Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 11: Gấu-san đi du lịch cùng mọi người (330-376) - Chương 332: Gấu-san trở về Crimonia

Tôi chơi với Flora-sama một lúc và quyết định trở về nhà trước bữa tối.

「Gấu-san, lần sau lại đến chơi với em nha~♪」

Tất nhiên rồi~ tôi hứa với Công chúa Flora sẽ sớm trở lại để gặp em ấy rồi tìm đường thoát khỏi Lâu đài. Nhưng trước khi kịp trốn thoát thì tôi đã bị mụ phù thủy Eleanora-san tóm được.

「Yuna-chan, đến nhà cô ăn tối nha?」

「Con muốn về nhà ạ」

Tôi lịch sự từ chối lời đề nghị của cô ấy vì tôi muốn trở về Crimonia càng sớm càng tốt.

「Nhưng nếu về nhà ngay lúc này thì Yuna-chan sẽ phải ăn tối một mình trong cô đơn đó~」

「Có Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở đây nên không sao đâu ạ」

Tôi triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyuu rồi bế cả hai lên tay để tuyên bố điều đó.

Hơn nữa, tôi cũng không cô đơn dù chỉ có một mình đâu nhé, đừng coi thường cựu Hikikomori. Với tôi thì không gì tuyệt vời hơn một bữa tối trong yên tĩnh.

「Dù con nói vậy nhưng Shia sẽ buồn lắm đó, bởi vì Yuna-chan đến Thủ đô rồi đi về mà thậm chỉ còn chẳng thèm ghé thăm con bé một lần」

Ặc~ nếu cô ấy đã nói vậy thì liệu tôi có còn cách nào để từ chối nữa không?

Cuối cùng thì tôi đành chấp nhận ghé sang nhà Eleanora để thăm Shia và dùng bữa tối.

~~~

~~

~

「Yuna-san? Sao cậu lại ở Thủ đô vậy?」

Shia, người đang mặc một chiếc váy ngắn xinh xắn, tỏ vẻ khá ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi.

Hiếm khi tôi nhìn thấy Shia mặc quần áo thường ngày, vậy nên tôi cứ nghĩ rằng đồng phục ở trường mới là trang phục mặc định của nhỏ cơ.

Maa~ nói vậy thôi nhưng đi học về thì tất nhiên cậu ấy phải thay quần áo rồi. Đâu phải ai cũng mặc mỗi một bộ đồ gấu suốt cả ngày giống như tôi…

「Tớ tới vì có chút việc ở Cung điện」

「Và sau khi xong việc thì Yuna-chan định chuồn thẳng về Crimonia mà không thèm ghé thăm Shia luôn đó~ may mắn cho con là mẹ đã kịp tóm được con bé và mang về đây rồi nè~♪」

Tôi không hề có ý định chạy trốn đâu nhé. Tôi chỉ muốn về nhà… một cách bình thường.

「Cậu đến vì công việc sao? Là kiểu công việc gì thế?」

Tôi kể cho Shia nghe một chút về chuyến đi đến sa mạc của mình. Nhỏ có vẻ rất tò mò ủy thác mà Nhà vua đã giao cho tôi. Tuy nhiên, tôi không thể kể cho nhỏ nghe về tấm pha lê hay con bọ cạp vì có khả năng cao là Shia sẽ nài nỉ tôi cho nhỏ xem nó. Cuối cùng tôi chỉ nói rằng tôi được lệnh mang một món đồ đến thành phố sa mạc mà thôi.

Chà, tôi không giỏi nói dối, vậy nên tốt nhất là cứ im lặng. May mắn thay, Eleanora-san cũng có cùng suy nghĩ với tôi vậy nên cô ấy cũng chẳng nói thêm điều gì khác.

Nhưng cổ vẫn sẽ viết thư cho Cliff đúng không?

Sau cuộc trò chuyện ngắn với Shia, cả ba người chúng tôi ăn tối cùng nhau. Tôi cũng sẽ ở lại dinh thự của Eleanora-san đêm nay.

Uu~ cuối cùng thì tôi chẳng thể trở lại Crimonia theo đúng kế hoạch. Vậy nên, tôi đành chìm vào giấc ngủ trong khi ôm Gấu Yuru và Gấu Kyuu vào lòng.

~

~~

~~~

Sáng hôm sau, sau khi cả ba chúng tôi dùng bữa sáng cùng nhau, tôi tiễn Shia đến trường và Eleanora-san đến Cung điện; mong là hôm nay cô ấy sẽ làm việc chăm chỉ.

