Ngày thứ năm kể từ lúc chúng tôi vào mê cung.
Đã đi được nửa đường rồi.
Vì số lượng người khá ít mà ai cũng có chỉ số cao nên chúng tôi chọn đi con đường ngắn nhất với tốc độ cao nhất.
Tôi đã hơi sợ rằng chúng tôi có thể bị quân Đế Quốc ám toán ở trong mê cung, nhưng Basgas-san bảo việc đó là không thể nào.
Nếu Đế Quốc xông vào trong mê cung để ám toán thì cực kì nguy hiểm và kém hiệu quả.
Cấu trúc của mê cung, như tên của nó là một cái mê cung, việc ám toán bên trong này không thể thực hiện được vì không ai biết người cần ám toán sẽ đi lối nào.
Nên những kẻ thù duy nhất trong mê cung chính là bọn quái vật.
Hiện tại quái vật không hề là vấn đề lớn.
Có nhiều loại quái vật ở Đại Mê Cung Elro Tầng Thượng, nhưng mà đa số thành viên chúng tôi có khả năng sử dụng “Ma Pháp Chữa Trị”.
Vì quái vật ở đây có chỉ số tương đối thấp nên dù chúng tôi bị dính độc thì vẫn có thể hồi phục ngay lập tức. Hơn nữa gần như chúng tôi không dính đòn tấn công nào.
Hyrinth-san tự hào với khả năng phòng thủ không thể vượt qua của anh ấy làm tiên phong, và Sensei với khả năng Ma Pháp cực cao ở sau cùng.
Hơn nữa Katia và tôi vừa làm được tiên phong vừa làm được bọc hậu, Basgas-san thì tùy trường hợp mà hành động.
Mặc dù đội hình này vô tình lập nên, nhưng phối hợp rất tốt.
Trừ một người.
「Xin hãy dừng lại một chút. Chúng ta cần phải nghỉ ngơi lần nữa」
Mọi người dừng lại theo lời của tôi.
Basgas-san kiểm tra xung quanh đảm bảo an toàn và mở túi ra để cho mọi người có chỗ nghỉ ngơi.
Mọi người bắt đầu thư giãn, trừ một người, Anna ngồi bệt xuống thở hổn hển.
「Tôi xin lỗi」
Cô ấy nói với giọng thì thào như sắp chết.
Tôi nhẹ nhàng lắc đầu và vỗ nhẹ vai Anna.
Anna là một pháp sư rất mạnh mẽ.
Nhưng so với toàn bộ mọi người còn lại ở đây thì cô ấy quá yếu.
Hơn nữa vì chỉ số của cô ấy tập trung vào Ma Pháp nhiều hơn nên khả năng vật lí của cô ấy gần như là không có.
Nếu chúng tôi không nghỉ ngơi thường xuyên như thế này thì với thể lực của Anna cô ấy không thể theo kịp chúng tôi.
Vì Sensei là một người Elf lớn chậm nên chỉ số vật lí của cô ấy cũng thấp, nhưng được bù lại bằng nhiều skill Ma Pháp hỗ trợ.
Mặc dù cô ấy nhìn giống một đứa con nít, nhưng trong chiến đấu cô ấy cũng không phải hạng vừa.
Không biết đây là sự khác biệt giữa Elf thuần chủng và nửa Elf, hay đơn giản vì Sensei đặc biệt.
Tôi nghĩ chắc là trường hợp hai, nhưng khi nhìn thấy sự khác biệt rõ rệt như thế Anna hoàn toàn gục ngã cả tinh thần lẫn thể xác.
Vốn cô ấy đã phải chịu cái gánh nặng tâm lí rằng mình đang cản trở mọi người, và giờ thì cô ấy đã chính thức tuyệt vọng.
Đem cô ấy theo có lẽ là một lỗi lầm.
Nhưng nếu tôi để cô ấy ở yên thì tình hình vẫn không khá hơn bây giờ bao nhiêu cả.
Nói chung tôi không nghĩ lựa chọn tôi làm ra là chính xác dù là cái nào đi nữa.
Vì thế, tôi với vai trò là người đồng ý cho Anna đi cùng phải chịu trách nhiệm cho cô ấy.
Chắc mọi người cũng ngầm hiểu? Không ai nói gì cả.
Basgas-san không rõ tình huống nhưng ông ta là một người dẫn đường chuyên nghiệp.
Dù khách hàng của ông ta có đi chậm một chút ông ta vẫn sẽ không than phiền.
Nhưng Katia lại rõ ràng bất bình.
Có lẽ tôi sẽ nói chuyện riêng với cô ấy sau.
「Chúng ta đã đến nửa đường vượt qua mê cung rồi, hãy quyết định hướng đi tiếp nào」
Basgas-san nói với tôi.
Tôi quyết định để Anna ở yên đó một lúc.
