Liar Liar

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 161

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7496

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 32

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 248

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 190

Tập 08: Học sinh chuyển trường dối trá bị JK hết sức tầm thường ghen tỵ - Chương 4: Part3

#

Ngày thứ ba tại đảo Luna, vào buổi tối.

Tôi và Himeji tiếp tục đi kiếm chip trong khi chờ đợi câu trả lời của Rindou.

Tại đây, tôi sẽ điều chỉnh lại hiện trạng <Cuộc chiến du học dã ngoại> một chút. Ngày đầu tiên, [Phantom] đã dẫn đầu Shinra và tạo ra khác biệt rất lớn. Còn hiện tại, liên minh Tsuyuri - St.Rosalia đang có trong tay [Violet] đã nhanh chóng vươn lên top đầu. Tổng điểm của họ đang nhiều hơn 15,000,000 đồng. Do được [Violet] kéo nên cả Minami với Kururugi đã kiếm hơn 1,000,000 và đủ điều kiện tiến vào chiến trường rank A.

Ngược lại, các học khu khác chỉ dừng lại ở mức cạnh tranh nhau. Nối tiếp sau họ ở thứ hạng hai là học viện Ouka do Saionji cùng Fujishiro cầm đầu. Saionji hiện đã vào khu vực rank A cùng 1,210,000 đồng, còn Fujishiro cũng đang đuổi theo sát nút. Cuối cùng, vị trí thứ ba là học viện Eimei. Số chip sở hữu của tôi chỉ mới 770,000 đồng… Không tệ nhưng hoàn toàn không đủ. Để chiến thắng <Cuộc chiến du học dã ngoại> hay để vượt qua bài kiểm tra của Hagoromo Shion, tôi cần phải lấy được quyền vào khu vực rank A ngay trong hôm nay. Hay đúng hơn là hoàn thành nhiệm vụ tối thiểu đạt 1,000,000 đồng chip.

“Phù…”

Theo đó, địa điểm hiện tại tôi với Himeji đang đứng là nơi thách đấu Casino Game. Tên game là [Rock Baccarat]. Nó là game khá dễ kiếm tiền, được đánh giá rủi ro [1✮] và Kagaya-san đặc biệt nhấn mạnh rằng [Chị khuyến khích nên tham gia]. Trong khi tìm kiếm mạch chiến thắng qua số trận đầu tiên, tôi liền thử hỏi Himeji đang đứng bên cạnh.

“Giờ mới nhớ… Thời gian jackpot chắc là vẫn ổn nhỉ”

“Vâng. Em nghĩ chắc nó sắp sửa bắt đầu rồi”

Nói bằng giọng thì thào, Himeji nhìn xuống màn hình bằng đôi mắt trong xanh.

Thời gian Jackpot. Nó là game rate cao mà chúng tôi tham gia ngay ngày đầu tiên.

Một trong những yếu tố quan trọng để giành chiến thắng <Cuộc chiến du học dã ngoại>, tuy nhiên việc tham gia game hoàn toàn không phải hành động mang lại hiệu quả đối với những người chơi đang ở khu vực cao hơn rank B. Thế nên chúng tôi đã phó mặc cho Tatara và Tsuji vào ngày hôm qua.

Vừa nghĩ đến đây xong, Himeji liền khẽ gật đầu, đung đưa mái tóc bạch kim rồi nói.

“Có vẻ nó mới bắt đầu chưa lâu nhỉ. Tuy người tham gia ở học viện Eimei không nhiều, nhưng vì chúng ta đã ủy thác lại cho Fuuka-san với Tsuji-sama nên em nghĩ chắc không có vấn đề gì. Hơn nữa… những người rank cao cũng chuyển sang hết khu vực rank B trở lên rồi”

“Mà, phải rồi”

Vừa gật gù trước câu trả lời của Himeji, tôi vừa quay trở lại con game ở ngay trước mắt mình… Kagaya-san cũng xác nhận rằng [Rock Baccarat] là game rate cao nhất trong số những game được tổ chức ở khu vực rank B này. Tuy nhiên, vì đa số người chơi đều đã chuyển tới khu vực rank A nên hiện tại chỉ còn đúng một nhóm người tôi quen.

“Wa, tuyệt quá… Quả nhiên Shinohara-kun rất mạnh nhỉ. Nhưng mà, Fujishiro-ku… Ke, Keiya ! Keiya cũng không thua đâu !”

“Nếu thấy khó gọi quá thì cậu gọi tôi bằng họ cũng không sao đâu”

“Không, vì tớ đã quyết định rồi. Sứ mệnh của tớ là phải cho mọi người thấy rằng, Keiya là người tốt như thế nào !”

Cuộc trò chuyện lóng ngóng của hai người bên phía Ouka - Fujishiro Keiya và Mano Yuuka.

Đúng như những gì họ vừa nói, hiện tôi với Himeji đang hoàn toàn chiếm ưu thế trong [Rock Baccarat]. Chiến tới set 7, cả hai đứa đã kiếm được hơn 200,000 đồng. Vì là game bài tây đơn giản nên Company rất dễ can thiệp, hay đối với chúng tôi mà nói, nó chẳng khác nào trò trúng mánh.

“Cơ mà… việc kiếm chip dễ thở hơn hẳn khi chẳng còn mấy người rank cao nào ở đây nhỉ. Tuy có cảm giác như bị bỏ lại phía sau nhưng tạm thời ta cứ quẩy đi”

“Vâng. Cả Minami-sama, Kururugi-sama, Sarasa-sama và Shion-sama đều đã tiến sang khu vực rank A, còn Mitsuru-sama với Sumire-sama thì đang tham gia game ở khu vực khác. Nếu Fujishiro-sama và Mano-sama cũng tới đó sớm thì em nghĩ chúng ta đã kiếm nhiều hơn 1,000,000 rồi.”

