Sáng ngày hôm sau, những học viên của Học Viện Hoàng Gia Spada rời pháo đài Iskia để tìm kiếm những trận chiến quy mô lớn với quái vật, đó là mục đích của khóa tập huấn ngoài trời này.
Đó là một nhóm 250 học viên, gồm những học viên có vai trò lãnh đạo và những học viên đóng vai trò hiệp sĩ dưới quyền chỉ huy của họ. Tất cả những con người này đều là những tinh hoa của đất nước, là tương lai của quân đội Spada.
Còn 50 học viên khác theo học các khóa học như kỹ thuật ma pháp và kỹ thuật dân sự đã ở lại pháo đài Iskia, đảm nhận nhiệm vụ canh phòng.
Thông thường thì canh phòng luôn được xem là một công việc buồn tẻ và nhàm chán, nhưng đối với các học viên đang hành quân trên những con dốc thoai thoải này, họ lại ghen tỵ với những người được làm công việc ấy biết bao.
“Chậc, khi không lại mưa.”
Cưỡi trên lưng con Unicorn trắng tinh và oai phong của mình, Nero lại tiếp tục phàn nàn, chỉ khác là lần này vẻ mặt cậu ta khó ở gấp ba lần bình thường.
Bầu trời trên đầu họ chứa đầy những đám mây màu tro, cả một đứa trẻ cũng thừa biết rằng trời có thể đổ mưa bất cứ lúc nào.
Rõ ràng là hôm qua bầu trời vẫn còn rất trong, không một gợn mây, nó trong đến mức họ có thể ngắm hoàng hôn vào lúc xế chiều. Nhưng chỉ sau một đêm, những đám mây dày đặc như một đội quân xâm lược đã xâm chiếm lấy cả bầu trời Spada vậy.
“Nhưng nghiêm túc mà nói thì, cũng may đấy chứ.”
Cho đến ngày hôm nay trong khóa tập huấn này, Nero đã phải chạm trán với một bầy Orc và đánh nhau với một mạo hiểm giả Hạng 5, những điều mà một người bình thường thường không gặp phải, thật khó cho Nero để cậu không cảm thấy rằng vận may của mình đã cạn.
Như thể các vị Hắc Thần đang cố gắng thử thách Đệ Nhất Hoàng Tử Avalon, cậu liên tục gặp rắc rối.
Với những rắc rối mà trước đây cậu đã vướng phải, đây có thể được xem là một rắc rối “bình thường” hơn, nếu không muốn nói một hiện tượng thời tiết như mưa là khá tầm thường.
“Nero.”
“Có chuyện gì, Safi?”
Khi Nero đang mang vẻ mặt khó ở vì những giọt mưa đang rơi vào mặt cậu, Safiel Maya Hydra cất tiếng gọi cậu ta.
Con Sleipnir Undead được tạo ra từ thuật Chiêu Hồn của Safiel dài và cao hơn con Unicorn của Nero, nên cô đang ngồi ở vị trí cao hơn cậu ta.
Tất nhiên, Nero không nhỏ nhen đến mức nói điều gì đó vô nghĩa như “đừng coi thường tôi!” chỉ vì thế, và Safiel đang có vẻ nghiêm túc nên cậu cũng tập trung lắng nghe cô.
“Tớ không tìm thấy bất kỳ con quái vật nào ở gần đây.”
Những học viên là Chiêu Hồn Sư đã rải những thuộc hạ của mình ra xung quanh để tìm kiếm kẻ thù, và con quạ của Safiel cũng đang bay trên bâu trời, tìm kiếm xung quanh, nhưng họ không tìm thấy được gì.
“Tớ cũng không cảm thấy sự hiện diện của bất kỳ con quái vật nào, quá im ắng.”
Những học viên đang hành quân trên một ngọn đồi với tầm nhìn tuyệt vời, họ có thể nhìn thấy toàn bộ những cánh rừng xung quanh. Và đúng như Nero và Safi đã nói, dù có tầm nhìn tốt, họ cũng không thể nhìn thấy bóng dáng của một con quái vật nào.
“Hơi khác thường nhỉ?”
“Ừ, không có một chút sự hiện diện nào, tớ có cảm giác xấu về -”
Nero đột ngột dừng nói, và đột nhiên cậu tập trung hoàn toàn vào xung quanh bằng tất cả các giác quan của mình.
“Chuyện gì thế?”
“Có vẻ như bản năng của tớ đã phát hiện ra gì đó.”
Những gì mà Nero cảm thấy ban đầu chỉ là một chấn động nhỏ.
“Wah, chẳng phải là mặt đất đang rung chuyển sao!?”
“Uoh, chuyện quái gì thế, động đất ư?!”
Sharl và Kai hét lên vì ngạc nhiên khi cảm nhận được mặt đất đang rung chuyển.
