Ba lời nguyền đuổi theo sau. Tinh linh nhân bị nguyền rủa là mạnh nhất. Marin và kỵ sĩ bóng đêm không rõ nguồn gốc bất ngờ xuất hiện. Chướng khí hỗn hợp biến thành đám mây đen xói mòn cả bầu trời Thủ đô Đế quốc.
Ngoài ra còn có những phantom không có thật và những thứ tương tự trong Đền kho báu, nhưng Tino hiếm khi chiến đấu chống lại những thứ như vậy. Nếu chúng yếu hơn một chút………… không, nếu chúng yếu hơn nhiều một chút, tôi có thể xem đó là một trải nghiệm tốt, nhưng lần này nó vượt quá sức chịu đựng của tôi.
Master~, không phải ngài đã đánh giá em quá cao rồi sao ? Em giống như một hạt bụi nhỏ bé―― hay đúng hơn là, em không đời nào có thể xử lý được thứ mà ngay cả tên ikemen giả mạo đó cũng không thể đánh bại được, Master~ !
Trong khi tôi đang cố hết sức để kiểm soát thảm-kun, tôi nhìn Master~ người đang lủng lẳng.
Ngay cả những lúc như thế này, Master~ vẫn không để lộ chút lo lắng nào.
Phải chăng ngài có một kế hoạch mà Tino không thể tưởng tượng được ? Mọi thứ luôn luôn như vậy. Lúc nào cũng thế, dù đối mặt với nguy cơ cận kề cái chết, Master vẫn xoay sở được trong gang tấc. Nhưng ngay cả khi tôi biết điều đó, những thứ đáng sợ vẫn luôn đáng sợ. Tôi nghĩ việc lang thang giữa ranh giới sự sống và cái chết không phải là điều thường xuyên xảy ra.
Tôi thoáng hy vọng rằng Ark và những người khác sẽ đánh bại được chúng, nhưng có vẻ như ngay cả một anh hùng cũng không thể làm được điều đó. Ngay từ đầu, tôi chẳng thể làm gì được khi đối thủ là thứ mà ngay cả kết giới cũng không thể chống lại được, đối thủ lần này không chỉ có sức chịu đựng cao mà sẽ truy đuổi Master~ mà không ngừng nghỉ.
"Làm người nổi tiếng thật khổ mà."
"Master~ … Hình dạng của nó…… Nó lại biến đổi nữa !"
Trên cổng nhà thờ. Một khối đen xuất hiện. Khối đó uốn éo, quằn quại, rồi dần dần thay đổi hình dạng của nó.
Tinh linh nhân được biết đến là những người bảo vệ khu rừng. Mặc dù đó là nơi mà con người hiếm khi đặt chân đến, nhưng Tinh linh nhân vẫn hình thành tình bạn với nhiều loài thực vật và động vật khác nhau và bảo vệ khu rừng với sự giúp đỡ của chúng tại thành phố của Tinh linh nhân nằm sâu trong Rừng Già.
Tinh linh nhân không nói nhiều về bản thân họ, nhưng truyền thuyết kể rằng một người bảo vệ xuất sắc cho khu rừng thậm chí có thể mượn sức mạnh của quái vật để đẩy lùi những kẻ xâm phạm. Có lẽ, bằng cách mượn sức mạnh, họ đang ám chỉ đến việc biến đổi bằng Phép thuật.
Hình dạng mới của lời nguyền là―― một con rồng. Một con rồng đen tuyền. Một con rồng đen với đôi cánh đen và những chiếc răng nanh tựa như lưỡi kiếm.
Nó nhỏ hơn con khỉ lúc trước khoảng hai lần, nhưng đó không phải là sự cứu rỗi chút nào. Hình dạng đó là―― dạng có thể bay trên bầu trời. Phía trên nó là kỵ sĩ đen và Marin. Tôi chưa bao giờ thấy bất cứ khung cảnh nào như vậy trước đây.
"Đó là một con rồng ! Một con rồng !"
"Em nghĩ nó có thể bay không ?"
Tất nhiên là nó có thể bay rồi. Bởi vì nó là một con rồng―― Hơn nữa, vì nó là dạng biến đổi của một lời nguyền nên nó không phải là một con rồng ngu ngốc như rồng suối nước nóng.
Giữa những đám mây đen đầy chướng khí, một con rồng đen sải cánh bay qua bầu trời. Nó làm tôi nhớ đến một cảnh tượng đến từ nơi tận cùng của thế giới, tiếng la hét vang lên từ khắp Thủ đô Đế quốc. Ngay cả khi sự hỗn loạn được ngăn chặn một cách an toàn, sẽ không có cách nào để khắc phục hậu quả sau tất cả chuyện này……
Tôi cũng có thể thấy các kỵ sĩ đang bảo vệ Thủ đô Đế quốc, nhưng vì lý do nào đó mà rõ ràng là có ít kỵ sĩ hơn bình thường. Ngay từ đầu, có vẻ khó để đánh rơi thứ đó bằng một đòn tấn công từ dưới đất――.
Cho dù kế hoạch của Master~ thất bại và bị nó giết chết, cơn giận của thứ đó cũng sẽ không bao giờ nguôi ngoai. Số phận của Thủ đô Đế quốc giờ đây chắc chắn nằm trong tay Master~ rồi.
Tino phải làm tất cả những gì có thể――.
"Ngài muốn em đưa ngài đi đâu, Master~ !? Em chắc chắn sẽ đưa ngài đến được đó, Master~."
"Oh ? Kia không phải Sytry sao ?"
"Eh !? Ah――"
Tôi nhìn theo hướng Master~ đang chỉ. Ngay lúc đó, Sytry Onee-sama bước ra từ một tòa nhà lớn, gồ ghề ngoài đường chính.
Thật khó để nói vì chị ấy đang đeo một chiếc mặt nạ phòng độc che kín hoàn toàn đầu, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa. Người đi cùng chị ấy có lẽ cũng là một nhà giả kim của Học viện Khoa học Phép thuật Primus.
Với bàn tay bám chặt thảm-kun, tôi lái hướng về phía họ trong khi tìm lục lại ký ức của mình.
Tòa nhà đó là gì…… Phải rồi. Nếu tôi không nhầm thì đó hẳn là lối vào hệ thống cống ngầm của Thủ đô Đế quốc.
Đó là lối vào cái cống đáng sợ trải dài như mê cung với quái vật và những thứ tương tự dường như đang sống ở dưới đó, và tai nạn dường như xảy ra thường xuyên, vì vậy Tino nhớ mình đã rất sợ nơi này từ khi còn nhỏ.
Đó là nơi mà mọi người hiếm khi tới. Sytry Onee-sama đang làm cái quái gì ở một nơi như thế này vậy……
Dù thế nào đi nữa, mình cũng phải làm theo chỉ dẫn của Master~ và đưa thảm-kun đến đó.
Sytry Onee-sama mở to mắt trong giây lát khi Tino và Master~ đột nhiên xuất hiện trên thảm, nhưng khi tháo mặt nạ phòng độc ra, chị ấy lập tức nói với nụ cười rạng rỡ.
"Cry-san, anh đến đúng lúc quá ! Em đang thực hiện một số nghiên cứu về hệ sinh thái và chất lượng nước của cống ngầm ! Và em đã có một khám phá tuyệt vời――Vì vậy, em muốn thực hiện một số thí nghiệm với Lửa Dâu……"
"Hmph………… Ta có rất nhiều điều muốn nói, nhưng ta sẽ để nó sau vậy. Ngay bây giờ, trước tiên chúng ta cần xác nhận tác dụng của thuốc con rối."
Họ vẫn giữ thái độ bình thản mặc dù nhìn thấy Tino người đầy mồ hôi đứng trên thảm và Master~ đang lủng lẳng trên thảm. Có phải đặc điểm của tất cả các giả kim thuật sư là quên mất bản thân khi mải mê làm gì đó không vậy ?
Mặc dù bộ 3 lời nguyền đang đến gần――.
"O-Ooh ?"
