Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

274 6926

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

13 116

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

(Đang ra)

Trở về từ cõi chết, tôi bắt đầu cuộc sống học đường tại học viện ma pháp cùng người yêu cũ (Tuy nhiên độ hào cảm lại bằng 0)

六つ花えいこ

Câu chuyện tình yêu bi hài và cảm lạnh giữa hai hồi quy giả, bất chấp cái vòng lặp lẳng nhẳng tưởng chừng như vô tận ấy, và sự thật ẩn sau cái chết của hai người họ là gì?

4 10

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

(Đang ra)

Bắt đầu sống cùng với thằng bạn hồi xưa, hóa ra nó lại là đứa con gái xinh đẹp

Endo Ryo

"Kei-chan, hẹn mai nhé" ── lời hứa đó không thành hiện thực, Kirishima Keisuke của thời thơ ấu phải xa lìa người bạn thân là con trai - tên là Ma-chan - duy nhất của mình. Và rồi, 10 năm sau, bố cậu t

8 80

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 35

WN Vol.1: Cô gái đáng yêu thứ hai lớp - Chương 51 - Xung đột cảm xúc

Trans: Arteria

----------

“Đây là những chuyện đã xảy ra trước khi tớ vào cao trung.”

Asanagi lấy một hơi sâu. Cô ấy thực sự đã chuẩn bị tinh thần để kể cho bọn tôi câu chuyện này. Cách cậu ấy kể lại thật sự dễ hiểu, khiến thậm chí tôi, người không hề liên quan gì đến cô ấy thời sơ trung, cũng có thể dễ dàng thấy đồng cảm.

...Asanagi trẻ hơn thì vẫn là Asanagi, huh?

Dù sao thì, tôi đã đưa Nitori-san và Houjou-san đi trước khi cô ấy kể chuyện, nên giờ họ không có ở đây.

Nếu họ mà ở đây, tôi không biết Amami-san sẽ làm gì với họ nữa.

“Đ-điều đó... Vậy là, khi cậu nói rằng bố mẹ cậu không có đủ tiền đóng học phí cho cậu nên phải chuyển sang trường khác...”

“Đó là nói dối, tớ xin lỗi. Tớ chỉ muốn chạy thật xa khỏi mọi người thôi. Tớ không nghĩ mình có thể chịu được nếu tình huống đó cứ kéo dài thêm nữa... Vì điều đó, mà cậu đã đi xa đến mức theo tớ tới đây, tớ xin lỗi...”

“Không cần phải xin lỗi! Umi là bạn thân nhất của tớ mà! Chắc rồi, Sanae-chan và Manaka-chan cũng là bạn tớ, nhưng với tớ, cậu là không thể thay thế! Và chắc chắn là, để đổi lại điều đó, bố mẹ tớ đã rất tức giận và tớ thì đã phải học quần quật cho kì thi, nhưng cũng đáng mà! Cuộc sống này mà không có cậu, tớ không nghĩ mình chịu nổi đâu, Umi à!”

Tôi có thể hiểu cảm giác của cô ấy.

Asanagi là người đầu tiên đã giúp đỡ cô. Nếu Asanagi lúc đó quay mặt làm ngơ, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ.

“Yuu, cậu nói rằng tớ là bạn thân nhất của cậu, đúng chứ?”

“Êh? Ừ-ừm...”

“...Đó là gốc rễ của vấn đề đấy. Đừng hiểu sai ý tớ, tớ rất vui khi nghe điều đó từ cậu, nhưng đó cũng là lí do mà mọi chuyện trở nên thế này...”

“Eh?”

“Thực ra thì, tớ đã có hỏi hai người họ. Quay lại hồi lễ tốt nghiệp, tớ đã hỏi, ‘Tại sao lần đó hai cậu lại nói dối tớ?’”

Điều này giải thích cho việc mặt họ đanh lại khi thấy Asanagi.

“Họ đã nói rằng, “Nếu không phải vì cậu, thì cậu ấy đã cười với bọn tớ nhiều hơn rồi,’,’Thậm chí dù khi cậu không có ở đó, thì tất cả mọi chuyện cậu ấy nghĩ tới cũng chỉ có cậu mà tôi, bọn tớ cũng là bạn cậu ấy cơ mà, không công bằng!’ Và thậm chí sau khi tớ đã quyết định rời khỏi cậu, cậu vẫn còn nghĩ về tớ và bỏ rơi họ...”

Tôi có thể hiểu được điều đó.

Lần đầu tiên nhìn thấy Amami-san, không, lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của cô ấy, tôi đã nghĩ, ‘Tồn tại một cô gái đáng yêu đến mức này ư?. Tôi chắc rằng mọi người trong lớp cũng nghĩ như thế.

Dù tốt hay xấu, thì chỉ đơn giản là Amami-san quá quyến rũ thôi.

Vì hai cô gái kia đã chơi với cô ấy nhiều năm rồi, nên việc họ ghen tỵ với Asanagi âu cũng là hiển nhiên.

