ không mặc theo kiểu cồng kềnh này, mà sẽ chỉnh lại ngắn hơn cho dễ di chuyển giống Nisshin trong Kantai Collection. 

Nói thật, đọc đến đây, tôi đã lên.