“À, thế này thì lại thành được voi đòi tiên quá… Cơ mà, ủa ?”

Sau khi cười khổ trước ý kiến của Himeji, bất giác tôi đã khẽ nhau mày.

Giờ mới nhớ, không biết tên Yagura ấy sao rồi ? Thanh niên trẻ trâu ở Amanezaka, người chơi 5 sao vừa ham thắng vừa có cảm quan game khá tốt. Một tên hiếu chiến như cậu ta chẳng lý gì lại không tham gia bất cứ game nào được ?

(.............Khoan)

Tới đây, tôi liền ngẩng mặt lên khi trong đầu vừa nảy ra một khả năng. Thời điểm hiện tại đang là 8 giờ tối… Khoảng thời gian sau một tiếng của thời gian jackpot. Đột nhiên bị tấn công bởi dự cảm không lành, tôi bắt đầu nhớ tới sự dâng trào mãnh liệt khi bản thân bị khiêu khích bằng câu nói [Kẻ đơn độc].

“Sao thế Shinohara ? Đến cậu rồi đấy”

Cảm thấy kỳ quặc khi thấy tôi im lặng một hồi lâu hay sao mà, Fujishiro đã cất lên bằng giọng điệu sắc bén như mọi khi. “A, à…” vừa đáp lại tôi vừa quay sang ngang. Ở đằng đó là một cô gái lạ hoắc mặc bộ đồng phục Amanezaka. Tên người chơi là [Nishino].

“Này. Cô là học sinh ở Amanezaka nhỉ ?”

“?.......T, tớ á !? T, tớ ăn không ngon đâu !”

“Tôi ăn cô quái đâu. Chỉ là ở chỗ cô có người tên Yagura nhỉ. Lúc này cậu ta đang làm gì ? Tôi nghĩ chắc cậu ta phải đang tham gia game ở đâu chứ…”

“A, à…Ra là chuyện đó à”

Thấy tôi lập tức đánh vào chủ đề chính, Nishino liền gật đầu lia lịa. Sau đó, cô ấy bắt đầu nói mà chẳng hề có ý định giấu giếm.

“Nếu là Yagura-kun thì, hình như cậu ta tới chỗ thời gian jackpot rồi”

Có vẻ…

Câu trả lời đúng như những gì tôi dự tưởng, song nó lại thuộc về tình huống tồi tệ nhất.

*

*

b

“Thiệt tình, chẳng còn hứng ganh đua nữa, tưởng có tí gì hay ho nhưng cuối cùng vẫn thật chán ngắt.”

<Cuộc chiến du học dã ngoại> ngày thứ ba. Thời gian jackpot [Death Seven].

Số lượng lớn nhất từ các học khu trên đảo học viện là bốn người, tính thêm cả [Stranger] thì tổng cộng gần 50 người tham gia. Song, ở cái game này chỉ có duy nhất một người chơi đang do dự.

Yagura Ryuuji. Học sinh năm hai học viện Amanezaka, thanh niên sở hữu mái tóc xanh dương và đeo chiếc kính râm kiểu lòe loẹt. Một người chơi được đánh giá là khá nguy hiểm khi luôn định hướng “Rủi ro cao lợi nhuận cao” trên nhóm chat của Eimei. Nếu thất bại thì bản thân sẽ thua trận ngay lập tức, song nếu thắng thì cậu sẽ thu về nguồn lợi nhuận khổng lồ.

Cái tính chất này tuy tồn tại cả ưu và nhược điểm đối với các game trên đảo học viện, nhưng ở đảo Luna nó lại hoàn toàn hoạt động theo lối có lợi cho bản thân. Bởi lẽ, một khi số tiền chip kiếm được là như nhau thì dẫu chiến tích có là trăm trận trăm thắng hay 1 thắng 99 thua đi chăng nữa nó vẫn như nhau. Chưa kể, tỷ lệ giành cuộc chiến thắng liều ăn nhiều cũng cao hơn trong hoàn cảnh không có đối tượng nào đáng lo ngại.

Chính vì vậy cậu mới tham gia thời gian jackpot, nơi không còn kẻ địch mạnh dẫu bản thân có quyền vào khu vực rank B đi chăng nữa.

2 ván trong tổng số 3 ván đều đã xảy ra đúng như những gì cậu kiểm soát.

(Thiệt tình… thế này là sao chứ)

Tại phe Eimei đang chìm đắm trong bầu không khí hệt như phạm nhân nhận phải án tử hình, để lấy lại sự bình tĩnh, Tsuji Yuuki bèn nhìn nhận lại sự việc cho đến nay.

Casino Game [Death Seven]. Cái game được đặt tên nghe khá ngầu này thực chất là loại “Sevens” trong bài tây. Đặt những lá có thể đặt ở cả hai mặt bên của bài trên sàn theo thứ tự, người nào hết bài trước là người đấy giành chiến thắng… Song, ở đây nó là phiên bản mở rộng cho trò chơi điển hình ấy. Khoảng gần năm mươi người chơi sẽ cùng đồng loạt đưa ra sự lựa chọn như biến tất cả bài của người khác thành “Bài tử” bằng [Kill], hoặc sử dụng bộ bài của mình bằng [Play] một cách đúng đắn.

(*Trans: Không biết chơi trò này nên sẽ dịch sát nghĩa)

Tuy nhiên, việc đắn đo về chi tiết luật hay thông số game sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả.

Hay đúng hơn, nhóm Tsuji đã bị đâm lén qua đòn đánh tâm lý từ [Kill] của Yagura bằng cách triệt tiêu hơn nửa số bài ngay trong lượt đầu mà không cần nhờ đến nhẫn.

“.............”

Trước lối triển khai rất khó chấp nhận ấy, những người chơi bị phá hỏng phần lớn kế hoạch đã liên tục [Kill] một cách bốc đồng để nhanh chóng khôi phục hiện trạng từ turn thứ hai. Song, do hành động thất bại nên ván một đã kết thúc với việc liên tiếp xuất hiện các người chơi có bộ bài tử.

Tiếp theo là màn chi trả chip ứng với số lượng lá bài tử của mỗi người. Do đó, hàng chục người chơi thua trong hiệp một đã phải gánh khoản nợ lên đến hơn 50,000 đồng. Một con số không khó để dẫn đến kết cục sự thất bại chí mạng. Nếu cứ như vậy và kết thúc game thì họ sẽ bị dồn vào đường cùng nên ai ai cũng bắt đầu trở nên thận trọng ở hiệp hai…

(Mà… Tất cả đều đang bị gã này vờn)

Ở ván hai, cậu không hề tiến hành [Kill] hay [Play] mà chỉ đơn thuần là bỏ lượt. Tuy thất bại là điều khó tránh nhưng do hầu hết không phát sinh lá bài tử nên thiệt hại chẳng đáng là bao khi so con số khoản nợ ở hiệp một.

Oáp… Vừa ngáp một cái, Yagura vừa nghịch chiếc bông tai và rút lui.

“Thiệt tình, đúng là khác biệt đẳng cấp quá mà. Việc kiếm chác được nhiều cũng khá may mắn… Tuy nhiên, cảm giác tội lỗi này là sao chứ ? Vì thắng áp đảo nên nó cũng chẳng vui tẹo nào. Tưởng gặp Eimei ở đây thì sẽ có gì hay ho nhưng quả nhiên Shinohara chỉ là kẻ cô độc thôi.”

“..............”

“Mà, nếu chịu được ở đây thì mình cũng có thể chịu đựng khu vực rank A đang khá mong đợi vào ngày mai”

Yagura chỉ nói lên sự thật đơn thần chứ không hề khích tướng. Thanh niên đeo kính râm với vẻ ngoài hào nhoáng tuy bị hướng ánh nhìn thù địch từ tất cả mọi người xung quanh nhưng, Yagura vẫn không hề lung lạc. Bởi cậu không cần thiết phải quan tâm tới điều đó. Và bởi vì cậu đang đứng trong cùng một chiều không gian quanh họ. Với tư cách học sinh 5 sao, Yagura Ryuuji không hề có bất kỳ ai xứng làm đối thủ ở đây cả.

Trong bầu không khí bắt đầu tràn ngập sự thất vọng.

Khi tất cả đều nghe thấy những câu từ như bị đánh vào nỗi đau và không thể nào oán trách.

“......Tớ, xin lỗi”

Đứng bên cạnh Tsuji, đôi chân cô gái mang mái tóc đuôi ngựa dần trở nên run rẩy và mất thăng bằng. Do được Tsuji đỡ nên cô chưa ngã khuỵu xuống mặt đất, song bộ dạng của cô ấy… Bộ dạng của Tatara Fuuka đã rất kỳ lạ. Đối diện trước đám đông xung quanh đang mất tinh thần, cô nắm chặt lấy đồng phục Tsuji như để che đi vẻ mặt đẫm lệ.

“Xin lỗi… tớ xin lỗi, mọi người. Tớ thực sự… thực sự xin lỗi, mọi người”

“.......Không, sao Tatara-san phải xin lỗi chứ. Chẳng nhẽ cậu gián tiếp thông đồng với người vừa nãy sao ?”

“Tớ, không có…Tớ không có làm mấy việc như, trao đổi thông tin”

“Không phải trao đổi thông tin mà là thông đồng. Kiểu gián điệp ấy”

“Không. Tớ cũng chẳng làm nổi công việc ngầu ấy đâu. Nhưng mà, tớ vẫn phải xin lỗi”

Ấn mặt vào bộ đồng phục của Tsuji, Tatara Fuuka nói bằng giọng điệu run rẩy. Cô tiếp tục ấp úng giãi bày và chặn lời Tsuji.

“Bởi vì, bởi vì tớ là, lớp trưởng… Tớ phải đi đầu và dẫn dắt mọi người… Tớ phải giành chiến thắng vậy mà… Shinohara-kun đã cất công nói rằng [Nhờ cậu nhé] vậy mà… Tớ lại không thể làm gì cả”

“........Chuyện đó”

“Thật sự đấy ! Mọi người đã có được rất nhiều chip, và tớ cũng nói rằng hãy tin tưởng người lớp trưởng này, thế nên mọi người mới tin và giao phó cho tớ, thế nhưng tớ lại không thể bảo vệ niềm tin ấy ! Tớ thật vô dụng… Thân là lớp trưởng tớ phải mạnh mẽ vậy mà”

Làn tóc đuôi ngựa tung bay khi Tatara lắc đầu.

“..............”

Mặt khác, đối với Tsuji thì cậu cho rằng đây không phải điều cô ấy nên phiền não. Cả Tsuji và hai người bạn cùng lớp đang ở đây đều biết rằng khiêu chiến rate cao là rất nguy hiểm. Hơn nữa, nó cũng chỉ đơn thuần là một trò chơi. Tuy có thể Eimei sẽ bị thiệt hại khi nhóm 4 người Tsuji rơi vào sự thất bại chí mạng, nhưng ở Eimei vẫn còn Shinohara Hiroto. Thế nên chẳng lý gì họ thua dễ dàng như vậy.

“Chắc là tớ không hợp nhỉ”

Dù vẫn điềm tĩnh và lý giải được phần nào, nhưng khi nhìn vào bộ dạng cô gái đang khóc thì thứ cảm xúc nào đó đang dần dấy lên trong lồng ngực cậu. Chính chúng đã đánh thức những tiếng vang mãnh liệt hệt như cơn giận vào trái tim chàng trai chưa từng nghiêm túc với bất kỳ game nào trước đây.

“Được mọi người tin tưởng, được mọi người yêu mến, tớ đã rất muốn trở thành một lớp trưởng mạnh mẽ… Ấy thế mà, chắc là tớ không thể nhỉ… Ế ?”

“.........Cậu im lặng một chút được không, Tatara-san ?”

Chính vì vậy, để chặn những lời khó nghe từ cô gái mình kính trọng hơn tất thảy trên thế giới này, Tsuji liền kéo cô ra rồi nhẹ nhàng đặt hai tay lên vai. Cậu nhìn chằm chằm vào cô gái đang bị sưng mắt do khóc.

Chỉ đáp lại bằng nụ cười và chẳng nói chẳng rằng, sau đó Tsuji quay đi.

“Ô ?”

Leng keng… Đột nhiên có chiếc nhẫn màu đen kịt xuất hiện ngay trước mắt Yagura trong lúc cậu rút lui. Thấy thế, cậu vừa quay sang nhìn Tsuji bằng ánh mắt thách thức, vừa nghịch mái tóc màu xanh.

“Cái gì đây…[Black Ring] à ? Tôi đâu nói là mình muốn nhận miễn phí”

“Tôi có bảo là sẽ cho cậu đâu. Đó là chiếc nhẫn dùng để lật ngược tình thế tôi định sử dụng trong trận cuối cùng. Tôi sẽ áp dụng nó lên cậu. Hay đúng hơn là phong ấn để không thể sử dụng nhẫn nhỉ. Thế, cậu có muốn theo không ? Nếu được chúng ta sẽ cùng chia sẻ sợi dây sinh mệnh của nhau”

“Này, cậu chỉ là một người chơi vô danh và chưa từng xuất hiện trong sự kiện quy mô lớn, ấy vậy mà cũng mạnh miệng đấy. Thử tóm tắt trong 140 chữ những lợi ích tôi có xem nào”

“Chẳng lợi ích nào cả, nếu không theo thì cậu sẽ mất mặt cho đến chết thôi ? Bởi vì vị trí của cậu lúc này chẳng khác nào học sinh cao trung trà trộn vào trận bóng chày của học sinh tiểu học cùng cây chày kim loại cả. Ấy vậy cậu vẫn muốn ngó lơ thì tôi cũng đành chịu.”

“À à, không cần phải dẻo mồm. Nếu là một trận đấu thú vì thì tôi sẽ theo… Tuy nhiên, ngay từ đầu sao cậu phải nổi nóng như thế ? Tôi vẫn luôn tuân thủ luật hẳn hoi đấy. Chẳng qua do thực lực đôi bên quá khác biệt thôi, chẳng lý gì tôi lại phải bị coi như kẻ gian ác cả”

“Tôi biết… Cơ mà, cậu trông tôi như đang nổi nóng thế cơ à ?”

“Nhìn là thấy rồi còn gì. Cậu đang coi thường tôi đấy à”

Trước câu trả lời vẻ chán ngắt của Yagura, Tsuji liền thử đưa tay lên má mình. Tuy cậu định che giấu thái độ nhưng dường như sự thuần thục ấy vẫn chưa đủ.

“Tôi vẫn luôn nghĩ mình là người khá điềm tĩnh. Thường ngày, hầu như tôi chưa từng nổi giận với ai bao giờ cả, cơ mà ngay từ đầu tôi vốn chẳng mấy quan tâm đến vấn đề không phải của mình. Những vụ khiến tôi nổi giận thì, ví dụ như thứ rất quan trọng với mình bị phá hỏng, bị tổn thương hay bị bôi nhọ nhỉ… Chắc thế ? Chỉ tiếc rằng thứ quan trọng với tôi lại chẳng nhiều lắm”

“Hô ? Thế ?”

“Nhưng mà, rõ ràng lúc này tôi lại đang nổi giận. Bình thường tôi vẫn có thể nuốt trôi nhưng cái này đích xác là không thể. Đây chắc chắn là lý do để tôi chiến đấu”

Vừa khẽ mỉm cười, Tsuji vừa cất lên.

……Chàng trai mang tên Tsuji Yuuki thực chất là kiểu người luôn hành động tiết kiệm năng lượng. Vì có thể làm tốt hầu hết mọi thứ hơn hẳn những người bình thường nên chẳng mấy khi cậu cống hiến hết mình cho thứ gì đó. Cả trong game lẫn việc học cũng vậy. Nếu đầu tư thời gian và sức lực, cậu có thể nhắm tới vị trí cao hơn nhưng, vì đằng nào cũng không với được tới mức 6 sao hay 7 sao nên ngay từ đầu cậu mới buông thả và cứ thế an nhàn tại vị trí thích hợp.

Song, chính vì vậy Tsuji mới cảm thấy một Tatara Fuuka luôn cống hiến hết mình cho mọi thứ thật toả sáng.

Cậu không thể chịu nổi khi một trong những lý do khiến giấc mộng của cô bị tan vỡ là tại mình.

“Thiệt tình… Shinohara-kun là Shinohara-kun. Cậu ấy đã nói với tôi rằng [nhờ cậu] như là một lẽ hiển nhiên. Điều mà ai cũng muốn khi được kẻ mạnh nhất đảo học viện tin tưởng nhỉ”

Bởi lẽ, đó là lời khẩn cầu đủ để khiến cậu muốn trở nên cố gắng, lóng tín nhiệm đủ để khiến cậu bứt rứt không thôi.

“Mà, chỉ là…”

Nói đến đây xong, Tsuji bèn quay ra đằng sau. Đằng đó là Tatara với đôi mắt đẫm lệ, đỏ hoe, người đứng bên cạnh chống đỡ cho cô là thiếu nữ đeo kính - Misumi và chàng trai toả ra bầu không khí quả cảm - Tonomura. Họ là học sinh lớp 2-A học viện Eimei… Những thành viên trên 99% người trên đảo học viện không ai biết. Những sự tồn tại chẳng khác nào nhân vật phụ trong các câu chuyện. Dẫu vậy, lúc này họ đang được hưởng ứng bởi ý chí mạnh mẽ và lòng tin tưởng của Tatara. Giống như Tsuji, họ cũng không dễ gì bị khuất phục.

Chính vì vậy.

“Năm hai ở Eimei ngoài Shinohara-kun thì tất cả đều là tiểu tốt ư, tôi sẽ khiến cậu phải rút lại lời nói ấy”

Chĩa thiết bị mình vừa lôi ra hệt như trò ảo thuật về phía Yagura rồi Tsuji tuyên bố.

*

*

#

“Ủa ? Có chuyện gì mà cậu vội vậy, Shinohara-kun ?”

9 giờ tối ngày thứ ba tại đảo Luna.

Kết thúc [Rock Baccarat], tôi với Himeji nhanh chóng di chuyển tới chỗ khai mạc thời gian jackpot. Song, ngay lập tức thứ đập vào mắt hai đứa chính là điệu cười dửng dưng của Tsuji Yuuki và nhóm bạn cùng lớp. 

““....?””

Trước quang cảnh quá đỗi ngạc nhiên ấy, bất giác tôi với Himeji đã quay ra nhìn nhau. Đung đưa mái tóc bạch kim, Himeji đứng ra tiếp lời đại diện cho câu hỏi của cả hai.

“Ta có thể thấy Yagara-sama đã tham gia game này. Và nó hoàn toàn không phải trường hợp bất biến.”

“Hửm ? Quả nhiên là cậu không tin bọn tớ nhỉ ?”

“Sao cậu lại nói mấy lời xấu bụng ấy chứ, Tsuji-kun”

Trước câu hỏi với nụ cười trêu chọc của Tsuji, Tatara đứng bên cạnh liền hét lên. Thứ kỳ lạ là từ chiếc băng tai thỏ ư… Không, đó là do nụ cười toàn mặt của cô ấy dưới đôi mắt đỏ hoe.

“Cảm ơn hai cậu đã tới ! Đúng như Shirayuki-chan nói, bọn tớ đã chiến cùng game với Yagura-kun. Cậu ấy rất mạnh, bọn tớ cũng nghĩ mình đã thua nhưng…”

“Nhưng ?”

“Là cuộc đảo lộn tình thế ! Vì mọi người đều rất mạnh mẽ, cả Tsuji-kun, Misumi-chan và Tonomura-kun đều rất tuyệt !”

“E-to, Tatara-san ? Cậu khoa trương cũng được thôi nhưng đừng phóng đại quá”

“Không ! Bởi vì Tsuji-san đã thực sự rất ngầu mà ! Ngầu nhất vũ trụ ấy !”

Bị dồn nén trước lời đánh giá của Tatara, Tsuji chỉ lẩm bẩm đáp “....Thế à”.

Mà, sau khi lắng nghe câu chuyện của Tatara thì đại khái tôi cũng nẵm rõ phần nào tình hình. Yagura Ryuuji là người đã chi phối game bằng khả năng áp đảo. Còn Tsuji sau khi đã phong ấn nhẫn thì lập tức thách thức cậu ta và kết bè phái. Trước sự dẫn dắt tài giỏi hơn ai hết của Tatara, họ mau chóng thành công kết đồng minh với khoảng 50 người.

Và, Tsuji đã quyết định sử dụng hơn 30 chủng loại nhẫn để xóa bỏ tất cả.

…. Hay nói đơn giản thì, nó chẳng khác gì trò chơi xếp hình. Vô hiệu hóa nhẫn của người khác, quay ngược trở lại một turn trước, chỉ định hành động tiếp theo, thu thập đồng chip… Bằng cách kết hợp đầy tinh tế các loại [Black Ring], Tsuji đã hoàn toàn reset trận đấu ở ván thứ hai. Chưa kể, tất cả mọi người ngoài Yagura đều bắt đầu dưới tình trạng “Số tiền đặt cược lớn nhất” và “Bộ bài một lá”. Sau rốt, Yagura đã bị dồn vào bước đường cùng, ranh giới giữa sự sống và sự thất bại chí mạng.

(Thật đấy à… Tất cả điều này là do Tsuji làm sao)

Bất giác tôi đã ngạc nhiên tột độ trước sự thực ấy… Việc liên kết [Black Ring] tuy không phải cách thức hiếm nhưng, để chồng chéo hơn 30 chủng loại thì khả năng xử lý phải khá khủng. Hơn nữa, Tatara lại rất giỏi lôi kéo các người chơi dù không phải đồng minh, hay còn gọi là khả năng đánh thức nhóm người học khu khác.

(À không… không đúng, chỉ là do ít có cơ hội tỏa sáng thôi chứ bản chất ngay từ đầu hai người họ khá mạnh. Năng khiếu hơn hẳn mình, cả việc làm quen với đấu trường và lòng quyết tâm cũng thế nữa. Cho rằng tầng lớp Eimei nhạt nhòa chỉ đơn giản là sự hiểu lầm rất lớn.)

Theo dõi tình hình, ngay khi tôi vừa thả lỏng người thì..

[Liên lạc khẩn cấp, liên lạc khẩn cấp]

Tôi với Himeji chết lặng trước giọng nói lớn vang lên đập vào màng nhĩ. Do đang đứng trước tụi Tsuji nên chúng tôi không để lộ ra ngoài mặt, song cả hai đứa đều tập trung hết cỡ để lắng nghe.

[Là chị Kagaya đây ! Hiện chị vẫn đang theo dõi lịch sử game mà [Violet]-tan tham gia, thế nhưng nó đã xảy ra một biến cố rất lớn !]

[Tên game là [Chicken Race]. Loại game Casino do người dealer khu vực rank A tổ chức. Các người chơi sẽ từng người một thay phiên nhau đấu với dealer. Thế, sau mỗi lần là tỷ lệ thắng lại giảm xuống nhỉ… Tuy lúc đầu phía người chơi đạt tỷ lệ thắng gần như tuyệt đối nhưng, phía dealer cũng từ từ lấy lại lợi thế theo. Chưa hết, số tiền đặt cược cũng dần dần tăng lên nữa. Người nào thua thì người đấy sẽ phải trả nửa số tiền đặt cược cho dealer, nửa còn lại chia cho người chơi]

[Thế ! Những người tham gia game là [Violet]-tan, Minami-chan, Kururugi-chan, Saionji-chan và 3 người [Stranger] khác…]

[Hay nói thẳng ra thì… Saionji-chan đã thất bại thảm hại]

[....Mà đành chịu thôi. Tuy đã hợp tác cùng 3 người kia nhưng [Chicken Race] vẫn là game theo kiểu tập trung hỏa lực vào một người nào đó. Vì khi đứng ở thế yếu ta sẽ phải tự xoay sở.]

[Dù Saionji-chan đã ứng biến khá tốt nhưng cùng lắm cũng chỉ thoát khỏi sự thất bại chí mạng thôi]

[Số tiền con bé đã thua là 970,000 đồng lận. Để phục hồi lại như trước là điều vô cùng khó]

Tuy lúc nào cũng lạc quan vô tư nhưng lần này Kagaya-san đã cất lên bằng giọng có chút kỳ kỳ. 

Vừa lắng nghe chúng từ đằng xa, tôi vừa đứng thất thần tại chỗ.

*

*

#

Vì có nơi cần ghé qua nên tôi với Himeji tạm thời chia tay nhóm Tsuji.

“.....Em xin lỗi, chủ nhân…”

Khẽ cắn chặt phần môi dưới như bị dồn vào đường cùng, ngay cả đôi ria mèo cũng héo quắt xuống.

“Đây là lỗi của em… Em vẫn luôn theo dõi Shion-sama vậy mà, em lại không thể ngăn chặn cô ấy mất kiểm soát, đã thế còn khiến cho Rina suýt bị out. Tuy khá may mắn khi cậu ấy tránh được sự thất bại chí mạng nhưng việc để mất tới gần 1 triệu đồng như thế này thì…”

“Mà… Tuy cú này khá đau nhưng Himeji không cần phải suy sụp thế đâu ? Việc Himeji phụ trách là tránh không để cho Hagoromo tự hủy và rơi vào sự thất bại chí mạng, còn sự thất bại trong việc kiếm tiền là lỗi của tôi với Saionji. Hơn nữa, bây giờ Hagoromo đang là một trong các thành viên thuộc liên minh học khu nhỉ. Đấu cùng cả Minami lẫn Kururugi thì nó có hơi bất khả thi.”

“Nhưng mà”

“Nhưng nhị gì chứ. Nếu không có Himeji thì bọn tôi đâu thể qua bài kiểm tra này. Thế nên cô không cần xin lỗi đâu. Với cả, <Cuộc chiến du học dã ngoại> vẫn còn nửa ngày đấy.”

Trước đôi mắt màu xanh dương đang tỏ ra bất an của Himeji, tôi liền cắt ngang lời cô ấy nói.

Song, vào đúng lúc đó thiết bị trong túi quần tôi đã rung lên. Khi thử ngó qua màn hình thì tôi thấy chế độ cuộc gọi đang hiện ra.

“Saionji à ? Bà không sao đây chứ”

[? Sao gì…. À, ông đã nắm được tình trạng bên phía tôi rồi cơ à]

Saionji nở nụ cười cùng giọng điệu như chẳng có gì to tát.

Chắc chắn rằng, bản thân cô ấy đang thực sự nằm trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Đại bại trước liên minh học khu với người đứng đầu là Hagoromo, số chip sở hữu thì suýt nữa rơi vào sự thất bại chí mạng. Có thể nói, cô ấy vẫn rất tuyệt khi 1 VS 6 mà không bị out, tuy nhiên tiêu chuẩn để vào khu vực rank cao ở <Cuộc chiến du học dã ngoại> là 1,000,000 đồng. Và, để qua bài kiểm tra của Hagoromo ta cần kiếm 10,000,000 đồng lận. Một tình thế tuyệt vọng, bất khả thi.

Ấy vậy mà, giọng điệu qua điện thoại của cô ấy vẫn rất tươi.

[Thiệt tình, tôi thua mất rồi… Tôi đã định ra tay trong cái turn ấy cơ, nhưng mà do bị Shion phỗng tay trên nên chỉ trong nháy mắt tất cả người chơi xung quanh đều bị cuốn theo. Như vậy thì tôi không thể lật ngược tình thế được nữa, theo đó tôi chỉ còn cách bảo toàn tính mạng]

“Ưm…Mà, bà làm vậy cũng là phải đạo thôi. Thay vì sử dụng nhẫn bừa bãi, ta nên nhanh chóng kết thúc game để giảm thiệt hại ở mức tối thiểu.”

[Hửm ? Ông đang khen tôi đấy à. Vì là ông nên tôi cứ tưởng ông phải bảo rằng “một nghịch cảnh ngay cả nữ hoàng cũng không thể vượt qua thì chắc tôi phải ở mức thánh hay gì đấy nhỉ”]

“Gì chứ, tôi nghĩ vậy lúc nào đâu”

[Lúc nào chẳng thế]

“Mà, chắc tôi cũng định nói thế thật. Thì bà thấy đấy…. nó chỉ là ấy thôi…”

Cuộc cà khịa tay đôi giữa kẻ mạnh nhất đảo học viện và nữ hoàng bất bại. Vì lúc nào cũng phải diễn và khích tướng Saionji chứ thực sự tôi chưa bao giờ coi thường cô ấy cả.

“Tóm lại vấn đề là từ bây giờ cơ”

Vừa lắc đầu để thay đổi tâm thế, tôi vừa khẽ tiếp lời.

“<Cuộc chiến du học dã ngoại> và bài kiểm tra của Hagoromo sẽ kết thúc vào ngày mai. Thế nên, cả tôi và bà đều cần phải kiếm hơn 10,000,000 đồng chip trong nửa ngày.”

[Phải rồi. Nhân tiện thì ông có bao nhiêu chip rồi ?]

“Tôi á… E-to, sau game vừa nãy tôi đã kiếm được khoảng 1,300,000 đồng. Còn Himeji thì 1,080,000 đồng. Tuy vừa sát nút nhưng cả hai đã lấy được quyền vào khu vực rank A”

[Ừm ừm…]

Saionji cất lên lời hưởng ứng trong tư thế đứng khoanh tay ở đầu bên kia thiết bị. Sau đó, cô ấy thở dài và tiếp tục nói bằng giọng hiếu chiến.

[Ừm, vậy cũng không hẳn là không kịp nhỉ. Tuy tôi mới nghe nói nhưng ở khu vực rank A mỗi ngày chỉ tiến hành một game [5✮] thôi. Chưa bàn tới số lượng game, ở đấy một hiệp nó còn phát sinh tới vài trăm nghìn tới vài triệu chip đặt cược đấy. Tất nhiên, tôi nghĩ nhóm Shion kiểu gì chẳng tham gia. Tóm lại, nếu kiếm chip ở đấy ta hoàn toàn có thể đạt chỉ tiêu. Thế nên, dù không muốn nhưng tôi với ông phải liên thủ. Chỉ một người là không thể thắng liên minh học khu đâu]

“Ế ? Không, bà đợi chút đã. Liên thủ thì cũng được thôi nhưng số chip của bà giờ đâu vào được khu vực rank A ? Đừng bảo là bà định đi kiếm lại từ đầu ngay bây giờ nhé…”

[Fufu…Đừng coi thường tôi vậy chứ. Tôi là nữ hoàng thiên hạ vô địch đấy ?]

Chặn ngang những lời lo lắng của tôi, Saionji cất lên bằng giọng bông đùa.

[Chiếc nhẫn tôi mang trong <Cuộc chiến du học dã ngoại> này là [Ngụy trang quyền lợi xâm nhập]. Nếu có cái này, tôi sẽ có thể tự do hành động các khu vực rank A trở xuống. Thế nên, dẫu có ở thế yếu đi chăng nữa, tôi vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế chỉ với một phát]

“À…. Ra vậy, quả đúng là Saionji”

[Fufu, đúng không đúng không ? Ông cứ khen tôi đi đừng ngại làm chi !]

Đột nhiên tôi trở nên bối rối khi tiếng hơi thở và nụ cười với vẻ hạnh phúc của cô ấy đập vào màng nhĩ.

Tóm lại Saionji đang mang nhẫn [Ngụy trang quyền lời xâm nhập] có thể vào khu vực rank A trở xuống mà chẳng cần quan tâm số chip sở hữu. Nếu có nó, đúng là cô ấy sẽ được tham gia game rate cao từ sáng ngày mai. Tuy chỉ có khu vực rank S là bất khả xâm phạm.

Vừa nghĩ đến đây xong, tôi liền khẽ gật đầu.

“Vậy, tôi sẽ xem qua về cái game [5✮] company mới điều tra. Tuy chỉ có thể tiến hành cuộc họp chiến lược trong thời gian ngắn nhưng chúng ta chẳng còn cách nào khác cả”

[Ừm, phải rồi nhỉ. Shinohara thì không nói nhưng cái team gian lận của ông cũng đáng tin đấy]

“Không phải team gian lận mà là company. Cơ mà… Từ nãy giờ trông bà vẫn tươi tỉnh nhỉ ? À không, ý tôi không phải là bà không hề buồn”

[? Thế à ?]

Saionji lẩm bẩm như thể nhận ra lời tôi nói. Sau khi mất chút thời gian chìm vào dòng suy nghĩ ở đầu bên kia thiết bị, cô ấy tiếp tục nói bằng giọng không mấy nghiêm trọng lắm.

[Chắc đúng như ông nói. Bởi vì, ngoài vấn đề xung quanh chip ra nó cũng không phải điều gì quá tồi tệ cả. Game [5✮] ngày mai… Trước hết, ông là đồng mình của tôi đúng không ? Cả Yuki nữa, sau đó là Shion… Về Shion, tôi không nghĩ cậu ấy muốn đánh bại chúng ta đến mức đấy đâu. Ngược lại, cậu ấy còn đang mong tôi với ông đỗ bài kiểm tra ấy chứ… Chắc thế]

“Phải rồi nhỉ. Em có thể đảm bảo điều đó”

Đứng bên cạnh tôi, Himeji ghé mặt lại gần rồi gật đầu… Phải, dù đưa ra bài kiểm tra phi lý nhưng trong thâm tâm Hagoromo vẫn luôn biết ơn Saionji. Không những thế, hai người họ còn là đôi bạn thân chí cốt. Dẫu là cường địch rất mạnh, song cô ấy không hề có tính thù địch nào cả.

Ở đầu bên kia thiết bị, Saionji tiếp tục cười nói.

[Fufu… Thế nên nhé Shinohara. Game ngày mai đúng là rất khắc nghiệt nhưng, với chừng này đồng mình trên bàn thì tôi nghĩ chúng ta chẳng thể nào thua được ván bạc ấy đâu ?]

“.........Ưm…….”

Trước mầy lời khích lệ của Saionji, tôi chỉ cất lên câu trả lời qua loa.

Đúng là nếu được Saionji và company giúp sức, tôi có thể thắng game ngày mai. Tuy nhiên, chỉ với chừng đấy vẫn chưa đủ. Giả sử cho dù có thắng đi chăng nữa, nếu chúng tôi không kiếm đủ 10,000,000 đồng chip thì mọi chuyện sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả. Và cuối cùng, <Cuộc chiến du học dã ngoại> kết thúc với phần thắng thuộc về St.Rosalia và Tsuyuri, còn chúng tôi thì không qua bài kiểm tra của Hagoromo.

(Mình cần một mảnh ghép nữa… Chỉ một mảnh ghép nữa thôi là mình có thể lật ngược tình thế. Song, nếu không có thì…)

Ngay khoảnh khắc tôi nhắm mắt lại và nghĩ đến đây xong…

“Này, 7 sao đằng kia”

“!”

Đột nhiên có tiếng gọi vang lên từ đằng sau trong lúc tôi với Saionji trò chuyện. Một giọng nói quen thuộc. Đồng thời giọng nói ấy như đang khao khát điều gì đấy.

Thanh niên đeo mặt nạ trắng Rindou Kai, hay còn gọi người chơi mang tên [Phantom].

Vừa tiến lại gần chỗ chúng tôi cậu ta vừa mở lời.

“Để tôi xác nhận một điều. Chuyện ngày hôm qua… hay đúng hơn là việc tôi có thể đánh bại [Violet] ấy, cái này cậu đang nói thật lòng sao ? Cậu không nói dối để khích lệ tôi ấy chứ ?”

“Giờ cậu vẫn muốn xác nhận à. Tất nhiên là tôi nói thật rồi. Cơ mà, nếu cậu không đến thì tôi cũng chẳng thể bắt đầu được. Tôi còn tưởng cậu không lết nổi ra khỏi nhà cơ”

“Giờ thời đại nào rồi chứ… Không hẳn là tôi thích ru rú trong nhà”

Rindou bĩu môi trước lời bông đùa của tôi.

Có thể chỉ là đang che giấu nhưng giọng nói của cậu ta vẫn chưa hết run rẩy. Vẻ mặt thì cứng nhắc, còn đôi chân thì không được vững cho lắm. Dẫu phải phiền não và xung đột không biết có nên theo lời mời mọc của tôi hay không, thế nhưng cậu ta vẫn đến hẳn hoi.

“......Tôi”

Rindou nghiến chặt răng tiếp tục nói.

“Tôi biết mình chẳng tài cán gì… Dù có mơ mộng thế nào tôi cũng không thể tưởng tượng ra cảnh mình thắng [Violet] hay thậm chí là cậu. Tôi không thể thắng nổi cơn buồn ngủ, lười biếng hay sự trầm cảm. Tôi chỉ suốt ngày thua thôi”

“Ít nhất cũng phải thắng cơn buồn ngủ đi chứ”

“Chịu, tôi nghĩ cái đấy là cái khó nhất… Nhưng mà, nhờ cậu nên một thằng chỉ luôn cho rằng mình chẳng có gì và luôn thất bại như tôi đã được khai sáng. Tuy đúng là 3 năm trước tôi thảm bại trước [Violet] và đến giờ vẫn còn sợ hãi. Tuy nhiên…”

“Tuy nhiên ?”

“Ở trên hòn đảo này, hay ở đảo Luna thì tôi là mạnh nhất”

Rindou tuyên bố cùng nụ cười gượng ép.

Thấy thế, tôi bắt đầu cảm thấy nhẹ nhõm trong thâm tâm. Phải, đây chính là điều tôi muốn nghe. Tôi, Himeji, company, Saionji, Hagoromo và [Phantom]. Giờ mảnh ghép cuối cùng đã hoàn tất. Tôi đã chuẩn bị xong công cuộc lật ngược tình thế.

Tôi cười nhếch môi hưởng ứng lời Rindou.

“Hà… Tâm lý tốt đấy. Vậy, cậu đồng ý hỗ trợ cho Eimei nhỉ ?”

“Mà, đến tận đây chỉ để ra vẻ lật ngược thế cờ thì có hơi thô lỗ quá. Tôi sẽ lợi dụng mấy người để chữa khỏi chứng ám ảnh. Thế đã được chưa ?”

“Quá đủ rồi ấy chứ”

Khẽ gật đầu rồi tôi đăng ký với Rindou. Có lẽ, Saionji cũng nghe thấy những lời vừa rồi. Chưa kể, nó còn truyền đạt tới toàn bộ người tham gia <Cuộc chiến du học dã ngoại> bằng loại hình can thiệp thông tin thiết bị nữa. Rindou đã gia nhập Eimei dưới tư cách [Stranger] mạnh nhất. Sự tồn tại duy nhất có thể đối đầu [Violet] đã tái khởi động.

(Nào, bắt đầu trận chiến cuối cùng thôi)

Vừa nghĩ vậy trong thâm tâm tôi vừa nắm chặt lòng bàn tay.

*

[Trận chiến liên khối <Cuộc chiến du học dã ngoại> kết thúc ngày thứ ba]

[Người chơi sở hữu quyền lợi vào khu vực rank A]

[Eimei: Shinohara Hiroto/ Himeji Shirayuki/ Phantom]

[Ouka: Saionji Sarasa/ Fujishiro Keiya/ Mano Yuuka]

[Shinra: Fuwa Mitsuru/ Fuwa Sumire]

[Liên minh: Minami Shizuku/ Kururugi Senri/ Violet]

[Tổng điểm]

[Hạng ba - Eimei: 3,420,000 đồng]

[Hạng hai - Ouka: 3,870,000 đồng]

[Hạng một - St.Rosalia và Tsuyuri: 18,430,000 đồng]

*

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage