Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Vol 2: Gấu-san tận hưởng thế giới mới (027-050) - Chương 27: Tin đồn về đứa con của Gấu

Một vài ngày sau khi nhà Gấu được dựng lên, nó đã trở thành một biểu tượng nổi tiếng của cả thị trấn.

Một công trình kỳ lạ mang hình dáng một chú gấu bỗng dưng xuất hiện trên một mảnh đất trống làm tất thảy mọi người hết sức ngạc nhiên. Và còn đáng ngạc nhiên hơn nữa khi người sống bên trong cũng ăn mặc như gấu nốt.

Càng ngày càng có nhiều người đến để kiểm chứng xem thực hư chuyện đó như thế nào. Và vì như thế, dạo gần đây, hầu như bất kể lúc nào trong ngày cũng có một nhóm người cứ đứng từ xa ngắm nhìn nhà gấu.

Nhờ thế mà từ khi chuyến đến đây tới giờ, tôi thậm chí còn chưa lếch ra ngoài lần nào.

Cũng may là ngay trước khi dọn đến nhà gấu tôi đã tranh thủ mua sắm rất nhiều nguyên liệu và thức ăn, cho nên dù có trốn miết trong nhà thì tôi vẫn không bị chết đói.

「Yuna-oneechan, em đã làm xong việc của ngày hôm nay rồi ạ」

Fina chăm chỉ vẫn luôn đến nhà gấu để phân tách bọn quái vật mỗi ngày và tôi đã khó khăn lắm mới thuyết phục được em ấy nên nghỉ một ngày mỗi 3 ngày làm việc.

Hơn nữa, để tránh việc em ấy phân tách hết toàn bộ quái vật trong kho trước khi tôi ra ngoài vào lần tới, tôi còn giới hạn số lượng quái vật phân tách xuống còn 5 con mỗi ngày nữa.

Với kỹ năng lành nghề của mình, Fina chỉ cần nửa ngày là đã có thể hoàn tất công việc của em ấy.

「Cảm ơn em, đi về cẩn thận nhé」

「Vâng. Nhưng mà Yuna-oneechan, chị không định đến Guild nữa ạ?」

「Em đừng lo, rồi chị cũng phải đến thôi…」

Đúng là dạo gần đây tôi toàn nấp mình trong phòng như một con Hikikomori chính hiệu. Nếu bây giờ là mùa đông không biết mọi người có lầm tưởng tôi ngủ đông rồi không nữa.

Maa, dù sao thì tình huống bây giờ thật sự rất tệ.

Có lẽ sáng mai tôi phải bước ra khỏi nhà và đi đến Guild thôi.

-----

Sáng sớm hôm sau, sau một thời gian dài, cuối cùng tôi đã vào lại Guild.

「YUNA-SAN! Cuối cùng em cũng đến rồi!」

Helen hét lên ngay khi nhìn thấy tôi.

Chị đang làm phiền mọi người đó.

「Chào buổi sáng, Helen」

「Mồ, chị đã chờ em suốt đó có biết không? Chị còn tưởng em ngủ đông mất rồi chứ!」

「Chị chờ em làm gì cơ?」

「Em nhận được một ủy thác trực tiếp, việc này quan trọng lắm đó」

「Một ủy thác trực tiếp sao?」

「Đúng thế. Đây là yêu cầu được đích thân ngài Cliff Foscherose giao phó cho em」

「……Ai cơ?」

Tôi không hề biết cái tên này.

「Em không biết ngài ấy sao? Bá Tước Foscherose là lãnh chúa của cả vùng này đó」

「Lãnh chúa sao?」

「Đúng thế」

Lãnh chúa tức là quý tộc ha? Và quý tộc ở một thế giới fantasy như ở đây hẳn là nói về cái đám chuyên kéo bè, kéo phái trong dòng dõi hoàng tộc và mang đến hàng tá rắc rối cho người dân đúng không?

Tôi chắc chắn rằng mình chẳng muốn liên quan gì tới đám đó đâu.

Vì thế cho nên,

「PASS」 (Miễn đi nhé)

「Ế?」

「Em từ chối」

「Ểể??」

「Giờ thì em về nhà ngủ tiếp đây」

「Ch-Chờ chút đã」

Helen nhảy ra khỏi bàn tiếp tân và nắm lấy bộ đồ Gấu của tôi.

「Tại sao em lại muốn về nhà chứ!?」

「Em trở về nhà để ngủ」

「Bây giờ vẫn là buổi sáng mà」

「Ý em là em lên giường và nằm lại ạ」

「Chị sẽ không để em bỏ về trước khi nghe chị nói chuyện đâu. Em có biết rằng yêu cầu của Lãnh chúa rất quan trọng không hả? Ngài Foscherose không phải là người mà Yuna-san có thể gặp hằng ngày đâu!」

「Em thì không muốn liên quan gì đến bọn họ hết」

「Ủy thác của lãnh chúa ảnh hưởng rất nhiều đến danh tiếng của Guild đó, làm ơn đi mà, Yuna-san!」

「Hông! Em phải đi về đây, em còn nệm ấm chăn êm đang chờ ở nhà nữa」

「Chị xin em đó, ít nhất thì đến gặp ngài ấy thôi có được không?」

「HÔNG BAO VỜ~」

「Tại sao em lại ghét chuyện này đến thế chứ!?」

「Bà em trước khi mất đã dặn dò em không nên giao du với đám quý tộc ạ」

「Thế nghĩa là sao chứ!?」

「Thì chẳng phải cái đám quý tộc đó tự do giết người mà chúng cảm thấy ngứa mắt hoặc là tìm cách ném họ vào tù sao? Chúng còn bắt cóc gái nhà lành và tranh thủ áp bức người dân với đủ loại thuế má nữa. Thậm chí, thứ chúng giỏi nhất chính là cướp bóc và tống tiền. Rồi chúng lại dùng những đồng tiền đó để làm thêm những thứ xấu xa.

Chưa kể đến chuyện con cái của đám quý tộc đó được nuôi dạy như cái rốn của vũ trụ để rồi bọn chúng trở nên kiêu căng, vênh váo và ích kỷ, đi luôn cả một thế hệ. Còn nữa và còn nhiều nữa đó…」

「Đó chỉ là thành kiến thôi đúng không?」

「Vậy không phải thế sao?」

「Ừ thì…」

Tôi biết ngay mà!

「Nhưng mà lãnh chúa của chúng ta không phải một người như thế. Ngài ấy nổi tiếng là người rộng lượng và quan tâm đến người dân của mình đó」

「Vậy chị gặp ông ta bao giờ chưa?」

「Cái đó thì chưa」

「Vậy thì chị không biết được đâu」

「Nhưng chị chưa bao giờ nghe về tai tiếng của ngài ấy」

「Sẽ chẳng có tai tiếng nào đâu nếu tất cả những người biết được nó đều im lặng. Dù sao, người chết thì không biết nói mà」

「Làm sao em có thể suy nghĩ ra được những thứ đen tối đến thế cơ chứ!?」

Tôi không thể nói rằng đó là do ảnh hưởng từ truyện tranh và tiểu thuyết đâu ha.

「Oi, mới sáng sớm mà đã ồn ào cái gì thế hả?」

Daruma cơ bắp, hay nói cách khác là Guild master đã đến.

「Guild master!!」

「Có chuyện gì thế, Helen? Và Yuna nữa, cô lại gây ra rắc rối gì nữa rồi?」

「Đừng có quy chụp thế chứ」

「Yuna-san nhận được một ủy thác trực tiếp từ lãnh chúa, ngài Foscherose, nhưng em ấy không chịu lắng nghe gì hết và thậm chí còn có thành kiến về giới quý tộc nữa ạ」

「Thành kiến gì cơ?」

「Em ấy nói rằng “Quý tộc giết người mà họ cảm thấy ngứa mắt, bắt cóc gái nhà lành, rồi thì con cái của họ thì vênh váo, ích kỷ… vậy đấy ạ」

「Ừ thì, cổ nói cũng đúng」

「ĐÓ THẤY HÔNG! MỊ NÓI CÓ SAI ĐÂU!」

「GUID MASTER! NGÀI PHÁT NGÔN KIỂU GÌ KỲ VẬY!?」

「Àà, xin lỗi, lỗi của ta. Đúng là hầu hết đám quý tộc ngoài kia đều như thế. Nhưng về lãnh chúa của chúng ta thì cô có thể yên tâm, Cliff không phải là một người như thế」

「Thiệt hông đó?」

「Thiệt mà, ổng là người quen của ta」

Maa, chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi Guild master lại quen biết với lãnh chúa của thị trấn.

「Nếu đã quen biết thì ngài có thể từ chối ủy thác giúp tôi được không? Cứ ghi là nhiệm vụ thất bại cũng được」

「Thôi được rồi, chỉ cần cô đến lắng nghe yêu cầu của ông ta là được, nhiệm vụ đó dù là gì đi nữa ta cũng sẽ giúp cô thuyết phục ổng tìm một người khác để giao phó」

「Cảm ơn. Cơ mà tôi cũng không muốn nghe ổng nói chuyện luôn. Giờ tôi chỉ muốn được về nhà ngủ tiếp mà thôi」

「Được voi đòi tiên hả?」

「Em không cần lo, Yuna-san. Có lẽ ngài ấy chỉ muốn tận mắt nhìn thấy “Đứa con của Gấu” trong lời đồn thôi」

「“Con của Gấu” á?」

「Em cũng không biết luôn sao? Đó là biệt danh của Yuna-san đấy」

「Nếu là “Gấu Đẫm Máu” thì em có biết」

Nếu hỏi tôi thích cái biệt danh nào thì tôi ghét cả hai.

「“Gấu Đẫm Máu” là biệt danh mà các mạo hiểm giả nam đặt cho em. Còn “Đứa con của Gấu” thì chị nghe được từ các mạo hiểm giả nữ và bọn trẻ con trong thị trấn」

「Biệt danh kiểu gì thế không biết」

「He, ta cũng có nghe được rất nhiều lời đồn về cô đó. Cụ thể thì là mấy cái chiến tích như một mình đánh bại Goblin King hay tiêu diệt những con quái vật cấp cao được thổi phồng thêm một chút. Kể cả việc cô triệu hồi ra những con gấu hay sống trong một ngôi nhà gấu cũng được bọn chúng đồn khắp chốn luôn đó」

「Nhà Gấu ạ?」

Vậy là Helen vẫn chưa biết ha.

「Cô vẫn chưa nghe gì về việc đó sao? Cô nương này vừa thuê một mảnh đất và xây dựng một căn nhà có hình dáng của một con gấu ở phía trên. Vụ đó trở thành đề tài nóng hổi cho mấy bà tám ở Guild vì chẳng ai biết được bằng cách nào mà nó lại bỗng dưng xuất hiện chỉ sau một đêm và cả lý giải cho hình dạng kỳ lạ của nó nữa」

「Nghe hay thật đó! Lát nữa tôi phải đến xem thử mới được」

「Không, đừng có đến. Quay lại vấn đề chính đi, vì em là “Đứa con của Gấu” trong lời đồn nên Lãnh chúa mới muốn được trông thấy tận mắt sao?」

「Chị nghĩ là thế đó」

「Guild mạo hiểm, Guild thương mại và cả binh lính gác cổng thị trấn. Ta đoán rằng những thông tin mà Cliff thu lượm được từ những nơi đó khiến ông ta cảm thấy tò mò」

「Thông tin gì cơ?」

「Báo cáo từ Guild mạo hiểm bọn ta thì là “một mạo hiểm giả mới đến ăn mặc như một con gấu”. Về phần Guild thương mại thì họ báo cáo rằng “Đứa con của Gấu” đã xây nên một căn nhà Gấu mà không một ai hay biết; Binh lính gác cổng thì báo cáo về việc cô cưỡi gấu chạy lòng vòng… Thử nghĩ về việc liên tục nhận được những báo cáo kỳ lạ như vậy xem, cô có muốn gặp người đó không?」

Cái gì thế này, thật đáng sợ quá đi.

Bộ ở đây không có “Luật bảo vệ thông tin cá nhân” hay sao?

Tôi chỉ đi làm nhiệm vụ một cách bình thường thôi mà. Ngoài ra, tôi còn dùng ma thuật để xây nên một ngôi nhà bình thường (nhà gấu), di chuyển bằng phương tiện thông thường (các bé gấu) và đi dạo phố với trang phục bình thường như bao người (bộ đồ gấu). Thấy không, chẳng có gì nổi bật hết.

「Tôi có thể từ chối ủy thác này được không?」

「Ai mà biết, thông thường đâu có mạo hiểm giả nào lại đi từ chối yêu cầu đến từ lãnh chúa cơ chứ」

「Đúng là phiền phức mà」

「Đừng nói vậy chứ, nếu chỉ là để thoả mãn tính hiếu kỳ của ổng thôi thì có mất mát gì đâu. Sao cô không đi gặp ổng thử xem」

「Nhân tiện thì lãnh chúa bận rộn lắm đúng không? Ông đâu có thời gian rãnh để dành cho một mạo hiểm giả vô danh như tôi đâu chứ」

「Đừng lo, Yuna-san. Chị đã giúp em sắp xếp lịch với ngài ấy rồi, chiều ngày mai hoặc chiều 5 ngày sau, em có thể ghé bất kỳ lúc nào cũng được hết」

Vậy là điều đó đã được quyết định trước cả khi tôi đồng ý yêu cầu này luôn sao?

「Haiz… Thôi được rồi, em sẽ đi gặp ông ta. Chỉ cần gặp một mình ổng thôi phải không?」

「Em đồng ý rồi sao? Vậy chị sẽ thông báo cho Foscherose-sama ngay!」

Chẳng còn cách nào khác, tôi đành phải nhận cái yêu cầu ép buộc này và đi gặp ông ta vào chiều ngày mai.

Giằng co nãy giờ cũng làm tôi cảm thấy đói rồi. Có lẽ nên tấp vô quầy hàng nào đó để ăn trưa luôn vậy.