Khi mà tôi thi triển chiêu cuối vào người tên cóc, thì Eleanora-san bỗng nhiên xuất hiện từ cửa trước.
「Yuna-chan, đợi một chút!」
Nhưng mà, một khi tuyệt chiêu đã thi triển rồi thì dù có bảo đợi cũng không ai có thể dừng nó lại được nữa đâu.
Găng tay Gấu-san vẫn bay đi với tốc độ kinh hồn.
「Gufu」
Và rồi găng tay Gấu-san thúc thẳng vào bụng của tên cóc.
「Muộn rồi.」
Không đâu, tôi làm kịp rồi đó. Vì đột nhiên Eleanora-san gọi nên lực của cú đấm Gấu chỉ còn có một nửa thôi.
Bằng chứng là tên cóc không bay cao lắm và cơ quan nội tạng cũng vẫn nằm yên trong người. Chỉ có miệng là đang thổi bong bóng thôi à, mà có khi đó chỉ là đặc điểm của họ nhà cóc thôi.
「Tại sao cô lại ở đây vậy, Eleanora-san?」
「Khi vừa rời khỏi Guild thương mại, thì cô nhìn thấy Yuna-chan cưỡi Gấu Yuru chạy ngang với khuôn mặt “kinh khủng” lắm, nên cô mới đuổi theo đó. Thấy Yuna-chan như vậy thì không thể nào bỏ mặc được đúng không.」
Kinh khủng à, bộ khuôn mặt tôi lúc đó đáng sợ lắm sao?
Nghĩ lại thì. Un, có lẽ như thế thật.
Mấy bé Fina bị tấn công như vậy nên đương nhiên là lúc đó tôi rất tức giận rồi. Nhưng mà kì lạ hơn là nãy giờ tôi vẫn chưa bị la gì hết.
「Nhưng mà Yuna-chan, lần sau đừng để người già phải chạy theo như thế nữa nha.」
Trông cô không hụt hơi đến mức đó đâu.
Hơn nữa, người già à? Nhìn cô chỉ tầm khoảng 20 thôi. Không có chỗ nào nhìn giống 33 tuổi hết.
Đúng là một người kì lạ mà.
Đổi lại thì, 3 người ở phía sau Eleanora-san đang thở gấp cứ như họ vừa chạy marathon đường dài ấy.
Một người nhìn rất quen. A, đó là Ransel-san người đã giúp đỡ tôi trong vụ lộn xộn với bọn cướp ở thủ đô.
Hai người còn lại thì chỉ mới lần đầu gặp thôi nên tôi không biết. Nếu đi cùng Ransel-san thì chắc họ là hiệp sĩ ha?
Cả 3 người hiệp sĩ thì đang hụt hơi, còn Eleanora-san vẫn trông như bình thường.
Eleanora-san là thứ gì vậy không biết? (Là trùm cuối)
「Vậy thì, Yuna-chan. Con có thể giải thích tình hình hiện tại được không?」
Eleanora-san hỏi trong khi nhìn xung quanh.
Cánh cửa bị thổi bay, một phần bức tường đổ sập, phần còn lại cũng bị thiệt hại nặng nề, 2 xác người ngập trong máu nằm trên sàn (không biết đã chết chưa), ngoài ra còn một con cóc đang nằm thổi bong bóng nữa chứ. Xung quanh là những tên lính nằm la liệt và những người hầu đang run rẩy. Nhìn lại thì đúng là kinh khủng thật.
Trông cứ như là cuộc tấn công của Gấu hoang ấy nhỉ?
Nhưng mà tôi không hối hận đâu. Ngược lại tôi còn cảm thấy chưa đủ nữa cơ.
Tôi giải thích ngắn gọn lại cho Eleanora-san là do Misa bị bắt cóc, nên tôi đến đây để đòi lại.
「Bắt cóc sao!?」
Nghe tôi nói thế, Eleanora-san ngạc nhiên và nhìn sang Misa.
「Un, người đó đã bắt cóc con. Và Yuna-oneechan đến cứu con.」
Misa chỉ vào tên đen thui với khuôn mặt nát bét.
Sau đó, tôi giải thích thêm những chuyện đã xảy ra ở dinh thự của Gran-san.
Tất nhiên là tôi cũng đề cập đến chuyện của Fina và Noa nữa.
「Cả hai đều an toàn chứ!」
「Tôi nghĩ là không sao. Có lẽ chỉ bị bất tỉnh thôi.」
Eleanora-san ném cái nhìn kinh tởm vào tên cóc đang nằm trên sàn.
Maa~ tất nhiên là khi nghe tin cô con gái yêu quý bị thương thì người mẹ nào cũng sẽ nổi giận ha.
「Vậy đó là lý do Yuna-chan điên tiết lên ha.」
Đúng là như thế đó.
Eleanora-san nghĩ ngợi một chút rồi quay sang nói với đám lính gác và người hầu.
「Ta là Eleanora Foscherose. Ta tuyên bố bắt giữ Gajud Salvado dưới lệnh của nhà vua. Và ta sẽ tra hỏi từng người các ngươi về những chuyện liên quan đến hắn. Nếu các ngươi thành thật trả lời, ta hứa sẽ giảm tội cho.」
Đám lính gác và người hầu nhìn lẫn nhau.
「Có thật không?」
「Ta cam kết với các ngươi, trừ khi các ngươi phạm phải những trọng tội vô nhân tính không thể tha thứ được.」
Ngay khi nghe thấy thế, thì một nửa đám lính cúi gằm mặt xuống.
Một nửa còn lại thì thả lỏng nhẹ nhõm.
Bên phía người hầu cũng lẫn lộn như vậy.
「Ngoài ra, nếu các ngươi cố gắng bỏ trốn, ta sẽ xem như là đồng phạm, nếu dám phản kháng, sẽ bị giết ngay lập tức. Hãy ngoan ngoãn làm theo chỉ thị và mang thẻ guild ra.」
Eleanora-san ra lệnh giao nộp thẻ guild.
Nếu không có thẻ thì không thể nào rời khỏi thành phố được nữa, điều này cũng giống như tạm thời tước bỏ quyền tự do vậy.
Tất nhiên, nếu mất thẻ thì vẫn làm lại được, nhưng mà những kẻ phạm tội sẽ được thông báo cho Guild để không cấp lại thẻ cho chúng. Nếu vẫn cố chạy trốn, chúng sẽ được xem là tội phạm thật sự và sẽ mãi mãi không vào được thành phố nữa.
Đám lính gác và người hầu ngoan ngoãn đưa thẻ guild của họ ra. Và Ransel-san thu giữ những cái thẻ đó.
Maa~ dám phản kháng thì tôi cũng không ngại đâu.
「Ransel, Wals. Tra hỏi tất cả những người ở trong dinh thự. Tiến hành đối chất để tránh việc chúng sao chép lẫn nhau. Còn nữa, giám sát cho thật kĩ 3 tên đang bất tỉnh, không được để bất cứ tên nào chạy thoát.」
「Tuân lệnh.」
Rồi cả hai nhanh chóng trói tên đen thui, tên cóc cha và con của hắn lại.
「Michelle, đến nhà Farengram gọi Cliff và Gran-san đến đây. Tất nhiên là mang theo binh lính nữa.」
「Đã rõ.」
Và thế là người đàn ông tên Michelle ngay lập tức rời khỏi dinh thự.
「Eleanora-san, tôi quậy thế này có bị coi là phạm tội không?」
Đó là điều đầu tiên tôi cần hỏi.
Không nghi ngờ gì việc tôi đã ra tay với một quý tộc.
Tôi chẳng biết ở thế giới này ra tay với quý tộc thì sẽ bị gì nữa.
「Con không cần lo lắng đâu. Yuna-chan chỉ đi cứu con gái của một quý tộc bị bắt cóc thôi mà, cô cũng sẽ làm chứng nữa nên không sao đâu.」
Ưm, có lẽ không cần phải lo lắng gì hết.
「Hơn nữa, bị bắt cóc không phải chỉ có Misa đâu. Dường như con cái của các thương nhân cũng bị bắt cóc nữa. Hôm nay, cô đã đến Guild thương mại. Và ở đó, cô đã gặp được các thương nhân có con cái bị Gajud bắt cóc đó. Cô đã bàn bạc với họ rồi, nên Yuna-chan tìm bọn trẻ giúp cô nha.」
「Vậy là bọn trẻ ở đâu đó trong dinh thự này à?」
「Cũng có khả năng là ở một nơi khác nữa.」
Nguy hiểm quá.
Suýt chút nữa là tôi phá hủy luôn cái dinh thự trong cơn giận rồi.
Nếu mà Eleanora-san không đến, thì chắc chắn tôi sẽ nghiền cả cái dinh thự này thành cám, theo nghĩa đen luôn ấy. Rồi những đứa trẻ bị bắt cóc cũng sẽ bị liên lụy luôn không chừng.
Và rồi sau đó, tôi không muốn nghe chuyện xác của những đứa trẻ được mang ra khỏi cái dinh thự đổ nát như thế nào đâu.
「Vậy nên, cô muốn nghe chuyện đó từ Gajud.」
Tên cóc đó vẫn đang thổi bong bóng. Nên chắc không thể nói được gì đâu.
Nhưng mà, nếu dội nước thì chắc sẽ tỉnh lại thôi ha?
Maa~ không tỉnh lại cũng chẳng sao, tôi có ma thuật dò tìm cùng với hai bé Gấu ở đây nữa mà, tôi nghĩ mình có thể tự tìm được những đứa trẻ bị bắt cóc trong dinh thự thôi.
Ransel-san sau khi trói xong 3 tên đó thì quay lại. Bọn chúng bị xếp cho nằm cùng một chỗ. Đám lính gác và người hầu cũng được tập trung lại một chỗ luôn.
「Yuna-san, đã lâu không gặp.」
「Ransel-san đến đây cùng với Eleanora-san sao?」
「Vâng. Trong lúc chúng tôi đang luyện tập tại lâu đài thì bổng nhiên Eleanora-sama xuất hiện nói là sắp xuất phát và bảo chúng tôi chuẩn bị ngay lập tức, và thế là chúng tôi đã phải xuất phát đến Celin mà chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra hết.」
Anh ta cười và nói thế.
Tôi có thể hiểu mà.
「Ransel. Gajud có dấu hiệu tỉnh dậy không?」
「Không ạ. Hắn hoàn toàn mất ý thức rồi. Còn hai người kia thì đang bị thương rất nghiêm trọng」
「Nếu chúng chết thì sẽ phiền phức lắm. Sử dụng vài biện pháp sơ cứu đi. Còn Gajud thì ta có vài chuyện muốn hỏi hắn nên phải gọi hắn dậy thôi.」
Sau khi nói thế, Eleanora-san tiến đến và sử dụng ma thuật vào tên cóc.
Nước bắn ra từ lòng bàn tay của Eleanora-san dội thẳng vào mặt của tên cóc không thương tiếc. Quả nhiên là Eleanora-san có thể dùng được ma thuật mà. Shea cũng dùng được, việc Eleanora-san dùng ma thuật không có gì lạ hết.
「G,Gì vậy?」
Tên cóc kinh ngạc mở mắt ra.
Quả nhiên, cóc cần có nước.
「Tại sao ta lại bị trói hả?」
Hắn bắt đầu nổi khùng khi nhận ra mình đang bị trói.
「Lâu rồi gặp, Gajud.」
「Cô là Eleanora. Tại sao cô lại ở đây.」
「Nhà vua ra lệnh cho tôi đi thị sát Celin. Vì gần đây có nhiều tin đồn xấu về thành phố này mà. Nhưng mà, tôi không thể ngờ được con gái của lãnh chúa cũng bị bắt cóc đó.」
「Ta không biết. Không liên quan gì tới ta hết. Tất cả đều là hành động của con trai ta. Ta không liên quan gì hết.」
Gajud khẳng định mình vô tội và nhìn sang đứa con trai đang nằm bên cạnh.
「Nếu muốn bắt, thì cứ bắt nó. Ta đã cắt quan hệ cha con với nó rồi. Nên nó không còn liên quan gì đến ta hết!」
「Trách nhiệm này là trách nhiệm của cha mẹ. Bắt cóc con gái của quý tộc, rồi còn làm bị thương con gái của tôi nữa, bộ nghĩ tôi có thể cho qua dễ dàng vậy à?」
Sự tức giận tràn ngập trong lời nói của Eleanora-san.
「Dù sao đi nữa cũng không liên quan tới ta! Mau cởi dây trói ra! Ta là quý tộc đó.」
Ồn ào quá. Chắc tôi nên làm cho hắn im lặng thêm lần nữa.
Nhưng mà, người muốn ra tay nhất chính là Eleanora-san vẫn đang cố kiềm nén. Nên tôi không thể làm thế được.
Có kiềm lại đi tôi ơi.
「Cứ mở miệng nói bản thân là quý tộc như thế xấu hổ lắm đó, có thể dừng lại dùm tôi được không? Nếu Yuna-chan nghĩ rằng toàn bộ quý tộc đều giống ông thì tôi sẽ xấu hổ đến mức không sống nổi luôn đó. Hơn nữa, con trai ông bắt cóc Misa, còn ông mới là kẻ bắt cóc con cái của các thương nhân phải không?」
「Cô đang nói gì thế. Ta không biết chuyện đó.」
「Chối cũng được thôi. Nhưng mà kết cục giống như hai người nằm kế bên thì tôi không biết gì đâu nhé.」
Vậy có nghĩa là tôi có thể đánh hắn à?
Hay là Eleanora-san sẽ đánh hắn?
「Dù có làm gì, ta vẫn sẽ tiếp tục nói thế. Có cả khế ước nữa. Nên đó chắc chắn không phải là bắt cóc.」
Ý tưởng hay ghê ha.
「Vậy là ông đã bắt cóc rồi ép họ viết khế ước à?」
「Cô đâu có bằng chứng phải không? Ta chỉ giữ hộ những đứa trẻ thôi. Thậm chí còn không có bằng chứng ta ngược đãi bọn nhóc nữa.」
Tên cóc cười lớn trong khi vẫn đang bị trói.
Tôi không biết khế ước đó là gì. Nhưng mà nhìn mặt của Eleanora-san thì nó rất là có ảnh hưởng.
Ở thế giới cũ của tôi thì một công ty có thể phá sản chỉ vì một chữ ký thôi. Rồi những khoản nợ cũng có thể xuất phát từ nó nữa.
「Vậy sao, maa~ cũng được thôi. Nhưng mà, việc bắt cóc Misa Farengram là sự thật. Nên tôi sẽ khám xét thật kĩ cái dinh thự này. Tất nhiên là cả phòng của ông nữa. Tôi rất mong chờ những thứ hay ho được giấu trong đó đấy.」
Elenora-san làm một khuôn mặt xấu xa.
「Đ,Đừng có đùa! Làm như ta sẽ cho phép chuyện đó ấy.」
「Ara, tôi còn có sự chấp thuận của nhà vua nữa này.」
「Nhà vua...」
Eleanora-san lấy một mảnh giấy ra từ túi vật phẩm và cho tên cóc xem.
「Theo những gì được viết trên đây, trong trường hợp ông phạm tội. Thì tôi được toàn quyền thẩm vấn và điều tra đó.」
Nhìn thấy tờ giấy mà Eleanora-san lấy ra, sắc mặt của tên cóc hoàn toàn thay đổi.
「Đều là do thằng con trai của...」
「Như nhau thôi. Điều đó không thể thay đổi được sự thật là thành viên trong gia đình ngươi đã bắt cóc Misa Farengram. Và ngươi cũng đã thừa nhận việc đó. Vậy nên cứ yên tâm, ta chắc chắn sẽ khám xét từng ngóc ngách trong dinh thự này.」
「Đừng có giỡn mặt!」
「Sẽ không sao đâu, chỉ là để cho nhà vua biết ngươi chẳng có làm gì xấu xa hết thôi.」
Eleanora-san, cô đã thật sự nổi giận rồi ha.
「Đừng có giỡn mặt! Ai đó giúp ta coi! Ta sẽ cho các ngươi tiền!」
Tất cả người hầu và lính gác đều nhìn sang hướng khác, lờ đi tên cóc.
Maa~ chẳng ai dám giúp ngươi trong trường hợp này đâu.
Lời tác giả:
Có lẽ, lần tới sẽ kết thúc cái vụ bắt cóc này luôn ha?
(believe people vcl, have pussy italy, nó vẫn còn tiếp, tác giả nhây vcl)
Lời Edit:
Theo thông tin thu lượm được thì chiêu cuối của Gấu có tên là: Cú Đấm Gấu *Nghiêm Túc
_________________________________________________________________________