Master~ không nói nên lời khi đôi mắt ngài mở to trước sự chào đón bất ngờ từ Sytry Onee-sama.
Thôi mà, Master~. Hãy nói với Sytry Onee-sama rằng ngài muốn chị ấy làm gì đó với những lời nguyền đó đi !
Sytry Onee-sama nhìn Tino một lúc và ôm lấy cánh tay của Master, người ngay cả trong tình huống này cũng không hề lo lắng một chút nào. Có vẻ như chị ấy không thích việc có Tino đi cùng Master~. Tuy nhiên, nếu chị nhìn vào Tino và Master~ tuyệt vọng đang lơ lửng mà vẫn nghĩ rằng đó giống như một cuộc hẹn hò thì Sytry Onee-sama chắc chắn đã bị mù rồi.
Và rồi Sytry Onee-sama nói với nụ cười rạng rỡ.
"Đúng như dự đoán, lọ thuốc đã bị pha loãng và mất đi tác dụng, nhưng em đã phát hiện ra truyền thuyết đô thị đó ! Em chắc chắn Cry-san cũng sẽ thích nó. Có một con Rồng trong cống ngầm, một con Rồng Cống Ngầm ! Nếu tác dụng của Lửa Dâu là đúng thì nó nên nghe theo lời Cry-san――"
Rồ…Rồng……Cống…Ngầm ???
Tiếng gầm của lời nguyền vang lên từ phía sau, và Sytry Onee-sama lần đầu tiên nhìn lên bầu trời. Một con rồng đen tuyền trong hình dạng chết chóc đang lao đến.
Trước mặt Tino, người đang cứng đờ trước những lời nói kỳ lạ của chị ấy, Master~ đập tay như thể vừa nghĩ ra thứ gì đó.
Ngài có đang nghiêm túc không vậy, Master~……
§§§
Sự ngu ngốc của ý tưởng đó khiến nó không thể không cảm thấy bực bội trước khi kịp bật cười.
Quả thật, kể từ thời xa xưa, con người đã ngu ngốc đến mức không thể tưởng tượng được khi nghĩ rằng chúng sẽ cố gắng tạo ra một loại lời nguyền khác chống lại Tinh linh nhân. Nhưng người đàn ông đó đặc biệt có vẻ là người ngu ngốc nhất trong số những con người đó.
Ngay từ đầu, hai lời nguyền mà người đàn ông đó cố giải phóng và kiểm soát thực sự rất mạnh, nhưng ngay cả khi chúng chiến đấu trực diện, chúng cũng không thể sánh được với nó.
Những lời nguyền trên hai người đó rõ ràng đã giảm bớt đi sức mạnh. Theo nhận định của nó, có lẽ trước đây không lâu, hai lời nguyền này còn sở hữu một nguồn sức mạnh đáng sợ hơn.
Kết quả là hai lời nguyền kết hợp với nhau, sự oán hận của họ đã phai nhạt.
Rõ ràng kỵ sĩ đang đứng trước mặt người phụ nữ để bảo vệ cô ấy. Về cơ bản, một lời nguyền sẽ mất đi sức mạnh nếu không còn mục tiêu để tập trung mối hận thù hoặc khi nó không còn điều gì hối tiếc nữa. Đây cũng là một cách tiếp cận khác để thanh tẩy lời nguyền.
Lý do tại sao nó không giết chúng và chiêu mộ chúng một phần là vì chúng không phải là mục tiêu để tấn công, mà còn để cho người đàn ông thậm chí có vẻ không hề cảm thấy sợ hãi cho đến tận bây giờ, xem thấy kết quả của kế hoạch ngu ngốc của hắn.
Và nó nửa thành công, nửa thất bại. Người đàn đó tỏ ra ông ngạc nhiên nhưng không hề sợ hãi.
Hơn thế nữa, khi hắn ta bay đi trên tấm thảm từ nhà thờ nơi bạn bè của hắn đang ở, điều này khiến nó phải sững lại trong thoáng chốc, không khỏi bối rối.
Cơ hội chiến thắng của hắn có lẽ đã cao hơn nếu tiếp tục ở lại nhà thờ, nhưng hắn lại bỏ cuộc. Hoặc có thể hắn vẫn còn một kế hoạch nào đó.
Những kẻ tầm thường sẽ giải quyết sau. Nó chắc chắn sẽ hủy diệt chúng, không để bất kỳ ai trốn thoát.
Có rất nhiều người dường như khó đối phó hơn tên đàn ông đó, nhưng hiện tại chúng không quan trọng.
Nó biến thành một con thú có cánh kèm theo hai lời nguyền mới và đuổi theo tên đàn ông bay với tốc độ cao trên tấm thảm.
Lời nguyền nữ kia rõ ràng là không muốn giết tên đó.
Là vì địch nhân quá kém tinh thần, ý chí chiến đấu, hay là cô ta thương hại hắn ?
Hắn là người tầm thường. Đầu óc của hắn quá tầm thường, nhưng, đúng vậy, đôi khi cách tốt nhất để chống lại lời nguyền là không nên chống cự chút nào.
Nhưng điều đó không còn quan trọng. Nó gầm lên.
Hãy cho tên đó biết rằng hắn sẽ phải chịu lấy số phận và tự nguyền rủa cuộc đời mình.
Sự phẫn nộ này chắc chắn là một phần sức mạnh của chiếc nhẫn, nhưng việc một người đàn ông đeo chiếc nhẫn được tạo ra bởi Tinh linh nhân ngay từ đầu là điều không thể chấp nhận được.
Người đàn ông lao vào một tòa nhà cũ kỹ và gồ ghề. Thật ngu ngốc. Quá ngu ngốc. Hắn là hình mẫu đúng chuẩn của một nhân loại.
Ngay cả kết giới của nhà thờ cũng vô nghĩa, nên ta không thể tin rằng hắn ta sẽ tự bảo vệ mình trong một tòa nhà tầm thường như vậy―― ngay khi nó chuẩn bị thổi bay nơi đó trong một hơi thở, nó đột nhiên nhận thấy sự tồn tại của vô số sinh mạng tập trung từ dưới lòng đất.
Một số rất lớn, một số lại rất nhỏ. Côn trùng, động vật nhỏ. Lẫn trong những tồn tại đó―― là một luồng sinh lực khổng lồ.
Đột nhiên, tòa nhà rung chuyển và cánh cổng kim loại bật tung ra.
Thứ xuất hiện từ cánh cổng là―― một con rồng đơn độc với làn da xám xịt bẩn thỉu. Da của nó bị nước bẩn làm tổn thương và lưng của nó đầy gai nhọn. Đôi mắt của nó đã ở trong bóng tối quá lâu đến nỗi chúng bị hỏng và không thể nhìn thấy được ánh sáng.
Theo sau nó là vô số sinh vật gồm chuột, dơi và những con quái vật nhỏ thường nhìn thấy trong rừng.
Dưới lòng đất à… Có phải hắn ta đang điều khiển những động vật và quái vật sống dưới lòng đất không… Nhưng bằng cách nào――.
"Lên đi nàooooooooo ! Rồng cống ngầm !"
Người đàn ông hét lên từ bên trong tòa nhà. Hắn đang la hét, nhưng giọng nói của hắn không có chút ý chí chiến đấu nào.
Hắn đang định làm gì thế ? Không có cách nào mà đây sẽ là một cuộc chiến cả. Nhưng cứ bị vướng theo kế hoạch của hắn thật là khó chịu.
Trò chuyện với quái vật, động vật và thực vật vốn là sở trường của Tinh linh nhân.
Nó nhanh chóng xoay người và trở lại dạng sống ban đầu. Hai lời nguyền mất điểm tựa và rơi xuống đất.
Có lẽ theo bản năng cảm nhận được sự khác biệt về sức mạnh, con rồng phủ đầy bụi bẩn lùi lại một bước như thể bị áp lực bởi sự tồn tại của nó và sự tồn tại của hai kẻ đồng hành cùng nó.
đúng như lời tiên tri rồi nhé :v