Tôi quyết định ngừng suy nghĩ về 2 viên đá mà tôi vừa mới có được và đi lên tầng trên.
Kumamonite?
Nghĩ về thứ mà mình không biết cũng chẳng có ích gì, bây giờ cứ để chuyện đó qua một bên đã.
Sau khi lên tầng trên, tôi sử dụng ma thuật dò tìm để kiểm tra xem có còn con Golem nào hay không.
Hmm, bên kia à.
Chúng vẫn tiếp tục di chuyển ngay cả khi con trùm đã bị đánh bại, huh. Maa, chuyện đó cũng có thể là do chúng không có liên kết gì với con Mithril Golem hết. Mặc dù tôi sẽ gặp rắc rối nếu mà chúng vẫn tiếp tục xuất hiện.
Mặc dù rất phiền nhưng tôi phải phá hủy tất cả Golem ở đây và chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Chúng có thể sẽ không tiếp tục hồi sinh nữa.
Tuy nhiên tự mình đi tiêu diệt hết đám chúng nó thì mệt thật…
Khi tôi đang nghĩ đến việc nhờ nhóm của Jade-san giúp thì Gấu Yuru và Gấu Kyu chạm vào tôi.
「Hai em sẽ giúp chị à?」
Cả hai cùng kêu lên để trả lời.
「Cám ơn nha.」
Tôi ôm cả hai và nói cám ơn.
Vậy chị sẽ xử lý bọn Golem sắt, còn Golem đất và Golem đá thì để cho hai em được không?」
Cả hai gật đầu và chạy vào đường hầm.
「Nhớ chăm sóc lẫn nhau nữa nha.」
Tôi chỉ nghe ‘Kuun’ từ đằng xa như câu trả lời.
Tầng trên sẽ được Gấu Yuru và Gấu Kyu giải quyết , chỉ còn lại bọn Golem sắt để tôi tự do bán hành thôi.
Hầm mỏ không rẽ nhánh nhiều, nên cũng không mất nhiều thơi gian. Tôi sử dụng ma thuật dò tìm để chọn hướng đi.
Tôi đi theo hướng khác với hai bé Gấu và hình như cả hai đang làm rất tốt phần việc của mình.
Khi tôi giải quyết bọn Golem sắt xong, tôi quyết định đến giúp hai em ấy, nhưng mà tất cả tín hiệu của bọn Golem đã biến mất hết.
Tôi tiến đến cổng hầm mỏ và thấy Gấu Yuru và Gấu Kyu đang vui vẻ ngồi kế bên nhau đợi tôi.
Vâng, cả hai đã giải quyết bọn Golem cực kì nhanh chóng.
「Cám ơn hai em Gấu Yuru, Gấu Kyu.」
Tôi cám ơn hai em ấy và thu cả hai trở về găng tay Gấu.
Đúng như dự đoán, dọn hết bọn Golem sau khi đánh bại Mithril Golem đã làm tôi rất mệt. Tôi muốn trở về quán trọ và nằm ngủ.
Trên đường tôi đi, tôi nhận ra có rất nhiều người tò mò nhìn tôi nhưng tôi lờ hết bọn họ và khi tôi về đến quá trọ thì Bakaranger và nhóm của Jade-san đã ở đó rồi.
“Yuna, trễ thế.”
“Tôi nghĩ em sẽ ổn mà Yuna-chan, nhưng chúng tôi đã rất lo vì em về trễ thế này đấy.”
Ah, vì tôi phải dọn dẹp cả cái hầm mỏ mà.
“Tôi về trể vì phải đánh nhau với bọn Golem.”
“Chẳng ích gì đâu và ngày mai chúng cũng sẽ hồi sinh nữa thôi.”
Senya-san nói như thế.
“Về chuyện đó thì, Jade-san anh có thể làm vài thứ giúp tôi không?”
“Chuyện gì thế?”
“Tôi đã phá hủy tất cả Golem bao gồm cả con Boss ở tầng dưới cùng, nên ngày mai anh có thể đến kiểm tra xem chúng có hồi sinh nữa hay không được chứ?”
“…Xin lỗi, em vừa nói gì thế?”
“Tôi đã phá hủy tất cả Golem bao gồm cả con Boss ở tầng dưới cùng nữa nên….”
“…Yuna-chan, em đang đùa sao?”
“Không tôi đã phá hủy hết bọn chúng, nhưng mà tôi không biết chúng có hồi sinh lại hay không.”
Ít nhất thì tôi sẽ biết điều đó vào ngày mai.
“Oi, con thú cưng đằng kia, đừng có nối dối nữa! Cô nói với chúng tôi là con thú cưng như cô có thể đánh bại con Golem đó một mình, cái con mà 5 người chúng tôi không thể đánh được đó hả? Đừng có nói nhảm nữa.”
BakaRed tiến đến tôi với một tay đang cầm ly bia. Hắn ta nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi sao?
Trong khi dọn dẹp hầm mỏ thì tôi cũng tiện tay thử nghiệm thêm một số ma thuật sấm sét, và để kiểm tra kết quả của quá trình luyện tập tôi sử dụng Lightning Kuma Punch và “đấm nhẹ” vào hắn ta.
“Ugya!”
BakaRed phát ra một âm thanh kì lạ rồi gục xuống.
“Babord!?”
Party của hắn nhanh chóng chạy đến chổ hắn.
Họ gọi tên hắn, nhưng không hề có phản ứng.
Hắn chỉ mới mất ý thức và còn sống có phải không nhỉ?
E~to, có phải tôi đấm hơi mạnh không? Dường như tôi phải luyện tập thêm rồi.
Maa, hắn còn sống mà, điều đó xứng đáng cho việc chế giễu tôi và gọi tôi là thú cưng.
Bây giờ tôi quyết định nói dối bọn họ.
“Không phải anh ta chỉ ngất đi vì uống quá nhiều hay sao?”
Tôi nói thế và chỉ vào ly bia đang lăn lóc trên sàn. Thật may mắn vì nó đã gần hết nên sẽ không làm mục sàn nhà.
“Không dời nào Babord gục khi chỉ uống có nhiêu đó…”
“Mặc dù anh ta đang ngủ sao.”
Bọn họ đều tin rằng tôi đã làm gì đó, nhưng không có bằng chứng nên không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Party của BakaRed không nói gì cả và mang hắn vào phòng, nên tôi ngồi xuống và gọi thức ăn.
“Yuna-chan, lúc nãy thật sự em không làm gì sao?”
Tôi nghiêng đầu như không hiểu họ đang nói điều gì.
“Đúng thế, Yuna-chan, em chẳng làm gì hết phải không? Balord chỉ gục vì uống quá nhiều thôi.”
Mel-san gật đầu đồng ý.
“Vậy Yuna, lúc nãy em đã nói gì thế?”
“Lúc nãy?”
“Về Golem đó.”
“Ah, về chuyện đó à. Tôi đã phá hủy tất cả bọn Golem bao gồm cả con Boss ở tầng cuối, nên nếu chúng không hồi sinh lại, thì công việc của chúng ta đã xong. Nó tùy thuộc vào mọi người có tin tôi hay không thôi.”
“Em đang nói sự thật sao?”
“Yuna đã đi trước chúng ta rồi.”
Đi trước….Mấy người cũng có dự định đánh nó hay sao…
“Thật ra thì, hôm qua trong khi đang uống với nhóm của Babord chúng tôi thống nhất. Chúng tôi quyết định sẽ cùng nhau đánh nó và chia đôi phần thưởng.”
“Chúng tôi cũng đã quyết định nghỉ ngơi hôm nay để lấy sức tiến hành kế hoạch vào ngày mai.”
“Nhưng tôi đã tiêu diệt nó rồi, huh.”
Tôi chẳng biết gì về thỏa thuận đó cả.
Tôi tưởng bọn họ đã bỏ cuộc hết rồi mà.
“Dù sao thì, em đã hạ nó một mình.”
“Maa, có nhiều cách khác nhau để tiêu diệt nó mà.”
“Ugh, tôi ước có thể xem em chiến đấu, Yuna-chan….”
Nếu mà mọi người ở đó thì tôi không thể sử dụng Cổng dịch chuyển của Gấu được.
“Yuna, xin lỗi, nhưng em có thể cho chúng tôi xem con Golem được không? Em đang giữ nó mà phải không?”
Vì tôi không còn lựa chọn nào khác, nên tôi đi ra ngoài và mang con Mithril Golem ra.
“Uwaa, thật kinh khủng.”
Họ tiến đến săm soi con Mithril Golem vỡ nát.
“Làm thế nào mà em làm được như thế này trong khi nhóm Babord chẳng làm được gì hết.”
“Sức mạnh của Gấu thật ngoài sức tưởng tượng.”
“Sức mạnh kinh khủng thế nào mà có thể đánh nó ra thành thế này?”
Khi Jade-san cố gắng kiểm tra con Golem, thì tôi nghe chủ quán trọ gọi tôi. Dường như thức ăn đã sẵn sàng. Tôi đáp trả lại chủ quán và cất con Mithril Golem vào. Vì tôi cũng không muốn họ kiểm tra nó kĩ quá, nên thật là đúng lúc.
