Dịch và edit bởi JunnySnow
ʕ •ᴥ•ʔ
「Tôi cũng không biết đâu, ông cứ nói thật với những người tham gia đi」 Rojina-san vừa nói vừa nhún vai.
「Ông kêu tôi nói với họ là khi cô Gấu đây tham gia thử thách của Cổng đánh giá rồi sự kiện kết thúc luôn? Tôi mà nói vậy thì mọi người đều nghĩ tôi bị điên hết mất!」
Ông hội trưởng và Rojina-san đều quay lại nhìn tôi đang đi theo sau họ.
「Cũng chịu thôi, mới dùng có một lần mà cạn sạch ma lực luôn thì...」 Rojina-san cũng không biết nói sao.
「Ai mà nghĩ một cô bé mặc đồ gấu lại chiến đấu với golem bao giờ chứ. Chưa kể, con bé còn phang nhau với cả đám kị sĩ giáp sắt nữa. Tận thử thách thứ ba thì đối thủ lại là một con thằn lằn khổng lồ. Vừa xong thằn lằn thì tới bản sao của con bé xuất hiện rồi cuối cùng phá vỡ luôn bức tường ma thuật. Ai mà tin Cổng đánh giá lại dùng hết toàn bộ ma lực tích trữ cả năm trời trong một lần chứ!」 Ông hội trưởng than vãn như thể chuyện này là lỗi của tôi vậy.
Mấy ông chú này muốn nói gì thì nói à. Tôi là tôi hông thích người ta bàn tán về mình như vậy đâu nha. Nhưng giờ để tôi đứng ra nói mình đã vượt qua vô số thử thách khó nhằn tới mức dùng cạn luôn lượng ma lực của Cổng đánh giá thì chỉ có những người biết tôi mới tin thôi, còn lại chắc chửi tui khùng á.
Ngoại hình lúc nào cũng quan trọng thật.
「Tiếp đó họ sẽ bàn coi ai đã làm ra món vũ khí kia」 Rojina-san nhắc nhở.
「Sao không nói là Rojina-san... À, quên, ông không thể nhận vơ như vậy...」Tôi vừa nói vừa gãi đầu.
「Ai cũng biết Rojina không rèn vũ khí nữa. Giờ có nói vũ khí này do ông ấy làm thì ai mà tin!」 Ông hội trưởng mỉa mai.
「Nếu không nói thật được thì chỉ còn nước nói dối thôi chứ sao?」
「Nói dối cũng phải nói sao cho hợp lý chứ! Giờ cái khó ở đây là nói làm sao mà người ta thấy có lý chứ không có chửi ta khùng nè」 Ông hội trưởng kêu trời.
Ông ấy sắp bỏ con giữa chợ rồi kìa. Mà cũng không phải là lỗi của ông hội trưởng. Đường nhiên cũng không phải lỗi của tôi hay Rojina-san gì hết. Ai mà biết ma lực của Cổng đánh giá lại cạn nhanh đến thế. Người duy nhất chịu tội ở đây chính là cái người đã tạo ra hệ thống ma lực của Cổng đánh giá thôi!
Nhưng giờ phải làm sao để mọi người thấy hợp lý để không làm ầm lên với ông hội trưởng đây? Có cách nào giải quyết vụ này êm đẹp không ta?
Mà cũng không còn thời gian nữa rồi.
「Chúng ta có thể ra ngoài trước khi Cổng đánh giá đóng không?」 Tôi hỏi.
「Nó sẽ không đóng ngay lập tức. Mà ta cũng không biết chúng ta còn bao nhiêu thời gian nữa. Bình thường thì bên ta sẽ cố gắng ra ngoài ngay khi cánh cổng có dấu hiệu sắp đóng. Dù gì cũng không ai muốn bị nhốt lại ở trong này mà」 Ông hội trưởng trả lời.
Đúng rồi. Chẳng có thằng ngu nào muốn ở lại khi Cổng đánh giá đóng cả. Ai cũng ráng co giò chạy lẹ ra ngoài hết đó.
「Vậy giờ mình nói có một mạo hiểm giả cấp cao đã tham gia và khiến ma lực bị rút cạn luôn có được không?」 Tôi đưa ra ý tưởng.
「Mạo hiểm giả cấp cao có ai thèm dùng vũ khí do dân nghiệp dư rèn tham gia đâu. Với lại cứ cho là có một người thật như vậy ở đây thì ai mà không biết chứ. Lỡ ai hỏi thì ta trả lời làm sao đây?」 Ông hội trưởng bác bỏ ngay.
Tôi nghĩ lâu lắm mới ra vậy mà bị bác cái một.
Sau đó, tôi lại nghĩ tới nếu có một con quái vật siêu mạnh xuất hiện... Ài, nó chỉ thu hút càng nhiều mạo hiểm giả đến tiêu diệt nó thôi. Rồi từ đó càng có nhiều mạo hiểm giả đến tham gia thử thách tại Cổng đánh giá. Rồi chúng tôi lại không thể giải thích sao nó không hoạt động.
「Vậy nếu cả cái hang bị sụp thì sao? Nếu chúng ta nói do hang sụp lún nên không ai vào được. Nếu muốn thì con có thể thổi bay luôn cái hang này bằng ma lực nè」 Tôi nói với vẻ mặt điên cuồng.
「Làm ơn đừng có làm thế!」Ông hội trưởng liếc tôi cháy mắt.
「Con không có hủy nó thật đâu. Chỉ phá chút xíu đủ để người ngoài thấy thôi à」 Tôi nói, vẫn với vẻ mặt điên rồ.
Tôi không biết khi nào Cổng đánh giá đóng hoàn toàn, nhưng nếu chỉ có vài người thấy nó thì tin tức sẽ được lan truyền đi rất nhanh.
「Rồi khi sửa hang là người ta phát hiện ra liền thì làm sao hả?」 Ông hội trưởng phản bác.
À quên, cái hang mà bị sụp thì sẽ có người tới sửa. Làm giả dễ bị phát hiện lắm.
「Vậy nói với họ là 「Ta, hội trưởng, sẽ đích thân sửa nó một mình」đi」 Tôi gợi ý.
「Ta thấy không ổn đâu. Với lại nếu nó đã đóng lại thì có vô cũng chẳng làm gì」 Rojina-san cũng không đồng ý.
「Và ta sẽ bị ăn chửi dài dài cho tới tận năm sau luôn」 Ông hội trưởng bực bội.
Cả ông hội trưởng và Rojina-san đều bác bỏ ý tưởng của tôi. Chậc, người ta đã cố gắng lắm rồi đó, phũ dữ vậy.
「Vậy hai ông tính sao? Chứ con là con sắp về nhà rồi đó」 Tôi nói.
Ba chị em tôi không còn lý do gì để ở lại đây nữa.
Ông hội trưởng và Rojina-san rơi vào trầm tư khi leo cầu thang.
Không biết hai ông chú này đang nghĩ gì nữa? Cả ông hội trưởng và Rojina-san đều không giỏi nói dối ha. Hay tôi mới là người thật thà ở đây nhỉ?
「Vậy để con truyền ma lực cho nó thì sao? Mấy cái thử thách này đều dùng ma lực mà. Nếu ông muốn con có thể làm liền bây giờ luôn」 Tôi chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Tôi còn kha khá ma lực trong người nên nếu chỉ là thử thách cho mấy tên tập sự thì chắc cũng trụ được vài lần. Cổng đánh giá đóng là tại tôi mà, giờ tôi truyền ma lực cho nó đúng quá rồi còn gì.
[……]
[……]
Ông hội trưởng và Rojina-san quay sang nhìn nhau.
「Hử? Con nói gì kì à?」 Tôi có chút bối rối, hông lẽ ý này cũng hông được.
「Chúng ta đã tích tụ ma lực trong cả ngọn núi này cả năm nay bằng cái vòng tròn ma pháp khổng lồ kia. Làm gì có chuyện ma lực của một người đủ cho nó chứ」 Ông hội trưởng hoài nghi.
「Đúng là vậy, nhưng con khá tự tin vào lượng ma lực của mình. Con nghĩ ít nhất cũng đủ để vài tên tay mơ thực hiện thử thách. Nếu thành công thì có thể lừa được họ rồi...」
「Đúng là có thể làm thế, cứ như năm nay không có đủ ma lực」 Ông hội trưởng bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.
「Nó đã từng đóng lại chỉ sau một ngày rồi mà」 Rojina-san thêm vào.
Rojina-san và ông hội trưởng im lặng nghĩ về ý tưởng mới của tôi.
「Mà làm sao để truyền ma lực bây giờ?」 Rojina-san hỏi.
「Ta không biết. Ta chưa làm nó bao giờ」 Ông hội trưởng thành thật trả lời.
Ông ấy không biết. Nếu chưa bao giờ thử thì sao mà biết được.
Cũng có sự khác nhau giữa các nhà phát triển game, bên quản lý chung và những người có nhiệm vụ test game còn gì. Không chỉ thế mà nhà phát hành game, bên phân phối game và người mua game về chơi cũng khác nốt. Tôi thậm chí còn không biết con game này xài hệ thống gì nữa.
Không biết ai đã tạo ra vòng tròn ma thuật này nữa. Tôi có thể tự mình làm một cái không ta? Vẽ được vòng phép thì tiện lắm nhưng tiếc cái là tôi không thể nhớ nổi.
「Nhưng con có làm được không đó? Con còn ma lực không? Vừa rồi con đã truyền rất nhiều ma lực vào cặp dao để phá tường đó」 Ông hội trưởng lo lắng.
Tôi thử tập trung ma lực trong tay.
Ngon, tôi vẫn có thể làm được. Đúng là tôi đã truyền rất nhiều ma lực vào cặp dao nhưng đâu có nghĩa là tôi đã dùng cạn ma lực của mình đâu. Cái gì cũng có giới hạn đó nha. Tôi đâu thể truyền tất cả ma lực của mình vào cặp dao được.
「Đừng lo, con vẫn còn ma lực. Chuyện này cũng tại con mà ra mà」 Tôi nói.
「Không không không, người xấu là ông già này cơ」 Rojina-san chen vào, chỉ thẳng mặt ông hội trưởng.
Ông hội trưởng lườm toét mắt Rojina-san.
「Ông ta đã gặp qua bao nhiêu mạo hiểm giả rồi mà vẫn không thể nhìn thấy năng lực của con đó, cô Gấu」 Rojina-san tiếp tục chọc ngoáy.
「Sao tôi biết được? Nhìn vẻ ngoài thì cô Gấu đây trông đâu có mạnh mẽ gì」 Ông hội trưởng chống chế đáp.
Cả hai liếc nhau nghiến răng nghiến lợi nói.
Haizz, người lùn nào cũng đều cứng đầu như nhau.
Tôi khẽ thở dài.
「Rồi rồi, giờ con tới đâu để truyền ma lực đây?」 Tôi lên tiếng cắt ngang tình hình căng thẳng hiện tại.
「À, có một nơi giống giống vậy. Để ta tới kiểm tra thử xem」
Ông hội trưởng chạy băng băng leo lên cầu thang. Cùng lúc đó, trong hàng ngày càng tối hơn. Có vẻ ma lực sắp cạn hết rồi. Tôi phải nhanh lên mới được.
Chúng tôi chạy vội lên trên, tiến thẳng đến cuối hành lang nơi có một cánh cửa. Đây là nơi chúng tôi vào nè. Có vẻ đây là cổng vào của Cổng đánh giá.
Tuy nhiên, ông hội trưởng lại quẹo trái.
「Đường này!」 Ông hội trưởng chỉ.
Đi bộ một lúc nữa, một cánh cửa được khảm trên vách đá.
「Rojina, ông chờ ở đây. Thật ra chỉ có tôi mới được phép vào đây thôi, cô là ngoại lệ lần này thôi đó, cô Gấu」 Ông hội trưởng nói với giọng nghiêm túc.
「Tôi hiểu rồi」
Rojina-san đứng trước cửa trong khi tôi và ông hội trưởng bước vào trong. Bên trong cứ như một một cái lỗ được đào vội, hai bên tường toàn là mặt đá lởm chởm. Nó cũng rộng cỡ một cái phòng lớn. Trần nhà cao gấp hai lần tôi.
「Cô Gấu, con chắc là mình ổn không đó?」 Ông hội trưởng lo lắng hỏi.
「Dạ, chắc vậy」 Tôi trả lời.
「Nếu vậy thì tới đây đi」
Ông hội trưởng gọi tôi đến giữa căn phòng, nơi tôi tìm thấy vòng tròn ma pháp và ma thạch đặt ngay ngắn ở đó. Ngoài ra còn có vô số ma thạch rải khắp vòng tròn ma pháp, cả vòng nhỏ lẫn vòng lớn.
Viên ma thạch ngay giữa phòng là cái lớn nhất, nhưng nó không lớn bằng ma thạch của con Kraken tôi đã nấu lẩu. Mà nhìn chung là cũng thuộc hàng khủng rồi. Nó không có màu gì cả, không như ma thạch màu xanh đại dương của con Kraken.
Ông hội trưởng cúi xuống kiểm tra ma thạch.
[Biết ngay mà. Ma lực dần cạn đi rồi」 Ông hội trưởng nhăn mặt.
Màu của ma thạch càng đậm thì ma lực càng nhiều và ngược lại, màu càng nhạt thì ma lực càng ít.
Nếu ma thạch vốn không có màu, một khi có ma lực thì nó sẽ trở nên trong suốt, lấp lánh sắc cầu vòng. Nhưng nếu mất đi ma lực, cả viên ma thạch sẽ chuyển sang màu kính mờ. Và viên ma thạch trước mắt tôi đây đang rơi vào tình trạng đó.
「Vậy con chỉ cần truyền ma lực vào là được nhỉ?」
「Chắc vậy, nhưng con có làm được không?」 Ông hội trưởng quan tâm hỏi.
Tôi đặt cả hai Tay gấu lên viên ma thạch. Tôi tập trung ma lực vào Tay gấu và truyền chúng vào viên ma thạch. Dần dần, màu mờ đục của nó biến mất, thay vào đó là một viên ma thạch trong suốt dần xuất hiện.
Đổi lại, ma lực của tôi đang bị hút cạn. Nó hút nhiều hơn những gì tôi nghĩ.
Hơn nữa tôi vừa mới chiến đấu với bản fake dỏm của mình và phá hủy năm bức tường ma thuật siêu dày đó. Nhiêu đó thôi đã ngốn phần lớn ma lực của tôi rồi.
Lẽ ra tôi nên chuyển sang dạng gấu trắng thì tốt hơn. Nhưng giờ tôi không thể thay đồ trước mặt ông hội trưởng và Rojina-san được. Dù nhỏ xinh thế này nhưng tôi là một thiếu nữ 15 tuổi đó. Dù có thể tạo ra một cái phòng thay đồ nhưng tôi không muốn thay đồ trước mặt người khác đâu.
Mong là lượng ma lực của tôi đủ để viên ma thạch này ăn no.
Khi tôi truyền ma lực vào, căn phòng mờ tối dần sáng lên. Không lẽ ma lực của tôi đang được dùng để tiếp năng lượng cho cả cái động này sao?
Như vậy thì ma lực của tôi thật sự đang truyền vào vòng tròn ma thuật của Cổng đánh giá rồi.
Tôi tiếp tục truyền ma lực vào. Tập trung càng nhiều ma lực dồn vào nó. Ờm, chừng nào mới kết thúc vậy?
Tôi thấy hơi hơi... chóng mặt rồi đó.
「Cô Gấu! Cô đã truyền đủ rồi! Nếu còn tiếp tục thì cô sẽ ngất xỉu mất!」
Ông hội trưởng la lên. Tôi vội vàng nhấc tay mình khỏi viên ma thạch khi nghe thấy giọng ông ấy. Sau đó, tôi hít một hơi thật sâu. Có lẽ tôi truyền hơi lố ma lực vào nó thì phải.
「Cô Gấu, cô ổn chứ?」 Ông hội trưởng lo lắng hỏi.
「Con không sao. Nó hút hơi nhiều ma lực hơn con nghĩ thôi」 Tôi trả lời.
Viên ma thạch đã từng mờ đục mà giờ đã trở thành một viên pha lê trong suốt rồi. Tôi không biết nó đã hút được bao nhiêu nhưng chắc cũng đủ rồi ha.
「Giờ ta được cứu rồi! Chắc nó có thể hoạt động một chút. Con giỏi thật đó! Ta chưa bao giờ nghĩ nó có thể khôi phục nhiều ma lực đến mức này」 Ông hội trưởng kinh ngạc.
「Vậy thì tốt quá rồi」 Tôi cười vui vẻ đáp.
ʕ •ᴥ•ʔ
Hội trưởng POV
Nhờ Cô Gấu mà Cổng đánh giá đã có thể mở cửa trở lại.
Vào ngày đầu tiên, thợ rèn nghiệp dư và các mạo hiểm giả cấp thấp đến để kiểm tra kỹ năng của mình. Ta mừng là mọi chuyện có thể diễn ra suôn sẻ. Có trường hợp các thử thách có thể rèn giũa kỹ năng để họ có thể trở thành một thợ rèn xuất chúng mà.
Khi ta đi cùng và xem họ thực hiện thử thách, càng xem lâu thì ta càng thấy là lạ. Lần nào cũng có một con gấu xuất hiện trong bài kiểm tra.
Lẽ ra phải là một con sói nhưng không, nó lại à một con gấu to cỡ một con sói, rồi một con gấu trưởng thành khi thứ lẽ ra phải xuất hiện là Tiger Wolf. Thậm chí còn có hình gấu được khắc trên tường nữa kìa. Ta chỉ có thể nghĩ đây là ảnh hưởng từ ma lực của cô bé gấu đó.
Tuy các mạo hiểm giả và thợ rèn tham gia đều thấy vụ này hơi kì nhưng không ai nói gì. Cũng may là nội dung các bài kiểm tra của Cổng đánh giá đều được giữ bí mật nên dù các thử thách đều là gấu đi nữa cũng không ai biết được.
Ta đã cố lờ đi vấn đề này rồi.
Nhưng sao ta vẫn thấy đau lòng khi chứng kiến lũ gấu bị tấn công vậy?
Ta chỉ có thể cầu mong là năm sau không có gấu nữa thôi.