「Từ lúc này trở đi chúng ta có nhiều lối đi để chọn. Đường ngắn và nguy hiểm nhất, đường vòng tương đối an toàn, và một con đường không rõ độ nguy hiểm. Thông tin không có bao nhiêu ,nhưng cậu chọn đường nào?」
「Đường ngắn và nguy hiểm nhất, nó nguy hiểm như thế nào?」
「Trong Đại Mê Cung Elro có hai loại lối đi. Đường chật hẹp như thế này, và lối đi rộng lớn hơn」
Ngừng nói một chút, Basgas-san đưa tôi một ly nước.
Tôi vui vẻ nhận lấy nó.
「Về lối đi lớn, nó đơn giản là một lối đi rộng và cao hơn lối đi bình thường. Gọi là lối đi không bằng gọi nó là một cái sảnh. Và nó kéo dài như không kết thúc. Con đường đó là đường ngắn nhất, nhưng nó cũng đầy những quái vật mạnh hơn hẳn so với lối đi trước giờ. Đó hoàn toàn là một khu vực nguy hiểm chứa đầy những quái vật cấp C, thậm chí là cấp A」
Cấp A.
Là độ nguy hiểm đủ để điều động một đội quân.
Theo thường thức thì một con quái vật cấp B là giới hạn của một tổ đội nhỏ.
Con Người so chỉ số với quái vật thì kém hẳn.
Để tiêu diệt quái vật thì con người cần rèn luyện skill, tập trung lại thành một nhóm, vắt não tạo ra chiến thuật và tận lực hợp tác với nhau.
Đó là cách duy nhất có thể xử lí những quái vật có chỉ số cao hơn hẳn so với con người.
Nhưng đó chỉ là đến cấp B.
Quái vật cấp A là một khái niệm hoàn toàn khác với những quái vật cấp thấp hơn.
Đầu tiên, ngoài chỉ số cao vút nó còn bắt đầu có nhiều skill kinh khủng hơn.
Gọi là hoàn toàn cân bằng với con người về skill cũng không ngoa.
Trong số chúng có những quái vật có skill đặc trưng cho chủng loại, những chủng loại như thế là đặc biệt phiền phức.
Một điển hình của quái vật cấp A là loài Á Long cao cấp.
Con Á Long Ánh Sáng của tôi chỉ vừa đủ chuẩn lên cấp A, nhưng nó cũng mạnh ngang thậm chí hơn chủ nhân của nó là tôi.
Nếu cứ đà này chắc chắn nó sẽ hơn tôi.
「Vậy, tốn nhiều hơn bao nhiêu thời gian để đi đường an toàn so với đường ngắn nhất?」
「Nếu cứ theo đà của chúng ta thì tốn thêm bốn ngày」
Nhiều hơn tôi nghĩ.
Có lẽ là một đường vòng rất xa.
「Vậy còn đường cuối?」
「À, đường đó」
Basgas-san chần chờ vì lí do nào đó.
Trong lúc tôi vẫn chờ câu trả lời thì Basgas-san gãi đầu, rồi cuối cùng nói ra.
「Nói thật, tôi không muốn đi đường đó nhất」
「Như thế là quá chung chung rồi. Có lí do gì không?」
「Là vì con Ác Mộng」
「Hả?」
「Lối đi đó là chỗ mà con Ác Mộng đã dùng làm nhà hồi đó. Vì vậy không người dẫn đường nào muốn đi đến gần đó cả. Đặc biệt là tôi đã thấy nó trực tiếp lại càng không. Nếu được thì tôi muốn tránh lối đi đó」
Con Ác Mộng.
Quái vật cấp Huyền Thoại mà hôm trước đã được nhắc đến.
Nhưng, chắc nó không còn ở đó đâu nhỉ?
「Lối đi đó có nhanh không?」
「Hơi chậm hơn so với lối đi nhanh nhất. Nhanh hơn lối còn lại một chút, khoảng một ngày」
Đường ngắn nhất nhưng chắc chắn có nguy hiểm, đường vòng nhưng an toàn, và một con đường không đoán trước được.
「Con Ác Mộng đâu còn ở đó đâu nhỉ?」
「À, bản thể của con Ác Mộng thì không còn ở đó nữa」
「Bản thể?」
Tôi nghiêng đầu qua một bên khi nghe Basgas-san nói thế.
Nghe cứ như ở đó có gì đó mà không phải là con Ác Mộng.
「Chúng tôi gọi nó là Tàn Dư của Ác Mộng」
「Tàn Dư của Ác Mộng?」
「À. Chúng là những con quái vật nhìn rất giống với con Ác Mộng. Mặc dù chúng rải rác trên một khoảng rất rộng trên Tầng Thượng, nhưng cũng có một số lượng lớn sống ở trên con đường đó」
「Bọn chúng mạnh lắm không?」
「Khá mạnh và khá phiền phức」
Một loại quái vật Basgas-san đánh giá là khá mạnh và phiền phức.
