Nếu Tokugawa Shigetsugu biết Lily sỡ hữu sức mạnh như vậy, hắn có lẽ đã không ra tay làm cái chuyện đầu độc cô lúc trước.
Shigetsugu rõ ràng không hề muốn đặt mạng sống của mình vào một trận đấu kiếm thật. Tuy rằng hắn tin rằng mình mạnh hơn hẳn Lily và tự tin chín đến mười phần rằng chiến thắng sẽ nằm trong tay hắn, Tokugawa vẫn không muốn chấp nhận trận đấu khi nào cái một phần còn lại vẫn tồn tại, bởi vì kết quả xảy ra thường thấy nhất trong kiểu đấu này không phải là cái chết, mà là thương tật vĩnh viễn.
Con số lẻ loi ấy cũng áp dụng cho luật đấu hạng của võ đường, nhưng Shigetsugu biết rằng ngay cả khi Lily có may mắn đánh bại được hắn, thì chuyện đó cũng chỉ khiến gã bị tụt hạng chút ít, và hoàn toàn có thể dễ dàng lấy lại danh tiếng nhờ vào sức mạnh bản thân, nên suy cho cùng mất mát cũng không có gì là nhiều.
“Thôi được rồi. Do cô thấy nó như vậy, tôi đồng ý một trận đấu theo luật võ đường với cô, Kagami Lily,” - Shigetsugu bình thản trả lời.
Nghe vậy, vẻ mặt của những môn sinh đang quan sát Shigetsugu liền lộ rõ vẻ thất vọng, do hắn đã chấp nhận một trận đấu hạng của võ đường thay vì một trận khiêu chiến kiếm thật theo đề nghị của Lily. Điều này cho thấy hắn là một kẻ sợ chết. Thế nhưng, Shigetsugu chẳng đoái hoài gì đến ý kiến của đám người xung quanh cũng như chả thấy mình phải xấu hổ làm gì, bởi vì hắn tin rằng chết rồi thì làm được gì nữa.
“Hừ! Qủa là không hổ danh Tokugawa Shigetsugu. Đây đúng là lựa chọn phản ánh tinh thần Samurai của gia tộc Tokugawa,” - Lily khịt mũi.
“Kagami Lily, tôi chỉ không muốn xuống tay lấy mạng một mỹ nhân hiếm có như cô thôi, và đó cũng chính là lý do duy nhất tôi chấp nhận một trận đấu võ đường với cô. Là vì lợi ích của cô cả đấy, nên đừng có mà suy nghĩ lung tung,” - Shigetsugu phản bác.
“Lo mà sắp xếp thời gian đi chứ đừng có đứng đó mà viện cớ!” - Lily chả muốn đôi co với Shigetsugu làm gì.
“Do cô đã muốn đấu, thì ta làm ngay luôn đi nào!” - Shigetsugu biết mình khó mà tránh khỏi cuộc chiến này, thành thử hắn đề nghị như vậy với ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn.
“Tiền bối Tokugawa,” – Một môn sinh lấy hết dũng cảm để lên tiếng xen ngang, “Cô Kagami chỉ mới trở về từ chuyến hành trình, nên cô ấy giờ đây chắc cũng còn mệt. Đấu ngay lúc này chẳng phải có hơi bất công sao?”
“Không sao cả!” - Lily hét, “Dây dưa chỉ tổ thêm rắc rối, nên giải quyết luôn thì hơn!”
Tuy đúng là Lily cơ hơi thấm mệt sau khi dầm mưa đến đây, và dư âm của cuộc trinh phạt vẫn còn đó, Lily chẳng hề sợ hãi gì Shigetsugu – kẻ đang tận dụng những điều đó làm lợi thế.
“Được rồi! Đi gọi thầy dạy đến đây làm người phán xử cho trận đấu đi!” - Shigetsugu phất cánh tay cơ bắp của mình cách dũng mãnh khi ra lệnh.
Không lâu sau đó, Kuroko, người sống ở gần sảnh võ cùng với hai thầy dạy kiếm pháp khác, trong đó có lão thầy giáo bị Lily dọa cho phát sợ lúc nãy, đã đặt chân đến võ đường. Trong khi đó, vài môn sinh tiến đến kéo cái thân không có thương tích gì nghiêm trọng nhưng vẫn còn kẹt trong sàn võ của Tsunemoto Torayasu ra khỏi đó mà đặt sang một bên cánh.
Lão thầy dạy tóc bạc nhìn về phía Lily mà lòng cảm thấy vui sướng lạ thường, ‘Đứa con gái này đúng là không biết thân biết phận. Đã khinh thường thầy của mình lại còn đi làm chuyện tầm phào khiêu khích Tokugawa Shigetsugu đấu với mình. Con nhãi này rõ ràng đang tự chuốc họa vào thân mà!’
Sau khi sàn võ đã được dọn dẹp xong xuôi, Lily và Tokugawa đứng đối diện với nhau, trong tay lăm lăm thanh kiếm gỗ. Kiếm của Lily là một thanh mỏng nhẹ trong khi phía Shigetsugu là một thanh cực kì to bản, dày cộp, trông không khác gì một cây chùy. Trong số những người đến xem, tiền bối Kondō cũng có mặt với phần cằm vẫn còn quấn băng kín mít, nhờ tựa vào vai của môt môn sinh khác.
Vào khoảnh khắc nhìn thấy khung cảnh ấy, anh biết mình đã đến quá trễ để ngăn trận đấu xảy ra, và không thể không hướng ánh mắt lo lắng về phía Lily, ‘Cô Kagami, Shigetsugu không chỉ có chiều cao và sức mạnh vượt trội thôi đâu, nó còn sỡ hữu một tâm trí cực kì bình tĩnh và kiên định đến cùng. Tôi sợ rằng cô khó mà giành chiến thắng trong trận này đươc rồi, cô Kagami…
Trong lúc ấy, Lily nhìn về phía Thầy dạy Kuroko và cảm thấy ông ấy có vẻ như đã cao lớn và rắn chắc hơn trước một tẹo, thành thử điều đó làm cô thắc mắc không biết mình có nhìn lầm hay không.
Kuroko hướng ánh nhìn của mình về phía Shigetsugu mà hỏi, “Tokugawa Shigetsugu. Cậu có thứ hạng cao hơn Kagami Lily, nên cậu sẽ chẳng nhận được bất cứ phần thưởng gì ngay cả khi chiến thắng đâu đấy. Nhưng mặt khác, nếu lỡ mà thua, thì cậu sẽ phải nhượng lại vị trí thứ ba đó cho Lily. Cậu có còn muốn đấu với cô ấy ngay cả khi nghe rõ điều lệ không?”
Shigetsugu gật đầu, “Tôi biết, nên không cần phải nhắc tôi làm gì đâu, Kuroko Đại nhân. Tôi đồng ý đấu trận này phần nhiều là để chỉ dẫn các hậu bối của tôi, nhưng lưỡi kiếm vô tình, nên xin đừng nói tôi là quân bắt nạt đàn bà con gái nếu có vô tình gây thương tích gì trên cơ thể mỏng manh, yếu ớt của cô Kagami đấy nhé.”
Nghe vậy, Kuroko gật đầu, rồi quay sang nhìn Lily, người cũng nghiêm trang tỏ ý chấp thuận.
Xác nhận xong xuôi, Kuroko lùi lại phía sau vài bước rồi phất là cờ trong tay, “Được rồi, thế thì. Trận đấu — bắt đầu!”
Tất cả mọi người im lặng và những môn sinh đến quan sát cũng lần lượt di chuyển về sau, để lại một khoảng sân rộng tầm mười mét vuông cho hai nhân vật chính của trận đấu này.
Lily và Shigetsugu không vội vàng tấn công ngay, mà thay vào đó lại từ từ tiến lại gần nhau trong lúc di chuyển theo hình tròn, hòng tìm kiếm thời cơ để ra đòn.
Khắp võ đường bỗng hóa im ắng đến lạ khiến cho tiếng thở của ngưỡi xem lẫn những bước chân nhè nhẹ của Lily và Shigetsugu cũng vang lên rõ mồn một.
Bất thình lình, sấm cùng chớp lóe lên bên ngoài cửa sổ! Một chốc lóe sáng hiện lên trong mắt Lily khi cô di chuyển ngay trong tích tắc ấy mà hóa thân thành một bóng ảnh màu đỏ với tốc độ đáng kinh ngạc, đến độ phần lớn môn sinh không thể bắt kịp chuyển đông của cô.
“Vút!” - Lily phóng đến tiếp cận Shigetsugu và vung kiếm về phía mạn trái của hắn.
Thế nhưng, tuy Shigetsugu có thân hình rất đồ sộ, khả năng phản ứng của hắn cũng không phải hạng tầm thường khi hắn dùng lực nâng cao thanh kiếm gỗ to bản của mình lên.
“Ùynh!” – Một luồng khí mạnh tỏa ra từ điểm va chạm của hai thanh kiếm.
Ngay tức khắc, một thoáng tê bại chuyền thẳng vào cả hai tay của Lily khiến cô nhận ra đối thủ trước mặt mình đây sỡ hữu thứ sức mạnh khủng khiếp. Chỉ với pha trao đổi chiêu thức đấy thôi đã đủ để thổi bay Lily lại đằng sau trong khi Shigetsugu vẫn đứng nguyên tại chỗ, vững vàng như núi.
Lily bị đánh lui ra sau tầm chục mét và suýt chút nữa là tông phải các môn sinh khác, nhưng cô vẫn kịp sửa lại tư thế mà trượt trên mặt sàn thêm vài mét sau khi đã tiếp đất.
Và cho đến lúc này, hai tay của cô vẫn còn thấy tê tê.
“Sức mạnh ghê gớm thật! Lực xuyên tâm của tên Shigetsugu này ít nhất cũng tầm 40,000 kwan hoặc có khi còn cao hơn!” – Suy nghĩ này khiến Lily thấy tình huống căng như dây đàn do cô không thể tìm thấy một sơ hở rõ rệt nào trong kiếm pháp của nhà Tokugawa – lối đánh chú trọng vào sức mạnh và sự ổn định.
Trong lúc đó, Shigetsugu đã tiến đến tiếp cận Lily với những bước vững chãi, trong tay lăm lăm thanh kiếm gỗ. Bất thình lình, hắn cau mày gồng lực rồi giương thanh kiếm gỗ to bản, nặng cân mà bổ xuống Lily, hoàn toàn khiến cô bất ngờ với đường kiếm nhanh, xé gió ấy.
Thấy vậy, cô ngay lập tức lăn sang bên tránh đòn, làm cho thanh trọng kiếm của Shigetsugu đập rầm xuống sàn võ kèm với một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Rất nhanh chóng, hắn tận dụng lớp bụi mù bay lên từ phát chém lúc nãy mà xoay cánh tay vung thêm một đòn nữa về phía Lily!
Trước tình thế đó, Lily chỉ có vừa đủ thời gian để chặn đường kiếm ấy – vốn dĩ đã nằm ngay trước mắt cô!
“Ùynh!” – Pha ra đòn mạnh ấy lại khiến Lily bay đi thêm lần nữa. Máu đã bắt đầu rỉ ra từ khóe miệng khi tấm thân mảnh dẻ ấy của cô tông thẳng vào cái giá treo kiếm tập nằm ở góc của võ đường, khiến nó vỡ ra từng mảnh.
Về phần Shigetsugu, hắn vẫn tỏ ra khí chất vững vàng như núi và cặp mắt kiên định tựa bàn thạch.
Những môn sinh quan sát trận đấu lần lượt thở dài, còn lão thầy dạy tóc bạc thì mỉm cười khinh bỉ, “Hừ! Con nhỏ Kagami Lily này tính ra thực lực cũng khá khi đỡ được hai đòn từ Shigetsugu, nhưng mà chênh lệch sức mạnh giữa hai bên thì đã khá rõ rồi!”
Sau cú ngã, Lily lập tức choàng dậy từ mặt đất và phóng mình lao về phía Shigetsugu không hề có một phút ngơi nghỉ. Hành động này khiến Tokugawa có hơi giật mình khi vội vàng tung đòn về phía mạn của Lily.
Dẫu vậy, thanh kiếm gỗ của Lily đã đánh trúng cánh tay phải của Shigetsugu!
Thế nhưng, dù lực dồn vào trong đòn đánh vừa rồi của Lily rất đáng kể, nó lại không đủ để làm tổn hại lớp cơ bắp vốn đã cứng như thép dưới sự tăng cường linh lực của Shigetsugu. Đây có thể nói là sự khác biệt cơ bản giữa Samurai nữ và nam, vì tuy rằng Shigetsugu chỉ mạnh hơn Lily ba hay bốn phần, nhưng sức chịu đựng lại hoàn toàn ăn đứt cô!
Nếu đây mà là kiếm thật, thì nhát chém vừa rồi đã có thể gây thương tích trầm trọng trên cánh tay của Shigetsugu, nhưng do đây là kiếm gỗ, thành ra không cần biết lực nằm đằng sau nó lớn cỡ nào, nó cũng không thể để lại mấy dấu tích trên đống cơ nở nang của hắn.
Thế rồi, Shigetsugu xoay cổ tay một cái và tung một quyền bằng mu bàn tay vào vai của Lily, khiến cô mất thăng bằng mà ngã xuống đất. Cùng lúc ấy, Shigetsugu, người thường ngày hay mang vẻ bình thản trên mặt, đã lộ ra bản tính điên cuồng như thú hoang của mình khi liên tục cầm kiếm nhắm thân Lily mà đâm, buộc cô phải lăn trên sàn để tránh đòn, để rồi khi nhìn lại thì nơi cô nằm trước đó mấy giây là một đống lỗ hổng to tướng.
Bị dồn vào chân tường, Lily lấy tay bật cả người dậy rồi đạp vào tường để phóng mình qua đầu Shigetsugu, khiến cho nhát chém mới nhất của hắn đập vỡ phần đầu cánh cửa sổ gỗ. Tuy nhiên, hắn không hề dừng lại và lập tức tung thêm một đòn tấn công nữa sau một pha xoắn tay, và nó gần như đã suýt soát sượt qua phần eo lưng Lily. Dẫu vậy, lực cùng với gió tạo ra bởi thanh kiếm vẫn kịp xé toạc phần vải áo nơi đó và làm lộ tấm lưng xinh đẹp không tì vết của cô.
Thế nhưng, Lily vẫn không hề nao núng mà lập tức vung kiếm giữa không trung, để lại trên mặt Shigetsugu một vết cắt đẫm máu. Xong xuôi đâu đấy, cô lộn người tiếp đất cách chỗ Shigetsugu một khoảng.
Cô hướng mắt nhìn về tên đô con lực lưỡng trước mặt mình với ánh mắt lạnh lùng.
Shigetsugu cũng giương cặp mắt dữ tợn với sát khí man rợ mà liếc nhìn đáp lại.
“Nanako, là chị của em, chị chắc chắc sẽ không để mọi khốn khổ mà em phải chịu từ tên cặn bã đáng khinh này đổ sông đổ biển đâu!” – Vừa nói, ánh mắt Lily vừa lóe lên sự kiên định.
Bất thình lình, cô hít một hơi dài rồi dốc toàn lực phóng mình về phía Shigetsugu!
Về phần Shigetsugu, hắn giương thanh kiếm của mình lên cao, khiến toàn thân cao sừng sững trông chả khác gì một ngọn núi.
Ánh mắt Lily lóe lên vào khoảnh khắc cô tiếp cận Shigetsugu, trước khi đột ngột thay đổi hướng chém mà nhắm vào phần mạn dưới của Shigetsugu với hi vọng rằng hắn sẽ gặp khó khăn khi bảo vệ vị trí đó với chiều cao nổi bật ấy.
Nhưng mà, Shigetsugu dường như đã đoán ra được ý đồ của Lily khi nhìn vào mắt của cô, rồi dùng hết sức mà vung kiếm xuống!
“Rắc!” – Thanh kiếm to bản ấy chẻ đôi thanh kiếm gỗ của Lily thành hai nửa vởi một phần cắm thẳng xuống sàn võ, lật tung mười tấm ván gỗ, và theo ngay sau đấy là đống vụn gỗ cùng bụi mù ở khắp mọi hướng.
Vào cái lúc kiếm của cô gãy, Lily lập tức dồn lực vào hai chân rồi nhảy lên. Sau đấy, cô nhanh chóng truyền xích linh vào trong thanh kiếm gãy ở tay mình, rồi xoay người ở giữa không trung!
Cô lớn tiếng hét lên khi hai tay đâm cây kiếm gãy về phía trước với toàn bộ sức lực, biến nó thành một vệt mờ màu đỏ thẫm trông rất mạnh mẽ!
“Phập—!!!”
Thanh kiếm đâm sâu vào bả vai của Shigetsugu.
“AARRGGHH—!!!” Shigetsugu rú lên đau đớn.
Toàn bộ người chứng kiến đều kinh ngạc mà thở hắt một hơi.
Chưa dừng lại tại đó, Lily tiếp tục xoay mình trên không rồi tiếp đất với chỉ một bên chân trước khi vung chân còn lại tung tiếp một cước – làm máitóc cô cứ thế tung bay.
“Bốp—!” – Đòn ấy đá thẳng vào mặt Shigetsugu và khiến hắn bay ngửa ra sau, đâm xầm qua lớp lớp tường gỗ rồi kết thúc với một vệt bùn lầy đầy những mảnh gỗ khi tấm lưng của hắn trượt trên nền đất lầy lội trời mưa.
Vết thương trên vai hắn, nơi mà thanh kiếm cắm vào, liên tục rỉ máu không ngừng. Và như thế, cơ thể đồ sộ của Shigetsugu nằm hẳn ở đấy dưới mưa gió, miệng há hốc ngáp ngáp lấy hơi với ánh mắt mở to, chẳng tài nào nhúc nhích được gì.
Ngay cả Kuroko trong thoáng chốc cũng sững sờ trước kết quả, nhưng nhanh chóng định thần lại mà ngay lập tức phất lá cờ đỏ, “Kagami Lily — Thắng!”
Toàn bộ võ đượng lặng ngắt như tờ, im lặng quan sát Lily.
Về phần Lily, cô cũng khụy một gối xuống sàn rồi đặt tay lên nó mà chống đỡ cơ thể trong lúc lấy hơi.
“Haahh… Haahh… Haahh…”
Một giọt mồ hôi trong vắt chảy xuống từ mặt cô, tiếp tục đi theo đường viền ở cổ trước khi mất hút giữa khe ngực. Kế đó, Lily ngẩng đầu lên và nhìn về phía Shigetsugu – người đã mất hoàn toàn khả năng chiến đấu và đang nằm một đống dưới trời mưa kia, rồi mời thở phảo nhẹ nhõm.
Cô đã thắng.
Mặc dù không ai trong số những người đến xem dám hò reo ăn mừng cho Lily, nhưng trong thâm tâm tất cả bọn họ đều dánh cho cô sự tôn trọng cao nhất. Dẫu vậy, đòn quyết định không một chút nhân từ mà cô thể hiện ở cuối trận đấu đã gieo vào lòng họ sự sợ hãi không chỉ ở các môn sinh, mà cả những thầy dạy nữa.
Thế rồi, Lily tay không bước đến bờ tường của sảnh và cầm lấy thanh Mikazuki. Sau đó, cô tiến đến trước mặt Kuroko rồi bái chào ông ấy.
“Kagami Lily, qua trận đấu này, thứ hạng hiện tại của cô đã nhảy từ trên năm mươi lên hạng ba! Do hôm nay là ngày cuối cùng của tháng, cô gần như sẽ nhận được phần mảnh ngọc Magatama được chia cho hạng ba cô đang nắm giữ lúc này. Thêm vào đó, trong suốt lịch sử của võ đường này, cô là người đầu tiên thăng nhiều hạng đến vậy chỉ với một trận đấu. Đây quả là một thành tích có một không hai, thành ra cô sẽ nhận được một khoảng thưởng đáng kể cho nó đấy. Sau khi đã tính toán cẩn thận, đích thân tôi sẽ đem chúng đến cho cô sau vài ngày nữa.”
“Xin cảm ơn, Đại nhân Kuroko.”
Hôm nay là cuối tháng, nên nếu không có môn sinh cấp thấp hơn nào đó đến thách đấu và giành chiến thắng trước Lily, thì cô – một tân binh, sẽ nhận được số vụn ngọc tương xứng với thành tựu chiếm giữ hạng thứ ba chưa từng có của cô.
Thế nhưng, sau khi chứng kiến đòn tấn công cuối cùng của Lily hôm nay, tạm thời chắc sẽ không có môn sinh nào dám lên tiếng thách đấu với cô.
P/S: Ảo lòi thể nhỉ?