#
<Tin sốt ! Cuộc chiến tuyển chọn trong khu đã kết thúc>
<Trưa hôm nay, sự kiện cuộc chiến tuyển chọn trong khu được tổ chức ở học viện Eimei tại khu 4 đã hạ màn đại thành công. Ngoài ra, trái với dự đoán của đại đa số người bình chọn, người đứng ở vị trí số 1 không phải kẻ mạnh nhất học viện Shinohara Hiroto, mà là Tiểu ác ma - Akizuki Noa, người hiện đang đạt mức rank 6 sao>
<Tuy nhiên, đây hoàn toàn không phải sự sụp đổ của Shinohara Hiroto. Bởi lẽ, trong sự kiện cậu chính là người đã vạch trần và phá tan kế hoạch xâm lăng từ học khu khác, ngoài ra cậu cũng nhượng lại chiếc ghế ACE cho Akizuki Noa. Có thể nói đây chính là cuộc chiến quyết định trên mây. Trong đợt phóng sự lần này, ta sẽ cùng xem lại toàn thể cuộc chiến tuyển chọn trong khu từ vị trí của hai người họ>
<Các bản tin hot khác:
-Trận kịch chiến trong 3 ngày của hai 6 sao khác ngoài Tiểu ác ma Akizuki Noa.
-Cô nàng maid chủ đề hot vừa mới chuyển đến học viện Eimei từ hôm trước - Himeji Shirayuki đã kết thúc sự kiện với thành tích tốt nối tiếp chủ nhân của mình.>
“............Phù. Chúng em xin phép ạ”
Đóng xầm cánh cửa được giăng kín đồ trang trí xa hoa.
<Cuộc chiến tuyển chọn trong khu> đã qua ngày thứ 7, sau khi tôi hạ màn bằng lời tuyên bố rút lui, lễ bế mạc biểu dương những người rank cao đã diễn ra rất trọng đại. Xong, tôi và Himeji đã nhận được cuộc gọi đến phòng hiệu trưởng thông qua DM.
Dù cô hiệu trưởng góp không ít công sức nhưng tôi lại chẳng nói trước câu gì mà cứ thế nhượng lại chức ACE cho Akizuki. Vậy nên tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để nghe những lời phàn nàn. Tuy nhiên…
“Sao mụ cáo già ấy trông như đang rất vui ấy nhỉ”
Himeji đi bộ bên cạnh tôi khẽ cất lên.
Phải. Trái với sự lo ngại của tôi, hôm nay trông hiệu trưởng có vẻ yêu đời hơn mức bình thường. Dù hơi hiếu kỳ khi cổ nói mình say lúc phát biểu nhưng, ngay cả lúc nãy trong phòng hiệu trưởng vẫn còn đang mở chai rượu vang loại cổ rất xịn.
Mà cũng là điều hiển nhiên thôi. Thực tế thì, vào thời điểm tôi rút lui khỏi <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>, đối với cả tôi và hiệu trưởng, điều này chẳng gây ảnh hưởng gì cả. Thậm chí cũng chẳng có ai nghĩ rằng tôi đã thua, ngược lại nếu tôi đánh bại Akizuki ngay tại đó thì những lời phê phán, chỉ trích có khi còn nổi lên nhiều hơn. Do đó, việc nhượng lại chức ACE cho cô ấy chính là phương án tối ưu nhất.
Vừa nghĩ vậy, tôi vừa đáp lại lời Himeji.
“À, đúng vậy nhỉ. Thỉnh thoảng cổ hay cười thật nhưng hôm nay lại cứ tí tởn kiểu gì”
“Vâng. Lúc diễn thuyết mụ cũng để lộ ra vài cảm xúc nữa, cơ mà có vẻ như việc tạo được phốt cho hiệu trưởng ở khu 12 - Kurahashi Mikado đã khiến mụ rất vui. Bởi ông ta là loại người có rất nhiều lời đồn đại đen tối nhưng lại không bao giờ để lộ chứng cứ xác thực nào mà”
“Cổ cũng nói mấy điều như giờ có thể làm một khoản vay lớn trong hội đồng nhỉ. Thế chẳng phải thích làm gì thì làm à”
Tôi cười khổ và lẩm bẩm bằng giọng có chút ngạc nhiên. Về mối quan hệ giữa tôi và hiệu trưởng Ichinose, nếu dùng một từ để nói thì đó chính là sự lợi dụng lẫn nhau. Ngoài vấn đề cung cấp thông tin, hỗ trợ tài chính và cho company trợ giúp ra, việc đứng ở vị trí cao trong khu 4 này đối với tôi cũng không phải chuyện gì quá tệ.