Tôi thoải mái đi vào quán trọ.
“Việc Yuna đánh bại con Golem đó có thể sẽ gây ra ảnh hưởng tới những con Golem khác”
“Anh nói đúng. Chúng ta nên kiểm tra việc đó vào ngày mai.”
“Dù gì thì ngày mai chúng ta cũng đã lên kế hoạch đi chung với nhóm của Babord mà.”
“Đúng thế, nếu có con Golem nào còn xuất hiện, thì chúng ta chỉ cần tiến thẳng đến chổ con Mithril Golem thôi, hoặc tìm kiếm những đường hầm khác nếu chúng không xuất hiện.”
Sau khi ăn xong, tôi trở về phòng và cân nhắc việc đi đến nơi mà tôi đã đánh nhau với con Mithril Golem.
Mặc dù mọi người không đến đó thì tôi cũng không muốn bỏ mặc cái Cổng Gấu ở đó.
Tôi đã rất mệt và muốn đi ngủ, nhưng nếu tôi đi đến Mireera vào sáng ngày mai, có thể ai đó sẽ thấy tôi, và nó sẽ gây phiền phức.
Tôi không còn cách nào khác ngoài việc đi đến đó ngay bây giờ, huh.
Tôi cũng có thể làm vào tối mai, nhưng không biết sẽ xảy ra chuyện gì trước lúc đó nữa.
Vì không còn lựa chọn nào khác, nên tôi làm một cái Cổng Gấu và dịch chuyển đến nhà Gấu ở Mireera. Bên ngoài đã tối rồi, và thế có nghĩa là tôi có thể di chuyển mà không bị phát hiện.
Hơn nữa, thật tuyệt khi mà quần áo của tôi là màu đen. Mặc dù đó là bộ đồ Gấu…
Tôi chạy ra ngoài và biến mất vào màn đêm như một sát thủ chuyên nghiệp.
Và tôi rời khỏi thành phố. Thật tốt vì nhà Gấu nằm ở ngoại ô thành phố. Nếu nó ở trung tâm thì khó mà có thể di chuyển mà không bị ai phát hiện, ngay cả trong đêm tối.
Khi tôi đã đi đủ xa khỏi thành phố, tôi triệu hồi Gấu Kyu và chạy đến cái Cổng Gấu. Sau đó tôi cất Cổng Gấu đi và trở về nhà Gấu ở Mireera nhanh nhất có thể, rồi dịch chuyển về quán trọ, đổi sang bộ Gấu trắng và chui vào giường.
Và tất nhiên, Gấu Yuru và Gấu Kyu cũng ở cùng tôi khi tôi ngủ.
Ngày hôm sau, Bakaranger và nhóm của Jade-san đi đến hầm mỏ.
Tôi nói dối là vẫn còn mệt và ở lại quán trọ.
Ngoài ra, BakaRed không hề nhớ chuyện gì đã xảy ra hôm qua. Dường như hắn tin rằng lý do hắn gục tối qua là do uống quá nhiều. Thật tuyệt vì hắn là tên ngốc.
Tôi ăn sáng và trở vào ngủ tiếp.
Tôi đã cố gắng hết sức vào ngày hôm qua, nên hôm nay tôi sẽ nghĩ ngơi.
Tôi tin chắc rằng Fina cũng đang tận hưởng tại thủ đô, nên chắc về trễ chút cũng không sao đâu.
Tôi đã nhờ Eleanora-san dẫn Fina tham quan lâu đài. Lần trước chúng tôi đã không thể làm được vì bị công chúa Flora bắt lại. Tôi thật sự hi vọng em ấy có thể tận hưởng chuyến tham quan lâu đài. (Edit:v Vậy ra đây là hung thủ chính. Poor Fina-chan, em đã bị phản bội và đâm sau lưng bởi chính người mà em tin tưởng nhất)
Maa, khi tôi gọi cho em ấy bằng điện thoại Gấu thì dường như em ấy đang vui, đang mặc những bộ quần áo đẹp và ngủ trong căn phòng sang trọng.
Eleanora-san đã đưa em ấy đi xung quang lâu đài, và em ấy còn ăn trưa cùng với công chúa Flora và nhà vua nữa, nên tham quan lâu đài quả là ý tưởng tốt.
Tôi cũng đã nhờ Shia dẫn em ấy đi tham quan thủ đô nữa, chúng tôi đã ở đó vào bữa tiệc sinh nhật nhà vua, nhưng mà thủ đô lúc bình thường thì khác hẳn, nên chắc rằng em ấy sẽ vui. (Poor Fina-chan phần 2)
Tôi đã gây ra rắc rối cho Fina mà. Nên hi vọng em ấy có thể tận hưởng niềm vui.
Tôi thức dậy để ăn trưa, và trong khi tôi đang ăn thì các mạo hiểm giả quay trở lại,
“Mọi người về sớm thế?”
Tôi nói và múc lấy một muỗng súp đầy.
“Đúng vậy, chúng tôi không thể tìm ra con Golem nào hết, nên chỉ đi xung quanh hầm mỏ một lúc thôi.”
“Tôi khi thể tin được…không còn một con Golem nào cả, mặc dù có rất nhiều trước đây.”
Tôi không biết là do Mithril Golem đã bị tiêu diệt hay là Kumamonite đã bị lấy đi, nhưng dường như chúng không còn hồi sinh nữa.
“Có thật con thú cưng này đã tự mình đánh bại hết đám Golem đó?”
BakaRed nói thế trong khi nhìn vào tôi.
Tôi có nên sốc điện hắn thêm lần nữa?
“Anh cũng đã xác nhận là không còn con Golem nào ở đó nữa rồi phải không?”
“Đúng thế, nhưng đánh bại con golem mà 5 người chúng tôi không thể làm được gì hết…”
“Chúng tôi đã nói với anh những thứ mà Yuna làm trước đây rồi phải không?”
“Làm thế nào mà cô ta có thể một mình đánh bại Tiger Wolve, Black Viper rồi Vua Goblin nữa?”
“Maa, bình thường thì ai mà tin những thứ như thế phải không?”
Mel-san dường như đồng ý với logic của BakaRed.
Tôi nhìn xung quanh và thấy không chỉ riêng mình Mel-san mà tất cả họ đều đang gật đầu.
Maa, điều đó chẳng quan trọng phải không?
“Được rồi, vậy nhiệm vụ đã hoàn thành phải không?”
Tôi sẽ trở về ngay hôm nay.
“Chúng ta phải báo cáo với người quản lí hầm mỏ và thảo luận với anh ta sẽ làm gì tiếp theo nữa.”
Ah, đúng rồi, chắc chắn có người quản lí hầm mỏ mà. Tôi gần như quên mất sự tồn tại của họ.
“Yuna, em có đi báo cáo với chúng tôi không?”
“Dường như nó rất phiền nên tôi sẽ nhờ vào anh vậy Jade-san.”
Tôi sẽ nhờ anh ấy luôn vậy, dù gì thì cũng chẳng mất gì.
“Em thật sự….mà sao cũng được, nếu chỉ là báo cáo thì chúng tôi có thể làm được. Balord anh cũng đi cùng luôn.”
Oh! Tôi thật sự nên nhờ vả người khác nhiều hơn! Có lẽ tôi có tài năng đặc biệt ở khoảng này? Đùa thôi.
Tôi thật sự biết ơn anh đấy Jade-san.
“Tại sao tôi cũng…”
“Nếu anh đi với chúng tôi, thì báo cáo sẽ dễ tin hơn có phải không?”
“Vậy chỉ cần mang con thú cưng này theo là được rồi phải không?”
“Anh sẽ tin tôi nếu tôi nói ai đó như Yuna hoàn thành nhiệm vụ không?”
BakaRed nhìn tôi.
“…Không.”
“Và vì thế anh phải đi cùng chúng tôi.”
“Tôi đoán là không còn lựa chọn nào khác cả.”
Bằng cách nào đó tôi cảm thấy bị sỉ nhục.
Đó chỉ là do tôi tưởng tượng ra thôi phải không?
Maa, họ sẽ đi làm phần báo cáo phiền phức đó dùm tôi, nên tôi sẽ tha cho họ lần này.
Nhóm của Jade-san và Bakaranger đi đến chổ người quản lí hầm mỏ, nên tôi triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyu ra và tiếp tục đi ngủ.
Tôi đã ngủ một lúc và bên ngoài trở nên ồn ào. Tôi mở cửa sổ và kiểm tra, thì thấy nhóm Jade-san và Bakaranger đang bị vây quanh bởi rất nhiều người dân, đang cám ơn họ.
Nhóm Jade-san có một khuôn mặt lo lắng trong khi Bakaranger đang vẫy tay.
Nhóm của Jade-san bằng cách nào đó đã trốn thoát khỏi người dân và vào quán trọ.