Ở Spada, động đất chỉ diễn ra khoảng mười năm một lần, thế nhưng một khi đã diễn ra, chúng sẽ là những thảm họa thiên nhiên rất thảm khốc. Vì thế, khi có một trận động đất, những người Spada sẽ vô cùng run sợ.
“O-oi, là động đất đúng không!?”
“Khoan đã, cậu nghiêm túc đó chứ?!”
“Fu, fuhahahaha ~ Thời điểm của sự diệt vong đã đến! Các vị Hắc Thần đã bỏ rơi chúng ta, sự diệt vong đã đến với vùng đất Pandoraaaaaaaaaaaa!”
Khi mặt đất dần chuyển động dữ dội hơn, các học viên gần đó cũng bắt đầu nhận ra sự bất thường. Giữa những âm thanh hỗn loạn của các học viên và sự rung chuyển của mặt đất, có ai đó đang hét lên những lời kỳ quái.
“Bình tĩnh, đây không phải là động đất đâu, mà là –”
Thanh niên cưỡi trên lưng con kỳ lân vẫn rất tỉnh táo mặc cho mặt đất đang rung chuyển dữ dội. Nero đang cố gắng ngăn Sharl, Kai và những học sinh gần đó bị hoảng loạn.
Nhận thấy Nero biết được điều gì đó, Safi nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ sâu thẳm của cậu.
Khi mặt đất ngày càng rung chuyển dữ dội hơn, Nero tiếp tục nói.
“Một con quái vật.”
GOGYAAAAAAAAAH!
Một tiếng gầm chói tai hệt như một vụ nổ vang vọng khắp đồi Iskia.
Tiếng gầm ầm ầm đập liên hồi vào màng nhĩ của những học sinh đang đứng trên đỉnh đồi, nhưng vụ nổ ngay trước mắt họ - Không, ở dưới chân đồi mà họ đang đứng mới là mối lo lớn hơn nhiều.
Vụ nổ đã xé nát thảm cỏ dày, khiến một mạch nước ngầm bắn lên không trung.
Kích thước cơ thể của “thứ đó” lớn đến nỗi nó đã đẩy một lượng đất đá lớn đến đáng kinh ngạc ra xung quanh, nhưng may mắn thay, bụi bẩn không thể bắn tới đỉnh đồi.
Ngay cả khi không nghe thấy những gì Nero đang nói, bất cứ ai khi nhìn thoáng qua cũng nhận ra “thứ đó” là nguyên nhân của trận động đất.
“Greed-Gore…”
Cái tên của nó được cất lên bởi hai người am hiểu về những con quái vật đặc biệt, Safi và Nero.
“Greed-Gore, là con quái vật Hạng 5 được cho là đã xuất hiện ở gần đây?”
“Nó là một loài Thổ long có khả năng di chuyển dưới lòng đất, dù đây là lần đầu tiên tớ nhìn thấy nó, nhưng không thể nhầm được. Nhưng –”
Lớp bụi dày đã dần tan đi khi Safi đang nói,và hiện lên trước mặt 250 học viên là cơ thể khổng lồ và đồ sộ của Greed-Gore.
Với chiều dài hơn ba mươi mét và chiều cao hơn mười mét, kích thước của nó đủ để làm choáng ngợp bất kỳ ai.
Có thể nhìn thấy đôi mắt màu tím sáng giống như Đôi mắt quỷ của Safiel Maya Hydra đang tỏa ra ánh sáng dữ dội từ cái đầu góc cạnh của nó.
Chiếc mai đồ sộ bao phủ toàn bộ cơ thể Greed-Gore khiến nó giống với một con Golem mang hình dáng Thổ long hơn, hoặc là một tòa lâu đài di động mới trỗi lên từ lòng đất.
Tuy đây là lần đầu tiên Safi nhìn thấy nó, nhưng vẻ ngoài của nó hoàn toàn khớp với những mô tả trong trí nhớ của cô. Thế nhưng, Safi sớm nhận thấy có điều gì đó không đúng.
“Màu đen ư? Đâu phải là màu đó?”
“Eh, trong ảnh thì nó có màu nâu đỏ mà nhỉ?”
Thế nhưng không thể nhầm được, vẻ ngoài của con Greed-Gore trước mặt họ có màu đen tuyền.
Đó không phải là màu bùn đất đen từ lòng đất, chỉ đơn giản là chiếc mai của nó trông như thể được nặn ra từ bóng tối.
“Là phân loài của Greed-Gore chăng?
“Tớ không chắc.”
Những cá thể phân loài có màu sắc khác là rất hiếm, nhưng không phải là chúng không tồn tại.
Phân loài càng hiếm thì càng có khả năng cá thể đó mạnh mẽ hơn, nói cách khác, con Greed-Gore đang ở trước mặt họ còn mạnh mẽ hơn những con Greed-Gore thông thường.