Nếu được thì tôi không muốn gặp nó.
「Nhưng chúng cũng hành động như con Ác Mộng vậy. Miễn sao chúng ta không tấn công chúng thì chúng sẽ lờ chúng ta đi」
「Tại sao chứ?」
Một giọng nói kinh ngạc vang lên.
Gọi một con quái vật hành động kì lạ như thế là quái vật có được không?
Quái vật lẽ ra phải là loài tấn công không suy nghĩ mới đúng.
「Nhưng mà nó giăng bẫy tơ khắp nơi, và nếu cắt tơ của nó thì nó sẽ tấn công」
「Tơ sao?」
「À. Giờ nhắc ta mới nhớ. Con Ác Mộng là một con quái vật nhện. Bọn Tàn Dư của Ác Mộng cũng thế」
Nhện hả?
「Những sợi tơ mỏng đó có độ dính kinh hồn đến mức chỉ cần bị dính vào là không thể nào dễ dàng thoát khỏi chúng. Mặc dù chỉ thế đã phiền rồi, nhưng bản thân lũ nhện cũng không yếu. Ngày trước thì thường thức là gặp tơ nhện thì hãy đốt đi, nhưng giờ thường thức đã trở thành gặp tơ nhện thì hãy bỏ chạy ngay. Là lũ quái vật kinh khủng nhất ở Tầng Thượng」
Thật sự là một con quái vật kinh khủng.
Vừa sử dụng lớp bảo vệ bằng tơ mà bản thân nó cũng mạnh mẽ.
Nó hoàn toàn là một con quái vật thông minh như loài người mà.
Như vậy thì tôi càng không muốn gặp chúng.
Vậy đường đó sẽ trực tiếp bị bỏ qua.
Chỉ còn đường vòng và đường ngắn nhất thôi.
「Mọi người nghĩ chúng ta nên đi con đường ngắn nhất nhưng nguy hiểm hay nên đi đường vòng nhưng an toàn? Tôi muốn ý muốn mọi người」
Tôi hỏi những thành viên còn lại đang ngồi nghỉ ngơi.
Tôi đã bị Basgas-san cảnh báo hôm trước rồi.
Tôi không muốn tự mình chọn con đường nguy hiểm chỉ vì phán xét sai.
Đặc biệt là tôi không thể ép Anna đang dần chạm giới hạn của bản thân quá mức.
Việc quyết định là quá khó với tôi.
Nhưng mà càng tốn nhiều thời gian suy nghĩ thì càng bất lợi cho chúng tôi.
Trong lúc chúng tôi tốn thời gian ở đây thì Yuugo có thể đã đang tấn công làng Elf rồi.
「Cô nghĩ nên chọn con đường ngắn nhất」
Sensei nói thế.
Katia cũng đồng ý với cô.
「Không phải như vậy là nguy hiểm sao? Nếu có nhiều hơn một con quái vật cấp A thì dù là chúng ta cũng khó là xử lí chúng」
「À, đừng lo, quái vật cấp A không bao giờ đi chung với nhau cả. Dù chúng ta có lỡ gặp chúng thì chúng cũng sẽ đang đi đơn lẻ」
「Vậy chúng ta có thể xử lí chuyện đó dễ dàng rồi」
Katia nói một cách tự tin khi nghe Basgas-san xác nhận.
「Nhưng tôi vẫn không nghĩ chúng ta nên mạo hiểm như thế」
Hyrinth-san lại chọn đường an toàn.
Ngay từ đầu Hyrinth-san đã không muốn tôi đi đến làng Elf rồi.
Có lẽ với anh ấy thì sự an toàn của chúng tôi quan trọng hơn việc đến làng Elf.
Nghĩa là số phiếu hiện tại là hai một.
Vì Basgas-san chọn giữ trung lập nên chỉ còn tôi và Anna.
「Anna nghĩ chúng tôi nên làm thế nào?」
「Mọi người cứ lờ ý kiến của tôi cũng được」
「Không thể nào. Anna cũng là đồng đội của chúng tôi. Cứ việc nói ra ý kiến của mình đừng ngại」
Tôi nói với giọng kiên quyết với Anna.
Anna có vẻ cảm kích, và sau khi suy nghĩ thật kĩ thì cô ấy đã có lựa chọn.
「Hãy đi theo đường ngắn nhất đi」
「Được không?」
Tôi lo lắng kiểu như “cô ấy theo kịp chúng ta không?” và “Cô ấy có ổn không?”
「Không sao hết」
Lời xác nhận rất chắc chắn.
Vậy tôi không thể nói thêm gì được cả.
「Hãy chọn đường ngắn nhất mà đi nào」
Dù biết nguy hiểm nhưng chúng tôi vẫn tiến lên.