Không thể nào——
‘Sao tiểu thư Sakiko lại đến đây vào giờ này? Còn Shiu thì sao? Con nhỏ phản chủ đấy chạy đâu mất rồi!’
“A, tiểu thư Sakiko, tôi……” Lily thấy khó đưa ra lời lẽ biên minh nào thuyết phục. Gặp Sakiko trong tình huống này quả thực rất xấu mặt. Cô vốn chỉ đang thật tâm và nghiêm túc tập luyện, nhưng không giống như đàn ông, nữ Samurai phải luyên tập những món đòn tốt nhất là không nên cho thiên hạ thấy. ‘Mình mong tiểu thư Sakiko sẽ hiểu… nhưng liệu cô ấy thực sự có thể hiểu không?
Tuy nhiên, Sakiko tiến đến chỗ Lily kèm với một nụ cười, “Cô Kagami, thật không ngờ ngoài tài năng thiên phú ở kiếm thuật ra cô còn có sở thích độc đáo ở những lĩnh vực khác nữa nhỉ. Hehehe…”
Mặc dù Lily đang đỏ mặt xấu hổ đến bốc khói, đôi mắt của cô lại bị vải che mất. Chứ nếu không, Sakiko sẽ không hiểu lầm như vậy nếu trông thấy ánh mắt nghiêm nghị và cương quyết của cô. Lily run lên một chút rồi hạ giọng xuống cốt là để tỏ ra mình vẫn bình thản trước khi cất tiếng rằng: “Chuyện ở đây không giống như những gì Đại nhân Sakiko đang nghĩ đâu. Lily hiện đang luyện tập ở đây bởi kỹ thuật này nó hơi riêng tư. Tiểu nữ cũng xin Đại nhân tạm thời để Lily một mình. Xin đừng lo lằng gì cả. Nếu có gì xảy ra, tiểu nữ sẽ chủ động đến gặp ngài sau.”
“Hehe… Cô Kagami, cô xem nhẹ tôi quá đấy. Tôi đã nghe nhiều lời đồn thổi xảy ra ngay trong nội bộ các quan chức, quý tộc cấp cao ở thủ phủ Heian rồi. Và giờ nhìn cô mà xem, cả người cô run lên như thế này, mặt mày vẫn còn đỏ ửng nữa. Cô thực sự đang tập luyện à? Ai tin cơ chứ?”
“Đại nhân Sakiko, sao Lily có thể lừa ngài được? Đây chính là thuật thoát trói mà phu nhân Kotoka của nhà Saionji dạy cho tiểu nữ, nhưng Lily không phải là người học sâu hiểu rộng. Tiểu nữ không thể thoát khỏi thuật trói này dẫu đã mất một khoảng thời gian thử rồi. Bởi thế Lily mới thấy xấu hổ …” Lily vội vàng thanh minh.
Sakiko nhìn Lily từ phía sau như thể cô đang chiêm ngưỡng một thứ nghệ thuật sắc sảo nào đấy rồi cuối cùng cũng lên tiếng đáp, “Coi bộ cô Kagami sợ tư thế này ấy nhỉ…”
“Xin đừng bàn về tư thế lúc này của tiểu nữ mà! Đại nhân Sakiko… Nếu ngài có điều gì cần gặp Lily, thì xin hãy giúp tiểu nữ cởi trói đi. Lily chắc sẽ cần kha khá thời gian mới có thể tự mình thoát được, tiểu nữ không dám để ngài phải đợi lâu đâu.” Mặt của Lily đỏ bừng, nhưng cô vẫn phải nói chuyện với Sakiko vẻ mặt nghiêm túc nhất có thể, thứ mà trong trường hợp này tự bản thân nó cũng là một cực hình rồi. Cô chỉ mong rằng Sakiko hoặc sẽ cởi trói cho mình hoặc mau rời đi.
“Rồi, tôi hiểu rồi. Tôi đúng là có chuyện cần gặp cô. Thuật thoát trói của nhà Saionji đúng là một kỹ năng có một không hai trong Đế chế Heian. Bản thân tôi cũng biết đôi chút về mấy cái thuật trói. Hay là cô đến chỗ tôi để luyện tập lần tới nhé? Tôi sẽ thả cô ra nếu cô đồng ý.”
“Đại nhân Sakiko là thầy của Lily mà, nếu thầy đã muốn dạy trò, Lily sẽ đội ơn vĩnh viễn. Sao tiểu nữ lại không đồng ý cho được? Chỉ sợ là làm tốn thời gian của ngài mà thôi.”
“Không tốn chút nào! Còn đáng nữa ấy chứ!” Sakiko ngồi xổm xuống và cởi mớ dây trói quấn quanh Lily ra. Cùng lúc đó, cô nghiêng người về phía Lily mà nói rằng, “Cô thơm thật đấy…”
Sau khi bị (được) Sakiko đụng chạm vài lần, Lily cuối cùng cũng thoát được đống dây đấy cũng như sự hổ thẹn bản thân phải chịu lúc nãy, tạm thời. Xong xuôi đâu đấy, cô vuốt thẳng rồi chỉnh trang y phục. Tuy nhiên, sau vụ việc này, cô sẽ khó mà nhìn thẳng vào mặt Sakiko một thời gian đây.
Cởi trói cho Lily xong rồi, tông giọng của Sakiko trở nên nghiêm túc. Cô đích thân nói cho Lily biết về những điều cô cần chú ý sau khi đã gia nhập võ đường chính.
“Nội bộ trong gia tộc Genji không hề hòa thuận như bên ngoài đâu, bởi gia tộc Genji bao gồm rất nhiều gia tộc lớn nhỏ, gần sáu mươi phần trăm các gia tộc hùng mạnh ở vùng Kanto này đều là một phần của Genji. Ba phần là các nhà dưới trướng Taira và phần còn lại là của các gia tộc khác.”
“Bầu khí trong võ đường cũng không đơn giản. Mặc dù sức mạnh là yếu tố rất được tôn trọng, nhưng trừ phi sỡ hữu sức mạnh cực kì áp đảo, các môn đồ bình thường khác vẫn sẽ bị để ý đến gốc gác và gia tộc mà họ thuộc về. Lily, dẫu cô đã được các đấng bậc cấp cao của nhà Genji tiến cử và đạt được tước quý tộc, cô lại chẳng hề có chút thông tin về quê quán hay gia tộc nào hết. Đây là điểm mà những kẻ ghen tị với cô sẽ tập trung gây hấn nhiều nhất. Khi vào trong đó rồi, cô cần phải hành xử cẩn trọng.”
“Lily hiểu mình sẽ phải vâng phục và cố hết sức tập luyện. Tiểu nữ sẽ không bao giờ kích động bất cứ cuộc cãi vã nào.” Lily kính cẩn thưa.
“Hehe… Tôi không lo gì về đức hạnh của cô Kagami hết. Cái mà tôi sợ là cây muốn yên nhưng gió không tha kia kìa……” Tuy nhiên, Sakiko đáp lại với vẻ mặt có đôi chút lo âu.
Ngay cả Sakiko cũng lo lắng cho Lily. Mặc dù bề ngoài võ đường Genji là một nơi hoàn hảo để luyện tập và tiến bộ, nhưng nội tình bên trong chẳng hề đơn giản hay yên bình. Lily cũng phải chuẩn bị tinh thần trước.
“Tuy tại trấn Takeshita này tôi là Trưởng giáo của võ đường, nhưng khi chuyển về võ đường chính rồi, tôi chỉ còn là một thầy dạy kiếm thuật. Thành thực mà nói, ở đó tôi sẽ không có nhiều thời gian để quan tâm dạy dỗ cô cho bằng ở đây. Con đường phía trước không phải là một con đường thẳng tắp, bằng phẳng hoàn toàn. Nếu so với vùng núi đầy yêu ma, thì phận là một võ đường, nơi đấy đương nhiên an toàn hơn hẳn. Dẫu vậy, đó cũng là nơi đầy rẫy hiểm nguy lẫn trở ngại. Cô vẫn phải cảnh giác, nhất là… con cháu của những gia tộc lớn mạnh không thuộc về nhà Genji.”
“Vâng, Lily hiểu rồi. Cảm ơn Đại nhân Sakiko đã nhắc nhở.”
Lily có thể là một người khiêm nhường, không mấy sôi nổi, và nhút nhát, nhưng với nhan sắc, tước hiệu quý tộc mới nhận, lẫn kiếm kỹ của cô, thì khó mà tránh được ánh mắt soi mói từ những người xung quanh. Cô chỉ có thể luyện tập cật lực, đối tốt với người xung quanh, không chia bè kết phái đấu đá lẫn nhau, nghiêm túc tuân thủ luật lệ trong võ đường và cố gắng nhịn được bao nhiêu thì nhịn.
Dù gì thì, Lily cũng chỉ muốn luyện tập thay vì quan tâm đến người khác.
Sau khi giải thích mọi thứ, Sakiko giật lấy sợi dây thừng đã trói Lily lúc nãy rồi ra về trong ánh mắt khó hiểu của Lily. Tuy không muốn, nhưng cô cũng đành phải để Sakiko lấy nó đi bởi chuyện đó nằm ngoài tầm kiểm soát. Chẳng biết cô ấy lấy sợi dây rẻ tiền đó đi làm gì.
****
Shiu trở về vào sáng hôm sau
“Mới đi đâu về đấy?” Lily cất giọng lạnh lùng hỏi với cái lườm nằm khuất sau lớp tóc mái.
“Cô chủ…. em, em …Lúc đó, cô chủ mất nhiều thời gian để cởi trói qua, nên trong một lúc, em… em đã lẻn đi giải quyết nỗi buồn nhưng rồi đột nhiên mệt quá mà ngủ quên mất. Khi thức dậy, trời đã gần sáng rồi. Nhưng may thay, thấy cô chủ đã tự cởi trói được làm em nhẽ nhõm hẳn đi… “
“… Có đúng vậy không?”
“Xin lỗi chủ nhân, Shiu đã ngủ mà không được cho phép. Đứa hầu này xin chủ nhân tha thứ.”
“Rồi rồi. Ta không trách em. Em đâu có cố tình, đúng không?”
“Vâng, cảm ơn lòng độ lượng của cô chủ.”
“Ồ, phải rồi, Shiu bé bỏng, chẳng phải tối qua em nói rằng mình muốn học thuật thoát trói của ta mà nhỉ? Vậy khi chúng ta đến Kamakura, chủ nhân tốt bụng này của em sẽ tìm dịp d-ạ-y d-ỗ em tận tình.” Đôi mắt của Lily nheo lại khi miệng cô nở ra một nụ cười mà không cười.
"Á!?” Shiu thấy hơi có lỗi…
Chiều hôm đó, người học việc của tiệm vũ khí đến mời Lily ghé qua chỗ họ. Vị thương nhân hồn yêu từ Kamakura đã đến cùng với một cỗ xe bò.
Hai hồn yêu Trung đẳng của Lily cùng với chục ngàn hồn yêu Hạ đẳng đã được bán với cái giá tổng cộng là 12,600 kwan .
Đây là món tiền không thể được quy đổi qua mấy xâu tiền đồng, nhưng là vàng.
Một trăm kwan tương đương với một mẩu vàng ngăng 500 gam. Tổng cộng một trăm hai mươi mảnh vàng được đặt trong một cái hộp lớn làm từ gỗ sơn mài sẫm màu được chia thành năm lớp với mỗi lớp bao gồm hai mươi tư mảnh vảng.
Kèm theo đó, Lily cũng nhận thêm 600 xâu tiền.
Nhìn vào chỗ vàng trước mắt, Lily thầm nghĩ, ‘Mình thực sự đã tự làm ra chỗ tiền này ư?’
Khả năng kiếm tiền của Nguyền Kiếm Cơ quả thực rất mau chóng!
Sau đó, cô chất đống tiền của vào trong tủ tại phòng của mình với sự giúp đỡ của Shiu. Do nơi cô ở nằm tại sân trong của võ đường, thành thử chẳng cần phải lo đến vấn đề bị lấy cắp. Tuy nhiên, để đề phòng, Lily vẫn đặt sẵn vài linh lực cảm biến xung quanh.
Ngày mai, mình sẽ dời đến thành phố Kamakura cùng với Đại nhân Sakiko.