#
Khoảng hai tuần sau.
Bằng cách nào đó, tôi đã qua được mối lo ngại lớn nhất là bài kiểm tra cuối kỳ với sự giúp sức từ Himeji và Saionji…. Mà, gọi là qua chứ thực chất mỗi môn tôi chỉ làm đạt tầm 50 điểm. Vì tiêu chuẩn điểm liệt trên đảo học viện là dưới 40 nên nó cũng gần như suýt soát.
Tóm lại, tôi đã kết thúc học kỳ một trong vô sự. Học viện Eimei, hay đúng hơn là toàn bộ trường học trên đảo sẽ bước sang kỳ nghỉ dài vào ngày mai.
“Cuối cùng chúng ta đã hoàn thành kỳ thi, giờ tiếp đến là xem xét sự kiện mùa hè bắt đầu từ tuần sau nhỉ”
Cạch… Người vừa đặt tách trà ra trước mặt tôi vừa nói ấy chính là cô nàng Himeji Shirayuki trong bộ trang phục maid quen thuộc. Tiếp tục đặt một tách trà khác xuống, cô ấy nhỏ giọng cất lên “Em xin phép” rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.
Sau khi nhẹ nhàng làm ẩm bờ môi bằng nước trà nóng đang bốc hơi, cô ấy quay sang tôi.
“<SFIA>......Sự kiện lần này là lễ hội mùa hè với quy mô ở cấp độ lớn nhất đảo. Số người tham gia khoảng 250 nghìn. Tức toàn bộ học sinh cao trung thuộc 20 khu trên đảo, hay đúng hơn những người không bị điểm liệt trong kỳ thi cuối kỳ nhỉ”
“Cũng may là tôi qua”
“Không ạ, vì em chỉ giúp anh theo lẽ đương nhiên thôi. Người có công lao lớn nhất ở đây là Rina, và anh cũng đã cố gắng rất nhiều nữa.”
Nở nụ cười mềm mại, Himeji điều chỉnh lại quỹ đạo câu chuyện đang bị chệch một chút.
“Vì <SFIA> là game quy mô lớn với 250,000 người tham gia nên nó sẽ không thể kết thúc chỉ trong trận quyết đấu đơn thuần. Giai đoạn một là 250,000 người, giai đoạn hai là 10,000 người, giai đoạn 3 là 100 người…. Game sẽ được tiến hành bằng 5 giai đoạn tất cả. Tuy theo thể thức cuộc chiến cá nhân nhưng do trận chiến cuối cùng là đấu team và rất quyết liệt nên sự hỗ trợ từ đơn vị học khu sẽ rất cần thiết.”
“Ra vậy. Tuy người tham gia theo thể thức cá nhân nhưng thực chất lại là chiến đội à. Thế, nếu thắng trận chiến cuối cùng đó ta sẽ lấy được ngôi sao nhuộm màu nhỉ”
“Đúng vậy, chủ nhân. Ngôi sao phần thưởng ở sự kiện lần này là ngôi sao màu cam. Nếu có nó trong tay, anh sẽ lên 5 sao. Và chuyện trở thành 7 sao thực sự không còn là viển vông nữa.”
“Ừm….Mà, chính vì vậy nên trở ngại tới sẽ rất gắt gao.”
Nói đến đây, tôi đưa tay phải lên miệng và điều chỉnh dòng suy nghĩ.
“Nhân tiện, trường hợp ta bị out thì sẽ thế nào ? Nếu thua đồng nghĩa với việc mất sao, vậy chắc hẳn phải không ít người chơi sẽ hủy tham gia chứ.”
“Anh đọc tình huống rất chính xác. Về chuyện đấy, phải đến giai đoạn 4 nó mới phát sinh đặt cược sao. 3 giai đoạn đầu chỉ giống như bước đệm làm quen nên dù thua ta cũng không mất mát gì. Nếu có rank cao tham gia trận chiến đối kháng giữa các trường thì chuyện dễ dàng vượt qua là điều rất hiển nhiên. Tuy không mất sao khi thua nhưng nếu chủ nhân mà bị out sớm quá thì những lời đánh giá về anh sẽ trở nên rất tồi tệ, thế nên em mong anh hãy chú ý.”
“Mà, điều đó tôi biết”
Tôi nhún vai đồng ý trước lời khuyên lãnh đạm của Himeji. Đúng như cô ấy nói. Giả định….À không, dẫu có là nói dối đi chăng nữa nhưng một khi đã tự xưng 7 sao thì tôi không bao giờ được phép bỏ chạy.
[Chỉ có điều, mọi chuyện chắc chắn sẽ không hề đơn giản nhỉ]
Đột nhiên có giọng nói ngái ngủ phát ra từ thiết bị đặt trên bàn. Và người xuất hiện trong video chat ấy chính là thành viên <Company>, Kagaya-san. Hình như là ở một góc nào đó trong căn phòng của bả. Không gian chật hẹp, đồ vật thì vứt lung tung lộn xộn, người đẹp đáng tiếc của chúng ta bận bộ đồ thể thao đang ngồi tư thế co một chân lên.
Kagaya-san vừa nhìn vào tài liệu trong con tablet trên tay vừa nói.
[Nếu luật không có gì thay đổi so với năm ngoái, theo lý thuyết buổi phát biểu về luật sẽ được tiến hành ngay trước ngày bắt đầu. Tuy chẳng rắc rối lắm nhưng trường hợp của Hiro-kyun là tuyệt đối không thể thua nhỉ ? Do chị phải chuẩn bị rất nhiều thứ nữa nên cũng không rảnh rỗi cho cam. Chính vì vậy, nếu có thể chị muốn ta chiếm lợi thế ở tất cả các giai đoạn.]
“Lợi thế ?”
“Vâng, chủ nhân. <SFIA> có tồn tại khái niệm gọi là bonus thứ hạng cao. Một khi giành chiến thắng với thứ hạng cao ở giai đoạn hiện tại, ta sẽ chiếm lợi thế cho giai đoạn tiếp theo. Thế nên, về cơ bản thì ta phải hành động theo phương châm phá đảo chứ không phải sống sót. Tất nhiên, ta vẫn không thể thiếu gian lận nhỉ.”
“Là thế à”
Tôi gật đầu trước nụ cười vui vẻ của Himeji. Phương châm phá đảo <SFIA>. Chính vì phải giành chiến thắng triệt để trong tình trạng không rõ luật nên để chiếm được lợi thế, tôi cần vay mượn sức mạnh từ company và toàn lực gian lận.
“Chỉ có điều…”
Himeji khẽ đung đưa mái tóc bạch kim rồi cất lên.
“Vì là game dành cho mọi nhà nên ta không thể nào nắm bắt hết được các yếu tố vô xác định như cường giả hay con ngựa ô của giải. Em nghĩ, chắc đây sẽ là khoảng thời gian thích hợp để company nâng cao chiến lực”
“Nâng cao chiến lực ? Tức là……..À, ra vậy. Shiina nhỉ”
Vừa gật đầu, tôi vừa khẽ lẩm bẩm trước lời đề xuất của Himeji.
Phải. Ban đầu vốn dĩ là lời từ cô hiệu trưởng rằng sao ta không chiêu mộ Shiina vào company. Shiina Tsumugi, cô gái neet thiên tài và bị mắc chứng ảo tưởng. Tuy là kẻ đầu sỏ làm náo loạn <Astral> nhưng tài năng của con bé tuyệt đối không phải dạng vừa.
“Thực tế, em nghĩ kỹ năng của cô ấy là vừa đủ cho chiến lực cấp tốc đấy ạ. Liên quan đến tính nhút nhát chắc ta cần cải thiện cho cô bé một chút, tuy nhiên nếu không có nó thì thực lực đó thừa sức đạt tư cách nhỉ. Song, trong trường hợp muốn chiêu mộ Shiina-sama, vấn đề duy nhất ta vướng mắc chính là lời nói dối của chủ nhân bắt buộc phải tiết lộ ở một mức độ nhất định”
“Phải rồi nhỉ, điều khó tránh khỏi mà…”
Tôi khẽ thở dài rồi nhăn mặt.
Một chuyện rất hiển nhiên theo lẽ thông thường. Thực chất, company là team hỗ trợ được tạo nên nhằm củng cố cho lời nói dối 7 sao của thằng không phải mạnh nhất như tôi. Chính thế, tiền đề vô cùng quan trọng là tôi phải chia sẻ lời nói dối. Người có liên quan và là đồng minh ngay từ đầu - Himeji và cô hiệu trưởng. Cuối cùng người có mối quan hệ đồng phạm với tôi - Saionji. Một cây cầu nguy hiểm khi lần đầu tiên tôi chia sẻ cho người ngoài cuộc nếu mình tự ý bày tỏ.
“Cơ mà…. tôi nghĩ không nhất thiết phải để lộ đâu. Ví dụ như, nếu ta bảo con bé rằng với tư cách 7 sao, Shinohara Hiroto cần có tổ chức bí mật lén hành động đằng sau để giữ vững sự trị vì chẳng hạn. Như thế ta vừa có thể che giấu lời nói dối vừa để lại ấn tượng tốt cho Shiina”
“Chắc đúng như anh nói...nhưng còn việc che giấu cho tổ chức gian lận thì sao ?”
“Ừm. Tôi nghĩ nhỏ sẽ không phản đối gian lận đâu. Hồi ở <Astral> nhỏ còn quậy tưng bừng và cho rằng việc xấu = ngầu mà”
“Ưm…….Phải rồi nhỉ. Giờ nhớ lại mới thấy điều này không hẳn bất khả thi”
Đặt ngón trỏ lên môi, Himeji gật đầu. Từ những gì mình từng trải cho đến nay, tôi biết được rằng Shiina Tsumugi không hơn gì một nhỏ bị mắc chứng ảo tưởng. Với hội kín như company, sẽ thật kỳ lạ nếu như nhỏ tỏ ra không quan tâm. Ngoài ra, nhỏ còn không hề có ý định đi học nữa.
“Ừm. Quả nhiên kiểu gì thì kiểu điểm có lợi vẫn lớn hơn rất nhiều so với rủi ro. Do lần này trở ngại cực kỳ khắc nghiệt nên ta cần sớm thiết lập mối quan hệ đồng mình với nhỏ”
“Vâng. Sẽ là nói dối nếu em bảo rằng mình không có mối lo ngại gì…”
“Lo ngại ?”
“Không, không có gì đâu ạ, chủ nhân. Vậy ta mau liên lạc với bà cáo già thôi”
Để lộ ra mấy lời khiến người khác phải bận tâm, sau đó Himeji lắc đầu với khuôn mặt lãnh đạm.
Sau khoảng 1 tiếng.
“Ế, ế, ế ? Thật sao ? Điều đó đúng là sự thật sao ? Waa !”
Được cô hiệu trưởng đưa đến nhà tôi, Shiina lấp lánh đôi mắt hai màu rạng ngời khi lắng nghe xong câu chuyện, nhỏ tiến tới ôm chặt lấy eo tôi cùng con chó bông. “Quả nhiên là sẽ thành thế này à…..”, Himeji đứng bên cạnh khẽ thở dài lẩm bẩm, còn Shiina thì tiếp tục hưng phấn ngước lên nhìn tôi nói.
“Ehehe, onii-chan onii-chan ! Em cảm ơn anh nhiều lắm, em yêu anh nhất !”
“Cảm ơn gì chứ…...Người nói câu đấy phải là anh mày mới đúng. Không lẽ nhóc quan tâm về company đến thế sao”
“Cũng đúng nhưng, tại em nghe từ hội kín nó ngầu quá đi, còn cả việc thắng bằng gian lận chắc sẽ vui lắm, em rất hạnh phúc về tất cả những điều đó, cơ mà nếu vào company thì em có thể cùng quyết đấu với onii-chan đúng không ? Dù không đi học, dù không trở thành học sinh cấp 3, em vẫn tham gia được đúng không ? Thế nên là em rất vui ! Có phải anh muốn mời em vì lẽ đó ?”
“........Không, chuyện đó có hơi”
“Ehehe !”
Đối với nhỏ Shiina đang ấn đầu vào người mình và không thèm nghe tôi giải thích, tôi chỉ còn biết bỏ cuộc rồi nở nụ cười khổ…. Mà, không hẳn là tôi không có lý do. Cách để nhỏ neet Shiina tham gia game về cơ bản chính là phương thức phi pháp.
Đại khái vậy.
[Thành viên mới của company thay thế cho sự ghen tị của Shirayuki-chan, bắt đầu !]
Tôi đã có thêm một người đồng đội mới ngay trước khi bắt đầu Lễ hội mùa hè <SFIA>.
*
*
#
“Hỡi các quý bàààà quý ônggggggggg ! Cuối cùng ngày hôm nay đã tới nya ! Thứ hai ngày 25 tháng 7 chính là ngày khai mạc sự kiện lớn kỳ hè trên đảo học viện <SFIA> ! Mọi người có thấy tràn trề năng lượng không nya !? Có thấy phấn khích không nya !? Từ bây giờ cho đến khi kết thúc mọi người sẽ không có thời gian rảnh để nghỉ ngơi đâu, thế nên hãy chuẩn bị sẵn tinh thần đi nhé nya ! Với tư cách hội đồng xúc tiến sự kiện, Kazami Suzuran tôi xin được phép triển khai nya !”
“““Ôôôôôôôôôôôôôôôôô”””
“Xin cảm ơn sự hưởng ứng của tất cả mọi người nya ! Giờ thì, lễ khai mạc sẽ mau chóng được bắt đầu chương trình nya ! Trước hết chúng ta sẽ đến với phần giải thích luật đầu tiên, Lets go nya !”
“““OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO ! ! ! !”””
Buổi sáng thứ hai ngày 25 tháng 7.
Tôi với Himeji vừa dùng bữa sáng vừa xem truyền hình phát sóng trực tiếp lễ khai mạc được tổ chức ở đại sảnh sự kiện khu 1 trên island tube .
Người đang cao hứng dẫn chương trình ở phía bên kia màn hình chính là học sinh năm hai của Ouka - Kazami Suzuran và cũng là người ít nhiều có mối liên quan đến chúng tôi. Đội chiếc mũ lưỡi trai phong cách tomboy và một phần lọn tóc để lộ ra ngoài, còn trên vai thi có đeo chiếc băng rôn ghi dòng chữ “Phóng viên tài ba”. Đứng trên sân khấu với tư cách trọng tài và nhà tổ chức, cô ấy còn nổi tiếng hơn cả mấy idol hạng ba.
“Cuối cùng sự kiện sắp bắt đầu rồi nhỉ”
Bữa sáng do chính tay Himeji làm… Nhân tiện thực đơn hôm nay gồm cơm, canh miso và cá hồi nướng, một bữa ăn rất cân bằng, hoàn hảo và không có điểm thiếu sót nào. Cộng thêm bối cảnh trong tòa nhà kiểu phương tây, phải nói rằng độ ngon cứ gọi là đỉnh của chóp.
Vừa chẹp miệng tôi vừa nói.
Thấy thế, Himeji ngồi bên cạnh tôi liền nhìn vào màn hình rồi gật đầu đung đưa mái tóc bạch kim.
“Vâng. <SFIA> sẽ chính thức bắt đầu sau lễ khai mạc này, chắc còn khoảng 2 tiếng nữa giai đoạn 1 sẽ được tiến hành ạ. Liên quan đến luật thì đúng như chúng ta đã xác nhận đêm qua”
Vừa nói Himeji vừa kéo màn hình thiết bị bằng ngón tay phải. Ngay lập tức, màn hình trình chiếu đang phát trực tiếp lễ khai mạc đã bị gạt sang bên cạnh, thay vào đó là dòng văn bản luật được Himeji tóm tắt.
*
[<SFIA> Giai đoạn 1 ___ <Cuộc săn bắt ngẫu nhiên>]
[Các người chơi sẽ nhận được 10 ID thiết bị ứng với mỗi mục tiêu]
[ID thiết bị nhận được sẽ quyết định random, ngoại trừ người sở hữu ID là học sinh cùng học khu với bản thân. Và thiết bị của các người chơi sẽ được cập nhật liên tục theo thời gian thực về khoảng cách của bản thân với mục tiêu]
[Ta có thể “Nắm bắt” mục tiêu bất cứ lúc nào thông qua chức năng chụp ảnh của camera trên thiết bị. Trong khoảng thời gian giới hạn, người chơi hoàn thành “Nắm bắt” dù chỉ một lần sẽ nhận được tư cách tham gia giai đoạn hai. Tuy nhiên, ảnh được chụp bằng “Nắm bắt” không được lưu vào dữ liệu để phòng tránh việc chụp trộm]
[Như đã đề cập ở trên, <Cuộc săn bắt ngẫu nhiên> có giới hạn thời gian. Kỳ hạn khai mạc từ 9 giờ sáng ngày 25 tháng 7 cho đến 5 giờ chiều, nếu hoàn thành “Nắm bắt” dù chỉ một lần trong khoảng thời gian đó thì game sẽ được clear. Tiếp theo là “Nắm bắt” nhiều lần… người chơi tiến hành trên nhiều mục tiêu khác nhau, ứng với số lần ta có thể nhận thêm những ưu thế nhất định ở giai đoạn hai (Tối đa năm lần). Ngoài ra, sẽ không có bất cứ hình phạt nào nếu bị người chơi khác “Nắm bắt”]
[Chỉ có thể đăng ký 1 ability]
*
Đại khái vậy.
Nội dung… chỉ đơn giản như hệ thống tìm kiếm. Truy tìm người chơi sở hữu ID thiết bị như là mục tiêu, nếu chụp được người đó bằng camera là coi như hoàn thành game. Tuy hơi mất công để giành lợi thế nhưng, nếu chỉ cần qua giai đoạn một thì điều kiện này hết sức đơn giản. Bao gồm cả việc phát sinh sự di chuyển lớn trên toàn đảo, có thể nói game này mang đúng chất lễ hội hơn so với cuộc chiến giao lưu kỳ tháng năm.
Nhìn chằm chằm vào tôi bằng ánh mắt trong xanh, Himeji cất lời.
“Theo như luật, <Cuộc săn bắt ngẫu nhiên> ở giai đoạn một không phải thể chế đạt số người quy định mà là giới hạn thời gian. Tỉ lệ qua màn 40%.... Hay đúng hơn cấp độ cỡ 100.000 người có thể hoàn thành là rất khó nhỉ. Thực tế với luật này, thủ đoạn để cản trở “Nắm Bắt” từ người chơi khác không nhiều lắm, cơ mà vì việc cản trở không mang lại ý nghĩa gì nên khả năng anh bị quấy rối hầu như bằng không. Em nghĩ hẳn sẽ rất nhiều người hoàn thành dù chẳng cần sử dụng phương pháp đặc biệt nào cả. Có lẽ giai đoạn này là để xác nhận ý chí tham gia sự kiện của người chơi cũng nên.”
“Chắc thế. Kiểu điều kiện cứ chơi là sẽ hoàn thành, thậm chí mấy người tham gia cho vui cũng không khó để qua…. Tuy nhiên, lợi thế không biết sẽ thế nào nhỉ.”
“Vâng. Không chỉ ability, ở đây may mắn cũng rất quan trọng ạ. Nhưng mà trường hợp của chủ nhân lại không phải vậy. Chúng ta có trận chiến ra quân của Shiina-sama nữa, do đó nhất quyết phải chiến thắng áp đảo”
Nở nụ cười vui vẻ, Himeji cất lên bằng giọng điệu lãnh đạm.
Phải, tuy cái game này chứa nhiều yếu tố khá phiền toái nhưng, nếu có thể sử dụng gian lận như hacking từ company thì mọi thứ sẽ không có gì khó khăn cả. Theo đó tôi chỉ việc kiểm soát ID đối tượng mình theo đuổi, điều tra xem họ ở đâu rồi chặn đầu là xong. Tất nhiên, do đối tượng di chuyển liên tục nên tôi không thể nắm rõ điểm đến sau cùng của họ, song nếu mục tiêu đó là mục tiêu của mục tiêu… Hay đúng hơn, tôi vẫn có khả năng thu thập thông tin với độ chính xác cao bằng cách lần theo ID mọi lúc mọi nơi.
“Nhân tiện thì, hôm nay chỉ một mình Shiina hỗ trợ thôi à ?”
“Không. Đột nhiên để cô ấy một mình thì có hơi khó, cơ mà ngay từ đầu Shiina-sama cũng đang sinh hoạt gần phòng hiệu trưởng nên em không quan ngại lắm về cơ sở thiết bị. Do đó, hôm nay em ấy sẽ cùng Kagaya-san làm việc ở căn nhà này”
“Ế…...vậy có ổn không ? Himeji thì không nói, nhưng Kagaya-san chưa gặp nhỏ bao giờ mà”
“Vâng. Thế nên là nếu khó khăn quá chắc em sẽ trao đổi qua thiết bị. Tuy không ảnh hưởng gì đến công cuộc hỗ trợ anh nhưng, vì đằng nào cũng trở thành đồng đội của nhau nên cá nhân em muốn mọi người trở nên thân thiết hơn.”
“Thế à”
Vậy chắc không còn gì phải lo cả.
Xác nhận lại luật xong, chúng tôi tiếp tục bước vào giai đoạn chuẩn bị.
*
*
#
Giai đoạn 1 <SFIA> ____ <Cuộc săn bắt ngẫu nhiên>. Sau khoảng 4 tiếng từ lúc bắt đầu.
Tôi với Himeji tiến triển game vô cùng thuận lợi.
[Hoan hô, lại tóm được rồi ! E-to, vì người vừa nãy là mục tiêu của maid onee-chan nên tiếp theo sẽ là lượt onii-chan nhỉ ! Ưm…….Mumumu….Đây rồi, là hướng này ! Onii-chan onii-chan, anh mau chạy sang bên phải đi !]
[E-to, Hiro-kyun, tiếp theo là hướng khu 2. Nếu em không nhanh lên là không kịp đâu]
“Khu số hai ạ ? Nhưng ID gần nhất hình như đang chạy đến khu 15 mà”
[Không phải người đấy, là người này cơ ! Người này đang đi vòng vòng vèo vèo, vì kiểu gì cũng đến nên anh hãy khẩn trương lên !]
[Đợi chị chút nhé...Ưm. À, ra vậy. Không phải người Hiro-kyun nói, dường như có người chơi khác đang đến khu 2. Tuy lộ trình hơi phức tạp nhưng cứ thế này kiểu gì cả hai cũng chạm trán nhau]
“À, em hiểu rồi. Cảm ơn chị nhiều lắm”
Lắng nghe giọng nói của Kagaya-san và Shiina thông qua tai nghe rồi tôi đáp lại lời cảm ơn.
Nhìn phát biết ngay rằng, sự hỗ trợ của Shiina về cơ bản rất trôi chảy. Dù chỉ là người mới nhưng nhỏ có thể đọc mọi hành động của hết thảy người chơi bằng khả năng tính toán và phân tích chi tiết. Tuy chỉ thị đưa ra hơi khó hiểu với tư cách thiên tài cảm quan, song chúng đã được Kagaya-san thông dịch lại hẳn hoi.
[Nè, Hiro-kyun Hiro-kyun, phải nói rằng con bé này tuyệt lắm đó. Ban đầu chị hơi buồn khi con bé không chịu nhìn nhận mình nhưng, sau khi đưa cho bản đồ thì nhỏ ngay lập tức dán chặt mắt vào nó]
“Bản đồ ấy ạ ?”
[Phải phải, là bản đồ phản chiếu của toàn bộ người chơi trên đảo học viện. Thực tế con bé đã phân tích và thu hẹp tối đa mục tiêu của mục tiêu. Chỉ nhìn bằng mắt mà nắm bắt được toàn bộ hiện trạng chứ. Không những cực giỏi lại còn siêu dễ thương nữa]
“Không, khoản dễ thương thì liên quan gì đâu ạ”
Tôi khẽ lắc đầu trước giọng nói tràn đầy vui sướng của Kagaya-san…. Bản đồ liên tục cập nhật vị trí của 250.000 người chơi theo thời gian thực, ngay cả việc tạo ra nó hay cách sử dụng thôi cũng phải ở cấp độ huyền thoại rồi. Nhờ vậy mà tôi với Himeji đã hoàn thành điều kiện tối thiểu ở giai đoạn một là “Nắm bắt 1 người” khi thời gian vẫn chưa trôi qua 30 phút. Song, tôi đã xong việc nắm bắt thứ 3 ở thời điểm còn dư số giờ quy định.
Trong lúc rảnh, tôi đi dạo và ngắm tình hình quanh đảo. Quả thực sự kiện được tổ chức y như một lễ hội vậy. Các quán ăn vỉa hè tập trung tại con đường lớn trên các học khu, ngoài ra cũng có cả khu vực hệt như đang diễu hành khiêng kiệu vào buổi trưa nữa. Các người chơi thì ghé vào hàng rong khi thời gian rượt đuổi trở nên rỗi, sự náo nhiệt, om sòm rất thích hợp cho tên sự kiện quy mô lớn đang ngày càng xôn xao hơn.
[Mu nyaa aa…….oáp]
Khi tôi vừa mới nghĩ vậy thì đột nhiên có tiếng ngái ngủ đập vào tai mình thông qua tai nghe. Ban đầu còn không biết là ai nhưng sau khi nghe thấy tiếng Shiina bỗng kêu lên “Ế ?” tôi liền đoán ra luôn.
[A, a, onee-chan….? A-no, bây giờ chị ngủ thì, e-to, game sẽ tính sao….]
[Ế ? Không sao đâu không sao đâu. Vì Tsumu-tsumu dễ thương nên một mình em cũng sẽ ổn thôi. Giờ chị đi ngủ một lát đây…. Khò khò]
[!? O, onii-chan onii-chan ! Onee-chan ngủ mất rồi ! C, ch, chị ấy ôm em ngủ mất rồi ! Em phải làm sao, em phải làm sao đây ?]
[Oa…...Mềm mịn….Thơm quá….]
[~~~~~~~~~~~!]
Dường như Kagaya-san đang vừa ngủ vừa chà mà vào Shiina, mấy lời nói hớ với vẻ hạnh phúc của bà chị khiến cho đứa sợ người lạ như con bé dần trở nên chết lặng và không thể thốt lên thành tiếng. Đúng là một tình huống khó xử. Lỡ Shiina cứ hoảng và không nói năng được gì thì hỏng bét.
“À…...Này Himeji, cô có cách nào đánh thức Kagaya-san không ?”
“Vâng….Để em xem”
Trước nguyện vọng của tôi, Himeji suy nghĩ trong chốc lát rồi gật đầu. Vén phần tóc bên tai ra và chạm vào tai nghe, cô ấy cất lên bằng giọng điệu trong trẻo.
“Shiina-sama. Chị là Himeji Shirayuki, hầu gái chuyên dụng của chủ nhân. Chúng ta nói chuyện chút được không ?”
[Chị maid….? G, gì thế ?]
“Ừm. Thực ra ấy nhé, vì dự trù trước được tình huống này nên chị có làm sẵn cafe đen 100% để trong tủ lạnh đó. Chỉ cần cho Kagaya-san hít nó một phát thôi là chị ấy sẽ tỉnh ngay, em thử đi, xem thế nào”
[Tủ lạnh, nhỉ ? Ư, ưm, em biết rồi !]
Shiina cất lên, đồng thời tiếng sột soạt của quần áo và giọng tủm tỉm “mu-nya mu-nya” của Kagaya-san đập vào tai tôi. Chắc Shiina vừa đẩy Kagaya-san rồi đi vào bếp. Chưa được bao lâu, tiếng bước chân của con bé tiếp tục vang lên và Shiina đã quay trở lại.
Sau vài giây.
[Oái ? Sự thống khổ ngay lập tức đánh thức đôi mắt này, là cafe đặc chế của Shirayuki-chan ?]
[Ch, chị ấy đã dậy thật này ! Em cảm ơn chị nhé, chị maid !]
“Không có gì đâu. Vì Kagaya-san là kiểu người vô dụng lúc bình thường và chỉ trở nên ưu tú khi làm việc nên nếu cần em cứ sử dụng nó và đừng nhân nhượng nhé”
[Ư, ưm…..A, còn cái này, e-to]
Ở phía bên kia tai nghe, Shiina ngập ngừng nói. Thấy thế, tôi với Himeji cùng nghiêng đầu thắc mắc, song bỗng dưng có thứ âm thanh từ bụng vang lên rất dễ thương [Ọt ọt].
