#
[_____Rindou Kai vị trí thứ 6 ! Shinohara Hiroto vị trí bảy ! Saionji Sarasa vị trí thứ tám ! Minakami Mayu vị trí thứ chín ! Minami Shizuku vị trí thứ mười !”
[Trên đây là top 10 của <Lễ hội sao băng> nya ! Mọi người xin hãy cho một tràng pháo tay thật lớn nya !]
[Vậy, bây giờ chúng ta sẽ cùng nhìn lại 5 ngày sự kiện…]
*
Sự kiện lễ hội trường thống nhất trên toàn đảo <Lễ hội sao băng>.
Ngày hôm sau của game quy mô lớn diễn ra trong năm ngày…Tức vào buổi chiều ngày thứ bảy, tại đại sảnh lớn nhất khu 0 đảo học viện đã diễn ra lễ biểu dương và bế mạc <Lễ hội sao băng>.
Do phần lớn số đông cảm thấy tiếc nuối trước lễ hội vui nhộn này hay sao mà, lượng người tham gia tập trung ở đây còn đông hơn so với lễ khai mạc. Sự cao hứng của người phụ trách MC là thành viên Libra cũng không hề có điểm dừng.
“Oáp…”
Nhân tiện thì, nơi tôi đang đứng là trên sân khấu chứ không phải chỗ khán giả ngồi. Vì thuộc đối tượng được biểu dương trong <Lễ hội sao băng> nên những người chơi có xếp hạng từ 1 đến 10 đang lần lượt đứng trên khán đài. À không, nói vậy có hơi không đúng lắm. Bởi lẽ vị thiên tài ẩn dật ở Eimei, Minakami Mayu đạt top 9 đã tuyên bố vắng mặt với lý do phiền phức nên không tham gia. Cuối cùng trên sân khấu chỉ còn 9 người bao gồm cả tôi. Sau đó, chúng tôi đã bị Kazami phỏng vấn nữa.
“.......Mu”
Vào lúc ấy, đột nhiên cảm thấy có ánh nhìn nên bất giác tôi đã quay sang bên cạnh. Đằng đó là nữ hoàng Ouka, Saionji Sarasa đang đứng khoanh tay với vẻ mặt cau có. Ánh mắt khinh bỉ, bất mãn và trách móc của cổ nhìn chằm chằm tôi rất rõ ràng. Đằng sau cử chỉ như muốn dọa dẫm là mái tóc đỏ dài tráng lệ tung bay theo gió. Cơ mà, chỗ này là hội trường bế mạc <Lễ hội sao băng>. Vì Saionji cũng biết mình đang là tâm điểm chú ý nên tất thảy mọi hành động là để tạo dáng. Trò diễn hợp thức hóa cho kết cục của sự kiện này là không thể thiếu.
….Phải.
Trong trận đấu số 001 <Game tình yêu ảo: CQ>, chúng tôi là nhóm bốn người. Hay đúng hơn, người chiến thắng là Shinohara Hiroto, Azusawa Tsubasa, Himeji Shirayuki và Saionji Sarasa. Trải qua lộ trình im hơi kín tiếng nhưng đầy thăng trầm và vất vả, bằng cách nào đó tôi đã hoàn thành mục tiêu.
Chỉ có điều, lời cảnh báo đúng như Saionji nói, chúng tôi vẫn gặp phải một số vấn đề. Xếp hạng cá nhân được quyết định bằng tổng điểm cá nhân ở cả <Lễ hội sao băng> chứ không phải mỗi <CQ>. Giả sử như phần thưởng <CQ> chia đều cho 4 người chúng tôi thì, người chiến thắng <Lễ hội sao băng> hiển nhiên sẽ là tôi hoặc Saionji. Còn người bị <Nữ thần thất bại> ám như Azusawa, chị ta chắc chắn không thể đạt top <Lễ hội sao băng> do chỉ kiếm được mỗi điểm từ game <Ngôi nhà ma kỹ xảo> và xếp hạng cá nhân đạt 6 con số từ lúc bắt đầu lộ trình riêng biệt.
Chính vì vậy tôi mới, à không chính xác phải là nhờ Himeji sử dụng ability quản lý trị số thuộc ô thứ 6 trong <CQ> và thay đổi tỉ lệ phân chia phần thưởng, nên số điểm chia đều +10000 cho mỗi người đã được viết lại theo lối không cân bằng. Đại khái thì tôi 2000, Himeji 3000, Saionji 1000 và Azusawa 34000.
Nhờ sự điều chỉnh này mà tôi đạt hạng bảy, còn Saionji đạt hàng tám.
“Thiệt tình… tại sao tôi phải đứng ở dưới cậu cơ chứ”
Vì xếp hàng theo thứ hạng nên Saionji đứng bên cạnh tôi vừa lẩm bẩm lời càu nhàu. Tuy lời nói và giọng điệu là vậy, song nếu nhìn kỹ tôi có thể thấy cô ấy đang cười chứ không hề khó chịu. Hay đúng hơn, nó chỉ là mấy trò cà khịa như mọi khi thôi.
Hất mái tóc đỏ dài bằng tay phải rồi cô ấy tiếp tục nói.
“Vì số điểm cách biệt không nhiều nên chỉ cần phân chia lại một chút cách phân phối điểm thôi là tôi đã đứng ở trên rồi. Chẳng nhẽ cậu cũng tự phụ vì điều đó ?”
“Tôi tự phụ gì đâu, nó chỉ là thứ hạng hiển nhiên thôi. Làm gì có chuyện tôi lại thua cô chứ”
“Mu…….Dù sao nó cũng sát nút còn gì. Nếu không nằm trong top 10 thì cậu sẽ bị giáng cấp
đúng không ? Ấy vậy mà mới đạt hạng 7… Fufu, tức là có tới 6 người chơi hợp với danh mạnh nhất đảo học viện hơn cậu đấy. Tôi mong cậu về nhìn nhận lại bản thân chút đi.”
“Thế à ? Nhưng tôi thấy kết quả này cũng ổn đấy chứ”
Vừa khẽ nhún vai, tôi vừa về quay phía ngược lại so với Saionji.
Những người chơi đạt thứ hạng cao hơn tôi trong <Lễ hội sao băng> này, hầu hết chỉ toàn những tên tuổi thuộc nhóm rank cao, cơ mà với tôi thì sao cũng được. Bởi lẽ tôi chỉ quan tâm tới một người thôi. Top 1 xếp hạng cá nhân <Lễ hội sao băng>, sự kiện lễ hội trường thống nhất trên toàn đảo. Bị Kazami hướng micro về phía mình, cô gái năm ba trường St.Rosalia liền luống cuống vẫy vẫy đôi tay.
[Vậy Azusawa-senpai, xin chị hãy phát biểu cảm nghĩ của mình khi đạt vị trí top 1 nya !]
[C, cảm nghĩ ? Ư, ưm… Đ, đột nhiên bị hỏi vậy thì chị bối rối lắm ! Vì là senpai nên chị nghĩ có chuyện mình làm được nhưng cũng có chuyện mình không !]
Cô gái mang tóc dài màu xanh, Azusawa Tsubasa vừa cất lên vừa lắc lắc đầu.
Phải. Một điều rất dễ hiểu khi người trị vì top đầu của <Lễ hội sao băng> này chính là Azusawa. Tuy chẳng có tí điểm nào cho đến ngày thứ 4, song chị ta đã vượt qua hơn 200,000 người chơi rồi giành chiến thắng <CQ> theo cách dị thường nhất.
Do sự chống lưng của tôi rất rõ ràng nên tùy tình hình mà nó có thể nảy sinh nhiều phản ứng trái chiều. Tuy nhiên, đối sách để đề phòng chuyện đó cũng đã diễn ra suôn sẻ. Chỉ cần giải thích về <Nữ thần thất bại> và ngôi sao bóng tối can thiệp lên Libra, rồi phổ biến sự tình của Azusawa là không còn người chơi nào phủ nhận vị trí top 1 <Lễ hội sao băng> của chị ta. Với cả, cho dù chị ta có né tránh thế nào đi nữa, sự cuồng nhiệt dưới đám đông tuyệt nhiên không bao giờ thuyên giảm.
Sau khi theo dõi tình hình xong, tôi quay sang phía Saionji ở bên cạnh rồi cười nhếch môi.
