―― Đó là một cảnh tượng mà ngay cả tôi, Serene, người đã sống hàng trăm năm, cũng không bao giờ có thể hiểu được.
Một cái cây đen kịt mà tôi chưa từng thấy trước đây đang di chuyển trong rừng.
Tinh linh nhân hiểu biết rất nhiều về thực vật. Tôi hoàn toàn nắm bắt được thảm thực vật xung quanh Yggdra.
Tuy nhiên, theo hiểu biết của tôi thì cái cây đó không có tồn tại.
Một loài cây kỳ lạ có rễ như chân và cành như cánh tay.
Kích thước của nó lớn hơn bất kỳ cây cổ thụ xung quanh khu rừng, với vô số nhánh cây vươn dài ra như những xúc tu từ thân cây.
Trong một khoảnh khắc, tôi đã nghĩ đó là quái vật, nhưng ít nhất không có quái vật nào như thế này sống gần Yggdra cả.
Ở đầu của những nhánh cây vươn ra từ mọi hướng là Tino, người đáng lẽ phải đi cùng với con người đó.
Cô điều khiển tấm thảm và tuyệt vọng tránh những cành cây đang nhắm vào mình.
Cái cây đen ấy chứa đựng sức mạnh to lớn của Mana Material và sức mạnh phép thuật.
Không―― không hẳn. Tôi đang cố gắng suy nghĩ trong sự hỗn loạn đang giữ chặt mình.
"Nó đang hấp thụ Mana Material…………?"
Hơn hết, nơi đáng chú ý nhất chính là con đường mòn mà nó đã đi qua.
Giống như nước chảy từ nơi cao xuống nơi thấp, Mana Material trong không khí đang chảy về phía cây đại thụ đen. Mana Material đã tích tụ bởi thiết bị nghiền được kích hoạt cách đây không lâu cũng đang bị hút về phía nó.
Nó đang hấp thụ Mana Material. Nó đang tạo ra một dòng chảy mới.
Thật kỳ lạ, đó cũng chính là điều mà chúng tôi đã cố gắng thực hiện cho đến tận bây giờ.
"Nó………………………"
Lucia mở to mắt và lên tiếng. Tuy nhiên, không có lời nào có ý nghĩa hơn thoát ra khỏi môi cô ấy.
Đây rõ ràng là phản ứng của một người biết gì về nó. Các thành viên khác của《Strange Grief》tiếp lời trong khi Lucia cứng đờ người với vẻ mặt khó chịu.
"Cry-chan, anh thật hào nhoáng~."
"Umu."
"Ahhh, ahhh, ahhh…… T-tôi hiểu rồi…… Vậy ra chúng ta có thể làm như thế nàyyyyyy. ………… Không, tôi sẽ không thể làm như thế được !!"
"Nó khá kỳ lạ, nhưng tại sao Yowaningen cứ làm những chuyện như thế này mà hắn vẫn chưa bị bắt vậy ? Desu."
"Có lẽ con người đó có tư duy rộng hơn chúng ta nghĩ."
Tôi cho Miles bay đi và kiểm tra tình hình. Có vẻ như con người đó đang ở trên ngọn cây đại thụ đen đó.
Vậy đây có phải là chiến lược《Thần Thánh》mà Sytry đã nói đến trước đó không ?
Khi chúng tôi thực hiện chiến lược với thiết bị nghiền Mana Material, tôi đã không thể tưởng tượng được, và với chiến lược lần này, tôi càng không thể hiểu nổi. Sau khi tận mắt thấy chiến lược《Thần Thánh》, chiến lược mà Sytry nghĩ ra vẫn còn nhẹ nhàng chán.
Tino hét lên như thể đang gào thét trong tuyệt vọng khi cô ấy cố gắng điều khiển tấm thảm để tránh các đòn tấn công.
"Sytry Onee-samaaaaaaaaaaaaa ! Làm ơn giúp emmmmmm !"
"! Ti-chan ! Em còn nhớ vị trí cần lắp đặt thiết bị ở phía Nam phải không !? Đi theo con đường đó !"
Sytry hét lên. Sytry lẽ ra không thể nhìn thấy Mana Material, nhưng cô ấy chắc chắn đã hiểu được tình hình ngay lập tức từ những gì tôi nói.
Cô ấy có ý định hoàn thành chiếc lược theo một cách mới.
"!? T-Tại saoooooooo !?"
"Cứ làm đi, Ti ! Hoặc em đổi chỗ với chị !!"
"E-Em sẽ làm nóóóó !!"
Các nhánh cây mọc ra từ thân cây không quá nhanh nhưng số lượng lại rất nhiều. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu cổ bị bắt nữa, nhưng tôi chắc chắn rằng sẽ chẳng có gì tốt đẹp cả.
Vẻ mặt xanh xao của cô ấy khiến tôi nhớ đến con người trước đây của mình, khiến tôi bất giác quay mặt đi. Thật đáng tiếc, tôi thậm chí không thể nói với cô ấy rằng hãy ngừng chạy trốn đi. Vì bản thân tôi cũng không thể làm gì được.
Và sau đó, cái cây đang đuổi theo Tino đột nhiên dừng lại.
Những cành cây vươn về phía Tino ngừng đuổi theo cô, và sự im lặng lại bao trùm khu rừng.
Giống như tôi, Kruz, người đang nhìn chằm chằm vào cái cây với vẻ kinh ngạc, bày tỏ thắc mắc của mình.
"!? N-Nó dừng lại rồi…… desu ? Yowaningen, ngươi đang định làm gì vậy desu !"
"Vốn dĩ tôi cũng không biết đó là gì nhưng…… Nó có phải là thứ có thể kiểm soát được không vậy ?"
Xem xét việc Tino đang cố gắng chạy trốn, có vẻ như nó không được kiểm soát――
Chúng tôi quan sát cái cây đã dừng lại.
Cây có thân và lá đen kịt hấp thụ mọi ánh sáng mặt trời. Nó có bộ rễ dày hỗ trợ cho cơ thể to lớn của nó và thân cây dày hơn nhiều so với những cây đại thụ trong khu rừng lớn đã tồn tại lâu đời như Yggdra. Khi nhìn chằm chằm vào nó, một cảm giác khó chịu không thể diễn tả được dâng lên từ sâu trong tâm trí mình. Phải chăng đó là cái gọi là ác cảm tự nhiên ?
Tôi không biết nó đến từ đâu, nhưng một cái cây hấp thụ vô tận Mana Material từ không khí không phải là thứ nên tồn tại trong khu rừng này.
"Nói thế nào nhỉ, nó là một cái cây gớm ghiếc. Finis đang―― các tinh linh hộ mệnh của Yggdra đang bị kích động."
Ruin nói với vẻ mặt cứng nhắc. Ngay phía trên đầu Ruin, Finis xói mòn đang run rẩy vì sợ hãi.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy người bạn luôn bình tĩnh và đáng tin cậy trong mọi tình huống của mình lại tỏ ra như vậy. Có vẻ như đây cũng là lần đầu tiên Ruin nhìn thấy cái cây đó.
Từ trước đến giờ, tôi vẫn nghĩ rằng mình sẽ sẵn sàng uống thuốc độc nếu điều đó giúp ngăn chặn cuộc khủng hoảng của thế giới, nhưng có lẽ đó chỉ là suy nghĩ đơn giản của tôi thôi.
Sau đó, khuôn mặt vốn đã bị đóng băng bởi kế hoạch của anh trai cô trở nên tái nhợt chết người.
Mặc dù khuôn mặt Lucia cũng không biến sắc khi chiến đấu với Ruin, nhưng giờ đây, tiếng hét tuyệt vọng của Lucia vang vọng khắp khu rừng.
"M-Mọi người, chạy đi ! Nó đang nhắm tới những thứ có sức mạnh phép thuật mạnh mẽ !!"
"!??"
"Nó bối rối vì số lượng mục tiêu đã tăng lên !!"
Cái cây lại bắt đầu chuyển động. Những cành cây uốn cong như những ngọn roi mạnh mẽ vươn ra, hạ gục những binh lính đất mà Miles đã bỏ lại đằng đó và vươn về phía tôi.
Tốc độ của nó nhanh hơn tôi tưởng tượng khi tôi nhìn thấy nó trước mặt. Tôi vội vàng né tránh bằng cách lao sang một bên.
Khu rừng giờ đây đã biến thành một khung cảnh địa ngục.
Có vẻ như cái cây đó không chắc chắn về mục tiêu của nó và quyết định sẽ đuổi theo tất cả mọi người.
Lapis hét lên với giọng hoảng loạn.
"Guh………… C-Chạy đi !! Đừng để nó bắt được !"
"!? Nghiêm túc đấy à desu !? Yowaningen, ngươi là đồ ngốcccccc !"
Các thành viên của《Starlight》lao đi ngay lập tức. Các nhánh cây đã vươn tới ngay phía sau họ. Ruin cũng bắt đầu chạy nhanh hơn và tôi vội vàng chạy hết tốc lực.
Tốc độ của cành cây không quá nhanh, nhưng cũng không đủ chậm để khiến tôi mất cảnh giác. Nếu tôi không chạy nhanh nhất có thể―― tôi sẽ bị bắt.
Những người bị truy đuổi là《Starlight》, Lucia, Ruin và tôi.
Lucia phóng ra những mũi tên băng trong khi tránh đòn tấn công, nhưng chuyển động của cái cây không hề chậm lại chút nào. Vì lý do nào đó, Liz, người không bị truy đuổi, cũng đang bỏ chạy cùng Lucia.
"Làm ơn hãy xếp hàng đi~ ! Còn nhớ vị trí đặt thiết bị phải không ? Hãy hướng dẫn nó theo dòng chảy của Mana Material !"
Sytry hét lên, người đã ẩn náu sau một cái cây mà không bị nó nhắm đến. Có chút gì đó giống như một giọng điệu thích thú đằng sau giọng nói của cô ấy.
Và thế là bắt đầu một trò đuổi bắt kinh khủng mà tôi không bao giờ được phép để bị bắt.
§§§
"Kuh…… Kukuh………… Vậy ra đây là chiến lược thần thánh của《Thiên Biến Vạn Hóa》. Ta nghe nói tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của hắn ta là 100%, nhưng………… Thật là điên rồ !!"
Ta, Adler, run rẩy trước cảnh tượng phản chiếu trong tấm gương.
Cuộc chạm trán đầu tiên của chúng ta chỉ là tình cờ. Khi ta nhận ra khả năng của《Thiên Biến Vạn Hóa》giống với chúng ta, ta vừa kinh ngạc vừa phấn khích, và khi đối mặt với đội quân phantom và bị đẩy lùi, ta có cảm giác thất bại cay đắng, nhưng đồng thời, ta vui mừng khôn xiết trước khả năng có một sức mạnh mới.
Ta sợ hãi trước kỹ năng hắn dùng để giải cứu Ruin, nhưng đồng thời, ta cũng có thể học được kỹ thuật để khuất phục một phantom.
Tuy nhiên, trước cảnh tượng này, chúng ta không khỏi hồi hộp và căng thẳng.
Phản chiếu trong gương là nước đi mà《Thiên Biến Vạn Hóa》cuối cùng đã thực hiện. Cảnh tượng trước mắt cho thấy sự khác biệt về sức mạnh của chúng ta là quá lớn.
Đó không phải là sự khác biệt có thể lấp đầy bằng cách dẫn dắt một đội quân quái vật có phần mạnh mẽ không thôi.
Khả năng lập chiến lược là một khả năng quan trọng đối với Người điều khiển, nhưng nó không phải là thứ cần được ưu tiên hàng đầu. Đó là những gì ta đã nghĩ. Ta nghĩ điều quan trọng nhất là đi vòng quanh thế giới và khuất phục những quái vật mạnh mẽ.
Tuy nhiên, trước khả năng của hắn ta…… ta không thể nào thắng được. Ta tự gọi mình là Adler, Chúa Quỷ. Vì vậy, ta hơi tự tin vào khả năng lãnh đạo của mình, nhưng ta không cảm thấy mình có thể bắt kịp hắn ta.
Hắn ta chắc chắn là một chiến lược gia thần thánh―― trí tuệ mà chỉ có các vị thần hoặc ác thần mới được phép sở hữu.
Những quân bài trong tay, khả năng kiểm soát tình thế và thậm chí cả lòng dũng cảm của hắn đều không gì sánh bằng. Ta đã tưởng ta hiểu rằng có sự khác biệt về sức mạnh giữa chúng ta, nhưng đó chỉ là suy nghĩ trong đầu ta thôi.
Khi ta nhắm mắt lại, khung cảnh ta nhìn thấy trong gương lúc nãy hiện lên sống động trong tâm trí mình.
《Thiên Biến Vạn Hóa》cưỡi trên tấm thảm cùng Tino và hạ cánh rất gần với Đền kho báu.
Sau đó, từ việc triệu hồi hồn ma đến Kỵ sĩ đen. Cho đến thời điểm đó, khi cây trượng của hắn ta trở nên khổng lồ và các phantom trở lại thành Tinh linh nhân.
"Tôi không thể tin được, anh ấy đang cố gắng cứu tất cả mọi người………… Làm thế nào mà anh ấy lại chỉ dụ được những Tinh linh nhân ra trước vậy ?"
"Cái cây đó, cũng là một thứ bí ẩn. Ta không biết đó có phải là quái vật hay không… Nhưng có vẻ như hắn ta không thể kiểm soát được nó."
"Chắc hẳn nó ở trạng thái ngủ say khi là một cây trượng. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc sử dụng quái vật mà tôi không thể điều khiển, nhưng…… Đây có phải là thứ gọi là 『Ryuukei』không ? Chết tiệt."
Quint nghiến chặt nắm đấm và thốt lên trong phẫn nộ.
Ryuukei là một chiến lược đã được sử dụng từ thời cổ đại. Đó là một kế hoạch cực kỳ mạo hiểm nhằm điều khiển chuyển động của những con Rồng phẫn nộ và Quái vật sở hữu khả năng siêu nhiên để đánh bại kẻ thù có sức mạnh chênh lệch quá lớn.
Đó là một chiến thuật mà trước đây ta sẽ cười nhạo nó.
Việc phải sử dụng các biện pháp có tính rủi ro cao là dấu hiệu của sự kém cỏi, và đối với chúng ta, những Người điều khiển, Quái vật mạnh mẽ làm những sinh vật phải bị khuất phục. Nếu không thể điều khiển được chúng thì điều đó chứng minh cho sự non nớt của mình.
Lý do chúng ta học hỏi từ《Thiên Biến Vạn Hóa》là để tìm hiểu sức mạnh của hắn và cuối cùng vượt qua hắn. Nhưng bây giờ,《Đoàn quỷ dạ hành》đang mất dần tinh thần dù không hề chiến đấu một chút nào. Cả Uno và Quint đều không còn chút tinh thần chiến đấu nào nữa.
Hắn quá rực rỡ, quá tự do. Hắn luôn thoải mái và bình tĩnh, khuôn mặt không biến sắc ngay cả khi nhìn vào mắt của thần.
Đó là một sự khác biệt quá lớn về tài năng đến mức thậm chí cả lòng ngưỡng mộ cũng khó có thể hình thành. Bây giờ ta cảm thấy khiếp sợ《Thiên Biến Vạn Hóa》. Giống như cách các thợ săn và quân đội, những người từng đứng trước mặt chúng ta, sợ hãi khi nhìn thấy Yuden――
Người điều khiển không sử dụng phép thuật khi điều khiển quái vật. Lý do quái vật đi theo Người điều khiển của chúng là vì sức hút mạnh mẽ của họ.
Do đó, Người điều khiển bắt buộc phải đứng trên đỉnh ngôi vị đối với quái vật.
Quái vật sẽ không phục tùng chủ nhân khi hắn không còn là vua cũng như khi hắn bộc lộ điểm yếu của mình.
Chúng ta đã bị dồn vào đường cùng. Có lẽ hắn ta sẽ có thể giải quyết được cơn thịnh nộ của Cây Thế giới. Không, ta chắc chắn rằng người đàn ông đó sẽ làm được. Nhưng, ngay cả khi mọi chuyện kết thúc thành công thì đó cũng là cái kết dành cho chúng ta.
Một kẻ thua cuộc không thể lãnh đạo bất cứ ai. Ta phải bằng cách nào đó thay đổi tình trạng này.
Tuy nhiên,《Thiên Biến Vạn Hóa》quá mạnh. Ngay cả trong tình trạng hoàn hảo, chúng ta cũng không thể thắng được.
"Cái cây đó…… Không có khả năng can thiệp trực tiếp vào địa mạch của trái đất và hấp thụ lượng lớn Mana Material đến thế. Tôi nghĩ đó có lẽ là lý do tại sao《Thiên Biến Vạn Hóa》tiến hành kế hoạch sử dụng thiết bị nghiền cùng lúc. Đó là để làm cho cái cây đó hấp thụ Mana Material bị xáo trộn bởi các thiết bị―― và khiến cho nó phát triển. Adler-sama, có lẽ, nếu là cái cây đó―― sẽ có thể đánh bại【Đền Khởi Nguyên】."
Uno nói với ta điều này với ánh mắt nghiêm túc. Vẻ mặt cô ấy biểu hiện rõ thắc mắc về những hành động trong tương lai của《Đoàn quỷ dạ hành》.
Uno Silva là một cô gái thông minh. Cô ấy hiểu chính xác tình hình. Ta bất giác lẩm bẩm một mình.
"Một anh hùng, huh."
Ta chắc chắn về điều này. Người đàn ông đó sớm muộn cũng sẽ làm nên lịch sử.
Và《Đoàn quỷ dạ hành》sẽ bị xử lý như thế nào trong lịch sử đó sẽ phụ thuộc vào hành động của ta.
Ta suy nghĩ trong khi nhìn thiết bị nghiền Mana Material hoạt động lặng lẽ.《Thiên Biến Vạn Hóa》và cái cây đen đang hướng đến các điểm cài đặt thiết bị. Chẳng bao lâu nữa họ sẽ đến chỗ chúng ta.
Ta phải quyết định xem vị thế của chúng ta. Nếu ta tiếp tục tham gia cùng《Thiên Biến Vạn Hóa》mà không thể vượt qua hắn, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ thừa nhận thất bại của mình và trở thành một nhóm đệ tử của《Thiên Biến Vạn Hóa》. Chúng ta sẽ rơi vào tình thế thảm hại như vậy, không phải kẻ thù cũng không phải đồng minh.
Tuy nhiên, chúng ta không thể trở thành kẻ thù của hắn ta trong tình huống không có cơ hội chiến thắng này. Yuden đã hấp thụ Mana Material và lớn mạnh. Chúng ta cũng có khả năng rạn nứt không gian của Ripper. Tuy nhiên, 《Thiên Biến Vạn Hóa》đã biết rất rõ những khả năng này.
Không, có lẽ, nếu là người đàn ông đó, ngay cả khi hắn ta thành công trong việc khuất phục phantom của【Đền Khởi Nguyên】――
"Hh………… Không, vẫn còn một cách. Vẫn còn một cách thức có thể khiến chúng ta giành chiến thắng trước người đàn ông đó――"
"!?"
Trước khi ta kịp nhận ra, bàn tay đang cầm ngọn giáo của ta đã run rẩy. Bởi vì『Chiến lược』khủng khiếp mà ta nghĩ ra.
Đó là một tia sáng lóe lên có thể gọi là sự khai sáng của thần linh và đi kèm với một cú sốc như bị sét đánh.
Tim ta đang đập nhanh dồn dập như tiếng trống. Tay chân ta lạnh cóng đến mức có cảm giác như đóng băng. Ta cảm thấy cơn choáng váng và siết chặt ngọn giáo của mình.
Đó chắc chắn là một chiến lược mà ta chưa từng nghĩ tới chỉ vài giờ trước. Ta tự hỏi liệu lý do tại sao ta nghĩ ra một chiến lược ngu ngốc như vậy có phải là do ta bị ảnh hưởng bởi nước cờ của《Thiên Biến Vạn Hóa》hay không.
Adler ta cai trị quái vật và gây thù địch vô số quốc gia. Nếu ta tiếp tục tiến quân mà không dính líu đến《Strange Grief》, thì cái tên Adler, Chúa Quỷ sẽ sớm lan rộng khắp thế giới.
Sau khi chiến đấu với《Strange Grief》và đến được Yggdra, tương lai này đã bị cắt đứt. Tuy nhiên, nếu chiến lược này thành công, ta sẽ không chỉ ở cấp độ Chúa Quỷ nữa.
Ta sẽ trở thành kẻ thù của toàn nhân loại.
Ta cố gắng lấy lại hơi thở và nghĩ về tính hợp lệ của chiến lược.
Kết quả không xác định. Rủi ro cực kỳ lớn.
Không, mọi thứ không cần phải diễn ra tốt đẹp. Nếu ta có thể trả thù được gã đó――
Điều ta cần là―― sự hợp tác của Uno.
Ta hít một hơi thật sâu và nhìn bạn bè của mình.
Chiến lược này quá mạo hiểm. Nếu ta không có ý chí mạnh mẽ, rất có thể ta sẽ khuất phục trước mặt yếu đuối của mình. Ta hét lên.
"Uni, Quint. Chúng ta là――《Đoàn quỷ dạ hành》. Việc thất bại mà không làm gì là điều không thể tha thứ !"
Ta xoay ngọn giáo của mình và đập mạnh vào thiết bị nghiền Mana Material.
Một lần, hai lần, ba lần. Ống thủy tinh vỡ thành từng mảnh và mảnh vỡ rơi xuống như mưa.
Uno và Quint nhìn hành động của ta mà không nói gì.
"Chúng ta sẽ là kẻ thù. Thỏa hiệp đồng nghĩa với cái chết ! Việc trở thành đệ tử của《Thiên Biến Vạn Hóa》đã kết thúc.《Đoàn quỷ dạ hành》giờ đây sẽ thách đấu người đàn ông đó ! Hai người sẽ theo ta chứ ?"
"T-tôi không bận tâm chuyện đó, tất nhiên rồi, nhưng liệu chúng ta thực sự có cơ hội chiến thắng khônggggg ?"
"Chết tiệt. Được rồi. Nếu chuyện kết thúc mà tôi không làm gì cả, tôi không thể đối mặt với Zork đã chết. Làm thôi nào !"
Cả hai không chút do dự đáp lại. Uno vẫn điềm tĩnh và tự chủ, còn bản lĩnh của Quint vẫn chẳng thay đổi.
《Đoàn quỷ dạ hành》vẫn chưa kết thúc.
Ta mỉm cười từ tận đáy lòng và bắt đầu giải thích cho bạn bè về chiến lược ngu ngốc mà ta vừa nghĩ ra.