『Chuyến tàu tàu tốc hành giường nằm này sẽ đi qua Shvilland và đến Tansen. Quý khách vui lòng chuẩn bị vé tàu và vé giường nằm.』
Khi nhân viên tàu thông báo bằng loa, đoàn tàu đã vượt qua khu vực nội thành và đang chạy dọc theo cánh đồng của vùng nông thôn. Nhiều hành khách đang tận hưởng không gian hiện đại của con tàu.
Ở một góc, một bà lão ngồi một mình trên ghế băng bốn chỗ nhìn thấy nhân viên soát vé.
「Này cậu nhân viên. Đây là vé tàu.」
Bà lão giơ tấm vé ra và gọi người soát vé lại. Nhưng người soát vé lại nhìn bà lão bằng ánh mắt lạnh lùng và đẩy bàn tay đang cầm vé của bà ra.
「Xin lỗi, nhưng vui lòng hỏi người soát vé khác. 」
「Hmm, ý cậu là sao?」
Bà lão lịch sự hỏi. Tuy nhiên, người soát vé không trả lời. Anh cởi mũ, lắc lắc tóc mái. Người soát vé đó chính là Tsushima.
「Xem ra giả làm người soát vé không ổn. Bị hiểu lầm rồi.」
Bà già nghiêng đầu trước lời độc thoại của Tsushima. Tsushima mặc kệ rồi ném chiếc mũ của mình qua khe cửa sổ. Sau đó, trước mặt bà lão, anh nhún vai rồi rời khỏi toa.
Anh lấy trộm đồng phục nhân viên ga và mặc để trốn thoát khỏi những kẻ truy đuổi. Hơn nữa, các trò đánh lạc hướng khác mà anh chuẩn bị dường như đã hoạt động tốt nên không ai đuổi theo Tsushima.
Nới lỏng cà vạt đồng phục, Tsushima tiến về phía toa tàu đã hẹn. Khi anh đến đoạn nối toa thì có tiếng thông báo vang lên.
『Điểm dừng tiếp theo là ga Đông Shern. Tàu sẽ dừng lại trong vài phút.』
Chuyến tàu cao tốc dần chậm lại. Ga Đông Shern nằm cách Ga Shern trung tâm khoảng 20km về phía đông. Ngược lại với Ga Shern trung tâm, sân ga ở đây mang nhiều dấu tích thăng trầm của thời gian.
Giữa dòng người, Tsushima cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận hai con người quen thuộc. Khi cửa tàu mở ra, anh thò đầu ra ngoài và ra hiệu.
Holy bước lên trước rồi đến Joe. Theo kế hoạch, Tsushima sẽ quấy phá sư đoàn bốn một mình và hội ngộ với họ tại Ga Đông Shern.
Joe là người nhận ra Tsushima trước và giơ tay tiến lại gần anh.
「Yo! Mọi chuyện thế nào rồi?」
「Thời gian hoạt động liên tục đã tăng lên đáng kể. Ấn tượng đấy.」
「Hẳn rồi. Mười năm không gặp anh, em đã cải tiến rất nhiều.」
Joe mỉm cười ưỡn ngực tự hào. Tsushima cũng thả lỏng và thì thầm: "Mười năm à… Nói hơi quá rồi."
Búp bê ngụy trang dùng làm mồi nhử ở nhà ga là do Joe tự chế. Nó là hàng đặc biệt, chỉ có thể được chế tạo bởi Joe - một trong những người tài năng nhất thế giới trong lĩnh vực chế tạo búp bê ngụy trang.
Hai người trao đổi với nhau một cách thân thiện nhưng Holy đứng bên cạnh lại tỏ ra không hài lòng. Nghĩ lại thì Tsushima nhận ra mình chưa kể cho cô ấy nghe chi tiết kế hoạch.
Tsushima cảm thấy hơi khó xử, hắng giọng.
「Thế, mọi chuyện vẫn ổn chứ?」
Holy hỏi khi cô chạm mắt với Tsushima.
「Kế hoạch vẫn tiến triển thuận lợi. Chỉ cần ở trên con tàu này và đến Trung Hải vào ngày mai là được.」
Chạm vào đoàn tàu sơn màu xanh, Tsushima đưa tay về phía Holy.
「Tốt… Mà anh cũng không cần phải làm thế đâu.」
Holy nắm tay anh và nhảy lên tàu, mặt vẫn chưa hài lòng về chuyện gì đó.