“Dù sao đi nữa chúng ta cũng không thể đối đầu với thứ này!”
Đó là một con quái vật Hạng 5, thậm chí dù tất cả học viên ở đây lẫn Hiệp sĩ đoàn của quân đội cùng hợp sức, họ cũng không phải là đối thủ của nó.
Với 250 người đang có mặt ở đây, họ chắc chắn đang áp đảo về số lượng, nhưng với những Hiệp sĩ học việc và học viên mà nói, phải chiến đấu với một con quái vật nguy hiểm như thế là vô cùng quá sức.
“Đến tớ cũng không thể chiến đấu với nó khi phải bảo vệ những người còn lại.”
Nero có thể nói thế là vì cậu đã từng đánh bại một con quái vật Hạng 5 trước đây, nhưng như để lấn át sự tự tin của cậu ta.
GOAAAAAAAAAH!
Một lần nữa, tiếng gầm của Greed-Gore vang vọng cả góc trời.
Đôi mắt tím của nó hướng thẳng về phía những học sinh ở đỉnh đồi.
Đó là một lời tuyên bố cho ý định ăn tươi nuốt sống con mồi của mình, hay chỉ đơn giản nó đang xem nhóm học viên là một mối đe dọa và chỉ cố gắng cảnh cáo họ.
Kinh nghiệm chiến đấu với quái vật của mỗi học viên là khác nhau, nhưng tất cả đều cố gắng diễn giải tiếng gầm của Greed-Gore như thế. Đến các thành viên của nhóm mạo hiểm giả Hạng 5 cũng có suy nghĩ tương tự.
Tiếc là, những giả định đó đều sai.
“Cái gì, khu rừng- ”
Như thể đáp lại tiếng gầm của Greed-Gore, những cánh rừng xung quanh ngọn đồi bắt đầu chuyển động, như thể những cái cây của khu rừng đang hành quân trên khắp bình nguyên, một chuyện vô cùng khó tin ngay cả ở thế giới ma thuật này.
Không, là những bầy quái vật đang tiến lên ngọn đồi từ những cánh rừng.
Những con quái vật phổ biến ở đồi Iskia, Nhân mã và Cừu câm lặng với bộ lông đen lao ra từ những cánh rừng, nhưng không chỉ có chúng, còn có cả Slime, Goblin, Orc, Dagger Raptor, Windwolves, Mojura – Mọi quái vật sinh sống ở khu vực này đều đang tập trung ởđây.
“Oi, oi, thiệt luôn đấy à…”
Ngay cả Nero cũng phải toát mồ hôi hột, cậu mở to mắt vì kinh ngạc.
Khác với con người, quái vật thuộc những loài khác nhau không thể vượt qua sự khác biệt của chúng để hợp tác cùng nhau, chúng thực sự là những sinh vật hoang dã và hoàn toàn tự nhiên.
Thế thì cảnh tượng đang diễn ra trước mắt họ phải giải thích như thế nào đây?
Những con Goblin cưỡi trên những con Windwolves như thể chúng là vật cưỡi, một con Thổ long, thường được con người sử dụng để kéo xe rồng, đang chở một số lượng lớn Orc trên lưng khi chúng bước những bước chân mạnh mẽ về phía trước.
Cừu câm lặng thường chỉ là thức ăn cho Nhân mã, nhưng giờ đây bọn Nhân mã đang sử dụng chúng như những con chó săn chỉ biết lao về phía trước, bên cạnh chúng là những con Dortoth hung hãn.
Cuộc hành quân của bọn quái vật đủ để khiến mặt đất rung chuyển, dù không dữ dội như Greed-Gore đã làm. Nhưng sẽ thật tốt nếu chúng chỉ có thế, vì đáng tiếc thay, bọn quái vật không chỉ tiếp cận họ từ mặt đất.
Những chiếc lá trong rừng đung đưa dữ dội như thể chúng đang ở trong một cơn bão. Những con quái vật biết bay, với đủ kích thước từ nhỏ như chim sẻ đến kích thước của Pegasuse và Harpie cũng đang tiến về phia họ qua những đám mây mưa.
Và phía trên đàn quái vật ấy là một con Hỏa long với đôi cánh đang dang rộng, như thể nó là kẻ thống trị bầu trời.
Chứng kiến đội quân quái vật hùng hậu đổ ra không ngừng từ những cánh rừng, Nero đã hiểu tiếng gầm của Greed-Gore là gì.
Đó là lệnh tấn công.
“RÚT LUI! Toàn quân rút lui! Chúng ta phải quay trở lại pháo đài!”
Lệnh rút lui được đưa ra gần như ngay lập tức, khiến những học viên đang gần như đóng băng trước cảnh tượng hãi hùng này bừng tỉnh trở lại.
