Translator: Melinoe
_____________________________
Xì xụp. Xì xụp.
Nhom nhom. Nhom nhom.
- Ưm?
Sejun tỉnh giấc khi nghe thấy tiếng nhai và vội vàng kiểm tra bên cạnh.
- Nó không có ở đây…
Chú gấu con đáng lẽ đang ngủ bên cạnh cậu giờ đã không thấy đâu. Sejun có linh cảm xấu về người đang gây ra tiếng ồn. Chú gấu con dường như đã đói khi thức dậy và bắt đầu ăn thứ gì đó.
Khi Sejun đứng dậy và hướng về nơi phát ra âm thanh,
Bang!
Whoosh, whoosh.
Bang! Bang! Bang!
Con thỏ đen lao ra khỏi hang và vung búa vào kẻ trộm thức ăn như một sự trừng phạt.
Kueeeng?
Gấu con vừa bối rối vừa khóc sướt mướt, không hiểu tại sao Thỏ Đen hôm qua vẫn đối xử tốt với nó, giờ lại ra tay đánh nó.
Anh trai, sao anh lại làm thế chứ?
Thế nhưng
Bang!
Thỏ Đen vẫn ra tay không thương tiếc. Kẻ nào dám động vào kho của họ?
Lũ thỏ trắng cũng xông ra vây lấy gấu con, dùng chân giậm mạnh xuống đất tỏ ý không hài lòng. Chúng tức giận vì những hoa quả được bọn họ chăm sóc cẩn thận lại bị đánh cắp và ăn mà không có sự cho phép của Sejun.
- Đừng quá tức giận mà. Một đứa bé có thể ăn bao nhiêu… Hả?!
Điều đầu tiên Sejun nhận thấy là chú gấu con đã lớn bằng kích thước của một chú chó cỡ trung bình. Rõ ràng hôm qua nó chỉ có kích thước của một con cún con, tốc độ tăng trưởng của nó thật đáng kinh ngạc.
Và ý nghĩ sau đó là
Nó đã ăn bao nhiêu để lớn nhanh như vậy?
Sejun vội vàng kiểm tra nhà kho.
- ….!
Nhà kho đã trống đi đáng kể. Khoảng một phần ba số khoai lang và cà rốt dự trữ đã không cánh mà bay. Việc cà chua bi vẫn còn nguyên còn khiến cậu cảm thấy khó chịu hơn nhiều.
Kueeeng!
Ngay khi chú gấu con nhìn thấy Sejun, nó đã lao về phía cậu , mong cậu bảo vệ nó và đòi được ôm.
Bịch.
Nó nặng hơn nhiều so với ngày hôm qua, và sức mạnh của nó cũng hoàn toàn khác.
- Gấu lúc nào cũng lớn nhanh thế này à?
Sejun lo lắng rằng việc để con gấu ở bên cạnh sẽ dẫn đến cả tá vấn đề trong hang động của họ. Nó thậm chí có thể ăn cả họ nếu nó đủ đói. Cậu đột nhiên cảm thấy hoảng.
Và còn một sinh vật nữa cũng có cảm giác khủng hoảng tương tự.
[Quản Lý Tòa Tháp ngạc nhiên tại sao lại có một con Huyết Đại Hùng ở đây.]
[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng Huyết Đại Hùng con là con vật háu ăn có thể dễ dàng nốc 100kg mỗi ngày nếu có đủ thức ăn.]
Quản Lý Tòa Tháp khó chịu vì kho lương thực của nhân loại đang bị cướp bóc.
Họ đã phải vật lộn để thiết lập các quan hệ với con người và hầu như không nhận được bất cứ điều gì đáp lại…
Mối quan hệ với nhân loại này khá ổn.
Tuy nhiên…
Một con Huyết Đại Hùng ăn cắp thức ăn từ kho của nhân loại là không thể tha thứ! Tuyệt đối không thể tha thứ!
[Quản Lý Tòa Tháp rất tức giận với con Huyết Đại Hùng.]
[Một nhiệm vụ đã được tạo.]
[Nhiệm vụ: Đuổi Huyết Đại Hùng ra khỏi hang!]
Phần thưởng: 1 kỹ năng nghề nghiệp
Hình phạt cho sự từ chối: Chết vì đói!!!
Quản lý tòa tháp đã rất tức giận đến mức họ đã đưa ra phần thưởng.
[Quản Lý Tòa Tháp thúc giục bạn nhanh lên.]
[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng chỉ trong vài ngày nữa, Huyết Đại Hùngcon sẽ lớn đến mức không thể rời khỏi hang.]
Seojun cảm nhận được sự nghiêm trọng của vấn đề trong lời nói của quản lý tòa tháp. Bản năng sinh tồn trong cậu vang lên hồi chuông cảnh báo. Cậu cần có một kế hoạch!
Tuy nhiên,
- Ừm…
Cậu không thể nghĩ ra bất kỳ ý tưởng nào.
- Uống một ly nước mật ong và suy nghĩ đi nào.
Cậu nghĩ rằng cung cấp năng lượng cho não thì sẽ nghĩ ra những ý tưởng hay.
Khi Seojun cầm chiếc cốc của mình và đi về phía chai chứa đầy mật ong,
Lạch bạch lạch bạch.
Gấu con siêng năng đi theo Seojun. Vì lũ thỏ rất tức giận với con gấu, nên người duy nhất bảo vệ được nó là nhân loại trước mặt nó.
Ực ực. Ực ực.
Trong khi Seojun đang đổ mật ong vào cốc,
Tách. Tách.
Gấu con chảy dãi hết trên sàn nhà, nhìn chằm chằm vào chỗ mật ong. Trái tim của Seojun mềm nhũn khi thấy cảnh tượng đáng thương ấy.
- Đây.
Seojun đổ một ít mật ong lên chân gấu con.
Nhom nhom!
Chú gấu con cuối cùng cũng đạt được mục đích của việc lần theo mùi hương ngọt ngào mà đến đây.
Xì xụp.
Đây là lần đầu tiên gấu con được nếm vị ngọt như vậy, thứ còn vẫn đọng lại trên đầu lưỡi. Ngon quá đi mất!
Liếm liếm.
Gấu con vội vàng liếm sạch móng.
Cùng lúc đó, Seojun pha nước mật ong và chia cho lũ thỏ trong khi nghĩ kế đuổi gấu con đi.
Lúc đó
- Ah! Chắc cách đó sẽ được đấy.
Đột nhiên, ý tưởng gửi bé gấu đi lóe lên trong đầu Sejun.
- Não mình thực sự hoạt động khi được tiếp năng lượng này.
Bộp. Bộp.
Seojun cẩn thận gõ ngón tay vào tổ ong độc. Những chú ong mật độc rất cần thiết cho nhiệm vụ này.
Buzz buzz.
Những con ong nhanh chóng ra ngoài khi tổ của chúng bị quấy rầy.
- Xin lỗi vì đã đánh thức các cậu. Nhờ mọi người giúp tôi một chút.
Buzz buzz.
Những con ong bay vòng quanh để đáp lại lời nói của Seojun.
- Cảm ơn. Hãy mang cái này ra ngoài đi.
Seojun chỉ vào một sợi dây mà anh ấy đã đan từ lá để dùng để trốn thoát. Anh ấy định dùng nó để nâng con gấu con lên.
- Thỏ, mấy đứa đi lên cầm lấy dây đi.
Squeak!
Swoosh!
Swish!
Những con thỏ trả lời và nhảy lên cái lỗ trên trần hang. Họ muốn tự mình mang sợi dây lên, nhưng trọng lượng của sợi dây khiến chúng không thể nhảy ra khỏi hang khi mang theo nó.
Buzz buzz
Buzz buzz
Trong lúc đó, những con ong mật bám vào cuối cuộn dây và bay thẳng lên cái hố trên trần.
Và sau đó
Cậu buộc đầu còn lại của sợi dây quanh cơ thể gấu con.
Munch?
Chú gấu con trông có vẻ bối rối không biết tại sao nó lại bị trói.
- Đã đến lúc để về với mẹ rồi.
Munch! Munch!
Con gấu con bắt đầu khóc khi Sejun nhắc đến mẹ của nó. Hình như nó vừa mới nhớ đến bà ấy.
Những con ong độc nhấc sợi dây lên, và những con thỏ đã cầm lấy nó.
- Kéo nào!
Seojun nâng cơ thể của chú gấu con lên và giơ hai tay lên trời.
Squeak!
Swoosh!
Swish!
Buzz! Buzz!
Lũ thỏ và đàn ong mật độc đã hợp lực để kéo sợi dây.
Tuy nhiên,
……
Xì xụp. Xì xụp.
Con gấu con cứ liếm chân mãi mà không cử động tí nào
- Thử lại nào. Lần này, chúng ta sẽ kéo cùng một lúc khi đếm đến ‘hai’! Sẵn sàng chưa? Một! Hai!
Squeak!
Swish!
Buzz! Buzz!
Ngay khi Sejun đếm xong, mấy con thỏ và ong mật dùng hết sức bình sinh mà kéo cùng một lúc.
Gấu con di chuyển được khoảng 5cm.
- Thành công rồi!
- Một! Hai! Một! Hai!
Dưới sự chỉ huy của Sejun, bầy thỏ và ong mật đã nhấc được gấu con lên, và sau một tiếng, chúng cuối cùng cũng đưa được gấu con ra khỏi hang.
[Nhiệm vụ đã hoàn thành.]
[Như là một phần thưởng nhiệm vụ, bạn đã nhận được Kỹ Năng Nghề Nghiệp– Thu hoạch Hạt Giống Lv. 1.]
- Thu Hoạch Hạt Giống?
Sejun kiểm tra kỹ năng.
[Kỹ Năng Nghề Nghiệp – Thu Hoạch Hạt Giống Lv. 1]
→ Tăng nhẹ xác suất nhận được hạt giống tốt hơn khi thu hoạch cây trồng.
Trong khi Sejun đang kiểm tra kỹ năng,
Peek.
Pah.
Những chú thỏ cởi dây thừng quấn quanh xác gấu con.
Khi lũ thỏ đã cởi hết dây trói,
Kuoooong!
Tiếng rống của Huyết Đại Hùng mẹ tìm con từ xa vọng lại.
Kuoong! Kuoong!
Gấu con chạy về phía mẹ nó, gọi mẹ.
- Phù. Các cậu đã làm một công việc tuyệt vời."
Sejun đưa tay ra cho lũ thỏ nhảy xuống hố.
Tuy nhiên,
Swish.
Đám thỏ sử dụng đôi tai dài của chúng để đổi hướng, tránh bàn tay của Sejun, giẫm lên vai hoặc đầu của cậu và nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Và,
Buzz buzz.
Đàn ong mật tiến về cánh đồng cà chua bi để bổ sung năng lượng.
Vào ngày thứ 166 bị mắc kẹt, Sejun, những chú thỏ và ong mật đã bảo vệ được thức ăn và sự bình yên cho hang động khỏi chú gấu con sẽ lớn lên thành kẻ săn mồi đáng sợ.
***
Tòa tháp tầng 75, Văn Phòng Điều Tra Bí Mật của Hiệp hội Thương Nhân, Văn Phòng Giám Đốc.
- Đặc vụ Jeras, tôi sẽ giao cho anh một nhiệm vụ mới.
- Vâng!
Sau khi thất bại trong việc bắt giữ Skaram, Jeras, người đang chờ đợi một nhiệm vụ mới, đã nhiệt tình trả lời.
- Nhiệm vụ này là điều tra một Thuơng Nhân Lưu Động.”
- Một cuộc điều tra?
- Đúng vậy. Gần đây, doanh số bán hàng của một Thương Nhân Lưu Động mới đột nhiên tăng mạnh và điều đó thật đáng ngờ. Hãy tìm hiểu nguyên nhân khiến doanh số bán hàng tăng đi.
- Cứ để đó cho tôi!
- Đây là thông tin của Thương Nhân Lưu Động đó. Điều tra và xử lý nó đi.
- Vâng!
Jeras rời văn phòng giám đốc và lật trang đầu tiên của tài liệu chứa thông tin về chủ đề điều tra của anh ta.
- …!
Trong bức chân dung là một con mèo với vẻ mặt ngơ ngác. Nhưng khuôn mặt lại trông khá quen thuộc.
- Phải chăng?!
Jeras vội vàng kiểm tra tên.
Tên: Theo
Là hắn. Thương nhân mèo đã can thiệp vào nhiệm vụ bắt giữ Skaram của anh ta.
- Theo! Bắt được ngươi rồi! Ta sẽ vạch trần sự thối nát của ngươi!
Jeras nghiến răng và bắt đầu đào sâu hơn vào những hành vi sai trái của Theo.
***
- Được rồi!
Ngay khi Sejun mở mắt ra, cậu đã vẽ thêm một gạch lên vách hang.
Buổi sáng ngày thứ 170.
Peep!
Paa!
Peng!
Những chú thỏ chui ra khỏi hang rồi chào cậu.
- Được rồi. Chào buổi sáng.
Buzz buzz.
Những chú ong mật cũng đến dụi đuôi như lời chào buổi sáng.
Ngay khi Sejun đang chào buổi sáng với gia đình trong hang động,
Goeung!
Gấu con thò đầu qua cái lỗ trên trần nhà. Chú gấu con sau 4 ngày đã to hơn cả một con chó lớn.
Nếu họ không cho bé gấu ra ngoài thì… chỉ nghĩ đến thôi đã thấy hoa mắt rồi.
Tuy nhiên,
Kooeung.
Lần này, mẹ của Huyết Đại Hùng đã đến cùng cậu. Huyết Đại Hùng mẹ lớn đến mức không thể nhìn rõ cơ thể của nó.
“…!”
…!
Sejun bối rối và lũ thỏ ?
Không biết là Thỏ Đen đánh bé dữ dội như nào mà để bé gọi hẳn mẹ đến tính sổ thế này?
Kooeureung.
[Quản Lý Tòa Tháp giải thích rằng Huyết Đại Hùng muốn cho con ăn mật ong.]
May mắn thay, Quản Lý Tòa Tháp đã giải thích những lời của Huyết Đại Hùng.
- Oh?! Mật ong á?
May mắn thay, có vẻ như gấu con không ở đây vì nó bị đau do bị đánh.
[Quản Lý Tòa Tháp nói rằng Huyết Đại Hùng sẽ bảo vệ khu vực xung quanh để đổi lấy mật ong.]
- Được rồi.
Nếu có Huyết Đại Hùng bảo vệ xung quanh, chúng có thể đảm bảo an toàn khi cậu ra ngoài hang động.
Vì Sejun đã đồng ý,
Kooeureureureung.
Huyết Đại Hùng mẹ gầm gừ nhẹ nhàng và để con của mình lại trước khi rời khỏi khu vực, như một cách để đánh dấu lãnh thổ của nó.
Gooeung. Gooeung.
Gấu con đòi mật ong ngay khi mẹ nó rời đi.
- Từ từ đã.
Trong khi Sejun đang tự hỏi làm thế nào để cho mật ong,
- Đợi một chút?!
Cậu nảy ra một ý tưởng táo bạo. Với kích thước đó, gấu con có nhấc nổi Sejun không nhỉ?
Sejun nhờ ong mật đưa dây thừng cho gấu con.
Và sau đó,
- Kéo đi!
Goueung!
Gấu con dễ dàng kéo Sejun lên, giống như một thang máy gấu con…
Jureureuk.
Khi leo lên dây, Sejun nhìn xuống. Cậu nhìn thấy trái ngọt mà cậu đã trồng.
- Cuối cùng thì mình cũng đã rời khỏi nơi này.
Khi dây thừng được kéo lên, trái tim của Sejun đập thình thịch với sự căng thẳng và mong chờ vì đây là tầng 99 của Tòa Tháp.
Chuk.
Cuối cùng, Sejun cũng đã bước xuống mặt đất của tầng 99.
Tuy nhiên,
- Cái quỷ gì thế này?
Những gì Sejun nhìn thấy ngay khi rời khỏi hang động là một vùng đất hoang sơ vô tận. Xung quanh không có lấy một ngọn cỏ.
Và ở phía xa, một chùm sáng đỏ rực rỡ chiếu lên bầu trời.
- Đó hẳn phải là trạm dịch chuyển.
Cậu cần phải đến đó để tìm cách thoát khỏi tòa tháp này.
Tuy nhiên, Sejun không có sức mạnh để vượt qua lũ quái vật để đến đó.
Thỏa thuận với Huyết Đại Hùng là bảo vệ nơi này, không phải là đưa cậu đến đó.
Tất nhiên, cậu đã thử yêu cầu Huyết Đại Hùng thông qua Quản Lý Tòa Tháp để đưa cậu đến đó, nhưng
[Quản Lý Tòa Tháp bảo rằng Huyết Đại Hùng đã từ chối.]
[Quản Lý Tòa Tháp và nói rằng cậu sẽ cần phải đánh bại khoảng 3.000 quái vật để đến trạm dịch chuyển.]
- Phù.
Sejun nhìn trạm dịch chuyển với sự tiếc nuối.
- Nhưng vẫn tốt hơn là không thể nhìn thấy nó.
Sejun tập trung vào tình hình đã được cải thiện và cho chú gấu con hai thìa mật ong vào chân của nó.
Và sau đó,
- Cùng làm nông nào.
Với hai chú thỏ dùng xẻng, Sejun bắt đầu tạo ra một cánh đồng mới ở tầng 99.
Vào ngày thứ 170 bị mắc kẹt, Sejun lần đầu tiên thử làm nông trại đa tầng.
Bản eng để y như này luôn :)))