“Thấy không ?”
“Hưm. Đừng nói cái kiểu như chiến công là của mỗi mình cậu”
“Tất nhiên rồi, Saionji. Không có cô làm sao tôi thắng được <Nữ thần thất bại> chứ”
Trước lời nói nhõng nhẽo của Saionji, bất giác tôi đã nhún vai rồi mỉm cười. “Thế thì tốt”, Saionji thỏa mãn đáp, giờ nội dung phỏng vấn trên hội trường cũng sắp sửa kết thúc.
[Vậy câu hỏi cuối cùng nhé, Azusawa-senpai ! Chị có thể cho biết nguyên nhân chiến thắng lần này là gì không nya ?]
[Ế ? Ng, nguyên nhân, chiến thắng ấy à… E-to…]
Azusawa tiếp tục bối rối trước câu hỏi điển hình của Kazami. Đứng trong tư thế khoanh tay và tỏ ra trăn trở một hồi xong, chị ta quay sang tôi, bờ má hơi ửng đỏ rồi gật đầu cất lên [...Ưm !]
Chị ta nói.
[Chắc là, nhờ vị [Hoàng tử] đã luôn nâng đỡ cho chị, chăng ?]
*
*
##
Sau khi kết thúc lễ bế mạc <Lễ hội sao băng>.
Tôi với Himeji rời khỏi hội trường, trên đường về khu bốn chúng tôi tiện tạt té lung tung.
“Nhân tiện thì, chủ nhân”
Rời khỏi nhà ga và đi bộ bên cạnh tôi, Himeji đung đưa mái tóc bạch kim hỏi.
“Rốt cục thì, phần thưởng ngôi sao màu vàng ra sao rồi ?”
“Ưm ? À, là nó à”
Vừa khẽ gật đầu trước câu hỏi của Himeji, tôi vừa đáp.
“Đại khái đúng như những gì đã quy định. Kỳ thi tốt nghiệp của Azusawa… Hay đúng hơn, kỳ thi để lấy số tín chỉ cần thiết cho tốt nghiệp sẽ được tổ chức vào chủ nhật hàng tuần nên, sớm nhất cũng phải chủ nhật tuần sau chị ta mới tốt nghiệp. Đợi nó kết thúc là tất cả nằm theo kế hoạch. Hiện ta mới chỉ tiến hành đăng ký trước thôi”
“Ra thế. Vậy ta có thể đảm bảo rằng anh chắc suất 6 sao rồi nhỉ. Ngoại trừ trường hợp, Azusawa-sama tiếp tục thua trong trạng thái đã vô hiệu hóa <Nữ thần thất bại>, hoặc anh không thắng Azusawa-sama.”
“Đừng nói mấy điều bí ẩn thế chứ…”
Vừa khẽ co giật bờ má, tôi vừa uể oải đáp. Phải đến 8 9 phần, à không, tôi nghĩ đến 99% sẽ không xảy ra, song điều Himeji nói không hẳn là con số 0. Dựa trên hiệu quả của <Cán cân sự thật>, vì trận game giữa tôi với Azusawa sẽ cấm hoàn toàn gian lận nên để thua là điều rất bình thường.
“Mà, tôi sẽ chuẩn bị kỹ lưỡng”
“Vâng. Tất nhiên em cũng sẽ theo anh, chủ nhân”
Trước lời nói của tôi, Himeji nở nụ cười mềm mại rồi đáp. Vừa cảm thấy như bị cô ấy mê hoặc một lần nữa, tôi vừa đưa tay phải lên miệng nói “Dù sao thì…”
Lần này, chúng tôi đã biết tới sự tồn tại của ngôi sao màu tối qua Azusawa. Ngôi sao bóng tối gây ảnh hưởng tiêu cực lên người sở hữu. Theo như Kagaya-san nói, [Nó còn hiếm hơn cả ngôi sao nhuộm màu], song hiếm ở đây tức là không phải chỉ có mỗi <Nữ thần thất bại>. Và có người chơi khác cũng đang mang ngôi sao bóng tối trên đảo học viện ngoài Azusawa.
Nghĩ đến đây, tôi liền nhớ ra một chuyện.
“Ở <Albion>, người được bao bọc bởi Ochi và Kirigaya, cô gái tên Iori ấy thực sự rất kỳ lạ. Hồi <Cuộc chiến thực tập>, khi chiếu thiết bị của mình lên cô ấy thì tôi không thấy tí thông tin người chơi nào cả. Ấy vậy mà Kirigaya lại nói cô ấy là học sinh cao trung của Shinra hẳn hoi”
“Vậy tức là thế này à ? Iori-sama đang sở hữu ngôi sao bóng tối mang hiệu quả không được nhìn nhận là người chơi, thế nên cô ấy mới không thể tham gia game ?”
“Ưm… Điều này vẫn chưa có gì xác thực cả”
Nếu đó là sự thật thì hẳn Ochi phải có lý do để đạt 8 sao. Ví dụ như, <Cán cân sự thật> có thể khóa <Nữ thần thất bại> nhưng, nếu thật sự không được công nhận là người chơi thì ta thậm chí còn không thể tham gia bất cứ game nào, và cuối cùng là không có phần thưởng. Giả sử như có đồng đội rơi vào cảnh ngộ như vậy, ta buộc phải trở thành 8 sao để thay đổi hệ thống đảo học viện chứ chẳng còn cách nào khác cả.
“..........”
Vừa nhớ lại lời tiên đoán của Ochi, tôi vừa nghĩ quẩn mà chẳng nói chẳng rằng.
Song, vào lúc đó.
“A”
“Ế ? Asamiya ?”
Bất giác, tôi đã gọi tên cái người vừa xuất hiện trước mặt mình. Người đang đứng ở đó là nữ sinh năm ba học viện Eimei, Asamiya Nanase. Chẳng rõ chị ta mới rời khỏi hội trường lễ bế mạc, hay chỉ ngẫu nhiên bắt gặp trên đường về, tóm lại chúng tôi đã cùng ra khỏi nhà ga. Cô gái có mái tóc vàng óng ả, đung đưa đã xuất hiện trước mặt chúng tôi.
“Wa… Tưởng ai hóa ra là Shino với Yukirin. Nihihi, rất hiếm khi chúng ta gặp nhau bên ngoài học viện nhỉ. Mấy đứa mới trở về từ lễ bế mạc à ?”
“Vâng. Chị cũng đi đâu sao, Asamiya-sama ?”
“Đúng rồi ! Vì sáng nay rảnh quá nên chị vừa đi mua đồ vừa hóng kết quả <Lễ hội sao băng> trên island tube luôn. Ưm, cơ mà, hai đứa”
“? Vâng, chuyện gì ạ ?”
Tưởng rằng chị ta định vừa uốn uốn mái tóc vàng bằng ngón trỏ của mình vừa nói, tuy nhiên sau khi ngập ngừng một lúc xong, Asamiya mới the thé thốt lên. Himeji khẽ đung đưa mái tóc bạch kim như cảm nhận được điều gì đó, song chị ta ngay lập tức chỉ vào tòa nhà gần đấy.
“Bây giờ hai đứa có thể cho chị xin chút ít thời gian được không ?”
Chị ta cất lên bằng vẻ mặt khó nói.
*
“.....Ế, chị đã được Enomoto (sama) tỏ tình rồi á ?””
“Wa, wa ! Hai đứa nói to quá ! Chị xấu hổ lắm !”
Tại buồng của quán karaoke gần nhà ga ở trước học viện.
Trong căn phòng bố trí thiết bị cách âm hoàn hảo, Asamiya ngồi đối diện tôi với Himeji liền đưa một tay lên trán cùng khuôn mặt đỏ bừng.
Tình hình lúc này đại khái rất đơn giản. Asamiya nói với chúng tôi có chuyện muốn bàn rồi kéo tất cả cùng vào đây. Sau 5 phút ngập ngừng, chị ta chỉ lẩm bẩm đúng một câu rằng “....Chị, chắc được Shinji tỏ tình rồi”. Tuy chỉ có vậy nhưng nó cũng khá đủ để gây sốc.
“E-to…”
Ngồi cạnh tôi, Himeji mở lời trong tâm thái dao động.
“Em xin phép hỏi chị một câu nhé, chắc đó không phải là vụ trong <Game tình yêu ảo: CQ> đâu nhỉ ?”
“Ừm. Nếu chị không hiểu lầm, nhỉ”
“Hiểu lầm, ấy ạ ? Đúng là nếu nghĩ về mối quan của anh chị thì em cảm thấy khả năng ấy không hề thấp. Cơ mà, Enomoto-sama đã nói gì với chị vậy ?”
“Ưm…Là thế này”
Gật đầu một cái trước câu hỏi của Himeji, Asamiya bắt đầu nhớ lại.
“Vào đêm hôm kia… Khi thời gian tỏ tình <CQ> bắt đầu, chị và Shinji đã cùng xem phát sóng trên island tube. Thế, lúc đấy nó trở thành vấn đề ai sẽ là người tỏ tình nhưng, vì đằng nào chị cũng tình cờ sở hữu toàn thuộc tính yêu thích của Shinji nên… nên là chị mới, nhận tỏ tình Shinji.”
“Ra vậy. Là tình cờ, à”
“Ư… Đ, đúng rồi đấy. Nó chỉ như kiểu cảm thông hay không còn cách nào khác thôi…”
““............””
Việc chị ta nhắm tới là điều rất hiển nhiên, cơ mà vì nó sẽ làm câu chuyện trở nên cứng nhắc nên tôi quyết định không soi mói gì thêm.
“Thế rồi sao nữa ạ ?”
“A, ừm. Thế rồi Shinji cứ im lặng suốt. Sau đó ổng nói mấy lời kỳ lạ như [Thế à, thực ra tôi cũng chỉ toàn thu thập thuộc tính yêu thích của bà thôi]... Sau đó nữa ổng gửi lệnh tỏ tình cho chị”
“Vâng”
“Thế, ổng tiếp tục nói bằng vẻ mặt rất nghiêm túc như [Giả sử tôi có tất cả thuộc tính đi nữa, đối tượng tôi muốn tỏ tình vẫn chỉ có bà thôi], [Tôi nói một điều nhé, Nanase], [Tôi không định nhân cơ hội game này để tỏ tình], [Tuy có rất nhiều người ngoài kia chỉ toàn lợi dụng nó để tiến tới… Cơ mà, dù sao đi nữa tôi cũng không quen cái kiểu ấy], [Để tôi nói thẳng. Bà hãy hẹn hò với tôi đi, Nanase]”
““...............””
“Ư, a…..”
Trong khi hồi tưởng lại rồi kể chuyện, bất giác Asamiya đã đưa hai tay lên che mặt như không thể chịu nổi. Mặt khác, tôi với Himeji chỉ nhìn nhau gật đầu ở khoảng cách ngay gần.
“Chủ nhân, đây là…”
“À, nhìn kiểu gì cũng chẳng khác gì lời tỏ tình thực sự”
Chúng tôi cùng đồng ý và tỏ ra ngạc nhiên tột độ. Cặp Enomoto Shinji và Asamiya Nanase nổi tiếng là ghét nhau như chó với mèo. Tuy hai người cứ chạm mặt là cãi vã nhưng, khi nhìn từ bên cạnh thì lại thấy họ rất tâm đầu ý hợp. Thế nên chuyện dính vào nhau chỉ là vấn đề thời gian thôi.
(Giờ mới nhớ là họ đã không thể chiến đấu nghiêm túc trong lộ trình riêng biệt…)
Vừa nhớ lại cảnh hai người họ ngày hôm qua, tôi vừa khẽ mỉm cười.
“Nhân tiện thì chị trả lời sao, Asamiya ?”
“Ư….Shino, sao em lại hỏi câu siêu nhạy cảm ấy chứ !”
“Nhạy cảm gì… Ngược lại, trong tình huống này không hỏi vậy mới là lạ ấy”
“C, cũng đúng, nhưng…”
Vừa nói Asamiya vừa nhìn tôi bằng ánh mắt kiểu giận dỗi. Tuy ăn nói vấp váp một lúc, song lát sau chị ta tiếp tục kể trong tâm thế sẵn sàng.
“Chị bảo là [tôi cũng không định hẹn hò với ai khác ngoài ông]...”