“Là Will sao, tốt lắm!”
Đệ Nhị Hoàng Tử Spada Wilhart, tổng chỉ huy của 300 học sinh trong khóa tập huấn này đang liên tục ra lệnh rút lui, không, ra lệnh cho một cuộc sơ tán.
Tiếp đó, cậu ta rung chuông báo lệnh cho tất cả mọi người.
Nero thực sự biết ơn quyết định nhanh chóng của Will, một quyết định không thể tuyệt vời hơn nhằm tránh cho tất cả bị thảm sát.
Đội quân quái vật tràn ra từ các cánh rừng đã bắt đầu bao vây ngọn đồi, nếu họ không thể rút lui vì sợ hãi, họ chắn chắn sẽ bị cơn sóng thần quái vật này xóa sổ.
“Kai, Sharl, Safi, chúng ta sẽ bọc hậu!”
“Tất nhiên là chúng ta rồi!”
Những thành viên của Wing Road, do Nero chỉ huy hiểu rằng họ có khả năng chiến đấu tốt nhất trong những người ở đây, vì thế họ sẽ đảm nhận vai trò bọc hậu mà không hề do dự.
Khi đám đông học viên rút lui khỏi ngọn đồi, bốn con người khác biệt, đoàn kết và kiêu hãnh vẫn giữ nguyên vị trí. Thế nhưng, khi họ nhìn xuống đội quân quái vật đang tiến lên từ phía chân đồi và chuẩn bị vũ khí…
“Khoan đã, bọn ta sẽ là những người bảo vệ phía sau!”
Một người đàn ông to lớn xuất hiện trước mặt họ.
Cưỡi trên một con Bicorn to lớn giống như con Bicorn của Kai là một Orc nhân với thanh đại kiếm trên lưng.
Cái đầu đồ sộ của ông ta có một chiếc sừng trên lưng và một cục u lớn, điều đó đã tạo ra những tin đồn về việc ông ta đã bị ăn đấm từ một học viên mới nào đó.
Ông ta là giáo viên Orc giảng dạy về mảng kiếm thuật trong khóa học dành cho các mạo hiểm giả, ông có trách nhiệm quan sát các học viên trong khóa tập huấn ngoài trời này.
“Oi, thầy đang nói gì thế, sẽ tốt hơn nếu để bọn em- ”
“Không! Dù các em có mạnh mẽ đến đâu thì các em cũng chỉ là học viên. Những việc nguy hiểm như thế này chỉ nên để cho giáo viên.”
Trong tình huống nguy cấp này, những cái quy định như giáo viên không được phép can thiệp vào khóa tập huấn ngoài trời đã trở nên vô dụng, và họ cũng không có thời gian để tranh luận về việc đó. Những con người đầu tiên phải bước chân vào chỗ chết – với tư cách là một người lớn, một người giám hộ, và một nhà giáo – chính là những giáo viên.
“Không còn thời gian để tranh cãi đâu, các em phải đi tiên phong và phá vòng vây của chúng!”
Khi người giáo viên Orc ra lệnh cho các học viên của mình, ánh mắt của ông ta tràn đầy quyết tâm như một chiến binh Spada thực thụ.
Rõ ràng là không còn gì để nói nữa.
Dù hậu phương có vững chắc đến đâu, nhưng nếu những học viên phía trước không đủ sức để phá vòng vây thì cũng chẳng có ích gì. Nhưng nếu Wing Road đi tiên phong, họ sẽ dễ dàng đột phá.
“Chậc, không còn cách nào khác.”
Nero kéo dây cương trong tay và con Unicorn của cậu nhanh chóng quay đầu, những người khác cũng đi theo cậu ta.
Khi đôi mắt ánh đỏ của Nero nhìn lại lần cuối, cậu nhìn thấy bóng lưng của những người thầy, người cô, sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ các học trò của mình. Trước mặt họ là bầy quái vật đang hùng hổ tiến đến.
Con Greed-Gore chỉ đơn giản là quan sát một cách bình tĩnh, để lại việc tấn công cho bầy quái vật của nó.
Nó được xem là một con Thổ long rất khát máu, nhưng đối với Nero mà nói, có vẻ như đôi mắt của nó chỉ mang một vẻ tàn bạo khi nó chơi đùa với con mồi của mình.
“Tớ không thích cái đầu của nó, tớ chắn chắn sẽ chém phăng nó.”
Nero thề sẽ đánh bại Greed-Gore, kẻ cầm đầu của binh đoàn quái vật này. Nhưng lúc này, cậu mang trong mình một nhiệm vụ quan trọng hơn, đó là phá vòng vây và mở đường máu cho nhóm học viên mà những giáo viên đã giao trọn niềm tin cho cậu.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage