Phòng debug, hai giờ sau.
"Chào mừng trở lại, Sasaraki. Vậy anh sẽ trở thành gamemaster chứ?"
Alice đang ngồi trên một cái ghế chỉ huy lớn ở giữa phòng, chân bắt chéo,
"… Em có nói với chủ tịch chưa?"
Alice bảo rằng cô sẽ nói với chủ tịch công ti về cách để ngăn dịch vụ bị ngừng.
"Fufufu, yên tâm đi, thành công lớn đấy."
"Thật à-?!"
Vậy thì Lizna và mọi người không cần phải buồn nữa rồi.
Alice có thể giống một đứa trẻ, nhưng có lẽ em ấy biết mình đang làm gì.
"Này, nhìn đi."
Cô bé đưa ra một tờ A4.
Nó trông giống một tờ e-mail được in ra.
Làm sao mà có thể in tài liệu trong thế giới ảo hay thế- kệ mẹ nó vậy, cậu đọc nó.
[Liên quan đến việc ngừng dịch vụ
Gửi Alice. Là tôi đây, Kirine. Tôi muốn được xin lỗi, mặc dù tôi biết mọi chuyện, nhưng tôi đã sợ hãi và không làm được gì cả. Tôi rất, rất xin lỗi. Chúng ta nên gặp mặt một lần nữa, tôi sẽ quỳ lạy trước mặt cô.
Tôi nên tự vẫn để chuộc lỗi, nhưng tôi sẽ sống như cô đã bảo.]
Thể loại chủ tịch thích tham dự Hội thảo phát triển cá nhân này là sao đây...? Cậu nghĩ rồi đọc tiếp.
[Dù sao thì, cảm ơn vì đã tư vấn cho tôi.
Tôi bây giờ sẽ báo cáo tình hiện tại của trò chơi.
Có 10562 người chơi hoạt động tất cả. Chúng ta mất khoảng 20 người chơi mỗi ngày. Cô biết đấy, theo hợp đồng của chúng ta với 'Neo Virtual World Funding Organization' (Tổ chức gây quỹ thế giới ảo?), máy chủ của chúng ta sẽ bị tịch thu và dịch vụ cũng sẽ kết thúc một khi số người chơi giảm dưới 10000.
Chúng ta còn khoảng 4 tuần đếm ngược.
Sau cùng thì, chúng ta không còn tiền.
Thật đấy.
Sau khi trả tiền thuê server tháng này, ta còn 30 yên (khoảng 6 ngàn VNĐ) trong tài khoản. Thật à, cái khoản tiền đéo gì vậy? Trợ cấp cho nhà trẻ à? Tuổi của tôi bằng đồng yên à? Ehehe, tôi chỉ có thể cười thôi. Kirine, 30 tuổi!
...Tôi xin lỗi, cô có lẽ chả thấy vui tí nào.
Dù sao thì, tôi giao phó mọi thứ cho cô, Alice.
Nếu có thứ gì tôi có thể làm cứ để tôi biết.
Tôi sẽ làm hết sức.
Vậy nên Alice, làm ơn hãy cứu cái thế giới đó bằng mọi giá.]
Cậu xả hơi thở đã giữ từ nãy.
Và quay lại chỗ Alice với đôi mắt trống rỗng.
"...Thật sự là ổn đấy chứ?"
"Cái gì ổn cơ chứ?"
"Trạng thái tinh thần của con người này."
"Tôi đưa cô ấy vào viện và không cho ai thăm cả, nên sẽ ổn thôi."
Nghe chả ổn với mình tí nào.
"Ờm, đó là tình hình lúc này. Chúng ta phải dừng sự suy giảm người chơi bằng mọi giá."
Alice hướng tay vào Sasaraki và cười.
"Sasaraki, để tôi hỏi lần nữa: anh sẽ trở thành gamemaster chứ?"
Cậu nhắm mắt lại.
Nệu cậu trở thành gamemaster, cậu không thể phiêu lưu cùng Lizna và Azrael nữa.
Cậu sẽ mất đi sự háo hức khi khám phá thế giới hoang sợ mà cậu đã tìm kiếm trong trò chơi.
Nhưng-
Cậu nhớ lại lời của Lizna.
"Tớ nghĩ- Tớ vẫn sẽ đăng nhập vảo thế giới này cho đến khi nó kết thúc."
"-Anh sẽ làm."
Cậu mở mắt và nói.
Một cô gái ngây thơ tin rằng thế giới này có thể tồn tại mãi mãi.
Và một cô gái yêu thích phiêu lưu trong thế giới này cùng mọi khía cạnh của nó.
Hai người họ đã trở thành những người bạn quý giá đối với cậu.
Đó là lí do tại sao-
"Anh không thể để trò chơi này kết thúc được."
Không có lí do nào khiến cậu từ chối cả.
"Ừ, cảm ơn anh-!"
Alice kéo lấy tay cậu, cảm giác thật là ấm áp.
"Có anh bên cạnh khiến tôi mạnh hơn tận 10 lần giống như một kị sĩ cưỡi hà mã bọc giáp vậy!"