“Khi cậu bắt đầu hòa nhập vào nhóm, tớ thấy càng ngày mình càng bị bỏ rơi vì mọi người sẽ chỉ nhìn vào cậu. Những cô bạn đã từng nói chuyện với tớ rất nhiều, đã bắt đầu lờ tớ đi và chỉ nói chuyện với cậu thôi...”

Những người bạn mà cô ấy yêu quý và quan tâm, dần dần bị lấy đi bởi Amami-san trước cả khi cô ấy kịp nhận ra. Chỉ nghĩ thôi cũng khiên tôi phải nhăn mặt rồi.

Và cô gái này đã phải chấp nhận điều đó nhiều năm trời.

“...Nhưng, rốt cuộc, mọi thứ đều là lỗi của tớ, phải chứ? Tớ là người đã giới thiệu cậu với bạn mình. Tớ cũng là người bảo cậu phải cười lên. Không đời nào tớ có thể bảo cậu quay lại với con người u ám trước kia đi chỉ để tớ cảm thấy tốt hơn được... Tớ không thể làm thế...”

Amami-san không làm gì sai cả. Cô ấy chỉ làm hết sức để sống vui vẻ thôi. Và như Asanagi đã nói, rốt cuộc, chính cô ấy đã tự gánh hết mọi chuyện.

Nếu lần đó cô ấy không bắt chuyện với Amami-san, thì cô ấy sẽ không mất đi người bạn nào cả, nhưng nếu thế thì, chuyện gì sẽ xảy ra với Amami-san.

...Mọi thứ đã trở thành một đống lộn xộn rồi.

Không ai trong số họ làm gì sai cả. Mọi chuyện chỉ cứ thế mà tồi tệ đi thôi.

“Và, lí do cậu không kể với Amami-san về mối quan hệ của chúng ta là vì...”

“...Ừm. Tớ không muốn cậu ấy lấy cậu đi khỏi tớ...”

Bằng cách giữ Amami-san và tôi cách nhau ra, cô ấy đã cố giảm thiểu hết mức khả năng chuyện đó xảy ra. Ngoài ra thì, tôi không quan tâm lắm về việc kết thêm bạn, nên hoàn cảnh của tôi là hoàn hảo cho Asanagi.

Tôi, người muốn tránh xa khỏi những người còn lại trong lớp, và Asanagi, người không muốn trải qua nỗi đau kia lần nữa.

Bọn tôi đã giữ bí mật về quan hệ của hai đứa trong một khoảng thời gian, nhưng tất nhiên là không thể giấu được khỏi Amami-san rồi.

Bạn có thể nói bọn tôi đã quá lơ là trong việc giữ bí mật, nhưng cuối cùng nhất định cô ấy cũng sẽ phát hiện ra thôi.

“Này, Yuu."

“...Sao thế?”

“Cậu có thích tớ không?”

“Tất nhiên là có rồi! Cậu đã luôn là người bạn tốt nhất của tớ kể từ lần đầu ta gặp nhau rồi!”

“Tớ cũng thế. Tớ yêu cậu rất nhiều... Nhưng đồng thời, tớ cũng ghét cậu... Tớ xin lỗi, có vẻ tớ thực sự ích kỷ nhỉ...”

“...Umi...”

Asanagi rất yêu quý Amami-san, nhưng đồng thời lại cũng ghét cô ấy.

Hai cảm xúc đối nghịch đó đồng thời tồn tại trong tim.

Thật đấy...

Tại sao cảm xúc của con người lại khó hiểu đến thế?

“...Xin lỗi, tớ nghĩ mình cần chút thời gian để bình tĩnh lại.”

“Umi, chờ-”

“Ổn thôi mà, Yuu. Tớ sẽ không chạy đi mất đâu. Tớ chỉ cần ở một mình một lúc thôi, được chứ?”

Sau khi nói vậy, cô ấy bỏ đi và lẫn vào dòng người đông đúc.

Tôi có một ý tưởng mơ hồ về nơi cô ấy đến. Trường giờ đang rất đông người, nên nếu ai đó muốn ở một mình, thì chỉ có một chỗ phù hợp thôi.

“...Tớ cần ra ngoài một chút, Amami-san. Sau cùng thì, tớ cũng có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu ấy mà.”

“Maki-kun...”

Cô ấy nói Amami-san không được đi theo, nhưng không phải tôi. Nên nếu tôi đi cũng thì cô ấy cũng chẳng nói gì được.

Có thể cô ấy sẽ nói tôi là một tên ngốc lần nữa, nhưng ai quan tâm chứ.

“Làm ơn, Maki-kun... Người bạn duy nhất có thể giúp cậu ấy giờ chỉ có cậu... Tớ nghĩ cậu ấy giờ đang cần cậu hơn bất kỳ ai khác...”

“Rõ. Đừng lo lắng, tớ sẽ đem con ngốc đó về nhanh thôi, được chứ?”

Sau khi nhận được lời chúc của Amami-san, tôi đuổi theo sau Asanagi.

Tôi hiểu cảm giác của Asanagi. Như đã hứa, Asanagi đã bày tỏ hết mọi cảm xúc của mình cho tôi biết.

Tất cả những gì tôi cần làm là cho cô ấy một câu trả lời thỏa đáng.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại