“Tôi rất hứng thú với em đó. Người được Yukine rất là nể trọng à”
Khoảnh khắc số lời nói đó lọt vào tai, một cơn ớn lạnh băng qua cơ thể tôi.
Như thể khu vực này bị tĩnh điện. Không khí xung quanh đang giật tôi tanh tách. Không những thế, cơ thể tôi bắt đầu run lập cập giống như nhiệt độ nơi này giảm mạnh tới lạnh cóng.
Hơn nữa, có lẽ bởi ảnh hưởng từ lượng ma lực dồi dào, không khí xung quanh cô lảo đảo như một làn khói nhiệt, chắc cũng bởi vì thế mà cơ thể cô dao động không ngừng.
Hội trưởng Monika khoanh tay nhìn tôi với ánh mắt sắc bén.
Chuyện vẫn chưa dừng lại.
Giống như đang cố gắng áp đảo lại ma lực đó, Shion-san cũng tỏa ma lực về phía tôi. Một làn khói đen đặc bốc lên xung quanh cô. Nó chậm rãi tỏa xuống dưới chân cô và lan dần ra xung quanh, từ từ bào mòn lấy sàn nhà.
Shion-san hạ thấp tầm mắt nhìn tôi. Hẳn cô cũng tò mò giống với hội trưởng Monika.
Ma lực tuy chưa ngang bằng với hội trưởng, nhưng chắc chắn đang có một lượng ma lực khổng lồ nhằm tới tôi.
Lần này, tôi lại cảm nhận được thêm một nguồn ma lực khác tới từ phía bên kia, tôi nghĩ đó là của tiền bối.
Tuy nhiên ma lực đó không phải hướng về tôi. Mà tôi cảm nhận rằng nó đang quấn lấy mình để cố gắng bảo vệ.
Giống như tiền bối đang hỏi hội trưởng Monika và Shion-san rằng họ đang cố làm cái gì vậy.
Shion-san đặt tay lên chiếc quạt gấp đồng thời cũng là vũ khí của mình, và xòe nó ra để che miệng. Với cô, hành động ấy chắc chắn là để ẩn giấu nụ cười dưới chiếc quạt đó.
“Fufufufufu”
Nanami bật cười bên cạnh tôi.
Mọi người đều hướng sang Nanami.
“Có gì buồn cười sao, Nanami-san?”
Nanami tiếp tục cười trước lời nói của hội trưởng Monika.
“Buồn cười lắm, cười muốn bể bụng luôn. Ra sức đe dọa cậu chủ bằng ngần đó ma lực làm tôi cười tức bụng muốn chết”
Em nói vậy rồi cúi đầu kiểu hầu gái trước tôi.
“Cậu chủ có thấy đúng không?”
Thiệt tình, em đang làm gì vậy chứ?
Tự em thu hút sự kỳ vọng của họ về tôi, tâng bốc nó lên rồi lại trả về phía tôi. Trong lòng em chắc cảm thấy vui lắm nhỉ?
Nhưng thật ra, tôi không hề ghét kiểu tình cảnh nước sôi lửa bỏng thế này. Ngược lại, tôi cần phải khen em vì đã khuấy động mọi thứ lên mới đúng.
Nanami đã khơi mào vậy rồi, đành phải thuận theo thôi.
“Haaa~~” Thấy vậy, tôi bèn thở dài rồi nhún vai.
Sau đó tôi cường thể và truyền ma lực vào trong khăn choàng để sẵn sàng giải phóng nó bất cứ lúc nào, rồi tôi cố tình nhếch mép một cái.
Giờ thì tội gì mà không vượt qua cả sự kỳ vọng của hội trưởng Monika cơ chứ?
Tôi tiếp tục truyền nhiều hơn, thật nhiều ma lực hơn nữa. Không chút kiềm chế, tôi hội tụ lượng ma lực vô lý chảy bên trong cơ thể và để nó phát tán ra không khí xung quanh. Tôi hoàn toàn có chủ ý muốn lấp đầy căn phòng này bằng ma lực của mình.
Rất nhiều kiểu phản ứng khác nhau.
Phó hội trưởng Fran tỏ ra rất kinh ngạc.
Hóa giải ma lực của mình “HAHAHAHA”, Shion-san bật tràng cười sảng khoái.
Đội trưởng Steph rất ngạc nhiên nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, mặc dù tay cô chạm lên đũa phép để sẵn sàng hành động.
Chủ trì Benito vẫn cười, nhưng chăm chăm nhìn tôi với cặp mắt sắc lạnh và giữ trạng thái cường thể của mình không dứt.
Chẳng hiểu sao Mizumori-sempai lại có vẻ mặt tự hào.
Cuối cùng là hội trưởng Monika, cô bình tĩnh đứng dậy nhìn tôi.
Cô nhắm mắt lại rồi thở ra. Tiếp đó cô chậm rãi mở mắt trong khi loại bỏ ma lực của mình.
Nhìn cô, tôi hạ dần ma lực rồi chờ cô lên tiếng.
“Tốt lắm. Em quả thực rất tuyệt vời….!”
Hội trưởng tiến về chỗ tôi với nụ cười tươi.
Cô dừng lại cách tôi khoảng chừng hai cái đầu, lắc cổ, hất tóc rồi nhìn thẳng vào mắt tôi.
Nhìn gần tôi mới để ý.
Bình thường cô đã có một fanclub của riêng mình. Bởi lẽ cô ấy thật xinh đẹp, quá đẹp. Mỗi nét trên khuôn mặt cô đều giống như tác phẩm nghệ thuật, nét nào ra nét ấy, tất cả đều ở tỉ lệ vàng. Tất cả đều hài hòa làm vẻ đẹp của cô được tôn lên gấp nhiều lần.
“Takioto Kousuke-kun. Em thấy sao khi gia nhập hội học sinh?”
Tôi nín thở. Chưa kịp nói gì, tôi đã nghe thấy giọng nói khác bên phải mình.
“Hội trưởng Monika, chẳng phải chúng ta đã nhất trí không mời chào cậu ta trong cuộc họp này sao?” là Chủ trì Benito nói. Anh ta nhìn chúng tôi với điệu cười điển trai của mình. Bắt gặp ánh mắt của tôi, anh ta liền nháy mắt một cái. Và rồi.
“Nè Takioto-kun, Thấy ban lễ nghi bọn ta thế nào? Xin lỗi vì bọn ta có tìm hiểu đôi chút về cậu từ trước. Nhưng xem ra điều cậu đang tìm kiếm chính là được tự do đúng không?”
“À đúng là được tự do tự tại thì em sẽ vui lắm”
Để đáp lại tôi, ngài Benito mỉm cười rồi gật đầu.
“Dĩ nhiên, khi nghĩ tới vai trò của ban lễ nghi, cậu có thể sẽ phải bị nổi bật một chút, nhưng nếu cậu gia nhập bây giờ, ban lễ nghi có thể cho cậu tự do, và cậu có thể có cả Shion-san nữa đấy!!”
“Fuhahaha, ngài Benito, tôi không ngờ ngài lại đưa tôi ra như một phần thưởng như thế đấy! Cơ mà nếu cậu ấy gia nhập thì tôi sẽ suy nghĩ”
“Này, Shion. Đừng có đùa nữa”
Bất ngờ tiền bối lên tiếng, cau lông mày lại và tỏ ra bất mãn.
“Yukine, ta biết cậu ta quan trọng với cô nên cứ bình tĩnh. Takioto-sama, xem ra Yukine của bọn ta muốn cậu tham gia với ta và cô ấy đấy….. với cả bây giờ, ta đang rất có hứng thú với cậu”
“Xin mọi người hãy bình tĩnh. Chẳng phải tất cả chúng ta đều vừa mời chào cậu ta hay sao? Không phải có thứ chúng ta phải làm trước khi đưa ra lời mời ư?”
Nghe phó hội trưởng Fran nói vậy, mọi người ai nấy đều im lặng, mỗi người trong số họ lại có một biểu lộ khác nhau.
“Phải đó, tạm dừng ở đây đi”
Hội trưởng Monika quay lưng lại rồi bắt đầu bước đi.
“Thật kỳ lạ khi ai trong Tam hội cũng muốn cậu ta đến vậy” Phó hội trưởng Fran nhận xét.
Khi hội trưởng Monika trở về tới chỗ ngồi. Cô đảo mắt qua toàn thể những người có mặt.
“Takioto Kousuke. Để chúng tôi hỏi em”
Khi hội trưởng Monika nói vậy, phó ban của từng nhóm chạm lên huy hiệu ở bức tường đằng sau họ.
Lúc tôi nhìn họ, đội trưởng Steph lên giọng.
“[Công lý] và [chuẩn mực] của ban kỷ luật”
Huy hiệu của ban kỷ luật phát sáng khi tiền bối Mizumori và thánh Stefania đứng đằng trước.
“[Chuẩn mực] và [Mục tiêu] của hội học sinh” Hội trưởng Monika đứng cạnh huy hiệu tỏa sáng kế bên phó hội trưởng Fran.
“Hay [Mục tiêu] và [Cạnh tranh] của ban lễ nghi”
Ngài Benito đứng kế Shion-san phía trước huy hiệu ban lễ nghi tỏa sáng.
“Em sẽ chọn gì?”
Hội trưởng Monika hỏi trước huy hiệu sáng chói của cô.
“Ban em muốn gia nhập là….”
Không cần hỏi cũng biết. Mọi nước bước của tôi ngay từ đầu là để gia nhập bọn họ.
Thế nên, không chút do dự, ban tôi muốn vào tất nhiên là….
“Ban lễ nghi”