「Yuna-san, lần sau đến chơi hãy kể cho tớ nghe về Noa nhé」

「Cô cũng muốn nghe chuyện về Cliff nữa」

Tôi được mẹ con họ giao cho một nhiệm vụ như thế đấy. Tôi không đến Thủ đô chỉ để báo cáo tình hình gia đình của mấy người đâu nhé.

Dù sao thì tôi cũng hứa với Shia sẽ kể cho nhỏ nghe về Noa vào lần sau.

Còn Cliff thì… kệ ổng đi.

「Vậy thì hẹn gặp lại, lần sau tớ sẽ mang cho cậu những câu chuyện thú vị」

「Cậu hứa rồi đấy nhé!」

「Sớm trở lại nha, Yuna-chan~」

Cả hai vẫy tay chào tạm biệt tôi và lần lượt rời đi.

Sau khi cuối cùng cũng được thả, tôi một mình trở về nhà gấu ở Thủ đô.

Đã một ngày trôi qua kể từ khi tôi rời khỏi Nhà gấu rồi đó. Có quá nhiều thứ xảy ra chỉ trong một ngày, đến mức tôi không thể tin nổi mình chỉ vừa tạm biệt Karina vào buổi sáng ngày hôm qua.

ʕ˘・ᴥ・˘ʔ 

Sau khi về tới nhà gấu ở Crimonia, tôi bước vào phòng và lặng lẽ chui lên giường. Cuối cùng, tôi triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyuu ở dạng mini ra và ôm cả hai vào lòng.

Rốt cuộc thì trong tất cả nhà gấu, nhà gấu ở Crimonia vẫn là yên tĩnh nhất. Căn phòng ngủ của tôi cũng là nơi tôi cảm thấy an toàn và thoải mái nhất. Dù là nhà gấu ở Thủ đô hay các nhà gấu du lịch được bày trí tương tự nhưng tôi cũng không thể tìm được cảm giác này.

Chà ~ được trở về nhà sau một hành trình dài thật sự mang lại một cảm giác khác biệt.

Bởi vì công việc đã hoàn tất nên tôi có thể tự do lười biếng, nằm ườn cả ngày rồi nhỉ? Tôi quyết định sẽ tự thưởng cho mình một kỳ nghỉ dài sau khi đã làm việc chăm chỉ.

Trong khi ôm Gấu Yuru, Gấu Kyuu và cuộn tròn trên giường thì găng tay gấu của tôi bỗng phát ra tiếng kêu “Kuu~n, Kuu~n, Kuu~n”.

Hm? Gì thế nhỉ?

Tôi giật mình ngồi dậy và nhận ra đó là điện thoại gấu đang đổ chuông.

Là ai vậy nhỉ?

Chỉ có mỗi Fina và Ruimin sở hữu điện thoại gấu của tôi thôi. Nhưng tôi vừa gọi cho Fina hôm qua vậy nên có lẽ đây là cuộc gọi của Ruimin. Tôi lấy chiếc điện thoại gấu ra và truyền ma lực vào nó.

『Yuna-oneechan? Chị có nghe em nói gì không?』

Giọng nói vang lên từ bên kia là giọng của Fina.

「Chị nghe rất rõ」

『May quá, cuối cùng em cũng có thể gọi cho chị rồi』

Giọng của Fina qua điện thoại nghe có vẻ nhẹ nhõm hơn sau khi tôi đáp lại.

「Chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra sao?」

『Không có gì đâu ạ, chỉ là em có một chuyện muốn hỏi Yuna-oneechan. Bây giờ chị có rảnh không?』

「Chị rảnh, Fina cứ nói đi」

Tôi chỉ đang thơ thẩn bên trong phòng mình mà thôi.

Công việc hiện tại của tôi là chơi đùa cùng Gấu Yuru và Gấu Kyuu. Skinship cũng rất quan trọng đó.

「Chuyện mà Fina muốn hỏi là gì thế?」

『Mẹ muốn biết khi nào Yuna-oneechan sẽ về tới ạ. Nếu có thể thì chị cho em biết thời gian cụ thể nhé, em sẽ nói lại với mẹ』

Fina quả là một cô bé ngoan.

「Thật hiếm khi Tirumina-san lo lắng về những chuyện như thế này nhỉ?」

Bình thường tôi có về muộn một chút thì cô ấy có vẻ cũng không bận tâm cho lắm. Bởi vì hầu hết công việc ở nhà đều đã có người đứng ra quản lý và không cần đến sự có mặt của tôi.

『Mẹ có rất nhiều điều muốn hỏi Yuna-oneechan về chuyến đi biển sắp tới ạ』

Ồ, vậy ra đó là lý do?

「... Có khi nào Tirumina-san đang nổi giận vì chị không?」

『Mẹ không giận chị đâu, mẹ chỉ đang lo lắng vì không thể liên lạc được với Yuna-oneechan mà thôi. Vậy thì khi nào chị sẽ trở về?』

À, thật ra thì chị đã về tới rồi.

『Yuna-oneechan? Không lẽ chị đang bận việc sao?』

「…Ừm, thì… chị đang ở nhà nà~ Fina có ngạc nhiên không?」

Tôi thành thật khai báo.

『Yuna-oneechan, chị đã về tới nhà rồi á?!』

Giọng của Fina phát ra từ điện thoại vừa bối rối, vừa ngạc nhiên và có cả sự tức giận ở trong đó nữa. Rất nhiều cảm xúc hòa lẫn trong câu nói ấy.

「Hôm nay! Chị chỉ vừa mới về tới hôm nay mà thôi! Nếu không tin em có thể hỏi Gấu Yuru và Gấu Kyuu, hai em ấy có thể đứng ra làm chứng」

Gấu Yuru và Gấu Kyuu kêu lên “Kuu~n” như thể các em ấy cũng muốn bào chữa cho tôi.

「Ừm~ Fina biết đó, sau khi xong việc thì chị có hơi mệt mỏi một xíu, vậy nên về đến nhà thì chị quyết định nghỉ ngơi luôn. Chị chỉ chơi với Gấu Yuru và Gấu Kyuu mà thôi… Etto, Fina-san? em có nghe chị nói gì không?」

Tôi không biết mình có vừa đạp trúng bom hay không, vậy nên trước tiên tôi sẽ bào chữa.

『Xin lỗi nhé, Yuna-oneechan. Mặc dù chị mệt mỏi vì công việc và đang nghỉ ngơi nhưng em lại gọi điện làm phiền. Chúng ta có thể gặp nhau vào ngày mai được không ạ?』

Ồ, Fina thật sự tin lời tôi nói kìa. Em ấy đúng là một đứa trẻ ngoan.

「Không cần đâu, chị cũng định gặp Fina vào buổi chiều hôm nay mà」

Chà, tôi nói dối đó. Thật ra tôi tính dành cả ngày hôm nay để nằm ườn ra thôi. Quá nhiều công việc là không tốt. Nhưng vì Fina muốn gặp tôi nên tôi không còn lựa chọn nào khác.

『Vậy bây giờ em với mẹ có thể đến nhà của Yuna-oneechan được không ạ?』

「Không sao đâu, lát nữa chị sẽ ghé sang nhà của Fina」

『Không được, Yuna-oneechan cần phải nghỉ ngơi. Bố cũng luôn rã rời mỗi khi trở về từ công việc nên em có thể hiểu được mà. Yuna-oneechan cứ yên tâm, em và mẹ sẽ tới nhà chị ngay thôi ạ』

Nói xong thì Fina cũng cúp máy luôn; vậy nên tôi đành cất điện thoại đi và chuẩn bị để tiếp đón Fina và Tirumina-san.

Dọn dẹp? Bánh kẹo? Đồ uống? À, riêng phần dọn dẹp thì không cần thiết.

Khác với nhà gấu ở Thủ đô, nơi này luôn sạch sẽ. Về phần bánh kẹo thì tôi sẽ chuẩn bị một ít bánh quy và khoai tây chiên. Đồ uống thì có nước trái cây ướp lạnh. Có vẻ nhiêu đây là đủ rồi ha~

Giờ tôi chỉ cần cùng Gấu Yuru và Gấu Kyuu ngồi chờ Fina đến mà thôi.

Fina cũng không mất quá nhiều thời gian để đến gõ cửa nhà gấu cùng với Tirumina-san và cả Shuri nữa.

「Yuna-chan, cô nghe Fina nói con vừa về tới, con có mệt không?」

「Con đã khỏe hơn rồi, dù gì thì con cũng chỉ nằm ườn ở nhà thôi mà」

「Xin lỗi vì làm phiền con lúc đang mệt mỏi nhé, nhưng cô thật sự có một số chuyện cần thảo luận với Yuna-chan」

「Không sao đâu ạ, giờ thì mọi người ngồi xuống trước đã」

Tôi mang đồ ăn vặt và đồ uống đã chuẩn bị sẵn ra bàn.

Sau đó, tôi để Fina và Shuri ngồi xuống ghế rồi đặt Gấu Yuru và Gấu Kyuu lần lượt vào trong lòng cả hai.

Có vẻ như cả hai đều rất yêu thích chất lượng phục vụ của nhà gấu.

「Vậy, chuyện cô muốn nói với con là gì thế?」

「Cô muốn Yuna-chan sớm quyết định ngày khởi hành để bọn cô có thể thông báo lịch nghỉ. Cô cũng cần sớm liên hệ với những người giúp chúng ta chăm sóc lũ chim. Hơn nữa…」

Giọng của Tirumina-san trầm hơn một chút ở đoạn cuối.

「Có chuyện gì vậy ạ?」

「Ừm, cô muốn chắc chắn rằng Gentz có thể xin nghỉ phép ở Guild để tham gia cùng chúng ta」

Cô ấy nói trong khi thể hiện một chút cảm xúc xấu hổ.

「Bố đã làm việc không ngừng nghỉ để có một kì nghỉ dài đấy ạ」

「Thật sao?」

「Vâng! Bố cũng rất mong chờ chuyến đi biển sắp tới đó, Yuna-neesan」

Theo lời của Shuri thì Gentz-san đang làm việc rất chăm chỉ để có thể đi du lịch cùng gia đình. Bởi vì ở thế giới này không hề có khái niệm kỳ nghỉ hưởng lương, vậy nên có vẻ như Gentz-san đang cố gắng hết sức để làm bù cho những ngày nghỉ sắp tới.

Gentz-san đã kết hôn với Tirumina-san được một thời gian rồi nhưng cả hai người chẳng hề có thời gian để đi đâu cả. Vậy nên chuyến đi này có thể được xem là tuần trăng mật của hai vợ chồng họ luôn nhỉ? Dù sao thì cả Fina và Shuri đều trông có vẻ rất hạnh phúc vì điều đó.

「Con thì không có vấn đề gì hết. Tirumina-san cứ quyết định lịch trình đi ha~」

「Nhắc mới nhớ, con định sẽ đi bao nhiêu ngày thế? Cô muốn thông báo cho khách hàng trước khi chúng ta đóng cửa」

Để xem nào, mất 1 ngày để di chuyển đến đó, 2 ngày để trở về? Liệu 5 ngày có đủ để mọi người thoải mái vui chơi không nhỉ?

Nếu tổng cộng thì có lẽ…

「Chắc là khoảng từ 7 đến 10 ngày đấy ạ?」

「Nhiều vậy sao!?」

「Tạm thời chỉ là kế hoạch thôi ạ」

Dù sao thì kế hoạch ban đầu của tôi cũng là để mọi người tận hưởng chuyến du lịch nghỉ dưỡng này một cách thoải mái. Vậy nên một kỳ nghỉ dài sẽ tốt hơn.

Với lại, người ta cũng thường bảo dài tốt hơn ngắn và to tốt hơn nhỏ đấy còn gì.

「Nhưng nếu như vậy thì doanh thu của chúng ta sẽ giảm đi đáng kể đó, Yuna-chan」

À, cái đó thì tôi không quan tâm.

Đây là một chuyến đi chơi của công ty, và mục đích của chuyến đi này là để thưởng cho mọi người vì họ đã làm việc chăm chỉ trong suốt thời gian qua.

Những vấn đề khác sẽ không được ưu tiên vào lúc này.

「Chúng ta chỉ cần làm việc chăm chỉ khi về là được」

「Đó là cả một vấn đề lớn đấy. Mồ~ vậy còn phương tiện đi lại thì sao. Yuna-chan nói rằng cứ để đó cho con nhưng vì chúng ta có rất nhiều người nên cô vẫn lo lắm」

Ặc, tôi hoàn toàn bên béng mất vụ đó. Quả nhiên là tôi không thể dùng Cổng gấu để đưa mọi người ra biển được đúng không?

「Ổ- Ổn thôi ạ! Con đã tính hết cả rồi!」

「... Thật không?」

Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ.

Không phải là tôi hoàn toàn quên mất chuyện đó. Tôi đã nghĩ ra một giải pháp tuyệt vời rồi. Chỉ là tôi tạm thời quên béng- à không, tôi vẫn luôn nghĩ về nó đấy chứ!

「... Có thật không vậy, Yuna-chan?」

Tirumina-san vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt đầy nghi ngờ, nhưng tôi đã chống lại điều đó bằng vẻ mặt giả nai.

「Thôi được rồi, vậy thì nhờ con lo chuyện đó nhé」

Tôi thắng rồi! Không quan trọng là thắng cái gì hay thắng chỗ nào, nhưng mà thắng là thắng!

「Ngoài ra thì cô cũng đã hỏi Fina về chỗ ở của mọi người, nhưng thật sự là cô không hiểu lắm」

「Chúng ta sẽ ở trong một nhà gấu khổng lồ đấy ạ!」

Shuri dang rộng hai tay để diễn tả điều đó. Mặc dù chuyện đó suýt chút nữa đã khiến cho Gấu Kyuu đang ngồi trên đùi em ấy lăn xuống đất nhưng Shuri đã kịp thời ôm bé gấu lại.

「Đúng như Shuri nói, chúng ta không cần phải lo về chỗ ở đâu ạ」

Bởi vì lần này tôi đã làm ra một nhà gấu siêu to khổng lồ luôn rồi.

「Cô cũng tò mò về nhà gấu khổng lồ mà mấy đứa nói tới lắm, nhưng chỉ cần có nơi để ở là được rồi. Nguyên liệu nấu ăn chúng ta sẽ mua từ thị trấn bên kia phải không?」

「Vâng, nhưng nếu cô lo lắng thì con cũng sẽ mang thêm nguyên liệu theo ạ」

Trong trường hợp khẩn cấp thì bên trong Hộp gấu vẫn chứa đầy thịt, rau củ và bột mì. Và nếu thời tiết không quá xấu, chúng tôi hoàn toàn có thể câu được cá tươi. (Gấu bắt cá!)

「Vậy giờ chúng ta chỉ cần quyết định thời gian cho chuyến đi nữa mà thôi」

Có vẻ như Tirumina-san đã sắp xếp hầu hết mọi việc trong lúc tôi lang thang ngoài sa mạc, vậy nên lịch trình được quyết định một cách khá dễ dàng.

「Vậy thì 10 ngày nữa chúng ta sẽ khởi hành, cô sẽ liên lạc với Guild thương mại để dán thông báo đóng cửa. Mylene-san cũng đã sắp xếp vài người đến chăm sóc lũ chim trong lúc chúng ta đi vắng rồi」

Cô ấy đã chuẩn bị sẵn áp phích về kỳ nghỉ của cửa hàng và soạn lịch trình chăm sóc lũ chim cho những người ở Guild thương mại.

Một mình Tirumina-san đã xoay sở để hoàn thành tất cả những việc đó.

Nghĩ lại thì, mặc dù tôi là người khởi xướng cho chuyến đi này nhưng Tirumina-san mới là người vất vả nhất phải không?

Tuy nhiên, cô ấy trông rất vui, vậy nên mọi chuyện vẫn ổn đúng chứ?

「Tirumina-san, cảm ơn cô nhiều lắm」

「Hở? Sao con tự nhiên lại cảm ơn cô thế?」

「Không có gì đâu, con chỉ nghĩ rằng con nên cảm ơn người đã luôn chăm sóc mình thôi ạ」

Vì tôi bỗng nhiên thành thật bày tỏ lòng biết ơn của mình, vậy nên Tirumina-san có hơi giật mình và bày ra vẻ mặt nghiêm túc.

「Mồ~ con đang nói gì thế. Bọn cô mới là người được Yuna-chan chăm sóc đó. Nhờ Yuna-chan mà gia đình cô mới có một cuộc sống hạnh phúc như bây giờ」

Cuối cùng, Tirumina-san chỉ nhìn tôi và mỉm cười trìu mếm. Thông qua nụ cười ấy, tôi cũng cảm nhận được sự chân thành mà cô ấy dành cho tôi.

Thật tốt vì sau khi đến được thế giới này, người đầu tiên tôi gặp là Fina.