““Ồồ””
“Ư… Mấy đứa phản ứng vậy là sao chứ ! Cứ thế chị xấu hổ lắm ! À trời ơi !”
Trước phản ứng trầm trồ thay cho câu trả lời của tôi với Himeji, Asamiya liền mặt đỏ tía tai úp xuống bàn. Phải nói rằng họ là cặp đôi rất hợp nhau. Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chắc họ sẽ cãi nhau đến tận lúc tốt nghiệp mất. Thế nên cho rằng mọi chuyện đã chuyển biến theo hướng tốt cũng không sai.
“Tóm lại thì chúc mừng chị nhé, Asamiya-sama”
Himeji nở nụ cười mềm mại rồi tiếp lời.
“Cuối cùng hai anh chị đã thẳng thắn với nhau, là đàn em, bọn em cũng rất vui”
“Mu… Chị đã che giấu kỹ thế rồi mà hai đứa vẫn biết à. Yukirin với Shino đúng là sắc bén thật.”
“Cỡ đấy mà không nhận ra thì bọn em mới là đứa có vấn đề ý. Mà, bọn em sẽ không đào bới gì về chuyện này thêm nữa. Nhân tiện thì Asamiya-sama. Lý do chị dẫn bọn em ra đây …là để khoe về chuyện này à ?
“Kh, khoe gì chứ !”
Asamiya ngay lập tức ngẩng mặt lên rồi lắc đầu hết cỡ.
“Không phải thế đâu… Chỉ là, chị không biết phải làm sao”
“Làm sao là sao”
“Ưm… Từ trước đến nay, tuy không phải cặp đôi nhưng chị với Shinji vẫn luôn ở cùng nhau. Về vấn đề khoảng cách, nói chuyện, ngày nghỉ hay sự kiện… Giờ chị hoàn toàn không biết làm sao cả !”
“Hiểu rồi… Đúng là tháng sau chuẩn bị giáng sinh nhỉ. Một sự kiện chuẩn cho tình yêu trên đảo học viện. Nhưng mà Asamiya-sama. Cái này em chỉ hiếu kỳ thôi nhưng giáng sinh năm ngoái chị đi chơi với ai vậy ?”
“Ế ? Tất nhiên là Shinji rồi”
“Thế còn năm kia thì sao ạ ?”
“...Vẫn là Shinji”
“Vâng. Nếu vậy thì em nghĩ chị đâu cần phải phiền não làm chi”
Himeji nhẹ nhàng đáp lại trước lời lẩm bẩm bằng vẻ mặt khó tả của Asamiya. Tuy chẳng nói lời nào nhưng tôi cũng đồng ý với ý kiến của cô ấy. Vì hiếm có cặp đôi nào hợp nhau như Enomoto với Asamiya nên họ không cần thiết phải nghĩ sâu xa làm gì cả. Cứ tự nhiên cư xử như thường ngày là ổn.
“Ư…Nhưng, nhưng mà”
Cuộc trò chuyện với Asamiya vẫn tiếp tục thêm một lúc, tuy nhiên phần lớn nó chẳng khác nào vụ khoe người yêu.
*
*
###
Tối hôm đó.
Tôi ngồi trên giường trong phòng mình rồi tỏ ra bối rối.
“Ưm…”
Trong tầm nhìn của tôi là cái thiết bị rất quen thuộc. Và, thứ đang hiện trên nó là 2 tin nhắn. Một cái là của nữ hoàng Ouka, Saionji Sarasa. Một cái là của cô nàng Himeji Shirayuki trong nhà này.
“Giáng sinh là sự kiện mang ý nghĩa rất quan trọng nhỉ…”
Vừa nhớ lại kiểu giáng sinh trên đảo học viện mà mình nói chuyện với Asamiya lúc nãy, tôi vừa lẩm bẩm…. Phải, là giáng sinh. Hai mẩu tin nhắn này đều là cái liên quan đến nó.
Nó như sau.
[Nè Shinohara, ngày 25 tháng sau… ông có rảnh không ?”
[Em xin lỗi vì sự đường đột, chủ nhân. Vào ngày giáng sinh… anh có thể dành thời gian cùng em không ?]
*
“.........Giờ phải làm sao đây”
Tôi khẽ lắc đầu trước dự cảm siêu trùng hợp này.