Tino chạy đến sau khi nghe chuyện xảy ra và há hốc mồm trước cảnh tượng kinh hoàng.
“Không thể tin được ......”
Phòng chờ của 《First Step》, nơi từng là giấc mơ của các thợ săn ở Thủ đô Đế quốc, đang trong một tình trạng khủng khiếp.
Những cửa sổ lớn vỡ tan tành, bàn ghế vốn ngay ngắn giờ đây vỡ tan thành từng mảnh. Sàn nhà vốn luôn sáng và bóng loáng giờ đây đều có những vết nứt, lỗ thủng và vết cháy xém ở khắp nơi.
Dù đã dọn dẹp được phần nào, rõ ràng cuộc tấn công diễn ra vào giữa ban ngày này là cực kỳ tàn bạo, chưa tính đến những thiệt hại xung quanh.
Tại phòng khách, thợ săn và các nhân viên đang dọn dẹp các mảnh vỡ. Sẽ phải mất một thời gian để khôi phục nơi này trở lại như ban đầu.
Tino đi đến trung tâm căn phòng, vị trí nhận sự tàn phá dữ dội nhất và cúi xuống quan sát. Đây có lẽ là trung tâm của vụ nổ. Bàn ghế thì bị thổi bay, sàn nhà cháy xém và móp sâu hơn những chỗ khác. Dưới đây có một "phác thảo" hình người trên sàn, như thể có người đã ngã xuống đó.
Tuy nhiên, đây chưa phải là điểm chính cần chú ý. Gần trung tâm vụ nổ, có một phần vẫn chưa bị cháy. Trông cứ như một bức tường dày đã chặn vụ nổ, và nó vẫn giữ nguyên không bị cháy theo hình quạt xung quanh một điểm duy nhất.
Đây là một cảnh tượng kỳ lạ, cứ như thể vụ nổ và sức nóng đã bị chặn lại hoàn toàn, đến mức thậm chí còn không có lấy một vệt đen trên mặt đất.
Sức mạnh của thợ săn cấp cao đã hấp thụ một lượng lớn Mana Material khác biệt rõ rệt so với một người bình thường. Phụ thuộc vào quy mô của cuộc tấn công, có không ít người vẫn tỏ ra bình thản ngay cả khi hứng chịu một đòn có thể giết chết một người bình thường ngay lập tức.
Ngay cả Tino cũng rắn chắc hơn nhiều so với một người bình thường.
Người nổi tiếng nhất về mặt phòng thủ là Anthem Onii-sama, 《Bất Di Bất Dịch》, người đã chuyển hóa toàn bộ sự tăng trưởng Mana Material của mình vào phòng thủ, và cơ thể của anh ta là bằng chứng cho thấy anh ấy tự hào về độ phòng thủ của mình gần nhất với danh thợ săn level 8.
Và rồi, Lyle, một thợ săn của Clan đang dọn dẹp đống đổ nát, nhận ra Tino và tiếp cận cô.
"Thật khủng khiếp. Anh ta đã gây thù oán đến mức độ nào mà khiến kẻ thù dám tấn công Clan House giữa thanh thiên bạch nhật, và trực diện như vậy ......"
"Master có bị thương không ?"
"Cô nghĩ sao ? Anh ấy không hề gì, chẳng hề hấnnnnnn gììììììììì. Mà ngược lại, những người kém may mắn có mặt ở đây lúc đó lại bị thương nhiều hơn. Đặc biệt là giám đốc chi nhánh Gark, đã bị Cry ném bom vào người, ông ấy đang rất giận dữ. Nghiêm túc đó. Ông ta cũng đủ quái vật để mà nhận một vụ nổ ở cự ly gần thế mà chỉ bị thương ở mức độ đó."
"Ném bom... vào ông ta ?"
"Phải. Cậu ấy đã nói :『Gark-san, bắt lấy !』. Có vẻ như quả bom còn không phải là điều khiến Cry phải lo lắng."
Lyle nhún vai và nói, rồi Tino bất giác thở dài.
Master~…… Mình đã thấy rằng phản ứng của ngài ấy còn không đổi ngay cả khi chống đối lại Giám đốc chi nhánh của Thám hiểm hội. Ngài còn được phép thực hiện những hành động man rợ như ném bom vào người Gark, level 8 thực sự đáng sợ.
Ngay từ đầu, nếu một người sẽ không hề hấn gì ngay cả khi nhận một vụ nổ ở cự ly gần, thì có cần thiết phải ném quả bom đó không ? Nghĩ lại có lẽ câu hỏi của mình thật ngu ngốc, vì mình không hiểu được ý định thực sự của Master. Rồi Tino nói.
"Đã bắt được thủ phạm chưa ?"
“Không, kẻ lần này thực sự chuyên nghiệp. Và có lẽ lần này chúng không có ý định mạnh tay đến mức muốn giết chết anh ấy. Cả quả bom và mũi tên đều quá yếu để có thể nhắm vào Cry, người nổi tiếng với năng lực phòng thủ tuyệt đối. Đây có lẽ chỉ là bước đầu để tìm điểm yếu và phương pháp tấn công phù hợp."
Quả thực, Lyle nói có lý. Thợ săn level 8 là danh hiệu chỉ được trao cho những người đã trải qua nhiều trận chiến và bước vào những vùng đất bí ẩn và nguy hiểm chưa được khám phá. Họ sẽ luôn cảnh giác một cách vô thức, và không thể nào chỉ dùng chất nổ hay mũi tên để có thể xuyên qua hàng phòng thủ của họ.
Tuy nhiên, nếu lời anh ta nói là đúng, sẽ còn một đợt tấn công thứ hai. Một động thái của kẻ chuyên nghiệp có đủ tự tin để chắc chắn giết chết một level 8.
Điều đó rất có thể xảy ra nếu ta không bắt được thủ phạm sớm.
Không thể có nhiều kẻ săn tiền thưởng đủ liều lĩnh nhắm vào một thợ săn level 8 được. Nếu chúng ta điều tra, chúng ta sẽ có thể xác định được một số nghi phạm ――.
Sau khi nghĩ xa đến thế, Lyle vừa nói vừa gãi đầu.
"Có vẻ như Cry nói rằng anh ấy quá bận để lo lắng về những chuyện như thế này."
“!?”
"Có vẻ anh ấy đã đoán trước cuộc tấn công, ngay sau đó anh ấy còn nói rằng anh ấy quá bận để lo lắng về chuyện đó, tôi không biết liệu anh ấy có quá táo bạo hay không nhưng anh ấy nói ――'Có quá nhiều người tình nghi nên tôi không có thời gian để lo lắng về nó'."
"………… Ra vậy…"
Lyle tặc lưỡi với một biểu cảm khó tả trên mặt. Tino hiểu rõ cảm giác đó.
Các quý tộc và tổ chức tội phạm đều quan tâm đến danh dự, điều đó cũng rất quan trọng đối với thợ săn kho báu.
Trong nghề thợ săn, nơi đầy rẫy kẻ thù, bị coi thường đồng nghĩa với việc chấm dứt sự nghiệp. Suy cho cùng, nhiều thợ săn kho báu rất thô lỗ và các đền kho báu thường được đặt bên ngoài thành phố, tại những nơi mà người dân không thường có thể nhìn thấy chúng. Đôi khi chiến lợi phẩm bị cướp đoạt bằng vũ lực, thậm chí còn có những tên cướp chuyên tấn công các thợ săn kho báu.
Đôi khi họ phải chiến đấu dù biết rằng sẽ thua. Nếu bạn bị tấn công, thì bạn phải trả đũa. Đó là cơ bản của việc trở thành thợ săn kho báu, và đó cũng là cách mà 《Strange Grief》 đã làm ngay từ đầu.
Đặc biệt hơn khi Clan House bị tấn công như thế này mà ngài ấy không đánh trả thì bọn họ sẽ bị đánh giá thấp. 《Strange Grief》 có rất nhiều kẻ thù. Lý do tại sao số vụ tấn công gần đây đã dịu đi là vì bọn cướp đã bị chặn đứng bởi sức mạnh tuyệt đối của 《Strange Grief》.
Có tin đồn rằng 《Thiên biến vạn hóa》 đã lần đầu tiên bỏ lỡ con mồi của mình trong 『Lễ hội võ thuật đỉnh cao』. Mình cũng nghe rằng có một khoản tiền thưởng đã được đặt lên đầu Master~.
Nếu ngài ấy nhùn bước bây giờ, những tên tội phạm đã im lặng từ trước đến giờ có thể sẽ truy lùng cái đầu của 《Thiên biến vạn hóa》.
Mặc dù Tino không biết số lượng kẻ thù sẽ là bao nhiêu.
Ngay khi cô sắp rùng mình trước ý nghĩ đáng sợ đó, Tino cảm thấy một cú choáng váng như một tia sét đánh vào mình. Gần như theo phản xạ, cô lắc đầu.
Không. Không phải thế. Phải nghĩ ngược lại mới đúng.
Nếu là trước đây, Tino sẽ không để ý. Nhưng giờ đây, nhờ trải qua biết bao nhiêu trải nghiệm, nên Tino chỉ mới gần gũi với Master hơn một chút.
Đó là lý do tại sao cô để ý. Master hẳn là―― bằng cách không trả thù, ngài đang có ý định mời thêm nhiều tên tội phạm đến tấn công và sẽ tiêu diệt chúng triệt để vào đúng thời điểm.
Việc ám sát luôn có lợi cho kẻ tấn công, vì chúng có quyền quyết định thời điểm và cách thức tấn công. Rất khó để duy trì cảnh giác trước một cuộc tấn công có thể ập đến bất cứ lúc nào, và cũng không thể lúc nào cũng ở một nơi an toàn được.
Đó là lý do tại sao bạn thường không nghĩ đến việc mời gọi một cuộc tấn công. Bởi nếu bạn bộc lộ ra điểm yếu, chúng sẽ tận dụng nó để tấn công. Nghiền nát tất cả chúng cùng một lúc nguy hiểm hơn nhiều và đòi hỏi nhiều sức mạnh hơn là nghiền nát từng tên một.
Nhưng đồng thời, nếu không cân nhắc đến rủi ro―― cách nhanh nhất để vây bắt kẻ thù là mời chúng đến tấn công và sau đó nghiền nát chúng.
Đó là cách đặc biệt duy nhất để đánh bại kẻ thù tiềm năng.
Bỏ qua việc tìm ra kẻ thù đã tấn công chúng ta một lần, sẽ không thể tìm thấy kẻ thù vẫn chưa ra tay, và chúng ta thậm chí không biết liệu chúng có ở đó hay không, và nếu chúng ta không kiên quyết tiêu diệt tất cả đến tận gốc, chúng ta sẽ luôn luôn có kẻ thù.
Mục tiêu của chúng là thợ săn level 8, 《Thiên Biến Vạn Hóa》. Sẽ là quá sức chỉ với một sát thủ duy nhất. Nếu cuộc tấn công này chỉ để màn thăm dò, thì một cuộc tấn công thực sự sẽ là một đội sát thủ hợp sức và tấn công với số lượng lớn để chắc chắn rằng 《Thiên biến vạn hóa》 sẽ bị tiêu diệt.
Kẻ thù là những sát thủ có đủ sức mạnh để nhắm vào những thợ săn cấp cao, tất cả chúng đều vượt ngoài khả năng của Tino.
Ngay cả các thợ săn của 《First Step》, những người đều chuyên về chiến đấu cá nhân, cũng có thể phải gặp khó khăn khi chiến đấu với chúng.
Nói cách khác――Đây là『Vô tận thử thách』. Không còn nghi ngờ gì nữa.
Đây là chiến tranh. Chiến tranh là từ chính xác nhất để mô tả trận chiến xảy ra giữa những sát thủ kết lập bè phái và 《First Step》.
"!? Tino, này có chuyện gì vậy, đột nhiên cô run rẩy――".
"Không có gì. Tôi chỉ………… run rẩy vì phấn khích thôi."
Tino nhanh chóng cảnh giác xung quanh, hạ thấp người và dựa lưng vào tường. Tino không mang vũ khí, nhưng may mắn thay, vũ khí tốt nhất của Tino chính là cơ thể cô.
Đây là phong cách của Master~, gửi những tên sát thủ đến ngay lập tức khi bạn lơi lỏng cảnh giác hay thư thái trong khi nghĩ rằng mình vẫn an toàn.
"Cô đang làm gì thế ? Tino.”
Lyle tròn mắt nhìn Tino đột nhiên thủ thế. Đó là bằng chứng cho thấy Lyle trải qua ít thử thách hơn Tino.
Phải luôn duy trì trạng thái chiến đấu, để dù bị tấn công vào bất cứ lúc nào cũng không bị bất ngờ. Mình biết… sẽ rất tuyệt nếu được khoe với Master về dự đoán hoàn hảo này~.
"…… Tôi đi gặp Master~"
“U-Uh. Được rồi. Chào Cry giúp tôi nhé.”
Tino hít một hơi thật sâu rồi lẻn ra khỏi phòng khách, hết sức cẩn thận để không gây ra bất kỳ tiếng động nào.
§ § §
“Neeee~ tại sao chứ~ ? Hãy đi giết chúng đi ? Chúng ta phải nghiền nát chúng đúng cách nếu không thì sẽ nguy hại đó ? Tại sao lại không vậy~ !?”
Đã một đêm sau vụ tấn công, tôi đang ở trong phòng riêng của mình tại Clan House. Liz với giọng nũng nịu đang cuộn lấy tôi khi tôi ngồi trên giường và ôm đầu.
Tôi chỉ biết ngồi bất động, để mặc cho em ấy quấn lấy, và không biết đã bao nhiêu lần tôi thở dài rồi.
Người ta nói rằng khi mà ta có được quyền lực, ta sẽ có được đồng minh cũng như kẻ thù. Điều này đặc biệt đúng với thợ săn kho báu, đây là một sự thật khiến tôi bị sốc vì đã trở thành thợ săn chỉ vì tôi muốn đi phiêu lưu.
Nếu bạn đi trả thù một tên cướp đã tấn công bạn, sẽ chỉ nhận lại nhiều mối thù hơn. Nếu bạn bán Thánh tích hoặc các bộ phận của quái vật cho một thương hội, bạn có thể bị các thương hội khác ghen ghét, và nhiều thợ săn khác vốn cũng có tham vọng nên họ sẽ nhắm đến việc hạ gục bạn nếu có thể. Và tất nhiên, điều đó không phải là bất thường nhưng không có gì lạ khi những người bạn thời thơ ấu của tôi trực tiếp xúc phạm khách hàng và khiến cho họ phẫn nộ.
Gần đây em ấy đã trầm lặng hơn chút, nhưng dường như có điều gì đó đã thay đổi sau 『Lễ hội võ thuật đỉnh cao』 diễn ra gần đây.
Phòng riêng của tôi không có cửa sổ và nằm bên dưới cánh cửa ẩn của văn phòng Clan Master cũng đóng vai trò là nơi an toàn được tạo ra cho những lúc như thế này. Khi Clan mới được thành lập, vì tôi thường xuyên bị tấn công nên việc nghĩ cho nhân viên và sự an toàn của mình là điều tất nhiên.
Trái ngược với dự đoán, Clan House chưa bao giờ bị tấn công cho đến tận bây giờ…… Có chuyện gì đã xảy ra vậy ? Phải chăng lỗi là do tôi vì đã tuyên bố sẽ rút lui vào phòng riêng nhưng lại tự ý bước ra phòng khách ?
Khi tôi nhắm mắt lại, tất cả những gì tôi có thể thấy trong đầu là mũi tên đang lao tới và quả bom được gài trên đó.
May mắn là, vẫn như thường lệ, tôi không bị gì nhờ sức mạnh của 《Giới Chỉ》, và Eva cũng không bị gì và Gark, người mà tôi đã ném bom, vẫn sống, nhưng tôi thực sự không biết phải làm gì. Điều duy nhất tôi biết là mình sẽ an toàn nếu cứ nhốt mình trong phòng.
Danh tính của kẻ tấn công không còn quan trọng nữa. Sẽ không có gì lạ nếu có thứ gì đó tấn công tôi ngay từ đầu và tôi còn không biết nó là gì. Có thể những tên cướp mà chúng tôi đã bỏ sót đến để trả thù, hoặc Franz-san đã hết kiên nhẫn rồi và đi thuê sát thủ để giết tôi.
Sẽ thật tuyệt nếu đây là loại sự cố mà qua một thời gian có thể được giải quyết――.
"Đi tàn sát từng tên trong bọn chúng và tất cả gia đình của chúng để làm gương, phải không~ ? Em sẽ bắt từng tên cuối cùng một cách chính xác. Neeee~ ? Không sao đâu mà, phải không ?"
Và vấn đề lớn nhất chính là người bạn thuở nhỏ của tôi.
Liz nghiêng người về phía tôi trong khi gõ nhẹ chân vào giường mà không hề dè dặt.
Tôi thì thầm vào tai Liz khi em ấy không ngần ngại tiến lại gần và vòng tay ôm lấy tôi từ phía trước.
"Em không được."
"Tại sao vậyyyyyy ? Neeeeee~, cứ thế này thì chúng ta sẽ bị coi thường đó ? Em chắc chắn sẽ khiến chúng phải hối hận khi dám nhắm vào Cry-chan. Em sẽ tắm máu chúng và treo chúng trên cổng thủ đô."
Trong giọng nói của ẻm có một cảm xúc sôi sục không chút giấu diếm.
Tôi nghĩ mình đã biết qui tắc của thợ săn kho báu. Nhưng em ấy cũng hơi quá đà. Cách đó sẽ đủ để đẩy lùi kẻ tấn công, nhưng ẻm không phải là kiểu người chỉ dừng lại ở mức đó. Nếu Liz tìm ra thủ phạm, ẻm sẽ dạy chúng một bài học bằng cách tàn sát từng người trong số chúng và cả gia đình chúng. Ai mới thực sự là tội phạm vậy ?
Liz nói trong khi cọ xát da vào tôi.
"Anh biết đấy, Liz-chan không có giận khi Cry-chan bị tấn công đâu, được chứ ? Cry-chan không thể bị giết bởi một vụ nổ được――Nhưng chỉ là, nếu đã bị tấn công, thì ta phải chống trả…… Đó là điều mà thợ săn phải làm mà. Phải không ạ ?"
“Un, un…………”
Em ấy hoàn toàn nổi điên rồi. Sytry đã đến gặp tôi tối qua và nói gì đó như, 『Chúng đã tấn công người thân của ta, nên chúng ta cũng sẽ tấn công người thân của chúng』, nên nếu tôi mà không ngăn em ấy lại, ẻm sẽ trở thành tội phạm mất. Vấn đề không phải là không bị bắt hay điều gì tương tự. Mà là việc tôi sẽ giải thích thế nào với bố mẹ Liz và Sytry ở quê nhà nếu chuyện đó xảy ra.
Ẻm có thể đang căng thẳng tột độ, sự gần gũi của ẻm mạnh mẽ hơn bình thường. Tay chân của ẻm hoàn toàn siết chặt vào tôi. Nhiệt độ cơ thể của em ấy đang truyền sang tôi và tôi bắt đầu đổ mồ hôi hột.
Và bất ngờ vì bị cắn vào cổ, tôi thốt ra một tiếng. Đừng hành động như thú nuôi chứ !
Tôi đã phải vật lộn để đẩy Liz ra, nắm lấy tay chân em ấy rồi ghì xuống giường. Liz mở mắt trông thư giãn.
Đã được một thời gian kể từ khi tôi trở thành thợ săn, nhưng những lý do để bào chữa của tôi vào những lúc như thế này vẫn không phong phú lên chút nào.
"Không sao cả. Hiện tại anh đang rất bận, nên không sao cả. Mọi thứ vẫn đang đi đúng hướng !”
Ngay từ đầu, vì sự cố đó, cơ hội dành cho Martis-san, người đáng ra phải đến để thẩm định những món Thánh tích mà Eliza để lại, gần như đã biến mất.
Tôi định nghỉ ngơi cho đã trong khi loay hoay với các món Thánh tích mà không suy nghĩ thêm bất cứ điều gì――Nhưng dù họ có làm tổn thương tôi nặng nề đến đâu, tôi không nghĩ mình sẽ muốn giết từng người trong số những kẻ tấn công và tất cả gia đình của họ. Tôi đã trải qua rất nhiều điều tồi tệ rồi ! Tôi có khả năng chịu đựng cao đối với những điều tồi tệ mà.
"Eeeeeh ? Thật ư ? Anh thực sự có ý định trả thù mà đúng không ?"
Tôi nói với Liz một lần cuối, người đang nửa tin nửa ngờ về những lời tôi nói.
"Đây không phải lúc để nghĩ về những điều vô nghĩa đó. Em đừng lo lắng, chúng sẽ không tấn công chúng ta trong một thời gian nữa vì mọi người đang cảnh giác về nó. Cả lính gác cũng đang hành động.”
"Eeeeeeeh……"
Tôi hiểu mà. Tôi hiểu. Em ấy đang bị căng thẳng quá.
Tôi đưa tay vuốt ve cổ Liz đang bĩu môi. Làn da của Liz mịn màng và hơi ấm nóng như hồi còn nhỏ, như đang hút lấy lòng bàn tay tôi.
Tôi luôn lo lắng vì ẻm quá gần gũi, nhưng em ấy thích gần gũi và thường ôm tôi, trên hết, ẻm thích được tôi chạm vào. Ẻm có hơi ghen tị với cái lần mà tôi chải tóc cho Lucia trước đây, nên việc chải tóc cho ẻm cũng rất hiệu quả.
Tôi biết rất nhiều cách để khiến Liz có tâm trạng vui vẻ. Điều đó không chỉ để chứng minh rằng tôi đã biết ẻm từ nhỏ thôi đâu.
Khi tôi mỉm cười như thể cảm nhận thấy ánh sáng, Liz chớp mắt nhìn tôi và nói với giọng có nhẹ nhàng hơn."Huh ? …… Lẽ nào Cry-chan đang căng thẳng sao ? Anh có tâm trạng không ? Em cởi đồ ra nhé ?"
"…… Có lẽ anh nên gọi cho Lucia và Sytry khi có Liz hộ tống."
"Nó đúng mà, dù có là vì kế hoạch đến mức nào đi nữa thì việc phải chịu đựng bị trả thù cũng thực sự rất căng thẳng. Phải, được rồi. Anh có thể trút hết căng thẳng lên người em."
Với đôi má đỏ bừng, Liz nói.
Ẻm đang có hiểu lầm gì vậy ? Em ấy nghĩ tôi là cái quái gì vậy ? Tôi không biết ẻm đang nói đùa hay nghiêm túc nữa nhưng lúc này tôi đã choáng váng trước khi kịp thấy xấu hổ. Tôi lặng lẽ véo đôi má mềm mại ấy. Liz nở nụ cười như một bông hoa.
………… Ẻm không hề phòng thủ chút nào. Tôi bỏ tay xuống và thở dài.
"Thật là không phải khi để Liz phải lo lắng về căng thẳng của anh."
"Eeeh, anh luôn ở bên cạnh em mà, thỉnh thoảng để em bên cạnh cũng có sao đâu……"
Có vẻ như trong thời gian tới, Liz và mọi người sẽ bảo vệ tôi cả ngày. Tôi rất biết ơn về điều đó, nhưng liệu tôi thực sự có thể chịu đựng được với những người bạn thuở nhỏ đã trở nên mạnh mẽ như vậy không ? Mới ngày đầu tiên mà tôi đã thấy lo rồi.
Nhưng có vẻ vụ trả thù đã hoàn toàn biến mất khỏi đầu ẻm. Một điều rất hữu ích là em ấy rất đơn giản.
"Chà, không phải là anh bị căng thẳng hay gì, nhưng anh đã có một khoảng thời gian khó khăn trong 《Lễ hội võ thuật đỉnh cao》, vì vậy anh cần lấy lại sức. Anh chắc rằng Liz cũng thấy mệt rồi, nên anh mong em sẽ yên tĩnh một chút."
"Cuối cùng thì em thậm chí còn không được tham gia trận đấu nên em không mệt………… À, phải rồi! sensei muốn gặp Cry-chan……"
"…… Anh cũng muốn gặp sensei của em, nhưng anh hiện đang bận. Tuy anh đang nhốt mình trong phòng và nghỉ ngơi, nhưng nó không có nghĩa là anh hoàn toàn không làm gì."
Cứ mỗi lần tôi gặp sensei của Liz, tôi đều nghe những lời tự hào hoặc phàn nàn về Liz…… Tôi không phải là người giám hộ !
Tôi quá sợ để phải xem họ đã phóng đại những điều về tôi đến mức nào.
Và trong một khắc, một âm thanh ở phía bên kia cánh cửa. Nụ cười của Liz đã tắt hẳn, em ấy bước xuống giường với vẻ mặt có phần chán nản, tiến đến cửa và mở ra không chút do dự.
Người đó là Tino. Em ấy đang ngồi xổm và nhìn lên vị Onee-sama với vẻ mặt nhợt nhạt.
"Ta thắc mắc tại sao em lại ở bên ngoài suốt nãy giờ……… Nhưng Cry-chan, anh định làm gì với chuyện này đây ?"
Căn phòng này không còn hình dáng của một căn phòng ẩn nữa, nhưng giờ đã quá muộn. Mắt Tino mở to và em ấy nhìn tôi như thể đang sợ hãi.
"Bận nạp năng lượng. M-Mời tấn công… T-Tàn sát… Từng người bọn chúng và giết sạch… gia đình ?"
Cho dù Tino có nghe lén thì cũng chỉ nghe được phần nguy hiểm nhất, còn tôi thì cũng chưa bao giờ nói gì về việc mời tấn công cả. Có lẽ nào đây là do áp lực thầm lặng từ Liz ?
…… Đó là bởi vì khi Liz đang có tâm trạng tốt nhưng nếu bị gián đoạn, em ấy sẽ đột nhiên chuyển sang tâm trạng tồi tệ ngay lập tức.
Liz nắm lấy cổ Tino và nhẹ nhàng thả em ấy về phía tôi. Tino ngã xuống chân giường và hét lên một tiếng ngắn.
"Ta tự hỏi liệu ta có giáo dục em đủ chưa ? Chà, em ấy đã nghe thấy chiến lược của anh rồi. Chuyện này xảy ra ngay khi ta nói hôm nay không có buổi tập luyện nào."
Nào, nào, bình tĩnh nào. Tôi cũng rất ngạc nhiên khi ẻm đột nhiên xuất hiện ở đây, nhưng Tino là một cô gái ngoan. Tôi chắc rằng em ấy đã lo lắng cho tôi sau vụ tấn công xảy ra.
Dù nhìn thế nào thì Liz lúc này cũng quá đáng sợ rồi. Tôi mỉm cười và nói một cách chậm rãi để ngay cả một Tino đang sợ hãi cũng có thể hiểu được.
“Chẳng có chiến lược nào cả… Ta cũng sẽ không tàn sát tất cả và ta cũng sẽ không tắm máu ai cả. Hiện tại, ta chỉ đang tăng cường sức mạnh của mình một chút để chuẩn bị cho tương lai thôi……”
"Master~ đang… đang tăng cường… sức mạnh sao !?"
Tino trầm ngâm suy nghĩ và vẻ mặt em ấy càng trở nên méo mó hơn.
Tôi là cái quái gì dưới góc nhìn của Tino vậy ?