Cậu không hiểu sự so sánh đó, nhưng cậu hiểu cô bé rất hạnh phúc.
"Nhưng anh chỉ là lính mới thôi đấy, có ổn không?"
"Ổn hết! Anh đã có điều quan trọng nhất của một gamemaster rồi."
"Là gì cơ?"
"Tinh thần của nhà giải trí."
Cô giơ ngón trỏ và chỉ vào ngực Sasaraki.
"Sasaraki, anh đã làm những gì có thể để khiến hai người chơi vui vẻ. Lối suy nghĩ đó là thứ quan trọng, cảm thấy vui khi khiến người khác vui. Một người có lối suy nghĩ như vậy trong một trò MMO rất quan trọng đấy biết không?"
"Vậy- vậy à?"
"Vậy đó!"
Cậu cảm thấy hơi xa vời, nhưng cũng không tệ khi được nói như vậy.
"Giờ thì anh đã hiểu- Sasaraki, anh sẽ cúi đầu giúp tôi chứ?"
"...Hả?"
Tại sao đột ngột vậy?
Cậu nghĩ thế khi Alice đang gãi đầu.
Cô trông có vẻ bối rối.
"Hmm, nó ít nhiều gì cũng cần thiết để trở thành một gamemaster."
"Anh không hiểu tại sao cúi đầu lại cần thiết, nhưng... vậy được chưa?"
"Sâu hơn nữa, vẫn chưa tới"
"Ờ rồi thấp nữa đây."
Sasaraki nói nhưng vẫn cúi đầu xuống.
Mặt của hai ngươi đang ở đối diện nhau. Nhìn gần vào làn da trắng như tuyết khiến tin cậu thình thịch. Mình đang nghĩ gì thế? Ẻm chỉ mới 12 thôi! Cậu đấu tranh với bản thân trong khi Alice nhón chân lại gần. Cô đưa tay lên má cậu.
"Xin lỗi trước nhé- xin lỗi, Azrael."
"Hả?"
Sao ẻm lại xin lỗi Azrael- Cậu đang nghĩ thì...
"Mh..."
-*Chu*.
"________!"
Cậu có cảm giác mềm mại và ấm áp trên môi.
Có gì đó được đưa vào.
Cuối cùng, cậu nhận ra đó là môi và lưỡi của Alice.
"__________?!"
"-Puhah-!"
Cuối cùng họ cũng tách nhau ra.
Sasaraki tránh xa ngay lập tức.
"C-c-c-c-cái g-?!"
Eh? Sao em ấy lại hôn mình?!
Vậy môi con gái mềm như vậy sao? Sự ấm áp này?
Không, quan trọng hơn, mình không hiểu tại sao em ấy lại hôn mình-
Sau đó…
[Người chơi Sasaraki đã hoàn thành trò chơi.]
Giọng của hệ thống vang lên.
"Ế-?!"
"Phần thưởng cho việc giải cứu công chúa bị cầm tù là- một nụ hôn."
Má Alice đỏ nhẹ trong khi cười 'Ehehe'.
"Nếu đưa nó vào thực tế, thì khá là xấu hổ, nhỉ?"
Trong khoảng thời giản cô đang nói, một cột sáng phát ra dưới chân Sasaraki.
"Wah-?!"
Trang bị và tầm nhìn của cậu hoàn toàn trắng xóa.
"Đừng lo, chỉ là đổi nghề nghiệp thôi."
"Đổi nghề nghiệp á?"
"Phần thưởng cho việc hoàn thành game."
Vài giây sau, luồng sáng biến mất.
Quần áo của Sasaraki đã thay đổi.
Cậu đang mặc một cái áo khoác lỏng lẻo màu trắng, cùng thiết kế với cái của Alice.
Cổ cậu đang treo một mặt dây chuyền màu xanh- sau khi xem xét kĩ hơn thì nó có hình dạng của cái xúc xắc.
"Nó là 'Immortal Pendant' (Mặt dây chuyền bất diệt), bằng chứng cho thấy anh đã thành gamemaster rồi biết chưa?"
"Bằng chứng?"
"Ừ, thử nắm lấy nó đi."
Khi cậu nắm như được bảo, một cửa sổ nhảy ra và được bao phủ bởi ánh sáng vàng trước mặt cậu. Một lượng lớn các câu lệnh được liệt kê trong đó khiến nó bự bằng cả cơ thể của cậu. Trên cùng có ghi là [Skills], [Items], [Logout], vân vân và mây mây; những câu lệnh mà cậu đã từng thấy trước đây.
Nhưng ở dưới thì còn nữa.
[Spawn Object] [Spawn Monster] [Contact Player] [Collect Data] [Commence Creation Mode] [Commence Monitoring] (is this meinkraft? Steve where are u?)
"Đó là những công cụ đặc quyền dành cho gamemaster, 'Master Screen'."
Alice nói vậy.
"Thử dùng chế độ giám sát đi."
"Err… thế này à?"
Cậu bấm vào vị trí tương ứng.
Sàn căn phòng debugging chia thành những hình ảnh nhỏ.
"Đây là tầm nhìn của gamemaster."
Có vài ngàn cái màn hình, mỗi màn là hình ảnh của một người chơi. Một kiếm sĩ đang vung thanh đao sáng bóng của mình vào một con quỷ, bên cạnh là hai cô gái mà cậu biết rất rõ, Lizna và Azrael. Có vẻ họ đang kiểm tra vật phẩm ở quảng trường thị trấn.
Và cậu có lẽ không thể ở bên cạnh họ nữa.
"Ah, đó là bạn của anh à? Có nên gọi họ tới đây không?"
"Ế- Chờ đ- Đừng làm thế!"
"Tại sao?"
"Tại sao á? Anh không muốn họ bị kéo vào những chuyện như thế này."
"Được rồi, thế thì tại sao?"
Alice hỏi một cách ngạc nhiên.
"Bởi vì nếu họ trở thành gamemaster, họ không thể thưởng thức trò chơi nữa đúng không?"
"Hm?"
Alice nghiêng đầu "Hmmm?".
"Sasaraki, anh có nhầm lẫn gì không?"
"Nhầm lẫn á?"
"Ờ, nghe cho rõ đây."
Alice chỉ tay vào Sasaraki cái vèo và thể hiện một một nụ cười đầy tự tin.
"Trở thành gamemaster còn vui hơn cả ngàn lần làm người chơi đấy!"
"…………Hể?"
Cô tiếp tục cười.
"Trở thành gamemaster rất vui. Anh biết đấy, nếu người chơi vui thì anh cũng vui. Và có khoảng 10000 người chơi hoạt động trong trò chơi này- Nói cách khác, thay vì vui vẻ với những người chơi đơn lẻ- anh sẽ được vui vẻ với khoảng 10000 người chơi này-!"
"V-vậy à?"
Lí do của cô nghe hơi kì lạ, nhưng Alice vẫn tràn đầy tự tin.
"Trăm nghe không bằng một thử. Căng cái tai anh lên và cố gắng nghe giọng nói của các người chơi đi."
"Giọng của họ-?"
Cậu tập trung vào tai và làm như được bảo.
Sau đó, có lẽ do một kĩ năng đặc biệt nào đó của gamemaster, cậu bắt đầu nghe thấy giọng nói của họ-
"Tại sao lại có một con Elder Gold Dragon (Thượng cổ Kim long) ở trong thị trấn?!"
"Một trò phá game* nữa à?! Bọn dev bị ngu thật cmnr."
(*: Duplication Glitch, dịch bừa)
"Nè, nghỉ game chơi mạt chược không? Cái dungeon này chán vãi."
"Sao thanh kiếm ma thuật này không thuộc phân loại của kiếm ma thuật vậy? Không phải cái game này quá nhảm cứt cho nữa thần của nó sao-?!"
"Họ chắc chắn sẽ sửa nó sớm thôi! Có lẽ vậy! Chắc chắn đấy!"
"...Họ cứ nói cái game này dở vờ lờ..."
Theo một cách nhất định, nó khá là tuyệt. Một dòng hỗn lưu các giọng nói trong sự thù ghét và đau khổ.
Azrael thì đang mếu máo trong khi nguyền rủa bọn nhà phát triển.
Chỉ nghe thấy những điều đó cũng đã làm cậu suy sụp.
"Ờ, không phải rất xứng đáng sao?"
Dẫu vậy Alice vẫn tràn đầy tự tin.
"Ta sẽ biến sự chán ghét của họ thành niềm vui- nghe hay đấy phải không?"
"...Anh tự hỏi liệu nó có khả thi hay không đây."
"Có chứ."
Cô nói không do dự và búng tay. Sau đó, hai cánh của xuất hiện và mở rộng trên bức tường phía sau cô. Bên ngoài là một bầu trời xanh trải rộng khuất tầm mắt. Có vẻ như phòng debugging nằm trôi nổi trên bầu trời. Còn ở đầu kia của bầu trời, cậu có thể thấy một tòa tháp.
Năm trên cao bãi thảo nguyên, một tòa tháp bằng đá khổng lồ.
Sasaraki đã nhìn thấy cảnh này ở menu đăng nhập.
Đó là- khung cảnh của 'Sword & Magic Online'.
"Sasaraki, tôi và anh."
Alice mỉm cười với cậu cùng với thế giới ở phía sau.
"Chúng ta sẽ biến thế giới này thành VRMMO thú vị nhất!"
Sword & Magic Online.
Còn lại bốn tuần cho đến khi ngừng dịch vụ.
Trạng thái
Tên
Sasaraki
Level
7 --> 999
Nghề nghiệp
Swordman --> Gamemaster
Tích cách
Tốt bụng
Kĩ năng
Invicible Barrier: Bảo vệ khỏi bất kì sát thương nào, có thể tùy ý bật/tắt.
Spawn Object: Khả năng tạo bất kì vật phẩm nào theo ý muốn. Bị cấm lạm dụng.
Creation: Cho phép chỉnh sửa thế giới ảo, hầu như bị bug.