Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 8 - Yggdra - Chương 351: Chiến lược Sytry 4

Tôi không biết tại sao, nhưng mọi chuyện đã trở nên khá phiền phức. Mặc dù tôi vừa dẫn Ruin đến chỗ mọi người nhưng tôi lại bị yêu cầu làm một việc gì đó.

Trong khi vò đầu bứt tóc, tôi nhanh chóng chạy trốn khỏi nhà của Serene, nơi mọi người đang tụ tập.

Tôi luôn bị người khác nhờ vả làm một việc gì đó. Đôi khi, tôi được yêu cầu trực tiếp như trường hợp của Gark-san, và những lúc tự dưng không hiểu vì sao thì tôi lại bị cuốn vào việc gì đó lúc nào chẳng hay.

Rõ ràng, có quá nhiều người trên thế giới muốn giao việc cho Thợ săn cấp cao như tôi.

Ngay khi tôi được mặt trời mời gọi rời khỏi căn phòng và đang đi dạo không mục đích quanh Yggdra thì tôi gặp phải Tinh linh nhân tên là Ruin.

Ngoài Serene, đây là lần đầu tiên một cư dân của Yggdra tiếp cận tôi. Theo Serene, cư dân của Yggdra chủ yếu là dân thường không biết chiến đấu, trong khi phần lớn trong số họ dường như đã sơ tán. Trong thời gian ở đây, tôi thỉnh thoảng gặp họ trong những dịp hiếm hoi, nhưng họ nhanh chóng bỏ chạy và chúng tôi không bao giờ có cơ hội bắt chuyện. Có đứng lại nhìn cũng là điều khó tránh khỏi.

Tôi không rõ giới tính của Ruin. Anh ấy có mái tóc ngắn và đôi mắt như ngọn lửa đang bùng cháy. Có một cảm giác rất uy nghiêm về trong hành động của ảnh, và tôi không thể từ chối yêu cầu đó được.

Mục đích mà Ruin gọi tôi là để hỏi han tình hình. Có vẻ như anh ấy tình cờ nhìn thấy tôi trên đường đến gặp Serene và gọi cho tôi.

Qua cuộc trò chuyện này, tôi nhanh chóng nhận ra rằng Ruin có liên quan đến chiến lược của Sytry.

Có vẻ như Ruin đã bị mắc kẹt bởi một chiếc mặt nạ và biến thành phantom. Tôi không biết ảnh bị bắt khi nào, nhưng có vẻ như ảnh đã mất đi ý chí và ở trong【Đền Khởi Nguyên】kể từ đó.

Và chỉ mới hôm qua, anh ấy tấn công Yggdra và là kết quả của một trận chiến khốc liệt, và anh đã được giải thoát khỏi lời nguyền. Sau khi nghe câu chuyện đó, tôi cuối cùng cũng nhận ra rằng người này chính là người đã nằm trên giường bệnh ngày hôm qua.

Có vẻ như Ruin Saintos Frestel là một trong những pháp sư xuất chúng nhất ở Yggdra. Mặc dù anh đã bị biến thành phantom nhưng anh vẫn có thể chiến đấu ngang ngửa với Lucia, vì vậy không có gì phải nghi ngờ về năng lực tuyệt vời đó.

Tôi ghét những việc rắc rối. Tuy nhiên, nếu nó không nguy hiểm, không cần phải nỗ lực quá nhiều và nó có ích cho bạn bè thì tôi có thể làm những gì cần thiết.

Tôi không biết nhiều về tiến trình chiến lược của Sytry, nhưng tôi hiểu rằng trong tình huống này, chúng tôi cần càng nhiều lực lượng càng tốt.

Tôi vui vẻ giải thích cho Ruin về những gì đang diễn ra ở Yggdra và quyết định đưa Ruin đến chỗ Serene.

"Nghiêm túc đấy, Serene và mọi người đang nghĩ gì vậy ?"

Lẽ ra tôi không bao giờ nên đi ra ngoài. Tôi trở về phòng trong khi lẩm bẩm một mình.

Tôi chỉ cố tỏ ra tử tế và chỉ đường cho anh ta thôi chứ không ngờ lại vướng phải rắc rối cỡ này. Chà, tôi cũng có thể nói rằng đó là lỗi của tôi khi tôi đứng ngay ngoài cửa vì tôi hơi tò mò về những gì họ đang bàn…… Tôi tự hỏi liệu đây có phải là việc thiếu cảm giác nguy hiểm mà em gái cáo đã nói đến không ?

Tôi có thể miễn cưỡng chấp nhận việc để Sytry và những người khác chiến đấu. Bởi vì việc giúp đỡ Luke và những yêu cầu cấp cao giống như một sở thích của《Strange Grief》đầy tham vọng. Tuy nhiên, xin đừng lôi tôi vào chuyện này.

Tôi sẽ vui vẻ tham gia nếu tôi có thể giúp ích được gì, nhưng nó sẽ không có ích gì cả ! Tôi chỉ tổ gây cản trở mà thôi ! Sẽ rất nguy hiểm đấy ! Chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều nếu tôi không ở đó đấy.

Tôi ngồi bệt xuống giường và thở dài. Mới ở đó có vài phút thôi nhưng mà mệt mỏi kinh khủng.

Suýt chút nữa thì tôi đã bị cuốn vào và phải đối đầu với những phantom nguy hiểm rồi.

Nếu tôi không có kinh nghiệm bị ép vào nhiều chiến lược nguy hiểm và đối mặt với nhiều tình huống khủng khiếp, tôi chắc chắn đã bị ném ra trước lũ phantom và buộc phải chiến đấu với chúng rồi. Chuyện đó xảy ra mới gần đây thôi.

Chà, tôi buộc phải câu giờ để đổi lại, tôi nghĩ vậy ? Nếu chỉ đến mức đó thôi thì còn có thể chấp nhận được. Nó tốt hơn gấp trăm lần so với việc phải chiến đấu với lũ phantom.

Cổ bảo tôi đừng giết đám phantom nếu có thể, dù cô không nói thì tôi cũng chẳng làm nổi đâu. Dù sao đi nữa tôi cũng không thể đánh bại được chúng.

Mặc dù sức tấn công của tôi rất tệ, nhưng tôi có kinh nghiệm về kỹ năng né tránh. Không phải ngẫu nhiên mà tôi có rất nhiều Giới Chỉ, hơn nữa lần này tôi mang theo nhiều loại Thánh tích bên mình. Tôi thậm chí có thể trốn trong Mimic-kun nếu cần thiết.

Khả năng làm mồi nhử của tôi chắc chắn là level 8. Tôi không chỉ là mục tiêu của phantom và quái vật, mà tôi còn thường xuyên phải đối mặt với lũ trộm cướp và bị thù địch bởi thợ săn, thậm chí còn bị nhắm đến bởi các hiện tượng tự nhiên như sấm sét nữa. Có lẽ đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng nếu việc trùng hợp xảy ra liên tục nhiều lần như vậy thì cũng chẳng khác gì chuyện tất yếu.

Tôi nhìn xuống Mimic-kun, người đang ngồi cạnh tôi và thở dài.

"Ít nhất mình cũng nên chuẩn bị một chút chứ nhỉ ?"

Nhưng tôi nên chuẩn bị cái gì đây ? Các Thánh tích đã được sạc đầy đủ rồi.

"C-Câu giờ một chút thời gian ở phía Bắc, huh…"

Tôi lẩm bẩm với chính mình, nhưng ngay từ đầu, tôi chỉ nắm được một cách mơ hồ về chiến lược của Sytry. Tôi đã đề nghị câu giờ, nhưng đó chỉ là điều tôi nói khi sắp bị buộc phải bất ngờ tham gia trận chiến.

Việc tiếp theo cần làm là lắp đặt thiết bị nghiền Mana Material, nhưng tôi không nghe nói có thiết bị nào cần được lắp ở phía Bắc―― có lẽ tôi chỉ nên thu hút lũ phantom và bỏ chạy chăng ?

Dù có hành động thế nào đi chăng nữa, điều tôi cần là biện pháp ngăn chặn bước tiến của chúng.

Tôi chắc chắn là một trong những thợ săn giỏi nhất về năng lực chạy trốn. Từ trước đến giờ, tôi đã bị truy đuổi bởi không ít phantom, quái vật, tội phạm và sấm sét. Tôi có thể câu giờ chỉ bằng cách bỏ chạy, nhưng nếu tôi có thể khiến đối thủ nao núng, tôi thậm chí còn có thể câu thêm chút thời gian nữa. Vậy là màn khởi động sẽ an toàn.

Việc chia người để hộ tống cho tôi là không thể. Ngoài ra, rất khó để câu giờ bằng cách trò chuyện khi đối phương là phantom.

Bây giờ, tôi phải làm gì đây…… Nếu chúng là những phantom từ【Nhà trọ đã mất】, tôi có thể câu giờ bằng cách tán gẫu qua loa với chúng.

Tôi nghĩ về điều đó một lúc nhưng không có gì xuất hiện trong đầu nên tôi lấy điện thoại thông minh ra từ trong túi.

"Cách duy nhất để biết phương pháp cản chân phantom là hỏi phantom thôi."

Người gửi tất nhiên là em gái cáo. Cô ấy cũng là phantom của Đền kho báu dạng Đền thờ, nên ít nhất cô ấy có thể cho tôi chút gợi ý.

"Lần này, tôi phải cản đường một phantom, nhưng có cách nào tốt để làm không ?" Và gửi.

Khi tôi gõ và gửi, tôi nhận được phản hồi ngay lập tức. Tôi biết rồi đấy nhá. Cái này người ta gọi là nghiện điện thoại đấy.

Tôi mở tin nhắn được gửi đến bằng các thao tác quen thuộc. Và câu trả lời chỉ có hai câu.

『Đừng gửi tin nhắn cho ta. Ta không phải bạn của ngươi.』

Cô ấy khá lạnh lùng nhỉ, mặc dù chúng tôi là bạn bè qua tin nhắn. Chà, nếu tôi nản chí chỉ bởi điều đó thì tôi sẽ không thể gửi tin nhắn cho mọi người được.

Tôi ngân nga trong khi gõ tin nhắn của mình.

『Xin hã giúp tôi đi.』

『Cho ta đậu phụ rán.』

『Tôi muốn câu được càng nhiều thời gian càng tốt.』

『Nếu ngươi định nhờ giúp đỡ thì đầu tiên là đậu phụ rán.』

Cô nghiện đậu phụ rán đến vậy à ? ………… Hay đúng hơn, khi nghĩ kỹ lại, nếu tôi muốn cầm chân em gái cáo, tất cả những gì tôi phải làm là treo vài bịch đậu phụ rán trước mặt cổ.

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cất điện thoại thông minh của mình đi và suy nghĩ một cách nghiêm túc.

Sau cùng thì, tôi đoán là mình nên dùng『Chỉ Đạn』để bắn ra đạn ma thuật, xem ra có thể cầm chân kẻ địch đôi chút…… Nhưng bạn biết đấy, nó gần như chẳng hiệu quả mấy khi đối đầu với kỵ sĩ sói của【Hang Sói Trắng】. Kể cả khi tôi không thể đánh bại lũ phantom, tôi vẫn muốn có thêm chút hỏa lực.

Tuy nhiên, không có vũ khí thích hợp nào mà tôi có thể sử dụng trong kho tàng Thánh tích của mình. Thứ duy nhất tôi có thể sử dụng là 『Khát vọng nơi Dị giới』, thứ đã tích trữ phép thuật của Lucia…… Nhưng cái này chỉ dùng được có một lần.

Có cái gì khác không ? Thứ gì đó mà ngay cả tôi cũng có thể sử dụng, thứ gì đó đủ mạnh, không giới hạn số lần sử dụng, và nếu nó nổi bật thì nó sẽ rất hoàn hảo. Nếu tôi có thể dùng nó từ xa thì sẽ tốt hơn. Thứ gì đó giống như『Xích Chó』.

………… Có lẽ là Luke chăng ? …… Không, không, không. Bây giờ cậu ta có thể làm gì khi là một bức tượng cơ chứ ?

Và khi tôi đang nghĩ xa đến thế, một món đồ hiện lên trong đầu mình. Đó là một vật phẩm mạnh mà ngay cả tôi cũng có thể sử dụng, một vật phẩm không giới hạn số lần sử dụng, một vật phẩm tôi có thể sử dụng từ xa, và trên hết, nó thực sự nổi bật, một vật phẩm rất ngầu.

Vấn đề duy nhất là nó có chút rủi ro―― eeeei, giờ không phải là lúc quan tâm đến điều đó.

Khi đã hạ quyết tâm, tôi đưa tay vào bên trong Mimic-kun và lấy nó ra.

―― Một con gấu bông bị nguyền rủa với một sợi dây chuyền treo quanh cổ.

§§§

Tuổi thọ của một Tinh linh nhân dài hơn rất nhiều so với con người. Trong số đó, một Tinh linh nhân cao cấp, người tự hào có tuổi thọ thậm chí còn dài hơn nhiều, việc chết vì tuổi già gần như không tồn tại.

Tuy nhiên, dòng chảy thời gian vẫn luôn công bằng với tất cả. Dù muốn hay không thì ngày chiến đấu cũng sẽ đến.

Trước một trận chiến lớn, Tinh linh nhân từ Yggdra thường thực hiện nghi lễ tĩnh tâm tại một địa điểm tập trung năng lượng.

Tại một công viên vắng vẻ và yên tĩnh không bóng người xung quanh. Ruin và tôi, Serene, đang cùng nhau thực hiện nghi lễ trước trận chiến trong khi ngâm chân vào dòng suối.

Đã 200 năm kể từ khi Ruin mất tích. Có vô số chuyện cần nói, nhưng có một số chủ đề nhất định cần thảo luận trước trận chiến này.

Ruin khẽ cười sau khi nghe về những sự kiện đã xảy ra kể từ khi《Strange Grief》xuất hiện.

"Cry Andrich. Thật là một con người thú vị. Nếu như Công chúa Serene nói vậy, thì tình huống này đúng như con người đó đã hình dung ra―― vậy thì《Thiên Biến Vạn Hóa》đã nắm chặt Keller, vị thần mặt nạ, trong lòng bàn tay."

Keller, vị thần mặt nạ. Đây là một trong số ít thông tin Ruin đã mang đến cho chúng tôi về【Đền Khởi Nguyên】―― tên của ác thần mà chúng ta sẽ đối đầu.

Keller biến các sinh vật sống thành họ hàng của nó bằng cách đưa trao chúng những chiếc mặt nạ.

Ruin cũng trở thành phantom do bị phantom bắt giữ và buộc phải đeo mặt nạ. Có khả năng các chiến binh khác từ Yggdra đã biến thành phantom thông qua quá trình tương tự.

Ngoài ra, Ruin gần như không nhớ thêm được gì. Có vẻ như trong khi Ruin bị biến thành một phantom , ý thức của Ruin mơ hồ như đang lạc vào một giấc mơ không rõ ràng. Điều duy nhất còn sót lại trong trí nhớ của Ruin là tên của vị thần, có lẽ là do ý chí của Ruin với tư cách là một chiến binh đến từ Yggdra.

Keller. Đó là cái tên thậm chí còn không được ghi lại trong hồ sơ của Yggdra. Nó có lẽ là một trong vô số ác thần ngự trị thời cổ đại.

Một vị thần cổ xưa đang tìm cách lấy lại sức mạnh của nó bằng cách hấp thụ sức mạnh ở trung tâm thế giới. Là người bảo vệ Cây Thế giới, chúng ta phải đánh bại nó bằng mọi giá.

"Chúng ta vẫn còn hy vọng, Serene. Hãy tin vào cậu ta. Kế hoạch của con người đó đã giúp tôi trở lại thành một Tinh linh nhân kiêu hãnh một lần nữa. Sau đó, chúng ta phải đáp lại ân huệ đó bằng hành động của mình."

Ruin nói với giọng nghiêm túc để xoa dịu tôi. Thật là một giọng điệu quen thuộc.

Và rồi, tôi chợt nhớ ra một điều mà tôi tò mò.

"Phải rồi, Ruin. Tại sao anh đã dừng lại khi chiến đấu với Lucia ? Có vẻ như anh đã ngừng cử động khi nhìn thấy tôi―― có lẽ nào anh đã tỉnh táo lại trong lúc đó ?"

Đây là một xác nhận quan trọng. Có hai loại phantom, những loại biểu hiện dưới dạng phantoma ngay từ đầu và những chiến binh từ Yggdra đã bị biến thành phantom.

Nếu những chiến binh của Yggdra nhìn thấy tôi và hồi phục ký ức rồi ngừng cử động dù chỉ trong giây lát, nó có thể được sử dụng như một cách để nhận dạng những người đồng hương cũ của chúng ta.

Ruin im lặng một lúc trước câu hỏi đó, nhưng từ từ bắt đầu nói bằng một giọng kìm nén.

"Sẽ là nói dối nếu nói tôi hoàn toàn bị điều khiển. Ý thức của tôi rất mờ nhạt, nhưng là một phantom, tôi vẫn nhớ về Yggdra. Đúng vậy…… Khi tôi trở lại Yggdra, tôi có cảm giác hoài niệm. Một cảm giác mơ hồ khiến tôi cảm thấy mình không nên tấn công vào nơi này."

Những gì Sytry nói lại vang lên trong tâm trí tôi.

Theo Sytry, người đã theo dõi trận chiến ngay từ đầu, chuyển động của Ruin rất chậm chạp, như thể anh ấy đang cố gắng xác nhận điều gì đó. Ngay cả trong cuộc chiến với Lucia, có vẻ như lúc đầu anh ấy chủ yếu tập trung vào phòng thủ chứ không chủ động tấn công.

Dường như linh hồn của người dân Yggdra vẫn chìm sâu trong Ruin, kể cả sau khi bị ép buộc trở thành phantom.

Cảm giác tự hào trào dâng trong lòng mình. Bây giờ Ruin đề cập đến nó, không có phantom nào tấn công Yggdra kể từ khi【Đền Khởi Nguyên】xuất hiện. Cho đến bây giờ, tôi tin rằng rào chắn xung quanh Yggdra đang giữ chúng tránh xa, nhưng có lẽ đó là vì họ có những ký ức về những ngày còn là chiến binh của Yggdra vẫn còn in sâu trong tâm trí.

Ngay lúc đó, Ruin thở dài thật sâu và nhìn tôi với vẻ mặt khó nói nên lời.

"Nhưng, lý do khiến tôi đông cứng ngay trước khi tấn công, điều khiến tôi dừng lại là―― bởi vì cô, Công chúa kiêu hãnh của Yggdra, mang một biểu cảm khủng khiếp. Tôi có cảm giác như bị đánh vào đầu vậy. Ý thức vốn mơ hồ của tôi đột nhiên trở nên rất rõ ràng. Nhất là khi tôi đã là giáo viên của cô một thời gian, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ chết trong xấu hổ mất."

"Hh !? Uh………… Uuuuh !"

Tôi cảm thấy mặt mình đỏ bừng đến mang tai trước những lời nói bất ngờ đó.

Thật là khủng khiếp…… Thật sự khủng khiếp. Lý do tôi ăn mặc như vậy là vì con người đó đã đưa cho tôi Thánh tích của anh ta.

Đã 200 năm kể từ khi Ruin biến mất, tôi chưa bao giờ mặc một bộ trang phục không phù hợp với Công chúa Yggdra cả, ngoại trừ lần đó.

Chẳng trách những lời đầu tiên khi anh ấy tỉnh dậy là về trang phục của tôi. Tôi đã cho rằng anh ấy chỉ thốt ra điều đó trong khi ý thức đang mơ hồ――

Con người đó…… Đó có phải là mục đích mà anh ấy đưa cho tôi Thánh tích không ?

Ruin lẩm bẩm với vẻ mặt khổ sở.

"Có lẽ nếu Serene xuất hiện với bộ trang phục đó một lần nữa… Có lẽ chúng ta sẽ có thể phân biệt được giữa lũ phantom và những người đồng đội cũ."

"!? Anh đang đùa chắc ! Tôi sẽ không làm chuyện đó đâu. Làm sao tôi có thể để đồng bào đã chiến đấu anh dũng nhìn thấy tôi ăn mặc như vậy chứ ? Tôi thà chết còn hơn ăn mặc như thế !! Uuuuuh !"