[!.......Kh, không, không phải đâu !]
Dường như cái bụng của con bé đang biểu tình thì phải. Tuy nhiên, Shiina lại cương quyết phản đối.
[Vừa nãy không phải em đâu, là bụng của Lloyd vừa kêu đấy ! Không phải vì em lo lắng khi gặp người lạ nên chưa ăn gì vào buổi sáng đâu ! Cũng không phải tại onee-chan tốt bụng quá nên em cảm thấy yên tâm và bắt đầu đói đâu !]
“.......Fufu, thế à”
Lắng nghe mấy lý do lý trấu của Shiina xong, Himeji nở nụ cười dịu dàng. Khẽ đung đưa mái tóc bạch kim, cô ấy nói.
“Vậy Shiina-sama. Dù em không đói nhưng chị có một yêu cầu này, em thử quay lại nhìn vào tủ lạnh một lần nữa xem. Thực ra ở ngăn thứ hai chị có làm cơm cuộn trứng cho em đó. Em hãy hâm nóng nó khoảng hai phút rồi dùng tự nhiên nhé”
[Ế……..Ế ? C, cái này là đồ onee-chan nói sao ?]
“? Thì là cơm cuộn trứng, à, chị hiểu rồi. Đó là lễ vật nhuốm máu tươi chị biếu em”
[Lễ vật nhuốm máu tươi !]
“...........”
Tôi nghĩ chắc cô ấy chỉ muốn truyền đạt sao cho con bé hiểu. Trước một Shiina đang chuẩn bị đi hâm nóng đồ ăn, tôi có thể mường tượng được biểu cảm của nhỏ bằng giọng nói hí hửng thông qua tai nghe.
[Waa….! Đây là món đồ chị đã làm cho em sao !]
“Ừm, tất nhiên rồi. Shiina-sama, à không vì Tsumugi-san là đồng đội của bọn chị mà. Cỡ này đáng là bao đâu”
[Đồng đội, đồng đội ư…...Ehehehehehe]
Shiina cất lên với vẻ hạnh phúc. Thấy con bé vui sướng từ tận đáy lòng, bất giác tôi với Himeji đã nở nụ cười.
Song vào lúc đó.
(Ưm……..?)
Nghe thấy tiếng bấm nút máy ảnh thoáng qua, theo phản xạ tôi quay người lại. Ngay lập tức đập vào mắt tôi là cặp đôi nam nữ lạ hoắc, họ đang đứng đó và giơ thiết bị lên. Vừa nhận ra ánh nhìn của tôi, họ liền cười tủm rồi nhanh chóng rời đi.
(“Nắm bắt” à…….? Không, nhưng mà…..)
Bị ôm ấp bởi cảm giác kỳ lạ chạy dọc sống lưng, tôi lén đưa tay lên tai phải. Ở giai đoạn 1 này không hề có hình phạt cho việc bị người chơi khác “Nắm bắt”. Tuy nhiên, vì có khả năng sẽ bị tấn công bởi ability nên tôi vẫn nhờ company cảnh giác xung quanh.
Trước sự nghi vấn của tôi, Kagaya-san đã bừng tỉnh giấc nói.
[Chị xin lỗi, Hiro-kyun. Hai người vừa nãy dường như không nằm trong tầm kiểm soát của company. Chắc chúng đang sử dụng ability loại phòng ngự]
“Ability né tránh tìm kiếm ấy ạ ? Nhưng mà nó có ý nghĩa gì đâu”
[Ừm. Vì chẳng có hình phạt nào cho việc bị “Nắm bắt” nên hiển nhiên ta cũng không cần phải phòng ngự làm chi cả. Cơ mà, trông chúng không giống người chơi rank cao……..Chị chả rõ nữa]
“.................”
Kagaya-san lẩm bẩm về sự kỳ lạ thay cho nhỏ Shiina đang mải mê với cơm cuộn trứng. Do nó chẳng gây ảnh hưởng gì đến mình nên dù có nghĩ thế nào tôi cũng không hiểu nổi……..Song, vì lý do nào đấy tôi cảm giác như thứ gì đó đang bắt đầu hành động.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage