Chương 31: Trừng Phạt
“Lưu Dịch ca ca! Sao onee-chan kia lại cởi quần áo ra vậy?!”
Giọng nói mềm mại của 1 bé loli vang lên bên tai Lưu Dịch.
Nghe thấy tiếng của bé loli đó, tim Lưu Dịch thiếu chút nữa là bay ra ngoài và đập vào màn hình máy tính rồi.
“Viện Viện! Sao em lại xuống đây nữa vậy?!”
Lưu Dịch luống cuống tay chân tức tốc tắt video đi, thế nhưng, đúng ngay lúc đó, máy tính Lưu Dịch đột nhiên lại dở chứng, đứng video !
Trên màn hình là cặp mông của Rola Misaki đang chổng lên và đầu của nam diễn viên đang tiến lại gần đó.
Màn hình máy tính kẹt ngay vào cảnh đó, mặc cho Lưu Dịch có gõ bàn phím như thế nào đi chăng nữa thì cảnh này cũng không biến mất.
Treo máy rồi!
Cái máy khốn nạn!
Sao sớm không đến, muộn không đến mà ngay tình thế hiểm nghèo này mày lại dở chứng cơ chứ?!
Lưu Dịch cực kỳ muốn giết ai đó.
Ngôi nhà Lưu Dịch đang ở là ngôi nhà ở kiểu cổ, nó là món quà cưới của đơn vị mà mẹ cậu làm việc.
Bên ngoài mỗi căn nhà đều có một cái ban công khá lớn.
Ban công của nhà Lưu Dịch liền kề với ban công nhà Mã Nghệ Tuyền.
Mã Nghệ Tuyền có 1 cô em gái tên là Mã Viện Viện, mới 14 tuổi, vừa mới vào năm 2 trung học, là một bé loli điển hình, không biết cái gì hết.
Thế nhưng, cô bé lại đáng yêu và dễ thương hơn cô chị của mình rất nhiều.
Mã Viện Viện là bảo bối của cả nhà, chị gái của cô là Mã Nghệ Tuyền cũng cực kỳ yêu thương cô.
Từ nhỏ Mã Viện Viện đã được đưa đi học khiêu vũ rồi, bởi vậy mà tuy là cô chỉ mới 14 tuổi thôi, nhưng cơ thể cô lại cực kỳ hoàn hảo: eo thon, thân mềm, mông căng, tuy rằng ngực còn hơi nhỏ, nhưng suy cho cùng thì cô mới có 14 tuổi mà thôi, nên vẫn còn phát triển được tiếp.
Ấy vậy mà, thường thì Lưu Dịch cũng chỉ coi Mã Viện Viện như là 1 cô em gái mà thôi, vì người mà cậu thích chính là chị gái của nha đầu này.
Nhưng, Lưu Dịch cũng không thể không thừa nhận rằng Mã Viện Viện thật sự rất đáng yêu, rất được người ta yêu quý.
Cô đặc biệt thu hút ánh nhìn của những ông chú quái nhân dị thường.
Chỉ sau hai hoặc ba năm nữa thôi, chắc chắn cô bé này sẽ trở thanh 1 nữ nhân đẹp nghiêng nước nghiêng thành!
Tuy nhiên, có 1 thứ ở cô gái này khiến cho Lưu Dịch phải đau đầu- cô chắc chắn là 1 tiểu nha đầu chuyên đi mách lẻo!
Thường ngày, cô gái này luôn lén từ ban công lẻn vào đây!
Sau khi bị Lưu Dịch bắt vô số lần, Lưu Dịch bắt đầu khóa cửa ban công lại.
Nhưng, hôm nay, Lưu Dịch thật sự rất mệt, về nhà cái là cậu liền thẳng tiến đến phòng mình rồi, nên cậu quên khóa cửa ban công lại……
Vì thế, bộ dạng của cậu lúc này đều bị Mã Viện Viện nhìn thấy hết.
“Oh oh oh! Em biết rồi!”
Đôi mắt mê hoặc của Mã Viện Viện đột nhiên sáng lên, cô nói, “Lưu Dịch ca ca, anh đang xem phim p**n trong truyền thuyết phải không?! Em phải đi báo với onee-chan mới được!”
Cảm giác phẫn uất nổi lên trong lòng Lưu Dịch.
Tiểu nha đầu mách lẻo này!
Cuộc sống của mình đã đủ bi thảm rồi, Mã Nghệ Tuyền đối với mình cũng chán ghét tới cực điểm...
Vậy mà nha đầu này còn muốn đi cáo trạng nữa sao!
M* nó!
Thật đáng giận mà!
Nhưng Lưu Dịch lại không thể làm gì được nha đầu này, ẻm mới có 14 tuổi thôi, và có thể nói là 1 tiểu công chúa của Mã gia!
Cha mẹ Mã Nghệ Tuyền năm nào cũng không có ở nhà, nên bà nội là người duy nhất chăm sóc cho họ ở nhà.
Từ nhỏ, cô bé này đã rất được nuông chiều rồi, nghe nói là cô chưa từng bị ai đánh bao giờ hết.
Bởi vậy, mà cô có chút coi thường đạo lý.
Thấy cô bé này. Lưu Dịch cũng chỉ có một chữ!
Đau đầu!
Ok, đấy là hai từ.
Lưu Dịch lúc này đang cực kỳ đau đầu.
Sao mình lại để con tiểu quỷ này vào nhà nữa cơ chứ……
Nhất là lúc này, mối quan hệ của mình với chị của Mã Viện Viện lại cực kỳ xấu.
Haizzz……
Cái này, phải làm sao bây giờ!
“Viện viện à, em nhìn lầm rồi, đây là quảng cáo, chỉ là là quảng cáo thôi !” (TN: nói dối đéo chớp mắt )
Lưu Dịch đá chân làm ổ điện rơi xuống.
Màn hình máy tính tắt phụt, đến giờ này, Lưu Dịch mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hưm hưm, Lưu Dịch ca ca, anh thật sự cho rằng cái gì em cũng không biết sao?”
Mã Viện Viện lập tức chống tay lên cái eo thon nhỏ của mình và nhìn Lưu Dịch một cách quyến rũ, đồng thời trong mắt cô lại mang theo một tia nhìn sắc bén.
Nha đầu này, thực sự là trái với lẽ thường mà!
“Tuy rằng em chỉ mới năm 2 trung học thôi, nhưng em biết không ít đâu! Chắc chắn là anh đang xem p**n ! Hưm! Lưu Dịch ca ca à, anh như vậy mà còn muốn theo đuổi tỷ tỷ của em sao, sao có thể chứ !”
Nha đầu này!
Cái cách nói chuyện thật quá khinh người mà!
Lưu Dịch thật sự muốn đem nha đầu này nắm sấp xuống mà tét thật mạnh vào mông.
Nhưng cậu không dám.
Quan hệ của cậu với Mã Nghệ Tuyền vốn dĩ đã không tốt rồi, thêm lần này nữa thì lại càng không biết sẽ như thế nào.
Lần đầu tiên, Lưu Dịch cảm thấy đầu mình đau không chịu được nữa.
Tu tiên thì sao….
Nó có giúp được mình xử lý các vấn đề về mối quan hệ của mình trong cuộc sống không!
Đúng lúc này, Lưu Dịch cảm giác hai mắt cậu có chút thay đổi.
Ngay sau đấy, trên đỉnh đầu Mã Viện Viện nổi lên các con số.
Độ hảo cảm, 10.
Cái gì?
Mình thực sự có thể tự mở ra Hảo cảm chi nhãn sao?
Chẳng lẽ là…… Là vì Mã Viện Viện đối mình có mười độ hảo cảm nên khi em ấy đến gần mình khiến cho dòng xích khí trong cơ thể mạnh lên sao?
Hơn nữa!
Thực chất, nha đầu này lại có độ hảo cảm với mình là 10 sao!
Kỳ tích sao!
Độ hảo cảm của những nữ sinh trên lớp với mình thấp đến đáng thương!
Nếu không phải là 0 thì cũng là 1, chẳng khác gì là người qua đường hết!
Ấy vậy mà tiểu quỷ này, công chúa ác độc, Mã Viện Viện……thực ra lại có độ hảo cảm với mình là 10 sao!
Đây, thật không thể ngờ được mà!
Lưu Dịch cũng không dám tin mắt mình!
Chẳng lẽ Hảo cảm chi nhãn bị lỗi sao !
“Lưu Dịch ca ca, im lặng cũng không giải quyết được gì đâu!”
Mã Viện Viện liền chống nạnh, mang theo ánh nhìn sắc bén, nói với Lưu Dịch.
“Anh là tên đại dê cụ, em nhất định phải nói cho tỷ tỷ biết là anh xem p**n ! Bảo chị ấy tránh xa anh một chút mới được!”
Lưu Dịch nghe được câu này, càng tức giận hơn.
Nha đầu này, thật là không nghe lời mà!
Sau này con bé sẽ trèo lên đầu mình mà ngồi mất!
Lưu Dịch giận dữ, trong cơ thể cậu, dòng xích khí đột nhiên nổi lên.
Tốc độ lưu thông máu trong người cậu nhanh hơn, trong nháy mắt, cậu đã ở trong một trạng thái khác.
Nhìn Mã Viện Viện kiêu ngạo, ương ngạnh trước mặt, Lưu Dịch tức khắc vươn tay ra, tóm lấy cơ thể mềm mại của Mã Viện Viện, sau đó đặt lên trên bắp đùi của mình.
“Anh, Anh muốn làm gì?”
Mã Viện Viện sốc, cô ngẩng đầu nhìn lên Lưu Dịch, khuôn mặt lộ rõ vẻ hoảng loạn.
Cô thường xuyên tới đùa giỡn và khiêu khích Lưu Dịch, nhưng đây là lần đầu tiên Lưu Dịch làm một chuyện như vậy!
Tuy nhiên, Lưu Dịch không trả lời Mã Viện Viện gì hết, cậu đặt cơ thể mềm mại của Mã Viện Viện lên đùi mình, sau đó giơ tay trái lên, nhắm ngay tới bờ mông đang vểnh lên đó, và hạ bàn tay xuống mặt trên của mông.
“Bang!”
Lưu Dịch tét mạnh đến nỗi âm thanh vang vọng khắp căn phòng ngủ nho nhỏ của cậu.
Cơ thể Mã Viện Viện lập tức cứng lại.
Về phía Lưu Dịch… cậu lại đột nhiên cảm thấy bờ mông của nha đầu này có cảm giác rất tuyệt……
A di đà phật, mình nghĩ đi đâu vậy, suy nghĩ xấu đi đi, mình cần giáo huấn nha đầu này đã!
Nghĩ đến đây, bàn tay Lưu Dịch lại giơ lên lần nữa, rồi, một lần nữa hạ thật mạnh xuống bờ mông Mã Viện Viện.
Lần này bàn tay Lưu Dịch còn bị nảy lên.
Vãi thật, xúc cảm với độ đàn hồi thật tuyệt!
Lưu Dịch nhịn không được mà liếm liếm môi.
“Oa……”
Về phần Mã Viện Viện, cô lại đột nhiên khóc lớn lên, nước mắt chảy xuống ròng ròng.
Từ nhỏ đến lớn, từ trước tới nay, chưa từng có người nào đánh cô!
Bọn nam sinh trong lớp, ai ai cũng ngưỡng mộ mình, theo duổi mình hết.
Cái tên Lưu Dịch đáng chết này, hắn lại dám đánh mình!
Còn đánh vào mông mình nữa chứ!
“Lưu Dịch! Đồ lưu manh, em ghét anh! Anh là tên đại biến thái! Em sẽ nói cho tỷ tỷ của em là anh đã đánh em, không những thế anh còn sàm sỡ em nữa! Em sẽ khiến cho chị ấy ghét anh, mắng anh!”
Lời nói của Mã Viện Viện càng ngày càng thêm cay nghiệt.
Nghe Mã Viện Viện nói những lời đó, Lưu Dịch càng tức giận thêm đến nỗi cái mũi cậu đỏ lên.
Con nha đầu này không có việc gì làm, lẻn vào phòng mình, còn muốn đi mách lẻo, dùng nó làm cái cớ để mà ức hiếp, đe dọa mình.
Mình đã đánh cho 2 cái để dạy cho 1 bài học rồi, ấy vậy mà, nha đầu này không những không xin lỗi, mà còn làm trầm trọng thêm vấn đề nữa!
Được thôi, hôm nay không giáo huấn cho tốt, thì sau này con bé này thì chắc chắn nó sẽ đè đầu cưỡi cổ mình mất!
Lưu Dịch ngày càng nhẫn tâm hơn, bàn tay cậu đánh xuống càng mạnh thêm, *bạch bạch bạch*, chúng không ngừng tét mông Mã Viện Viện.
Mã Viện Viện liền cảm thấy mông đau kinh khủng, nước mắt chảy ròng ròng.
“Dám ngang bướng, xấc xược!”
“Bang!”
“Dám lẻn vào phòng ta không xin phép!”
“Bạch bạch!”
“Dám đi tố cáo ta với Mã Nghệ Tuyền!”
“Bạch bạch bạch!”
Bàn tay Lưu Dịch không ngừng giáng xuống, ban đầu, Mã Viện Viện còn khóc và giãy giụa không ngừng, thế nhưng, cuối cùng cô cũng không giẫy giụa nữa, nằm trên đùi Lưu Dịch không nhúc nhích gì hết.
Đánh được một lúc, ngay khi Lưu Dịch cảm thấy tâm trạng khá tốt, thì bỗng nhiên cậu thấy có gì đó không đúng.
Sao nha đầu này lại không động đậy!
Không phải là mình đã dùng lực quá mạnh, đánh đến nỗi ngất đi đấy chứ!
“Mã Viện Viện! Em lên tiếng đi!”
“Ô ô…… Lưu, Lưu Dịch ca ca…… Xin đừng đánh nữa, em biết sai rồi……”
Lúc này, Mã Viện Viện mới ngẩng mặt lên, nước mắt lưng tròng, cô nhìn Lưu Dịch, và nói xin lỗi mà cô chưa từng nói trước đây.
“Biết sai rồi sao? Em sẽ không mắng anh, không đi cáo trạng anh nữa đấy chứ?”
“Em, em biết sai rồi…… Lưu Dịch ca ca đánh em rất mạnh…… em, em nghĩ là có lẽ em đã bị chảy máu rồi……”
“Cái, cái gì?”
Lưu Dịch lập bị tức sốc.
Cái quái gì đang diễn ra thế!
Mình đã ra tay quá mạnh sao?
Mình đã đánh Mã Viện Viện đến mức chảy máu mông sao?
Lưu Dịch vội vàng nhìn thoáng qua váy quần màu trắng của Mã Viện Viện.
Thật vậy, ở mặt trên ống quần một chút, có xuất hiện mấy đóa hoa hồng mờ mờ, sau đó chảy tới chiếc đùi trằng và mềm mại của Mã Viện Viện.
Thôi xong ……
Tim Lưu Dịch lập tức co giật.
Mình đã gây họa rồi …… Mình gây ra đại họa rồi……
Có lầm hay không chứ!
Đánh hai cái mông đến nỗi chảy máu?
“Em, em không sao chứ?”
Lưu Dịch thật cẩn thận hỏi thăm.
“Không có gì…… chỉ là…em cảm thấy…… bị chảy rất nhiểu máu……”
Mã Viện Viện lau nước mắt, khịt mũi, hỏi, “Lưu Dịch ca ca…… Em sẽ chết sao…… Ô ô ô, em sẽ không bao giờ như vậy nữa, em sẽ nghe theo lời Lưu Dịch ca ca nói…… em không muốn chết……”
“Đừng, đừng sợ……”
Lưu Dịch nói, “Anh đưa em đến bệnh viện!”
“Không! Em không muốn đi bệnh viện đâu, em không muốn bị chích đâu!”
Mã Viện Viện lập tức kêu lên.
“Vậy, làm sao bây giờ?!”
Lưu Dịch cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Con nhóc tiểu ma nữ này ……
Thật sự muốn lấy mạng mình mà!
“Anh, anh giúp em nhìn xem…… xem có nặng hay không……”
Mã Viện Viện bỗng nhiên thấp giọng xuống, nhỏ giọng như tiếng muỗi, cô chôn mặt vào đùi Lưu Dịch và nói.
“Uh…… Ha?”
Lưu Dịch thiếu chút nữa là không kiềm được mà quẳng cơ thể của Mã Viện Viện đi.
Xem, xem bị thương thế nào?
Ở mông Mã Viện Viện á?
================================================================
Night: tên trans 2 cũng đang làm đồ án tốt nghiệp nên mún tăng tốc thì đợi qua 30/4 đi nhé
Night: bác nào chưa biết thì cứ lên gg search- Hz: Bên eng thì để Takizawa Rola, còn raw thì để Rola Misaki, méo biết nên theo bên nào nữa Night: Làm gì nên làm thôi hehe Hz: đệch, tác giả miêu tả chi tiết v~