Nhân tiện thì, liên quan đến ngôi sao nhuộm màu xanh mà Akizuki cướp, vì là phần thưởng khi hoàn thành yêu cầu nên nó sẽ được chuyển giao lại cho tôi. Chỉ có điều, đó là thỏa thuận giữa tôi với hiệu trưởng, nên việc xử lý công khai có hơi khác chút. Nghĩa là, với sự thực Akizuki đã đánh cắp ngôi sao, theo quy chuẩn của Eimei thì phải bị xử lý triệt để. Theo đó, việc đặt Akizuki Noa vào vị trí ACE sẽ không có vấn đề gì, song để không xảy ra vụ việc tương tự giống như vậy cho sự kiện năm sau, hình phạt dành cho hành vi gian lận là cô ấy phải nhượng lại ngôi sao nhuộm màu cho người đứng ở vị trí cao thứ hai sau mình.
Mà, sau bao nỗi vất vả tôi đã trải qua trong vụ lần này mà lại không có tí phần thưởng gì thì cũng không đúng lắm.
“Fufu………….Anh đã vất vả rồi. Chủ nhân”
Như đọc được nội tâm tôi, Himeji đi bên cạnh cất lên và nở nụ cười dịu dàng. Hơi hướng cơ thể được ôm trọn bởi bộ đồng phục về phía tôi, cô ấy thì thào.
“Như vậy là anh lên 3 sao rồi nhỉ”
“À, phải rồi nhỉ”
Trước câu nói của cô ấy, tôi khẽ gật đầu. 3 sao, cuối cùng thì tôi cũng lên 3 sao rồi. Tuy cái danh hiệu 7 sao thực sự vẫn còn khá xa vời nhưng, cứ thế này tôi sẽ từng bước từng bước chạm được đến nó. Và rồi một ngày nào đó, có thể tôi sẽ tìm ra cô ấy, một ngày nào đó có thể tôi sẽ hoàn thành mục tiêu của mình khi đến hòn đảo này.
Ngay khoảnh khắc tôi đang nghĩ vậy thì…
“WA ! ……...E, ehehe…. Tự nhiên gặp nhau như thế này, đúng là trùng hợp thật đấy nhỉ, Hiroto-kun ♪”
Tưởng rằng có tiếng gọi mình từ đằng xa nhưng, thực chất cổ lại đang chạy hết tốc lực để bắt kịp tôi. Trái với cơ thể xinh đẹp, điện nước đầy đủ kia, người đang giang tay hệt như trẻ con ấy chính là tiểu ác ma của Eimei, Akizuki Noa. Tự nhiên chạy hồng hộc đến đây thế này, tôi chẳng thấy có chỗ nào gọi là ngẫu nhiên cả, dẫu vậy cổ vẫn cố nở nụ cười lém lỉnh.
“Quả nhiên là chúng mình rất hơ……...khụ………...khụ……….đơ, đợi chị với, xin lỗi, chị hết nổi rồi.”
“Rồi rồi, sao cô không điều chỉnh nhịp thở của mình trước đi”
“Ưm………..Cảm ơn cậu nhé, Hiroto-kun”
Akizuki cúi xuống trong tư thế bám víu vào hai cánh tay tôi. Sau khi lấy lại sự bình tĩnh, chị ta liền ngẩng mặt lên.
“Ưm, Noa-chan đã hồi phục rồi ! Ehehe, xin lỗi vì tự nhiên bám vào cậu nhé !”
“Tôi không để ý đâu…. cơ mà, cô có chuyện gì thế ? Tôi không nghĩ đây thực sự là tình cờ hay gì đâu”
“À, e, e-to… Này nhé ? Noa có một chuyện muốn hỏi Hiroto-kun.”
Nói xong, Akizuki làm vẻ mặt nghiêm nghị. Nhìn chằm chằm vào tôi trong tư thế ngẩng lên ở khoảng cách ngay gần, chị ta tiếp tục nói bằng giọng điệu nghiêm túc.
“Nè, Hiroto-kun… Tại sao Hiroto-kun lại cứu Noa ?”
“............Sao gì ? Chẳng phải tôi đã nói lúc kết thúc <Truy tìm kho báu trên bảng> rồi còn gì. Tôi chỉ đơn thuần là muốn diệt tên chủ mưu đằng sau vụ này thôi chứ không hẳn là muốn cứu cô hay gì cả.”
“Không, không phải cái đó. Là vụ hôm nay… Cậu đã nhượng lại chức ACE cho Noa. Xong rồi cậu lại còn cất công đi thu thập dữ liệu cho Libra, và cả việc trút bỏ sự tự ti trong lòng Noa nữa. Ehehe, không lẽ Hiroto-kun đã thực sự thích Noa rồi sao ?”
Nói bằng giọng điệu ngọt ngào kiểu nửa đùa nửa thật, Akizuki dí mặt lại gần tôi đến mức như đang chạm hẳn vào vậy. Ngay lập tức, hương thơm ngọt ngào của cam quít đã thoang thoảng qua mũi tôi. Tại tư thế trông như đang ôm nhau, từ ngực xuống chân, rất nhiều bộ phận trên cơ thể chị ta đang dính chặt lấy tôi. Dần dần, các giác quan của tôi như muốn chết liệng đi vậy. Đồng thời, Himeji đứng ở bên cạnh tôi đã bĩu môi với vẻ bất mãn.
“.................”
Tôi tập trung, tịnh tâm hết lực để gạt bỏ những suy nghĩ trần tục ra khỏi đầu.
Về lý do tôi cứu Akizuki, nó không chỉ đơn thuần là việc muốn đánh bại Kurahashi. Còn lý do tôi nhượng lại chức ACE của Eimei cho cô ấy thì là vì tôi luôn cảm thấy có lỗi với cổ, tuy mọi lời tôi giải thích trên bục thuyết trình không hẳn là nói dối hết, thế nhưng nó cũng không phải là tất cả.
Đầu tiên là đồng cảm. Do đang làm những việc bất chính nên Akizuki đã không thể nhờ vả ai. Đứng trên lập trường của cô ấy, tôi nhận thấy có rất nhiều điểm giống với mình. Ngoài ra, có thể chị ta sẽ dựa dẫm vào những kẻ dối trá về chính nghĩa khi bản thân không thể cầu cứu ai đó do sự tình khá đặc biệt.
Và…. Lý do quan trọng nhất là
“Cô hãy trở thành chiến lực của tôi đi”
“Hế………...Chiến, chiến lực ?”
Ở khoảng cách ngay gần, Akizuki nhấp nháy đôi mắt nhìn tôi. Do mình truyền đạt chưa rõ nên tôi tiếp tục nói để bổ sung thông tin.
“À, là chiến lực đó. Ở sự kiện lần này, dù nói là sử dụng gian lận nhưng về cơ bản tôi đã thấy cô rất mạnh rồi. Không chỉ vậy, nhiều lần tôi còn tưởng rằng mình sắp thua ấy chứ. Nếu cứ để mặc cô như vậy không phải rất lãng phí sao. Thế nên tôi mới nghĩ mình cần phải tạo ra một khoản vay ngay bây giờ. Chỉ vậy thôi”
Tôi nói thẳng vấn đề mà không nhiều lời.
Điều tôi nói lúc này, tất nhiên đó là sự logic dựa trên phương châm mà Akizuki có thể công khai, ngoài ra hơn một nửa là tôi nói thật lòng. Lấy ngôi sao xanh từ Eimei và sử dụng các ability vi phạm, cô nàng dù chỉ đơn độc chiến đấu nhưng vẫn kiểm soát rất hoàn hảo <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>. Được đánh giá là kẻ địch khó xơi, hay đúng hơn nếu cô ấy trở thành đồng minh thì sức mạnh bên phía tôi sẽ được cải thiện đáng kể. Có thể nói, cổ chính là chiếc chìa khóa quan trọng trong việc giành chiến thắng cuộc chiến ngoài trường.
“......................”
Nghe xong câu trả lời của tôi, Akizuki trở nên im bặt. Lưỡng lự hồi lâu, sau đó chị ta hỏi lại.
“Nè Hiroto-kun………..Điều đó, điều đó có nghĩa là Hiroto-kun đang công nhận giá trị của Noa nhỉ ? Có phải Noa đã trở nên đặc biệt đối với Hiroto-kun không ?”
“? À………..Mà, chắc thế”
Tôi đồng ý trong khi nhớ ra bản thân mình đang bị vướng vào Akizuki. Còn phía Akizuki thì, cổ vừa cất lên rằng “Quả nhiên là vậy à ♡” vừa nở nụ cười lém lỉnh và bắt đầu tự suy diễn lung tung.
“..............Wa………………..Ehehe”
Trái với tưởng tượng của tôi, phản ứng của Akizuki lần này lại rất ôn hòa. Đã thế cổ lại còn nở nụ cười ngượng nghịu rồi đỏ mặt chứ không phải kiểu giả tạo hay miễn cưỡng như mọi khi. Ngay từ lần đầu gặp mặt tôi đã thấy cô ấy rất dễ thương rồi. Để không lộ việc mình đang ngắm nhìn chị ta say sưa thì, tôi đã quay đi đánh trống lảng.
““................””
Cứ như vậy, tự nhiên tôi và Akizuki lại chẳng thể thốt nên lời.
Một lát sau, Akizuki lùi lại một bước rồi ấn vào tay tôi tờ giấy memo. Trên đó có ghi 10 con số với nét chữ khá đáng yêu.
Akizuki tiếp tục nói khi thấy tôi khẽ nhau mày một chút.
“E-to… Đó là ID thiết bị của Noa. Hơn nữa, nó còn là tài khoản riêng tư được tạo ra chỉ để cho những người quan trọng đối với Noa biết thôi. Cho đến lúc này vẫn chưa có ai biết đâu đó. Ehehe, Noa sẽ đặc cách cho Hiroto-kun xem.♪”
“Ế ? À, à……..tôi cảm ơn”
“Ưm ! Từ bây giờ mấy câu như chào buổi sáng, chúc ngủ ngon, lên đường bình an, hay mừng cậu về nhà thì… Noa sẽ nói giúp cậu mỗi ngày nhé. Nếu, nếu cậu cảm thấy phiền thì chị sẽ dừng lại ngay, thế nên… dù chưa có nhiều kinh nghiệm lắm nhưng mong cậu sẽ giúp đỡ”
Nói xong, Akizuki bẽn lẽn nở nụ cười rồi nhảy cẫng lên. Sau đó chị ta nhanh chóng rời đi và không ngoái lại lấy một lần. Vì đã quen với hành động lém lỉnh của cổ nên không hiểu sao tự nhiên tôi lại tỏ ra xấu hổ và tim thì đập nhanh hơn bao giờ hết. Khỉ thật, nhỏ này đúng là dễ thương quá rồi.
“Ra vậy. Ra đây chính là cách bạn bè đối xử với nhau trong lời đồn à… Ra vậy”
“...................”
Himeji đứng bên cạnh tôi gật đầu với vẻ mặt vô cảm, vì thấy không lành nên tôi đã phải đổi chủ đề gấp.
*
*
bb
“..........Hiếm quả nhỉ ? Không ngờ cậu lại đến tận đây đấy Mikado.”
“...................”
“Ây cha, sao không đi rửa mặt đi ? Mặt mẹt gì ghê thế. Thần thái quý ông lịch lãm đâu rồi. Trông cậu cứ như vừa đi giết người ấy”
“Thì đành vậy chứ sao. Đây là lần đầu tiên mọi kế hoạch của tôi đều không hoàn thành và bị phá sản. Như vậy thì vui thế éo nào”
“Ừm, thế sao ? Nhưng tất cả không phải là tại cậu à. Vì cậu yếu nên thua thôi. E-to… Gì ấy nhỉ ? Thất bại trong việc cướp sao từ Shinohara Hiroto, đánh mất Akizuki Noa, mất chức hiệu trưởng Seijou, và thế là cậu đã chạy thục mạng đến đây ?”
“Chậc………...À đúng rồi đấy. Xin lỗi nhé”
“Đừng cau có vậy chứ. Mà, có sao đâu ? Đây mới chỉ là bề nổi thôi, so với việc ta bị mất thì sau sự kiện lần này Shinohara Hiroto đã lấy được ngôi sao nhuộm màu thứ 3 rồi. Nếu không mau cản bước mà cứ để cậu ta như vậy, đến lúc lên được 8 sao thì sẽ sinh ra một vấn đề lớn đấy. Cậu hiểu chứ ?”
“Tôi biết rồi……..À, lần tới tôi nhất định sẽ diệt nó”
“Ừm, nhờ cậu đấy………….À nhưng mà, lần này không chỉ có mình cậu đâu, hãy dẫn theo cả [Đứa] ấy nữa. Nếu vẫn tiếp tục thất bại thì, ngay cả tôi cũng không thể cười nổi đâu”
“..........Rõ rồi”
“Ừm. Ngoài ra…….đằng nào cậu cũng mất công quay về đây với luồng thông tin khá thú vị nên, lần tới hãy đánh mạnh hơn vào điểm yếu của nó. Xem nào, ví dụ như….”
*
*
###
Đêm ngày hôm ấy, tôi đã có cuộc gọi đến từ Saionji.
“Ưm……….?”
Tôi ngẩng mặt lên khi nghe thấy tiếng phát ra từ thiết bị. Đang định cằn nhằn do sắp sửa đi ngủ nhưng tôi lại nhận ra tần suất rung có hơi khác so với loại tin nhắn hay thông báo từ DM. Tôi với tay chạm vào thiết bị trong tư thế nằm trên giường.
“Alo ?”
[A, Shinohara !? May quá, ông mà không trả lời thì tôi không biết phải làm sao nữa]
“Sao bà phải vội vậy. Cơ mà, phải rồi. Nhờ có bà nên <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu> đã kết thúc trong vô sự rồi đó. Vì hoàn thành yêu cầu giao cho nên tôi cũng lấy được ngôi sao nhuồm màu luôn.”
[....Thế, thế à ? Hưm, tốt cho ông rồi nhé. Vì chẳng thấy ông liên lạc lại gì cả nên tôi cứ tưởng ông bị làm sao rồi cơ]
“Hế ? Không tôi có liên lạc mà ? Tôi gửi tin nhắn cho bà lúc chiều tối đây thây”
[Ế ? À, đây rồi. Xin lỗi nhé, tôi đã không nhận ra]
“Cũng có vấn đề gì đâu… Mà đúng là hiếm nhỉ, việc bà tự nhiên bị bỏ lỡ tin nhắn ấy”
[Phải rồi nhỉ. Cơ mà giờ không phải lúc để nói mấy chuyện đấy đâu. Tôi có chuyện gấp cần nói với ông đây, Nguy rồi, nguy lắm rồi đó !]
“Nguy rồi…. ? Chuyện gì mới được chứ ?”
Tôi hỏi lại bằng giọng điệu ngờ hoặc trước sự nóng vội của Saionji. Mọi ngày hay bình tĩnh là vậy, thế nhưng lần này trông cô ấy như đang rất hỗn loạn.
Cho dù có xảy ra chuyện gì, tôi vẫn luôn cảnh giác và chôn chặt chúng trong tim. Tuy nhiên, với lời có sức công phá cực mạnh mà Saionji nói ra tiếp theo, nó chỉ đơn thuần là đã đánh tan hệ thống phòng thủ của tôi.
*
[Sarasa ! ………...Không phải Sarasa thực sự hay tôi, có một Saionji Sarasa thứ ba đã xuất hiện rồi !]
*
“........HẢẢ ???”
Phải nói sao nhỉ.
Đây đúng là một cú công kích cực mạnh vào lời nói dối của chúng tôi.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage