Trasnlator: Drake
_______________________________
- Chắc chắn có chuyện gì đó xảy ra với bé nhỏ nhất rồi, meow!
Kreung!
[Chúng ta phải tìm Dơi Vàng thôi!]
Nhưng suốt 1 giờ sau đó, Dơi Vàng vẫn chưa trở về, cả Theo và Cuengi đều càng ngày càng lo lắng, đương nhiên là cả Sejun cũng vậy
- Kaiser! Kellion!
Cậu vội vàng gọi hai ông rồng, họ là những sinh vậy đã sống hàng thế kỷ và sở hữu tri thức của những bậc hiền giả.
{Có chuyện gì vậy?}
{Gì thế?}
- Là…
Sejun giải thích tình huồng của 1 tiếng trước khi Dơi Vàng biến mất.
{Hmm… đơn giản thôi. Tài năng của đứa nhóc đó đã trưởng thành lên rồi. vậy nên nó có thể ở lại Trái Đất lâu hơn trước đây. Mà thực tế thì chắc là trước đây cũng có dấu hiệu rồi.}
- Dấu hiệu? Ah…
Nghe Kaiser nói thế Sejun mới trợt nhận ra rằng bé dơi đã không thể quay trở lại trái đất kể cả khi quá 1 tuần chờ cool down.
{Phải. Một tài năng dựa trên sự dịch chuyển như thế sẽ trở nên thiếu ổn định trước khi trưởng thành, vậy nên năng lực mới không kích hoạt được như thế.}
Kellion giải thích thêm
“Vậy nên nó mới không quay lại được trái đất sai?”
Nhờ có sự giải thích của hai bậc lão long, Sejun cuối cùng cũng hiểu tại sao trước đó Dơi Vàng lại không đến trái đất được.
- Vậy thì tôi cũng yên tâm rồi. Như thế thì khi nào thằng bé mới quay trở lại được?
{Cái này thì bọn ta không biết}
- Cái gì cơ?!
{Phải. Tùy thuộc vào tài năng của nó thì có thể 1 ngày đến thậm chí là 1 tháng}
Họ chỉ biết được là Dơi Vàng chắc chắn sẽ quay về, cơ mà lúc nào mới về thì họ cũng chịu.
- Theo, mau xuống dưới nhanh và hỏi Taejun để tìm Dơi Vàng đi!
Tìm một chú dơi con giữa cả một đất nước rộng lớn như Hàn Quốc giờ đây chẳng khác gì mò kim đáy bể. Nhưng dù thế thì họ cũng phải làm gì đó.
Cứ nghĩ đến cái cảnh bé nó có thể đang trốn đâu đó rồi run rẩy trong sợ hãi…
- Đã rõ, meow! Tôi sẽ sớm trở lại, meow!
Theo nhanh chóng thu thập đồ đạc rồi đi xuống các tầng dưới.
*****************
(Làm thế nào bây giờ?! Sao mình không quay lại được?!)
Flap flap
Bé dơi vàng hoảng loạn vỗ cánh bay loanh quanh. Nó chưa bao giờ ở lại Trái Đất lâu như thế này nên tình cảnh hiện tại khiến bé nó cực kỳ bối rối.
Cơ mà sau khoảng 1 giờ đồng hồ, bé nó bắt đầu thích ứng với tình hình hiện tại. Nghĩ đi nghĩ lại thì… bộ ở đây có người hại được bé à?
Lấy ví dụ thực tế đi, ngay cả Sejun còn không “phù hợp” để làm đối thủ chiến đấu của bé nữa là những con người bình thường ở đây.
Đã thế, bé còn có thể đọc được chữ vì đã thuộc lòng bảng chữ cái dưới sự dạy dỗ của giáo viên Sejun nữa.
(Pip-pip. Đằng nào cũng ở đây rồi, phải xem xem mình đang ở đâu rồi nói cho Sejun mới được!)
Bé nghĩ rằng thu thập thông tin sẽ có thể giúp đỡ được chút gì đó cho Sejun. Vậy nên bé lên dây cót, vặn tinh thần bắt đầu khám phá xung quanh trong khi chân vẫn kẹp lấy hai cái bánh chocopie. Tại chẳng biết lúc nào mới về được nên bé chẳng thể cứ để món đồ mà Sejun có thể thích ở lại rồi.
Và rồi,
- Tìm được rồi! Là con ma vàng này!
Thông qua một chiếc camera đã được lắp đặt từ trước – Bae Jeong Ho, trợ lý giám đốc của chương trình “Thế Giới Lạ Kỳ” thích thú quan sát dơi vàng.
**********
Vì không thể cứ mãi ngồi lo lên lo xuống cho dơi vàng được nên Sejun đành di chuyển sự chú ý của mình lên cánh đồng. Dù sao ngoại trừ việc làm đồng thì cậu cũng có thể làm gì được nữa đâu, cứ ngồi không lo lắng như thế cũng chẳng có ích gì.
Những lúc thế này chỉ có vận động mới làm con người ta bớt suy nghĩ đi được.
- Dời Núi!
Sejun sử dụng cuốc của Myler để trồng các dây khoai lang trên mẫu ruộng riêng.
Thunk
Ngay khi cây cuốc chạm đất
Rumble
[Bạn đã trồng 20 dây khoai lang vàng]
[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn tăng nhẹ]
[Nhờ hiệu ứng từ Gieo Hạt lv.6, khả năng dây khoai lang vàng mọc mầm tăng lên]
[Độ thành thạo kỹ năng Gieo Hạt lv.6 tăng nhẹ]
Mặt đất lộn lên rồi lấp lại, toàn bộ chỗ dây khoai lang vốn được lũ thỏ đặt sẵn trên cánh đồng đều đã được trồng xuống. Bất kể là thu hoạch hay trồng trọt, độ tiện lợi + hữu dụng của cái kỹ năng “Dời Núi” này thực sự là đỉnh của đỉnh.
- Tuyệt vời!
Sejun vui vẻ lấy tay lau mồ hôi mà nói. Kể cả khi cậu chỉ dùng cái kỹ năng này có vài lần thì việc tập trung cao độ cũng khiến mồ hôi vã ra như lắm.
Trong khi Sejun đang bận rộn trồng mấy dây khoai lang,
Chomp Chomp
Kreung!
[Ngon quá!]
Thì con báo con nào đó đang “bận” nhìn papa nhà nó và ăn bánh gạo chấm mật ong.
Để xoa dịu Sejun đang lo lắng cho Dơi Vàng, lũ thỏ đã góp tiền lại để sử dụng thánh tích cục bột nào đó. Chúng bỏ đồng tháp vào và làm bánh gạo từ chỗ bột nhận được.
Nhưng vì Sejun không có tâm trạng ăn uống nên tất cả lại vào bụng con bó.
- Sao con có thể vui vẻ ăn uống như thế trong khi Dơi Vàng không thể trở lại được nhỉ?
Lúc nãy còn thấy thằng nhóc này nó lo lên lo xuống mà giờ trông bình thản thế chứ lại. Sao nó có thể thích ứng nhanh vậy nhỉ?
Tuy nhiên,
Kreung!
[Con nghĩ kĩ rồi, dơi vàng đã đến trái đất mà! Và papa là một người yếu như thế và đến từ trái đất nữa nên là em ấy sẽ không sao đâu!]
Cuengi nhận ra rằng chẳng có việc gì phải lo cho Dơi Vàng cả, vậy nên thằng nhóc cứ thong thả mà nhàn nhã thôi.
Dơi Vàng đến Trái Đất.
Và Sejun là một người trái đất yếu ớt sống trên Trái Đất.
Vậy nên Trái Đất – Nơi những người Trái Đất yếu ớt sống – chẳng có gì đe dọa đến Dơi Vàng cả.
Thằng nhóc sử dụng thuyết 3 quy luật logic của Aristotle – thứ mà nó còn chưa bao giờ nghe đến – khiến Sejun giật mình nhận ra sai lầm. Thằng con mình chắc chắn là 1 thiên tài!
“Mà rốt cuộc mình đang lo lắng cái gì chứ?!”
Đây là tầng 99 đấy!
Chẳng có cái gì vô dụng hơn việc lo lắng cho những con “quái vật” ở nơi này cả.
Vậy nên thay vì lo là Dơi Vàng bị bắt nạt thì cậu nên lo là bé nó sẽ đi hại người thì đúng hơn!
Nhưng mà chắc là không đâu, vì bé ấy rất hiền mà… cơ mà sau cùng thì cậu vẫn thấy có lỗi với Theo ghê, vì cái sự lo lắng thái quá của mình mà khiến cậu nhóc phải xuống dưới đó
- Thôi, coi như vận động tí.
Kể từ khi trở thành Phó Chủ Tịch, cậu nhóc càng ngày càng ngạo mạn hơn rồi.
Rồi…
Ùng ục ùng ục…
Có tiếng biểu tình phát ra từ bụng vị chủ tịch.
Giờ hết lo rồi cậu lại thấy đói.
- Cuengi, cho ba miếng bánh gạo nào.
Báo con khựng lại, đơ ra như gỗ.
Và rồi
Krueng…
[Con ăn hết bánh rồi…]
Nhóc con lặng lẽ nói, vừa nói vừa liếc mắt nhìn ba. Có vẻ như nó vừa ăn hết miếng cuối cùng.
- Không sao. Chúng ta làm thêm được mà. Sẽ nhanh thôi.
Bánh gạo có thể làm đơn giản bằng cách trộn bột gạo với nước và đường rồi hấp.
Krueng!
[vậy thì Cuengi muốn ăn nữa!]
- Được!
Khi cậu định đi vào bếp cùng Cuengi để làm thêm bánh gạo,
Chít!
Thỏ bố chạy đến chỗ cậu, trên tay cầm một củ hành tây to bằng nắm đấm.
- Ah! Hành tây? Đến lúc thu hoạch rồi sao?
Chít!
Thỏ bố gật đầu rồi đưa cho cậu củ hành. Sejun nhanh chóng kiểm tra xem thông tin như thế nào.
[Hành Tây Thải Độc]
Củ hành được trồng trong tháp, thơm ngon và giàu dinh dưỡng
Được trồng bởi nông dân lành nghề khiến vị ngọt của hành được tăng thêm.
Ăn vào sẽ hỗ trợ đào thải một chút những chất bẩn trong cơ thể.
Khi sử dụng trong một thời gian dài, độ thải độc tăng lên, tăng tốc vòng tuần hoàn mana
Người trồng: Nông Dân Tòa Tháp Park Sejun
Hạn sử dụng: 90 ngày
Cấp độ: C
- Hành tây thải độc? Vậy là có hiệu ứng thải độc sao?
Nhất là nếu ăn trong thời gian dài còn có thể cải thiện vòng tuần hoàn mana nữa. Dám cá là những ai có chức nghiệp liên quan đến pháp sư sẽ phát cuồng cho xem. Chẳng có ai lại từ chỗi những củ hành tây thơm ngon để uống đống potion vừa đắng vừa tởm kia cả. Họ có tiền, cậu có hàng, win-win thôi.
“Mà nếu họ không mua thì cứ đẩy hết cho Iona là được.”
Chít?
Thỏ bố đang định hỏi xem Sejun định làm gì với đống hành thì cậu đã quyết định phải bán đống này rồi.
Cơ mà vì hành đã đủ lớn để thi hoạch nên bố tụ thỏ muốn hỏi xem liệu cậu định thu hoạch hay để chỗ hành cứ tiếp tục lớn rồi nở hoa để thu hoạch hạt giống.
- Tất nhiên là ta sẽ thu hoạch hạt giống rồi, nhưng hiện tại thì cứ lấy vài củ trước đã.
Hành tây – một món rau gần như đi kèm với mọi món Hàn. Vậy nên mỗi lần làm mực xào là cậu cứ nhớ nhung món mực xào hành.
- Thực đơn hôm nay sẽ có mon lực xào nhé!
Và cứ thế, thực đơn được đổi từ bánh gạo sang mực xào.
*************
(Ban đầu đúng là hơi xấu hổ thật. Cơ mà…)
- Tiếng từ đâu ra vậy?
Chủ tiệm karaoke bỏ xu bắt đầu để ý đến bài hát được hát với chất giọng rõ ràng mềm mại. Tiếng hát ấy hay đến nỗi khiến người ta phải nghi ngờ rằng đây là 1 danh ca chuyên nghiệp nào đó.
“Bộ quán mình có một tài năng như thế à?”
Ông muốn biết mặt của vị danh ca tài năng đó và bắt đầu coi xem phòng nào đang hát.
Và ngay khi chỉ còn vài phòng nữa thì đến đích.
- Anh! Đừng đi!
Bae Jeong-ho vội chạy đến ngăn chủ quán lại.
- Ah! Cậu làm tôi giật bắn cả mình! Có chuyện gì hả? tại sao tôi không được đi?
Với trình độ ngoại giao thượng thừa , vị giám đốc chương trình “Thế Giới Lạ Kỳ” Bae Jeong-ho đã xưng huynh gọi đệ với chủ quán karaoke.
- Anh, trước tiên đừng vào, anh xem cái này đi.
Bae Jeong-ho chìa màn hình laptop ra.
- Cái… Cái quái gì thế này?!
Trên màn hình, một con dơi vàng đang cầm micro và cất giọng hát bằng cả đam mê, thậm chí nó còn biết bỏ tiền vào trong máy. Đó là chỗ tiền mà Sejun đưa cho Dơi Vàng để phòng hờ.
- Anh, đây chính là cảnh mà ngàn năm có một đấy!
Bae Jeong-ho, người đã quan sát dơi vàng từ khi nó còn ở trên tầng 7 đi xuống máy karaoke đồng xu ở tầng 5, mỉm cười.
******************
[Cái Chạm Ấm Áp Của Người Nông Dân Lv.4 được kích hoạt]
[Tốc độ phát triển của cây táo tăng nhẹ]
Sejun nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái lá của Flamie trong khi nhìn Cuengi đang nhảy vào trong làn nước để bắt mực.
[Hehehe. Chủ nhân! Em lại lớn thêm nữa rồi!]
- Phải phải, lớn nhanh lên nhé Flamie
[Vâng!]
Sejun không nhận thức được kích cỡ khổng lồ của “bé” Flamie bên dưới lòng đất mà cứ liên tục sử dụng kĩ năng của mình lên người “bé” nó, mong “bé” có thể lớn nhanh lên.
“Chủ nhân! Em nhất định sẽ bắt cho ngài con mực to nhất!”
Flamie một đầu thì thích thú khi được Sejun xoa nắn, một chân thì vươn xa xuống Thứ Nguyên Hải để bắt được con mực to nhất có thể.
Kreung!
Splash, splash.
Cuengi nghịch nước, giả vờ như đang đi săn, chờ đợi Flamie bắt đấy một con mực.
Một con mực khổng lồ đi ngang qua rễ của ai đó
Squish
Ai đó vươn rễ tóm chặt lấy con mực, bắt đầu kéo nó về chỗ Cuengi đang chờ.
Bang! Bang!
Con mực chống cự dữ dội, nó liên tục dùng xúc tua tấn công vào rễ của Flamie để tránh bị kéo đi nhưng đều vô ích.
Và rồi
Bang!
Cuengi làm đòn kết liễu.
RIP Mực!
Kreung!
[Papa, con bắt được mực rồi nè!]
Chú báo con nắm đầu của con mực khổng lồ dài khoảng 50m, tự hào bước ra khỏi hồ.
- Có thứ này trong nước hả trời?!
Sejun thảng thốt nhìn con mực khổng lồ. Có vẻ như vùng nước kia nguy hiểm hơn cậu nghĩ.
Ngày 292 bị mắc kẹt trong tháp. Hiện tại họ không thiếu mực nhưng mà lại thiếu gia vị nên kết quả cũng chẳng thể dùng hết chỗ mực vào làm mực xào được.
*************
Tầng 40 của tòa tháp.
- Bé nhỏ nhất đang gặp nguy hiểm, meow!
Anh lớn Theo, đang lo lắng cho Dơi Vàng, nhanh chóng đến khu trại nơi các thức tỉnh giả đang tụ tập để gặp Lực Lượng Phòng Vệ Trái Đất.
Tuy nhiên,
- Meow?!
Khu trại của các thức tỉnh giả đã bị tàn phá nặng nề.
Và rồi
- Chỗ này là của bọn ta, cút!
Tộc Orc Đen Khổng Lồ, những kẻ vốn ngự trị trên tầng 49, giờ lại đang chiếm giữ khu trại của loài người ở đây với quân số khổng lồ lên đến 10.000
Làn sóng “di cư” vốn do các Hắc Nhân Ngưu di chuyển xuống dưới tòa tháp đã tạo nên hiệu ứng cánh bớm khiến cho các quái vật từ các tầng 60 di chuyển xuống các tầng 50 và từ 50 di chuyển xuống 40.
- Có chuyện gì với những con người ở đâu rồi, meow?!
- Không phải là điều hiển nhiên rồi sao? Ở đây chỉ có luật rừng thôi, bọn ta đã biến chúng thành nô lệ rồi, sớm muộn chúng cũng sẽ biến thành thức ăn cho bọn ta thôi!
- Ngươi không thể làm thế được, meow! Ta – thuộc hạ của Hắc Long Vĩ Đại – Hoàng Miêu Chết Chóc Theo sẽ ngăn ngươi lại, meow!
Swish!
Theo bật móng và tuyên bố. Cậu không thể để những “nô lệ tư bản”- à nhầm, những khách hàng của mình biến thành mồi ngon cho đám orc này được!
“Nếu không thì ai sẽ mua đồ của chủ tịch Park nữa đây?”
Đối với Theo, người bán nông sản và nhận lại sự chú ý của Sejun, sự biến mất của loài người ở đây là một vấn đề siêu cấp nghiêm trọng!
_______________________
Drake: Lâu rồi mới lại dịch lại, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi.
P/s: Cuối tuần sinh nhật bác Ari, bọn tôi sẽ có bom nhá
Drake: Tư bản Drake: “mà chắc chắn người dịch chap này không có”