Maiden Of The Cursed Blade.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Kagami Lily. - Chương 36 - Thể hiện sức mạnh.

Lily nhận thấy Nanako đang lon ton chạy lại từ một hiên nhà gần đó sau khi đã ngồi nghỉ trên chiếc ghế dài do tuỳ tùng mình chuẩn bị.

“Tiểu thư Nanako, cô và thiếu nữ đằng kia là hai cô gái duy nhất làm kiểm tra ngày hôm nay đấy, chúc may mắn,” Chủ khảo Yusuke nói.

Thấy vậy, những ứng sinh khác bên ngoài vòng thở dài mà nói.

“Dù thế nào đi nữa, cô ấy vẫn là tiểu thư của một gia tộc có ảnh hưởng, ngay cả giám khảo cũng chủ động bắt chuyện luôn kìa.”

“Haha! Hahahahahaha!” Tên khổng lồ sư cọ vừa mới thi xong bỗng nhiên bật cười.

Tay lãng nhân bên cạnh hắn bèn hỏi, “Anh đại, sao anh lại cười vậy?”

“Hahaha, tao cười vì tên chủ khảo đó chỉ biết nịnh bợ người khác. Nhìn cái con nhóc lùn tỉn đó đi, dù có là tiểu thư của một gia tộc quyền thế và được huấn luyện kỹ càng thế nào đi nữa, đảm bảo lực tay cũng chỉ cỡ cái chiều cao của nó. Nếu nói về bắn cung, cưỡi ngựa thì tao con thấy đáng chú ý, nhưng mà sức mạnh…. 20 đến 30 kwan với con bé cũng là giỏi lắm rồi! Cho con nhỏ thấp tè này đi thi, đúng là buồn cười quá mà!”

Tên chiến binh trẻ ấy nghe xong, gật đầu đáp lại. Hình như hắn còn muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Trong khi đó, Nanako duyên dáng đi vào khu vực kiểm tra, tiện thể tóm lấy một thanh kiếm trên đường, “Chú Yusuke, cứ để đó cho tôi!”

Thế rồi, trước đôi mắt ngạc nhiên của bao người, cô gái nhỏ nhắn ấy bất ngờ lao vào tấn công ngay, không cần phải điều chỉnh nhịp thở hay chuẩn bị gì hết. Chỉ trong nháy mắt, cô ta đã nhanh chóng di chuyển đến ngay trước mặt con búp bê Dharma. Vào khoảnh khắc đôi chân thon thả ấy chạm đất lần cuối, Nanako nhẹ nhàng nhảy phốc lên một nhịp rồi nghiêng mình sang bên, đồng thời đẩy thanh Katana về phía sau một chút và kết thúc bằng nhát chém hình bán nguyệt.

“Bốp—!!” - Tiếng đập mạnh đến mức vang vọng khắp cả khoảng sân rộng mở.

Trong một khắc, những giọt mưa xung quanh thân hình bé bỏng đó bị lực của cú chém tác động mà hoá thành một cơn lốc, chứng tỏ cú vung kiếm ấy không hề bình thường. Cùng lúc ấy, Xuyên lực cảm gần như ngã ngửa ra sau, rồi mau chóng bật lại dữ dội. Ngay lập tức, đôi chân nhỏ nhắn của Nanako khẽ đạp lên đầu nó, trước khi cô nhẹ nhàng tiếp đất bằng một cú lộn nhào để kết thúc phần thi của mình. Tuy không cố ý, nhưng trong mấy giây ngắn ngủi đấy – thì với nhãn quan tinh tường của bản thân, Lily đã trông thấy cặp đùi mảnh mai và chiếc quần lót trắng tinh thấp thoáng dưới bộ váy săn màu vàng lúc chúng bị hất lên.

“267 kwan— Phi thường! Bạn đã đậu!”

Giọng nói đầy tính chuyên nghiệp của con búp bê phát ra có chút hứng khởi.

“Huuuuuh—?!?!”

Tên sư cọ khổng lồ và tay lãng khách trẻ há hốc mồm không biết phải nói gì trong một lúc.

“Không tệ đâu! Tiểu thư Nanako!” Ngay cả Yusuke cũng cảm thấy có đôi chút ngạc nhiên khi cất lời khen ngợi.

Lily, vốn đang quan sát ở bên ngoài, cũng thực sự rất bất ngờ.

“Mình không hề nghĩ con bé loli này lại mạnh đến thế! Nếu mình mà không hấp thụ sinh khí vào đêm đó, thì chắc chắc đã tụt lại đằng sau rồi.”

Tuy vậy, chỉ cần nhìn qua một lần thì dĩ nhiên Lily cũng biết, rằng Nanako đã dùng toàn bộ linh lực của mình cho nhát chém vừa rồi.

Sau đó kì thi tiếp tục diễn ra, nhưng kết quả của những ứng sinh sau đó đều rời vào tầm trung bình, nếu không muốn nói là xoàng – Cao nhất cũng chỉ là 102 kwan. Thành ra nếu không có Nanako ở đây, tên sư cọ đằng kia rất có thể đã chiếm lấy bảng vàng của bài thi này.

Đương nhiên, đó là chúng ta chưa tính đến một thí sinh. Người đấy là -—

“Tiếp theo, Kagami Lily.”

Lily hít một hơi dài và từ tốn bước tới nhằm tránh để cho vòng ba mình đong đưa quá nhiều rồi lại thu hút mấy ánh mắt soi mói. Cô nhẹ nhàng tiến vào khu vực kiểm tra và kính cẩn cúi chào chủ khảo.

“Cô Kagami, cũng xin chúc cô may mắn,” Yusuke nói với đôi mắt sáng ngời.

“Tsk! Tiểu thư Nanako thì cũng chấp nhận được đi, nhưng còn người phụ nữ này là sao? Vì cớ gì chủ khảo lại tự mình chào hỏi cô ta thế?” Một ứng sinh bất mãn mà nhỏ giọng phàn nàn.

“Chẳng phải vì cô ta đẹp sao?”

“Hahahahahahahahaha! Hahahahahaha!” Takano lại cười ầm lên lần nữa.

Tay lãng nhân trẻ kế bên hỏi hắn với vẻ mặt hơi khó xử, “Anh đại, sao giờ anh lại cười?”

“Hahaha! Tao cười vì thằng cha chủ khảo chỉ là một tên dê già, một kẻ chỉ biết nhìn vào vẻ bề ngoài. Con nhãi Saikanji vừa rồi chắc hẳn đã được một bậc thầy lão luyện chỉ dạy hoặc đã uống vài thứ thuốc tăng cường cơ bắp nào đó, nhưng con đàn bà này thì sao? Mặc dù ngoại hình cô ta không khác gì tiên nữ, nhưng khuôn mặt chỉ nói lên đúng một chữ: Yếu! Cơ thể mỏng manh đó mềm nhũn như bùn, như thế thì dồn được bao nhiêu sức cơ chứ? Tao cá với mày là với bộ ngực khủng bố đó, cô ta giương cung còn khó nữa là. Thằng đại này thật sự rất muốn hỏi tại sao một con nhỏ mảnh dẻ như nó lại đến chốn này làm gì. Cách suy nghĩ của phụ nữ quả là phức tạp mà!” Takano đáp trong tiếng cười như điên dại.

“……” - Tên lãng nhân trẻ tuổi đồng ý nhưng vẫn không nói gì.

Lily tiến vào khu vực kiểm tra, nhưng khi trông thấy những thanh Katana để ở đó, cô bỗng đứng ngây người ra một lúc.

“Kagami Lily, Kagami Lily —” Cô môn đồ đó gọi Lily nhiều lần mới có thể khiến cô hoàn hồn.

“Ah, xin lỗi! Tôi lỡ đãng quá.”

Thấy vậy, mấy tiếng xì xao bên dưới lại bắt đầu nổi lên.

“Đâu óc để đâu vậy trời, tôi cá là cô ta sợ sẽ bị đem ra làm trò cười, sau khi thấy trước kết quá yếu kém của mình đây mà.”

“Chuyện thường ấy mà. Nhìn sơ qua tôi cũng biết kiểu con gái này chưa từng ra chiến trường lần nào. Đây chắc hẳn là lần đầu cô ta lâm vào tình cảnh như thế này, thành ra do dự cũng là điều dễ hiểu. Nhớ lại lần đầu tham dự, tôi cũng run như cầy sấy chứ chẳng chơi.”

Đương nhiên, lý do Lily đứng đơ người ra không phải vì hoảng loạn. Chỉ là lúc đó, vào khoảnh khắc bước qua hai hàng kiếm, cô bỗng nghe thấy tiếng hô lớn của hàng chục người. Tâm trí Lily lập tức hiện lên hình ảnh các môn đồ của võ đường Genji xếp hàng ngay ngắn, và tiếng va đập giữa các thanh kiếm gỗ của họ. Tất cả đều đổ mồ hôi nhễ nhại vừa cất tiếng hô vang thấu tận trời xanh. Hoá ra, những thanh kiếm gỗ này đều chất chứa trong nó niềm đam mê của những người theo đuổi con đường của Samurai! Và tai của Lily đã nghe thấy tất cả…

Ngay cả một cây kiếm gỗ bình thường cũng có thể chứa đựng một điều tuyệt diệu như thế. Lời đồn về võ đường Genji quả không sai.

Đắm chìm trong những cảm xúc ngây ngất ấy, Lily quyết định thay đổi kế hoạch.

Dự định của cô lúc đầu rất đơn giản, vượt qua bài thi rồi lập tức lang thang đó đây sau khi đã lấy được chứng nhận. Nhưng vào lúc này, Lily cảm thấy rằng tuy cô đã có chút sức mạnh, nhưng chừng đấy vẫn chẳng là gì khi so sánh với các bậc thầy khắp thế giới. Thậm chí, ngay cả phong thái của bức tượng Ieyoshi đặt trước mọi võ đường cũng đủ làm cho chân tay cô bủn rủn cơ mà, vậy thì thử hỏi xem làm sao cô có thể đối mặt với thế giới khắc nghiệt ngoài kia khi bản thân cứ như thế này?

Võ đường Genji - Lily vốn đã thấy rất ấn tượng với nơi nay ngay từ khi đặt chân tới. Dù là lực lượng mạnh mẽ nhất đất nước, nhưng cô chưa từng nghe bất kì điều sai tiếng xấu nào về bọn họ. Chứng tỏ nơi đây đề cao triết lý đạo đức và tình thần kỷ luật đến nhường nào. Thêm một điểm nữa, phận là con gái nên Lily rất dễ vướng vào rắc rối, đâm ra địa điểm này rất có thể là một chốn dung thân hoàn hảo. Chưa kể, cô cũng rất khao khát được lĩnh ngộ [Kiếm thuật Genji] – thứ được gọi là kiếm kỹ mạnh nhất thế giới.

Điều gì khiến cô tin tưởng vào võ đường Genji đến vậy? Đó là vì bức tượng của Ngài Genji Đệ Cửu, Yoshitsune. Đúng, ông ấy có thân hình thấp bé, nhưng con người đó lại có sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, vừa uyên thâm mà cũng rất khó hiểu. Chỉ cần nhìn vào bức tượng của ông ấy thôi, thì người đến viếng cũng phải dành cho vị ấy một sự kính trọng sâu sắc và tấm lòng nể phục cao vời. Hơn nữa, bầu khí mà vị Samuria ấy toả ra là của một con người thành thật và chính trực. Đấy là lý do khiến Lily thực lòng ngưỡng mộ Yoshitsune.

Tuy nhiên, võ đường Genji có tầm ảnh hưởng đến toàn thế giới. Tiêu chuẩn của họ rất cao, không phải là nơi cứ muốn vô là được. Nếu đã vậy, Lily sẽ thể hiện toàn bộ sức mạnh của mình nhằm thu hút sự chú ý của võ đường, và biết đâu cơ hội sẽ đến với cô.

Lily hít mộ hơi sâu trước khi nghiêm túc chọn ra một thanh rồi từ từ tiến lại gần con búp bê Dharma.

“Dốc toàn lực!”

Lily vốn không giỏi trong khoảng tấn công lấy đà, nên cô đành đứng ngay trước mặt xuyên lực cảm rồi kéo tay áo lên để lộ ra cánh tay trắng ngần không tì vết. Sau đó, cô vừa cầm kiếm bằng hai tay, đưa mình vào thế đứng tiêu chuần, vừa thầm triển khai linh lực.

Đám đông đằng kia không thấy được quá trình tụ lực đang diễn ra trong lòng Lily, lại phải đứng chờ dưới cơn mưa không mấy dễ chịu. Thành ra, cả đám bắt đầu mất kiên nhẫn mà liên tục ca thán.

“Này nhanh nhanh lên cái coi?! Bộ đang đứng làm kiểng hả?!”

“Nhưng dáng đứng của cô ta cũng không tệ nhỉ, đúng không?”

“Chỉ để làm màu thôi.”

Một tên lãng nhân tóc vàng nhìn Lily với đôi mắt đầy dâm dục rồi nói. “Tuy nhiên, chỉ cần nhìn đôi bàn tay nhỏ bé đang cầm thanh kiếm đen to dày đó của cô ấy thôi cũng đủ làm trí tưởng tượng người khác bay xa đấy.”

Một tên thò lò mũi xanh, trông khá cục mịch cũng nhảy vào bình luận, “Mọi người có để ý cặp mông to tròn đó đi. Nếu ai đó nói cô ta giỏi trong chuyện sinh đẻ, thì tôi hoàn toàn đồng ý! Còn chém người á? Hmph. Chẳng phải như thế là quá sức rồi sao?”

Takano nghe vậy cũng cười mà nói, “Đủ rồi, đâu cần phải vội làm gì, cứ để cô ta thong thả đi. Có vậy thì chúng ta mới được ngắm gái đẹp thả cửa chứ. Cô ta mà xong thì cũng chẳng còn cơ hội đâu.”

“Haha! Đúng rồi đó!”

“Này! Này! Mau nhìn kìa! Quần áo cô ta ướt hết rồi…Mọi người có thấy không! Dáng người đó, khiêu gợi quá!”

“Whoa, nhìn mấy đường cong đó đi….Oái!” Vài gã lãng nhân nhanh chóng lấy tay bịt mũi, cố ngăn cho máu ngừng chảy.

Trong khi đó, Lily không mảy may bận tâm đến mấy lời đàm tiếu vớ vẩn từ đám đông. Mọi công sức tập luyện của cô từ trước tới giờ đều đổ hết vào thời khắc này, nên ngay cả khi thân hình của cô bị lộ thì sao chứ, không đáng quan tâm.

Thay vào đó, Lily tập trung tinh thần, hội tụ tất cả linh lực được tăng cường bởi tinh hoa của cỏ cây vào trong đôi tay mình. Cứ như vậy, nguồn sức mạnh đó dần dần chuyền từ cơ thể cô sang thanh kiếm.

Vào lúc này đây, những người sở hữu khả năng cảm nhận linh lực có thế thấy một thứ ánh sáng màu xanh mờ ảo đang bao bọc xung quanh đôi tay và cây kiếm của người con gái ấy.

“Eh?” Yusuke và Nanako đều cảm thấy bất ngờ trước cảnh tượng này.

Bỗng nhiên, ánh mắt của Lily toả ra sát khí mạnh mẽ đến rợn người nhưng cũng không kém phần đẹp đẽ. Cô quét mạnh chân nhằm thay đổi thế đứng khiến cho một vệt nước bắn toé từ bãi sỏi. Kế đó, tận dụng lực xoay linh hoạt của phần eo, cô truyền chúng thẳng tới hai cánh tay đang giơ lên. Tất cả lượng linh lực tập trung nơi đó – đều được tung ra trong một đòn!

“Bốp—!!!”

Ngay cả mắt thường cũng có thể thấy nhát chém mờ ảo ánh xanh đó đập một phát rõ mạnh thẳng vào đầu của xuyên lực cảm. Phải chịu một lực nặng gần cả tấn, con búp bê Dharma lún xuống và nảy lên một chút. Sau khi chạm sân, nó liên tục lắc lư dữ dội như thể đang có động đất.

Mọi người đều nín thít, trên sân chỉ còn mỗi tiếng mưa rơi tí tách. Ai ai cũng đang đợi xuyên lực cảm dừng lại, nhưng thay vào đó nó cứ đong đưa tới lui như đang cố tình tình trêu ngươi.

Khoảng khắc ấy thực sự kéo dài như vô tận.

Cuối cùng, con búp bê màu xanh ấy cũng dần dần dừng lại và phát ra một giọng vang rền nhưng lại rất trịnh trọng:

“389 kwan! Huỷ diệt — Bạn đậu rồi!”

……

Toàn bộ bãi sân chìm trong im lặng. Và không hiểu tại sao, vào lúc này, cơn mưa mới nãy còn rất nặng hạt cũng bỗng nhiên ngưng rơi và từ những đám mây đen, những tia nắng đầu tiên trong ngày bắt đầu ló rạng.

Dưới ánh mặt trời, tên sư cọ khổng lồ cùng với gã lãng nhân trẻ tuổi kia trông cực kì nổi bật, khi cả hai đều mang vẻ mặt sững sờ đến nực cười. Lần này, quai hàm của Takano gần như rớt ra, toàn thân co giật còn ánh mắt thì chỉ có hai từ vô hồn. Hắn ta không thể nói được gì trong một khoảng thời gian dài.

Imakawa Yusuke cũng vô cùng ngạc nhiên mà nhìn Lily với ánh mắt kinh ngạc, ‘Rốt cuộc…cô gái này từ đâu đến vậy?’