Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

18 277

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

7 30

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

(Đang ra)

Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

우리게임은망했어

Tớ là nhân vật chính.Trả lại cơ thể cho tớ...!Tớ là nhân vật chính mà...!

43 231

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

168 927

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

(Đang ra)

Dear Self-styled F rank bro' says, he's gonna rule a game-oriented school.

Mikawa Ghost

Học viện Shishou là nơi mà mọi thứ được quyết định bởi kết quả trò chơi. Trong kỳ thi tuyển sinh, Guren đã hoàn thành nó với thứ hạng thấp nhất : F Rank, đúng như kế hoạch của anh.

3 18

WN Vol.4 - Chương 161 - Cho đến bài kiểm tra giữa kỳ

Trans: Arteria

----------

“Huh, vậy là mấy cậu sẽ ở nhà ông bà Umi à?”

Hôm sau, bốn người bọn tôi tập trung lại nghe báo cáo – không, nghe kết luận của tối hôm đó.

Kết quả là trong kỳ cuối tuần đó, bọn tôi sẽ đến nhà ông bà Umi. Nơi đó cách chỗ này tầm hai hay ba tỉnh gì đó, nên có nghĩa là bọn tối sẽ đi xa hơn cả kế hoạch.

Sora-san nói rằng hôm ấy sẽ làm giỗ cho một người họ hàng xa. Lẽ ra Daichi-san là người đi, nhưng vì công việc đột xuất nên không thể đi được.

Và quyết định là ngoài tôi, Umi và Riku-san, Sora-san cũng sẽ đi theo để giúp đám giỗ kia. Sora-san sẽ ở lại nhà mẹ chồng, còn bọn tôi sẽ đến một lữ quán gần đó. Riku-san sẽ ở đấy trông coi chúng tôi.

Dù không được đi riêng, nhưng ở gần đó cũng có suối nước nóng, nên cứ coi như kế hoạch hoàn thành được một nửa.

Tôi đã thỏa mãn với những điều này chưa á? Không hẳn, nhưng mà tôi cũng chẳng có quyền phàn nàn gì.

“Mà, vẫn còn một điều nữa. Họ nói rằng dù không được đứng nhất đi nữa thì ít nhất điểm giữa kỳ cũng phải tăng, còn Maki phải vào top 20. Nên là, Maki, cố hết sức nào.”

“K-Không thể nào… Ugh… được rồi, em sẽ cố hết sức thưa Sensei.”

“Ừm!”

Tôi không thực sự cần phải vào top 20, nhưng dù gì cũng phải học, nếu không thì kỳ nghĩ sẽ không được trọn vẹn đâu.

“Được rồi! Vậy thì, từ giờ đến hôm thi, chúng ta sẽ cùng học mỗi ngày nhé! Bọn tớ cũng sẽ giúp nữa, nhỉ Ninacchi?”

“Ừm. Tớ không quan tâm điểm chác lắm, nhưng được điểm cao hơn cũng chẳng mất gì ~”

““E-Eh?””

Thế là, họ quyết định học nhóm 4 người bọn tôi. Sao lại thành ra thế này rồi?

Đương nhiên là không có vấn đề gì hết. Hồi trước cũng có học cùng Nozomu mà, thế nhưng, học nhóm tất cả mọi ngày á?

“Huh? Sao thế? Trông hai cậu ngạc nhiên vậy. Việc tớ muốn học đáng bất ngờ thế á?”

“Không, không hẳn, chỉ là… tất cả mọi ngày á? Cả bốn người sao? Cậu chắc chứ?”

“Ý tớ là, Maki và tớ phải cải thiện điểm số, nên phải học là đúng rồi, nhưng hai cậu thì có cần đâu?”

Học nhóm cũng tốt, nhưng vấn đề của cái này là càng nhiều người học thì hiệu quả càng giảm đi. Nếu có thể thì tôi chỉ muốn học cùng Umi thôi, như thế dễ tập trung hơn.

Hai người kia sốc toàn tập sau khi nghe bọn tôi hỏi.

“…Trời ạ, trông hai đứa ngốc này đi Yuuchin. Họ chẳng nhận ra gì luôn.”

“Ahaha… tớ cứ nghĩ nếu là hai cậu thì sẽ hiểu cơ, nhưng có lẽ là phải giải thích rồi nhỉ?”

““Huh?””

Họ đang nói gì thế.

Sau đó, họ cứ nhất quyết rằng chỉ bọn tôi học thôi sẽ không đủ. Hai đứa cãi lại là sẽ ổn thôi, năm ngoái cũng thế mà, nên lần này khác gì đâu.

“Được rồi, vậy thế này đi. Hôm nay tớ sẽ để hai cậu tự học cùng nhau, nhưng có cái này phải nói. Tính xem thời gian học và thời gian hai người tán tỉnh nhau là bao nhiêu nhé?”

“Được thôi, tôi đây xin vâng mệnh tiểu thư.”

“Thái độ tốt đấy. Chúng ta cược nhé. Nếu những gì tớ nói là đúng, hai cậu phải xin lỗi bọn tớ! Hiểu chưa chủ tịch?”

“Được thôi, nhưng chẳng phải các cậu nói thẳng có chuyện gì thì sẽ dễ dàng hơn à?”

“Không. Để hai cậu tự nhận thức được thì tốt hơn. Đừng lo, cả hai sẽ nhận ra ngay lập tức thôi, chắc luôn.”

“Ừ-Ừm?”

Theo lời họ thì có gì đó chúng tôi không hề nhận ra.

Mà, giờ cứ thử làm theo lời họ đã.

Cũng lâu rồi bọn tôi mới học cùng nhau, nhưng chắc là sẽ ổn thôi, nhỉ?

----------

Bạn bè ai cũng biết, người đọc cũng biết, mỗi hai khứa kia không biết...