Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Hồi 2: Chuẩn Bị - Chương 15: Ngài có muốn thử làm Lãnh Chúa không?

Tôi có rất nhiều điều hối hận. Đầu tiên là chuyện bản thân thiếu đi sự bình tĩnh đối với bộ dạng dị thường của người phụ nữ nhân loại mang thân thể bị dính đầy chất lỏng của loài sâu… Immuryerl, cùng sự nhởn nhơ của Soneska.

Sa Mạc Mời Gọi sẽ tác động tinh thần của các ma vật mà gọi chúng vào làm thức ăn. Khởi nguồn sức mạnh đó nằm ở con sâu khổng lồ ẩn nấp sâu trong đó.

Thân thể tắm mình trong dòng máu… trong chất lỏng của cô ta đã bị bao quanh bởi hằng hà sa số những nguyền rủa.

Sau khi Immuryerl tẩy rửa máu trên người, thay sang bộ quần áo mới và đi ra thì tôi hoàn toàn hối hận về chuyện mời đối phương vào đây.

Khí tức toát ra từ cô ta là nỗi tuyệt vọng cùng cực. Giống như người học võ sẽ biết được độ cao của đỉnh núi, kẻ sở hữu trình độ càng cao thì sẽ càng hiểu rõ cô ta đang đi xa hơn bản thân đến mức nào.

Đối tượng tôi vừa mời vào là hiện thân của võ thuật có thể xoá nhoà cả Justell-sama. Sự thật ấy nhanh chóng khiến trái tim của tôi trở nên cuồng loạn.

Kẻ đang ở cạnh mình là hoá thân của sự vô lý có thể khiến mọi thứ trở nên vô ích. Tôi không thể để tồn tại này ở lại lãnh địa tộc Cương Trùng.

Hoặc là đưa cô ta đến lãnh địa của tộc khác, hoặc là phải khiến cô ta quay trở về Nhân Giới.

Cảm giác tuyệt vọng cùng sứ mệnh đè nén bản thân khiến tôi trở nên điên loạn.

Kết quả là tôi bị đồng nghiệp nghi ngờ mà làm lớn chuyện. Và rồi điều tôi sợ hãi nhất đã xảy ra: tin tức truyền đến tai Justell-sama, khiến ngài ấy dính líu tới nơi này và mang lại kết quả tồi tệ nất.

“Nh… nhà ngươi!”

Cho dù xảy ra kết quả này thì mọi chuyện vẫn chưa hề kết thúc. Kể cả trong lúc tôi đang hối hận như thế này, thế giới vẫn đang tiếp tục tiến tới.

Lãnh Chúa Justell-sama đã bị giết chết ngay trước mắt. Cơn giận dữ vì mất đi người có thể gọi là tương lai của chủng tộc dâng trào lên đầu, những đồng bào bị nuốt chửng bởi sợ hãi nhưng vẫn giương vũ khí. Và kể cả khi đối mặt sát ý như vậy, Immuryerl vẫn không hề suy chuyển.

Đầu của các đồng tộc định bước lên liền bay đi. Đừng nói là kiếm, tôi còn chẳng thể nhìn thấy quỹ đạo của đường chém ấy. Ngay cả Justell-sama còn bị đối phương giết chết thì liệu còn ai ở đây có thể địch lại cô ta?

Mỗi khi đầu của đồng tộc bay lên thì sợ hãi lại càng bao trùm phẫn nộ của mọi người. Dù vậy, tất cả vẫn đang cố gắng lao lên hành động.

Bản năng của mọi người có lẽ đều hiểu rằng họ không thể đối địch cũng không thể chạy trốn khỏi kẻ này.

Dù vậy, trái tim đã tê liệt vì phẫn nộ cùng sợ hãi vẫn khiến mọi người hành động.

Nếu bọn họ hành động thì sẽ chết đi. Tất cả chúng tôi sẽ nhanh chóng tan biến khỏi nơi này giống như những hạt bụi bị phủi khỏi bờ vai.

Tôi cần phải ngăn họ lại. Thế nhưng tôi phải làm gì? Tôi không thể ngăn cản bất cứ ai. Tôi không thể đưa ra bất cứ hành động có ý nghĩa nào trong thời điểm này. Ấy vậy mà___

“__! Đây là…”

Trong tay là vong cốt của Justell-sama đã bị vỡ nát lõi và hoá thành tro bụi. Tuy nhiên, điều còn sót lại không chỉ như vậy. Tôi vẫn có cảm giác mình đang cầm trong tay một thứ gì đó.