Joe theo dõi hai người với nụ cười trên môi. Anh thấy Tsushima vẫn trong hình dạng nhân viên soát vé thì vỗ tay một cái.
「À, đúng rồi. Suýt nữa em quên mất cái này. Cái áo khoác thương hiệu của đại ca này.」
Joe vừa nói vừa lấy một chiếc áo khoác từ trong hành lý.
「Ồ, cảm ơn. Không thể cứ mặc đồng phục nhân viên mãi được.」
「À. Nhưng trông không tệ đâu.」
Tsushima nở một nụ cười gượng khi thấy Joe đang cố pha trò. Sau khi thay áo khoác ngay tại chỗ, Tsushima ném một phong bì đựng tiền từ trong túi cho Joe.
「Phần thưởng như đã hứa. Cầm lấy và sống ẩn mình một thời gian. Một ngày nào đó, anh sẽ lại nhờ cậy vào chú.」
「Oi, oi. Không phải là nhiều hơn giao kèo sao?」
「Anh nói rồi. Sau này lại nhờ cậy vào chú.」
「Đặt cọc sao? Anh tốt quá đấy. Nhưng anh nhớ cẩn thận đấy.」
Tàu kéo còi báo hiệu khởi hành. Trên sân ga, Joe nhìn hai người họ rời đi, cảm thấy có chút tiếc nuối.
「Chỉ là công việc thôi mà anh làm đến mức này sao? Nhưng không hiểu sao, em lại thấy vừa nhẹ nhõm vừa hoài niệm.」
「Hoài niệm sao?」
Tsushima hỏi lại. Joe chỉ vào Holy.
「Lần này, hãy bảo vệ cô ấy đến cùng. Nếu là anh của bây giờ…」
Tsushima không thể nghe được những lời cuối khi cánh cửa đóng lại.
Sau cánh cửa đóng kín, Joe nhẹ nhàng giơ tay chào tạm biệt. Khi tàu bắt đầu di chuyển, anh ta cũng quay người rời đi.
Bóng lưng Joe ngày một xa dần rồi khuất hẳn. Holy quay sang nhìn Tsushima.
「Có chuyện gì thế?」
「Vừa nãy, Joe nói "lần này" là có ý gì.」
「Cái ⎯」
Có vẻ như những lời ban nãy của Joe đã gây thêm phiền phức. Mặc dù Tsushima chửi thầm trong lòng nhưng anh cũng không thể phủ nhận. Trái tim anh rung động một cách tự nhiên khi gặp một cô gái ở độ tuổi này ở Đế quốc Barga.
「Chuyện vớ vẩn thôi. Lúc nào hắn chả nhây nhây như thế. Đi thôi.」
「Lại giấu giếm.」
Mặc kệ Holy liên tục truy cứu sau lưng, Tsushima vẫn bước vào phía trong thân tàu.
Tsushima kiểm tra vé và đi đến phòng riêng trong khoang hạng hai. Đây chắc hẳn là lần đầu tiên Holy đi tàu giường nằm nên cô đi theo Tsushima trong khi nhìn quanh tàu như một vị khách du lịch.
「Nè, đây là phòng riêng phải không? Nếu vậy thì có bồn tắm và toilet không?」
Holy vô tư và nói mấy câu như “Tôi có thể xem mấy phòng khác không?”. Tsushima dường như bị sốc trước phản ứng đó, anh nhếch môi.
「Chuyến tàu này chưa chắc đã an toàn đâu. Đừng lơ là cảnh giác.」
「Cái gì… Chẳng phải đã cắt đuôi được những kẻ truy đuổi rồi hay sao.」
「Không thể nói chắc chắn được. Có thể có một lượng lớn "tín sứ" sẽ đuổi theo.」
Khi Tsushima di chuyển trên tàu, anh liếc nhìn Holy ở phía sau. Nhìn thấy ánh mắt của anh, cô dường như đã lo lắng trở lại.
Nhìn vào sơ đồ hướng dẫn trên tàu, cần phải đi qua toa ăn uống để đến được phòng riêng của hai người. Mắt Holy sáng lên khi cô biết có một toa riêng để ăn uống trên đường đi cùng Holy.
Toa ăn uống rộng rãi không có tường hay vách ngăn. Rất nhiều bàn được phủ khăn trải bàn màu trắng. Ở đây hầu như không có bóng người, không thể nghe được gì khác ngoài tiếng bát đĩa rung lắc khi tàu chạy.
Tuy nhiên, Tsushima cảm thấy gì đó. Nó giống như cái nhìn chằm chằm và sát khí mà anh đã cảm nhận được khi ở Ga Shern trung tâm.
Tsushima từ từ che giấu Holy sau lưng.
「Nếu muốn ẩn thân, tốt nhất ngươi nên làm gì đó với cơn khát máu đó. Ngay cả mấy con lừa cũng sẽ nhận ra đấy.」
Trước lời khiêu khích của Tsushima, một thanh niên xuất hiện từ phía sau quầy ở giữa toa. Cậu thanh niên có mái tóc xanh và làn da trắng trẻo, mặc dù còn trẻ nhưng lại mặc một bộ quân phục xịn. Khuôn mặt trung tính của cậu vẫn giữ được vẻ trẻ con, nhưng đôi mắt tà ác của cậu bộc lộ một nội tâm méo mó.
Bộ quân phục màu xanh thẫm với đường thêu màu nâu đỏ mà cậu ấy mặc là loại chỉ dành cho những sĩ quan cao cấp. Tsushima cũng là người trong ngành nên không mất nhiều thời gian để anh hiểu được ý nghĩa của bộ trang phục.
「…… Lục Đế Kiếm à?」
Tsushima cau mày khi nhìn cậu thanh niên trước mặt. Đáp lại, cậu ấy cũng vỗ tay với nụ cười kiêu ngạo trên mặt.
「Một thằng nhà quê ở Elbal mà cũng biết gớm nhỉ. Không sai, tôi là một trong những "tín sứ" mạnh nhất của đế quốc, Lục Đế Kiếm Canus Miles.」
Cậu thanh niên trông chỉ mười bốn, mười lăm tuổi. Cậu ưỡn ngực và đặt tay lên nó. Thái độ của cậu như thách thức cả thế giới.
Lục Đế Kiếm. Đó là danh hiệu cao quý được trao cho những "tín sứ" có những đặc quyền chính trị trong Đế quốc Barga. Trên cổ cậu là chiếc vòng cổ ép cậu phải phục vụ đế quốc.
Họ chỉ bao gồm sáu người nhưng hơn một nửa trong số họ là "tín sứ" cấp bậc đặc biệt. Người ta nói rằng chỉ riêng năng lực thuần túy của họ cũng tương đương với sức mạnh của cả một sư đoàn. Nói cách khác, họ là lực lượng quân sự mạnh nhất của Đế quốc.
Cậu thiếu niên tên Canus này là một vấn đề lớn. Đứng trước mặt Canus, Tsushima lộ ra sự lo lắng chưa từng có.
「Vậy mày là kẻ đã gây dựng tên tuổi trong cuộc xâm lược ở phía bắc của Đế quốc, Canus Miles?」
「Ồ, anh bạn biết đến mức đấy cơ à. Ấn tượng đấy. Nhưng sửa lại chút nhé. Chính xác phải là: kẻ đã một mình chiếm tiền tuyến phía bắc Đế quốc Barga - thứ vốn đã bế tắc gần mười năm. "Tín sứ" cấp 11, Canus Miles.」
Dù tỏ ra chán ghét nhưng Canus vẫn đứng thẳng, khoe khoang thành tích của mình. Thành tích của cậu là có thật.
Một "tín sứ" như vậy lại ở đây. Tsushima cay đắng khi hiểu được điều đó có nghĩa gì.
Kẻ thù nhắm vào Holy là hoàng tộc đang điều khiển Đế quốc Barga. Nếu đúng như vậy thì việc quân đội chính quy như sư đoàn bốn được điều động là điều hoàn toàn hợp lý.
Tsushima nhìn Holy đang trốn đằng sau anh. Cô đầy vẻ hối lỗi trong khi nhìn xuống sàn. Cô nắm chặt lấy áo khoác của Tsushima.
「Thế, chắc anh bạn là Tsushima Rindou, "tín sứ" cấp bảy đến từ Thành phố Độc lập Elbal?」
Canus không chút phòng bị đọc to mảnh giấy cậu cầm trên tay. Trước chênh lệch về năng lực giữa hạng 7 và hạng 11 thì cậu chẳng cần tỏ ra thận trọng.
Nhận thấy điều đó, Tsushima đáp lại bằng giọng điệu thường ngày, cố trấn an Holy ở phía sau.
「Rồi sao?」
「Mày có đi xa đến thế này rồi cơ à? Nhưng, chỉ đến đây thôi. Đừng có cản đường nữa và ngoan ngoãn giao người phụ nữ đằng sau ra.」
Canus ngồi xuống bàn và chỉ vào Holy. Trước thái độ thờ ơ của cậu, Holy chỉ biết cắn chặt môi. Có vẻ như đây không phải là lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Trong khi quan sát hai người, Tsushima lấy điếu thuốc từ trong túi ra và đưa vào miệng.
「Từ giờ cô ấy có thể gây cản trở gì sao? Việc cô ấy bỏ trốn sẽ gây bất lợi gì cho hoàng gia à?」
「Ồ. Dựa vào cách anh nói, tôi đoán anh không biết người phụ nữ đó là ai nhỉ?」
「Người được hộ tống nói dối về danh tính là chuyện bình thường.」
「Nhưng chỉ khi nó không quá nghiêm trọng thôi nhỉ.」
Tsushima đưa chiếc bật lửa lên môi châm một điếu thuốc. Nhìn Tsushima thở ra làn khói, Canus nhếch mép cười.
「Ổn chứ? Sợ hãi khiến tay anh run rẩy à. Không cần phải hút thuốc vội vàng như vậy. Chỉ cần bỏ chạy và tôi sẽ để anh đi. Chỉ cần anh giao ra người phụ nữ mà anh đang bảo vệ.」
Tàn thuốc rơi xuống sàn, Tsushima nheo mắt. Bình thường, anh sẽ phản bác. Tuy nhiên, ngay cả Tsushima cũng không thể giữ bình tĩnh trước một Lục Đế Kiếm.
Canus mỉm cười và hất hàm như thể đang tận hưởng bầu không khí căng thẳng.
「Thiệt tình, đúng là cô ấy cũng không kể cho anh nhỉ. Bảo sao anh hành động như một thằng ngu vậy. Đủ rồi, hay là để tôi nói cho anh biết sự thật luôn, được chứ?」
Canus hướng ánh mắt lạnh lùng và sắc bén như một con rắn về phía Holy. Holy cũng thu mình lại sau lưng Tsushima.
Đối với công việc hộ vệ, hợp đồng có thể bị hủy nếu khách hàng che giấu những thông tin quan trọng. Vì biết điều này, Canus cao giọng nói ra sự thật quan trọng nhất.
「Nếu từ đầu anh biết đây là Công chúa Lupus Filia, con gái của Hoàng đế Đế quốc Barga, anh vẫn sẽ đồng lõa với vụ đào tẩu chứ?」
Canus đắc thắng nói.
Biểu cảm của Tsushima thay đổi khi nghe tên một tên tuổi lớn ngoài sức tưởng tượng. Anh hướng ánh mắt hơi kích động vào cô gái sau lưng.
「Con gái của hoàng đế…?」
Tsushima nói bằng giọng kinh ngạc. Mặt Holy tối sầm lại khi nghe thấy giọng nói của anh. Cử chỉ của cô cho thấy lời Canus là đúng.
Công chúa của một đế quốc hàng đầu thế giới. Nghĩ đến việc phải gánh vác số phận của một người như vậy. Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng Tsushima. Anh lắc đầu ngao ngán khi nghĩ lại vũng lầy chết chóc mà mình đã bước chân vào.
「Tên này, sẽ rất khó nhằn đấy. Tôi sẽ cần chút thời gian nghĩ cách đối phó.」
Holy khẽ giật mình khi nghe Tsushima nói. Đôi mắt cô ánh lên sự buồn bã xen lẫn chút lo lắng. Cô nắm lấy vạt áo của Tsushima như thể đang cầu xin. Cô nắm chặt đến nỗi những ngón tay mảnh khảnh ấy đã trở nên trắng bạch.
Trái tim Tsushima khẽ rung động khi thấy hình ảnh Holy cố gắng bám víu lấy chút hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng trong tuyệt vọng. Những ký ức đã ngủ quên trong quá khứ sao lại có thể trùng lặp với hình ảnh này đến vậy. Cảm xúc phần nào cũng làm ảnh hưởng phần nào đến quyết định của Tsushima.
「Đây là… nhân quả sao.」
Bắt gặp ánh mắt của Holy, Tsushima thì thầm. Sau đó anh buông ra một tiếng thở dài hiếm thấy.
「Tôi sẽ hỏi chi tiết sau. Bây giờ, hãy trốn đằng sau tôi.」
Nghe vậy, ánh sáng đã trở lại trong đôi mắt Holy. Khi những giọt nước mắt chảy ra từ đôi mắt đẫm lệ lăn dài trên má, lần đầu tiên, nụ cười trên gương mặt cô xuất phát từ tận đáy lòng.
「Vâng!」
Biểu cảm của Canus trở nên u ám khi theo dõi hai người. Cậu lắc đầu chán nản.
「Ông anh bị ngu hả? Định đánh nhau với tôi sao?」
「Mày có thể nghĩ tao ngu hay gì cũng được. Tao vốn không phải kiểu người quan tâm đến địa vị và quyền lực.」
Đáp lại lời tuyên chiến của Tsushima, Canus chỉ tay lên trần nhà.
「Đành vậy, nếu đánh nhau ở đây, hành khách có thể sẽ bị cuốn vào và hoàng đế lại nổi trận lôi đình với tôi mất. Ngoan ngoãn giải quyết ở bên trên thôi. Sau khi giết anh, tôi sẽ bắt con nhỏ kia ôm đầu của anh rồi giết nó.」
Canus mỉm cười tàn nhẫn, mắt sáng lên một màu xanh lam.
Sau đó, có thứ gì đó màu xám trông như chân nhện mọc ra từ lưng Canus. Điều khiển tám chi của mình một cách thuần thục, Canus chỉ vào Tsushima và nói: "Đừng bắt tôi phải đợi!" rồi bỏ đi.
Trước dư âm khủng khiếp mà Canus để lại, Tsushima nhìn theo rồi đặt tay lên cửa sổ.
Holy gọi anh từ phía sau.
「Tsushima! Tôi xin lỗi vì đã không nói sự thật.」
Thấy cô ấp úng nói không lên tiếng trong khi nắm vạt áo, Tsushima chỉ xuống sàn.
「Nếu cô thấy hối hận thì hãy nghĩ ra cách giải thích trong khi tôi đánh hắn. Hiểu chưa?」
Tsushima nói như thể đang dỗ một đứa trẻ, Holy ngoan ngoãn gật đầu đáp lại.
Thấy vậy, Tsushima bắt đầu bước ra ngoài cửa sổ.
Chiến trường là nóc tàu. Cảm nhận được cơn gió dữ dội, Tsushima nhìn lên bầu trời với vẻ mặt bối rối. Hiện tại là quá trưa một chút. Thời tiết hoàn hảo cho một trận quyết chiến.
*
Đoàn tàu chạy trên đường ray qua một cánh đồng rộng lớn và sắp tiến vào một khu rừng rậm rạp.
Bất chấp gió lớn, Tsushima vẫn đứng trên nóc tàu với một khuôn mặt lạnh lùng. Đối diện là Canus đang loay hoay với chỗ đứng không ổn định và gió thổi. Đôi mắt của họ đều phát sáng xanh nhạt.
Cả hai đều đã thực thi code để có thể hành động trên nóc tàu, nơi thường khó để đứng vững. Ở một mức độ nào đó thì code còn giúp các "tín sứ" như Tsushima và Canus có thể thở dễ dàng hơn trong các môi trường khắc nghiệt. Đó là phần code cơ bản.
「Chà, đã đến lúc rồi. Tôi muốn hoàn thành việc này sớm để đi ăn trưa. Vì vậy, anh vui lòng chết nhanh đi được không?」
Canus nhìn chiếc đồng hồ bỏ túi từ bộ quân phục và cười nhe răng. Mọi cử chỉ đều như một thằng ranh con nên cậu đem lại cảm giác khó chịu.
「Đừng lo lắng. Cả hai chúng ta đều bận. Tao cũng chẳng muốn dành quá nhiều thời gian cho mày.」
Tsushima nói vậy trong khi xắn tay áo khoác lên. Hai con người như thể có cùng suy nghĩ, nhãn cầu của họ cùng lúc phát sáng xanh lam đậm.
Canus nhanh hơn một chút trong việc tổng hợp code. Các hạt màu xám xoáy quanh Canus với tốc độ chóng mặt. Chúng nhanh chóng hợp lại thành một hình dạng gì đó.
Canus tạo ra một con quái vật sau lưng và nó trông như thể được triệu hồi từ thế giới khác.
Mặc dù tứ chi dài và mảnh khảnh như con người nhưng nó trông lại thô cứng như côn trùng. Phần được gọi là đầu của nó có vô số xúc tu vặn vẹo, rỉ ra dịch tiêu hóa. Toàn bộ cơ thể của nó có màu xám nhạt, lưa thưa mấy chỗ đỏ rỉ như máu khô của người.
Cũng ra gì đấy chứ. Tsushima nhìn chúng một cách thích thú.
Các hiện tượng do "tín sứ" tạo ra thường gắn liền với chuyên ngành học thuật tương ứng của họ. Chuyên môn của Tsushima là vật lý cơ học, còn Canus thì là sinh vật học.
Tuy nhiên, code mà Canus có thể tổng hợp là vô số. Ngay với những "tín sứ" giỏi trong lĩnh vực sinh học, nhiều người cũng chỉ có thể tổng hợp code dùng trong trị thương hoặc cải thiện thể chất. Nếu bản thân "tín sứ" không hiểu hết cơ chế của hiện tượng cần thực thi chắc chắn sẽ không tổng hợp được code.
Nhưng Canus có thể dễ dàng tổng hợp sự sống. Hơn nữa, nó còn là một con quái vật trong tưởng tượng và không tồn tại ngoài đời thực.
Đây là sức mạnh của "tín sứ" cấp độ đặc biệt.
Những "tín sứ" cấp bậc đặc biệt cũng là những người đã vượt ra ngoài “phạm trù khoa học” tiêu chuẩn. Một số thì xử lý các hiện tượng không thể quan sát được, một số khác nghiên cứu các hiện tượng chưa được lý giải. Những "tín sứ" giải quyết những hiện tượng bí ẩn như vậy được coi là cấp đặc biệt.
「Haha, cho tôi thấy những gì anh có nào!」
Canus hét lên đắc thắng, những cái chân nhện từ trong cơ thể cậu kéo dài ra và con quái vật xuất hiện từ sau lưng.
Một "tín sứ" bình thường sẽ trở nhỏ bé khi phải đối mặt với những kỹ thuật này, thế nhưng Tsushima vẫn kiên định. Trái với kích thước khổng lồ, những con quái vật di chuyển một cách nhanh chóng. Bị nó tiếp cận nhưng Tsushima vẫn không di chuyển lấy một inch.
Con quái vật chuyển sang chế độ giết chóc và vung tay. Cánh tay của nó hóa khổng lồ quất ngang như roi, nhằm thẳng vào Tshima.
Tsushima nhẹ nhàng bước lên khi cánh tay khổng lồ quật tới. Anh suýt soát né cánh tay và tiếp tục bước đi trên trần tàu như không có chuyện gì xảy ra. Thứ duy nhất anh nhìn vào lúc này là Canus.
Mỗi con quái vật dường như có cảm xúc riêng, chúng điên tiết đuổi theo Tsushima khi anh sải bước tiến lên.
Tuy nhiên, vì lý do nào đó mà các đòn tấn công từ cơ thể khổng lồ của chúng lại không đánh trúng Tsushima dù anh chỉ né trên một đường thẳng.
Lũ quái vật bắt đầu thiếu kiên nhẫn do không biết chuyện gì đang xảy ra. Vào lúc đó, Tsushima ngẩng đầu lên nhìn vào con quái vật.
「Cái gì? Mày… có cảm xúc sao? Thế thì bắt nạt mày nghe hơi quá đáng nhỉ…」
Con quái vật nghiêng đầu trước lời nói của Tsushima. Một giọt dịch tiêu hóa từ phần đầu bạch tuộc nhỏ xuống Tsushima. Chất lỏng màu trắng bốc khói nghi ngút trút xuống, sôi sùng sục giữa không trung làm bốc hơi mọi thứ nó chạm vào trong chớp mắt.
Khoảnh khắc tiếp theo, không gian biến dạng như ảo ảnh. Và những làn sóng nhiệt độ cực cao ngay lập tức đốt cháy mọi thứ từ cổ trở lên của con quái vật.
Khói bốc lên từ phần bị cắt, cơ thể của con quái vật bốn chân bay lên rồi tiếp đất bằng lưng.
Ngay khi con quái va chạm với thân tàu, cơ thể nó biến lại thành tro bụi và màn bụi đó nhấp nhô bay trở lại vị trí của Canus.
Mùi thịt cháy nồng nặc đến nỗi ngay cả tàu đang di chuyển cũng có thể ngửi được. Dù bị bao quanh trong cái mùi khó chịu ấy, Canus vẫn vỗ tay một cách hài lòng.
「Ra là vậy, anh mạnh đến mức này cơ à. Bảo sao sư đoàn bốn không thể xử lý được.」
Canus nói vậy rồi nhìn vào Tsushima với vẻ thích thú. Mặc dù họ đang ở gần nhau nhưng cậu vẫn khoanh tay và không có dấu hiệu thực thi code.
「Anh thực sự ở cấp bảy? Không thể nào. Anh đang che giấu gì đó phải không?」
Tsushima hất mái tóc rối bù ra sau. Đôi mắt sắc bén hòa quyện trong ánh xanh lam lộ ra hướng thẳng về phía Canus.
「Này. Nãy giờ tao để ý rồi. Mày có thể ngừng gọi tao một cách thân thiện như thế không?」
「Hả⎯」
Canus định trả lời lại Tsushima, nhưng giữa chừng lại ngừng không nói tiếp. Trước khi Canus kịp nói hết câu, Tsushima đã thổi bay hàm của cậu ấy. Tia nhiệt đi thẳng từ phía sau Tsushima sẽ biến đầu Canus thành than.
Tuy nhiên, từ cơ thể Canus cũng bay ra thứ tro giống như con quái vật. Loại tro nhẹ, mịn như bột đó lẽ ra không thể xuất hiện khi con người bị thiêu cháy.
Tsushima ngay lập tức hiểu rằng Canus trước mặt mình là hàng giả. "Đúng là một tên rắc rối" - Anh lẩm bẩm khi nhận ra sự hiện diện đằng sau.
Quay đầu nhìn lại, anh thấy ba hiệp sĩ mặc giáp, trang bị đầy đủ. Một cầm kiếm và khiên, một cầm kích và một cầm đại kiếm. Mặc dù vũ khí khác nhau cả ba đều mặc chung loại áo giáp.
Tuy nhiên, ngoại hình của chúng không phải là điều duy nhất đáng chú ý.
Mặc dù cơ thể của chúng nhỏ hơn đáng kể so với con quái vật trước đó nhưng bước chân nặng nề của chúng lại tạo vết lõm sâu xuống sàn. Đây là sinh vật hình người được tạo ra với mật độ cao hơn nhiều con quái vật trước đó.
Nhìn ba hiệp sĩ giáp bạc, Tsushima tặc lưỡi.
Mặc dù "code" có thể giúp Tsushima sở hữu hỏa lực phi thường nhưng việc tinh chỉnh nó lại vô cùng khó khăn. Việc tinh chỉnh sẽ phát huy hiệu quả tối đa trong những tình huống thiểu số chống lại đa số.
Nói cách khác, Tsushima có điểm yếu là khó khăn trong các trận chiến dai dẳng đòi hỏi sự tinh chỉnh lặp đi lặp lại. Đây có thể là điểm yếu chết người khi đối đầu với một Lục Đế Kiếm. Chỉ sau một thời gian ngắn kể từ lúc giao tranh, Canus đã nhận ra đặc điểm này của Tsushima.
Anh không giỏi cận chiến và còn có người hộ tống dưới chân. Tình thế đúng là tiến thoái lưỡng nan.
「Đúng là cách chiến đấu phiền phức. Bảo sao mình ghét bọn trẻ con.」
Các hiệp sĩ giáp bạc từ từ tiến lại gần còn Tsushima chỉ lấy ra một điếu thuốc. Giữa làn gió lớn, anh còn không thể ngửi thấy mùi thuốc lá. Nhưng, anh lại có cảm thấy cực kỳ thèm thuốc.
Ngón tay anh bấm mạnh bật lửa vài lần. Bực mình vì bật lửa mãi không cháy, Tsushima lườm lũ kỵ sĩ lạnh lùng.
「Điên thế! Cái thứ vô dụng này.」
Các hiệp sĩ chuẩn bị chiến đấu. Hiệp sĩ cầm kiếm và khiên nhanh chóng thu hẹp khoảng cách. Hai hiệp sĩ còn lại bắt đầu lẩn trốn. Tsushima tham chiến với đôi mắt sáng rực.
Trước giờ Canus gọi Tsushima là 君(kimi). Cách gọi này thân thiện quá mức so với người mới gặp lần đầu, đã thế còn là kẻ thù.