Khi đang nghĩ chuyện gì đã xảy ra, tôi đi xuống phòng ăn ở bên dưới,
“Chuyện gì xảy ra thế?”
“Yuna….”
“Em thấy đó mọi người tin rằng chúng tôi là người đánh bại Golem trong hầm mỏ.”
Nhóm Jade-san bắt đầu giải thích.
Những người dân đã trông thấy 9 người bọn họ đi đến hầm mỏ sáng nay.
Họ cũng đã bị nhìn thấy lúc quay về.
Rồi lúc báo cáo với người quản lí hầm mỏ nữa.
Và lúc người quản lí cám ơn họ nữa.
Và thế là thông tin bọn Golem đã bị đánh bại lan ra rất nhanh.
Rồi, tôi có thể hình dung được chuyện đó diễn ra như thế nào, y như cái hồ sơ cá nhân của tôi vậy.
“Vậy nên, vì thế mà họ tin rằng chúng tôi là người đã đánh bại Golem.”
“Tên ngốc kia còn vẫy tay chào lại nữa chứ…”
“Im đi, tôi chỉ vẫy tay vì họ cám ơn chúng ta thôi.”
“Chúng tôi cố gắng giải thích là do Yuna làm, nhưng…”
“…Không ai chịu lắng nghe cả.”
“Chúng tôi xin lỗi.”
Jade-san cúi người xin lỗi.
Hmm, hình như tình hình chuyển biến cũng không tệ lắm phải không?
Tôi không muốn bị vây quanh và cũng không muốn nổi tiếng, nên thật sự không có gì để xin lỗi cả.
Mặc dù tôi muốn guild công nhận tôi hoàn thành nhiệm vụ, nên tôi hỏi họ về nó.
“Tất nhiên, tôi chắc chắn sẽ báo cáo nhiệm vụ là do em hoàn thành. Babord, anh cũng thế phải không?”
“Chuyện tất nhiên, tôi không hèn hạ đến mức đi cướp thành tích của người khác.”
“Tuy anh nói thế nhưng lúc nãy anh đã vẫy tay phải không?”
“Tôi vẫy tay vì họ gọi tên tôi.”
Maa, cái nhiệm vụ này nên kết thúc như thế đi, nhưng vì đã trể rồi nên tôi quyết định sẽ quay trở về vào ngày mai. Fina đang đợi tôi mà.
Tôi nói kế hoạch của tôi cho họ nghe.
“Chuyện đó, em thấy đó, chúng ta phải ở lại đây đợi thêm một thời gian nữa.”
“….?”
“Đây là ngày đầu tiên bọn Golem không hồi sinh lại, nên chúng ta không biết nó có giống như thế vào những ngày tiếp theo hay không.”
“Nên chúng ta phải ở đây 10 ngày hoặc hơn nữa.”
“Huh?”
Tôi không thể ở đây 10 ngày được,
“Anh đang đùa sao?”
“À, riêng em có thể đi về trước, Yuna.”
Tôi đã bớt căng thẳng khi nghe như thế. Tôi không thể để Fina cho Eleanora-san chăm sóc hơn 10 ngày được,
“Vì chúng tôi sẽ ở lại đây, nên em có thể về guild mạo hiểm và báo cáo không?”
“Nhưng mọi người sẽ làm gì nếu Golem lại xuất hiện?”
“Không gì cả. Chúng tôi sẽ để cho vương quốc lo liệu. Nếu mà Golem vẫn tiếp tục hồi sinh sau khi chúng ta đánh bại nó thì, chúng tôi bó tay thôi.”
Jade-san đưa hai tay lên trời như muốn nhấn mạnh nó,
“Được rồi, vậy ngày mai tôi sẽ về thủ đô.”
Lời tắc giả:
Tôi nghĩ sẽ viết phần hai của cuốn sách này sớm thôi.
Tôi sẽ không ngừng đăng, nhưng chắc sẽ là 3 ngày một lần. Tôi hi vọng mọi người có thể hiểu.
Nó làm tôi nhớ lại khi mà tôi cố gắng đăng 1 lần trong 2 ngày khi viết phần một để mọi người không thể biết về nó. Lúc đó tôi gần như đã phát điên luôn.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Lời Editor: Sắp bắt kịp eng roài, tới đó sẽ dịch từ jap nên tùy vào trans sẽ có tiến độ chậm hơn h nhiều. Riêng hôm nay có một thành viên mất tích đến h vẫn chưa tìm thấy xác nên có khi chỉ up đc mỗi chương này thôi. Nếu có ý kiến, hãy chửi Trans, Edit không liên quan… Bye ni <3