“___ Tất cả im lặng!”

Cảm giác sứ mệnh trong người giúp tôi phát huy Đặc Tính này. Khi bản thân nhận ra thì tôi đã cắm cây cờ trong tay phải xuống mà lan truyền ân huệ cho tất cả mọi người.

“__!? Salonite… Cây cờ đó… là của Justell-sama!?”

“____ Justell-sama đã lưu lại thông điệp cho tôi… cùng với Đặc Tính này trong thời khắc vừa rồi.”

Đặc Tính là thứ có thể giao phó lại một phần năng lực cho người khác. Đặc Tính là tài năng mà cá thể sở hữu. Thông thường thì người được trao tặng sẽ không thể sử dụng một cách hoàn chỉnh. Thậm chí hành vi ấy sẽ hạn chế tài năng của đương sự vô cùng lớn.

Dù vậy, Justell-sama vẫn cho rằng điều này là cần thiết mà giao “Ý Chí Bất Biến Của Chúng Ta” cho tôi. Ngài ấy hiểu rằng nếu không làm vậy thì toàn bộ chúng tôi sẽ bị giết chết bởi người ở trước mặt.

Người từng nổi điên như tôi có lên tiếng cũng không thể nào ngăn cản bất cứ ai. Tuy nhiên, trong cây cờ này lại chứa đựng ý chí và lời nói của Justell-sama.

“Mọi người hãy hạ vũ khí xuống. Kẻ cầm vũ khí trên tay tương đương với việc xem thường sinh mệnh mà ngài ấy đang muốn cứu rỗi.”

“Salonite…”

Ai trong tộc Cương Trùng cũng biết đến uy quang của Justell-sama. Chính vì vậy nên mọi người mới lập tức tiếp nhận ý nghĩa của việc tôi cầm cây cờ này trong tay.

Tôi siết chặt cây cờ mà đối mặt với Immuryerl. Việc tôi ngăn cản mọi người, cùng với cây cờ của Justell-sama được cầm trong tay phải tôi… Chỉ chừng ấy dĩ nhiên không thể nào thu hút sự chú ý từ cô ta. Dù vậy, trong số những người ở nơi này thì tôi vẫn còn đỡ hơn một chút.

Cô ta đang im lặng nhìn tôi. Bản thân không cảm nhận được địch ý hay ác ý nào. Cô ta chỉ đang chờ đợi diễn biến tiếp theo cứ như mình đã làm xong chuyện cần làm rồi vậy.

“… Người mà ngài vừa chém lúc nãy là Justell Lobasect, một trong các Lãnh Chúa tại Ma Giới đang trị vì chúng tôi.”

“Vậy à, rồi sao?”

Đối với Immuryerl thì chỉ thứ có giá trị với bản thân là tuyệt đối. Nếu tôi nói sai lời thì tất cả mọi người đều sẽ bị giết chết. Nếu nói ra lời trong lòng thì đầu tôi chắc chắn sẽ bay lên, những người còn lại cũng sẽ xuôi theo định mệnh giống vậy.

Tuy nhiên, hiện trong tay tôi đang nắm giữ ý chí của Justell-sama. Ngài ấy đã lưu lại ký ức và kiến giải của bản thân, cùng với những lời nên nói ra cho tôi.

“Tôi đã tiếp nhận ký ức của ngài ấy, và nội dung trong đó ra lệnh cho tôi rằng phải cung cấp những thông tin mà ngài muốn biết. Ngoài ra, dù rằng không thể chuộc tội, nhưng ngài ấy muốn tôi thay thế bản thân để đền tội trong khả năng có thể.”

Tôi cảm nhận được sự dao động của mọi người. Chưa từng có ai nghe nói về chuyện bên bị giết một cách vô lý lại nói lời đền tội. Dù thế, Justell-sama lại mong muốn điều đó.

Immuryerl… sama, người ở trước mặt chúng tôi là cường giả trong lý tưởng cháy bỏng của Justell-sama. Đó là người duy nhất mà ngài ấy mong muốn được phụng sự. Khi đã khiến vị này không hài lòng thì cái chết của bản thân là lẽ dĩ nhiên, và chuyện chuộc tội trong khả năng có thể là điều hiển nhiên đối với ngài ấy.

“… Được rồi. Tôi sẽ lắng nghe vậy.”

Nỗi sợ hãi bao trùm bầu không khí dần nhạt đi. Dù vậy, sự tuyệt vọng toát ra từ người đó vẫn không hề lắng xuống… Nhưng tạm thời thì tính mạng mọi người đều đã được lưu lại.

Tôi dẫn Immuryerl-sama đến phòng tiếp khách trong đồn. Đây là người mà những kẻ bình thường sẽ trở nên mất trí dù chỉ tiếp cận nên tôi chỉ chọn Soneska đi theo mình.

Soneska vốn từng có nguyện vọng làm nhân viên tình báo, nhưng vì không đạt chỉ tiêu nên cậu ta mới trở thành tân binh được bố trí canh gác sa mạc này.

Mặc dù có kỹ thuật khéo léo như thuật đọc môi, nhưng năng lực chiến đấu của cậu ta cũng chỉ như một dân thường được huấn luyện một chút. Chính vì vậy nên cậu ta mới có thể nhìn thẳng Immuryerl-sama mà vẫn không cảm nhận được gì.

Hiện tại thì điều đó lại vô cùng đáng trông cậy. Chỉ là quả nhiên cậu ta cũng hiểu được sự dị thường của mọi chuyện khi Justell-sama bị giết chết ngay trước mắt. So với ban đầu thì rõ ràng cậu ta đang cảnh giác Immuryerl-sama hơn.

“Chị… chị gái, mời chị dùng trà…”

“Cảm ơn cậu nhé~”

Ngược lại thì Immuryerl-sama vẫn không thay đổi gì so với lúc mới gặp. Ngài ấy đang nhấm nháp trà được mang ra bằng khuôn mặt tươi cười.

“… Justell-sama đã từng chiến đấu với một gã đàn ông dạo trước. Tên của người đàn ông đó là Karquas, kẻ được Nữ Thần Sáng Thế Watequa-sama dẫn đến làm ứng cử viên Ma Vương đời kế.”

“Karquas? Không phải Arquas ư?”

Dựa trên ký ức của Justell-sama, tôi kể lại dáng dấp của Karquas và quá trình từ khi kẻ đó xuất hiện.

Vì đeo mặt nạ nên ngoại hình sẽ không thể giống nhau, nhưng có vẻ nó vẫn tồn tại nội dung đủ để lôi kéo hứng thú của ngài ấy. Immuryerl-sama nghiêng đầu thắc mắc nhưng vẫn nghiêm túc lắng nghe.

“Tên gọi cùng với kiếm thuật tinh tế đến dị thường… Justell-sama đưa ra kết luận rằng người đó có thể là nhân vật đã dùng tên giả và có liên quan đến ngài.”

“Ưm… Mùi máu trên kiếm đúng là của Arquas, với lại mấy lời nói dối tức thì của em ấy thường hay tạp nham lắm.”

“Nhân tiện thì người tên Arquas là___”

“Là em trai tôi đó, mặc dù chúng tôi không có huyết thống gì cả.”

“Tức kẻ đó cũng là con người?”

“Đúng rồi. Cơ mà tại sao em ấy lại muốn làm Ma Vương thế nhỉ?”

Giả dụ như Karquas và Arquas là cùng một nhân vật thì cái tên giả ấy sẽ không có gì khác biệt cả… Một con người phải che giấu thân phận thật sự tại nơi các Lãnh Chúa tụ tập sẽ nói dối như vậy ư?

Khả năng có thể nghĩ đến là đối phương muốn truyền đạt thân phận của mình cho người biết đến sự tồn tại của bản thân…? Trong các Lãnh Chúa đang tồn tại người có liên hệ với Nhân Giới sao…?

Trí tuệ cùng trải nghiệm đi kèm với Đặc Tính của Justell-sama đang gầy dựng một giả thuyết mà tôi không thể tự nghĩ ra. Đây chính là luồng suy nghĩ của Lãnh Chúa… người đứng ở vị trí này có thể triển khai tầm nhìn rộng đến như thế sao?

“Chuyện đó không thể biết được… Kẻ tự xưng tên Karquas là người được chọn bởi Nữ Thần Sáng Thế Watequa-sama. Tại sao ngài ấy lại chọn con người làm ứng cử viên Ma Vương thì… trong ký ức của Justell-sama vẫn không đưa ra được kết luận nào.”

“Watequa là tên Tà Thần sáng tạo Ma Giới nhỉ?”

“… Đúng vậy. Đối với Nhân Giới thì ngài ấy bị gọi là Tà Thần cũng không còn cách nào. Thế nhưng, đối với chúng tôi thì ngài ấy là Nữ Thần Sáng Thế, là đức ngài đã chiến đấu nhằm để Cựu Thần Vilas không độc chiếm thế giới.”

“Vậy à.”

Dù nhắc đến chủ đề Nữ Thần, Immuryerl-sama vẫn không hề tỏ ra chút hứng thú. Có lẽ trong mắt ngài ấy, ngoài người thân là Arquas thì không có gì có thể khiến bản thân hứng thú cả.

“Thông tin mà Justell-sama biết được chỉ có chừng ấy. Tuy rằng không biết chuyện, nhưng tôi xin được phép tạ tội thay ngài ấy về chuyện chĩa lưỡi kiếm vào người có quan hệ với Immuryerl-sama.”

“Đây cũng chẳng phải vấn đề tha thứ hay không tha thứ gì nên tôi không cần tạ tội đâu? Tại vì đối phương chém em trai nên tôi chỉ chém lại. Mọi chuyện đơn giản vậy thôi.”

“… Kể cả như vậy, Justell-sama vẫn thần tượng kiếm kỹ ấy và mang ý niệm tôn kính ngài cho đến thời khắc cuối cùng mà rời đi. Hơn nữa, ngài ấy còn ra lệnh cho tôi phải làm mọi thứ để trợ giúp cho ngài.”

“Dù bị tôi giết ư?”

“Vâng. Chính vì bị giết nên mới như vậy.”

Đương nhiên là tôi cũng tiếp nhận cảm xúc đối với Immuryerl-sama của Justell-sama.

Trong cuộc đời làm Lãnh Chúa, ngài ấy đã có nhiều do dự cùng phiền não về phẩm cách cùng dáng vẻ xứng đáng với thân phận Ma Vương. Và người đã thể hiện câu trả lời hoàn hảo trong thời khắc ấy chính là Immuryerl-sama.

“Thật là một Lãnh Chúa quái dị nhỉ.”

“Ngài lại có thể nói vậy sao?”

“Dĩ nhiên là nói chứ. Cả anh nữa đó, anh không hận tôi à?”

“Có. Tuy nhiên, hiện tại thì cảm xúc của Justell-sama đang đánh bại cảm xúc của bản thân tôi. Vì vậy nên tôi sẽ làm những gì có thể cho ngài.”

“Kể cả khi hận thù sẽ chiến thắng vào một lúc nào đó ư?”

“Đến lúc đó thì có lẽ tôi sẽ lại bị ngài giết giống như Justell-sama nhỉ. Haha.”

Tôi bất ngờ đối với lời nói và tiếng cười được phát ra một cách tự nhiên của bản thân. Đây là lời nói và thái độ mà một Ma Tộc leo lên từ tầng chót như Salonite này không thể nào có. Chắc chắn ý chí kế thừa từ Justell-sama đã biến đổi bản thân rồi. Ngài ấy vẫn đang ở nơi đây. Cảm thụ được điều đó khiến tôi vui mừng hơn bất cứ điều gì.

“Đàn anh… hình như thay đổi rồi.”

“Soneska, tôi sẽ giao việc phụ giúp sinh hoạt hằng ngày của Immuryerl-sama cho cậu. Với người ôm nỗi sợ hãi với thực lực đã đánh bại Justell-sama nhưng không hề mang cảm xúc nào khác thì cậu nhất định sẽ làm được.”

“… Vâng…”

Sau khi Justell-sama qua đời thì còn rất nhiều việc cần phải làm. Kể cả khi có thể ứng phó khi tồn tại ý chí ngài ấy ở đây thì mọi thứ vẫn sẽ tốn rất nhiều thời gian.

“Giờ thì tôi muốn đi gặp Arquas. Chỉ cần đi thẳng tới lâu đài Ma Vương là được nhỉ?”

“Về chuyện đó thì… ngài cần phải sử dụng Huy Hiệu Dịch Chuyển tại dinh thự Lãnh Chúa để tiến vào lâu đài Ma Vương. Và người có thể sử dụng nó chỉ có Lãnh Chúa các chủng tộc mà thôi.”

“Không được đi bộ đến đó à?”

“Tôi biết phương hướng đại khái nên về lý thuyết thì có khả năng. Chỉ là chúng tôi không có bản đồ.”

“Tại sao vậy?”

“Bởi vì nắm giữ bản đồ xung quanh lâu đài Ma Vương là hành vi không tin tưởng Ma Vương…”

Nắm giữ bản đồ trong tay tức là nhân vật ấy sẽ có ý đồ sử dụng nó. Kể cả khi nhân loại xâm lược từ Nhân Giới thì họ chỉ cần áp chế kẻ địch tại các Lãnh Địa nên nó không thể làm lý do cho việc sở hữu bản đồ xung quanh lâu đài.

Việc phi hành tại khu vực có lâu đài Ma Vương cũng mang cùng ý nghĩa. Chính vì vậy nên bản đồ xung quanh lâu đài Ma Vương không được phép tồn tại.

“Không có bản đồ à…”

“Xin thất lễ, nhưng Immuryerl-sama mù phương hướng phải không?”

“Hự.”

Đây là người sử dụng bản đồ Nhân Giới mà lại băng qua Mười Hai Ma Cảnh và xâm nhập Ma Giới. Chắc chắn người này không thể đi bộ mà đến được lâu đài Ma Vương.

“Tôi cho rằng chuyện tìm đến lâu đài bằng việc đi bộ là không có khả năng. Chúng tôi phi hành để tìm kiếm nơi đó cũng là một khả năng… nhưng hiện tại thì…”

“Hự hự.”

Hơn nữa, lâu đài Ma Vương là nơi Ma Vương và các Lãnh Chúa tụ tập chứ không phải nơi Ma Vương sinh sống. Kể cả khi tìm được thì vẫn có khả năng phải ngồi chờ nghệch ra tận vài tháng. Chờ đợi tại nơi không có nước lẫn thức ăn tại sâu trong Ma Giới quả nhiên là kế hoạch rất tồi tệ.

“Immuryerl-sama. Mặc dù hơi tốn thời gian, nhưng có một phương pháp để ngài có thể chắc chắn đi đến lâu đài Ma Vương.”

“Thật ư!?”

“Vâng. Immuryerl-sama chỉ cần trở thành Lãnh Chúa của tộc Cương Trùng là được. Sau khi được công nhận là Lãnh Chúa thì ngài có thể dùng Huy Hiệu Dịch Chuyển tại dinh thự mà dịch chuyển đến lâu đài Ma Vương.”

Immuryerl-sama nhấp nháy mắt và có lẽ đang tái xác nhận lại ý nghĩa trong lời của tôi. Soneska thì lại nhìn về bên này với khuôn mặt kinh ngạc.

“Tôi làm… Lãnh Chúa?”

“Vâng. Sau khi Justell-sama tạ thế thì tộc Cương Trùng cần có một Lãnh Chúa mới. Tôi sẽ tiến cử ngài lên vị trí đó.”

“Tiến cử…”

“Dưới trạng thái được giao phó Đặc Tính của Justell-sama, tôi có thể nói ra ý kiến với mọi người như ý chí của Justell-sama. Đương nhiên là sẽ có người đưa ra ý kiến phản đối, nhưng chắc hẳn ngài sẽ có thể khuất phục bọn họ.”

Lãnh Chúa các nơi đều là những nhân vật kiệt xuất có thể gọi là ưu tú nhất trong lịch sử, không mấy kẻ có khả năng thay thế những người ấy. Trong tình trạng mất đi Justell-sama, cho dù ai làm Lãnh Chúa thì tộc Cương Trùng cũng sẽ bị thụt lùi.

Vậy thì cứ đưa tồn tại mạnh hơn cả Justell-sama làm Lãnh Chúa, kể cả khi đối phương không thuộc cùng chủng tộc đi nữa. Và đó chính là người mà Justell-sama cảm thấy xứng đáng làm Ma Vương này.

“Ưm…”

“Ngài làm Lãnh Chúa tạm thời cũng không sao. Bởi vì sau khi tiếp xúc Karquas và xác nhận được thân phận đối phương thì mục đích của ngài sẽ hoàn thành. Khi đó thì ngài cứ nhường lại ngôi vị Lãnh Chúa cho kẻ phù hợp là được.”

“Anh vẫn có tính toán nhỉ?”

“Vâng, dĩ nhiên rồi. Điều này cũng bao hàm cả tính toán cá nhân tôi.”

Không có gì phải giấu diếm. Immuryerl-sama là hiện thân của võ thuật, những lời nói dối nửa vời sẽ lập tức bị bản năng ngài ấy nhìn thấu mà thôi.

Trong ý chí của Justell-sama cũng không đưa ra chỉ thị đến mức đó. Ngài ấy chỉ lệnh cho tôi hãy thành tâm thành ý phục vụ cho người này. Song, tôi lại có dục vọng muốn hiện thực hoá ảo tưởng mà ngài ấy nhìn thấy ở khoảnh khắc cuối cùng.

“Là như thế nào?”

“Nó được gọi là càng đáng sợ thì lại càng muốn nhìn.”

“… Anh có vẻ đang bị ám ảnh bởi ý tưởng điên loạn nhỉ.”

“Chính là nhờ ngài cả.”

Cho dù mạnh mẽ đến đâu thì người tôi chân chính tôn kính vẫn là Justell-sama. Bản thân vẫn có ý kiến về Immuryerl-sama, và ở sâu trong lòng vẫn có cảm xúc tiêu cực đang ngủ say.

Nhưng đồng thời, sau khi lý giải Justell-sama thì lòng hiếu kỳ của tôi lại nổi lên.

Nếu người hung bạo cùng cực này trở thành Lãnh Chúa và tiến tới phía trước thì Ma Giới này sẽ xuất hiện biến hoá như thế nào đây?

“Ưm… Tôi cũng không nghĩ ra phương pháp nào tốt hơn…”

“Dù là tình huống nào thì ngài cũng có thể hành động vì người em trai đấy.”

“Dù là tình huống nào?”

“Nếu người xưng tên Karquas là em trai của ngài, cho dù việc ngồi lên ngôi vị ứng cử viên Ma Vương đời kế là điều người đó mong muốn hay không, ngài vẫn có thể tác động vào quá trình ấy.”

Vụ việc lần này tồn tại ý đồ của Nữ Thần Sáng Thế Watequa-sama là sự thật. Thế nhưng ý chí của Karquas có được tôn trọng hay không lại là một điều bí ẩn.

Dù là tình huống nào đi nữa, chỉ cần Immuryerl-sama tác động thì mọi chuyện sẽ bị biến động rất mạnh. Chỉ vì ngửi thấy mùi máu của em trai từ kiếm thì ngài ấy đã không hỏi han gì mà giết chết đối phương. Vậy thì cuộc náo động liên luỵ người em trai ấy nhất định sẽ không thể kết thúc trong bình yên.

“Vậy à… Cơ mà nghĩ kỹ lại thì kế hoạch này cũng sẽ tạo ra bất ngờ lớn nhỉ. Làm tốt thì tôi còn có thể trợ giúp Arquas nữa…”

“Tôi xin để ngài tự quyết định về chuyện đó. Điều tôi mong muốn chính là ngài càng nhanh trở thành Lãnh Chúa của lãnh địa này càng tốt. Bởi vì hỗn loạn sẽ lại tiếp diễn trong một khoảng thời gian…”

“Được thôi. Tôi cũng muốn nhanh gặp lại Arquas nữa!”

Chỉ cần không chọn sai lời thì khiến người này hành động là điều dễ dàng. Bản thân chỉ không thể dự đoán kết cục sau khi ngài ấy hành động sẽ là tốt nhất hay tồi tệ nhất mà thôi.

Giống như Justell-sama, chắc hẳn các Lãnh Chúa khác cũng sẽ xuất hiện biến hoá khi nhìn thấy Immuryerl-sama.

Ôi, hiện tôi có đang tỉnh táo không? Tôi đang có cảm giác tương lai Ma Giới sẽ tiến về phương hướng rất kinh khủng, ấy vậy mà bản thân lại không cảm nhận chút sợ hãi nào cả. Điều duy nhất tôi biết được là trái tim của mình đang nhảy múa mà thôi.