Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

(Đang ra)

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

오직재미

Thế giới nằm trong tay bạn.』

3 7

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

25 586

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

291 7653

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

22 205

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

102 2616

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

16 130

WN Vol.4 - Chương 183 - Buổi sáng...

Trans: Arteria

Hai tuần tới không có chương mới nhé

----------

Sau khi về phòng, bọn tôi vừa nói chuyện vừa ăn snack mua từ trước, sau đó đi ngủ.

Đây là lần thư sba tôi ngủ cùng Umi. Lần đầu là hồi em ấy ngủ ở nhà tôi, lần thứ hai là tại phòng em ấy.

Lúc đầu, tôi lo lắng rằng liệu mình có thể ngủ nổi khi cô gái mình yêu nằm cạnh không, nhưng có vẻ cơn mệt mỏi đã chiến thắng, nên bọn tôi mau chóng thiếp đi khi đặt lưng xuống nệm.

…Đương nhiên là vì nằm cạnh nhau, nên bọn tôi nắm tay nhau khi ngủ rồi.

Nói thật thì, tôi cũng muốn ngủ chung nệm cơ. Nhưng tôi không muốn làm gì khác trước mặt Riku-san hết, nên thế này là hết mức rồi.

Và thế là, tôi đã chìm vào giấc ngủ trong khi cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay cô bạn gái cho đến sáng.

“…Ưn.”

Ánh nắng sớm chiếu qua khung cửa sổ, cùng âm thanh nho nhỏ của côn trùng và chim chóc đánh thức tôi. Vì không thấy nóng nên bọn tôi đã tắt điều hòa trước khi ngủ. Buổi sáng ở đây thực sự rất thoải mái.

Loạt xoạt.

Khi tôi đang định nằm thêm một lúc thì nghe tiếng loạt xoạt sau lưng.

Quay lại thì thấy Umi đang thay đồ, âm thanh đó là khi em ấy cời bộ yukata ra.

“Ah, chào buổi sáng. Em đánh thức anh à?”

“Không, anh tỉnh được một lúc rồi… Chờ đã, đến giờ rồi à?”

“Ừm. Mà, em có thể ở lại thêm chút nữa, nhưng vì mẹ và bà chắc đang bắt đầu chuẩn bị rồi, nên em nghĩ mình nên đến sớm.”

Nhà Asanagi đến đây để giúp Mizore-san làm giỗ, Sora-san sẽ là người chuẩn bị đồ ăn cho họ hàng Mizore-san. Tối qua, Umi đã nói rằng em ấy và Riku-san phải đến dọn dẹp và chuẩn bị phòng ốc.

“Phải rồi, Riku-san đâu?”

“Vì chuẩn bị thay đồ nên em sút ảnh ra ngoài rồi. Chắc ảnh ra bãi đậu xe rồi đấy.”

“Nếu thế sao anh vẫn ở đây?”

“Anh đang ngủ say nên em không muốn đánh thức anh dậy. Vả lại, em không phiền để anh thấy đâu. Ừ thì, nãy giờ anh đang nhìn rồi mà, phải chứ?”

“Uh… Anh xin lỗi?”

Tôi chỉ nhìn một chút thôi, nhưng tấm lưng trắng ngần và bộ đồ lót xanh lam in vào đầu tôi rồi.

…Đúng là một cách hoàn hảo để đánh thức tôi dậy mà.

Dù sao thì, tôi xin lỗi vì nhìn ẻm thay đồ rồi bị trêu cho một lúc. Lát sau, Riku-san quay lại gõ cửa.

“Này, xong chưa thế? Anh bỏ đồ lên xe xong rồi, nên nhanh xuống ăn sáng để đi nào. Họ chuẩn bị xong bữa sáng rồi đấy.”

“Trời ạ, đang vui…. Rồi rồi, em xuống đây. Anh có muốn ăn sáng luôn không Maki? Nếu không thì em có thể bảo Shizuku-san.”

“Không cần đâu, anh không muốn làm phiền chị ấy. Dù sao thì, em sẽ quay lại trước bữa trưa nhỉ?”

“Ừm. Em sẽ cố về sớm nhất có thể. Hôm qua Shizuku-san mới chỉ cho em một chỗ được lắm. Gần đây có con sống khá đẹp, bọn mình có thể đến đó chơi đấy.”

Vì là sông nên hẳn bọn tôi sẽ mặc đồ bơi mua hôm trước rồi.”

Đã lâu rồi tôi mới mặc đồ bơi, không tính mấy tiết thể dục nên có hơi lo lắng, nhưng sự phấn khích thì lấn át cả sự lo lắng rồi…

“Maki.”

“Sao?”

“Sao anh lại đỏ mặt?”

“L-Làm gì có?”

“Thế à? Hay em không nên mặc đồ bơi?”

“C-Cái đó…”

“Hm? Sao thế?”

“…Mặc đi nhé.”

Umi khiến tôi như con rối nhảy múa trong lòng bàn tay ẻm rồi, tôi chịu thôi.

Mà, nói thật thì tôi muốn thấy em ấy mặc đồ bơi đến thế đấy. Tôi đã nhìn thoáng qua lúc ở phòng thay đồ rồi, nhưng vì bận tâm đến người xung quanh mà tôi chưa thấy rõ lắm.

“Hehe, được thôi, em sẽ mặc, chỉ vì anh thôi đấy. Nhưng lần này nhớ phải ngắm rồi khen cho đàng hoàng nghe chưa?”

“Ừ-Ừm… Hiểu rồi mà…”

Nói mới nhớ, em ấy mua hai bộ cơ. Sẽ là bộ nào nhỉ?

Một là để dành cho lúc đi chơi với Amami-san và mọi người.

Thế nghĩa là, bộ còn lại là cho tôi-

Từ từ, mới sáng sớm mà tôi nghĩ gì thế này?

Phải để mặt trời lên cao thêm chút nữa đã rồi hẵng xem xét chuyện này sau.

“Được rồi, có vẻ anh hai đi trước rồi, bọn mình cũng đi nào. Em đói rồi.”

“Ừ, nhưng trước hết…”

“Hm?

Khi Umi quay lại nhìn, tôi đặt một nụ hôn lên má em ấy.

“Maki?”

“Chỉ là một nụ hôn chào buổi sáng thôi mà… Bọn mình đã làm đâu ha? T-Thì, trước khi đi học ngày nào chả thế? H-Hôm nay tự dưng anh có hứng, nên là…”

“Ah, em hiểu…”

Mắt Umi đảo vòng quanh, rõ ràng là đang bất ngờ rồi, mặt đỏ hết lên kìa.

Vì luôn là người nắm thế chủ động nên em ấy không bao giờ chịu phòng thủ cả.

Việc này là để trả thù cho những gì em ấy gây ra cho tôi đấy.

“Xin lỗi nha, bất ngờ lắm hả? Anh chỉ nghĩ rằng nếu bọn mình bắt đầu làm thế này thì cũng ổn, nên mới làm vậy thôi… Em ghét nó không?”

“K-Không… Em chỉ hơi ngạc nhiên thôi…”

“Thế à? Vậy thì được.”

“Ừ-Ừm… N-Nên là, Maki này… Nếu anh lại muốn làm thế nữa, thì cứ tự nhiên nhé?”

“Ừ, nếu em đã nói thế thì anh không ngại nữa đâu đấy.”

“Ừ-Ừm.”

Tôi xử lí khá mượt, nhưng không biết là mình có làm hơi quá không vì Umi cứ bám riết lấy tôi trong lúc ăn sáng thôi.

Còn Riku-san thì ngạc nhiên khi thấy em ấy hành xử như thế.